Tình anh em
Chương 28
Người ta vẫn nói trong cái rủi, vẫn có cái may… tuy nhiên hiện tại thì nó là may, hay rủi cho tôi và cho em? Với em tôi không rõ sẽ ra sao, nhưng với tôi thì hiện tại là may mắn rõ ràng, bởi tôi yêu được thêm một tiểu thư xinh đẹp đáng yêu như em. Nhưng thêm tên em vào, cũng là bắt đầu kéo dài thêm, trong danh sách những cô gái của tôi, dài thêm tên một người nữa.
Đồng nghĩa với không chịu chia sẻ với nhau, em sẽ phải chịu sự đau đớn. Trong khi một ngày nằm viện, tôi đã thấy Linh Linh ghen ra mặt với chị Hương rồi, hình như với em bất kỳ ai, là con gái gần gũi với tôi, sẽ thành kẻ thù của em hết thì phải… Nên để làm sao em ấy chấp nhận như Ly, hay Phượng mà chia sẻ đây? Còn không em sẽ phải đau khổ vô cùng, khi biết tôi còn có rất nhiều bạn gái khác nữa… Mà để Linh Linh đau lòng thì tôi không nỡ, nhìn em khóc thui thủi cô độc lúc ngoài hồ, tim tôi đã đau lắm rồi… nếu em có thế nào nữa chắc tôi chịu không nổi thật…
– Anh… làm sao thế… không nghe em nói gì à… ghét anh!
Linh Linh phụng phịu trách tôi trong hờn dỗi, trong lúc em vẫn đang dạng chân ra, miết nhẹ nhẹ con cu tôi vào khe bướm em, và còn đang nói gì sau những câu nói kia nữa thì phải. Tại tôi mải suy nghĩ quá, đến mức quên hẳn ngoại cảnh, tôi không thể nói thật ra được, liền vội vàng chống chế rằng:
– Anh… anh xin lỗi… Tại chạm vào bướm em… thấy sướng quá… chả để ý gì… hì hì…
– Vớ vẩn… cấm… nói… Em vì chiều anh, mà dạng mỏi hết cả chân rồi đây này, anh cứ kêu sướng chả thấy phọt ra cái gì cả… điêu… hay anh đang nghĩ đến ai rồi…
Đả động chuyện đó em ngượng hẳn, mặc dù em vẫn cầm cu tôi miết vào bướm em, nước của em ra đã khá nhiều. Tôi cảm thấy đầu cu tôi ướt nhẹp rồi, nhưng giờ đây mơn man ngoài hai lá thịt mềm mại đó của em, không sướng cho lắm như lúc đầu tiên. Nên tôi bảo Linh Linh rằng:
– Nghĩ ai đâu mà nghĩ… chỉ nghĩ đến mỗi em thôi, mà Linh Linh em cho nó vào sâu trong em thêm tí đi, mới nhanh ra được… nãy giờ anh thèm cho nó vào trong em quá…
Tôi dở trò năn nỉ ỉ ôi để gạ em, vì tôi nứng cặc quá rồi:
– Này! Anh… khôn thế… được voi đòi tiên, anh hư lắm… đã bảo mấy hôm nữa em cho mà…
– Không cho vào hết đâu… một chút bên ngoài thôi đi mà em…
Tôi lại năn nỉ Tiểu Linh tiếp tục, không ngờ em nhảy ra khỏi người tôi, em ngồi phệt xuông nệm, nói kiểu hờn dỗi với tôi rằng:
– Không… là… không… em thèm chơi trò này với anh nữa… em đi ngủ đây… em ghét anh rồi…
Tôi vội chồm lên ôm lấy em ghì chặt vào, và tôi nói khẽ khàng bên tai em rằng:
– Linh Linh… Chẳng qua là yêu em quá mới thế… anh xin lỗi…
Em không nói gì cả chỉ im lặng… rồi… đột nhiên em nấc lên… “hức… hức…”… thổn thức mấy cái, thì em khóc òa lên luôn thật… nước mắt em giọt ngắn, giọt dài là chã rơi xuống tay tôi… Tôi thực sự hối hận, người ta nói “… sướng con cu, mù con mắt ” quả là không sai. Tôi lại để dục tính làm mờ mắt, lại khiến Linh Linh tội nghiệp của tôi đau lòng rồi. Nên tôi khẽ khàng xin lỗi em tiếp:
