Thú tính

Chương 96



Phần 96

Sau bữa cơm gia đình đầm ấm… Minh và ông Vũ ngồi nói chuyện với nhau về kế hoạch sắp tới, còn Thảo ngồi ở sofa xem phim truyền hình Hàn Quốc với mẹ chồng… Tầm một tiếng sau, có một chiếc xe đỗ ngoài cổng.

– Em ngồi đây xem phim với mẹ nhé! Anh lên ngân hàng một chút xong quay lại liền… Nói xong Minh đi ra ngoài và ngồi lên chiếc xe màu đen, ông Vũ đứng ở cửa nhìn chiếc xe đi khuất rồi chắp tay sau đít lững thững đi vào trong nhà với vẻ mặt phấn khởi nhưng vẫn phải tỏ ra nghiêm túc.
– Thằng Minh nó đi đâu vậy ông? – Bà Hiển vừa xem tivi vừa hỏi.
– Tôi nhờ anh Thần đưa nó lên ngân hàng nhận một số công việc mới, đồng thời làm quen qua một vài nhân viên ở đó! Đại loại là bàn giao một số công việc! – Ông Vũ gắn giọng và châm một điếu xì gà, tay ông có vẻ hơi run, có lẽ ông đang hồi hộp khi vừa sắp xếp cho thằng con trai đi ra khỏi nhà nhận công việc mới, điều này sẽ tốn khá nhiều thời gian của Minh. Ông vừa hút xì gà vừa nhìn con dâu ngồi dưới ghế sofa, mái tóc dài đen tuyển gương mặt xinh xắn trắng như tuyết, đôi môi đỏ cùng với bộ ngực to ẩn sau lớp áo, trông con bé ưỡn ra trong thực sự hứng tỉnh… Ông Vũ nuốt nước bọt nhìn xuống cặp đùi trắng của Thảo. Đang mải ngắm con dâu ở góc này bỗng thấy Thảo mím môi liếc lên nhìn khiến ông Vũ đỏ mặt, cả hai đều quay đi hướng khác.

Thảo có vẻ như khá chăm chú nhìn lên màn hình tivi nhưng chắc chắn nàng không để ý đến nội dung bộ phim, nàng biết việc anh Minh ra khỏi nhà là sự sắp xếp của bố Vũ, có nghĩa ngày hôm nay có thể nàng sẽ phải làm tình với bố Vũ để có em bé… Nhưng nếu không tranh thủ những cơ hội tốt sẽ lại mất thêm một tháng nữa… chưa kể lúc trước bố Vũ có nói sau khi sắp xếp công việc cho anh Minh, ông ấy sẽ phải xa nhà một thời gian khá lâu, chừng vài năm… như vậy chẳng phải càng ngày thụ thai sẽ càng khó hay sao… Không biết đây có phải ý đồ, kế hoạch của bố Vũ không nữa…

– Ui dào! Đang hay thì hết! Đúng lúc này bộ phim cũng kết thúc, bà Hiền đứng dậy cầm quyển kinh phật của mình.
– Mẹ… mẹ có xem tập tiếp theo không ạ, con mở trên mạng cho ạ… – Thảo dường như muốn níu kéo mẹ chồng ở lại lâu hơn.
– Thôi! Cái gì phải thòm thèm nó mới hay… xem ù ù như tụi con ấy vừa tốn thời gian lại vừa đau mắt… mà con nhé! Cũng chú ý sức khỏe của mình… mẹ là mẹ lo cho thằng Minh nó không biết chăm sóc cho con lắm! – Bà Hiền nhìn Thảo mỉm cười, ngụ ý trong lời nói của bà khá sâu sắc, nhưng Thảo vẫn hiểu, vì lần nào bà cũng giục nàng và Minh đẻ em bé bằng nhiều cách khéo léo khác nhau chứ không nói thẳng điều đó ra… Thảo chỉ biết vâng dạ mỉm cười một nụ cười tươi hơn hoa để che đi sự ái ngại của bản thân… Lúc sau bà hiền đứng dậy đi thẳng vào bên trong nhà bếp. Vì nhà ông Vũ rất rộng nên phòng bếp cũng ở khá xa phòng khách. Thấy bà Hiền đi khuất ông Vũ đi vội đến và ngồi xuống sofa cách Thảo tầm hai mét để đề phòng…
– Hôm nay là ngày rụng trứng của con đúng không? – Vừa ngồi xuống ông Vũ nhấp nhổm nhìn về hướng cửa bếp và hỏi Thảo.
– Dạ… – Thảo liếc theo hướng nhìn của bố Vũ, nàng thực sự rất sợ nếu như lúc này bố Vũ định làm gì đó với mình, nhưng nếu mẹ Hiển ở nhà, bố Vũ làm gì dám.
– Vậy… chúng ta tranh thủ được không? Bố sắp đi công tác xa rồi… lần này có khi phải một, hai năm mới về… – Ông Vũ thì thầm to nhỏ với Thảo.
– Sao bố đi lâu vậy a… – Thảo nhìn ông Vũ với ánh mắt hoài nghi.
– Đây! Con xem đi! Ông Vũ lấy trong ngăn kéo bàn uống nước ra một công văn, như kiểu ông chuẩn bị sẵn ở đây vậy.

Thảo cầm lên đọc, nàng mím môi lại, đúng là công văn của thống đốc ngân hàng nhà nước… cử đi học… quản trị cấp cao gì đó bên Thụy sĩ đại loại đây sẽ là một bước tiến mới của bố Vũ. Thảo nhìn bố chồng, nàng phải công nhận ông ấy là một người rất giỏi, ở tuổi này rồi còn khiến người ta tin tưởng giao phó cho một trách nhiệm lớn như vậy.

– Con tin bố chưa? Bố con mình phải tranh thủ, con hiểu không? Chỉ có ngày hôm nay thôi con à… – Ông Vũ vội vàng, vừa nói ông lại vừa nhìn về phía cửa bếp.
– Nhưng… mẹ đang ở nhà mà bố… – Thảo đỏ mặt, thời gian cũng quả gấp rút vì ngày rụng trứng của nàng chỉ còn hôm nay và ngày mai, sang ngày hôm sau nữa thì tỷ lệ đậu thai đã giảm.
– Hay… chúng ta ra khách sạn… Ông Vũ thở mạnh đề nghị, ông vui lắm khi thấy con dâu cũng xuôi rồi, mắt ông hau háu nhìn vào ngực và đùi Thảo.
– Không được… con không ra khách sạn đầu… – Ban ngày ban mặt ai lại ra khách sạn như vậy, kể cả là buổi tối, Thảo chỉ vào khách sạn với chồng chứ không bao giờ dám đi riêng với ai… Thấy Thảo nói có ý đúng ông Vũ liền trầm ngâm nghĩ cách.
– Hay… ngày mai… bố chờ anh Minh đi làm… rồi về nhà con… được không ạ… – Thảo không dám nhìn vào mắt ông Vũ vì xấu hổ khi chủ động đưa ra đề nghị đó… khi nàng cố gắng nghĩ cách thì nàng đã cảm thấy minh thông đồng với bố chồng rồi… nhưng những gì nàng đang cố gắng tất cả cũng chỉ vì một tương lai cho gia đình mình. Một người nối dõi cho cả hai họ nhà nội ngoại.
– Không được… ai lại làm ở nhà con… – Ông Vũ nói rồi quay mặt đi chỗ khác, dường như ông đang muốn tránh mặt khu vực đó, chứ bình thường ông lại chẳng nhảy cẫng lên khi nghe Thảo nói vậy. Thảo cũng thấy lạ, trước bố còn định hiếp mình ở ngay chính căn nhà của vợ chồng mình mà hôm nay lại từ chối…
– Thế thì… con cũng hết cách rồi ạ… ngày mai nữa là con hết ngày rụng trứng… – Thảo nhắm mắt lại thở dài vì hết cách.
– Hai bố con nói chuyện gì mà to nhỏ thế… Bỗng bà Hiền đi ra từ phòng bếp, tay cầm một đĩa hoa quả tươi cười.
– Mẹ! Sao mẹ không để con gọt cho ạ… – Thảo đứng dậy đi tới đỡ đĩa hoa quả cho mẹ chồng.
– Mấy hôm nay không thấy bà đi chùa? Dạo này chán chùa chiền rồi hả… Ông Vũ dang hai cánh tay đặt ở thành ghế, vắt hai chân lại với nhau nhìn vào tivi giả vờ xem tin tức trên đó, thực chất vừa rồi ông khá giật mình và phải che con cu đang cứng lại, chỉ mới nói chuyện vài câu với Thảo ông đã quá đỗi hưng phấn rồi…
– Tôi ngày nào chả đi, ông nào có để ý tới tôi? – Bà Hiền cau mày ngồi xuống sofa và ăn hoa quả.
– Thế sao hôm nay không thấy bà đi? – Ông Vũ cau mày lườm bà Hiền.
– Đi thì đi cũng phải có ngày nghỉ chứ, ông muốn tôi ra khỏi cái nhà này lắm hả? Để ông đem bồ nhí về đây đúng không? – Bà Hiền nói nửa đùa nửa thật khiến Thảo tí nữa thì sặc táo, mắt nàng mở to nhai táo rồm rộp.
– Nói vớ va vớ vẩn! Bà hết chuyện để nói rồi à? Con dâu thì ngồi đây ăn với chả nói… phật dậy bà như thế à? – Ông Vũ tự dưng nhảy dựng lên to tiếng với bà Hiền, có lẽ một phần ông cáu vì bà Hiền không nghỉ hôm nào lại nghỉ đúng hôm nay, do câu giận nên ông vô tình làm tổn thương vợ mình.
– Ơ! Cái ông này bị hãm ả! Tôi đùa ông một chút mà ông như bị mắc kinh phong vậy… – Bà Hiền cau mày trừng mắt lên.
– Mẹ… mẹ bớt giận… – Thảo ở giữa không biết nói gì chỉ biến nắm tay mẹ chồng và cười gượng, nàng rất ngại khi ngồi giữa cuộc cãi vã giữa bố mẹ chồng.
– Hừ! Cái ông này gần dở, càng già càng gàn dở! – Bà Hiền tức giận khi ông Vũ động chạm đến đức tin của bà. Bà Hiền đứng thẳng dậy đi vào trong phòng ngủ… Lúc sau lại thấy bà Hiền đi ra và lao thẳng ra ngoài sân, ông Vũ cau mày khó chịu nhìn bà Hiền như một con kỳ đà cản mũi, đã vậy còn lượn qua lượn lại, thời gian thì đang dần hết, không biết thẳng Minh sẽ về lúc nào, chả lẽ ngày hôm nay lại thất bại như vậy sao, ông đã lên kế hoạch rất kỹ rồi, còn chưa kể con bé Thảo cũng đang sẵn sàng nữa.
– Thảo! Đi vào đây với bố! – Thấy bà Hiền mất dạng ngoài sân, ông sốt ruột nắm tay Thảo Kéo vào trong bếp.
– Ơ! Bố!!! Bố làm gì vậy, mẹ đang ở ngoài đó ạ… – Thảo bị bất ngờ định rụt tay lại nhưng cũng phải đứng dậy theo…
– Không còn thời gian nữa rồi, bố biết con sợ, nhưng bố không thể chịu được nữa… bố muốn làm chuyện đó với con… không… ý của bố muốn có một đứa cháu… con nhé! – Ông Vũ run run nắm tay Thảo nói, bàn tay mịn màng của con bé khiến chim ông Vũ cùng chóng, khiến chiếc quần đùi nhô cao lên. Nhìn ông Vũ béo lùn đứng với Thảo trống không cân đối chút nào… Thảo chẳng khác gì người mẫu với đội chân dài của mình, chiếc váy vốn là váy dài qua đầu gối nhưng khi Thảo mặc lên người nhìn chiếc váy cộc han di…

