Thằng nhóc

Chương 2



Phần 2

– “Ahh…” – Tâm trở mình nhẹ. Cảm thấy vai trái và chân phải đau nhức. Làm nó phải rên nhẹ 1 tiếng. Nó hít một hơi thật sâu. Mùi cồn và thuốc sát trùng chui thẳng vào cuống phổi. Cái mùi nó không ghét cũng không thích. Cái mùi này nó đã ngửi qua không biết bao nhiêu lần sau khi đánh nhau với đám du đãng. Dù khỏe nhưng không thể nào chống lại dao búa.

Nó khó khăn mở mắt. Đập vào mắt nó là một phòng bệnh, không, phải nói là 1 phòng bệnh được bày trí như 1 chung cư. Chỉ có 1 giường nó nằm. Có sofa, bàn ghế, tivi thậm chí nhà tắm còn lớn hơn căn chòi của nó gấp mấy lần. Bỗng có tiếng bước chân bên ngoài. Nó giật mình. Vời nhắm mắt lại. Mắt hơi hí ra, đập vào mắt nó là một cô y tá xinh như 1 minh tinh. Đôi môi đầy đặn, vóc người hơi thấp, eo thon mông to. Bầu vú ẩn hiện sau lớp áo y tá. Chiếc quần xanh bó sát tôn lên đôi chân thon và cặp mông tròn lẳn. Bất giác, cặc nó dựng lên.

Thật ra cô y tá này tới đây giúp nó vệ sinh cơ thể và thông tiểu. Khi nàng bước vào đã thấy quần nó đội lên khiến nàng đỏ mặt. Nhưng nhìn thấy nó vẫn nhắm mắt thở đều nàng mới bớt ngượng đi. Cô y tá bắt đầu cởi chiếc áo trên người hắn ra. Bàn tay miết nhè nhẹ trên cơ thể nó cùng chiếc khăn ướt. Tâm cảm thấy da gà nổi nên. Cặc trong quần càng ngày càng căng tức. Khó chịu đến cùng cực. Cô ấy tiếp tục cởi quần hắn ra, nàng cứ đinh ninh hắn vẫn còn hôn mê nên làm rất thuần thục. Chiếc quần vừa được cởi ra, con cặc đang bị chèn ép lập tức bung ra lay vài cái. Nàng y tá há hốc mồm trợn trừng mắt. Con cặc này có lẻ lần đầu tiên nàng được nhìn thấy, nó to gần nửa cổ tay nàng, lại dài khiến nàng không biết sao.

Cố lấy lại điềm tĩnh, nàng y tá bắt đầu lau nhẹ từ đùi hắn lên, rồi không biết vô tình hay cố ý mà cứ động chạm vào cặc nó. Rồi sau đó cô ấy cầm lấy con cặc ấy, lau dọc thân rồi tới cái đầu nấm tù tù kia. Tâm thì khỏi nó, hơi nóng cứ phả vào cặc nó làm nó không hết cơn cuồng loạn mà ngày càng khó chịu. Nó không còn chịu nổi nữa. Vội mở mắt. Tay đặt nhẹ lên đầu nàng y tá.

– “Giúp tui” – Hắn thều thào…

Nàng giật mình định vùng dậy, bỗng nàng nhìn vào ánh mắt nó, ánh mắt buồn rười rượi. Như bị mê hoặc. Nàng gật nhẹ đầu. Sau đó, từ từ áp miệng vào ngậm lấy cái đầu tù tù kia.

– “Ah…” – Nó rên nhẹ. Cảm nhận con cặc của mình đang nằm trong vùng ẩm ướt ấm nóng. Một cảm giác khoan khoái chưa bao giờ có khiến nó mê mẩn. Cô nàng y tá bú mút hăng say khiến nó sướng như lên tiên vậy. Tay nó quờ quạng, xoa cặp mông tròn trịa của y tá. Miệng phát ra tiếng “ư… ư…” trong cổ họng.

Nó chẳng quan tâm tới cơn đau nữa. Kéo quần nàng y tá xuống, chiếc quần lót màu hồng hiện lên. Nó muốn tuột luôn chiếc quần lót xuống thì gặp sự cống cự của nàng, nàng khép 2 chân lại, không cho nó làm bậy nhưng miệng vẫn hăng say bú mút con cặc của nó. Tâm đâu còn quan tâm nữa. Lập tức kéo mạnh chiếc quần lót xuống, Một tay nhất cả phần hông nàng lên sau đó kéo 2 chiếc quần ra khỏi người nàng. Sau đó, đặt cả 2 chân nàng lên giường dang ra trước mặt nó…

Trước sự bá đạo của nó. Cô nàng y tá này cũng chào thua. Nàng mặc kệ, nàng như mê mệt với con cặc này mà hăng say bú nút. Còn nó, lần đầu tiên được chiêm ngưỡng chiếc lồn của đàn bà. Lồn của nàng y tá này không quá rậm lông. 2 mép đỏ hồng, đầy đặn, mu lồn vun cao lên khiến nó hứng chí. Nó theo bản năng hôn nhẹ lên đường ở giữa. Rồi đẩy lưỡi vào…