– Linh Linh! Là anh sai anh đã quá ích kỷ…
Em nghe thấy càng khóc to hơn, tay em đấm mạnh thùm thụp xuống đệm, đôi chân em cũng vùng vẫy đập lên trên cái nệm. Em dằn dỗi gào lên:
– Không… không… phải thế… hu… hu… nhưng mà đau… nó chui vào em đau… hu… hu…
Em nói xong lôi tay tôi lên cắn rõ mạnh vào tay tôi, rồi em ngoảnh lại đôi mắt hoen lệ nhìn tôi và bảo:
– Đấy! Cắn thế anh có thấy đau không… nó còn đau hơn thế anh biết không… em vừa thử rồi đấy thôi… cho nó sâu bên trong một tí, mà em đau nhói cả bướm… em chẳng kêu ré lên thế còn gì… rồi… bảo anh là: “… ấn nó vào em… khiến em đau quá anh ạ “… anh thì vẫn ngơ ngơ ra em tức… em mởi hỏi anh là “… anh… làm sao thế… không nghe em nói gì à…” thế em mới dỗi anh chứ…
May quá lúc dỗi thì Tiểu Linh nói toạc ra tôi còn biết, quả thật phát đó mải nghĩ quá, tôi đéo có cảm giác gì luôn. Tôi vội vàng chữa cháy rằng:
– Nhưng nó chỉ mới mơm mớm một tí bên ngoài thôi mà, anh xin lỗi anh ích kỷ, vì tại anh thấy sướng quá lại đòi thêm… làm khổ em…
Linh Linh nghe vậy em quay lại, gục đầu hẳn vào ngực tôi thỏ thẻ rằng:
– Nó chui vào bướm em thì anh thấy thích lắm à… tại em không chịu đau quen thôi, em xin lỗi là em quá đáng… so vết vết dao anh chịu cho em thì thấm gì… em mới là người ích kỷ… Hơi đau bướm tí, đã dỗi với anh rồi… em tệ lắm phải không… em biết bị mất trinh sẽ đau… nhưng không ngờ mới hơi hơi bên ngoài em đã đau cực ý. Hay bướm em bé quá nó không chứa được chim anh hả Tú… giờ làm sao đây?
– Thôi kệ… mình đi ngủ đi em…
– Không… Em… chưa muốn ngủ… em muốn lấy “sữa rửa mặt” của em cơ…
– Nhưng mà không ổn đâu Linh Linh, cứ thế này anh không chịu nổi, em biết là anh muốn em mà… mà khi dục tính bùng lên rồi, anh không nghĩ được… anh lại ích kỷ đòi hỏi em…
Câu này tôi nói thật lòng, vì tôi không muốn làm khổ em thêm. Tuy nhiên Linh Linh có vẻ dũng cảm hơn hẳn, em rời vòng tay tôi ra, em lột váy ngủ ra hẳn. Em trần truồng hoàn toàn trước mắt tôi, rồi em nằm xuống đệm dạng rộng chân ra. Hướng cái lồn bé nhỏ đỏ rực về phía tôi, thậm chí em còn hơi ưỡn hông lên khiêu khích mời gọi tôi và nói:
– Em dũng cảm rồi! Em… sẽ cố gắng… Tú… địt em đi… không cần đợi nữa đâu anh khỏi nữa đâu…
Thật sự lòng tham ai cũng có cả, nhưng nó không phải lúc nào, lòng cũng làm cho con người ta mờ mắt, mà bị mất đi lý trí. Tôi quyết định không chơi Linh Linh ngay lúc này, bởi vì “cơm không ăn, thì gạo còn đấy” nên tôi nằm lên em, với ý định chỉ cạ cái cu lên xuống chút cho em sướng mà thôi. Tôi nằm đè lên em, ép người xuống hai bầu vú nhỏ mềm mại của em, cảm giác thật sướng, tôi cảm nhận cả hai cái đầu ti bé xíu miết lên da ngực tôi, mà do tôi bị thương nên cởi trần, chỉ chỗ vết thương là bị băng thôi. Quần của tôi em đã cởi từ khi trước rồi, nên giờ da thịt chạm nhau thật thích, tôi cảm thấy cả tim củatiểu Linh, nó đập thình thịch liên hồi, chắc em vẫn chưa hết sợ thì phải, em vòng tay lên ôm lấy lưng tôi, bàn tay nhỏ nhắn của em, xoa vào chỗ băng của vết thương trên vai tôi. Rồi em khẽ nói:
– Anh còn đau nữa không, vết dao sâu thật đấy, nhìn y tá thay rửa cho anh mà thấy như em bị đâm ấy… cảm giác thật đau lòng. Mà anh nặng thật, em sắp bị anh làm cho bẹp rồi, hôm ở hồ ý… bị anh vồ lấy ôm bất thần như thế. Em sợ thót cả tim luôn, rồi em nhận ra là anh… hi hi… thế là không giãy giụa nữa ngoan luôn hì hì, sau nhận ra anh đang bảo vệ em khỏi bọn nó, thì em hạnh phúc cực… Từ lúc đấy “chết” anh đứ đừ hẳn luôn, giờ em yêu anh lắm đấy, đừng bỏ rơi em nhé… em sợ anh như mẹ ấy, bỏ em đi mãi không về… buồn lắm…
Tôi gật đầu rồi hôn Linh Linh, em hôn lại nhiệt tình ngay lập tức. Tiện tay tôi khẽ cong người lên, để lấy tay xoa bầu vú của Linh Linh. Thì em thò tay ở trên lưng tôi, em xuống đập bốp cái vào tay tôi nói:
– Hư nào! Đừng sờ ti em nhiều thế… em thấy bảo bóp lắm nó sệ với nhão ra, để im cho nó lớn hết đã chứ, làm hỏng nó bây giờ… sờ bướm em đi cho nó ra nhiều nước, thế tí vào em mới đỡ đau hiểu không…
Tôi không sờ vú em nữa, mà vừa hôn, vừa cầm cu miết vào bướm em, cảm nhận hai lá thịt môi nhỏ của em, nó xòe ra khép vào trên đầu cu tôi. Cu tôi có thể không vừa khe bướm Linh Linh thật, tôi cảm nhận khi chạm vào nó rất bé và ngắn. Cứ miêt liên tục thế một lát, thì em ra nước khá nhiều, em né mặt không cho tôi hôn nữa, rồi ghì chặt lấy tôi mà rên rỉ… đột nhiên em ưỡn mạnh mông lên… và… em rên lên “Á… á…”… vì cu tôi đã lọt vào một chút, nó ngập luôn cái đầu khấc, may tôi giữ tay làm cữ, nên nó không thể vào sâu hơn được… Tôi biết là em chủ động cho tôi, nhưng tôi muốn em được thoải mái chút, trước khi chịu nỗi đau đớn khi rách trinh.
Vì thế tôi bắt đầu nhấp cu ra vào liên tục ở mức đó, khe bướm Linh Linh chật hẹp mút lấy đầu cu tôi. Rút ra đưa vào tạo ra những tiếng “… ụt… ụt…” đều đều. Vì không vào hết nên chẳng quá đau, khiến cho Tiểu Linh từ lúc nhăn nhó do bị chọc vào phát đầu tiên đó, thì em dần dần thấy thích thú, em sướng chồm lên cắn vào tai tôi nhè nhẹ rồi nói:
– Ư… hư… không ngờ thích quá anh ạ, biết được anh địt sướng thế này, em cố chịu đau cho anh làm từ nãy, chui ra, nó cứ chui vào bướm em ngộ thật, làm em cứ bồng bềnh như trên mây ý… hi… hi…
Linh Linh có thể do cơ địa, em tuy bướm rất bé nhưng lại nhiều nước vô cùng, nên cọ ra vào như vậy em không bị rát. Tôi giờ cũng yêu em lắm, nên cảm xúc tăng gấp bội, tôi sắp muốn xuất liền rời em ra ngồi dậy bảo:
– Linh Linh với cái lọ ra đây, anh muốn ra rồi này…
Linh Linh em cuống cuồng chồm dậy, em vớ cái lọ nhỏ đưa cho tôi ngay, chỉ chờ có thế, tôi dí đầu cu vào miệng lọ phun ầm ầm. Lần này tôi cực sướng lên ra rất nhiều, làm cho Linh Linh thích thú đón nhận “thành quả” của mình, em xoay xoay cái lọ ngắm nghía, rồi vui vẻ nói với tôi:
– Nhiều thật gấp đôi lần trước, hay là vì mình địt nhau, nên anh thích hơn ra nhiều nhỉ… Cảm ơn chồng yêu… em đi cất nó đây…
