Thú tính

Chương 30



Phần 30: Hoa xuyến chi

2h sáng, Minh vừa hoàn thành xong tập tài liệu quan trọng, anh gấp laptop lại ngửa đầu lên trần nhà thở dài một cái. anh đung đưa cái ghế xoay của mình, đôi lông mày hơi nhíu lại vì những suy nghĩ vẩn vơ trong đầu. Minh liếc lên giường thấy tấm lưng trắng trẻo và mái tóc dài của vợ mình đang xõa ra giường, Thảo nằm ngủ khá say, có vẻ như được lên đỉnh hai lần làm cơ thể Thảo vừa sảng khoái vừa mệt nên nàng đang chìm vào một giấc ngủ rất thoải mái.

Minh ngồi trên ghế xoay đi xoay lại nhìn vợ, càng nhìn càng thấy vợ đẹp, mặc dù chỉ thấy phần lưng, vì Thảo đắp chăn kín lên đến bụng. Từ nãy đến giờ trong Minh không ngừng suy nghĩ về việc thấy đầu ti của vợ cương lên khi bóp đầu cho bố, gương mặt thì đỏ ửng, chẳng hiểu đã có chuyện gì xảy ra… càng nghĩ càng khó hiểu, Thảo là người anh rất rõ, ông Vũ cũng vậy, không thể xảy ra chuyện gì mờ ám được… nhưng tại sao lúc nãy vợ lại đi tắm… bởi vì bình thường khi Minh và Thảo làm tình xong vợ anh hay có thói quen tắm lại một lần nữa mới đi ngủ… Minh cắn răng cau mày, từ từ đứng dậy, nghi ngờ cũng không giải quyết được gì, anh phải đánh liều kiểm chứng mới được. Minh tiến lại gần giường ngủ, từ từ lật chiếc chăn lên, anh thấy bộ mông cong tròn vo của vợ đang chổng ra ngoài sau lớp váy ngủ, Minh từ từ đưa tay vén chiếc váy ngủ lên và nhẹ nhàng đặt tay vào miệng âm đạo kiểm tra. Minh giật mình, khi thấy ở miệng âm đạo vợ mình sao ấm và ướt át vậy… chẳng nhẽ… Minh rụt tay lại lắc đầu lia lịa, tuy không muốn tin nhưng những giả thuyết trong anh đang lớn dần… “không… không… không bao giờ chuyện đó xảy ra được, chắc mình đang hoang tưởng mà thôi…” “vợ mình xinh đẹp như vậy, tiêu chuẩn của cô ấy rất cao, không đời nào cô ấy lại…” “nhưng… mình đã lâu không làm tình với Thảo… liệu… KHÔNG! Chắc chắn không…” “hay… do cô ấy… muốn có con… không… nhất định không phải… vừa hôm trước cô ấy nói để chuyện này cho mẹ Linh và lấy mẫu tinh trùng của mình đi thụ tinh lại lần nữa… vậy chắc chắn không phải lý do đó…” – Minh ngồi trên ghế cắn móng tay xoay đi xoay lại phân tích và suy nghĩ.

“Nhưng… phải thừa nhận… mình đã không để ý đến vợ từ rất lâu rồi… chả nhẽ đến mức ở gần đàn ông vợ mình lại hứng lên sao… không! Chắc chắn không… chắc không đến mức ấy đâu nhỉ… vợ mình là một cô gái đoan trang, chắc chắn không hề dễ dãi…” – Minh nhíu mày lại, bỗng anh cảm thấy rất thương vợ mình… nhìn dáng nằm của Thảo anh lại càng thương, chắc âm đạo ẩm ướt vậy âu cũng do bản thân anh lâu rồi không động vào người vợ, chắc vợ đã rất khó chịu… Minh bắt đầu tự cảm thấy xấu hổ và thương vợ mình nhiều hơn khi nghĩ đến thời gian bị ông thầy lang mù lừa, lúc đó anh mới nhận thấy sự khao khát trong cơ thể vợ mình lớn đến thế nào… Minh tự cảm thấy vợ mình đúng là hồng nhan bạc phận… Cảm thấy muốn bù đắp cho vợ rất nhiều, nhưng… khổ một nỗi việc công ty chưa xong, anh chưa thể có nhiều thời gian bên vợ được… Lúc này Minh lại nghĩ đến bố mình, ông ta đúng là một kẻ trăng hoa nhưng Minh không nghĩ đến mức có ý đồ với con dâu mình… nhưng… nghĩ đi nghĩ lại Minh lúc này mới chú ý đến điều này, Thảo nhiều lúc ăn mặc khá mát mẻ trước mặt ông, tuy biết ông đã già nhưng dù gì cũng là đàn ông, một người xinh đẹp nóng bỏng như Thảo làm sao ông không để ý được, kể cả cứ coi như ông già rồi không lên được nhưng Minh vẫn cảm thấy khó chịu, anh vẫn không thể hiểu nổi lúc đó, tại sao mặt vợ mình đỏ như đang e thẹn điều gì đó, hai bên núm ti nổi rõ lên, vợ anh lại mặc bộ quần áo ngủ thiếu vải như vậy… không biết bố anh đã làm gì mà vợ anh lại phản ứng như thế… Nghĩ đến đây Minh bất giác giật mình, mắt mở to nhìn vào một khoảng không vô định…

Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/

13 năm trước…

– Bố mẹ ơi! Con về rồi, có gì ăn không? Con đói quá!!! – Minh vứt chiếc cặp sách xuống ghế và chạy vào bếp, Minh đang là học sinh lớp 10 của một trường cấp 3 nổi tiếng tại hà nội.
– Chắc bố mẹ lại đi thể dục rồi… chán thật đói ơi là đói! – Minh chạy lên tầng thay bộ đồng phục thì nghe thấy tiếng hát của bố mình, Minh liền đi thẳng tới phòng vệ sinh thấy bố đang đứng gội đầu mồm nghêu ngao hát rất yêu đời, tất cả mọi việc rất bình thường cho đến khi Minh nhìn thấy “hàng” của ông Vũ, lần đầu tiên trong cuộc đời Minh nhìn thấy có người chim to đến vậy, đã thế nó còn đang cửng, nhìn nó đen xì gân guốc dài ngoằng như cái cánh tay trẻ con cong tớn lên, nhìn cái thân dương vật nó dày cộp to tướng trông rất đáng sợ… Minh mở to mắt lúc lắc đi về phòng vừa thấy ghê vừa sợ, điều đó đã ám ảnh Minh. Trên trường lúc nào cũng nghe đám con gái ở trường kể về mấy chuyện bậy bạ nào là chim to mê lắm, chim to tự có em vác xác đến yêu không cần tán… rồi mày sẽ nghiện mấy thằng chim to, sung sướng một cách đáng sợ… Nếu đúng như lũ con gái trên trường nói thì chắc hẳn ai bị bố đục chắc không bao giờ quên được… Cái thứ đó nó to đến mức Minh đã ám ảnh trong một thời gian dài, và mãi đến tận bây giờ nghĩ lại vẫn thấy sự khủng khiếp của nó. Nhiều lúc Minh cảm thấy rất tự ti về dương vật của mình, tại sao mình lại không có chút gen từ bố cơ chứ… nếu vậy có phải sẽ làm vợ hạnh phúc không… nhìn cái thứ đó của ông già mình cảm giác sẽ xé toạc bất kể cái âm đạo nào ra một cách dễ dàng… Minh chỉ biết thở dài… Một thời gian Minh đã quên khuấy đi cái kích thước thần thánh đó, chính xác là từ lúc lấy Thảo về làm vợ, Minh đã không còn ám ảnh nữa, tuy nhiên đến ngày hôm nay Minh lại một lần nghĩ về thứ đó… khi thấy vợ mình ngồi bóp đầu cho ông già mình, càng nghĩ càng thấy mọi thứ có vẻ cũng hợp lý mà cũng rất vô lý, vợ mình thiếu thốn như vậy, có lẽ nào đã nhìn thấy… không! Chắc không thấy đâu… hoặc… ông già mình có ham muốn với Thảo… Không! Ông già rồi, tuy chim to thật đấy nhưng không thể nào lên được ở tuổi này nữa… Nhưng… Nghĩ đến đây, Minh bỗng sôi máu khi nghĩ đến việc vợ mình bị cái dương vật của ông già chui vào bên trong, chắc vợ mình sẽ sướng điên lên… nhiều lúc làm tình với Thảo thấy phản ứng của vợ Minh biết mình đã không làm tốt, nhiều lúc chỉ muốn hoàn thành nghĩa vụ của một người chồng tuy nhiên do công việc quá căng thẳng nên Minh chẳng thể nào giúp vợ thỏa mãn được… Càng nghĩ dài nghĩ dai lại thành dại, trong đầu Minh xuất hiện nhiều suy nghĩ về việc vợ bị ông già làm chuyện ấy, cảm thấy thật kinh tởm và càng nổi cơn ghen vì sợ vợ sẽ không còn yêu mình như xưa, nhỡ đâu cô ấy lại thích ông già mình thì sao… Bỗng… Minh nhìn xuống đũng quần, không biết chim mình đã cửng lên từ bao giờ… Minh cảm thấy thật điên rồ, cái cảm giác này thật khó tả… Minh lắc đầu lia lịa, anh gạt bỏ tất cả những suy nghĩ vớ vẩn ra khỏi đầu… Minh vò đầu bứt tai đi vào phòng tắm… anh phải ngủ sớm vì mai còn bài thuyết trình trước những nhà đầu tư lớn… Tất cả chỉ là giả thuyết, không có bằng chứng gì chứng minh cả, Minh tự cảm thấy mình thật biến thái khi bản thân nghi ngờ vợ và ông già…

Sáng hôm sau tỉnh dậy, cơ thể Thảo sảng khoái và tràn đầy năng lượng hơn bao giờ hết, không thể phủ nhận tác dụng mà tình dục đem lại cho phái nữ, bình thường Thảo đã rất xinh nhưng sáng nay nhìn nàng còn xinh hơn rất nhiều. Bước xuống giường với gương mặt tươi tắn Thảo đi vào phòng vệ sinh, lúc này bố chồng và chồng đã đi làm, Thảo cởi dần đồ ngủ, theo thói quen nàng lại tắm thêm một lần nữa, sau đó ăn sáng rồi ra ghế sofa thẩn thơ nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

Thảo nghĩ đến chuyện hôm qua mà xấu hổ kinh khủng, cảm thấy rất có lỗi với chồng, nhưng sau cùng vẫn là cảm giác sung sướng tột đỉnh, chưa bao giờ Thảo thấy sướng đến vậy, nàng mím môi, má lại đỏ ửng lên không ngờ bố chồng nàng vẫn còn ham muốn nhiều như vậy… nhìn cái dương vật ông lúc rút ra khỏi âm đạo mình nó vẫn cứng không có dấu hiệu xuống, Thảo rất bất ngờ về điều này, vì hầu như chồng nàng lúc nào rút ra cũng ỉu xìu à… Thảo đỏ ửng mặt nghĩ… Nhưng nàng cũng lo lắng cho bố chồng, không biết ông tuổi này rồi, nếu cố như vậy có ảnh hưởng gì không… ngộ nhỡ… xảy ra chuyện gì Thảo không biết phải làm sao, rồi nàng lại tự trách bản thân, không biết mình có đòi hỏi quá đáng ở bố chồng hay không… Một suy nghĩ hết sức ngây thơ… Thảo còn không biết rằng mình đang bị lợi dụng thì đúng hơn…

Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/

Ba năm trước…

– Khà khà! Khà… Con làm dâu ở nhà ta, không phải suy nghĩ nhiều, chúng ta đều là những người tiên tiến nên rất thoải mái, cứ ăn chơi đi, chưa cần phải đẻ con đâu! Khà khà!!! – Ông Vũ ngồi ở ghế nói với Minh và Thảo, lúc này cả hai vợ chồng vừa làm xong lễ cưới. Minh và Thảo lúc này rất hạnh phúc, đúng như đôi chim cu mới cưới, ai ngờ đâu lúc này ông Vũ đã để ý đến ngực và mông của con dâu mình, nhưng vì là vợ của Minh nên ông chỉ dừng ở những điều ấy chứ chưa hề có một chút suy nghĩ đen tối nào.
– Dạ, con cảm ơn bố mẹ ạ, con hứa với bố mẹ sẽ đẻ thật nhiều con cho anh Minh ạ… hihi… – Thảo cười tươi và hứa với bố mẹ chồng… nhưng nàng đâu có biết Minh người chồng ngồi cạnh nàng bị vô sinh, lời hứa mà nàng đã hứa đã không làm được, nó đè nặng tâm trí nàng, sẽ gây cho nàng biết bao nhiêu áp lực trong cuộc sống trong tương lai…

Như lúc này đây, Thảo ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ cảm thấy mình thật có lỗi với nhà chồng, lời hứa ba năm trước chưa thực hiện được, mặc dù biết là lỗi do Minh nhưng chưa bao giờ Thảo đổ lỗi cho chồng, nàng luôn nhận lỗi về mình, nàng day dứt suy nghĩ do mình mà anh Minh phải quần quật làm việc ngày này qua tháng khác, khiến chức năng cơ bản của một người đàn ông cũng mất đi… tất cả là lỗi do của mình… và bản thân Thảo tự nhận thức rằng mình phải tự sửa chữa lỗi lầm ấy…

Thảo ngồi thở dài, không biết sắp tới nàng có mang thai không, hôm qua bố chồng bắn rất nhiều vào trong tử cung nàng, nếu như lần này đậu thai có nghĩa Thảo sẽ không phải làm chuyện lén lút đó nữa, nhưng… nếu không thành, không biết nàng sẽ phải làm gì tiếp theo… Nàng sợ nếu tư tưởng không vững vàng nàng sẽ bị cuốn vào vòng xoáy nhục dục mất… Vì nàng cũng là một người rất hiểu bản thân mình, những lần không kiềm chế được đều xuất phát từ việc nàng không tự chủ được, tất cả đều do nàng thiếu thốn quá nhiều…