Ông Vũ run run cầm điều khiển bật cái tivi trong bếp, màn hình camera xuất hiện. Thảo nhìn lên màn hình thấy bà Hiền đang tưới hoa ngoài vườn, những camera còn lại tất cả đều soi ngoài công và sân vườn bên ngoài căn nhà… điều này càng khiến Thảo cảm thấy yên tâm hơn, cửa sổ bếp cũng đã đóng kín, lúc này trong căn nhà rộng lớn chỉ còn nàng và bố chồng.

– Bố… nhưng mà… ở đây… con sợ… Bố không rời sang ngày mai được sao ạ… – Thảo nhíu lông mày lại nhìn bố chồng, vì đứng gần, ông Vũ ngửi thấy mùi thơm của cơ thể con dâu khiến chim ông càng cứng to hơn.
– Mai… không được… ngày mai bố bận lắm… hôm nay bố xin nghỉ chỉ để ngày hôm nay thôi con… ngày mai bố phải lên hợp với thống đốc ngân hàng… ông ta khó tính lắm… Ông Vũ vừa nói vừa thở và vội vàng bước đến đưa tay ra sau bóp mông Thảo.
– Bố… nhưng mà mẹ… – Thảo lưỡng lự, nàng cũng nghĩ kỹ và sẽ sẵn sàng trước khi đến đây rồi, nhưng không ngờ lại ở trong hoàn cảnh éo le thế này…
– Con nhìn đi, nếu thấy bà Hiền đi vào nhà là ở cam này… đó… cam này nữa… con yên tâm, từ ngoài vườn vào đây bà còn qua hai camera nữa… con lo lắng gì chứ? Ông Vũ nứng lắm rồi, ông ôm eo Thảo và đưa một tay chỉ lên màn hình, Thảo lưỡng lự nhưng nàng vẫn để bố chồng ôm, ông Vũ kiễng chân dí chặt chim vào mông Thảo thể hiện việc ông đang rất nứng tình rồi, vì Thảo rất cao nên mặc dù ông Vũ kiễng lên trông cũng chỉ cao đến tai con dâu mình.
– Ưm… – Thảo rên nhẹ một tiếng khi tay bố Vũ đưa lên bóp ngực mình bên ngoài chiếc áo… Nàng nhìn chằm chằm lên màn hình tivi vì lo sợ mẹ Hiền sẽ đi vào… Thực sự lén lút thế này cũng khiến Thảo cảm thấy khá thú vị và hưng phấn… để hoàn thành “sứ mệnh” này, nàng phải liều một lần thôi…
– Hờ hờ… Ông Vũ một tay nhào nặn ngực Thảo một tay luồn xuống thò vào trong váy và sờ bướm nàng cách hai lớp quần tất và quần lót.
– Ưm… Bố… bố có ra luôn được không? – Thảo thở mạnh quay lại hỏi, nàng cũng rất hưng phấn mà khẩn trương trong cả cử chỉ và điệu bộ.
– Bố… hờ hờ… bố sẽ cố… mềm quá… hờ hờ… – Ông Vũ vừa nói vừa mơn trớn sờ bướm con dâu, lúc sau ông vội vàng thọc hẳn tay vào trong quần lót và dùng bốn ngón tay úp vào mu bướm.

Thảo và miết, ngón giữa của ông cong lại chạm vào hột le và day nhẹ, lúc này ông cảm thấy bướm Thảo đã bắt đầu chảy nước, điều này chứng tỏ con bé cũng muốn lắm rồi… Ông vừa day hột le vừa hay chim vào mộng Thảo khiến nàng phải trùng đôi chân dài của mình xuống để ông dễ dàng chạm vào mông hơn, hai tay Thảo chống ở bàn ăn… Thật là xấu hổ, tại sao mình lại trùng chân xuống vậy chứ…

– Ưm!!! – Thảo ôm miệng, nàng nhìn chằm chằm lên màn hình tivi theo dõi nhất cử nhất động của mẹ chồng, thấy bà Hiền vẫn chăm chút những bông hoa ngoài vườn khiến nàng cảm thấy yên tâm hồn.
– Hờ hờ… Thảo… mút cho bố… hờ hờ… Ông Vũ định kiễng lên hôn Thảo nhưng không với đến, nhìn cái dáng béo ục ịch của ông Vũ thực sự buồn cười.
– Nhưng… con không chú ý được… – Thảo lúc này cũng hưng phấn lắm rồi, hơn 10 ngày nàng chưa được làm tình, lại còn đang là ngày rụng trứng nên con hưng phấn…
– Yên tâm! Để bố nhìn cho… – Vừa nói ông Vũ vừa nắm vào vai Thảo và kéo xuống. Thấy vậy bỏ hai chiếc dép lông mình đang đi ra và quỳ đầu gối trắng hồng vào đó. Ông Vũ vội tụt chiếc quần đùi của mình xuống và lôi con cu khủng dài hơn 22cm của mình bật ra ngoài. Thảo mím môi, lần nào nhìn thấy dương vật ngoại cỡ này cũng khiến nàng hồi hộp… Thảo vén tóc ra sau mang tai và cầm vào dương vật ông Vũ sóc nhẹ vài cái rồi đưa vào miệng mút “chụt”.
– OOH!!! – Ông Vũ ngửa đầu lên rên, khuôn miệng xinh xắn của Thảo mút khiến người ông tê liệt hoàn toàn.
– Chụt… – Thảo lại tiếp tục há mồm và mút vào sâu hơn nữa… Vì chim bố chồng rất to nên nàng cũng chỉ mút được qua đầu khắc một chút. Nhưng như thế là quá đủ với ông Vũ.
– OH!!! Sướng quá con ơi!!! – Ông Vũ nhắm tịt mắt rên nhưng vẫn không quên nhiệm vụ nhìn lên tivi.
– OOH sướng quá!!! Hơ hơ… – Ông Vũ sướng nhăn hết cả mặt, khuân mềm đầy râu của ông há ra, mắt không ngừng nhìn chằm chằm vào màn hình ti vi để theo dõi bà Hiển… trông mặt ông Vũ lúc này cực kỳ biến thái.

Thảo mút một lúc, nàng nắm chim bố chồng kéo lên và đưa miệng xuống mút hai hòn dái khiến ông say sẩm mặt mày, người tê dại, hai mắt nhắm nghiền… Thảo vừa mút dái vừa dùng tay sóc phần thân trên, nàng rất xấu hổ nhưng nàng biết làm thế này đối phương sẽ rất có cảm giác, giúp cho việc xuất tinh dễ dàng hơn… một phần khi thấy bố Vũ sướng đến vậy cũng khiến Thảo thấy hưng phấn hơn, nàng càng mút bên dưới âm đạo chảy càng nhiều nước nhờn ra chiếc quần lót trắng.

– ÔI!!! Sướng quá… ôi!!! – Ông Vũ run bắn người, ông nhăn mặt nhìn xuống mái tóc và mặt xinh xắn trẻ trung của con dâu càng khiến ông sướng đến phát điên, ông chẳng thể ngờ con dâu ông có một ngày lại mút dái cho ông sướng thế này… nhớ đến lần đầu con bé bẽn lẽn xấu hổ đến gặp mặt bố mẹ chồng, cùng với gương mặt xinh như những diễn viên Hàn, tính tình ngoan ngoãn dễ bảo và chiều cao rất ưng mắt càng khiến ông Vũ không thể tin lại có ngày hôm nay, ông sung sướng, tự hào khi ông nghĩ mình đã thành công “đánh thức” được cô con dâu ngoan hiền trở nên dâm đãng thế này… Vụ mút dái này con bé học từ đâu chứ? Thẳng Minh đào tạo nó sao? Tại sao lại sướng như vậy… Ông Vũ run hết hai bên đùi nhìn xuống con dâu vừa sóc vừa mút hết bên dái này sang dái kia cho mình, cảm giác như con bé rất thích làm điều đó vậy.
– Ưm… ưm ưm… chụt chụt… ưm… – Thảo vừa mút vừa rên, bỗng nàng có một dự cảm không lành khi người bố Vũ run rẩy mạnh quá, nàng ngẩng lên thì y như rằng bố Vũ phê quá mà nhắm tịt mắt từ này, Thảo giật mình nhìn lên màn hình tivi, trong một giây phút nàng hốt hoảng khi không thấy mẹ Hiền đâu. Thảo ngay lập tức đứng dậy kéo quần bố Vũ lên. Ông Vũ cũng bừng tỉnh nhìn ra ngoài phòng khách thì thấy thấp thoáng bóng dáng bà Hiền phản chiếu bên trong chiếc cửa đang bỏ dép ở thềm và chuẩn bị đi vào trong nhà.