– “Ứm…” – Cả người nàng giật nẩy, nàng nhả cặc hắn ra, rên lên một tiếng…

Nó khoái chí. Tiếp tục liếm láp. Như sợ nàng đau, Tâm liếm như ăn kẹo. Rồi sau đó nàng cứ hẩy ra phía sau khiến nó chuối chúi cả mặt mũi vào. Nó bắt đầu liếm láp mạnh hơn, không có kinh nghiệm bài bản. Nhưng sau 1 hồi vọc vạch. Nó phát hiện điểm nhạy cảm của cô nàng y tá này là hạt đậu đỏ nhỏ trên đỉnh mép lồn. Thế là nó khoái trá tấn công liên tục nào bú nào liếm, mút.

– “Anh ơi… mạnh lên… đúng… chỗ… ứ… đó em thích lắm” – Lời nói của nàng bị ngắt quãng liên tục. Miệng cứ rên liên hồi. Hơi thở dồn dập. Nó cũng cảm thấy đầu cặc tưng tứng, hẩy lên liên tục. Nhưng nàng lại nhả cặc nó ra.
– * “Em muốn anh bắn vào đây” – Nàng y tá má hây hây đỏ, đôi mắt ngập nước. Tay chỉ vào lồn nói.

Không đợi nó ừ hử nàng lập tức quay người lại. Cầm cặc nó rà vào 2 bên mép lồn khiến nó sướng tê người. Nó nín thở quan sát. Nàng từ từ ngồi xuống, Con cặc khủng bố của nó đang biết mất trong người nàng. Cô y tá nhăn mặt, lần đầu tiên nàng được con cặc khủng bố như vậy đâm vào, cảm giác hơi thốn nhưng mang theo sự sung sướng đến lạ kỳ. Thằng Tâm có khác gì nàng. Một cảm giác chật chội từ từ bao phủ lên cặc nó. Từ đầu cặc rồi đến thân cặc.

– “Ahhh… ưhh…” – 2 tiếng rên đồng thời phát ra khi cả con cặc được nhồi nhét vào cái lồn nhỏ xinh của cô nàng y tá. Cảm giác đầu cặc đang chèn ép 1 thứ gì đó, mà các thớ thịt cứ co bóp khiến thằng Tâm khoan khoái không thôi.

Nàng bắt đầu nhún nhè nhẹ. Cả cơ thể nó nhẹ bỗng sung sướng tràn về. Nó cảm thấy cặc nó như bị vật gì đó ép chặt như muốn vắt hết nước của nó. Cảm giác chật chội ấm nóng khiến nó điên đảo. Cô nàng y tá như lên cơn điên. Tay tự cởi áo và áo ngực kéo tay nó vào xoa bóp 2 bầu vú tròn trĩnh của nàng. Nàng nhún càng lúc càng nhanh, tiếng rên càng lúc càng lớn.

– “Á…” – Nàng hét lên cả người co giật liên hồi. Trong lồn co bóp dữ dội. Một luồng nước ấm tưới thẳng vào đầu cặc của nó. Dưới sự co bóp mạnh liệt đó, nó cũng không còn chịu nổi. Hẩy 1 cái thật mạnh rồi phóng toàn bộ tinh trùng vào lồn nàng.
– “Á… Em chết mất” – Khi cặc hắn đụng vào tử cung, nàng như điên dại, rồi một luồng tinh trùng ấm nóng bắn thẳng vào tử cung khiến nàng không kiểm soát được. Lên đỉnh lần nữa.

Cả người nàng mất kiểm soát, co giật dữ dội. Ngả vào người nó. Ôm ghì lấy cổ của nó. Co giật liên hồi, tay chân quíu chặt lại. Miệng không ngừng phát ra tiếng rên ư ử dâm dục. Hơn 3 phút trôi qua. Nàng y tá mới trở lại bình thường. Miệng mỉm cười thỏa mãn.

– “Cảm ơn anh, đã cho em trải nghiệm tuyệt vời” – Nàng thì thào vào tay hắn, hai tay siết chặt hơn bao giờ hết…

Nó hôn nhẹ vào má nàng, tay vuốt tấm lưng trần. Bỗng nàng ngồi bật dậy, mặc lại quần áo rồi lạnh lùng bước ra ngoài trước sự ngỡ ngàng hơn bao giờ hết của nó. Nó tính mở miệng gọi lại thì có vài tiếng bước chân vang vọng. Nó bật dậy như sóc mặt lại quần áo. Không còn thất thần nữa. Dẹp phăn ý nghĩ trong đầu. Giữ lấy khuôn mặt điềm tĩnh nằm trên giường. Cánh cửa bật mở, người đàn ông trung niên lại xuất hiện. Trên mặt ông xuất hiện nét mừng rỡ khi thấy hắn, miệng nở một nụ cười hòa ái. Theo sau ông là 2 người đàn ông bặm trợn và 1 cô gái. Xinh đẹp như hoa. Cô tầm 25, 26 tuổi.