– Tính tong!!! – Tiếng chuông cửa vang lên làm Thảo giật mình, nàng nhìn đồng hồ lúc này là 8h30 sáng, không biết ai đến vào giờ này nhỉ… Vẫn thói quen không mặc áo lót ở nhà Thảo đứng dậy ra mở cửa, lúc này nàng mặc một chiếc áo phông đơn giản và một chiếc quần đùi ống rộng màu trắng…
– Ơ bố! – Thảo mở cửa ra thấy ông Vũ làm nàng rất ngạc nhiên, không biết tại sao giờ này ông lại ở đây.
– Thảo à con, con đã ăn sáng chưa? Bố gọi điện cho con mãi nhưng không thấy bắt máy… – Ông Vũ cười và đi vào trong nhà, tay cầm một cái cặp lồng phở.
– Dạ… con ăn rồi ạ… con tưởng bố đi làm ạ… – Thảo nhìn ông Vũ cảm thấy hơi lo lắng, nàng đóng lại cửa và chợt nhớ tới điện thoại mình vẫn đang để ở dưới phòng bác Phú bảo vệ.
– Khà khà! Hôm nay bố được nghỉ, sáng dậy chạy đi ăn sáng với mấy ông bạn, tiện đường mua phở cho con… – Ông Vũ cười rồi ngồi xuống sofa.
– Dạ… để con cất vào tủ lạnh ạ, con bây giờ hơi no hihi… – Thảo nhìn ông Vũ, thấy ông có vẻ ngại nhưng đang cố tỏ ra thật tự nhiên.
– Thế thằng Minh đâu con? – Ông Vũ hỏi và đứng dậy đi lại ngó vào trong phòng ngủ của hai vợ chồng, thực ra sáng ông chỉ giả vờ đi làm để đợi con trai đi khỏi nhà mới dám quay lại, chắc hẳn ông Vũ đang có một sự xấu hổ nhất định với con trai mình, không dám đối diện với nó lúc này, vì ngay tối qua ông đã lén lút thụ tinh với chính người vợ xinh đẹp của nó.
– anh Minh đi làm rồi bố ạ… bố có uống café không ạ? – Thảo đứng ở bếp dựa mông vào bàn ăn hỏi mặt ngượng ngùng, chuyện tối quá cứ quanh quẩn trong đầu nàng làm nàng cảm thấy rất ngại mỗi lần nhìn thấy bố chồng.
– Thôi… bố cũng chỉ muốn nói với con một chuyện này, bố nói xong bố lên ngân hàng có chút việc… – Ông Vũ ngồi xuống ghế sofa, hai tay chắp lại để trên bụng mặt đăm chiêu nghiêm túc.
– Dạ… – Thảo từ từ đi tới và ngồi đối diện ông Vũ.
– Con sang đây ngồi… – Ông Vũ đập tay xuống sofa và cười nói. Thảo không nói gì, nàng đứng dậy đi sang ngồi cạnh ông Vũ, chẳng biết có chuyện gì nhưng Thảo là chúa tò mò rồi.
– Về chuyện hôm qua… không biết bố có làm sai gì không? Bố thành thực xin lỗi con… – Ông Vũ ngồi nắm hai tay lại với nhau bày tỏ thành ý.
– Dạ… – Thảo bất ngờ khi bố chồng mình tự nhiên lại nhắc đến chuyện đó, nàng cúi mặt xuống mắt đảo trái phải suy nghĩ không biết nên nói thế nào, hai bàn tay nắm chặt.
– Bố biết, chuyện này bố con mình đều có lỗi với thằng Minh, bố cảm ơn con vì sự hy sinh to lớn này… Đối với bố con luôn là người dâu hiền thảo, bố luôn tôn trọng và thương yêu con như con ruột của bố… Bố biết con rất xấu hổ… nhưng con và bố hãy bỏ chuyện ấy qua một bên để thực hiện một nghĩa vụ cao cả hơn vừa giúp con thực hiện được thiên chức của người phụ nữ và vừa giúp gia đình ta có một đứa cháu, đứa con để giống nối dõi tông đường… được không con… Bố… bố cảm ơn con rất nhiều… – Ông Vũ nói những lời từ tận trái tim và cầm vào đôi tay mềm mịn của Thảo.
– Dạ… – Bỗng nghe bố chồng nói những lời đường mật, lại là những khúc mắc của bản thân nên Thảo cảm thấy rất cảm động vì bố chồng tâm lý đến vậy, nàng để im cho ông cầm tay mình, nàng chỉ khó hiểu rằng mình đã đồng ý thụ tinh với bố rồi, sao bố còn hỏi lại.
– Nếu trong quá trình “hợp tác”… con cảm thấy không thoải mái hay đau… hãy nói với bố… được không con… – Ông Vũ nắm tay Thảo và ngồi dịch lại, ông nhìn con bé thấy nó đang xấu hổ, chứng tỏ mình đã nói đúng trọng tâm.
– Dạ… bố… cũng phải giữ gìn sức khỏe đó… – Hai má Thảo đỏ ửng vì nói ra sự quan tâm của mình. Với những lời nói đường mật của ông Vũ, Thảo dường như đang bị thụ động.
– Bố cảm ơn… khà khà… con yên tâm… bố với mẹ hầu như bây giờ không ngủ với nhau nữa, tất cả mọi thứ bố đều dành cho con hết… – Ông Vũ dẻo mồm nói làm Thảo mím môi mắt nhìn lên tivi trước mặt.
– Eo… – Thảo cảm thấy bố chồng mình như đang tán tỉnh mình vậy, vì là con gái thích nghe bằng tai nên Thảo có một chút rùng mình và cảm thấy hơi kỳ quái, nàng “eo” một cái rồi hơi bĩu môi ra cười. Ông Vũ thấy vậy liền sờ và vuốt bàn tay Thảo nhẹ nhàng xem con bé phản ứng ra sao.
– Thảo này, bố… thực ra… theo bố thì… con đang trong thời gian rụng trứng, bố và con nên tiếp tục… tranh thủ càng nhiều càng tốt… như cái Linh nói… chắc con cũng hiểu… – Ông Vũ nói và nhìn phản ứng của Thảo, bàn tay ông đặt nhẹ vào đùi nàng.
– … – Thảo im lặng, chỉ liếc nhìn ông Vũ một cái thấy đôi mắt ông đang hau háu nhìn vào ngực và cơ thể mình, lời nói ông một kiểu nhưng hành động của ông đã tố cáo mục đích thực sự của ông rồi, tính Thảo hiền lành nên không dám nói gì.
– Được không con… – Ông Vũ tiếp tục hỏi, tay ông bắt đầu vuốt ve đùi Thảo.
– Nhưng… con nghĩ… không nên đâu ạ, vì tối qua… làm rồi… con chỉ lo cho bố… với lại… – Thảo ấp úng nói, hóa ra mục đích sáng nay ông Vũ mò đến đây chỉ muốn làm thêm lần nữa.
– Không sao, không sao, bố vẫn khỏe lắm, còn nhiều lắm… – Ông Vũ ngồi dịch sát với Thảo, ông đã thèm lắm rồi.
– Không… ý con là… con hết ngày rụng trứng rồi, tối qua là ngày cuối cùng… nên con với bố chờ kết quả được không ạ… nếu tiếp tục quan hệ… con nghĩ nó sẽ trở thành mục đích khác… con xin lỗi… con không muốn có lỗi với anh Minh nhiều đến thế… con mong bố… hãy suy nghĩ ạ… – Thảo rụt tay lại và gạt tay ông Vũ ra khỏi đùi mình, tuy từ chối nhưng không muốn bố chồng mất lòng nên Thảo luôn xin lỗi trước.
– Con bảo ngày thụ tinh tận 10 ngày mà… cho bố bắn vào nốt hôm nay được không con… bố mong có cháu lắm rồi… – Ông Vũ vừa nói vừa vòng tay qua eo Thảo, ông bất ngờ vội vã đưa tay lên bóp một bên ngực Thảo.
– a! Bố! Con xin bố! – Thảo giật mình khi bị bóp ngực, nàng rụt người lại hai tay ôm ngực mắt nhìn chằm chằm ông Vũ, thấy mặt ông như con thú háu đói săn mồi đang nhìn vào từng ngóc ngách cơ thể nàng, điều này khiến Thảo rất sợ vì nàng chưa sẵn sàng.
– Nhanh thôi con… được không? Hôm qua bố con mình làm rồi, hôm nay làm một lần nữa có sao đâu… không có lỗi gì đâu con à, nó giống nhau mà… – Ông Vũ thèm lắm rồi, ông dần mất đi sự uy nghiêm của mình, lúc này ông tỏ ra như một tên biến thái háo sắc.
– Dạ! Không được… bố! Con xin bố đừng làm như vậy… “trời ạ, sao bố có nhu cầu cao vậy, tối qua vừa mới làm… vậy mà sáng nay đã đòi rồi…” – Thảo tuy sợ và cảm thấy khó chịu nhưng trong lòng cảm thấy bố chồng rất khỏe, ông có nhu cầu rất cao, cao hơn Minh rất nhiều, mặc dù ông đã già, chưa kịp suy nghĩ Thảo đã bị đè ra ghế sofa, bàn tay ông Vũ luồn xuống bướm Thảo sờ, ông vội vã luồn tay vào trong ống quần rộng và miết mu bướm Thảo bên ngoài chiếc quần lót.
– BỐ!!! Bên ngoài người ta sẽ nhìn thấy đó! Bố!!! Con xin bố! – Thảo giãy giụa nói. Ông Vũ không nói gì vẫn mải mê bóp ngực và sờ bướm Thảo, ông Vũ lúc này rất khỏe và bị cơ thể béo ụ của ông đè lên khiến Thảo thật khó để nhúc nhích.
– Không sao đâu con… có rèm trắng rồi, không ai thấy đâu… – Ông Vũ thở phì phò nói và hất mặt ra ngoài ban công, đang được che lại bởi chiếc rèm màu trắng.
– a!!! Bố!!! Con không muốn… – Thảo rụt chân lại, nàng ôm mặt, hai mắt nhắm tịt, chân đạp loạn xạ, bất ngờ chân phải đạp vào bụng ông Vũ, chân trái đạp vào mặt ông khiến ông ngã dúi dụi từ sofa xuống đất. Thảo bật dậy kéo lại quần áo, hai mắt rơm rớm nhìn ông Vũ.
– Con… con… con xin lỗi bố… con không muốn có lỗi với anh Minh… – Thảo chạy ra mở cửa và đi ra ngoài… hai má nàng đỏ ửng, nàng vuốt lại tóc, mái tóc mềm mại của Thảo nhanh chóng vào lại nếp như cũ.

