Thần giáo

Chương 8



Phần 8

Thấy luồng uất khí của Hùng còn cuồng cuộn trào, Vương Phi thò tay vào trong thân thể Hùng để mơn man các khoái huyệt, tạo ra hai nguồn khí âm dương điều giải cho nhau. Bà kể lại tình hình lúc Hùng bị bất tỉnh.

– Người của Thần Giáo đã bắn những mũi tên độc đó… Lúc người của mẹ tới nơi thì đã trễ, không cứu được vợ con…

Trong lòng nghi ngờ, Hùng hỏi thêm.

– Nhưng tại sao người của Thần Giáo lại muốn hại chúng con. Trước đây họ còn đối xử chúng con tốt lắm mà…

Nét mặt điềm tĩnh, Vương Phi giải thích.

– Trước đây họ chỉ đóng kịch thôi con ạ. Mục đích của họ là tìm cho được tung tích của con rồi triệt cả hai vợ chồng con. Vì chỉ khi nào giọt máu của Thiên Hậu bị triệt thì Giáo Chủ giả mạo mới có thể tiếp tục ngồi ở chiếc ghế Giáo Chủ. Nếu vợ chồng con còn sống sót, thì ngày mà vợ con đản sanh truyền nhân đời kế tiếp cho Thiên Hậu, cô ta sẽ trở thành tân Giáo Chủ. Lúc đó, bao nhiêu tâm huyết của hai người nam nữ Tả Hữu Hộ Pháp sẽ bị cuốn trôi ra sông hết…

Nhìn Hùng với ánh mắt đầy hùng khí, Vương Phi trấn an Hùng.

– Con đừng lo… Ngày nào mà mẹ còn trên cõi đời này thì ước nguyện của họ sẻ không bao giờ thành đâu. Có ngày, mẹ sẽ đem công lý đến cho vợ của con, để nàng có thể nhắm mắt nơi chín suối…

Nghe Vương Phi nói thế, Hùng cũng không biết nói gì hơn. Tuy Vương Phi đã vận công lực, điều hòa luồng uất khí cho chàng, Hùng vẫn còn cảm thấy rất là đau khổ. Thấy Hùng buồn bã khôn nguôi mà trời đã trở tối, Vương Phi điểm huyệt ngủ của Hùng. Bà sắp đặt cho người hầu đem chàng về phòng, đã được dọn dẹp sẵn trong hậu điện dành cho khách.

Nữa đêm, khi Hùng tỉnh dậy, chàng thấy mình đang nằm trên một chiếc giường rộng rãi có đầy đủ nệm ấm, chăn êm. Ngoái đầu nhìn sang, chàng thấy Vương Phi đang nằm bên cạnh. Bà ta đang chống tay, nghiên người ngắm nhìn chàng. Khi thấy Hùng mở mắt, Vương Phi nở một nụ cười tươi tắn. Bà ta đang thoải mái trong một bộ đồ ngủ mỏng mảnh, chỉ che từ ngực xuống đến háng thôi. Làn vải trắng mỏng, thêu phượng bằng chỉ vàng, óng ánh. Chiếc áo ngủ mỏng, hòa hợp với lớp da, đang ẩn hiện dưới lớp vải mỏng, như làm tăng thêm nét kiêu sa, khêu gợi tuyệt vời của Vương Phi. Sợ vô phép khi nằm cạnh Vương Phi như thế này, Hùng cố gắng gượng dậy, miệng kêu nhẹ.

– Mẹ…

Mỉm cười âu yếm nhìn chàng, Vương Phi nói nhẹ…

– Mẹ đây con. Con đừng lo. Mẹ sẽ giúp con vượt qua đau khổ với những mất mát mà con đang gặp phải…

