Tiểu Mai - Quyển 2
Chương 181
Cầm cuốn vở đứng dậy sau khi nhoẻn miệng cười chào Tiểu Mai, tôi đường hoàng quay trở lại chỗ ngồi, và cảm giác được ở phía sau thằng Minh Huy đang nhìn tôi lom lom. Và ngay khi tôi ngồi lại vào bàn thì đã nhận được mảnh giấy vo tròn được thằng Chiến ném sang:
– ” Nó dòm mày ghê lắm, như muốn quất mày rồi ấy ! ”
Tôi nhếch môi cười khẩy, thầm nghĩ trong đầu:
– ” Chưa đâu, trò vui còn ở phía sau ! ”
Hai tiết học tiếp theo trôi qua không có gì đặc biệt, và giây phút tôi chờ đợi đã đến, trống báo hiệu giờ ra chơi vừa vang lên là tôi ngồi y xì ngay tại bàn mà bắt đầu quan sát. Như để tránh đi sự nghi ngờ, tụi thằng Khang thằng Luân vẫn tót ra ngoài sân chơi như bình thường, chỉ còn lại tôi, Tuấn rách và thằng Chiến là tại vị trong lớp.
Năm phút đầu tiên trôi qua mà vẫn chưa thấy bóng dáng tụi A6 đâu, thằng Tuấn đã bắt đầu chột dạ, nó quay lại lo lắng nhìn tôi. Thế nhưng tôi vẫn giữ bình tĩnh khoát tay bảo nó quay lên trên tiếp tục thi hành nhiệm vụ.
Lại vài phút yên ắng nữa trôi đi mà tình hình vẫn không có chuyển biến, thằng Chiến lắc đầu ủ dột nhìn thằng Huy vẫn còn đang chúi mũi vào quyển sách Công dân trước mặt.
– ” Bình tĩnh, chắc chắn sẽ có ! ” – Tôi nhủ thầm trong bụng.
Và không ngoài dự đoán của tôi, một lúc sau Tuấn rách giật mình nhìn ra ngoài cửa lớp, vì ở đó là hai thằng nhãi A6 mà hôm bữa tôi thấy đi cùng thằng Huy. Nghe tiếng gọi của đồng bạn, thằng Minh Huy vội bước ra tiếp chuyện.
Năm phút sau, trên tay tôi là hai mẩu giấy từ hai điệp viên, đó là thằng Chiến và Tuấn rách:
– ” Hai thằng A6 đưa nó cầm xấp giấy gì đó tao không thấy rõ ! ”
– ” Là tài liệu về Giáo dục công dân, có hình ảnh thuyết trình của tiết sắp tới, nó đang ghi chép gì đó, là sao mậy ? ”
Lúc này trên miệng tôi đã nở nụ cười ngạo nghễ, bởi tôi chỉ cần có thế:
– ” Thắng rồi ! ”
Tiết Giáo dục công dân sau giờ giải lao đã đến, cô giáo bước vào lớp, sau khi nói qua thể lệ nội dung thì cô cho thằng Luân lớp phó học tập đứng ra thay cô điều hành buổi thuyết trình.
– Đầu tiên là phần thuyết trình của tổ 1, mời đại diện tổ 1 ! – Thằng Luân dõng dạc nói.
Quả nhiên vẫn là thằng Minh Huy đang đường hoàng bước lên giữa lớp, nó ra vẻ húng hắng làm điệu bộ quan trọng hệt như các vị nguyên thủ quốc gia trong những lần phát biểu hội nghị. Và vẫn như mọi khi, cả lớp say sưa ngồi nghe nó thuyết trình, chỉ riêng hội bàn tròn là nhấp nha nhấp nhổm quay sang nhìn tôi.
– ” Cứ từ từ, để nó đọc hết đã ! ” – Tôi nháy mắt ra hiệu với cả bọn.
Và khi thằng Huy đã kết thúc bài thuyết trình trong tiếng vỗ tay rào rào của cả lớp, sau lời yêu cầu các tổ nhận xét của giáo viên, sau cả những lời bình luận hầu hết là khen nức nở của bọn con gái, tôi mới thong dong đứng dậy phát biểu:
– Thưa cô, em có ý kiến !