Ông Vũ ngồi dưới đất cau mày vì nhục nhã… Ông vừa đánh mất bản thân mình trước mặt con dâu, thật là xấu hổ, ông tự kiểm điểm bản thân vì đã quá vội vàng, cái sai lầm của ông đó chính là đánh giá thấp con dâu mình, cứ nghĩ đút vào được một lần thì lần sau nó sẽ chết mê mà chiều ý mình như những cô gái khác. Một phần ông Vũ cũng chưa phân tích kỹ về vấn đề nhu cầu của con dâu, biết rằng nhục dục khó có thể kiểm soát nhưng là chỉ đối với những cô gái thiếu thốn lâu ngày, còn Thảo vừa mới tối qua nàng đã lên đỉnh hai lần, không thể nào sáng nay nàng vẫn thiếu thốn được… Ông Vũ nhắm mắt lắc đầu vì quá nhục. Ông đứng dậy lặng lẽ đi ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/

Thảo đi thang máy xuống tầng một sảnh của chung cư, hai tay nàng ôm ngực vì đầu ti nàng đang cứng lên, lúc nãy bị bố chồng sờ bướm, là một cô gái nhạy cảm nhanh chóng nàng đã bị kích thích mạnh, nhưng cũng may nàng đã chạy được ra ngoài, nếu như lúc đó chạy vào phòng ngủ có lẽ mọi thứ đã xong… Nhớ đến cái điện thoại của mình, Thảo đi ra nhà của bác Phú bảo vệ, không biết bác có đi làm không… nhưng thấy cửa nhà bác ấy chẳng bao giờ khóa và trước bác Phú có nói cứ mở vào mà chơi, nhà bác chẳng có gì… Thảo đứng trước cửa phòng bác Phú thì nghe thấy tiếng xe ô tô phóng từ hầm lên, đó là xe của ông Vũ bố chồng nàng, Thảo nheo lông mày xấu hổ, cảm thấy có lỗi với bố chồng mình, không biết ông có đau không, lúc nãy theo phản xạ nàng đã tự vệ, nàng cảm giác được mình đã đạp vào người bố chồng khá nhiều.

– Bác Phú ơi… – Thảo gọi và tự mở cửa vào.
– Bác… – Thảo đứng hình vì hình ảnh trước mắt mình, mắt nàng mở to nhìn ông Phú đang nằm trên giường quần tụt xuống đầu gối ngửa đầu lên trời, mồm chu lên, hai chân gồng cứng tay thì sóc lia lịa dương vật mình, dương vật ông Phú cũng khá to và dài khác hẳn với vóc dáng nhỏ bé của ông.
– Ôi thôi chết… thôi chết… Thảo… bác xin lỗi!!! – Ông Phú giật mình khi nhìn thấy Thảo, ông vội vàng bật dậy kéo quần lên.
– a!!! – Lúc này Thảo mới hét lên, che mặt quay người định đi ra ngoài.
– Thảo!!! Bác xin cháu! Bác xin lỗi cháu!!! – Ông Phú thấy vậy nhảy xuống giường kéo tay Thảo lại.
– Bác… cháu… cháu đến lấy điện thoại… cháu xin lỗi đã không gõ cửa ạ! – Thảo xấu hổ hai má đỏ ửng nói, tay vẫn bị ông Phú nắm.
– Xin cháu… đừng nói cho ai… bác thật đáng chết… để cháu nhìn thấy điều không hay… bác xin lỗi… xin cháu đừng ghét bác!!! – Ông Phú sợ hãi nói với Thảo, ông sợ Thảo sẽ khinh miệt ông vì hành động này.
– Cháu… không nói cho ai đâu… bác đừng lo ạ… – Thấy mặt bác Phú lo lắng, gần như sắp khóc, thấy bác thật tội nên Thảo nói đỡ.
– Bác cảm ơn cháu… nhưng… cháu đừng ghét bác… được không… bác rất trân trọng tình bạn này… tại bác… bác bệnh hoạn… bác thật ngu dốt… – Ông Phú tự tát vào mặt mình bôm bốp.
– Bác! Bác đừng làm vậy! Bác dừng lại đi ạ… Cháu không nghĩ gì đâu… đó chỉ là nhu cầu bình thường… bác đừng tự trách bản thân mình ạ… – Thảo đỏ mặt nói, nàng giữ tay bác Phú không cho bác tát thêm.
– Thật không… có thật cháu sẽ không truy cứu gì… bác… thật mất mặt… cảm ơn cháu đã thông cảm cho bác… – Ông Phú buông tay xuống, cúi mặt xuống đất nói.
– Dạ… cháu không suy nghĩ gì đâu ạ, bác đừng ngại mà tránh mặt cháu nha… hihi… – Thảo mỉm cười cho ông Phú đỡ ngại, nàng ngó thấy chiếc điện thoại của mình đang được để ngay ngắn trên bàn.
– Cháu xin phép bác lấy điện thoại ạ, bác nghỉ ngơi đi nha hihi – Thảo mỉm cười bước tới cạnh giường, nàng liếc thấy cái điện thoại của bác Phú vẫn sáng đèn, nhìn kỹ thì Thảo thêm một lần bất ngờ vì trong chiếc điện thoại là ảnh của Thảo, hình như bức ảnh này do bác Phú chụp trộm nàng, không biết từ khi nào nữa, nhưng là bức ảnh nàng đang bị hở ngực. Thảo đỏ mặt không nói gì, nàng cầm điện thoại ra ngoài và không quên đóng cửa, ông Phú đứng trong xấu hổ không dám tiễn Thảo.

