Thằng Hận
Chương 27
Đã quá buổi trưa, thằng Hận dừng xe lại một nơi quen thuộc, nó nhìn quanh mới phát hiện ra vô tình mà nó lại ngừng ngay trước cổng nhà Tuyết Thu… Cũng lúc đó, cánh cửa nhà nàng mở ra, nàng nhanh nhẹn trong bộ áo dài cô giáo đi nhanh ra mở cổng cho nó:
– Trời… sao giờ này em lại ở đây, không đi làm hả?
Đôi mắt nàng mở to rực rỡ ánh vui sướng khi thấy nó đột ngột xuất hiện. Thằng Hận chạy xe vô góc sân nhỏ, bước xuống xe nó cởi cái mũ bảo hiểm treo lên tay lái rồi lặng lẽ theo sau nàng đi vô nhà… Ngồi phịch xuống một cái ghế, nó gục đầu ôm mặt trong hai bàn tay không nói không rằng làm Tuyết Thu ngạc nhiên… nàng đứng yên nhìn nó một hồi lâu… Là một cô giáo, nàng hiểu nó đang có tâm trạng gì đó, khó mà một câu một tiếng có thể nói hết… Hãy để cho tâm trí nó hồi phục, nếu tin cậy và có tình cảm với nàng rồi nó sẽ trút ra thôi… Nàng nhẹ nhàng gần như không có tiếng động quay lưng vô phòng thay bộ áo dài vừa đi dạy về rồi quay xuống bếp nấu cơm, có lẽ nó đói bụng lắm rồi…
Nấu xong bữa cơm trưa, quay lên vẫn thấy nó ngồi lặng lẽ, đôi mắt vô hồn như nhìn đâu đâu… Tuyết Thu đi vô phòng một chút rồi quay ra, trên tay nàng là một bộ đồ mát trong nhà của đàn ông còn thơm nức mùi vải mới, có cả một cái quần lót mới tinh còn nằm trong bao… Bước tới gần thằng Hận, nàng đụng nhẹ lên vai nó, dịu dàng:
– Hận đi tắm đi… Đi tắm lẹ rồi ra ăn cơm với chị… Đói lắm rồi, đúng không… Nhanh lên, chị nói biết nghe…
Thằng Hận ngước lên đưa tay đỡ lấy những cái trên tay nàng, nhìn xuống rồi nó lại nhìn lên ra vẻ dò hỏi. Hai má Tuyết Thu chợt hồng hồng, nàng mỉm cười:
– Chị cứ mong sẽ có những ngày Hận sẽ tới và ở lại chơi với chị vài ngày, nhất là trúng những ngày nghỉ… Hôm trước đi chợ, chị mua đại một ít quần áo, đồ dùng cho đàn ông… Vậy là hôm nay, những gì chị mua đã có người xài rồi… Hận, em đi tắm đi, chị dọn cơm sẵn, nhanh lên chị chờ…
Thằng Hận đứng dậy, hôn nhẹ lên má nàng, nó nói thiệt nhỏ nhưng cũng đủ làm nàng ấm lòng:
– Hận cảm ơn chị…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/
Chiều hôm đó, nằm dài trên cái giường êm ấm và thơm phức của Tuyết Thu, thằng Hận mở lòng ra, kể hết mọi chuyện cho Tuyết Thu nghe về cuộc đời mẹ con nó và ý định của nó… Cũng không biết sao nó lại tin tưởng nàng và trút hết nỗi lòng của nó cho nàng nghe… Nó kể cho bằng hết… Nó kể về chuyện tại sao mẹ nó lại có nó trên đời và được cậu Hai nó cưu mang ra làm sao, kể về những lần nó tận mắt nhìn thấy cái quan hệ trái lẽ thường của cậu Hai và mẹ nó, kể về chuyện của nó và cô bạn Thanh Huyền, kể về cái ý định trả hận của nó, kể luôn cả chuyện nó đã ngủ với cả ba mẹ con Thục Vy… Chỉ riêng cái ý định muốn được làm tình với mẹ nó và dì Sáu An là nó không nhắc tới… Ngoài ra nó nói hết, cả cái chuyện sáng nay giữa nó và Thục Mai…
Nằm nghiêng đầu gối lên một cánh tay thằng Hận, Tuyết Thu lặng yên nghe nó trải hết lòng mình, nàng không hề ngắt lời nó, chỉ nằm im nghe nó nói mà lòng nàng đôi lúc quặn đau vì hoàn cảnh của mẹ nó khi phải rời bỏ gia đình bất đắc dĩ, nàng nóng bừng trong bụng khi nghe nó kể về chuyện ân ái của mẹ nó và cậu Hai, nàng giật mình hoảng sợ khi nghe nó lên kế hoạch trả hận tình cho mẹ nó một cách không thể tưởng tượng được, nhất là khi nàng nghĩ tới quan hệ giữa mình và Đỗ Lộc, nàng mỉm cười thích thú nhưng giấu biến đi nụ cười đó vì sợ nó thấy khi nghe nó lần lượt đè cả ba mẹ con Thục Vy xuống làm tình… Nàng đỏ mặt khi nghe kể mới sáng nay nó lại đè Thục Mai xuống cho dù nó không chủ ý làm như vậy… Và lòng nàng lại trĩu xuống cảm thông khi nghe nó nói tới tâm trạng sau mỗi lần làm như vậy, nó không tìm thấy bất cứ một niềm vui hay một chút xíu sự hả hê nào…