Linh Linh trần truồng phi ngay từ trên giường ra chỗ tủ lạnh, em chạy lạch bạch như con vịt nhỏ, mái tóc dài lắc lư nhìn rõ đáng yêu. Cất xong em chạy lên giường ngồi cạnh tôi, nhìn vết ố to đùng trên nệm em đỏ mặt bảo:
– Ngại thật… chắc nó toàn nước của em, ngượng dã man đi… à… à… mà sao không thấy máu hả anh? Em thề là chưa gì với ai đâu, chính anh đầu tiên đó, đừng nghi ngờ em tội nghiệp em nha…
Nói rồi em ghì lấy tôi mà hôn chùn chụt, tôi thấy em đáng yêu vô cùng, chỉ cười và xoa nhẹ lên tấm lưng mịn màng nơi em thôi. Em thấy không nói gì thì đấm vào ngực tôi bụp cái nói:
– Dỗi à! Không thấy em có máu, chắc buồn ý gì… hâm thật… có khi nó ít thì sao, nhưng thật mà… anh là người đầu tiên đấy… em thề… với linh hồn…
Tôi vội bịt miệng em ngay lại, tôi biết em định nói về ai. Nhưng mẹ của em dù thế nào, thì cũng đã qua đời, tôi muốn dành cho mẹ em, một sự tôn kính nhất định… không muốn em đả động đến mẹ, cho linh hồn bà ấy được thanh thản. Tôi nói luôn với em rằng:
– Làm sao mà có máu được, bọn mình mới làm chớm chút bên ngoài. Anh đã cho vào hết em đâu, em vẫn là cô gái trong trắng đó ngốc ạ…
– Thật à! Làm em cứ tưởng…
Em nói thế rồi thừ người ra một lúc, em mếu máo khong biết giả bộ hay thật nữa, em đấm tôi tới tấp vào ngực và thút thít bảo:
– Hu… hu… anh lừa em, bao nhiêu dũng cảm em bỏ ra thế mà… hu hu… giờ thì chết em rồi hu… hu… Vậy là chưa mất… sẽ còn bị đau nữa hu… hu… Em sợ đau… thật đấy… hu… hu… giờ làm sao dũng cảm lại được đây… ghét… anh… Trời ơi… sắp lại bị đau nữa rồi… hu… hu…
Tôi thấy em càng lúc càng dễ thương, tôi ôm em vào lòng xoa lên vai em vào bảo:
– Sẽ không sao đâu… không đau lắm đâu… mà anh bảo cái này Linh Linh…
– Anh bảo cái gì cơ…
Em ngước mắt lên nhìn tôi ngơ ngác, nhưng tôi hơi ngại nên bảo em rằng:
– Hay thôi… nói ra ngại lắm…
Em đang chờ đợi thì thấy thế cú lắm, nhéo mạnh tôi một cái vào sườn mắng:
– Đồ hâm… Giờ như vợ chồng rồi còn ngại, em chả ngại thì thôi… nói… không em cấu cho chết luôn đấy…
Tôi vẫn im lặng, vì tôi ngại vấn đề đó thật. Nào ngờ khiến em dỗi, rời tôi ra em ngồi quay lưng lại tôi nói ấm ức:
– Nói mau… nhanh… không em tủi thân khóc ầm lên bây giờ…
Tôi hơi hoảng vội nói luôn:
– Hì hì… thật ra thì… thì… anh cũng chưa nhìn thấy cái màng trinh con gái ra sao cả, anh định bảo em cho nhìn xem nó thế nào thôi… hì hì…
Em quay ngoắt lại luôn cười toe toét bảo:
– Hì hì… có thế mà cũng ngại, em còn chả biết nó thế nào ý, tại vạch ra thì đau bướm, với cả cũng khó nhìn cơ… Thế xem đi… hi… hi… hâm thật… bướm vợ giờ nó là của chồng rồi… chồng thích làm gì thì làm… còn bày đặt hỏi… hâm…
Tôi bảo Linh Linh ra sát mép giường, dạng chân ra cho tôi cầm cái đèn pin thám hiểm nó, chắc em cũng tò mò nên ngó xuống suốt. Tôi dùng tay tách hai cái môi lớn ra, để chạm đến hai lá thịt môi nhỏ của em. Bướm của Linh Linh bé thật, cả chiều dài lá thịt nhỏ xinh ấy, chắc chỉ độ mười ba phân là cùng. Tôi vén môi nhỏ ra thấy một khe đỏ hồng phập phồng nước, dù tôi địt nhiều phá trinh cũng lắm.