Thảo đi ra ngoài cười tủm tỉm, thấy cái tướng của bác Phú mà vừa tội vừa buồn cười, chắc ngại mình lắm, nhưng Thảo cũng ngại không kém, không ngờ bác ấy lại chụp trộm ảnh mình để mang về thủ dâm, nếu vậy bác Phú luôn nghĩ đến Thảo những lúc ông thủ dâm, Thảo càng nghĩ càng đỏ mặt, đây là lần thứ hai nàng nhìn thấy dương vật của bác Phú trong tình trạng cửng, nó cũng khá to đấy chứ, to hơn chồng nàng nhiều, đặc biệt hai hòn dái của bác to đùng, nó lủng lẳng bên dưới nhìn khá sợ. Thảo cầm điện thoại đi vào sảnh chung cư mà mặt đỏ ửng. Nghĩ bác cũng thật tội nghiệp, suốt ngày phải quay tay trong khi chẳng được làm chuyện ấy với ai, đến cave còn chê bác ấy… Thảo thở dài, mím môi bước vào thang máy và lên nhà.

17h chiều…

– Bác Phú ơi!! Bác Phú! – Thảo đứng ngoài cửa nhà bác Phú gọi.
– Bác đây! Bác đây! – Ông Phú mở cửa cười tươi, phải tỏ ra thật bình thường để dấu đi sự xấu hổ lúc sáng bị Thảo bắt được khi đang thủ dâm.
– Hôm nay bác có lên tập gym không ạ? Hihi… – Thảo cười tươi nói, nàng phải tạo cho bác Phú cảm giác tự nhiên nhất cho bác đỡ ngại, nên sau khi đi chợ Thảo ghé qua nhà bác Phú rủ bác lên tập gym nếu không chắc chắn bác ấy sẽ tránh mặt Thảo.
– Bác có chứ, ngày nào bác cũng tập khà khà!! – Ông Phú phấn khởi khi được Thảo rủ đi tập.
– Vậy cháu lên nhà thay đồ đã rồi hẹn bác 30 phút nữa lên phòng tập nha! – Thảo cười rồi chào bác Phú.

Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/

20 phút sau Thảo lên phòng gym đã thấy ông Phú đứng sẵn trong đó rồi, lúc này Thảo mặc một chiếc quần tập gym, nó bó sát mông và mu bướm của Thảo, nhìn cực kỳ kích thích, bên trên mặc một chiếc áo crop top ôm mỗi bộ ngực tròn của nàng, để lộ ra phần bụng phẳng lỳ trắng mịn. Phòng gym hầu như không có ai lên tập vì sợ không khí loãng nên phòng tập lúc này chỉ có ông Phú và Thảo. Hai bác cháu vừa nói chuyện vừa khởi động và tập những bài tập nhẹ. Thảo thường xuyên bắt gặp được ánh mắt của bác Phú nhìn vào những chỗ nhạy cảm của mình, ngày xưa bác ấy đâu có dám như thế này, nhưng có lẽ do nàng và bác Phú đã thân hơn trước nên bác dù không muốn nhưng vẫn bị cơ thể của Thảo cuốn hút, việc mắt không thể rời được cơ thể của người đẹp là bản năng của đàn ông rồi. Nhưng Thảo không thấy phiền vì bình thường nếu đi các phòng tập khác nàng cũng bị nhìn như vậy thôi. Có vài lần Thảo còn để ý thấy bác Phú vòng ra sau mình, chắc để nhìn mông, vì nàng biết bộ đồ này nó rất bó để lộ ra toàn bộ đường cong của cơ thể mình, bác Phú là đàn ông việc để bác nhìn một chút cũng chẳng sao, dù gì bác ấy cũng khác bố chồng nàng, bác ấy chắc chắn không dám làm điều gì quá đáng đâu, vì tính bác Phú Thảo cũng khá hiểu rồi.