Thằng Hận dừng kể vì đã xong, một không khí lặng lẽ bao phủ khắp phòng… Lâu lắm nghe tiếng nó thở đều, tưởng nó ngủ nên Tuyết Thu rất nhẹ nhàng nhỏm dậy… Không phải, đôi mắt nó mở thao láo nhìn lên trần nhà, kể cả lúc cái giường động nhẹ nó cũng không có phản ứng gì… Nằm nghiêng người, chống tay lên má nhìn nó, tay xoa nhẹ trên ngực nó, nàng nhỏ giọng:
– Hận… Chị hỏi cái này, em phải trả lời thiệt cho chị nghe…
Nó chớp mắt không nhìn nàng:
– Chị hỏi đi… Đã kể hết mọi chuyện cho chị nghe rồi, không lẽ em còn muốn giấu cái gì nữa sao… Chị…
Nàng tằng hắng một cái:
– Có phải chuyện em ngủ với chị cũng nằm trong cái kế hoạch đó…
Không ngần ngừ, thằng Hận xác nhận:
– Đúng là như vậy… Nhưng đó chỉ là lúc đầu trong suy nghĩ của em thôi… Cho tới khi gặp chị lần đầu tiên, em từ bỏ ý định đó, vì em biết, chị cũng chỉ là một trong những người con gái bị lọt vô cái bẫy quỷ quyệt của lão mà thôi…
Tới phiên nó quay người nằm nghiêng lại đối diện với nàng, mắt nó nhìn nàng đăm đắm:
– Chị nhớ lại đi, có phải lần đầu tiên của chị với lão, là chị thấy tay chân mệt mỏi và có cảm giác ham muốn cho dù có một chút lý trí là chị không tự nguyện, đúng không?
Thấy nàng gật đầu, nó cười cười:
– Lão chơi thuốc kích dục với chị… Chớ ngay từ đầu, em đã cố nén nhịn khi được chị ôm đó, chị không nhớ à… Lúc đó em cũng thích chị dữ lắm, nhưng em không muốn giống như lão, em thích chị tự nguyện tới với em, cho dù chỉ là tình cảm bộc phát nhất thời…
– Nhưng tại sao em lại từ bỏ?
– Em thích chị… Chị xinh đẹp, dịu dàng và hiền lành… Không giống mấy người phụ nữ mồi chài đàn ông… và nhất là khi chị chảy nước mắt, em không chịu được… Có lúc tự nhiên trong đầu em lại có ý nghĩ, nếu không có Thanh Huyền… Chắc em đòi làm chồng chị cả đời…
Tuyết Thu nhoài người đè lên mình nó để giấu đi sự cảm kích. Bầu ngực căng không nịt vú áp lên ngực nó mềm mềm, âm ấm, nàng khúc khích cười:
– Bây giờ chị cũng tự nguyện nè, thích không?
Thằng Hận vươn tay vuốt lên đôi mông căng, xoa nhẹ:
– Bây giờ em muốn ngủ một giấc, tối nay em sẽ đón nhận sự tự nguyện của chị, được không…
Tuyết Thu đụng nhẹ môi lên miệng nó:
– Chị nói vậy thôi, chút nữa chị phải lên trường… Làm sao “tự nguyện” với em bây giờ được… Ở nhà ngủ đi… Để dành sức tối nay cho chị, nghe…
Nàng rời khỏi giường với tiếng cười trong trẻo và khiêu khích không ngờ, thằng Hận nhìn theo nàng rồi nó nhắm mắt chìm vô giấc ngủ thiệt nhanh…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/
Nó nghỉ hẳn ba ngày, không liên lạc gì với ai, ngoại trừ với Ngọc Nhàn, nó nói với mẹ có công chuyện nên không về… Cả Thục Vy nó cũng không gọi hỏi cái gì, bởi nó cứ đinh ninh nàng sẽ đuổi cổ nó ra khỏi công ty, thậm chí sẽ lấy lại căn nhà mẹ con, dì cháu nó đang ở… Tiền nhà nó chỉ mới trả cho công ty chưa được bao nhiêu, họ lấy lại cũng chịu thôi… Khi Tuyết Thu đi dạy thì nó cũng rời đi… Nó lang thang khắp nơi trong thành phố, vừa tìm chỗ hy vọng sẽ kiếm được việc làm sau khi ra khỏi công ty Vĩnh Hằng, vừa để ý tìm nơi ở trọ sau khi ra khỏi căn nhà đang ở… Hai đêm ở lại với Tuyết Thu là hai ngày đêm nàng cưng chìu, chăm sóc cho nó như vợ chăm sóc cho chồng. Mà nó cũng không khác gì một người chồng quan tâm tới việc gia đình, khi ở nhà nó loay hoay sửa sang lại những chỗ trầy trụa bong tróc trên tường nhà, sắp xếp gọn gàng, quấn