Vừa nói, Vương Phi vừa đưa tay vào trong ngực áo của chàng. Bàn tay bà ta xoa nhẹ dưới vú trái của chàng rồi truyền chân khí vào huyệt Lưu Tâm. Luồng uất khí trong người Hùng được thông giải, luân chuyển thuận chiều nên chàng cảm thấy dễ chịu dần. Hùng liếc nhìn Vương Phi cảm kích. Vương Phi nhìn chàng bao dung. Để Hùng quên chuyện buồn, Vương Phi kể chuyện cho chàng nghe những mẩu chuyện vui. Chuyện lúc bà, hai gì và cha của chàng hồi nhỏ đã vui đùa bên nhau như thế nào. Nằm cạnh Vương Phi, lòng Hùng cảm thấy xao xuyến vô cùng. Thế nằm của bà ta rất là khêu gợi. Cổ áo trễ sâu xuống, để lộ đôi gò bồng đảo, lắc lư chao đảo theo giọng cười, tiếng nói. Những hình ảnh đó làm tâm hồn Hùng lao đao. Chàng nhận được cảm giác ấm cúng, thân mật, bảo bọc của người mẹ. Nhưng cùng với cảm giác đó, lòng chàng lại bị kích thích gợi dục khi thân thể của mẹ mình lại gần gũi mà quyến rũ, sát cạnh ngay thân thể mình. Nằm trong vòng tay của Vương Phi, mùi hương nhè nhẹ của bà bao phủ lấy chàng, khích thích các khứu giác làm chàng ham muốn. Nằm nghiên nghiên người, Vương Phi gác một chân của bà lên đùi Hùng. Ánh mắt hai người âu yếm quyện lấy nhau. Hơi ấm từ người Vương Phi bao trùm lấy thân thể, làm Hùng cảm thấy hạnh phúc và sung sướng vô cùng. Chàng rúc đầu vào ngực Vương Phi. Mắt chàng nhìn bà âu yếm. Cảm giác hưng phấn bùng lên, cặc Hùng cương cứng, cạ vào đầu gối của Vương Phi đang gác lên hạ thể chàng. Vương Phi cũng cảm giác được lòng dục của Hùng đang bùng nổ. Bà cười khúc khích, trêu ghẹo chàng.

– Hihihi… Con thật là hư lắm nhe… Nằm bên mẹ mà lại nứng như thế này…

Mắc cỡ thẹn thùng, Hùng chuyển hướng. Chàng kể chuyện liên miên, chuyện lúc chàng lang thang giang hồ để che đậy nổi xấu hổ. Vương Phi bao dung nhìn chàng. Bà lắng tai, nghe Hùng kể chuyện một cách thích thú. Như không muốn Hùng xấu hổ vì lòng dục của mình, Vương Phi thò tay vào trong quần của chàng. Bà nắm nhẹ con cặc chàng rồi sục nhè nhẹ. Bà thì thầm vào tai chàng.

– Con đừng ngại gì cả khi nứng lên nhe. Mình là đệ tử của lạc dục mà…

Hiểu được ý Vương Phi muốn nói, chàng nứng lên khi đụng chạm thân thể với mẹ mình như thế này cũng là việc tự nhiên, không có gì phải xấu hổ. Hùng thoải mái, thích thú cảm nhận sự cọ xát đê mê từ bàn tay của Vương Phi. Sung sướng nhận hưởng cảm giác hoan lạc, Hùng hồn nhiên kể tiếp những chuyến mạo hiểm của mình trên đường hành tẩu giang hồ. Hai người nói chuyện suốt đêm, đến khi trời gần sáng thì Vương Phi ngồi dậy. Bà bảo chàng.

– Vì thân phận của mẹ là Vương Phi, mẹ không thể công khai gặp mặt con thân mật như thế này được. Đối với người ngoài thì con là Thánh Bảo của Thần Giáo. Họ sẻ được cho biết rằng, Mẹ đã thu phục con để giúp đỡ cho triều đình. Khi chúng ta gặp mặt với sự hiện diện của người khác, chúng ta phải đóng kịch con nhé, đối xử với nhau với lễ quân thần. Chỉ đến ban đêm, chúng ta mới có thể gặp nhau riêng tư, thân mật như thế này thôi. Từ phòng ngủ của mẹ có con đường bí đạo dẫn đến phòng này của con. Tối nay, con sẽ theo con đường này đến thăm mẹ nhé… Mẹ… Mẹ nhớ con nhiều lắm con ơi. Chúng ta phải đòi lại thời gian hai mươi năm xa nhau…

Nói xong Vương Phi bước xuống giường. Bước tới ngăn kệ nơi góc tường, bà dùng tay xoay bình hoa lớn, nằm cạnh đó. Bất thình lình, ngăn kệ dịch sang, để lộ một con đường hầm đi xuống bí đạo. Quay lại nhìn chàng với một ánh mắt âu yếm, Vương Phi chu chu miệng, thổi đến cho Hùng một nụ hôn gió rồi xoay người đi xuống con đường hầm. Khi bóng dáng Vương Phi biến mất, chiếc kệ sách dịch lại chỗ củ, không còn thấy dấu tích của bí đạo được nữa. Sau khi Vương Phi đi rồi, Hùng mới cảm thấy thấm mệt. Thế là chàng lim dim, chìm vào trong giấc ngủ.