Cả hai bố con giật mình, Thảo xấu hổ đi ra bồn rửa bát giả vờ rửa tay, còn ông Vũ vẫn chiêu cũ, ông mở tủ lạnh vờ như lấy thứ gì đó, một phần cũng muốn che đi cái ụ to tướng trong quần…

– Bà Hiền! Bà có thấy chai rượu ngoại của tôi đâu không? – Ông Vũ và cau mày hỏi khi thấy bà Hiền tiến vào bếp.
– Tôi chịu! – Bà Hiền cau mày nói đúng một câu, dường như bà vẫn giận ông Vũ từ lúc nãy. Thảo đứng im rửa tay không dám nhúc nhích, suýt chút nữa thì toi rồi, nguy hiểm quá… hai bàn tay nàng run run đan vào nhau.
– Này! Cái Thảo lát nữa gọt ít hoa này ăn hoa quả cho bố! – Ông Vũ xách một túi dưa từ tủ lạnh ra, mặc dù lúc nãy ăn hoa quả rồi nhưng ông thấy con bé đang phản ứng lạ quá chỉ sợ bà Hiền nhận ra điều gì đó rồi nhưng ông nên ông Vũ phải giải nguy cho Thảo.
– Dạ… vâng ạ, bố để ở trên bàn lát con gọt ạ…
– Ông thích ăn ông đi mà gọt, con cứ để đó cho ông ấy làm… lười biếng, suốt ngày chỉ biết sai người khác! – Bà Hiền cau có đi ra đi vào bếp, ông Vũ nóng mắt chẳng biết bà Hiển đang làm cái gì nữa.
– Bà làm cái gì mà đi ra đi vào chóng hết cả mặt! – Ông Vũ gắn giọng vừa nói vừa đi ra phòng khách.
– Tôi làm gì kệ tôi! Ông gọi bà Nụ đến mà làm, đừng có sai con dâu tôi! – Bà Nụ là người giúp việc cho nhà ông Vũ, Bà Hiền đang giận ông Vũ nên mới nói vậy chứ bình thường đúng là ông ấy chẳng phải động tay vào cái gì thật…
– Nụ cái gì mà Nụ, bà ta chả xin về quê mấy ngày còn gì, tôi có con dâu tôi không sai thì sai ai? – Ông Vũ cũng đóng kịch rất tốt. Lúc sau thấy bà Hiền lại đi ra ngoài sân, trên tay bà cầm vài chiếc túi hạt, có lẽ đi trồng thêm hoa, thấy vậy ông Vũ liền chạy vào trong bếp và nhìn lên màn hình tivi, thấy bà Hiển bắt đầu đào đất ông Vũ hứng lên nhìn Thảo. Thảo không nói gì nàng chỉ xua tay và mím môi lại gương mặt lo sợ.
– Con… Ông Vũ lao đến, ông ôm Thảo kéo nàng lại, bàn tay béo múp của ông bóp chặt một bên mông Thảo, tay còn lại thò vào trong váy và sờ bướm con bé.
– Bố… con sợ lắm… hay để lúc khác… – Thảo mím môi liếc lên màn hình tivi.
– Lúc khác là lúc nào con… ngày kia con hết rụng trứng rồi… nếu không phải hôm nay thì không thể có hôm khác… chúng ta nên tranh thủ, con biết mà… yên tâm… cử nghe bố… – Ông Vũ nứng lắm rồi, ông bể Thảo và đặt lên bàn ăn.
– Ơ! Bố… đừng. – Thảo nắm vai bố chồng và bị nhấc bổng lên bản đá. Ông Vũ tốc váy của Thảo lên thấy chiếc quần lót trắng trắng xinh xinh ẩn sau lớp vải của chiếc quần tất. Ông Vũ điên cuồng úp mặt vào đó cắn nhẹ.
– Ưm… – Thảo rên và nhìn chằm chằm lên màn hình tivi.

Ông Vũ vội vàng định cầm cạp quần tất của Thảo kéo xuống thì Thảo ngăn lại.

– Bố đừng cởi ra… nếu mẹ vào… sẽ không mặc kịp… – Thảo nhíu lông mày xấu hổ nhìn bố chồng, gương mặt nàng đỏ ửng… ông Vũ khẩn trương mắt liếc trái liếc phải suy nghĩ… Lúc sau, ông không hỏi ý kiến Thảo mà gồng lên xé toạc đũng quần tất của con bé.
– A! Bố!!! Sao bố xé quần của con… – Thảo bị bất ngờ, nàng lấy tay che phấn bị xé và nhìn bố chồng với ánh mắt ngạc nhiên, ông Vũ không nói gì và gạt tay Thảo… Chiếc quần lót trắng lộ ra trước mặt ông Vũ, ông liền đưa ngón tay vào ấn nhẹ khiến chiếc quần lót lõm vào trong…
– Ưm… – Thảo nên một tiếng, ông Vũ lại ấn tiếp và day nhẹ, cảm giác bím con bé mềm và ấm quá… chắc chắn nó chảy rất nhiều nước rồi… Không chờ thêm được nữa, thời gian có hạn ông Vũ liền vạch quần lót Thảo ra, miệng âm đạo hồng hảo bóng nhẫy nước nhờn hiện ra trước mắt ông Vũ, ông như phát điên, ông há mồm úp thẳng mặt vào bướm Thảo và mút. Thiết nghĩ thời gian không còn nhiều nhưng thực sự bướm con bé cuốn hút quá, ngon quá… ông không thể nào cưỡng lại được vẻ đẹp cực phẩm này của con dâu.
– Um… um… a. – Thảo nắm mái tóc thưa trên chiếc đầu hói của bố Vũ, nàng ôm miệng, mắt khép hờ nhìn lên màn hình tivi, thấy mẹ chồng vẫn càng cảm thấy yên tâm mà cảm nhận sự sung sướng này.
– Sụp… soạp… Sụp… soạp… Ông Vũ ôm chặt mông Thảo và mút bướm nàng, nhờn càng chảy ra nhiều, làm ướt nhẹp chiếc quần lót trắng…
– Um… a… Bố… nhanh lên… con sợ… mẹ sẽ vào đó… – Thảo ôm mặt ông Vũ và kéo lên, ông Vũ tham lam vẫn cố mút một lúc rồi mới từ từ đứng dậy, quanh khoang miệng và mũi ông ướt đẫm nước nhờn của Thảo, nhìn mặt ông bóng nhảy trông thật buồn cười. Thảo đưa tay lấy vài chiếc giấy ăn rồi từ tốn lau mặt cho bố Vũ… Ông Vũ thở mạnh nhìn cách con dâu đang ân cần lau mặt cho mình khiến ông cảm thấy hết thấy hạnh phúc, con tim ông rung động hết lần này đến khác… nhìn gương mặt xinh xắn của Thảo khiến ông động lòng và ôm chầm lấy Thảo… rồi há to mồm hôn nàng…
– Ưm… bố… nhanh lên đi… – Thảo mím môi lại, nhưng cuối cùng vẫn phải há miệng ra cho bố sẽ khiến ông ấy ra nhanh hơn, nàng vừa hôn vừa nhìn lên màn hình tivi.
– Thảo… con hãy để cho bố một đứa con nhé!! – Ông Vũ dứt môi ra và nhìn vào đôi mắt long lanh của Thảo… Trông ông Vũ nói một cách rất nghiêm túc, điều này khiến Thảo bất ngờ và xấu hổ khi thấy được sự thật lòng của bố chồng.
– Dạ… con… – Thảo không biết phải nói gì, nàng mím môi lại và gật đầu. Ngay sau đó, ông Vũ vén quần lót Thảo sang một bên, ông kiễng chân lên để đút Thảo trong tư thế này nhưng mà chân ông ngắn quá, chiếc bàn lại khá cao nên ông có kiêng cũng không với tới, chim ông chỉ ngoi lên được một nửa.

Thấy vậy Thảo có chút buồn cười khi thấy bố chồng mình loay hoay xoay sở tình huống này… Thảo tụt xuống bản, và đầy nhẹ bố chồng ngồi xuống ghế… Sau đó nàng dạng chân ra và bước đôi chân dài của mình sang hai bên đùi ông Vũ và vén quần lót sang một bên ngồi xuống ép bướm mình vào dương vật, chân nàng dài đến mức mặc dù ngồi lên đùi bố chồng rồi nhưng hai bàn chân nàng vẫn chạm xuống đất một cách thoải mái dễ dàng…

Ông Vũ tóm mông Thảo và đưa lên đưa xuống để con bé cọ bướm vào dương vật minh… “ưm… ưm… ưm…” Thảo đặt tay trên vai bố Vũ và rên nhẹ, hông nàng cũng từ từ chủ động di đi di lại khiến nước nhờn dính nhoe nhoét ra thân dương vật bố Vũ… Một lúc sau Thảo đứng dậy làm con cu khủng của ông Vũ dựng đứng chĩa thẳng lên miệng âm đạo nàng. Thảo từ từ đưa một tay xuống nắm vào dương vật bố chồng và nhìn lên màn hình tivi, thấy mẹ chồng vẫn đang trồng hoa, Thảo từ từ ngồi xuống, miệng âm đạo ướt nhẹp của nàng chạm vào đầu khắc bố chồng và nuốt dần nó vào bên trong.