băng keo cho những đường dây điện lòng thòng hay có khả năng bị chuột gián gặm nhấm, thay đổi mấy cái bóng đèn tốt hơn để căn nhà luôn được sáng sủa… Thậm chí, nó còn ra ngoài tìm mua mấy đôi dép nhựa để trong phòng tắm với lời dặn dò rất ân cần không cho nàng đi chân không trong phòng tắm sẽ bị trượt chân… Nghe và nhìn những gì thằng Hận làm trong nhà, lần nào cũng vậy, Tuyết Thu đều vòng tay ôm nó thiệt chặt, lòng nàng bồi hồi cảm kích, nàng phải giụi mặt vô ngực nó để giấu đi những giọt nước mắt xúc động ứa ra…
Dĩ nhiên, trong hai đêm ở lại với Tuyết Thu, thằng Hận làm sao có thể xa rời nàng được, kể cả nếu nó muốn, bởi chỉ có một cái giường duy nhất… Và nàng thì lại càng không thích chỉ nằm yên bên cạnh nó… Hai thân thể trần truồng quấn quýt, lăn lộn cùng nhau tới rã rời rồi ôm nhau ngủ thiệt ngon… Chỉ vì nàng sáng ra còn phải đi dạy nên cả hai chỉ trao hiến trọn vẹn một lần duy nhất trong đêm… Lần nào cũng vậy, sau khi đã thỏa mãn cực độ, úp mặt lên lồng ngực nó hay gối đầu trên cánh tay nó, nàng cũng thì thầm trong hạnh phúc vui sướng:
– Chị muốn có con với em lắm, Hận à…
Nó bồi hồi, nửa vui mà nửa lo lắng:
– Một mình chị làm sao mà nuôi được… Bầu bì cực khổ lắm, em không thích nhìn thấy chị khổ đâu…
Giọng nàng nhỏ nhẹ nhưng lộ vẻ kiên quyết hài lòng:
– Chị biết là sẽ cực khổ một thời gian, nhưng chị cũng biết là mãi mãi cả đời này em không làm chồng chị được một cách chính thức… Vậy thì em hãy làm chồng chị trên tình nghĩa, trên tinh thần… Cho chị luôn nghĩ về em như một người vợ nghĩ tới chồng mình, mà muốn vậy thì không còn cách nào hay hơn, ý nghĩa hơn là sinh ra, nuôi nấng, dạy dỗ một đứa con là kết quả đẹp giữa chị và em…
Thằng Hận ngần ngừ:
– Em không muốn lập lại quá khứ giống người đàn ông đã bỏ rơi mẹ con em…
Nàng nhổm đầu đưa tay bịt miệng nó, nhìn nó rất tha thiết:
– Chị luôn luôn tin em không giống như vậy nên chị mới bày tỏ ước ao của chị, mà chị cũng tin là nếu em có con với chị, em sẽ tìm cách để gần gũi nó chớ không bỏ chạy… Cứ để cho mọi chuyện xảy ra theo cách mà nó xảy ra, em đừng có nghĩ ngợi gì hết… Mà giờ chị cũng đã có gì đâu… Ai mà biết được… Người tính không bằng trời tính mà…
Thằng Hận đành im lặng. Đúng là cô giáo, nói năng rất thuyết phục và đầy lý lẽ, nó đành cười trừ. Kéo nàng nằm xuống, nó vỗ nhẹ lên bờ vai trần như ru ngủ cho nàng:
– Mai em về nhà nghe… Khi nào tiện thì em lại tới với chị… Chắc mẹ em mong dữ lắm…
Nàng dụi đầu trong tay nó:
– Ừ… Chẳng ai gần gũi mình hơn mẹ đâu… Chỉ tiếc là mẹ chị thì mất sớm… Cha chị thì lấy vợ khác… Chị chẳng có anh chị em, chỉ có một mình…
Nghe tiếng nàng như muốn khóc, nó lật đật xiết nàng trong tay vỗ về:
– Bây giờ chị có em mà… Dù em với chị không thể ở cùng nhau, không thể là vợ chồng của nhau nhưng em chắc chắn, suốt đời này không bao giờ em rời xa chị được đâu… Kể cả khi em đã cưới Thanh Huyền…
– Ừ… chị tin là như vậy…
– Chị ngủ đi…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/
Nghe tiếng cửa mở, Thục Vy ngước lên nhìn. Khi thấy người vừa bước vô nàng không bày tỏ một thái độ gì mà cũng chẳng cất lên tiếng nào. Cúi xuống bàn nàng làm như tiếp tục công việc dang dở nhưng thật sự, lòng nàng đang nổi sóng… Cánh cửa nhẹ nhàng khép lại và được bấm cả chốt khóa… Khi biết người vừa vô đã ngồi xuống ghế salon nàng mới đứng dậy lặng lẽ bước qua ngồi xuống cái ghế đối diện… Im lặng một hồi lâu, nàng mới lạnh lùng lên tiếng:
– Cậu có gì cần nói trước khi tôi chính thức mời cậu ra khỏi công ty không, cậu Hận?
