Thùy Chi
Chương 36
Con Thủy còn mặc nguyên bộ áo dài trắng, quỳ trên sàn nhà. Vây quanh con bé là bốn gã đàn ông trần truồng… Bốn cái dương vật ưỡn ra dí sát… Thủy, mặt đỏ bừng ngượng ngùng, nhưng vẫn luân phiên ngậm mút từng cái… Nhìn đôi môi đứa bạn mở rộng khéo léo trượt dài trên thân những khúc thịt gân guốc bóng ướt… như rất quen thuộc việc này… Thùy Chi thấy mặt mình nóng bừng bừng quay đi.
Hào Phong nhìn qua khe cửa ngay trên đầu Thùy Chi, anh phải hít sâu một hơi mới rời mắt đi khỏi cảnh tượng bên trong đó. Anh cúi xuống nói nhỏ vào tai Thùy Chi:
– Anh thấy… Con bé dường như không có vẻ miễn cưỡng…
Thùy Chi mím môi xoa xoa hai gò má còn nóng bừng, gật gật đầu.
– Mình đi thôi…
Hào Phong nhìn lại một lần cuối. Dù sao anh cũng là đàn ông, gặp cảnh tượng hoang dại như vậy cũng khó ngăn lòng mình rục rịch. Một thân áo dài trắng tinh lại quỳ gối ngậm mút dương vật cho cùng lúc bốn gã đàn ông xăm trổ đầy người… Chợt Hào Phong dừng sững lại, giữ cứng vai Thùy Chi:
– Ah… Khoan đã…
– Anh còn muốn nhìn sao ?! – Thùy Chi nghiến răng hỏi.
– Không phải… – Hào Phong cười khổ. – Bốn gã này anh đã gặp đâu đó…
– Hả ?! – Thùy Chi sững người, không khỏi ghé mắt nhìn lại.
Con Thủy lúc này đã đứng lên. Con bé tự cởi áo dài, từng mảnh vải trắng dồn đống rơi trên sàn nhà. Thân thể Thủy thật phổng phao, eo thon ngực nở khác hẳn đứa con gái gầy gò vài tuần trước. Làn da con bé trắng muốt lọt thỏm giữa bốn gã đàn ông vạm vỡ đen đúa tạo nên một sự tương phản đến ngạt thở… Từng bàn tay chai sạn vuốt ve khắp người Thủy… Một gã sau lưng đưa tay nhào nặn hai bầu vú con bé vung lên cho hai đứa bạn phía trước cúi xuống ngậm mút…
– Ưmmm…
Thùy Chi che mặt, quay người nép vào ngực Hào Phong. Nàng không ngờ Thủy hiền lành khép nép chưa bao giờ có bạn trai lại cất giấu một bí mật kinh khủng như vậy…
– Anh nhớ rồi… – Hào Phong nói nhỏ vào tai Thùy Chi. – Bốn gã này là diễn viên vai giang hồ nhóm Phước Đạo trong phim mình đang quay…
Thùy Chi bần thần nhìn lên anh. Nếu bốn gã đàn ông kia là người trong đoàn phim, vậy chuyện này phải bắt đầu từ ba tuần trước… Cái ngày mà nàng dẫn theo Thủy vào trong phim trường… Thủy lại bỏ đi đâu thật lâu sau mới nhắn tin báo… Thùy Chi thấy mình như đã hiểu ra mọi chuyện. Nói con Thủy tình nguyện cũng được, bị dụ dỗ cũng vậy thôi… Ít ra hiện giờ đứa bạn thân của nàng cũng không bị cưỡng ép làm việc này.
– Mình đi thôi… – Thùy Chi quay người, níu lấy tay Hào Phong kéo anh đi.
“Ha ha… Nhiệt tình rồi nha… Thấy sung sướng không cưng ?!”
Đột nhiên một giọng nói phụ nữ khác vang lên trong phòng làm Thùy Chi và Hào Phong giật bắn người. Là giọng nói của Nguyệt Nhi… Tại sao là Nguyệt Nhi ?! Cô ta có lẽ đã ngồi sẵn trong phòng, khuất sau bức tường cửa sổ, hai người đã không thấy được.