– Ư… ư… ư… – Thảo rên nhẹ, nàng ngồi xuống chậm rãi và nhìn lên màn hình tivi.
– Ô… hờ hờ… – Ông Vũ thở mạnh, ông cảm nhận được chim mình đang đi dần vào trong âm đạo âm ấm của con bé một cách trơn tru, đi đến đâu biết đến đó vì âm đạo con bé khít quá… bên trong bướm Thảo vừa co bóp vừa nóng vừa nhiều nước nhờn, khiến chim ông Vũ như được thư giãn massage vậy… cảm giác này sướng quá… đã lâu rồi… ôi~… Ông Vũ ngửa đầu lên trần nhà lẩm cẩm rên rỉ vì cảm giác quá tuyệt vời…
– Ưm… ưm… ư… ư… – Thảo rên rỉ khi dương vật bố chồng càng lúc càng càng đi vào sâu hơn, cảm giác thật thoải mái… hơn mười ngày rồi nàng mới có cảm giác sướng thế này, cơ thể nàng tê rần khi dương vật bố chồng chọc lút cán vào trong tử cung. Hai bàn chân Thảo đặt ở dưới đất bỗng kiễng lên vì hơi thốn khi đầu khấc bố chồng ép mạnh vào miệng tử cung mình, nhưng lúc sau khi đã làm quen dần, nàng bắt đầu thấy sướng…
– Ahhh… – Thảo run run từ từ nhấc mông lên và nhẹ nhàng ngồi xuống… cảm giác qua… những tiếng nhoét nhoét vang lên vì sự ma sát bên dưới.
– Ôi!! Sướng quá… con ơi. – Ông Vũ bóp chặt mông Thảo nhấc lên và dập xuống.
– Ahhh… Ahh… Ah… – Thảo lựa nhịp tay của bố chồng mà cũng vụng về di chuyển theo.
– Oh… oh… ồ!!! Ahh… Ahh… Ahh – Thảo ôm chặt đầu bố chồng và bắt đầu tăng tốc dập mạnh hơn. Cả nàng và ông Vũ rên rỉ cùng nhau trông hết sức đê mê và sung sướng. Ông Vũ hai tay ôm mông Thảo, mặt vùi vào ngực con bé, nhưng vì là chiếc áo liền váy không cởi ra được nên ông Vũ thấy hơi thiếu… nhưng vẫn phải chấp nhận vì tình huống lén lút này.
– Ahh… ahh… AHH!!! PẠCH! – Vì sướng quá, Thảo không kiềm chế được mà rên to một tiếng và dập mạnh xuống một cái rồi giật hông, nàng vừa giật vừa di đi di lại khiến chim bố chồng quẹt qua quẹt lại miệng tử cung càng khiến Thảo sướng điếng người… Lúc này nàng gần như sắp lên đỉnh, hơn mười ngày không được làm tình cộng thêm là ngày rụng trứng nên lượng hormone progesterone tiết ra nhiều khiến cơ thể Thảo nhạy cảm hơn bao giờ hết. Tuy vậy nàng vẫn không quên nhiệm vụ nhìn lên tivi, nhưng lúc này Thảo giật mình khi thấy mẹ chồng lại đứng dậy.
– Bố… bố… mẹ vào… – Thảo vội vàng nhấc người lên và bước ra ngoài, chim ông Vũ tuột khỏi bướm Thảo ngoe nguẩy lắc qua lắc lại, trên thân dương vật dính nhoe nhoét nước nhờn bóng nhảy, Thảo liếc mắt nhìn dương vật bố Vũ chĩa thẳng lên vừa to vừa dài lại gân guốc trông phát sợ… nàng cũng không hiểu sao con bé của mình lại nuốt được thứ đó vào trong cơ chứ… lúc này không còn thời gian nữa Thảo vội vàng chỉnh lại quần lót và váy… nàng xấu hổ khi quần tất rách mất rồi, không thể để ai phát hiện ra điều này… nhất là anh Minh.

Ông Vũ cũng vội vàng dấu chim vào trong quần, ông đỏ ứng mặt gân lên khó chịu và bước vào trong phòng tắm. Một lúc sau bà Hiền bước vào nhà và lại lao vào trong bếp, có lẽ trong này có khá nhiều đồ dùng chăm sóc hoa của bà.

– Mẹ… con ra trồng hoa cùng mẹ nha… – Thảo ngồi ở ghế gọt dưa với một gương mặt do ửng… nàng vừa sợ vừa có chút lấn cấn khó tả vì lúc nãy đang sướng mà phải trì hoãn lại… Lồng ngực nàng thở mạnh như vừa chạy bộ.
– Sư bố nhà cô, tôi chả trồng xong rồi cô mới hỏi. – Bà Hiền mỉm cười nói, gì chứ riêng Thảo chưa bao giờ bà Hiển phàn nàn lấy một câu vì nàng là cô con dâu có lẽ được mẹ chồng cưng chiều nhất thế gian này, và có lẽ bà Hiền còn thương yêu Thảo hơn cả con đẻ mình, tất cả cũng vì đức trời cho của Thảo vì vậy cho dù nàng có lười một chút bà Hiền vẫn không phàn nàn hay phật lòng dù chỉ từ suy nghĩ.
– Sao mặt con lại đỏ thế kia? Con bị sốt à? – Bà Hiền lo lắng đến sờ trán Thảo.
– Dạ… con thấy hơi nóng ạ, con hay bị nóng, xong mặt cứ đỏ lên… hì hì… con không sao đâu ạ… – Thảo xấu hổ nói. Ngay lập tức bà Hiển cầm điều khiển điều hòa bật về 20 độ. Mặc dù trước đó điều hòa tổng của ngôi nhà đã rất mát rồi nhưng bà Hiền chưa một lần nghi ngờ Thảo. Thấy sự quan tâm của mẹ chồng Thảo cảm thấy ái ngại và xấu hổ nhưng sự hy sinh này cũng vì một đứa con nối dõi cho hai dòng họ, gánh trên vai một trách nhiệm to lớn, Thảo phải đánh đổi rất nhiều thứ… cho dù đó là phẩm hạnh của bản thân.
– Ừ… thế tốt rồi, mẹ cứ sợ con bị ốm, mà nóng người có khi… đang rụng trứng đó! Cái thẳng Minh này… đoảng lắm, con phải tự biết theo dõi thay đổi của cơ thể nhé! Mà lát nữa về hai đứa dắt nhau về sớm đi… – Bà Hiền mỉm cười lườm yêu Thảo một cái, nàng hiểu ý mẹ chồng và biết bà cũng muốn có cháu lắm rồi, Thảo “dạ” và ôm miệng cười.
– Tất cả trông chờ vào hai đứa đấy! – Bà Hiền lại cười và đánh nhẹ vào vai Thảo rồi xách túi đi ra ngoài.
– Mẹ… mẹ làm gì đó, để con giúp mẹ ạ… – Thảo định đứng lên thì bà Hiền xua tay.
– Thôi! Nhờ con ngồi gọt nốt quả dưa cho lão già kia, lát nữa mà không có dưa lão ta lại nói mấy lời khó nghe lắm… bực hết cả mình đấy con ạ! – Bà Hiền cau mày nói, nhưng khi nhìn Thảo bà lại nở nụ cười tươi. Thảo chỉ biết mỉm cười nhìn mẹ chồng vì không biết nói gì nữa… thấy bóng lưng của bà đi ra ngoài của Thảo cảm thấy thật hạnh phúc khi có một người mẹ chồng tốt với nàng như vậy… vì thế nàng sẽ cố gắng hết sức để đẻ một đứa cháu thật kháu khỉnh cho bà.
– Con… bà ấy ra chưa… – Ông Vũ lấp ló ở góc tường nhìn vào trong bếp.
– Dạ… mẹ đang ở ngoài vườn rồi bố ạ… – Thảo nhìn lên màn hình tivi và nói. Ngay sau đó ông Vũ lao tới, ông vội vàng ôm Thảo và luồn ra sau lưng nàng.
– Ưm… – Thảo rên nhẹ, cơ thể nàng luôn sẵn sàng tiếp tục làm chuyện đó… Thảo bị bố chồng đẩy xuống bàn ăn, nàng đặt hai tay xuống bàn và chổng mông về phía bố Vũ. Ông Vũ vội vàng tụt quần xuống đầu gối và tốc váy Thảo lên lưng, sau đó ông cầm chim đập bồm bộp vào đùi Thảo.
– Bố… nhanh lên ạ… – Thảo lo lắng khẩn trương nhìn lên màn hình tivi.
– Ừ… hờ hờ… Ông Vũ vội vàng dùng tay xé chiếc quần tất rộng hơn, ông vén quần lót ẩm ướt của Thảo sang một bên và kiễng lên đút… nhưng không tới, ông Vũ loay hoay một lúc, Thảo quay lại nhìn và thở dài, sau đó nàng trùng đầu gối xuống chụm vào nhau, lúc này ông Vũ mới cầm chim quệt vào miệng âm đạo Thảo và đút.
– Ưm… A… – Thảo nhíu đôi lông mày của mình lại nhắm mắt vì chim bố chồng to quá… Ông Vũ hất nhẹ hông, rồi rút ra sau đó lại đút vào, ông làm vậy tầm vài ba cái bắt đầu trơn tru hơn.
– Hơ… hơ… ôi sướng quá… – Ông Vũ nhăn mặt, làm tư thế này sướng quá, âm đạo con bé như kiểu đang siết chặt dương vật ông lại khiến chim ông tê lắm rồi, ông vừa đút vừa nhìn lên màn hình tivi theo dõi bà Hiển… Sự lén lút này cũng một phần khiến ông dễ đạt cực khoái hơn rất.
– Ahh… ahh… aaaaa!!! – Thảo ôm miệng rên, một tay chống bàn run rẩy khi bố chồng liên tục thúc vào trong tử cung. Bỗng ông Vũ dừng lại dí chặt hạ bộ mình vào bộ mông to của Thảo khiến dương vật đâm lút cán vào bên trong, ông ngoáy rồi ông di tròn hạ bộ mình vào mông con bé, cảm giác vừa mát vừa mịn kích thích một cách khó tả. Nếu lúc này nhìn xuống dưới háng ông Vũ thì chỉ thấy hai hòn dái lủng lẳng bên ngoài, còn dương vật ông đã nằm gọn trong âm đạo Thảo.
– Bố… ha… nhanh lên… ahh… con sợ mẹ vào lắm… ahh… – Thảo vừa rên vừa nói. Ông Vũ lúc này cúi xuống áp cái bụng béo của mình vào cơ thể Thảo và đưa tay lên bóp bộ ngực to của nàng, lúc sau ông bắt đầu rút con cu của mình ra và từ từ đóng vào, cứ thế tầm vài lần… ông bắt đầu lấy hơi và đóng nhanh hơn vì thời gian không còn nhiều nữa.
– Pạch… pạch… pạch… pạch!!! – Ông Vũ nắm hông Thảo và đóng những nhát chắc nịch từ phía sau con bé.

AHHH!!! – Thảo vừa nhìn màn hình tivi vừa rên, nàng cắn môi lại nhưng tiếng rên vẫn phát ra từ cổ họng nàng không ngừng.