Thằng Hận nhìn nàng thiệt lâu và mỉm miệng cười. Nụ cười lần này không phải là vui thích mà chỉ là một cách nó cố gắng đè nén sự xao động trong lòng. Hít một hơi dài nó mới nói:
– Con biết con đã làm cho cô thất vọng. Con cũng biết đã gây cho cô một sự tổn thương rất lớn, nên con không biện minh hay bào chữa cho những gì mình đã làm, và con sẵn sàng chấp nhận mọi quyết định của cô, con không dám năn nỉ cô bất cứ chuyện gì, con chân thành cảm ơn cô đã yêu thương, giúp đỡ và đã từng coi mẹ con con như người một nhà… Một lời khó mà nói hết được… Sáng nay, con chỉ xin cô chịu khó lắng nghe những gì con sắp nói, như một người bạn với một người bạn, như một đứa con muốn kể lể với mẹ mình những điều cay đắng, như một người… Mà thôi, con sẽ không làm mất thì giờ của cô…
Nó vừa kịp nín lại cái câu kế tiếp là “… như một người tình với một người tình…”, như vậy thì thiệt tình quá đáng, nó không muốn sự mắc cỡ sẽ làm người phụ nữ trước mặt vì tự ái mà nổi giận với nó nữa…
Và trong căn phòng của giám đốc Thục Vy, trong bầu khí như lắng đọng, thằng Hận lặp lại những gì nó đã kể với Tuyết Thu hôm trước… Sắc mặt nàng thay đổi liên tục theo những gì mà nó kể. Nhất là khi nghe nó nói nó là đứa con rơi của người chồng hữu danh vô thực của nàng, nàng giật bắn người mặt mũi tái xanh, nhưng cũng còn đủ bình tĩnh để nghe tiếp mà không ngắt lời nó… Nghe tới lúc nó kể chuyện nó đã làm tình với Thục Miên trước cả nàng thì khuôn mặt nàng đỏ ửng lên, thoáng trong đầu nàng là hình ảnh lẫn lộn của ba mẹ con nàng lần lượt trần truồng nằm dưới thân hình khỏe mạnh, rắn chắc của thằng con trai đang ngồi trước mặt… Lần này, nó cũng không nói gì về ước vọng tội tình giữa nó với chị em Ngọc An mà nó còn giấu cả chuyện quan hệ với Tuyết Thu vì nó cho là không dính dáng gì tới Thục Vy… Nghe nó tâm tình về chuyện day dứt, ăn năn với tội lỗi mà nó cho là đã loạn luân với hai đứa em gái cùng cha khác mẹ, Thục Vy hơi ngạc nhiên nhưng rồi nàng cúi mặt giấu đi nụ cười…
Để kết thúc mọi chuyện, thằng Hận nghẹn ngào:
– Có thể cô không còn tin con sau tất cả mọi chuyện, nhưng con nói thiệt… Con không cảm thấy sung sướng, hả hê gì sau mỗi lần con làm như vậy, càng về sau con càng biết mình thật sự có tình cảm với cô, với cả hai đứa em gái của con… Nhưng có lẽ do bản năng dục tình của con người, con không dừng lại được… Những lúc đó, con không hề nghĩ ngợi gì tới chuyện trả hận trả thù nữa, lúc đó trong lòng con chỉ nghĩ tới chuyện làm cho người bên cạnh con được hạnh phúc, được mãn nguyện là con vui, càng ngày con càng quên mất cái mục đích ban đầu con muốn vô làm ở đây… Và lời xin lỗi này của con có thể cô cũng sẽ không chấp nhận và cô cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho con, nhưng như một đứa con lỡ lầm, giờ đây con thành thật tự đáy lòng mình, thằng Hận này chân thành xin lỗi cô… Con xin lỗi mẹ Vy…
Nói xong, nó đứng dậy và bước từng bước nặng nề ra phía cửa… Nhưng nó phải quay lại vì Thục Vy cất tiếng lạnh lẽo:
– Cậu vừa gọi tôi là gì?
Thằng Hận nhìn nàng cười buồn:
– Xin lỗi, con quen miệng…
Nàng đứng dậy bước tới trước mặt nó, đôi mắt đen lung linh xinh đẹp không biểu lộ một điều gì, giọng nàng cũng không thay đổi:
– Mấy ngày nữa xong thủ tục giấy tờ, tôi sẽ kêu phòng nhân sự gọi cậu tới để nhận quyết định… Còn bây giờ, cậu về đi, khỏi đi làm nữa…