– “Cậu khỏe rồi à?” – Người đàn ông hiền hòa hỏi…
– “Chưa chết được. Chắc ông đưa tui vào bệnh viện à, cảm ơn ông. Ông khỏe hơn rồi sao” – Nó vẫn nói chuyện cộc lốc khó nghe. Khuôn mặt lạnh băng.
– “Ê thằng kia mày…” – Người đàn ông phía sau tức giận quát nhưng bị ông cản lại. Cô gái cũng nhíu 2 đầu lông mày tỏ về không hài lòng…
– “Xin lỗi cậu, nhân viên của tôi không hiểu chuyện. Cậu đừng để trong lòng” – Ông vẫn hiền từ nói…
– “Ông đã có người nhà đến đón thì về đi. Ở đây làm gì.” – Tâm kỳ lạ hỏi.
– “Nè nhóc. Cậu có biết ba tôi là ai không mà nói chuyện bằng giọng đó. Dù không biết cũng phải kính trọng người hơn tuổi chứ. Cậu vô học à” – Cô gái xinh đẹp không kiềm được giận dữ nói.
– “Ừm, mồ côi thì tiền đâu ăn học. Có cơm ăn là may rồi. Các người về đi. Cảm ơn ông lần nữa vì đã giúp đưa tui vào viện. Viện phí tui sẽ tự thanh toán. Không phiền ông” – Nó bình thản nói. Không tức giận. Vì nó cũng bị mắng nhiều lần rồi. Thêm 1 lần nữa cũng chả có gì đáng ngại.
– “Cậu…” – Cô gái nổi giận mặt đỏ gay. Chuẩn bị nộ xung thiên thì người đàn ông ngăn lại.
– “Mấy người ra ngoài đi” – Người đàn ông bình thản nói. Mọi người không dám nói gì cúi đầu đi ra ngoài đóng cửa lại…

Người đàn ông nghiêm nghị nhìn nó. Nó cũng chả sợ nhìn lại ông. Nó là dạng bán trời không mời thiên lôi cũng chả ngán ai. Nó thấy nó chỉ còn cái mạng, chết sống gì cũng không quan trọng. Người đàn ông vẫn nhìn nó. 2 người im lặng nhìn nhau…

– “Tôi là Lâm. Cậu có thể gọi tôi là chú Lâm không. Đừng ông này ông nọ nữa” – Người đàn ông tên lâm phá vỡ bầu không khí.
– “Ông… được chú Lâm. Tại sao chú không về. Bộ có vấn đề gì à” – Nó định phản bác nhưng nhìn ánh mắt như nài nỉ thì nó lại không muốn bèn xuống nước hỏi…
– “Cậu đánh nhau rất khá. Hơn nữa là ngón nghề của quân đội. Cậu có thể nói cho chú biết ai dạy không” – Chú Lâm nhìn nó nghiêm mặt hỏi…
– “Sao chú biết là võ quân đội” – Nó dè chừng cảnh giác. Bác quản trang có nói với nó. Chỉ có người của quân đội mới nhìn thấu được võ quân đội. Võ của quân đội ít được truyền ra ngoài vì 1 số quy tắc vì vậy trước mặt cảnh sát không nên thể hiện ra võ quân đội.
– “Không cần sợ, chú chỉ muốn biết không có ý gì đâu” – Chú Lâm cười nói với nó.
– “Có 1 người dạy cho tui. Nhưng ông ấy mất rồi” – Nó cố gằn giọng đáp. Trong giọng nói vẫn có 1 tia xúc động.
– “Thôi không nhắc nữa. Tâm này, ngày đầu tiên chú nhìn thấy cháu, chú cảm thấy rất thân thiết với cháu, giờ cháu cũng không nơi nương tựa thôi thì nhận chú làm cha nuôi được không. Đừng từ chối chú.” – Chú Lâm đổi cách xưng hô. Giọng nói của ông cảm khái có, nài nỉ có, chờ mong cũng có khiến nó không biết phải trả lời thế nào mới phải.

Nó trở nên trầm ngâm. Khuôn mặt phân vân không thể tả được. Tâm nhận thấy sự yêu thương của chú Lâm dành cho nó. Nó cảm thấy kỳ lạ. Không phải mới gặp sao. Sao lại kỳ vậy cà.

– “Hahaha… Thôi được rồi. Cháu cứ suy nghĩ cho kỹ. Không cần vội. Chú sẽ chờ. Cháu cứ nghỉ ngơi cho tốt. Đừng lo chuyện tiền nong. Chú sẽ lo cho. Dù sao cháu cứu chú những 2 mạng mà. Thôi cháu nghỉ đi. Chú đi đây” – Nói rồi ông không đợi nó ừ hử. Dợm người bước đi. Nó lại rơi vào trầm tư lần nữa…

Rất nhiều câu hỏi hiện lên trong đầu của nó. Ông ấy là ai? Ông ấy muốn gì? Sao lại là mình. Nhưng nó sực nhớ lại cảm giác thần tiên ban nãy. Muốn một lần nữa được hưởng thụ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...