– Ư…
Thủy không trả lời, mặt chỉ đỏ ửng lên vì ngượng. Một gã đàn ông quỳ xuống, gác đùi con bé lên vai… Đầu gã cúi thấp thèm thuồng hôn hít âm hộ con bé. Thủy há hốc rên rỉ, cơ thể chới với ngữa ra, tựa vào người đàn ông phía sau. Ngực con bé ưỡn lên dâng hiến hai bầu vú cho hai gã bên cạnh bú mút say mê.
“Thấy em tình nguyện như vậy… Giao ước của chúng ta sắp kết thúc được rồi…”
– Giao hẹn ?! – Thùy Chi và Hào Phong bên ngoài, nhíu mày nhìn nhau.
“Tránh qua một bên… Tôi có chuyện muốn nói với con bé…” – Nguyệt Nhi nói giọng lạnh lùng.
Cô ta bước đến bên cạnh Thủy và bốn gã đàn ông trần truồng tiu nghỉu. Từ phía cửa sổ, Hào Phong và Thùy Chi có thể thấy dáng người yểu điệu của cô ta.
“Nhưng với một điều kiện nhỏ…”
Nguyệt Nhi rút trong túi xách ra một cái lọ nhỏ, nhét vào tay Thủy.
“Tuần sau là liên hoan đóng máy của thành viên đoàn phim… có thể mời gia đình và bạn bè… Em làm gì không cần biết… để Thùy Chi dẫn em đi… Tại bữa tiệc, em dùng cái này pha vào nước… sau đó…”
“Tin tin tin”….
Thùy Chi và Hào Phong căng tai ra nghe… Nhưng đến những lời quan trọng cuối cùng đột nhiên một tiếng còi xe bên dưới đường vang lên át cả lời Nguyệt Nhi. Hào Phong nghiến răng tức tối, nhìn vào trong thì Nguyệt Nhi đã đi về phía cửa.
– Nhớ lời chị nói đó… Chỉ đơn giản như vậy thôi…
Cánh cửa phòng đóng lại, bốn gã đàn ông kia lại lao vào xâu xé cơ thể con Thủy. Thùy Chi quay đi, kéo tay Hào Phong trở về lối cũ.
– Giúp em chặn Nguyệt Nhi lại… Em muốn hỏi rõ ràng chuyện của Thủy… – Thùy Chi xăm xăm bước tới.
– Không nên… Em làm sao ép cô ta được… muốn anh dùng bạo lực bắt cóc, lục soát cô ta sao ?! – Hào Phong lắc đầu. – Và… em nghĩ với tình trạng của Thủy hiện giờ… con bé sẽ cảm ơn em vì điều đó sao ?!
– Vậy phải làm sao ?! – Thùy Chi lo lắng hỏi.
– Em nên bình tĩnh nghĩ đến… Lọ thuốc Nguyệt Nhi đưa cho Thủy chứa gì ?! Tại sao nhằm vào đêm liên hoan tuần sau ?! – Hào Phong day day hai bên đầu. – Nếu người dùng thuốc là Thủy thì đối tượng bị đánh thuốc gần như chắc chắn là em… Vì Thủy là người em tin tưởng nhất…
Thùy Chi rùng mình, những suy đoán của Hào Phong làm nàng thấy mình đứng bên một bờ vực cheo leo… Thủy sẽ phản bội tình bạn của nàng sao ?! Thủy sẽ rắp tâm hãm hại nàng sao ?! Nàng không tin…
– Nếu Thủy có ý muốn đến tham dự buổi liên hoan… Em nên từ chối. – Hào Phong nói.
Thùy Chi im lặng suy nghĩ. Thật ra, buổi liên hoan tuần sau, mọi người trong đoàn được phép mời gia đình bạn bè tham dự… Nàng đã mời ba mẹ, nhưng ông bà không muốn đến nơi đông đúc náo nhiệt như vậy… Vài ngày trước, Thùy Chi đã rủ Thủy đi cùng… Vẫn tưởng Thủy sẽ nhảy cỡn lên sung sướng, nhưng nó chỉ ậm ừ cho qua chuyện… Ngày mai, nếu thật sự Thủy mở lời muốn đi, nàng sẽ từ chối sao ?!
– Em sẽ không từ chối… Vì em tin bạn ấy.
Trong gian phòng đó, bốn gã đàn ông trần truồng vây quanh một thân hình trắng nuột. Thủy cứng đờ vô cảm nằm trên giường hai mắt đỏ hoe nhìn lên trần nhà. Xung quanh con bé là những cái bao cao su xanh tím vung vãi… Cơ thể Thủy run lên từng chập, từng chập…