Khi trời gần trưa thì người hầu bưng đồ ăn vào. Chàng được chăm lo ăn uống và tắm rửa kỹ càng. Đến gần chiều thì Hùng theo mọi người vào chầu Vương Phi. Hôm nay, bà ta huy hoàng như một bậc đế vương. Trang phục toàn thân, từ áo ngoài đến áo trong, đều dát vàng và nạm đầy trân châu qúi hiếm. Ngồi trên bệ cao, Vương Phi sắc mặt lạnh lùng nghiêm trang. Bà ta sắp đặt công việc cho thuộc hạ một cách chu đáo tỉ mỉ. Hùng cũng được Vương Phi giao cho trách nhiệm, tường thuật các hoạt động của Thần Giáo cho ban Tình Báo của Vương Phi. Để tỏ rõ với mọi người, Hùng đã chính thức theo về làm việc cho triều đình, Vương Phi kêu Hùng lên bục cao. Bà bảo chàng quỳ trước kim quan mà phong cho chàng chức Ngự Tiền Thị Vệ.

Thấy cách sắp đặt công việc của bà, Hùng thật sự kinh ngạc. Chàng không ngờ mẹ mình có tài kinh bang tế thế như vậy. Hình ảnh Vương Phi trên kia thật khác xa những gì mà Gì Ba diễn tả về mẹ của chàng. Ngồi bên dưới nhìn lên, Hùng thật không thể nào tưởng tượng được, người đàn bà cao quý ngồi trên cao kia và người mẹ khêu gợi, quyến rũ, hiền hậu, bao dung, suốt đêm nói chuyện trên giường trong phòng chàng, lại là một. Thành thật mà nói, Hùng thích mẹ mình giống người đàn bà đêm qua, hơn là người đàn bà sang trọng quý phái trên kia. Ngồi bên dưới, chàng cảm thấy bà ta thật là lạnh lùng, xa cách quá. Hùng mong sao, trời thật mau tối để chàng có thể tìm lại người mẹ thân ái của mình.

Sau bữa ăn tối, lòng Hùng bắt đầu bồn chồn. Chàng tắm rửa sạch sẽ rồi ăn mặc tươm tất. Sau khi đã chuẩn bị sẵn sàng, chàng tắt đèn, lên giường mà nằm chờ. Trong khi chờ đợi đến giờ hẹn với mẹ, lòng Hùng cứ nao nao, mong thời gian qua thật mau. Khi trời đã tới nữa đêm, đèn trong phòng của các nơi đều đã tắt, toàn khu biệt điện rơi vào trong im lặng, Hùng liền nhanh nhẹn nhảy xuống đất. Theo cách làm của Vương Phi ban sáng, Hùng xoay bình hoa lớn để lộ con đường bí đạo. Khi chàng xuống tới nơi thì cánh cửa bên trên tự động đóng lại. Con đường dài hun hút, nhưng có đầy đủ ánh sánh nhờ những ngọn đuốc được cắm rải rác khắp nơi. Hùng lần mò bước tới. Đi mải, chàng mới tới tận cùng của con đường hầm. Ở cánh cửa cuối đường hầm có một cần kéo. Hùng kéo cần xuống, tường đá dạt ra. Hồi hộp, Hùng bước ra ngoài con đường bí đạo. Bên ngoài, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt chàng là phong cảnh của thiên thai. Ngay ngoài bí đạo là một hồ nước nóng đang nghi ngút bốc khói. Bên trong hồ nước là ba thân thể trần truồng của ba người đàn bà. Một thân thể nổi bật nhất có da trắng bàng bạc, óng ánh phản chiếu ánh bột vàng. Thân thể tuy trần truồng nhưng trên người có gắn vài viên trân trâu dị bảo ở vài nơi hiểm yếu. Nơi rốn là một hạt trân châu to lớn chói sáng. Phần dưới là một con bươm bướm đủ màu sắc, đang vởn vơ trong làn sóng nước. Lần đầu tiên trông thấy toàn bộ thân thể trần truồng của Vương Phi, tâm hồn Hùng giao động. Bà ta nhan sắc đã tuyệt mỷ rồi mà còn được trang điểm thêm lộng lẫy. Hùng ngất ngây trước thân thể kiều diễm của mẹ mình. Tuy biết rằng bà ta là mẹ ruột của mình, lòng Hùng vẩn nảy lên một niềm khao khát, mong được ngấu nghiến vưu vật ngọc ngà đó. Hùng nuốt nước miếng đánh ực, đè nén thèm muốn. Vương Phi ngồi trong bồn tắm với hai người hầu nữ, cũng đang trần truồng trong bồn, đang tắm cho bà. Nhìn nét mặt khờ dại của Hùng, Vương Phi đã biết, cõi lòng chàng đang nổi sóng tình như thế nào rồi. Mỉm cười, bà vẩy tay bảo Hùng.

