Thằng Đức - Quyển 1

Chương 156



Phần 156

Nước chảy xuống, người nhìn lên… đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa… Giám đốc Duệ rớt đài… Cao Hùng lại bằng mặt không bằng lòng với tân Giám đốc… Liêm biết đây là cơ hội để hất cẳng Cao Hùng… nên âm thầm trù tính… nếu không thì sẽ không bao giờ ngóc đầu lên được… đôi khi còn gặp họa… nếu còn tiếp tục đứng thành hàng với hắn…

Người không vì mình trời tru đất diệt…

Liêm vào văn phòng mình thu xếp công chuyện trước khi xuất phát… hắn đóng cửa… lấy di động gọi…

– “A lô…” Tôi là Nguyễn Châu… Sở CA Hậu Giang…

– A lô… Giám đốc Sở… Chào ông… tôi là Thanh Liêm của huyện Châu Thành… tôi có chuyện gấp muốn báo cáo với ông…

– Ha ha… Là Thanh Liêm hả… được… anh nói đi… tôi nghe…

– “Giám đốc sở… Chuyện là vầy…”Liêm tường thuật chuyện được lệnh Cao Hùng sai đi trấn áp dân làng… gây khó khăn cho Tân Chủ tịch xã…

Liêm muốn tỏ lòng dựa dẫm vào Châu Giám đốc… bằng cách “nằm vùng” báo cáo mọi nhất cử nhất động của Cao Hùng cho Giám đốc Châu dễ bề tính toán… hắn không ngờ mình vừa lập đại công…

Cao Hùng là một trong những đàn em thân tín của Giám Đốc CA Duệ… Sau cái vụ xì căn đan trong khách sạn… Duệ bị rơi đài vì cái tội bỏ thuốc mê với ý đồ hiếp dâm Cao Thúy Ái… Nancy thừa dịp đẩy Đại Tá Châu bên Vỉnh Long lên làm Giám đốc sở CA tỉnh Hậu Giang… Vô tình cản đường thăng tiến của Cao Hùng… Vì vậy giữa hắn và Châu luôn có mâu thuẫn…

Châu đang là Thượng Tá… đùng một cái được thăng làm Đại tá và điều qua Hậu Giang đảm nhiệm chức Giám đốc Sở CA… chuyện này chỉ có Nancy mới làm được vì vậy rất cảm kích… muốn làm chút chuyện để tỏ lòng trung… tuy nhiên lão muốn triển khai công tác cùng có rất nhiều khó khăn… nguyên do là vì đàn em của Duệ hiện diện khắp nơi trong hệ thống CA tỉnh… họ đối với Châu bằng mặt không bằng lòng… lấy Hùng làm trung tâm… Châu nhẫn nại tìm cơ hội… và đây là cơ hội tuyệt hảo…

Hơn nửa… lão biết Chủ tịch xã Đông Phú là ai… Nancy đã có dặn dò…

– “Lão Liêm… tôi biết nên làm sao rồi… anh làm khá lắm… tôi tin rằng sau này anh sẽ là người làm nên việc lớn…”Châu buông lời tán thưởng… khích lệ.

Liêm kích động… hắn nghe Châu gọi hắn là “lão”… có nghĩa là quan hệ coi như thân thiết rồi… câu nói “sau này anh sẽ là người làm nên việc lớn…” khiến Liêm rung lên… Giám đốc Châu muốn ám chỉ một khi Cao Hùng rơi đài… chuyện Liêm lên Chức Trưởng CA là chuyện coi như ván đã đóng thuyền… Trong khi tâm trạng còn đang lâng lâng… câu nói kế tiếp của Châu giám đốc khiến Liêm trợn mắt há mồm…

– “Lão Liêm… khi anh tới đó… bằng mọi giá… không thể để Trần Đức xảy ra chuyện gì… tôi sẽ nhanh chông dẫn người tới mau thôi… nhớ kỷ…” Châu nói xong vội vã cúp máy…

Liêm lên xe dẫn đội đi về hướng xã Đông Phú… trong lòng chấn kinh không ít…

“Trần Đức này là thần thánh phương nào? Có lai lịch gì? Sao Giám đốc Châu lại khẩn trương vậy…”

Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 1 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc/

Ngồi chăm chú nghe 5 người lần lượt kể… Đức trợn mắt há mồm…

Tiền bồi thường là 2000 tỷ… mà người dân chỉ nhận được có 750 tỷ… Vậy 1250 tỷ kia đi đâu? Mỗi lần dân tụ tập đòi công đạo thì CA huyện cho người xuống giải tán họ… Vậy là sao?

