Thùy Chi

Chương 3



Phần 3

Thùy Chi mở cửa thật khẽ. Hào Phong đưa về đến nhà, Thùy Chi mới nhớ mình chưa gọi điện về xin phép mẹ. Tim đập thình thịch lo lắng, Thùy Chi lặng lẽ tháo giày, cầm trên tay, rón rén đi vào nhà.

– Chi hả con ?!

Một giọng phụ nữ quen thuộc vang lên ngoài phòng khách làm Thùy Chi chết điếng.

– Dạ… – Thùy Chi khép nép đi về hướng phòng khách.

Thùy Vân, mẹ nàng, là một người phụ nữ đẹp. Bà đã hơn bốn mươi nhưng thoạt nhìn ai cũng nghĩ bà trẻ hơn nhiều so với tuổi thật. Thùy Chi thừa hưởng nhan sắc của mẹ, nhưng tính tình lại nhận được từ ba. Thường ngày bà rất nghiêm khắc với Thùy Chi. Vì nàng là con gái một duy nhất của ba mẹ, càng lớn càng xinh đẹp, nên bà luôn căng thẳng đề phòng. Thùy Chi sợ mẹ hơn ba rất nhiều và hôm nay là lần đầu tiên nàng đi chơi quên xin phép.

– Con ăn gì chưa ? – Bà hỏi, mãi đọc bộ hồ sơ trong tay cũng không nhìn lên Thùy Chi.

– Dạ rồi… – Thùy Chi lí nhí nói nhỏ.

– Ừ… Vậy lên tắm rửa nghỉ trưa đi… Chiều còn làm bài tập.

– Dạ…

Thùy Chi như không tin vào tai mình, mẹ nàng hôm nay thật lạ. Không nghiêm khắc la mắng như thường ngày. Nàng không nghĩ nhiều, chạy ù lên phòng.

Thùy Chi vừa đi. Thùy Vân ngẩng đầu lên. Đôi mắt xinh đẹp của bà sâu hoắm trũng sâu biểu hiện sự thiếu ngủ trầm trọng. Ánh mắt bà u ám buồn thảm nhìn lên bức hình gia đình ba người treo giữa phòng khách.

Bạn đang đọc truyện Thùy Chi tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thuy-chi/

Hôm nay đến trường Thùy Chi thật đẹp. Cũng tà áo trắng thường ngày, cũng cái kẹp tóc đơn giản phía sau… Nhưng gương mặt xinh đẹp của nàng lại vươn vấn một vẻ hồng hào tươi tắn khác lạ làm bao nhiêu nam sinh trong trường ngơ ngác. Tin tức Thùy Chi cặp đôi với diễn viên trẻ Hào Phong đã sớm truyền khắp trường. Và cũng là chủ đề bàn tán hot nhất hiện giờ.

Vừa bước chân lên hành lang dẫn vào lớp, con Thủy và một đám con gái điên cuồng chạy ra bao quanh Thùy Chi.

– Sao rồi ??! Kiss kiss nhiều hông ? – Con Thủy hỏi ngay vào vấn đề chính.

– Đúng rồi… Hào Phong hôn giỏi không ?

– Hai người đi đâu ?! Có vào khách sạn không ?

Câu hỏi sau nặng ký hơn câu trước làm mặt Thùy Chi đỏ như gấc, muốn độn thổ ngay tại chỗ. Nàng bưng kín mặt với chiếc cặp, chạy vội về lớp. Sau lưng là đám bạn kêu gào chạy theo.

– Á… Đừng hỏi nữa… Không có chuyện gì hết mà…

Thùy Chi tay che kín gương mặt đỏ bừng, nài nỉ. Cả đám con gái chen kín xung quanh bàn. Lớp chuyên anh 12A6 của Thùy Chi phần lớn là con gái, chỉ có vài mụn con trai. Bình thường, ngoại trừ Thủy, đám con gái trong lớp cũng không thân thiết với Thùy Chi, nhưng lần này hoàn toàn khác. Ai bảo trai đẹp không thắt chặt tình bạn nào ?!

– Sao không có được…

– Ừa… Khai ra mau…

– Không nói, tụi tao hỏi đến đến mày ngộ độc câu hỏi mà chết.