– Pạch pạch pạch pạch… Ô!! Ô!!! Ahh… Ahh… Ahh… Ahh… Ông Vũ dồn sức đóng nhanh, ông dập như máy khâu… Thân dương vật ông bóng nhẫy nước nhờn của Thảo vang lên những tiếng nhóp nhép hết sức dâm dục.
– Bố… mẹ đứng dậy… bố nhanh lên… – Thảo lo lắng khi thấy bà Hiền đứng thẳng dậy, nàng cùng ông Vũ nhìn chằm chằm lên tivi để theo dõi nhất cử nhất động của bà Hiền, ông Vũ vẫn không dừng lại vì ông sắp tới rồi.
– Pạch pạch pạch pạch Pạch pạch pạch pạch A!!! A!!! A!!! Ahhhh Ahhhhh!!! – Cả hai bố con vừa rên vừa nhìn tivi, bỗng thấy bà Hiền bước đi, Thảo đẩy tay ra đằng sau nhưng ông Vũ vẫn giữ lại…
– Đừng con… Bố ra… pạch pạch pạch! Pạch pạch! Pạch pạch! Ông Vũ giữ hồng Thảo và đóng cật lực mặc cho bà Hiền đang di chuyển.
– A… a… Ah… ahh… bố… mẹ vào… Ah… Ah… – Càng nguy cấp Thảo càng cảm thấy hưng phấn, nàng như mất hết sức lực không thể đẩy bố chồng ra được nữa.
– OH!!! OH!!! OH!!! PẠCH!!! – Ông Vũ đóng mạnh một cái vào sâu tử cung Thảo và xuất tinh, lúc này bà Hiền đã đi đến chiếc cam số 2, Thảo sợ hãi, nàng đứng thẳng dậy khiến ông Vũ bị tuột chim ra ngoài, mặt ông Vũ đỏ ỏn như gồng lên để ngăn dòng tinh trùng bắn ra, nhưng nó vẫn phun ra sàn nhà… Bỗng thấy bà Hiền dừng lại và quay lại vườn… thấy vậy Thảo quay lưng cầm dương vật bố chồng kéo lại và trùng chân xuống, hiểu ý con dâu, ông Vũ đút vào bên trong và thoải mái xuất tinh.
– OHHH OHHHH OHHHH Ahhhahhh!!! A!!! Ưm… ưm… hơ hơ… – Cả ông Vũ và Thảo rùng mình rên rỉ, ông Vũ ôm chặt con dâu và xuất toàn bộ tinh trùng vào tử cung con bé… sướng quá… ông Vũ vừa xuất vừa nhấp thêm vài phát… cơn cực khoái khiến ông tê hết cả người, mặt đỏ ửng nổi đầy gân.
– Bố… mẹ vào… bố rút ra đi ạ… Thảo nhíu lông mày nhìn lên màn hình tivi, và đẩy tay ra sau lưng mình… Ông Vũ lúc này mới rút dương vật ra, người ông loạng choạng vì vẫn tê và choáng quá… mặt đỏ như con gà chọi, gồng cứng lên và mặc lại quần… Sau đó Thảo vội vàng đứng thẳng dậy chỉnh lại quần áo, ông Vũ loạng choạng chuồn về phía nhà vệ sinh. Thảo nhanh chóng lấy giấy ăn lau những tinh trùng rớt xuống đất… nàng hơi nhíu mày lại, lúc này nàng mới cảm thấy tinh trùng trong âm đạo mình đang chảy ra bên ngoài… phí quá… làm kiểu này không thực sự có tác dụng, vì quá vội vàng.
– Cái Thảo ở nhà nhé, mẹ lên chùa một lát… – Bà Hiền đi vào và nói với Thảo.
– Dạ… vâng ạ… chắc anh Minh cũng sắp về rồi mẹ ạ… – Thảo nói nhưng không dám nhìn bà Hiền.
– Cái thằng Minh này! Đi gì mà đi lâu thế, để mẹ gọi cho nó! – Bà Hiền cau mày rút điện thoại ra.
– Mẹ không phải gọi đâu ạ. Con sợ anh ấy bàn giao công việc cũng nhiều mẹ ạ…
– Ử! Vậy ở đây xem phim chờ nó con nhé! Mẹ đi cho khuất mắt lão già kia, ở nhà ám quê! Bà Hiền vừa nói vừa đi lên tầng.
– Hi… mę vẫn giận bố:
– Thảo mỉm cười nhìn theo bà Hiền.
– Mẹ quen rồi, ông này mẹ thèm vào giận… – Bà Hiển nói vọng từ cầu thang. Lúc sau bà đi xuống mặc bộ quần áo chùa và xách một chiếc túi.
– Tôi tưởng hôm nay bả không đi chùa? – Ông Vũ chắp tay sau đít, khệ nệ đi từ phòng vệ sinh ra, người ông bỗng hưng phấn trở lại khi thấy bà Hiền sắp ra khỏi nhà.
– Tôi đi cho khuất mắt ông! Ông muốn thể mà! – Bà Hiền không thèm nhìn mặt ông Vũ, bà đi thẳng ra ngoài sân và đi xuống gara để xe.

Lúc sau tiếng xe đi ra khỏi cổng, ông Vũ vội vàng đi ra cửa và nhìn cánh cổng tự động từ từ đóng lại, ông Vũ vui sướng, cơn hưng phấn nổi lên như sóng thần, ông đi nhanh về phía Thảo, hai bố con nhìn nhau, Thảo thở mạnh, ông Vũ thì nuốt nước bọt, cả hai bố con không cần phải nói gì, ông Vũ chụp lấy tay Thảo và dắt con bé lên phòng ngủ. Lúc này Thảo không nói gì mà ngoan ngoãn đi theo ông lên nhà…

Ông Vũ dắt Thảo vào thẳng phòng ngủ của mình và bà Hiền, ông vội vàng cầm điều khiển bật tivi và một màn camera như dưới phòng ăn hiện lên, ông bật to vị trí ở cánh cổng. Thảo thở mạnh, nàng nhìn bố chồng thao tác mà cơ thể cũng hồi hộp không kém.

– Đừng lo con… màn hình to thế này, lại bắt cả tiếng bên ngay, thằng Minh về bố con mình biết ngay, bà già kia thì tối muộ mới về con đứng lo… thoải mái lên… để bố làm lại nhé! Hờ hờ… – Ông Vũ thở mạnh hồi hộp, ông vội vàng cởi đồ, nó lại cứng lên như chưa từng xuất tinh trước đó… Thảo nhìn vào nó và thầm nể phục vì ở độ tuổi này rồi, bố Vũ lại có một sức khỏe phi thường đến vậy… Nhưng nàng không hề biết, một phần cũng nhờ lọ sâm của nàng và cũng chính vì nàng quá đẹp nên ông Vũ mới nhanh chóng lại sức như vậy… Nếu Thảo là vợ ông Vũ, ông sẽ phải làm tình với nàng cả ngày còn chưa chắc đã thỏa mãn.

Thảo mím môi nhìn lên màn hình camera, lúc này thực sự đã rất an toàn, nếu anh Minh có về thời gian để cánh cổng to ki mở ra cũng mất một lúc, có khá nhiều thời gian cho nàng và bố chồng mặc lại đồ… Thảo không nói gì, nàng nắm vào con cu đang cứng của bố chồng và kéo ông đến giường… hơn mười ngày rồi, cơ thể râm ran khó chịu mà không được thỏa mãn, lúc này cảm giác lo lắng được giải phóng khi mẹ chồng đi ra ngoài khiến nàng hưng phấn tột độ… nước nhờn chảy càng lúc càng nhiều, hai đầu ti nàng cương cứng râm ran… âm đạo nàng nhanh chóng ngứa ngáy như muốn làm tình ngay lập tức vậy.

Ông Vũ bị đẩy xuống giường với đôi mắt mở to ngạc nhiên vì sự chủ động của con dâu… Sau đó Thảo từ từ cởi quần tất và quần lót để gọn một góc giường… ông Vũ nuốt nước bọt, chim ông cửng lên lắc qua lắc lại khi thấy Thảo tiếp tục cởi cả váy và áo lót… Lúc này, cơ thể siêu phẩm hiện ra trước mắt ông… mái tóc dài của con bé xõa sang hai bên ngực, thấp thoáng đầu ti hồng hào đang cương lên, bộ ngực con bé rất to, nó đang ưỡn lên trông hơi rủ xuống vì sức nặng nhưng vẫn rất tròn.

Bên dưới vòng eo con kiến là vòng ba và đôi chân dải cân đối của Thảo, ở giữa hai chân là mu bướm trắng trẻo có vài sợi lông lún phún như của bọn trẻ mới lớn, cùng với một cơ thể cao dong dỏng là làn da trắng không tì vết. Thực sự ngay trước mắt ông Vũ lúc này là một cơ thể siêu cực phẩm, ông nuốt nước bọt nhìn gương mặt xinh đẹp của con dâu, con bé xinh quá… thật không thể tin trên đời lại có một cô gái đẹp không góc chết đến vậy…

Sau những giây phút ngất ngây trước vẻ đẹp của Thảo, ông Vũ điên cuồng lao đến kéo tay Thảo khiến nàng ngã vào người ông Vũ, hai cơ thể trần truồng ôm nhau trên giường, ông Vũ vật Thảo nằm xuống, mái tóc nàng bay lên và nhẹ nhàng rơi xuống ga đệm, ông Vũ không chịu được khi nhìn vào gương mặt xinh đẹp của Thảo, ông điên cuồng cúi xuống hôn con bé… Thảo lúc này cũng há miệng hôn bố Vũ, nhưng cũng không quên liếc lên màn hình tivi. Thực ra cũng không cần phải để ý kỹ vì camera này có lắp bộ thu âm thanh, nếu cánh cổng mở ra cũng phát ra một tiếng động khá lớn.

Hai bố con hôn nhau tầm hai phút thì Thảo bắt đầu dạng chân ra, ông Vũ chèn vào giữa hai chân Thảo, ông ép dương vật mình lên bướm con bé và đưa tay lên bóp ngực… Thảo rên nhẹ, tuy lúc này khá an toàn nhưng nàng vẫn lo sợ.

– Bố… đút vào đi… con sợ… anh Minh sẽ về đó… – Ông Vũ dứt môi Thảo ra và nhìn con bé, ông cười khi thấy con bé chủ động nói từ ngữ nhạy cảm với mình, ông hưng phấn tột độ, ông cúi xuống mút cổ và tại Thảo bằng tất cả kỹ năng của mình, sau đó ông liếm xuống ngực nàng, ông liếm xung quanh đầu ti một lúc rồi mới há to cái mồm của mình và mút đầu ti chụt một cái… Thảo ưỡn ngực lên rên rỉ, ngực là một trong những nơi nàng cảm thấy nhạy cảm nhất trên cơ thể, nên thế mỗi lần bị mút ngực là một lần cơ thể nàng mềm nhũn ra.
– Um!!! Ha… Bố… bố đút vào đi… – Thảo cắn môi. Không chịu được nữa, nàng đưa hẳn tay xuống nắm vào dương vật bố chồng và chỉnh vào miệng âm đạo mình một cách vội vàng.
– Chụt… Hờ hờ… Ông Vũ dứt mồm ra khỏi đầu ti Thảo, ông nhìn phản ứng của con bé và thấy đây là thời điểm thích hợp rồi, cũng không nên để mất quá nhiều thời gian, ông Vũ liền chống hai tay xuống giường và bắt đầu từ từ đưa dương vật tiến vào trong.
– Um!!! A!!! Ahh… Thảo ngửa cổ lên rên, lúc này sướng hơn lúc ở nhà bếp rất nhiều lần. Dương vật bố Vũ đi đến đâu người nàng quằn quại đến đó. Cảm giác thật khít, ông Vũ nhấc hông rồi dập xuống tầm ba bốn phát, lần nào cũng phải làm vậy thì dương vật ông mới chui vào trong một cách trơn tru được… bởi vì một bên thì quá khít, một bên thì ngoại cỡ… thực sự chưa lần nào ông Vũ đút một cái mà chui tọt vào luôn cả.
– Hờ hờ… sướng quá… con ơi… hờ hờ… Ông Vũ dừng lại một lúc để thở… lúc sau ông mới bắt đầu nhấc hông lên và dập “pạch!” Xuống một cái lút cán khiến Thảo ngửa đầu lên rên to “Ahhh!!!” Sau đó ông lại rút ra và làm thêm một cái như vậy… “pạch!” “Ahhh!” Ông làm vậy tầm năm sáu phát rồi mới tăng tốc dần.
– Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Ahhh Ahhh Ahhh Aghhh!!! – Tiếng rên của Thảo và cơ thể va vào nhau vang lên trong phòng ngủ của ông Vũ bà Hiền. Nhìn mông ông Vũ dập dẻo như kẹo kéo, ông đang dùng toàn bộ kỹ năng mấy chục năm của mình để khiến con dâu sướng.