– Dạo này bác không thấy Minh, công việc nó thế nào rồi cháu? – Ông Phú đứng nâng tạ nói.
– Dạ, anh ấy bận lắm ạ, chắc gấp rút hoàn thiện dự án để sắp tới đi thực tế với trường cháu ạ… – Thảo vừa nói vừa quỳ một chân lên chiếc ghế dài, một chân để dưới đất, tay trái chống lên ghế tay phải cầm tạ nhỏ nhấc lên, tư thế này khiến Thảo cúi xuống để lộ ra bộ ngực trắng hồng của mình. Ông Phú thấy vậy liền đi ra đằng trước Thảo giả vờ tập nâng tạ nhưng chủ yếu để nhìn ngực Thảo, ông Phú có suy nghĩ khá đơn giản, cứ nghĩ làm vậy Thảo sẽ không biết nhưng thực ra con bé nó biết hết chẳng qua nó đang cho phép ông nhìn mà thôi.
– Chà chà! Nhà cháu sắp đi du lịch ư, khà khà nhớ có quà cho bác đó! – Ông Phú nói nhưng mắt nhìn chằm chằm vào ngực Thảo. Thảo biết bác Phú đứng ở đó sẽ nhìn thấy rồi nhưng không hiểu sao nàng vẫn cúi đầu tập để cho bác nhìn thoải mái hơn, thậm chí Thảo còn thấy bác Phú đang rút điện thoại ra, bác đang cố gắng thể hiện mình đang dùng điện thoại nhưng thực ra Thảo biết với hướng giơ điện thoại kia chắc chắn là bác Phú đang cố chụp ảnh ngực mình rồi. Lúc này Thảo có hơi khó chịu… Nhưng lại nghĩ đến mục đích của bác Phú, có lẽ… bác ấy chụp về để… thủ dâm… Nghĩ vậy Thảo mặc kệ cho bác chụp, nàng vẫn tập dáng đó, mặc dù bài tập này đã đủ… Tất cả chỉ vì lòng thương hại của Thảo với bác Phú, nàng nghĩ nên giúp bác ấy một chút, nghĩ đến cảnh bác Phú thủ dâm bằng ảnh của mình khiến Thảo có chút râm ran trong cơ thể, nàng cũng không hiểu sao mình lại có cảm giác này, có lẽ đó là cảm giác tự hào về chính cơ thể mình.
– Vâng ạ hihi, cháu sẽ tặng bác đặc sản ở đó ạ! – Thảo vẫn vờ như không biết gì mặc cho bác Phú chụp ảnh, thấy bác vòng ra sau, chắc định chụp mông mình đây, thấy vậy Thảo tiếp tục giả vờ tập để bác chụp nốt.
– Cảm ơn cháu! Khà khà! Cháu tốt bụng quá… – Y như rằng, ông Phú luồn ra sau dơ điện thoại lên chụp bộ mông cong tròn của Thảo.
– Dạ có gì đâu ạ hihi, sau này nếu có dịp cháu xin phép chồng cho bác đi du lịch cùng gia đình ạ hihi… – Thảo đứng dậy thấy bác Phú vội vàng đưa máy ra hướng khác, để bác không ngại Thảo giả vờ như không thấy gì.
– Khà! Khà! Bác cảm ơn nhưng… bác không dám đâu, bác đi để mà phá đám à… khà khà!! – Ông Phú nói thực lòng vì ông biết phận mình, mặc dù được Thảo đối xử rất tốt nhưng ông vẫn không dám đi du lịch cùng gia đình Thảo.
– Bác đừng ngại, mọi người trong nhà thoải mái lắm ạ, bác lại là bạn cháu nên bác đừng ngại hihi – Thảo đứng trước mặt ông Phú nói.
– Bác cảm ơn cháu, cháu đối xử với bác tốt quá… bác chẳng biết lấy gì để đền đáp… – Ông Phú nói và đảo mắt vào mu bướm của Thảo, con bé lúc này đang đứng trước mặt ông nói chuyện, ông Phú ngồi xuống ghế vì chim ông cửng lên rồi, lén lút chụp trộm Thảo từ nãy đến giờ không lên mới lạ. Vừa nói chuyện ông Phú giả vờ nhìn vào điện thoại như đang làm gì đó nhưng thực ra ông chếch camera của máy lên để chụp toàn thân Thảo.
– Dạ… sao bác khách sao thế ạ, cháu với bác là bạn mà… hihi… – Thảo cười nói nhưng nàng bắt đầu thấy ngại khi biết bác Phú đang dơ điện thoại lên chụp mình, chắc là phần dưới của mình… nàng không hiểu sao chỉ cần nhìn những thứ này mà khiến đàn ông có thể dùng nó để thủ dâm được, có hở ra đâu cơ chứ… chẳng qua nó chỉ hơi bó vào mu một chút thôi… Thảo khó hiểu nhưng vẫn đứng đó cho bác Phú chụp nốt, thậm chí nàng còn quay mông lại đi ra hướng khác để bác dễ dàng chụp mông mình hơn… Ngày hôm nay chính Thảo cũng không hiểu tại sao mình lại cố tình để bác Phú chụp những nơi nhạy cảm nhiều thế, có lẽ tất cả cũng vì lòng thương hại, thương cho số phận lận đận trai gái của bác, là bạn của bác Phú không giúp bác được những thứ bác cần nên chỉ âm thầm giúp được những điều nhỏ nhất… Thảo quả là một cô gái có lòng nhân ái, biết thông cảm cho người khác và là một cô gái cực kỳ tốt bụng…

Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/

Gần hai tuần sau… cuối cùng thì Minh cũng đã hoàn thành dự án quan trọng và được nghỉ vài ngày để đi du lịch với Thảo, về phần Thảo, hàng ngày đi chợ nấu cơm, quanh quẩn trong nhà chẳng đi đâu ngoài tập gym với bác Phú bảo vệ. Không biết bao lần bác Phú nhìn thấy những đường cong tuyệt đẹp của Thảo mỗi lần đi tập, mỗi lần như vậy là một lần bác Phú chụp trộm Thảo để đem những hình ảnh đó về thủ dâm, Thảo tuy biết đấy nhưng nàng vẫn mặc kệ, không biết đó có phải là chiều hư bác ấy không nhưng Thảo cảm thấy chuyện này không có vấn đề gì to lớn cả, một phần nếu nàng phản ứng vì điều đó, chắc chắn sẽ làm bác Phú rất ngại. Biết bác ấy dùng những hình ảnh của mình để thủ dâm nhưng Thảo vẫn không thấy phiền, nàng chỉ không hiểu tại sao bác ấy nhìn mình mặc đồ mà vẫn thấy thích được, đáng nhẽ phải hở hẳn ra mới có cảm giác chứ… Thật khó hiểu… điều gì không hiểu chắc chắn sau này Thảo sẽ tìm ra câu trả lời.

Trong Suốt thời gian này ông Vũ không dám liên lạc với Thảo, ngày hôm đó ông giống như kẻ hiếp dâm con dâu mình nhưng bất thành, vì quá nhục nhã xấu hổ nên ông Vũ đành để mọi chuyện lắng xuống, ông Vũ không biết bao nhiêu lần định đến nói lời xin lỗi với Thảo nhưng ông sợ mình lại không kìm được lòng mà làm bậy. Cũng may mà chuyện vừa rồi cũng được giữ kín nếu không ông Vũ không biết phải làm thế nào… Vì vậy ông đã quyết định chờ đến ngày hôm nay, chuyến đi thực tế của trường Thảo lên tây bắc, một công đôi việc, ông sẽ lựa thời điểm mà nói lời xin lỗi với con dâu mình…

Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/

8h sáng tất cả mọi người tập chung đông đủ tại cổng trường Thảo, Minh và Thảo bước xuống taxi như những người mẫu trên tivi mặc dù Thảo mặc áo phông, quần đùi bò và đi giày thể thao, đeo túi xách, tất cả đồ trên người Thảo đều là hàng hiệu, cùng với đôi chân dài trắng mịn và vóc dáng của nàng khiến những bộ quần áo và phụ kiện trên cơ thể nàng có giá trị hơn rất nhiều. Nhìn Thảo vẫn rất nổi bật giữa đám đông, cuốn hút mọi ánh nhìn của những người khác cùng đoàn.