– Con cởi quần áo ra rồi vào đây với mẹ… Để mẹ tắm cho con… Hồi con mới ra đời, củng chính tay mẹ tắm cho con đấy… Ôi hai mươi năm rồi, bây giờ mới có thể tắm lại cho con…

Nghe Vương Phi bảo, Hùng lật đật cởi hết quần áo ra rồi nhảy vào bồn nước nóng với ba người đàn bà. Nhìn bộ điệu hấp tấp của Hùng với con cu ngổng cao, hai cô gái hầu che miệng cười khúc khích. Miệng cười nhưng hai cô gái không ngớt liên liếc mắt ngắm nhìn. Vương Phi cũng cười, bà ta trêu ghẹo Hùng.

– Chà cu bự thế hả con… Trước đây, cu con chỉ bằng trái ớt hiểm mà nay đã trở thành trái chuối rồi… Con của mẹ thật là đã lớn lắm rồi… Lại đây, để mẹ tắm cho con nào…

Vừa nói, Vương Phi vừa kéo thân thể Hùng lại gần thân thể mình, rồi kỳ cọ khắp người chàng. Trong khi đó, hai người hầu gái kỳ cọ cho bà. Cả bốn người vẩy vùng trong bồn nước nóng làm sóng nước quẩy tràn. Với thân thể của một người đàn ông trộn giữa thân thể của ba người đàn bà, sóng tình cũng như tràn theo. Được Vương Phi tắm cho, hai bàn tay của Hùng được rảnh rang. Thế là Hùng tinh nghịch, cho bàn tay của mình len lỏi vào trong cách ngóc ngách trên thân thể của hai người hầu gái. Bàn tay ma quái của Hùng làm hai người hầu gái vẫy vùng. Hai cô oằn oại người làm hồ nước dậy sóng. Sự hưng phấn của hai cô gái lôi kéo theo cả Vương Phi vào trong đê mê. Bà ép người mình, sát vào thân thể Hùng hơn. Bàn tay kỳ cọ của bà không còn đưa lên đưa xuống trên lưng của Hùng nữa mà chà sâu xuống, đi vào khẻ đít của chàng rồi vòng ra trước. Một tay bà xe xe quanh lỗ đít Hùng, trong khi tay kia vọc cặc chàng. Được mẹ mình ưu ái chăm sóc tận tình, Hùng đáp lễ với mẹ. Một tay còn đọng lại trên thân thể của hai người hầu gái, bàn tay kia chàng rút về. Bàn tay đó chàng đưa sang thân thể Vương Phi, từ từ lò dò thám thính. Nhìn thẳng vào mắt mẹ để dò phản ứng, Hùng mần mò bàn tay của mình lên thân thể của mẹ. Thấy ánh mắt Vương Phi tinh nghịch, nhìn chàng cười cười, Hùng yên lòng. Chàng đưa bàn tay mình đi xa hơn rồi sâu hơn, từ vùng cổ rồi xuống ngực. Bàn tay chàng xe xe lên đầu vú của Vương Phi rồi tham lam nắn bóp bầu vú to lớn. Cười khúc khích, Vương Phi ghẹo Hùng.

– Hihihi… mẹ hết sửa rồi… Con thèm sửa lắm hả? Hihihi… Sao mà vắt vú mẹ kỷ thế…

Thấy Vương Phi đùa giỡn, Hùng tinh nghịch đưa bàn tay chàng xuống sâu hơn. Bàn tay chàng vẩn vơ nơi cánh bướm đang đập cánh giữa làn nước, rồi thọc mạnh lên đầu bướm đang nở ra. Ngón tay của Hùng như nhấn vào cơ quan khích động nhục dục, Vương Phi rướn người lên run rẩy. Cảm giác được trận cuồng phong của dục vọng đang kéo mây vần vũ đợi chờ, Vương Phi kết thúc buổi tắm cho mau để mưa gió có thể tung hoành. Bà ta nói với mọi người.

– Thôi, chúng ta tắm nãy giờ cũng sạch sẽ lắm rồi… Bây giờ, chúng ta hãy lên trên kia đi nào…

Vương Phi cầm tay Hùng âu yếm đi lên. Hai người hầu gái, mặt đỏ rần vì hứng tình, theo sau. Hai cô run rẩy, dùng lụa lau khô thân thể của hai người. Theo thông lệ hàng ngày, Vương Phi nằm chàng hảng giữa giường cho hai người hầu gái tẩm quất, o bế cơ thể của bà. Sau khi hai người hầu gái tẩm quất cho Vương Phi xong, họ xoa phấn có bột vàng lên trên thân thể để giữ cho làn da của bà ta được mịn màng. Sau đó, hai người hầu gái cắt tỉa, trau chút đám lông ở những nơi kín đáo trên cơ thể của Vương Phi. Hôm nay có thêm Hùng. Vương Phi bảo Hùng tẩm quất bà để cho hai người hầu gái kia thoa phấn và tỉa lông. Trong không khí ngột ngạt của dục vọng đang quay cuồng, hơi thở Hùng gấp gáp trong khi bàn tay của chàng lướt trên da thịt Vương Phi. Con cặc cương cứng của chàng cứ cạ lên mặt, lên lưng, lên đùi của Vương Phi khi chàng tẩm quất bà. Còn hai người hầu gái thì mặt mũi đỏ rần, chân tay run rẩy làm sai trật cả lên. Cánh bướm bị méo mó hết cả. Thấy tâm trí mọi người không còn biết gì nữa ngoài dục vọng, Vương Phi mỉm cười bảo Hùng.