Khác hẳn với ông Phú, kỹ năng của ông Vũ thực sự đỉnh đến mức khó tả, ông biết cách nắm bắt được tâm lý của Thảo biết lúc nào cần nhanh, cần chậm, điều này khiến Thảo cảm thấy rất thoải mái và dễ dàng đạt cực khoái…

– Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Ahhh Ahhh Ahhh Ahhh!!! – Ông Vũ đóng nhanh khiến đôi chân dài của Thảo dạng to hết cỡ, bàn chân nàng dơ lên không trung và lắc qua lắc lại theo nhịp nhấp của ông Vũ. Lúc sau ông đút một cái lút cán vào bên trong PẠCH!!! Và vòng tay ra đằng sau đầu gối Thảo nâng mông con bé cao lên, ông Vũ chống hai chân xuống giường, ông vẫn dí chặt dương vật mình trong đó và bắt đầu ngoáy.
– Ahhh!!! A!!! Ahhh!!! Ahhh… Tư thế này sướng quá, Thảo nắm chặt ga giường rên to, mắt nàng khép hờ nhìn lên màn hình tivi, mặc dù hơi xấu hổ vì tư thế này nhưng thực sự nó rất sướng. Chưa bao giờ nàng làm điều này với một ai, bố chồng nàng thực sự là một người rất có kinh nghiệm và nhiều kỹ năng lạ, và như thể ông là bậc thầy của những kỹ năng đó vậy.

Ông Vũ ngoáy tầm vài phút, ông lại rút con cu khủng ra và dập xuống. PẠCH!!! AHH!!! Sau đó ông lại ngoáy, rồi dập… ông làm vậy tầm chục lần khiến cơ thể Thảo run lên… nước nhờn chảy nhoe nhoét ra khắp đùi và bướm năng… Sau đó ông nghiêng người 90 độ và bắt đầu tăng tốc.

– Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Nhóp nhép! Nhóp nhép! Nhóp nhép! Nhóp nhép! Ahhh Ahhh Ahhh Ahhh Ahhh Ahhh Ahhh Ahhh!!! – Nước nhờn của Thảo chảy ra rất nhiều khiến thân dương vật ông Vũ trắng xóa… nhưng có một sự thật khi nước nhờn chảy càng nhiều thì khiến Thảo càng sướng…

Một lúc sau, ông Vũ thả chân Thảo ra và quỳ xuống giường. Ông lau mồ hôi trên trấn mình, Thảo thở dốc nhìn bố chồng, bộ ngực nàng nâng lên hạ xuống trước mắt ông Vũ, ông vừa thở vừa nuốt nước bọt và nhìn chằm chằm vào ngực Thảo… thấy ngực đẹp quá ông Vũ lại lao xuống bóp và mút chùn chụt từ bên này sang bên kia. Bỗng ông Vũ ôm chặt Thảo và lăn một vòng, lúc này Thảo đã nằm trên người bố chồng, nàng chống hai đầu gối xuống đệm, đầu ngửa lên trời rên rỉ khi vẫn bị bố Vũ mút ngực.

– Ahhaa… Ahhhaa… Ahhhaaaa… ƯM… bố… bố chú ý tivi… – Thảo vừa rên vừa nói.
– Hờ… hở… con yên tâm… cửa… mở tiếng to lắm… hờ hờ… Ông Vũ đưa tay xuống bóp mông Thảo, ông nắm chặt và dùng sức đóng ngược lên…
– A!!! A!!! A!!! A… Thảo rên to, nàng chống hai tay xuống ngực bố Vũ, khiến ngực nàng tuột ra khỏi mồm bố chồng. Sau đó như bản năng, nàng kết hợp với bố chồng dập xuống, có lẽ tư thế này khiến Thảo rất thích nên lúc này nàng không tự chủ được mà chủ động dập xuống khiến ông Vũ thấy bất ngờ… Thấy vậy ông mặc kệ cho Thảo tự dập trên người mình, ông nằm sõng soài ra giường để nghỉ lấy sức.
– Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Pạch! Ahhh. Ahh Ahhh Ahhh Ahhh Ahhh Ahhh Ahhh!!! – Thảo dập mạnh, mông nàng dập xuống hạ bộ bố chồng phát ra những tiếng kêu dâm dục… bộ ngực to của nàng rung rinh nảy lên nảy xuống trông cực kỳ kích thích.
– AHHHH AHHHHH – Thảo nhắm tịt mắt rên to, lông mày nàng cau lại, mông nàng dí chặt xuống hạ bộ bố chồng và di vòng tròn, nàng ngoáy đều vài vòng rồi bắt đầu hẩy hông.
– Nhóp nhép Nhóp nhép Nhóp nhép nhép nhép nhép nhép nhép Ahhhh Ahhhh Ahhhggg Ahhggg Ahhggg Ahhhh Ahhhh Ahhhh – … Thảo đi mạnh hông mình, tiếng nhóp nhép phát ra từ âm đạo nàng càng lúc càng to hơn. Ông Vũ nhăn mặt mở to mắt vì con bé làm sướng quá, thậm chí âm đạo con bé còn đang siết lại, ông sắp đến đỉnh. Không ngờ con dâu ông cũng có những giây phút hứng đến vậy sao, sự chủ động này khiến ông Vũ bất ngờ vì Thảo làm tốt quá.
– Nhép nhép nhép nhép nhép Ahhggg Ahhhh Ahhh A!!! – Bất ngờ Thảo dừng lại giật hông, người nàng run lên bần bật, Thảo ngã xuống người bố Vũ và run rẩy, mông nàng tuy không tự chủ được nhưng vẫn từ từ nhấc lên và đập xuống nhẹ nhàng…
– Ahh… ha… Ahhh… haa… Thảo dập vài cái như vậy thì dừng lại… Ông Vũ liếc nhìn gương mặt xinh đẹp của Thảo, đôi mắt con bé nhắm chặt, miệng há ra thở, ông Vũ liền kéo đầu Thảo đến và hôn, bên dưới ông thò tay xuống xoa mông nàng, chắc chắn con bé lên đỉnh rồi… Thấy vậy ông Vũ tóm chặt mông Thảo và bắt đầu dập không cho con bé nghỉ, ông sẽ khiến con dâu sướng đến chết ngất mới thôi.
– PẠCH! PẠCH! PẠCH! PẠCH! PẠCH! AHHH!!! AHHH!!! AHHH!!! Ông Vũ đã nghỉ lấy sức, lúc này ông rất sung mãn, ông dập từ dưới thúc lên nhanh như máy khâu khiến Thảo vừa lên đinh xong lại tiếp tục được sướng…
– Hờ hờ… sướng không con… hờ hờ… – Ông Vũ vừa dập vừa đưa mềm sang hôn Thảo, ngay lập tức Thảo cũng hỗn lại, lúc này trong cơn thăng hoa kéo dài đầu óc Thảo mụ mị không nghĩ được thứ gì nữa.
– Có… Ahhh con sướng lắm… AHHH!!! AHHH!!! PẠCH! PẠCH! PẠCH! PACH! AHHH!!! AHHH!!! AHHH!!! – Ông Vũ như phát điện khi con dâu nói vậy, giọng con bé thều thào run rẩy càng khiến ông nứng tợn, ông gồng người đóng nhanh hơn lúc này, cả hai bố con vừa hôn nhau vừa dập điên cuồng tầm hơn năm phút…
– AHHH!!! AHHH!!! AHHH!!! AHHH!!! AHHH!!! AHHH… Thảo rên to, người nàng giật liên hồi trong khi bố Vũ vẫn đang đóng… Bỗng ông Vũ chống tay ngồi dậy và vật Thảo xuống giường, có lẽ ông sắp xuất rồi… Ông nằm đè lên ngực Thảo và kéo chân Thảo do lên cao, ông bắt đầu dập mạnh xuống.
– PẠCH! PẠCH! PẠCH! PẠCH! AHHH!!! AHHH!!! AHHH!!! BỎ RA BỎ RA!!! Ông Vũ gào lên, thấy vậy Thảo cũng hay hông lên như muốn đón lấy lượng tinh trùng của bố Vũ sắp xuất ra, hành động đó của Thảo càng làm ông Vũ sướng, khiến ông không thể kiềm chế được mà xuất tinh ào ạt vào tử cung Thảo.
– PẠCH!!! Hờ hờ… Hờ hờ… Ông đóng một cái chọc sâu vào tử cung Thảo và phun rất nhiều tinh trùng vào trong đó. Cả hai người đều run lên, phả những hơi thở nóng vào nhau. Ông Vũ kéo mặt Thảo đến và hôn nhau với con bé một lúc, hông giật lên bắn tinh… cuối cùng sau một phút, ông Vũ mới phun hết tinh trùng vào tử cung Thảo. Sau đó ông Vũ rút con chim khủng của mình ra khỏi bướm con dâu “CHỤT” một cái như thể ta dùng toàn bộ sức của cơ mồm để mút một cái kẹo vậy. Ông Vũ nằm vật xuống bên cạnh thảo và thở dốc.

Thảo vợ tay lấy chiếc gối và kê vào hông mình, nàng thở mạnh và nhìn lên màn hình tivi, lúc này vẫn chưa thấy anh Minh về, Thảo nhẹ hết cả lòng khi ngày hôm nay việc thụ tinh cuối cùng cũng đã hoàn thành.