Sau tiếng “Dạ…” nhỏ, thằng Hận bước ra phía cửa không thấy đôi mắt Thục Vy chớp nhanh cố ngăn giọt nước mắt sắp sửa trào ra… Nàng hoàn toàn không còn giận dữ gì với nó nữa, nếu không muốn nói là nàng thương cảm cho nó hơn… Bây giờ nàng mới biết hoàn cảnh ra đời bất đắc dĩ của nó, mới hiểu biết được vì sao nó lại làm vậy… Và nàng cũng thầm khâm phục nó khi dám nói ra hết tất cả mọi điều, trong lòng nàng, nó vẫn là một đứa trung thực, bản lĩnh, dám làm dám chịu, không đổ lỗi cho ai, cho hoàn cảnh nào… Sự giận dữ của nàng đối với nó hình như tan biến không còn dấu vết…
Thằng Hận bước tới cửa, tay nó đã nắm lên tay cầm. Thục Vy vừa tính mở miệng kêu nó trở lại thì… chính nó đã quay lại bước nhanh tới ôm chầm nàng trong vòng tay cứng cáp, mạnh khỏe của nó… Giọng của nó cất lên bên tai nàng như lạc đi:
– Mẹ Vy… cho con một lần cuối cùng… con… con muốn làm tình với mẹ lần cuối cùng…
Thục Vy vùng ra nhìn trân trối:
– Còn dám…
Nhưng nàng chỉ vừa thốt ra được hai tiếng thì miệng nàng đã bị miệng nó bịt lại. Vòng tay nó ôm chặt nàng, đầu lưỡi nó đã lách qua giữa đôi môi mọng thơm luồn sâu vô miệng nàng… Tiếng nói chưa trọn trở thành tiếng ú ớ trong cổ họng Thục Vy… Nó không chần chừ kéo dài thời gian vuốt ve âu yếm để kích thích nàng tới đỉnh ham muốn như những lần trước… Vừa hôn nàng nó vừa lần tay cởi nhanh mấy hột nút áo sơmi rồi kéo ra khỏi thắt lưng nàng. Nó luồn tay ra sau lưng tháo cái móc và kéo sợi dây kéo váy nàng mở ra rồi đẩy cả cái váy cùng với cái quần lót qua khỏi mông nàng cho rớt xuống dưới… Nó lại vòng tay lên tháo rất nhanh cái móc nịt vú gần như chỉ bằng một cái nhấn rồi nó nhanh nhẹn cởi cái sơmi lần cái nịt vú ra khỏi người nàng… Thục Vy rùng mình khi trên thân hình gọn gàng quyến rũ gợi tình của nàng không còn mảnh vải nào, nếu có còn thì chỉ còn đôi giày gót thấp dưới hai bàn chân…
Hành động của thằng Hận diễn ra rất nhanh, chỉ trong một nụ hôn mà thôi. Nó vừa dìu vừa đẩy nàng tới cái ghế salon dài và đẩy nàng nửa nằm nửa ngồi dựa ngửa vô lưng ghế… Hai tay và đôi môi nó tham lam nắn bóp, ngậm bú trên hai bầu vú nàng gần như không ngừng… Thục Vy trở tay không kịp, bị nó lôi đi theo từng cảm xúc nhanh chóng dâng đầy trong cảm nhận của nàng… Giờ nàng chỉ còn biết ôm hai tay lên mái tóc nó luồn sâu mấy ngón tay bám trên đó, miệng nàng hé mở vừa thở vừa rên rỉ:
– Ô… Hận… Đừng… thôi đi… mẹ… mẹ Vy còn phải làm việc… dừng lại đi con… chết mẹ bây giờ… ui… nhẹ nhẹ… bú vú mẹ nhẹ thôi… ui… ư… Hận ơi…
Chỉ cần thằng Hận tấn công trên thân thể nàng trong chốc lát, ngọn lửa dục tình trong người nàng đã bùng lên cháy nóng. Cái tiếng xưng hô lạnh lùng “cậu cậu, tôi tôi” cũng theo đó mà biến đâu mất… Nàng lại đồng cảm với nó, buột lên tiếng xưng “mẹ” kêu “con” thân thương gần gũi… Nàng thua nó mất rồi…
Ngậm bú, xoa nắn hai bầu vú Thục Vy một hồi, thằng Hận vừa lướt đôi môi xuống thấp, vừa đầy đôi chân dài lên cao và mở ra… Khe lồn nàng hé mở cho nó thấy một lớp dâm thủy đã tràn ứa ra ngoài làm cả khe lồn và hai bên mép lóng lánh chất dịch trong veo… Mùi hương động tình của nàng ngập đầy mũi nó. Cúi sát tới, đầu lưỡi nó vươn ra kéo một đường từ dưới lên trên đỉnh làm nàng bật run, hai đùi nàng co giật nhúc nhích khép lại rồi mở ra, nàng lại thảng thốt kêu tên nó:
– Ưm… Hận ơi… làm gì chỗ đó của mẹ Vy vậy… Ui…
Nó dư biết nàng cảm khoái mà rên vậy thôi nên không trả lời, chăm chú miệt mài lên khe lồn và hột le đỏ ửng của nàng… Vì nó nghĩ đây là lần cuối cùng được làm tình với nàng nên nó cứ dây dưa, rề rà bú liếm, mút ngoáy khắp trên khe suối cạn và trên đỉnh khe lồn Thục Vy… Nó làm nàng càng run rẩy và bức bối sâu bên trong âm đạo khi hai ngón tay nó bắt đầu lọt qua cái lỗ và móc ngoáy, thò thụt bên trong lòng hang tối… Dâm thủy và nước miếng đã trào ướt, đọng thành giọt trên bàn tay nó, nhễu xuống… Từng cơn nóng cuồn cuộn theo kích thích của thằng Hận không chỉ quanh quẩn ở trong bụng nàng, trong âm đạo mà còn chạy khắp nơi trên thân thể nàng… Buổi sáng mát mẻ nhưng người nàng toát mồ hôi trong cơn hứng càng lúc càng dâng cao…