Còn đang suy nghỉ… chợt bên ngoài… một lần nữa… rất ồn ào… Đức đứng lên bước ra ngoài… Định, Hòa cùng 5 đại diện cho đám dân nối gót…

– “Định, Hòa… hai người có thể nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì? Có người báo cáo ở đây có người nổ súng… còn nửa… mấy chục người lố nhố trong văn phòng, như vậy còn ra thể thống gì… đây là UBND… không phải cái chợ”… Nét mặt Phó Chủ tịch Đại đen như đít nồi… cố ý phớt lờ sự hiện diện của Đức Chủ tịch… coi hắn trong suốt như pha lê…

– “Ha ha… Phó Chủ tịch Đại… để tôi giới thiệu… đây là Chủ tịch xã của xã Đông Phú mình… Hôm nay mới vừa đến nhận chức… Ha ha… Chủ tịch xã… còn đây là Phó Chủ tịch Đại… và…”Hòa lần lượt giới thiệu các “cán bộ” xã cũng là người trong gia đình của Phó Chủ tịch Đại…

– “Tôi hỏi hai anh chuyện gì đã xảy ra… không phải là lúc giới thiệu…” Đại quát…

– “Là tôi nổ súng đó… sao hả? Có chuyện gì? Có cần xin phép ông không? Phó Chủ tịch Đại? Bây giờ là mấy giờ rổi? Là 11 giờ đó… Hoàng tộc nhà “Lê” mới thượng triều… tôi muốn hỏi ông ai cho ông cái quyền làm như vậy? Đây là quan liêu, hủ bại… Tổng Bí Thư có nói đây là biến chất của cán bộ… cần phải được thẳng tay trừng trị… Là Chủ tịch của xã… đương nhiên tôi sẽ hướng về ban Tổ chức Cán bộ huyện ủy mà báo cáo rồi…” Đức Chủ tịch đem lời của “cha vợ” ra giảng đạo lý… Giảng đạo lý thì ít… mà dọa thì nhiều…

Người ngay thì không sợ… nhưng cả nhà Phó Chủ tịch Đại đều không phải là người ngay… vợ, em vợ, con dâu, con trai đứng kế bên đều tái mặt…

Chuyện lấy công làm tư, đến muộn về sớm xảy ra như cơm bữa… chưa có ai dám hé miệng… thằng này mới nhậm chức… liền mở miệng thúi phê bình… có điều là nó làm Phó Chủ tịch Đại run lên… Lời thằng cặc này vừa nói… chuẩn không cần chỉnh… Đại không ngờ ngay ngày đầu bị thằng nhóc miệng còn hôi sửa dạy dỗ không mở miệng phản bác được một tiếng… mặt lão lúc trắng lúc đỏ lúc xanh… Trưởng CA xã Quốc Anh cũng không khá hơn bao nhiêu… gã ước nếu lúc này không có nhiều người… gã đã rút súng độp thằng cặc này vài phát…

Nhưng những lời vừa rồi… cũng chưa chết người… cùng lắm là hướng về huyện ủy mà làm tờ kiểm điểm… sau đó lão chỉ cần tay xách túi, nách kẹp gói viếng thăm Bí Thư, Chủ tịch… thì huề cả làng…

Đại đánh mắt ra hiệu người nhà cố nhịn… đợi viện binh…

– “Chủ tịch xã… Cậu muốn báo cáo với huyện ủy… tôi không có ý kiến… tôi cũng sẽ báo cáo có người sử dụng súng đối với quần chúng…”Đại ăn miếng trả miếng…

– “Ha ha… Thú vị thú vị… để tôi giúp ông một tay… anh Định, anh Hòa… còn không mau điện thoại báo cáo với Bí thư, Chủ tịch huyện… ha ha… nói tôi mời họ xuống đây coi náo nhiệt… còn nửa… phải có phóng viên của đài truyền hình xuống mới xôm trò… hắc hắc…” Đức rút di động ra…

Định. Hòa đưa mắt nhìn nhau… không biết nên làm sao cho phải… hình như vị Chủ tịch xã trẻ tuổi này không phải nói chơi đâu à… cuối cùng Hòa cũng cắn răng gọi điện…

– “Anh rể à…” Hồ văn An chột dạ… thằng này nói kêu đài truyền hình… nó có khả năng này sao?