– Con làm vậy để làm gì? – Ông Vũ mặt toát bao nhiêu mồ hôi, ông ngồi dậy hỏi Thảo.
– Làm như vậy tinh trùng sẽ dễ đi vào trong hơn ạ… – Thảo mím môi, nàng hy vọng lần này sẽ thành công… Mặc dù chim bố Vũ dài và phóng thẳng vào trong tử cung rồi nhưng nàng vẫn làm vậy để xác xuất đậu thai cao hơn.
– Vậy à… bố chỉ hy vọng sẽ đậu, cảm ơn con rất nhiều… – Ông Vũ cười và đưa tay lên bóp ngực Thảo.
– Thôi bố mặc đồ vào đi ạ… – Thảo vừa thở vừa nói, vừa rồi nàng cũng đã lên đỉnh tận hai lần, thực sự rất sảng khoái… sướng nhất là khi lên đỉnh mà bố Vũ vẫn đang nhấp… cảm giác đó phải nói là tế lên tận não… Một lúc sau, Thảo cũng ngồi dậy và mặc lại đồ và dọn dẹp thay ga giường cùng bố Vũ, ông Vũ vợ đồng ga giường bị ướt đem đi giặt, còn Thảo đi xuống phòng vệ sinh bên dưới. Tầm 20 phút sau, ông Vũ ra ngoài sân hút thuốc, còn Thảo ở trong nhà xem tivi… cuối cùng chiếc xe màu đen cũng về đến nơi. Tự dưng cả hai bố con chột dạ vì bây giờ mới để ý anh Minh đi xe của ngân hàng chứ đâu phải xe anh ấy, ngộ nhỡ anh ấy về mà vào thẳng nhà thì vỡ lở hết, đây có lẽ cũng là một sự may mắn rồi.

Mọi chuyện đều diễn ra suôn sẻ, Minh và Thảo chào ông Vũ rồi lái xe về chung cư, gương mặt Thảo hãy hãy đỏ, Minh cũng không hoài nghi vì da mặt vợ anh nhạy cảm, bình thường ở nhà nóng một chút cũng đỏ lên rồi, anh đâu có biết vợ mình vừa có một cuộc làm tình hết sức thăng hoa với bố đẻ của anh ở ngay chính căn phòng ngủ của ông ấy.

Chiếc siêu xe lái vào hầm chung cư, theo thói quen Thảo ngó vào phòng bảo vệ nhưng vẫn không thấy bác Phú… Sau khi chiếc xe đỗ gọn gàng vào một góc, nàng bước xuống xe thì vô tình gặp phải ông bê đê trưởng bộ phận an ninh ở đó.

– Cháu chào chú ạ! – Thảo mỉm cười, nàng có một chút lưỡng lự không biết có nên hỏi về bác Phú…
– Ừ! Chào cô gái! – Ông trưởng an ninh chào lại Thảo, trông cái dáng điệu chảy nước…
– Chú ơi… đạo nảy… chú có biết bác Phủ đi đâu không ạ? Thảo lưỡng lự một hồi rồi mới nói.
– Ông Phú? Cô không biết tin gì sao… cô gái… Ông Trưởng an ninh nhìn Thảo với vẻ mặt ngạc nhiên rồi bắt đầu kể chuyện.
– Dạ… trời ơi… bác Phủ… – Thảo ôm miệng mở to mắt bàng hoàng, hai dòng nước mắt chảy xuống khi nghe tin về bác Phú.

Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/

– Phiền các đồng chỉ quá! Đêm hôm thế này rồi… hà hà hà… – Tay quản lý chung cư chắp hai tay lại xoa xoa với nhau với vẻ mặt nịnh nọt, bợ đít. Bên cạnh là 4 đồng chí công an phòng cháy đang nhìn lên bảng đếm số của chiếc thang máy đang chạy từ tầng thượng xuống dưới.
– Đây là công việc của bọn tôi, nên anh cần thông cảm, một số hạng mục cần thay đổi, chúng tôi không còn cách nào khác, thời gian gần đây vấn đề cháy nổ trên địa bàn diễn biến phức tạp, gần như là ngày nào chúng tôi cũng phải điều động hết anh em đi dập các đám cháy lớn nhỏ… Như anh thấy… chúng tôi đâu có được về nghỉ ngơi, vừa mới dập đám cháy bên Minh Khai giờ phải chạy qua bên các anh để kiểm tra định kỳ, nào các sếp có cho nghi! Một đồng chí vừa kể vừa cau mày với một gương mặt mệt mỏi.
– Haizz… cũng chán thật anh ạ, 11h đêm còn bắt anh em mình qua đây, việc này để mai làm không được hay sao mà sếp khó tính quá… – Một đồng chí cũng nhăn mặt nói.
– Hà hà hà… Vất vả cho các đồng chí rồi… Ả đây! Tôi có món quà gửi các đồng chí gọi là chút “sâm” tẩm bổ cho các đồng chí, cũng mong đồng chỉ do cao đánh khẽ mấy hạng mục vừa rồi, ngày mai chúng tôi sẽ khắc phục luôn… hà hà… – Tay quản lý chung cư đưa cho đồng chí công an một chiếc túi xách bên trong dựng những lọ nhân sâm nhỏ và một số tệp giấy màu trắng.
– Tính toong. Chiếc thang máy dùng dưới tầng hầm… Lúc này là 01h30 phút sáng, bốn đồng chí công an cùng với tay quản lý chung cư đi ra khỏi thang máy và đi lên cửa hầm.
– BỤP! BỤP! BỤP! OOH!!! Q!!! HƯ!!! – Những tiếng động từ phía xa thu hút các đồng chí công an. Cả năm người đi lên sân thì bất ngờ thấy một đám người đang đập một thứ gì đó dưới đất.
– NÀY! MẤY ANH KIA! LÀM GÌ ĐÊM HÔM VẬY… Một đồng chí công an đi tới, đi theo sau là ba đồng chí còn lại, tay quản lý cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra nên cũng lẽo đẽo theo sau.
– Đại ca! Công an kìa… Một thằng kéo tay thằng đại ca, tất cả bọn chúng đứng thẳng người nhìn về phía cổng hầm, thấy công an nhưng bọn chúng vẫn rất bình tĩnh.

Chạy! Địt mẹ lão già hên quá! – Thằng đại ca nói rồi quay đầu bỏ chạy về phía hàng rào cùng với đám đàn em.

– NÀY! ĐỨNG LẠI! – Hai đồng chí công an vội vàng đuổi theo, hai đồng chí còn lại chạy đến mới tá hỏa nhận ra đây là người đang bị trùm đầu bởi cái túi vải, chiếc túi vải thấm đẫm máu, chảy cả xuống dưới đất rất nhiều, tay quản lý mặt xanh như đít ếch khi nhận ra đây là ông Phú bảo vệ, hắn chạy nhanh xuống hầm hô to “BẢO VỆ ĐẦU”
– Đội trưởng! Người này bị thương nặng quá… Một đồng chí tháo túi vải và hơi sốc khi thấy vết thương của ông Phú.
– Còn thờ không? Đưa lên xe mau! – Ông đội trưởng chỉ tay ra chiếc xe chữa cháy đỗ ngoài cổng.
– Còn thở! Nhưng yếu lắm! – Đồng chí công an bế xốc bác Phú lên và chạy nhanh ra xe, thao tác rất nhanh nhẹn và chuyên nghiệp, cùng lúc đó hai đồng chi kia cũng chạy về.
– Bọn em không đuổi được, khoảng cách quá xa! Bọn chúng tách thành hai hướng, khá chuyên nghiệp anh ạ… Hai đồng chí vừa nói vừa thở dốc.

Cứu người quan trọng hơn, hai đồng chí lên xe sơ cứu cho bác ấy nhanh! Ông đội trưởng nói và cùng hai đồng chí còn lại chạy lại chiếc xe chữa cháy. Tiếng còi hú vang trong đêm, chiếc xe chữa cháy chạy hết tốc đến thẳng bệnh viện Bạch Mai.

Ngay sau đó… tay quản lý đã báo cáo lên cấp trên, và cấp trên đã báo cáo lên giám đốc an ninh của tập đoàn về sự việc vừa rồi, ngay trong đêm, phía tập đoàn đã cử rất nhiều đại diện đi dàn xếp ổn thỏa vấn đề này. Vì ông Phú chỉ là bảo vệ và cũng chẳng có ai thân thích nên chuyện này đã được bưng bít ngay trong đêm. Tất cả vì danh tiếng của tập đoàn, họ sẽ không để lộ việc chính bảo vệ của chung cư bị đánh đến mức này thì người dân làm sao sống an toàn được… Căn chung cư cao cấp có nhiều dớp nhất từ trước đến nay, mọi ngọn nguồn câu chuyện đều bắt nguồn từ một cô gái hết sức xinh đẹp, một nét xinh thuần khiết như tiên nữ hạ phàm… một cực phẩm trần gian. Nhưng… mọi rắc rối cũng từ đó mà ra…

Bạn đang đọc truyện Thụ tinh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thu-tinh-2/

Thảo ôm miệng khóc khi nghe ông trưởng an ninh chung cư kể, như vậy đã hơn một tuần trôi qua, việc bác Phú sống chết thế nào… nàng cũng không biết, chỉ biết trước đó bác ấy được đưa đến bệnh viện bạch mai… Thảo càng nghĩ càng thương bác Phú già cả, lúc này còn chẳng có lấy một người thân thích để chăm sóc.

Ngay sau khi nhận được tin Thảo và Minh tức tốc lái xe đến bệnh viện. Hai người chạy vào bệnh viện với gương mặt hốt hoảng, sau khi hỏi các y bác sĩ mới biết bác Phú đang nằm ở phòng chăm sóc đặc biệt – khoa nội. Thảo và Minh nhanh chóng có mặt ở đó. Thảo đi từ cửa vào nhìn bác Phú mà nàng không cầm được nước mắt, bác ấy vẫn hôn mê suốt một tuần nay… tiên lượng xấu. Không có người nhà chăm sóc, các y tá đã phải thay phiên nhau để chăm sóc cho bác Phú, và tiền viện phí cũng đã tăng lên rất nhiều, một phần bác Phủ đã phải truyền rất nhiều máu mới giữ được mạng sống đến ngày hôm nay. Chỉ có duy nhất một người đại diện của tập đoàn thỉnh thoảng đến xem tình hình của bác Phú, coi như họ vẫn còn chút tình người… Nhưng tuyệt nhiên họ vẫn không trả bất cứ một khoản chi phí nào, họ chỉ đứng ra để bảo lãnh và chờ người nhà bác Phủ đến thanh toán.