Nếu là ai đó phát biểu ngay sau bài thuyết trình của thằng Minh Huy thì không sao, thế nhưng khi người đó là tôi thì lại là một chuyện khác. Bởi bây giờ trong lớp ai cũng biết rằng tôi ít nhiều gì cũng có xích mích với thằng Huy, thế nên bây giờ hết thảy mọi người trong lớp trừ bọn thằng Khang ra đều ngạc nhiên nhìn tôi:
– Em cứ nói đi ! – Cô giáo mỉm cười.
– Dạ… em nghĩ phần thuyết trình của bạn Huy ở tổ 1 như vậy là không được ! – Tôi bình thản nói.
– Không được ở chỗ nào ? – Cô thắc mắc.
– Dạ, ở chỗ là bạn Huy lấy tài liệu của lớp khác để đem về làm tài liệu thuyết trình cho tổ mình !
Tôi vừa nói xong thì cả lớp đều ồ lên, và mọi ánh nhìn đổ dồn về phía thằng Huy:
– Sao em biết ? – Cô giáo ngạc nhiên hỏi.
– Vì em thấy bạn Huy nhận tài liệu từ bên lớp cũ bạn đó là 11A6, và không riêng gì lần này mà cả những lần thuyết trình khác đều vậy ! – Tôi từ tốn trả lời.
– Hèn gì lúc nào tổ 1 cũng đứng nhất, hây dà ! – Dũng xoắn hiểu ý tôi, nó hùa theo ngay.
Và giây phút cân não đã đến, thằng Minh Huy đứng dậy phản bác lại:
– Bạn Nam nói vậy là không có căn cứ !
– Hê, vậy nếu mọi người không tin thì thưa cô, tiết sau là tiết công dân của 11A6 và cô cũng dạy bên đó, nếu có thể kiểm chứng thì cô hãy ra đề thuyết trình cho bên đó giống với đề bên đây, là có thể biết ngay bạn Huy có sử dụng tài liệu của A6 hay không mà !
– Ừ, phải rồi ! – Thằng Luân ở trên bảng gật gù đồng ý.
– Chà, có không ta ? – Mọi người trong lớp xì xầm bàn tán.
– Nhưng… nội qui khi thuyết trình không cấm việc sử dụng tài liệu tham khảo ở nơi khác, dù gì cũng là lấy từ trong sách hay trên mạng ra mà ! – Thằng Huy cãi lại.
– Vậy là bạn Huy đây thừa nhận bạn sử dụng tài liệu của A6 đưa sang trong những giờ thuyết trình rồi nhé ? – Tôi chớp cơ hội xoáy thẳng ngay vào vấn đề.
– Thì….. ! – Thằng Huy bối rối.
– Okie, Nam đồng ý là nội qui không cấm việc dùng tài liệu bên ngoài, nhưng đây lại là tài liệu mang tính tương đương về sự tìm kiếm của mọi người, ví như mỗi tổ chỉ có tầm 10 người để làm phần tài liệu. Thế nhưng bên bạn Huy đây tính cả thêm A6 thì là gần 20 người chuẩn bị, nhỉ ?
– Vậy thì sao, đâu có phạm quy chế ?
– Không phạm quy chế nhưng là không công bằng ?
– Hừ, thế nào là không công bằng ?
– Vì đây là thi đua giữa các tổ với nhau, bạn đâu thể nhờ sự trợ giúp từ bên ngoài, vậy là…… !
Đến đây tôi ngừng lại một giây, nhấn nhá giọng điệu để tỏ sự quan trọng:
– Vậy là… không bằng nhau về điểm xuất phát !
Tôi dứt lời thì hội bàn tròn và một vài đứa trong lớp đều gật đầu đồng ý, nhắm ngay cơ hội tranh thủ sự ủng hộ của số đông, tôi lại xoáy ngay đến danh dự của tổ 1:
– Và mình nghĩ tổ 1 đâu… bệ rạc đến mức phải sử dụng tài liệu của lớp khác nhỉ ?
Không ngoài dự đoán, nhỏ Yên ù nóng tính đứng phắt dậy:
– Nói bậy, tổ tui không có !