– Thôi, con xuống dưới kia mà o bế hai cô bé đó đi… Nếu không, hai cô bé đó sẽ nhổ hết đám lông lồn của mẹ mất…

Nghe Vương Phi nói, Hùng sướng trân người. Cuồng phong như được dịp tung hoành, chàng nhảy ngay xuống phía dưới. Hai tay ôm mông cô gái đang nhổ lông lồn cho Vương Phi, chàng thọt cặc, đút vào lồn ướt đẫm nước dâm của cô ta. Hoan lạc cuồng cuộn trào như đê đã vở. Cô gái người hầu như quên cả phận sự. Nàng ta bỏ tất cả dụng cụ làm việc xuống, bấu chặt lấy mông của Vương Phi mà rên lớn. Những cú thúc mạnh mẽ của Hùng làm mặt mũi cô ta ịn sâu vào lồn Vương Phi. Từ trong khoảng cách ngắn, Hùng đam mê thọt cặc vào một lỗ lồn, trong khi mải mê ngắm nhìn mu lồn khác, um úp đầy màu sắc. Chàng thúc cặc mạnh hơn, tưởng tượng như là chàng đang vờn con bươm bướm đấy. Bướm như lột xác, tiết nước ẩm ướt, chảy dọc xuống háng. Nhìn Hùng thục cặc người hầu gái, Vương Phi hưng phấn theo. Mắt bà mơ màng, hơi thở gấp rút. Mặt bà đỏ ửng lên. Tay bà đưa lên, tự xe xe đầu vú của mình. Người bà ưỡn ẹo. Mắt bà nhìn thẳng vào ánh mắt đam mê của Hùng. Ánh mắt hai người trao nhau lẳng lơ. Vương Phi kéo người hầu gái đang được Hùng đụ lên. Bà ta ra lệnh.

– Ngươi kêu hai người lính canh cửa bên ngoài, vào đây cho ta…

Bị kéo người ra khỏi cặc Hùng, người hầu gái tiêu nghiểu, khoác nhanh một mảnh vải che thân rồi đi ra ngoài. Vương Phi kéo người hầu gái kia lại. Cho cô ta ngồi trước mặt bà rồi Vương Phi bảo.

– Đến phiên ngươi rồi đấy…

Cọc thịt bị bỏ không nãy giờ, còn ham muốn nên nó cứ ngong ngóc không thôi. Nay được Vương Phi chuẩn bị cho một lỗ thịt khác, Hùng ham hố nhảy tới thụt mạnh cặc vào. Thân thể Vương Phi nằm trước mặt người hầu gái mà Hùng cảm giác như, thân thể bà ta đang nằm trong vòng tay của mình. Chàng đam mê thúc mạnh cặc như vũ bảo. Những cú thúc cặc mạnh mẻ của Hùng làm thân thể người hầu gái đẩy mạnh tới. Thân thể cô ta nằm úp lên người Vương Phi. Lồn hai người nằm sát vào nhau trong gang tất. Cặc Hùng ra vô liên hồi trong lỗ lồn đẩm ướt. Hai dái chàng bầm bập đánh vào, có lúc chạm vào lồn Vương Phi. Hùng sung sướng rên rỉ.

– Ahhh… sướng quá mẹ ơi…

Vương Phi lúc này cũng đã hứng tình. Bà ta nảy mông, cho lồn mình cạ vào lồn của người hầu gái liên tục. Khi hai người lính gác canh cửa bên ngoài đi vào, họ há hốc miệng, kinh ngạc trước hình ảnh trước mặt. Không để cho hai người lính kịp hoàn hồn, Vương Phi quắc mắt ra lệnh.