– “Hắc hắc… cậu đúng là con gà chết… sợ cái gì… nó hù thôi… đài truyền hình đó… muốn kêu là kêu sao?”Quốc Anh bĩu môi khinh thường…

– “Phải ha… cháu không nói cậu cũng quên… nó làm như đài truyền hình là của nhà nó vậy…” An vuốt đuôi…

Con dâu và vợ của Đại cùng tán đồng… nhìn Chủ tịch xã… bĩu môi khinh thị…

– “Hai đứa bây đừng có ồn…” Đại quát… lão cũng không tin thằng cặc này có khả năng kêu đài truyền hình… cho dù là vậy… thì với lý do gì đây? Vì vậy lão vểnh tai nghe Đức nói điện thoại…

Bên này Chủ tịch Đức rất thản nhiên… cũng không chắc sẽ đá động được Tú Nhi… nhưng nếu không được cách này cũng sẽ tìm cách khác…”lai trim” (live stream) trên phây bù cũng là một cách… nhất định phải quậy tung lên… không chơi thì thôi… nếu đã muốn chơi thì chơi cho lớn…

– “A lô… lần đầu tiên anh gọi tôi vào giờ này… có chuyện gì sao?” Tiếng MC Tú Nhi nửa nũng nịu nửa trách móc… nhưng nghe giọng nói… có lẽ tâm trạng đang rất vui…

– “Vậy sao? Ha ha… nà… có một câu chuyện… liền nghỉ tới cô… tôi nghỉ nếu đài truyền hình làm phóng sự sẽ có rất nhiều người xem… không biết cô có dám và hứng thú không… nếu cô nói không… ha ha… tôi sẽ tìm cách khác…” Đức chơi trò khích tướng…

– “Nè… Anh chỏng cái đuôi lên là tôi biết anh muốn gì rồi… Đừng có giở trò khích tướng với tôi… Có gì nói mau…” Tú nhi “quát” trong điện thoại…

– “Ha ha… cả tiêu để tôi cũng nghỉ luôn cho cô rồi… nà…”Được bồi thường 2000 tỷ nhưng người dân chỉ nhận được 750 tỷ”… sao hả? Có hứng thú không?

– “Anh đang ở đâu… Chúng tôi tới ngay…” Giọng Tú Nhi kích động… chuyện quá hấp dẫn…

– “UBND xã Đông Phú… Tới liền đi… haha…” Đức cúp di động… chẳng thèm để ý mặt Đại đang trắng bệch… quay sang đám dân đang lỏ mắt nhìn… đắc ý nói…

– Ha ha… Bà con cô bác anh chị em… sửa soạn cho đẹp một chút đi… Tôi báo đài truyền hình Cần Thơ rồi… họ sẽ tới đây nhanh thôi… có oan tình gì… tha hồ nói ha… Yên chí đi… chuyện của bà con sẽ nhanh chóng được giải quyết…

– Chủ tịch xã… cậu… cậu nói thiệt… Chu run giọng… ông ta không ngờ Chủ tịch xã này còn trẻ mà thần thông quảng đại như vậy… một cú điện thoại mời được đài truyền hình… Như vậy coi như đã tìm được tia sáng ở cuối đường hầm rồi…

Không riêng Chu… đám dân nghe Chủ tịch xã mời đài truyền hình giải oan cho họ… trong lòng vô cùng xúc động… tuy vậy cũng nửa tin nửa ngờ… nghe Chu hỏi… cả trăm cặp mắt đổ dồn lên vị Chủ tịch xã trẻ tuổi…

– “Thiệt giả gì… lát nữa biết liền… ha ha…” Chủ tịch xã Đức nhếch miệng cười… nhìn Phó Chủ tịch Đại… muốn chơi… thì phải chơi cho lớn…