– Thế nhưng… Huy vừa thuyết trình đấy thôi, bạn Yên có nhận ra được bao nhiêu phần tài liệu là của tổ bạn không ? – Tôi vờ ngơ ngác để chêm dầu vô lửa.
– Thì… tui có nói rồi, nhưng mấy lần trước Huy cũng có dùng nên… tức là bọn tui không đồng ý… nhưng Huy cứ…. ừ thì…. ! – Yên ù càng nói càng biết mình hớ.
– Vậy là phải rồi, hèn chi tổ 1 cứ để Huy thuyết trình miết ! – Một đứa tổ 2 lên tiếng.
– Tui nghi rồi mà, chứ ai đời tổ 1 nhiều người vậy lại đi chọn mình Huy ! – Một thằng tổ 3 hùa theo.
Và kéo ngay sau đó là cả lớp bàn tán xôn xao, mặc cho thằng Minh Huy đang thập phần bối rối chả biết cất mặt vào đầu. Chỉ có Tiểu Mai là vẫn lạnh lùng chẳng tỏ thái độ gì, nhưng tôi cũng chỉ cần có thế, nàng không ra mặt bào chữa cho thằng Huy là được rồi, chứ tôi thì có luyện thêm vài chục năm nữa cũng chả thể đấu khẩu với Tiểu Mai nổi.
Tôi lúc này đã có thể tự tin cười khẩy, đưa mắt nhìn cô giáo bộ môn:
– Ý kiến của em chỉ có vậy thôi, em xin hết ! – Và tôi ung dung ngồi xuống.
Phải mất vài phút để ổn định tình hình lớp học, và mất mười phút để phán xử cho trường hợp này, cuối cùng cô giáo quyết định cho tổ 1 được 5 điểm sau khi trừ bớt 4 điểm. Và kẻ tội đồ Minh Huy lủi thủi quay về chỗ ngồi trong tiếng trách cứ của bọn con gái tổ 1 cùng cơ số những đứa của các tổ khác. Và tôi cười ngạo nghễ nhìn nó bằng ánh mắt của kẻ bề trên vì tôi xem như đã hoàn thành được một dấu gạch đầu dòng của kế hoạch tác chiến mặt trận thứ nhất.
– Quá dữ, mày đi làm luật sư đi ! – Giờ ra về, bọn thằng Khang phóng đến khoác vai tôi.
– Hê, chưa đâu, kế hoạch còn dài ! – Tôi cười khoái chí. – Đừng có khinh địch, chẳng qua hôm nay nó bị bất ngờ nên không cãi lại được thôi, chứ thằng này dẻo mồm lắm !
– Ha ha, kệ nó, tao chỉ biết lúc nãy cái mặt nó rõ là tức mày lắm mà chẳng làm gì được, ha ha ! – Thằng Chiến phá ra cười.
Đúng vậy, tuy là chỉ mới bắt đầu một trận đánh lớn thôi nhưng khởi đầu vậy là quá tốt rồi, dù sao thì chuyện này xảy ra cũng là trong phần dự liệu của tôi, và tôi trước đó đã tự tin là mình toàn thắng 100% rồi kia mà, có gì đâu phải tự hào, hề hề !
Và lúc tôi dắt xe ra khỏi bãi gửi, bất thần bắt gặp thằng Huy đang xách cặp đi ngược lại, dự là có chuyện chẳng lành, tôi âm thầm vận khí đề công, phòng khi thằng này muốn choảng nhau. Thế nhưng thằng Minh Huy chỉ gằn giọng và nói:
– Đợi đó, tao với mày chưa xong chuyện đâu !
Tức thì tụi thằng Khang đần mặt ra nhất thời á khẩu trước lời tuyên chiến đầy ngữ khí giang hồ của thằng Minh Huy.
Thế nhưng tôi chỉ bình thản cười lạnh, nhún vai đáp:
– Đã bắt đầu đâu mà xong !
Rồi quay lưng dắt xe đi thẳng, cảm nhận rõ rằng kể từ ngày hôm nay, trận chiến giữa tôi và thằng Huy đã chính thức bắt đầu !