– Còn chần chờ gì nữa… Cởi quần áo rồi lên đây mau…

Trước hình ảnh dâm loạn trên chiếc giường to lớn, hai người lính quên cả thân phận của mình. Không biết sợ là gì, họ xé ngay quần áo của mình rồi nhảy ngay lên giường. Vương Phi nhanh chóng đẩy thân thể người hầu gái sang một bên. Bà ta quay người, chổng mông chờ đợi. Một người lính nhanh nhẹn nhảy tới, đút ngay cặc mình vào lồn đang sưng mọng của Vương Phi mà nắc. Người kia tới trễ nhìn quanh. Thấy người hầu gái cùng mình đi vào, trên người chỉ khoát một làn vải mỏng liền nhào tới, ôm lấy nàng, giật nhanh miếng vải để lột trần truồng người hầu gái. Tuy nhiên, khi chưa kịp đút cặc vào thì hai người giật mình vì một giọng hét lớn từ Vương Phi.

– Vô lễ… Sao ngươi dám…

Hiểu được ý Vương Phi, bà ta muốn hưởng cả hai người lính. Chàng ta nhanh nhẹn chui xuống háng của Vương Phi và người lính kia, lè lưỡi ra đam mê liếm mút thân thể của bà, đang cà lên cà xuống mặt anh ta. Còn lại một mình, thân thể lại bấn loạn vì nứng, người hầu gái liền nhảy tới bên Hùng. Nàng ta ôm chặt lấy thân thể chàng. Nứng quá, người hầu gái cạ lồn mình mạnh lên những nơi nhô ra của thân thể Hùng để tạo sướng khoái. Miệng lưỡi nàng ham hố chui rúc vào hạ bộ của Hùng, đang đụ người con gái kia, mà đam mê liếm mút. Trên chiếc giường lớn của Thẩm Cung có sáu thân thể trần trụi đang quằn quại bên nhau. Hai mẹ con Vương Phi, mỗi người thay phiên nhau, ngấu nghiến hai thân thể khác nhau. Hai người lính thay phiên nhau giày vò thân thể Vương Phi. Trong khi đó, Hùng liên tiếp ngập lội trên thân thể của hai người hầu gái. Tuy Vương Phi và Hùng oằn oại trong thú vui nhục dục, ánh mắt hai người không lúc nào rời nhau. Ánh mắt hai người như hớp hồn vào đam mê. Cả hai cảm giác rằng, hai mẹ con như đang làm tình với nhau vậy. Lúc Hùng thục cặc thì Vương Phi ứ hự. Lúc Vương Phi quẩy mông thì Hùng quíu cả thân. Đến phút cuối cùng, hai người lính và hai cô gái hầu chịu không nổi nữa. Mồ hôi và nước mắt của bốn người ròng ròng chảy, mặt đỏ tím lại, miệng tru tréo than rên, hơi thở ngưng đọng. Quay người sang phía Hùng, ôm lấy chàng, Vương Phi thì thầm vào tai Hùng.

– Để giữ bí mật chuyện này, con dùng Nhiếp Hồn Bí Pháp cho họ quên tất cả con nhé. Sau đó, con hãy dùng Hấp Tinh Bí Pháp để bồi bổ công lực của mình…

Nghe lời Vương Phi, Hùng ngoáy cu, chọc thẳng vào Thiên Âm huyệt của người hầu gái. Cô ta chịu không nổi nữa hét vang, thân thể run lẩy bẩy, tia mắt mất thần, lồn nàng co bóp dữ dội rồi tinh khí tuôn trào. Điểm nhanh huyệt trên thân thể cô gái, Hùng thì thầm vào tai cô ta.

– Chúng ta chưa bao giờ đụ nhau… Nhớ nhé…

Một cô gái người hầu ngất đi, cô kia cũng đang ở trong tình trạng hưng phấn cùng cực vì nãy giờ Hùng đã thay phiên, liên tiếp thọt hai lỗ lồn. Hùng cũng không khó khăn lắm để đưa cô hầu gái còn lại lên đỉnh cực lạc. Khi cô ta còn đang lơ lửng nơi hoan lạc, ký ức tuyệt vời của cuộc ái ân liền bị Hùng ép đi. Hai cô hầu gái thiếp đi, không còn nhớ gì được nữa. Thân thể hai người rã rời nhưng không mất nguyên khí vì chàng không nở dùng Hấp Tinh Bí Pháp. Ở bên kia, hai người lính cũng chỉ còn một cú thụt cuối cùng thì tinh khí tuôn trào. Một người đang ôm chặt lấy hai bắp vế của Vương Phi, đang nằm ngửa, hai chân giơ cao, mà cương người, ấn mạnh cặc vào lồn bà ta. Anh ta rống lớn lên khi tinh khí tuôn trào. Tiếng hét của anh ta hòa âm với tiếng la của người lính ở nơi đầu của Vương Phi. Cặc người lính này cũng đang co giật liên hồi trong miệng Vương Phi. Từng đợt, từng đợt nước trắng đục trào vào miệng của Vương Phi. Bà ta cong người lên, kéo đầu hai người lính xuống, điểm huyệt rồi thì thầm.