Khi Minh đọc báo cáo kết quả thì Thảo càng khóc nhiều hơn khi biết bác Phú bị gãy cả hai tay hai chân, đa chấn thương ở vùng bụng lưng và xương chậu, gương mặt biến dạng vì bị sưng tấy, trên đầu, trên đầu trên mặt chằng chịt vết khâu… Người bác Phú đã gầy nay trống còn thê thảm hơn với bộ da bọc xương. Thảo nghe nói các bác sĩ đã phải rất cố gắng để cứu sống bác Phú, nếu như đưa đến muộn có thể bác Phú đã không còn sống. Thảo ôm miệng khóc thành tiếng, lúc này Minh chỉ biết ôm vợ và an ủi.

– Tít, tít… tít… – Trong căn phòng toàn máy móc thiết bị thi nhau kêu những tiếng tít tít đau đầu và mệt mỏi, bên cạnh còn có một bác nằm cùng, cũng đang hôn mê sâu, cũng may người nhà của họ thi thoảng cũng chăm sóc và để ý đến bác Phú… Họ thực sự là những người rất tốt bụng.
– Đừng buồn nữa em… mặc dù tiên lượng xấu nhưng bác sĩ nói mấy ngày nay có tiến triển rồi nên em đừng lo… – Minh nắm vai Thảo an ủi, Thảo mím môi, nàng ngồi ở chiếc ghế xanh bệnh để không làm ảnh hưởng đến bác gái nằm bên cạnh.
– Hic… ai… lại đánh bác ấy… ra nông nỗi… này… hic hic… – Thảo nấc lên, nàng vừa lau nước mắt vừa nói.
– Mẹ kiếp lũ súc sinh, bảo sao thời gian gần đây không thấy bác Phú đâu! Chết tiệt, khổ thật, dù gì bác ấy cũng già rồi… ai lại xuống tay vậy chứ… – Minh cau mày lại, anh đang ước gì có thể dùng sức mạnh của mình để đập lũ chó đó một trận. Mặc dù cũng không quý mến lão Phú gì cho lắm, nhưng dù gì cũng là người quen của anh và là người vợ anh rất quý nên Minh cũng có nhiều lòng trắc ẩn với lão Phú.
– … tại sao… đến tận một tuần… chúng ta mới biết chuyện này… Thảo mếu quay lại nhìn chồng. Minh cau mày lại đăm chiêu suy nghĩ, anh cũng không thể đoán ra ai gây ra chuyện này, lão Phú cũng đâu có thù với ai, lối sống hiền hòa của lão thì có ai ghét lão đến mức như vậy chứ. Minh bất chợt nghĩ đến lũ thợ xây trước bị lão Phủ ngăn chặn hành động hiếp dâm Thảo, nhưng lũ đó đi tù hơn một nửa rồi, chả lẽ lũ tàn dư đến trả thù hay sao…
– Anh… anh đừng nói chuyện này với bố được không? Em sẽ ở đây chăm sóc bác Phú, nếu bố biết… sẽ không hay… – Thảo vừa ngợ ra một số chuyện giữa bắc Phú và bố Vũ… Có khi nào chuyện này lại liên quan đến bố Vũ không… Nếu đúng vậy thì chắc chắn không được để bố Vũ biết được… nên thế nàng đã tính trước một bước không để anh Minh nói chuyện này ra với ai.
– Ừ! Anh nhớ rồi… – Minh thở dài, anh cũng chẳng tính kể đâu nhưng anh cứ xác nhận cho vợ yên tâm.
– Anh hứa đó… – Thảo quay lại nhìn thẳng vào mắt chồng, Minh không biết sao vợ mình lại lo lắng đến vậy nhưng trước mắt anh sẽ nghe lời vợ mình.
– Yên tâm… lát nữa anh sẽ gọi cho thằng bạn anh ở đội hình sự thành phố. Chuyện xảy ra một tuần rồi mà lũ chó đó còn chưa bị bắt… chắc chắn có vấn đề rồi… – Nói xong Minh đi ra ngoài và gọi điện cho Trung, ông bạn nối khố hiện đang làm đội trưởng phòng cảnh sát hình sự thành phố.
– Cô gái… là ông của con, hay là… – Bỗng một giọng nói vang lên. Thảo quay người lại thì hóa ra là một bác trai đang ngồi giường bệnh bên cạnh. Nhìn bác ấy có lẽ cũng là người chăm sóc người bệnh.
– Dạ… là… bác của con ạ… – Thảo nhìn ông bác và mỉm cười, nàng hơi xấu hổ khi lúc nãy chạy vào phòng mà quên chào bác ấy, nghe nói bác ấy thời gian vừa rồi cũng chăm sóc bác Vũ rất nhiều, bác ấy đúng là một người tốt, chắc chắn may mắn sẽ luôn đến với những người như vậy… Thảo nhìn ông bác cũng có tuổi tầm bác Phú, trông cũng khắc khổ sương gió, có lẽ bác ấy từ dưới quê lên thành phố để chăm sóc người bệnh.
– Khổ… bác ấy bị tai nạn gì mà thê thảm đến vậy con? Tuổi cao sức yếu rồi… cố gắng lên con nhé! Ông bác nhìn Thảo với đôi mắt đồng cảm.
– Dạ… con cảm ơn bác ạ…
– Gia đình ở xa đúng không con? Bác ấy nằm đây cả tuần trời mà không có lấy một người chăm sóc… chỉ thi thoảng có cô gái mặc bộ quần áo màu đen đến hỏi hạn một vài câu rồi lại đi… – Ông bác lắc đầu nhìn lão Phú.
– Dạ… bác ấy… từ quê lên dây làm việc, không may bị tai nạn, giấy tờ tùy thân cũng không có bác ạ, nên không ai liên lạc được với gia đình… con cảm ơn bác vì đã chăm sóc cho bác con ạ… – Thảo nhìn bác Phú, chuyện này thực sự khó có thể giải thích cho người ta hiểu được, nên nàng đành nói đại khái như vậy.
– Ui dào… có gì đâu, đều là người già nên bác hiểu, con đừng khách sáo! Thi thoảng bác sang lau người cho ông ấy rồi chạy một số việc vặt linh tinh khi bác sĩ cần thôi mà… – Ông bắc nói và cười.
– Dạ… dù gì điều đó cũng khiến bác gặp khó khăn… con vẫn muốn cảm ơn bác ạ… – Thảo lưỡng lự… không biết phải đền đáp bác ấy thế nào, định cho bác ấy một chút tiền mà nghĩ không hay nên đành thôi.
– Ui dào! Có gì đâu… ơn nghĩa gì hà hà… thể quê con ở đâu? Cô gái – Ông bác cũng ngại nên đánh trống lảng sang chuyện khác.
– Dạ quê con ở đây… con xin lỗi nhưng mà con có thể hỏi bác gái bị sao được không ạ? Thảo nói và nhìn bác gái đang nằm trên giường bệnh. Nói chuyện với bác trai cũng khiến Thảo phần nào đỡ buồn hơn vì có người đồng cảm với mình. Cảm giác bác ấy cũng chân chất thật thà như bác Phú vậy, gương mặt phúc hậu khiến Thảo cảm thấy bác ấy rất gần gũi.
– Đây là chị gái bác… bà ấy già rồi, hôm nọ bị ngã cầu thang nên giờ nằm liệt ở đây thế này… bác phải chuyển bà ấy ở viện quê lên đây… cũng được hai tuần rồi… – Ông bác buồn bã nói.
– Nguy hiểm quá ạ… bác ơi… con nghĩ chỉ cần tỉnh lại mọi thứ sẽ ổn thôi ạ… con chúc bác gái mau khỏe ạ! Hihi – Thảo nhìn ông bác an ủi, hóa ra nàng đã đoán đúng, gia đình họ ở dưới quê và phải chuyển lên đây để chăm sóc.
– Ừm, bác cũng mong phép màu xảy ra vì bác nói chỉ cần tỉnh lại sẽ dễ điều trị hơn… – Ông bác nhìn Thảo cười, nhưng lúc này ông bác nhìn Thảo quá hai giây rồi, khiên Thảo xấu hổ và quay mặt về phía bắc Phú.
– Bác nhìn con và chồng con rất giống các con của bác… – Ông bác mặt buồn bã, đăm chiêu nhìn xuống nền gạch.
– Dạ… thật ạ… – Thảo mím môi không hiểu sao bác ấy lại buồn.
– Ừ! Nhìn chồng con… giống thằng con bác, nó cao to đẹp trai nghề nghiệp ổn định… – Ông bác nhắm mắt lại như rất đau lòng.
– Anh nhà… con xin lỗi… nhưng anh nhà… – Thảo ấp úng không biết phải nói sao.
– Nó mất tích suốt một năm nay… Bác không tài nào tìm thấy nó…
– Sao anh ấy lại mất tích ạ? – Thảo ngây ngô hỏi, vì nàng cũng không biết phải an ủi bác ấy ra sao.
– Haizzz… Bác nhìn hai vợ chồng con thấy giống chúng nó quá… con trai bác giống chống con… còn con… cũng rất giống con dâu bác… Hai đứa trạc tuổi nhau… Cao ráo xinh xắn… con bé cũng vất vả tìm kiếm chồng nó suốt thời gian qua… – Ông bác mặt rầu rĩ như sắp khóc.
– Trời ạ… con xin lỗi… đáng lẽ ra con không nên hỏi… – Thảo nhíu lông mày vào đồng cảm… nàng cũng rất buồn khi nghe được câu chuyện đó, không biết giữa họ đã xảy ra chuyện gì mà lại lạc mất nhau như vậy.
– Xong rồi! Thằng Trung nói có hồ sơ của vụ này nhưng đang tạm ngưng điều tra vì không có bằng chứng… Minh bước nhanh vào phòng và nói.
– Suỵt! Anh nói bé thôi chứ! – Thảo đưa một ngón tay lên miệng ra hiệu cho Minh.
– À I ở… anh quên mất… cháu xin lỗi bác ạ! – Minh củi người về phía ông bắc và cười ngại.
– Ui dào! Các con cứ nói thoải mái đi, có gào lên cũng không vấn đề, họ tỉnh thì càng tốt chứ sao hà hà hà!!! – Ông bác cười rồi nhìn Minh và Thảo nói chuyện với nhau, nếu như con trai ông không mất tích chắc cũng sẽ trông hạnh phúc thế này…

Chương trước Chương tiếp
Loading...