– “Chủ tịch… Chúng tôi theo lời cậu… đã thông báo về huyện…” Định, Hòa cung kính nói…

– “Ừm… bây giờ chúng ta chờ…” Chủ tịch Đức gật gù…

– “Ba à… hay là bây giờ mình cứ đuổi đám dân này đi là được…”Quốc Anh bắt đầu chột dạ… hắn muốn cùng thân tín trong CA xã giải tán đám đông… cho dù Đài truyền hình tới… sẽ không có ma nào để cho họ phỏng vấn…

– “Đừng có manh động… trúng kế quỷ của nó… tao không tin nó gọi… đài truyền hình liền tới… nó là con cặc gì… Trung tá Liêm sắp tới rồi…” Phó Chủ tịch Đại chửi thề… trấn an con trai… tuy vậy, lão cũng xốn xang trong lòng… nửa tin nửa ngờ… Nhưng lão tin tưởng khi phe ta tới… giải tán đám dân đen này là xong… đâu sẽ vào đó… Đài truyền hình nếu thiệt có tới đây… phỏng vấn ai chứ?

Ngay lúc này có tiếng còi hụ inh ỏi… Đoàn xe 3 chiếc CA huyện chạy vào sân Ủy ban… Phó Chủ tịch Đại đắc ý… liếc Chủ tịch xã… bĩu môi khinh thường…

“Muốn đấu với tao? Đụ mẹ… lúc tao bắt đầu đụ đỉ… mày còn chưa lọt ra lồn má này…”

Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyen3x.xyz/

Trái với tình cảnh “giương cung bạt kiếm” ở UBND xã Đông Phú… Tại UBND huyện Châu Thành cờ xí rợp trời… khung cảnh trang nghiêm, long trọng…

Phải như vậy thôi… hôm nay huyện Châu thành phấn khởi hồ hởi đón chào hai tân phó Chủ tịch huyện… không thể qua loa đơn giản được… Buổi sáng hôm nay ai cũng muốn chứng tỏ mình am tường mọi việc… đâu đâu cũng có tiếng xù xì… pha lẫn tiếng cười rúc rích…

– “Phó Chủ tịch Lý Gia Thành từ Hà Nội vào… là con của Bộ Trưởng Lý Hồng Ân đó… có vợ nhưng cũng đã ly dị rồi… năm nay 32 tuổi… tốt nghiệp Thạc Sĩ nước ngoài…” Một giọng nói trong trẻo vang lên… đầy hâm mộ…

– “Chà chà… Hoa à… mày nhìn mày kìa… nước miếng nước vải chảy ra hết rồi… không tới phiên mày mơ mộng đâu… Có chồng có con rồi mà cứ mỗi lần nghe hơi trai xịn là hai mắt sáng rở…” Người bạn Hoa trêu chọc…

– Con Nguyệt… mày đừng có đạo đức giả nha mậy… tao thấy mày xà nẹo với thằng Tân của phòng Tài chính… Coi chừng thằng chồng mày đó… mày nha… máu dâm hỏng chừa… đi đêm có ngày gặp ma á mày…

– “Suỵt… nhỏ tiếng một chút mày…” Thấy bạn phanh phui bí mật của minh… Nguyệt nhìn quanh bảo Hoa im…

– Hi hi… Sợ rồi chứ gì… thôi được không nói nửa… nhưng mà chỗ bạn thân… coi chừng nha mậy… thằng đó… cái miệng thúi lắm… nghe nói chơi người ta xong rồi đi khoe tùm lum… thằng chồng mày nghe được là chuyện lớn…

– “Biết rồi bà nội… im đi cho tui nhờ” Thấy Hoa cứ bô bô cái miệng… Nguyệt nổi cáu… Cả hai là bạn thân từ thời Trung học… Ra đời lại làm chung ở phòng tài chính kế hoạch của huyện Châu Thành này cũng được 5 năm rồi nên rất thân nhau…

– Ê… Hoa… mày có biết cái bà Nguyễn Lệ Quyên hong? Nghe nói là người Cần Thơ mình…