– Minh ơi! Thảo ơi! – Ông Vũ đứng trong cổng trường vẫy gọi. Minh và Thảo cười và chạy tới, ông Vũ hai tuần rồi mới thấy con dâu mình, hai tuần mà cứ ngỡ như hai năm, ông thực sự rất nhớ Thảo, nhìn bộ ngực nó nẩy lên theo dáng chạy mà khiến chim ông lại nhúc nhích trong quần.
– Con chào bố ạ! – Thảo mỉm cười chào ông Vũ, nàng biết hai tuần qua bố chồng không dám liên lạc với mình vì lý do đó, Thảo cũng rất ngại khi phải hành động như vậy với bố chồng, nhưng nàng biết bố sẽ không trách mình, hai tuần không thấy ông liên lạc gì, Thảo cũng nhiều lần định cầm điện thoại chủ động liên lạc trước cho ông đỡ ngại, vì dù gì cũng là người trong nhà, không nên cư xử như vậy, nhưng nàng lại muốn cho ông có nhiều thời gian hơn để suy nghĩ, đằng nào thì ngày hôm nay nàng biết bố chồng cũng sẽ đi cùng chuyến du lịch này, lúc đó tìm cách xin lỗi bố sau cũng không muộn.
– Khà khà! Lâu lắm rồi không gặp các con, dạo này ta bận nhiều việc quá, cố gắng hoàn thành mọi chỉ tiêu để dành cho ngày hôm nay đó khà khà!!! – Ông Vũ cười rung cả cái bụng béo, giọng khàn khàn, mắt híp cả vào, vì hôm nay được gặp con dâu phải tươi hết sức có thể.
– Vâng, con cũng hoàn thành trước chỉ tiêu nên hôm nay mới đi được bố ạ. – Minh mặc quần bò giày thể thao trắng, áo sơ mi, đeo kính râm nhìn rất soái ca. Nhìn Minh phong độ thế này chẳng ai nghĩ lại yếu sinh lý đến thế. Chả bù cho ông bố, thấp béo, người ục ịch, già tuổi mà chẳng ai biết lại có nhu cầu cực kỳ cao và rất khỏe trong chuyện ấy. Thảo mỉm cười nhìn ông Vũ vì biết ông vẫn đang ngại mình và đang cố gắng tự nhiên nói chuyện trông nó gượng gạo đến hài hước. Thảo nhìn Minh và ông Vũ, bỗng nàng nghĩ ước gì vài thứ hai người này có thể đổi được cho nhau thì tốt, tự nhiên nghĩ bậy khiến má Thảo lại hơi ửng lên, hai tuần qua cũng là khoảng thời gian khá dài, vì phải hoàn thành sớm trước chỉ tiêu để đi du lịch cùng vợ nên Minh chưa động vào người Thảo hai tuần rồi…
– aNH VŨ!! – Bà Liên hiệu trưởng của Thảo đi tới từ sân trường, thấy ông Vũ liền tươi cười gọi to.
– Liên à em! Bao nhiêu năm rồi nhỉ? Khà khà!! – Ông Vũ chạy tới hồ hởi tay bắt mặt mừng.
– Một hai năm chứ mấy anh ha ha! – Bà Liên cũng vui vẻ cười ngoác cả miệng.
– Cháu chào cô! – Minh và Thảo lễ phép chào.
– Chà chà, Minh à cháu, dạo này công việc ổn chứ? Càng trưởng thành càng chững chạc đẹp trai hẳn ra!
– Dạ! Công việc cháu vẫn ổn cô ạ hì hì! – Minh gãi đầu gãi tai.
– Mọi việc phải hết sức cố gắng cháu nhé! Con bé kia lại đây, nghỉ hè có vài tháng mà nhìn béo lên đấy! – Bà Liên nói trêu và mỉm cười trìu mến đưa hai tay ra với Thảo. Thảo chẳng khác gì con cưng của bà Liên ở trường, vì là một đứa rất xinh đẹp, ngoan ngoãn, lại là giáo viên dạy giỏi top 1 của thành phố Hà Nội nên Thảo luôn là niềm tự hào của cả trường nên bà Liên rất yêu quý Thảo.
– Dạ hihi! – Thảo cười tít mắt chạy đến ôm bà Liên một cái.
– Cái ông Vũ này! Sướng nhất ông đấy, có cô con dâu xinh đẹp, thông minh, giỏi giang chẳng chê vào đâu được, tôi chưa thấy cô gái nào hoàn hảo như con bé đâu đấy, nhà ông liệu mà đối xử tốt với nó nghe chưa. – Bà Liên vừa nói vừa ôm hôn Thảo và quay sang nhìn ông Vũ nheo mắt lườm rồi mỉm cười kiểu ghen tị với ông Vũ.
– Khà khà!! Cái đó phải hỏi thằng Minh nhà anh chứ Khà khà!!! – Ông Vũ ôm bụng cười lớn vì tự hào. Minh cũng cười sướng, gãi đầu gãi tai.
– PIM PIM!!! – Tiếng còi hơi của xe khách cỡ lớn bên ngoài cổng trường.
– Thôi xe đến rồi, chúng ta xuất phát thôi anh Vũ ơi! – Bà Liên cười nói và đi ra cổng tập chung giáo viên và gia đình họ lại một chỗ để phổ biến nội dung. Minh Thảo và ông Vũ đứng cuối hàng, ngay bên cạnh là vài đưa hay ghen ăn tức ở với Thảo, vừa liếc vừa xì xào to nhỏ điều gì đó rồi quay lại cười với nhau rất vô duyên. Ông Vũ cau mày nhìn ba đứa nó rồi ông cười khẩy một cái. Minh thì chẳng bao giờ lo chuyện bao đồng nên anh coi như không quan tâm, Thảo cũng vậy, nàng đã quá quen với bộ ba đáng ghét này rồi. Trước bị bà Liên chửi lên bờ xuống ruộng nhưng vẫn chưa chừa.
– Chúng mày ơi… tao tưởng nhà giàu phải đi xe xịn đến chứ nhỉ, ai lại đi taxi đến bao giờ.
– Ừ đúng rồi đấy, đi du lịch ai lại ăn mặc kiểu đó, ha ha… – Ba đứa hay ghen tị với Thảo thấy nhà Thảo không nói gì liền được đà lấn tới.
– Bố ơi! Nghe nói lần này mình lên tây bắc thực tế đúng không? – Bỗng Minh lên tiếng, anh cố tình nói to để ba đứa nó nghe thấy.
– Ừ! Đúng rồi, địa hình chủ yếu là đồi núi, khả năng cao chúng ta sẽ ở homestay của người bản địa chắc phải leo đồi núi nhiều đó, bố nghe cô Liên nói vậy. – Ông Vũ hiểu ý con mình liền hướng ứng câu chuyện.
– Chà chà, vậy ai mà mặc váy đi guốc chắc sẽ mệt đây, không tìm hiểu kỹ, trang phục không phù hợp, chắc cô Liên cũng mệt mỏi lắm bố nhỉ? – Minh cười khẩy nói và nhìn ba đứa kia.
– Ừ! Ở công ty nào, tổ chức nào, môi trường nào cũng có người thông minh và người ngu dốt con à… chỉ khổ người đứng đầu nếu tuyển dụng nhầm người… – Ông Vũ nói rất thâm.
– Vâng! Con hiểu mà bố, mà… với lại, người đã đẹp ấy thì mặc gì cũng đẹp, còn ai mà xấu có ăn mặc hàng hiệu, phấn son lòe loẹt, váy vủng sặc sỡ cũng không thể nổi bật được… – Minh nhìn ba đứa nó với ánh mắt khinh miệt, đáng nhẽ ra Minh chẳng để ý đâu nhưng ba đứa đó đã phạm sai lầm khi công kích vợ anh, Minh sẽ chẳng chịu nổi khi có ai nói kháy vợ mình như vậy.
– Này! anh kia! anh nói ai đấy? – Một đứa béo ú trong nhóm chống nạnh tỏ ra ghê gớm.
– NÀO! CÔ LOaN! CÔ CÓ TRẬT TỰ KHÔNG? LỚN RỒI KHÔNG CÓ Ý THỨC À? – Bà Liên đứng ở hàng đầu gào lên chỉ tay xuống hàng của mấy đứa xấu tính đó làm cả ba đứa co rúm lại sợ. Bà Liên biết thừa tính cách ba đứa này, nhưng vì bố mẹ chúng có cống hiến cho trường nên không đuổi được, chứ nếu không bà đã đuổi chúng từ lâu.

Bị bà Liên quát nhìn ba đứa đỏ mặt vì xấu hổ làm Minh ông Vũ cười sung sướng, còn Thảo chỉ cười mỉm thầm cảm ơn chồng và bố đã cho chúng một bài học.