– Á… Trời ơi… – Thùy Chi gắt lên, rồi xìu xuống một trái bóng xì hơi. – Thôi được rồi… Mình nói được chưa…

Đám con gái đều im lặng, hai mắt mở to, tai vô thức vểnh lên lắng nghe.

– Mình và anh Hào Phong hoàn toàn trong sáng… Chỉ đi uống nước với nhau thôi… Không hề có khách sạn gì đâu nhé… – Thùy Chi nói.

– Vậy có kiss không ? Dù sao cũng đâu phải lần đầu…

Con Thủy đang hỏi chợt nhìn thấy ánh mắt hình viên đạn của Thùy Chi, rụt cổ lè lưỡi im lặng.

– Cái gì ? Trước đây hai người đã hôn rồi ?

– Wahhh… Hâm mộ chết được…

– Không phải… Lần đó là anh Phong diễn thôi… Hôm qua mới là thật… – Thùy Chi phân bua, chợt tự bịt miệng mình, mặt đỏ bừng.

– Sao ??! Hôn nhiều không ?!! Bao nhiêu cái… Khai mau…

– Nhiều… – Thùy Chi cúi gằm, lí nhí. – Không đếm được bao nhiêu cái…

– Á… Á…

Đám con gái phấn khích như uống nước đái ngựa, vừa hét vừa nhảy lên chòi chòi. Cả lớp 12A6 náo loạn.

Bạn đang đọc truyện Thùy Chi tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thuy-chi/

– Anh nhớ em lắm, em biết không ? – Hào Phong nhấm nháp đôi môi đỏ ửng mềm nhũng của Thùy Chi, thì thầm.

– Em cũng nhớ anh lắm…

Thùy Chi mê mẩn đón nhận những nụ hôn của anh. Cơ thể nàng mềm mại của nàng như không xương dán sát người anh. Nàng muốn giây phút này kéo dài mãi mãi. Để trái tim rung động sung sướng và hạnh phúc. Nàng cũng không biết đây có phải là tình yêu không ?! Nhưng cảm giác ngọt ngào ấm áp như thấm nhuần khắp cơ thể tâm hồn nàng. Nàng không cần bất cứ thứ gì nữa, vì nàng đã có Hào Phong và những nụ hôn của anh. Không gặp anh một ngày đã dài như cả thế kỷ.

Hào Phong vuốt ve tấm lưng thon nhỏ của nàng, chậm chậm tay anh đưa lên đón lấy khối thịt mềm mại đang áp vào ngực mình. Cơ thể Thùy Chi chợt cứng đờ run rẩy, qua hai lớp vải nàng vẫn cảm nhận được hơi nóng từ bàn tay hư hỏng của anh. Thùy Chi muốn anh ngưng lại, nhưng tay anh thật nhẹ nhàng mân mê như nâng niu một thứ trân quý nhất thế gian, làm một chút phản kháng trong đầu nàng cũng tan biến mất.

– Anh… – Thùy Chi gục đầu xuống vai anh, rít khẽ.

Nàng hé mắt nhìn xuống bàn tay to lớn của Hào Phong đang mân mê bầu vú căng tức rạo rực của mình. Lớp vải áo dài mỏng manh, chiếc nịt ngực vải ren trắng không ngăn được cảm xúc đê mê anh truyền vào cơ thể nàng. Cả cơ thể Thùy Chi nóng bừng nhộn nhạo, hạ thể hừng hực ẩm ướt. Hào Phong không kềm được, cúi xuống, úp mặt vào giữa hai bầu vú căng tròn của nàng, hít một hơi say mê. Thùy Chi hai mắt nhắm nghiền, thở dốc.

– Ưm… Anh… Em sợ…

Hào Phong đè nén ngưng lại. Anh biết mình đã quá vội vã. Anh nhẹ nhàng nâng gương mặt đỏ bừng của Thùy Chi lên, nhìn sâu vào mắt nàng:

– Anh xin lỗi… Anh sẽ không làm như vậy nữa…

– Em… Em chỉ… hơi sợ thôi… – Thùy Chi ấp úng. – Không phải… là em không cho anh…

Hào Phong mỉm cười đón lấy đôi môi xinh xắn của nàng.

– Anh yêu em nhiều lắm, Chi ơi… Trong mắt anh, cả thế giới này… chỉ có em thôi.

Thùy Chi choàng qua cổ anh, ghì sát như ôm lấy cả thế giới của riêng nàng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...