Thằng Hận rồi cũng phải tiếc rẻ rời mặt khỏi vùng âm hộ đã nóng như bốc khói của nàng. Nó đứng dậy chăm chăm nhìn nàng và nhanh tay cởi áo quần của nó ra… Đôi mắt mênh mang của Thục Vy giờ như không còn sức sống, nó mờ ảo mông lung và ánh lên tia nhìn trông đợi… Khi thấy thằng Hận vừa đứng thẳng lên sau khi đã cởi hai cái quần ra, con cặc nó cương to chĩa lên thì nàng vùng dậy… Ngồi trên ghế salon, nàng chụp con cặc nó bằng cả hai tay và ngay lập tức há miệng ngậm một khúc gân cứng nóng vô miệng nàng… Đôi môi đỏ mọng ngậm bú không hết con cặc cương to dài một khúc của nó, nàng ráng lắm thì cũng còn dư một đoạn ngắn trong khi đầu cặc đã vô sát trong cuống họng… Bú mút mấy cái thì nàng lại lấy ra liếm quanh vành khấc, liếm dọc theo thân cặc từ sát dưới gốc lên tới trên đầu, mấy ngón tay không ngừng khều gãi dưới bìu dái săng cứng của nó, khuôn mặt nàng đỏ bừng say mê với con cặc ướt đẫm nước miếng nàng… Không thấy người phụ nữ xinh đẹp tài danh đâu nữa, chỉ thấy một người phụ nữ dâm đãng đang mê đắm với cây dương vật to dài cứng ngắc trong tay trong miệng nàng…
Cái phản ứng yếu ớt ban đầu chỉ như cơn gió thoảng, lúc đó nàng chỉ giật mình chớ không có ý định từ chối thằng Hận… Cũng như những lần trước, một khi vòng tay rắn chắc ấm áp của chàng thanh niên ôm gọn tấm thân mềm mại nhạy cảm của nàng vô ngực rồi là nàng như quên mất mình là ai, đang ở đâu… Nàng sẵn sáng buông bỏ hết tất cả để mặc cho nó dẫn đưa nàng trôi theo dòng cảm xúc càng lúc càng mạnh, càng lúc càng dâng cao… Càng bú cặc cho nó, dâm thủy và cơn nóng khát thèm trong nàng càng mãnh liệt theo thời gian… Tới một lúc như không chịu nổi nữa và có lẽ miệng cũng đã mỏi vì cứ há ra ngậm khúc gân cứng, tay nàng vẫn cầm giữ cặc nó, nàng nằm ngửa xuống ghế salon, một chân gác lên thành cao, chân kia thòng xuống dưới… Ánh mắt nàng đen thẫm như dại đi, nàng thều thào trên đôi môi bóng ướt:
– Hận… Làm đi con… Đút cặc Hận vô… chơi mẹ Vy đi… mẹ không chịu nổi…
Thàng Hận nằm xuống giữa hai chân nàng, Thục Vy cầm con cặc dí cái đầu tròn vô lỗ thịt ướt sũng, trơn nhớt và nẩy hông lên, hối thúc:
– Đẩy vô… đụ mẹ… đẩy cặc vô đi… Hận…
Thằng Hận chưa vội nhấp háng tới, nó cứ nhứ nhứ cái đầu cặc tròn trên khe lồn nàng:
– Mẹ Vy muốn Hận làm gì…
– Ưm… ui… mẹ Vy muốn Hận chơi mẹ… Nhanh đi con… Ưm… con trai ơi… đụ mẹ đi… A…
Nàng vừa dứt lời rên rỉ thì cặc nó đã thật mạnh cắm một cái lút sâu trong âm đạo làm nàng bật lên tiếng kêu sung sướng… Nó nhấp thiệt chậm và thiệt sâu, nâng mình trên hai cúi chỏ nó hôn lên chóp mũi nàng, vừa đụ vừa thì thầm:
– Mẹ Vy…
– Hử…
– Sao mẹ kêu con là con trai…
Trong cơn dâm hứng, Thục Vy không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ điều gì, nàng chỉ biết tận hưởng khoái cảm thằng Hận đang đưa tới cho nàng, trong đầu nàng nghĩ sao thì nàng bật ra miệng thôi… Nghe nó hỏi, nàng thì thào:
– Mẹ thích con là con trai mẹ…
– Để chi…
– A… sướng… Để mỗi lần mẹ nứng lồn… mẹ kêu con trai… ui… đụ mẹ… Sâu quá… Hận ơi…
– Mẹ Vy thích sâu hay cạn…
– Ui… Sao cũng được… miễn có con cặc của con trai trong lồn mẹ là được… Ưm… đó… Hận đụ vậy… mẹ sướng… ưm… ư…
Nó cúi cong lưng ngậm một núm vú vô miệng nút nhẹ như con bú mẹ làm nàng run lên, oằn người bởi sự kích thích từ đầu núm vú chạy thẳng lên đỉnh đầu muốn làm nàng ngất đi vì cơn sướng đột ngột… Bất ngờ, thằng Hận rút nhanh cặc ra khỏi lồn làm nàng chưng hửng tiếc nuối, chưa kịp kêu lên thì nó đã lùi nhanh xuống dưới háng nàng, lè lưỡi liếm mạnh lên khe suối ướt sũng, đỏ hồng với lỗ thịt đỏ đang mở ra… Thục Vy giật thót một cái… “… Thằng nhỏ này muốn mình chết hay sao chớ… Chịu sao nổi hả trời…”