15 phút sau, tất cả mọi người lên xe, Minh đi trước xong đến Thảo, ông Vũ đi sau con dâu mình, nhìn bộ mông con bé ẩn sau lớp quần đùi bò vừa cong vừa to tròn, nhìn hai bên đùi con bé cũng trắng mịn không vết muỗi đốt, ông không thể ngờ rằng mình đã được đút thằng cu vào giữa hai cái chân siêu phẩm đó, càng nhìn ông càng hứng tình mạnh, tim ông đập nhanh, ông chỉ muốn lao đến úp mặt vào bộ mông ấy… ông Vũ cứ nhìn chằm chằm vào mông con dâu mình cho đến khi Thảo bước lên xe ngồi xuống cùng Minh… Cuối cùng hai xe khách cỡ lớn cũng lăn bánh, tất cả mọi người hướng về phía tây bắc, Minh và Thảo ngồi một ghế, ông Vũ và bà Liên ngồi trên rôm rả nói chuyện với nhau…

Cuối cùng sau 4 tiếng di chuyển, 2 chiếc xe đã đến huyện Mộc Châu thuộc tỉnh Sơn La. Đoàn xe di chuyển vào trong một bản cách đường quốc lộ 6 khoảng 20km nữa, đoàn dừng chân tại một làng bản đang phát triển du lịch cộng đồng tại huyện Mộc Châu. Nơi đây rất gần gũi với thiên nhiên, hai bên đều là núi và rừng thoai thoải rất đẹp, bên cạnh đường đi có một con suối trải dài khắp làng bản, con suối trong đến nỗi nhìn thấy cả đáy, người dân hiền hòa hiếu khách, thời tiết cực kỳ chiều lòng người vì Mộc Châu là một trong những cao nguyên đang phát triển du lịch của Việt Nam nên mát mẻ quanh năm, đến tối thậm chí còn thấy lạnh như mùa đông.

Cả đoàn xe dừng chân tại một ngọn đồi nhỏ, đến đây xe không thể đi tiếp, để lên đến nơi tập chung nghỉ ngơi thì phải leo một ngọn đồi tuy không cao lắm nhưng cũng phải leo tầm trăm bước, những ngọn đồi ở đây rất đẹp, tất cả đều là tự nhiên chứ không phải đồi nhân tạo, trên đỉnh đồi có vài ngôi nhà được dựng lên bằng gỗ, xung quanh có rất nhiều hoa xuyến chi đua nhau nở rộ, nó làm cả vùng sáng lên một màu trắng đẹp như tranh vẽ. Có lẽ đây là nơi nghỉ của cả đoàn, ai nấy đều phải thốt lên mồm chữ O mắt chữ a ngạc nhiên vì nơi ở quá đẹp, xa rời thành phố tấp nập nhộn nhịp, về nơi đây mọi người như bước vào trong truyện cổ tích vậy. Cả nhà Thảo vừa leo vừa chụp ảnh vui vẻ, lên đến đỉnh nhìn xuống dưới thì thấy bộ ba đáng ghét đang dìu nhau leo từng bậc, tay thì xách váy tay thì cầm guốc trông tiều tụy đến khổ, cả nhà Thảo đứng trên đều mỉm cười đáng đời ba đứa nó.

– anh Vũ ơi! anh lại đây em nhờ một chút! – Bà Liên vẫy tay như đang có chuyện gì đó khó giải quyết, cả nhà Thảo liền đi tới.
– anh Vũ đây là bác Nho trưởng bản ở đây, cũng là người quản lý khu này, bác vừa nói khả năng không đủ chỗ ngủ cho một vài nhà, có lẽ một vài người phải ở chung, vì đoàn ta lại đông hơn dự tính anh ạ, cái này là lỗi của em, em ngại mọi người quá… – Bà Liên nhăn mặt nói.
– Vậy à, thôi thì ta cùng tìm giải pháp vậy… – Ông Vũ vuốt cằm suy nghĩ, ông liếc nhìn Minh và Thảo.
– Ở đây có ba ngôi nhà, mỗi ngôi nhà chúng tôi có thể sắp xếp chỗ ngủ cho 26 người tổng chúng tôi sắp xếp cho mọi người được 78 người, đoàn của chúng ta là 82 người, vậy phải có 4 người phải ngủ ghép, xin lỗi mọi người vì sự bất tiện này… – Bà Nho cười ngại nói.
– Thôi được rồi, em sẽ ngủ chung với gia đình nhà thằng cháu, còn chỗ của em để gia đình anh, vậy là không ai phải ngủ ghép cả, rất ổn thỏa. – Bà Liên khoanh tay nói, bình thường một mình bà sẽ được ngủ một phòng riêng, nhưng lúc này bà phải tự hy sinh sự thoải mái của mình nhường cho cấp dưới để mọi người có một chuyến trải nghiệm thú vị nhất với gia đình mình.
– Ấy không được, ai lại xếp anh ngủ với hai đứa nhỏ chứ em, chúng nó sẽ không thoải mái đâu… – Ông Vũ đánh nhẹ vào vai bà Liên nhún vai một cái nói chẳng giống ông Vũ hàng ngày chút nào, thực ra ông Vũ chả như mở cờ trong bụng nhưng vẫn phải giả vờ bất tiện nên mới sinh ra cái dáng vẻ buồn cười vậy.
– anh không ngủ với con anh thì ngủ với em à? Trời! Cái ông này!!! – Bà Liên cấu cho ông Vũ một cái vào cánh tay.
– Ý anh là, chúng nó còn trẻ nên để chúng nó ngủ riêng với nhau, bác Nho, bác cho tôi hỏi quanh đây có nhà nghỉ khách sạn nào không? Tôi ra đấy ở cũng được… – Ông Vũ nhăn mặt nói vờ như không thoải mái, quả này bà Nho mà nói có thì chắc mặt ông Vũ ngẩn tò te ngay.
– À, các vị đừng lo, đó chỉ là chỗ nghỉ ngơi thôi, còn chương trình của chúng ta chủ yếu sẽ hoạt động dưới đồi… Giường nằm cũng rộng thoải mái… Còn quanh đây không có đâu bác à, nhà nghỉ khách sạn ra đường quốc lộ mới có! – Bà Nho giải thích.
– Đấy! anh muốn ở nhà nghỉ thì đi 20km nữa nhé! Thế nào hai con có thoải mái khi bố ngủ cùng không? – Bà Liên quay sang nhìn Thảo và Minh.
– Dạ… – Thảo ấp úng, nàng đứng sau Minh liếc nhìn ông Vũ rồi hơi cau mày lại, chắc trong nàng đang cảm thấy rất lo lắng. Nhưng lúc này thực sự không còn cách nào khác…
– Thôi vậy cũng được, chỉ là chỗ ngủ thôi mà, bố cứ ngủ với bọn con, bố đừng ngại… Bác Nho đây nói giường cũng rộng mà bố… – Minh nói và khoác vai Thảo, Thảo chẳng nói gì, chỉ đứng mím môi nhìn xuống đất, trong nàng đang cảm thấy lo lắng hơn là thoải mái…
– Haizz… Thật tình… – Ông Vũ chống nạnh nhìn xuống đất lắc đầu, nhưng thực ra ông đang rất hồi hộp… tim đập nhanh, chắc chắn ông đang rất hưng phấn…

Chương trước Chương tiếp
Loading...