– Các ngươi chưa bao giờ được đụ Vương Phi cả…

Nói xong, bà xoa thêm các huyệt khác. Người bà oằn oại, vùng vẫy trên hai cơ thể trai tráng của hai người lính. Bao nhiêu khí lực do dục vọng tạo ra bị cuốn trôi vào trong thân thể của Vương Phi. Sắc mặt hồng hào lúc nảy của hai người lính trở thành tái dần. Thân thể rũ rượi rồi kiệt quệ. Đến lúc thân thể của hai người lính bại xuội như hai xác chết thì Vương Phi ngồi dậy. Nét mặt bà hồng hào, tinh thần tráng kiện, thân thể sung mản. Nhìn sang hai người hầu gái, thấy họ không bị mất tinh lực, Vương Phi có nét mặt thất vọng. Bà ta hỏi Hùng.

– Con không dùng Hấp Tinh Bí Pháp hả?

Nét mặt chính trực, Hùng trả lời.

– Gì Ba nói, phương pháp này thất đức lắm… Không nên tự tiện dùng…

Nghe Hùng nói thế, Vương Phi sa sầm nét mặt. Bà phê bình.

– Con có tính tình hiền lành như mẹ…

Nói đến đây, như biết mình lở lời, Vương Phi chuyển sang hướng khác.

– Mình phải thu dọn mấy xác này ngay. Kẻo trời sáng thì lộ chuyện mất…

Ôm hôn Hùng âu yếm, Vương Phi bảo chàng.

– Con đem mấy xác này tới một nơi kín đáo. Xếp đặt sao cho mọi người tưởng rằng, họ đã lén tới đó để mà hẹn hò ân ái nhé…

Âu yếm, ôm hôn nhau từ biệt với lời hẹn tối mai gặp lại, Hùng theo lời Vương Phi. Chàng đem bốn thân thể trần truồng theo đường bí đạo ra ngoài. Lòng chàng vui vẻ vì cuộc gặp mặt trùng phùng giữa hai mẹ con vào tối nay thật là tuyệt vời. Tuy nhiên, trong lòng chàng cảm thấy cấn cái, như có một chuyện gì không đúng vậy. Sau khi sắp đặt bốn thân thể sau một bụi cây kín đáo, Hùng trở về phòng. Muốn trôi vào giấc ngủ, nhưng chàng không chợp mắt được. Chàng suy nghỉ. Hành động hút tinh khí của người khác, để trau dồi nội lực của mình, thật không phải là việc làm quang minh lỗi lạc. Vương Phi thật không có tâm hồn lương thiện, hiền lành, bao dung như lời Gì Ba đã kể về mẹ chàng chút nào. Lời nói hớ của Vương Phi ở phút cuối củng làm chàng có nhiều thắc mắc. Giọng nói giống như rằng, mẹ chàng là người khác vậy. Nghĩ đến đây, đầu óc Hùng như có một tiếng sét chớp nhoáng. Không lẻ Vương Phi không phải là mẹ chàng. Suy luận như thế, Hùng nhủ thầm, ngày mai ta phải đi điều tra chuyện này mới được. Sau khi quyết định, tâm hồn Hùng ổn lại. Chàng có thể an nhiên chìm vào trong giấc ngủ êm đềm.

Trời vừa hừng sáng, Hùng liền đi rảo vòng quanh Bí Cung để dò hỏi tin tức của Tuấn và Liểu. Chàng biết rằng, chỉ có hai người này mới thành thật nói cho mình nghe về tung tích của Vương Phi mà thôi. Hỏi mải, Hùng mới biết được, Tuấn và Liểu đều đã bị bắt hạ ngục vì tội phản bội Vương Phi. Lo lắng cho hai người, Hùng tìm cách vào thăm. Với chức vị Ngự Tiền Thị Vệ, các người lính canh không dám ngăn cản chàng vào ngục thất. Vào đến nơi, Hùng giả bộ, theo lệnh của Vương Phi mà thẩm vấn hai người tù phạm. Những người lính không tin tưởng chàng lắm. Tuy nhiên, vì sợ uy của Vương Phi, họ cho chàng gặp mặt chỉ riêng Liểu mà thôi. Họ không cho chàng gặp Tuấn vì sợ hai người đàn ông có thể hợp sức mà phá tù. Không còn đòi hỏi gì hơn được, Hùng đành chấp nhận. Hùng lẳng lặng đi theo những người lính canh, vào trong một căn tù nhỏ hẹp tối tăm, ở trong tận cùng của khu giam người. Ở nơi góc phòng giam là thân thể trần truồng, nát bấy của Liểu. Trên người nàng đầy những vết roi đỏ, hằn sâu trên da thịt. Máu bệt trên khắp thân thể đen khịt lại. Đầu tóc nàng tơi tả. Lòng Hùng đau đớn vô cùng khi trông thấy thân thể Liểu tàn tạ như thế. Nhưng trước những cặp mắt dò xét của đám quân canh, chàng không thể tỏ ra lo lắng. Hùng nghiêm giọng bảo những người lính canh tù.