Nó lại mê say liếm mút trên khe lồn Thục Vy, lâu lâu nó lại ngậm một miếng thiệt to trên đầu khe lồn, nơi có hột le đỏ ửng sưng cứng, nó mút bú thật mạnh làm nàng quặn người run rẩy:
– Ui da… Ui… Hận… thôi… đừng bú lồn mẹ Vy nữa… Đụ… đút cặc… đụ đi con… ui… thôi mà… Hận…
Thằng Hận mút mạnh hột le nàng một lần nữa rồi mới chịu trườn lên đút cặc lại vô hang âm đạo trơn ướt… Nó lại vừa nhịp nhàng đụ nàng vừa kêu nhỏ:
– Mẹ ơi…
– Ưm…
– Con yêu mẹ… con muốn đụ mẹ hoài…
– Ưm… thì con đang đụ mẹ mà… A… sâu quá… mẹ sướng chết… Hận ơi… A… a… Mẹ cũng yêu Hận… mẹ yêu con trai của mẹ… đụ mẹ đi… A… mẹ sướng… sướng lắm… ui…
Nó luồn tay xuống dưới vai nàng giữ lại rồi bắt đầu nắc mạnh hơn, nhưng mồi lần cắm sâu, nó lại lắc hông qua lại cho đầu cặc quẹt trên miệng tử cung cưng cứng làm nàng giật thót người:
– Ui… trời… chết… a… Hận làm gì… mẹ sướng muốn chết rồi… a… a…
Thằng Hận liên tục lặp đi lặp lại cái kiểu đụ đó, nó muốn làm cho nàng xong thiệt nhiều, đạt tới cái cực khoái mà từ hồi làm tình với nó, nàng chưa bao giờ có… Thiệt vậy, cái đầu cặc tròn cứng cứ quẹt mạnh trên miệng tử cung làm khoái cảm của nàng như những con sóng lớn xô đập lên bờ cảm giác sung sướng… Và cũng làm cho cực khoái trong nàng đã mấp mé tràn bờ… Cong người áp sát ngực thằng Hận, hai chân giơ cao dang rộng run run, Thục Vy thều thào như muốn tắt hơi vì sướng khoái:
– Hận… ui… chắc mẹ muốn rồi… nhanh đi… cho mẹ đi… a… ui…
Rồi như kiệt sức nàng không còn kêu rên gì được nữa. Mắt nàng khép chặt, hai tay bám trên lưng nó trông đợi cơn cực khoái… Thằng Hận cũng muốn nhanh chóng kết thúc lần làm tình này… Văn phòng của Thục Vy không phải là phòng ngủ mà có thể kéo dài cuộc làm tình… Nó bắt đầu nắc nhanh và sâu hơn… Chỉ vài chục nhịp thì Thục Vy đã há miệng, bấu chặt mấy ngón tay lên lưng nó, háng nàng ưỡn cao… Sâu trong bụng nàng, miệng tử cung hé mở, một dòng nước ấm trào ra bởi sự co bóp của bắp thịt đáy lồn… Cực khoái ập tới trên người làm nàng co thắt cơ bụng từng nhịp… Thấy biểu hiện của nàng, thằng Hận đẩy mạnh háng mấy cái nữa rồi chậm lại, đầu cặc nó giật lên phụt ra tia tinh dịch nóng xịt thẳng vô miệng tử cung nàng…
Cơn cực khoái làm cả hai thân thể cùng run lên từng hồi… Bắn tới tia tinh dịch cuối cùng, nó nhấn thiệt sâu trong đáy lồn Thục Vy. Hai bờ mu áp sát như không còn kẽ hở, tiếng thở dồn hổn hển của cả hai hòa nhau trong không gian im vắng của văn phòng Thục Vy… Một hồi sau, thằng Hận rút nhẹ con cặc thỉnh thoảng vẫn giật nhẹ, nằm nghiêng xuống bên cạnh nàng đang thở dồn, bầu ngực cao phập phồng… Đôi mắt vẫn nhắm nghiền nhưng Thục Vy cất tiếng hỏi thằng Hận:
– Mẹ muốn hỏi Hận một chuyện, con phải thành thật với mẹ…
– Dạ… tới giờ này con hứa sẽ không giấu mẹ bất cứ điều gì… Con không muốn sau khi con rời xa mẹ, mẹ sẽ coi thường và cho con là thằng nói láo…
– Ai mà biết… Con có thành thật hay không từ từ rồi mẹ sẽ biết… Con trả lời đi… Có phải con rất muốn… làm tình với mẹ Ngọc Nhàn phải không?
Thằng Hận giật mình, nó nhổm dậy nhìn trân trối khuôn mặt đỏ hồng sau cơn làm tình cuồng nhiệt nhưng nàng vẫn bình thản nhắm mắt:
– Sao… sao mẹ lại hỏi vậy…
– Hừ… Con đừng qua mặt mẹ… Mẹ đẻ con được đó, Hận… Trả lời đi… Có đúng là đã nhiều lần con mơ ước được làm tình với mẹ ruột con, đúng không?
Thằng Hận ngần ngừ vài giây rồi cũng trả lời:
– Dạ, đúng… Nhưng con không dám… vì mẹ con…
– Không phải là không dám, mà chưa có cơ hội, đúng không?
– Dạ… thì…
– Con không nghĩ đó là tội lỗi sao hả?