– Đúng vậy… anh bả là Trưởng CA thành phố… Thứ dử a… Kìa tới rồi…

Bên ngoài ba chiếc xe công vụ của Tỉnh ủy Hậu Giang ngừng trước cửa UBND… Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ Đào Thị Dung từ chiếc xe thứ nhất bước xuống… Kế đến là một mỹ phụ trong bộ OL (Office Lady) màu trắng… tóc dài chấm vai, đôi kính trắng tròng… Chiếc váy ôm sát người… khoe vòng mông khêu gợi… phía trên núi đồi cao vút… nói tóm lại, trên người mỹ phụ, chỗ lồi thì lồi, chỗ lõm thì lõm khiến cả đám cán bộ đực rựa cảm thấy người nóng lên… thầm nuốt nước bọt… cặc trong quần rục rịch ngóc đầu…

Nếu Phó Chủ tịch huyện Nguyễn lệ Quyên làm cặc trong quần của đám cán bộ đực rựa cục cựa… thì khi Lý Gia Thành từ trên chiếc xe thứ ba bước xuống… cửa lồn của một số nữ cán bộ bắt đầu hé mở… nhiều ánh mắt khao khát… mơ mộng…

Lý Gia Thành quả thiệt đẹp như tài tử xứ Hàn… sơ mi trắng, com lê đen, kính đen… người hắn phiêu diêu tuấn lảng… trên môi hắn điểm nụ cười mê hoặc… nhìn Quyên gật đầu cười thân thiện… Sáng nay, hắn đã có dịp chuyện trò với mỹ phụ này đôi câu… Lý Gia Thành đã bị Quyên hớp hồn… cặc trong quần hắn cũng không ít lần giật giật… Gia Thành hân hoan… sau này cùng nhau công tác… gạ nàng cho hắn đụ… là nhiệm vụ chính trị hàng đầu…

– “Trưởng ban Dung… hoan nghênh chị đến huyện Châu Thành chúng tôi để chỉ đạo công tác…” Bí thư huyện ủy La Trung nghĩa, dẫn đầu, kế đến là Phó Bí thư kiêm Chủ tịch huyện Huỳnh Đức Toàn ra tận cửa chào đón Trưởng ban Dung…

– “Hai vị khách sáo rồi… hihi… Để tôi giới thiệu đây là Nguyễn Lệ Quyên và Lý Gia Thành… Là hai nhân tài do Tỉnh ủy tuyển chọn để công tác tại huyện Châu Thành các ông…” Dung trưởng ban màu mè khách sáo…

– “Bí thư Nghĩa, Chủ tịch Toàn… tôi là Nguyễn Lệ Quyên… Sau này xin hai lãnh đạo chỉ dạy. Truyền kinh nghiệm trong công tác…” Quyên lần lượt bắt tay Bì Thư và Chủ tịch với nụ cười tươi tắn… xinh như hoa khiến cả hai lãnh đạo sửng người có chút thất thố…

– “Bí Thư nghĩa… Chủ tịch Toàn… tôi là Lý Gia Thành… mai này xin chiếu cố cho…” Gia Thành ngắn gọn… Vừa rồi thấy cả hai Bí thư và Chủ tịch có chút sững người với Quyên… hắn không thích lắm…

– “Ha ha… hai vị khách sáo rồi… mai này cùng nhau công tác… coi như là học hỏi lẫn nhau để cùng nhau tiến bộ… Trưởng ban Dung… Phó Chủ tịch Quyên, Phó Chủ tịch Thành… xin mời vào trong…”Bí Thư Nghĩa nói xong quay người cùng Chủ tịch Toàn, giữa là Trưởng ban Dung… đi trước… kế đến là hai vị tân phó Chủ tịch huyện…

Trong phòng họp lớn của UBND… Trưởng ban Dung thay mặt Tỉnh ủy đọc văn thư bổ nhiệm Phó Chủ tịch huyện… kế đến là diễn văn của hai vị lãnh đạo… lời phát biểu của hai vị tân phó Chủ tịch… Sau cùng là buổi tiệc nhẹ… Trong lúc mọi người đang rôm rả chuyện trò… Chánh văn Phòng Trần Minh Chiến mặt ngưng trọng đến bên Chủ tịch huyện Toàn nói nhỏ… không biết ông ta nói gì… chỉ thấy Huỳnh Đức Toàn trợn mắt há mồm… ly nước từ trong tay rơi xuống nền nhà vỡ toang…

Chương trước Chương tiếp
Loading...