– Các người lui ra ngoài! Những gì cô ta khai ra vô cùng hệ trọng, các người không có đủ tư cách để biết…

Đám lính canh đã nghe được tin, Vương Phi tín cẩn chàng, nên họ cũng không dám làm khó Hùng. Họ kính cẩn lui ra, theo lệnh của Hùng. Còn lại một mình bên cạnh Liểu trong căn nhà giam tối tăm, Hùng đau đớn sờ soạng trên những vết thương của Liểu mà ứa nước mắt. Chàng rà bàn tay trên các huyệt hồi sinh trên thân thể của Liểu. Hùng truyền chân khí cho nàng cho đến khi Liểu bắt đầu có sinh khí. Hơi thở thoi thóp, Liểu lờ đờ mở mắt ra nhìn Hùng. Nhìn vào mắt Liểu, Hùng nghẹn ngào, chàng hối hận nói.

– Lỗi tại anh mà hai em ra đến nông nổi này… Anh sẽ cố gắng tìm cách cứu tụi em ra…

Yếu ớt nhìn Hùng, Liểu lắc đầu thều thào.

– Không… không phải lỗi tại anh… Chỉ vì tụi em bất tài. Không ra ngoài báo tin được. Làm hại cả sư phụ anh… Tụi em… Tụi em… xấu hổ lắm…

Thấy Liểu không trách chàng mà lại tự trách mình, Hùng không muốn giằng dai. Chàng bảo Liểu.

– Em có cách nào đưa tin ra ngoài không… Anh đã từng gặp Vương Phi. Công lực và mưu trí của bà ta thật cao thâm vô cùng. Một mình anh thật không có cách nào cứu được cả em và Tuấn cùng một lúc được…

Gắng gượng trả lời, Liểu bảo.

– Em có nuôi một con bồ câu. Nó có thể bay ra ngoài để đưa thư cho mẹ em. Dù là người hầu thân tín của Vương Phi, mẹ em cũng sẽ không hại đến em đâu… Mẹ em sẽ giúp anh đưa thư đến cho… cho… Thần Giáo…

Thấy Liểu quá yếu, Hùng ôm Liểu vào trong lòng, cố gắng truyền công lực hồi sinh cho nàng. Hùng hạ môi xuống, miệng chàng kề môi nàng. Hùng hôn Liểu tha thiết. Trong nụ hôn của chàng, Hùng tống một nguồn nội lực dủng mảnh sang thân thể Liểu. Bàn tay Hùng mơn man, vuốt ve thân thể Liểu. Chàng rà tay mơn man trên da thịt của Liểu, điểm huyệt nàng. Hùng muốn dùng Phát Dục Đại Pháp của mình để giúp Liểu hồi sinh. Luồng chân khí của Hùng dẫn vào các kinh mạch Liểu. Khi chàng khích động nguồn nội lực, Liểu có thể tiếp nhận nguồn chân khí của chàng. Nguồn chân khí của Hùng cũng có thể điều dẫn luồng chân khí do dục vọng tạo ra. Những ngón tay Hùng xe xe lên đầu vú của Liểu, rà rà trên bụng, mơn man giữa đám lông đen ở dưới, rồi xà xuống vuốt ve háng nàng. Bàn tay ma quái của Hùng như thúc đẩy lòng dục của Liểu. Nàng ưỡn người tỏ vẻ khoan khoái, cảm nhận cảm giác đê mê. Máu nàng chảy mạnh. Sức lực như phát sinh, được hòa hợp với nguồn chân khí của Hùng, Liểu cảm giác tỉnh táo ra. Nàng cong người lên, ưỡn ngực. Đầu vú nàng cương lại, chĩa thẳng lên. Thấy Liểu đã hồi sức, Hùng rà ngón tay chàng vào sâu hơn trong đám lông đen. Ngón tay cái chàng xe xe hột le của Liểu. Trong khi đó, ngón tay giữa của chàng thọt vào lồn nàng mà ngoáy nhè nhẹ. Liểu củng nâng mông nàng lên xuống, tiếp đón những ngón tay của Hùng. Hơi thở của nàng từ từ mạnh dần rồi gấp rút hổn hển. Bỗng nhiên, Liểu mở choàng mắt ra. Nàng nhìn Hùng âu yếm. Ánh mắt nàng không lờ đờ như lúc nảy nữa mà long lanh. Liểu trìu mến bảo Hùng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...