Thằng Hận vùng ngồi dậy, quay người dựa lưng vô ghế salon, đỡ đôi chân dài của nàng vắt trên đùi mình. Đôi mắt nó bồng nhìn đâu đó xa xăm, buồn bã:
– Tội lỗi là gì, hả mẹ Vy… Tới bây giờ con mới hiểu ra điều mà ngày xưa người lớn thường hay nói với nhau mà con nghe được… “Muốn con nít ngoan ngoãn thì người lớn phải ngoan trước…” Nhưng mà, người lớn quanh con có mấy người “ngoan” đâu mẹ…
Rồi tự nhiên, nó kể cho Thục Vy nghe chuyện của mẹ nó với cậu Hai Thanh, chuyện tình giường chiếu của hai anh em ruột mà nó đã từng chứng kiến không biết bao nhiêu lần… Nghe nó kể lại Thục Vy giật mình… Có chuyện đó sao? Thằng nhỏ này lại gặp phải cái chuyện như vậy, hèng chi, nó không mơ tưởng được làm tình với mẹ ruột mới là chuyện lạ… Người lớn làm ra những chuyện như vậy thường xuyên, đưa vô đầu óc của một đứa con trai mới lớn cái cách suy nghĩ kỳ dị… “Ừ, người lớn làm được, sao nó không làm được… Không lẽ hai đứa con gái của mình cũng đã từng thấy chuyện người lớn làm tình nên tụi nó mới dễ dàng trao hết cho thằng nhỏ này…”…
– Coi như chuyện gì của con, con cũng nói hết với mẹ Vy rồi… Bây giờ mẹ cứ làm những việc của mẹ, con không dám can ngăn, xin xỏ… Thằng con trai tội lỗi như con đáng để người đời khinh khi, chửi rủa, con tuyệt đối không dám xin từ mẹ một cái gì nữa hết, kể cả một nụ cười… Giờ con đi đây…
Nó nói xong liền luồn ra khỏi người Thục Vy, lẳng lặng lượm quần áo mặc vô rồi không nhìn lại nàng lấy một lần, cứ vậy nó mở cửa đi thẳng ra ngoài… Đang chìm đắm trong suy nghĩ về những gì thằng Hận vừa nói, nàng không kịp phản ứng, tới khi sực tỉnh thì nó đi mất rồi… Nàng bồi hồi ngồi dậy, cũng lượm đồ lót, áo váy mặc vô… Vừa đứng dậy tính bước tới bàn làm việc thì nàng chợt giật mình đứng khựng, khép chặt hai đùi lại với nhau… Tinh dịch thằng Hận trút vô người nàng giờ chảy ào ra, có lẽ đầy cả đáy quần lót ươn ướt, dinh dính làm nàng đỏ mặt… “Đâu mà nhiều dữ vậy trời…”
… Bạn đang đọc truyện Thằng Hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-han/
Ba ngày chờ đợi thằng Hận quay lại nhận quyết định như lời tuyên bố là ba ngày Thục Vy nóng ruột đứng ngồi không yên… Thậm chí, chưa bao giờ nàng to tiếng với hai đứa con gái nhưng ba ngày này chị em Thục Mai không dám tới gần mẹ… Mỗi lần nhìn thấy hai đứa con gái nàng như người xa lạ, không nói nửa lời… Trong bữa cơm cũng không có tiếng nói cười như trước… Hai cô con gái tuyệt nhiên không thể hiểu được trong lòng người mẹ đang rối rắm nhiều chuyện… Các cô cứ tưởng vì chuyện đã cho mẹ biết cả hai chị em đã ngủ với thằng Hận nên mẹ giận… Nhưng thật ra, các cô làm sao biết được nàng đang lo sợ thằng Hận vì mặc cảm mà bỏ đi luôn không quay lại với công ty hay chính xác là không quay lại với nàng nữa…
Thục Vy đang tự giận mình! Nàng giận chính nàng bởi trong trái tim nàng đang giằng xé hai thứ tình cảm lẫn lộn, một nửa nàng thiệt lòng yêu mến thằng Hận như tình cảm của một người mẹ khi biết cuộc sống và tâm tính phức tạp của nó, một nửa nàng lại vương vấn cái kiểu tình cảm như trai gái phải lòng nhau… Có thể là từ ngày có nó, cuộc sống tình dục của nàng được tràn ngập thỏa mãn và dồi dào sinh lực hơn, nhưng cũng có một chút ao ước thoảng qua nếu nó là chồng nàng thì hay biết mấy… Lại càng khó xử hơn nữa là chuyện của hai đứa con gái… Nàng không thể ngăn cản chị em tụi nó không được tới gần thằng Hận, suy nghĩ của nàng từ hồi nào tới giờ là luôn tôn trọng sự riêng tư cá nhân của con cái… Huống chi, nàng cũng có tốt lành gì hơn hai đứa nhỏ, bởi nàng cũng ngủ với thằng Hận đã bao nhiêu lần… Cây kim giấu trong bọc lâu ngày cũng lòi ra… Lỡ hai đứa nhỏ mà biết nàng với thằng Hận thì nàng làm sao?! Nếu thằng Hận không có mối tình thuở nhỏ với Thanh Huyền thì nàng chỉ cần gả một trong hai đứa con gái cho nó thì có lẽ mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn… Và theo lời nó nói, mà nàng cũng hiểu rõ, sẽ không bao giờ nó bỏ rơi Thanh Huyền, bỏ rơi mối tình đầu của nó…
Trong ba ngày này, cứ hết giờ làm việc là đã mấy lần Thục Vy lái xe tới chỗ nhà thằng Hận nhưng rồi nàng lại không dám chạy xe vô con hẻm có căn nhà đó… Rốt cuộc, nàng lại quay xe về… Nàng sợ nó hiểu lầm sự xuất hiện của nàng… Nó sẽ cho là nàng muốn nói mọi chuyện với mẹ nó… Thực tâm, Thục Vy cũng muốn gặp Ngọc Nhàn nhưng là nói chuyện khác, chớ nàng không có ý định nói về cái chuyện trả hận của nó với mẹ nó… Đành phải chờ một dịp khác thôi…