Nhưng đây là lần đầu, tôi thám hiểm một cái lồn trinh trắng như này. Trong khe đỏ phập phồng đó tôi thấy cả lỗi tiểu nhỏ xíu của em phía trên, còn bên dưới hơi đỏ hơn chắc do khi trước tôi miết cu vào. Tôi banh mạnh hơn để nhìn sâu vào lỗ lồn em, thì Linh Linh la ré lên “a á” em đập nhẹ vào tay tôi mắng:
– Ái… ái… banh ra từ từ thôi chứ, vạch mạnh thế đau bướm vợ quá…
Tôi vạch mạch nhìn sâu hơn rồi, cũng do tình nguyện em dạng rộng chân nữa. Nên cuối cùng tôi cũng thấy càng màng mong manh đó, nó che gần kín lối vào âm đạo của em, chỉ để hở một lỗ nhỏ tí ti như cái đầu đũa thôi. Tôi bột miệng thốt lên bảo:
– Anh thấy màng trinh của em rồi… Linh Linh, nó hồng hồng và mỏng thật đấy…
– Cho vợ xem với… vợ giữ tay cho chồng đi lấy cái gương nhỏ, để ở bàn phấn ra đây đi… nhanh lên hì hì… tò mò quá…
Một lát sau cái vụ ” thám hiểm” bướm em, thì hai đứa ăn tối bằng thức ăn có sẵn trong tủ lạnh và đi ngủ, trần truồng ôm nhau ngủ thật hạnh phúc. Và tôi cũng nhận ra một điều, không chỉ “chịch” mới là thích, trong tình yêu nhiều cái vì nhau, để nhau vui còn hạnh phúc gấp vạn lần…
Gần sáng tôi đột ngột tỉnh giấc bởi có ai đó lay tôi dậy, mở mắt ra đã thấy Linh Linh em ghé sát mặt nhìn tôi chăm chú, em thấy tôi mở mắt ra liền ngượng ngập bảo:
– Chồng! Dậy… đi rửa mặt mau…
– Còn sớm mà! Anh muốn ngủ thêm tí… nằm xuống ngủ đi…
Tôi kéo Linh Linh nằm xuống thì em lại vùng dậy, em phụng phịu bảo tôi rằng:
– Dậy! Không cho ngủ nữa… dậy đi mà giờ vợ dũng cảm rồi… dậy mau… không sợ lần sau vợ không dũng cảm nổi nữa đâu… thật đấy…
– Buồn ngủ lắm! Kệ vợ chồng ngủ đây…
Tôi biết Linh Linh em ấy muốn gì, thú thực là cái gì nửa vời nó cũng thèm khát, chắc em cũng sợ đau, nên quyết tâm làm cho bằng xong, và em còn có phần thèm địt. Bởi cái cảm giác đê mê, mà lúc tối tôi mang lại cho em nữa, nhưng đâu chỉ em ấy, giờ tôi cùng thèm địt Linh Linh lắm… muốn có một trận làm tình thực sự đúng nghĩa. Nên khi em nghe nói vậy thì dỗi, quay lưng đi bắt đầu thút thít khóc, thì tôi bất thần chồm dậy vật em xuống giường nằm đè lên em. Linh Linh quả là mít ướt, mắt em đã lung linh lệ rồi, em gạt nước mắt đi cười hạnh phúc bảo:
– Thế mà kêu buồn ngủ lừa em, ghét thật… mà anh đi đánh răng đi, ngủ dậy mồm hôi lắm… không đánh răng cấm hôn…
– Không cần hôn… hì… hì… anh muốn chuyện khác…
– Anh… chỉ thế là nhanh… ứ… ư… hư…
Không nói hết câu thì Linh Linh đã rên lên rồi, vì đã tôi cầm cu miết vào bướm, được giải phóng tinh thần từ lúc tối, em không sợ nữa mà con ưỡn lên đó nhận cu tôi, để nó dễ dàng chui vào trong bướm em. Nhưng tôi chưa cho nó đâm sâu ngay, mà vẫn chỉ mớm chút bên ngoài nhấp nhẹ, để em ấy quen dần và có cảm giác hơn. Em quắp chặt chân lên hông tôi, người em ép chặt vào tôi, miệng em thì thủ thỉ trò chuyện rằng:
– Chồng biết không! Đêm á vợ dậy mấy lần liền, xong ngồi chơi với nó… mỗi tội chòng ngủ nó cũng ngủ theo, chả dậy chơi với vợ gì chán… nghĩ mãi vợ cũng dũng cảm lại được… để chịu đau một lần hì… hì…
Tôi nghe câu nói ấy lại càng thấy em đáng yêu, cộng với cảm giác bên dưới của Linh Linh, nó cũng đang trơn dần và thít chặt đầu cu tôi lại, nên tôi nhấp sâu thêm đoạn nữa vào trong. Thì Linh Linh khẽ “Á” lên một cái, rồi cấu tôi rõ đau vào mạng sờn bảo:
– Ghét chồng! Cho nó vào sâu hơn phải bảo vợ chứ, để vợ biết còn có tinh thần chịu đau… Giờ vợ cảm nhận nó sâu hơn rồi, nóng bướm quá chồng ạ… không ngờ bướm vợ bé thế, mà vẫn chứa được nó nhỉ… hi hi…
Tôi lại nhấp nhẹ nhàng ra vào ở mức đó rồi trêu em rằng:
– Linh Linh… Chồng địt mạnh này… chuẩn bị nhá…
– Dạ…
Em ngoan ngoãn đáp lời dạng rộng chân ra, tim em đập thình thịch và nhắm mắt chờ đợi, nhưng chỉ là một cú đưa vào nhẹ nhẹ… Khiến em cho em bực mình chồm lên cắn tôi, sau đó em mắng tôi:
– Ghét thế… lừa vợ… làm thật… đi mà… vợ sợ đau… đừng trêu vợ nữa… địt thật đi… phá trinh vợ đi… nhanh… cho vợ đỡ sợ nào…
… Phạch…
– Á… á… ui… Đauuuuu…
Tôi nhấp thật khi em không đề phòng, cu tôi đâm mạnh ngập lồn của Tiểu Linh, trong khi em hét lên lanh lảnh như vậy, mấy phút sau tôi mới đẩy nhè nhẹ thêm hai ba cái, thì em oằn lên bấu chặt vào lưng tôi, em nhìn tôi mắt ứa lệ thổn thức bảo:
– Cuối cùng em cũng trải qua được rồi! Em cảm nhận hết của Tú trong em rồi, nhưng thật sự… thật sự em rất đau…
Em nói xong câu đó thì đầu nghẹo sang một bên, và ngất lịm đi luôn… tôi không biết ấn cố thêm hai ba phát, mới nhận ra Linh Linh đã ngất. Tôi rút cu ra nhỏ dậy thì thấy bên dưới háng em, máu loang ra đỏ rực cái đệm… hình như em bị băng huyết… Cái này chị trong một lần ngủ với tôi có kể cho tôi, có đứa bị phá trinh băng huyết mà chết, tôi cuống cuồng mặc cho em lại cái váy ngủ, bế sốc em ra cửa quên cả mình đang cởi truồng. Tôi vừa định mở cửa thì có tiếng tra khóa lách cách bên ngoài, rồi cánh bật mở không phải chú Bạch mà chị Hương, thấy tôi chị có chút mừng vội bảo:
– Đúng là em phán đoán không sai mà! Anh vẫn ở trong phòng… thế mà có kẻ giả dạng anh, dẫn quân nhà mình qua bên Huyền Vũ chém hơn chục mạng, giờ bên đấy đang om sòm lên đòi trả thù đấy… Á… á… mà Linh Linh sao thế này…
Nhưng chị không cần tôi trả lời, chỉ nhìn qua vũng máu trên nệm, lại nhìn vệt máu đỏ ngoằn nghèo chảy, dọc theo cái đùi trắng ngần của Linh Linh. Chị hiểu ra chuyện hốt hoảng giành lấy Linh Linh từ tay tôi và bảo:
– Anh mặc lại quần áo đi đã, còn em đưa Linh Linh vào viện cho nhanh… băng huyết là không cứu nhanh sẽ nguy hiểm đấy…
Chị ôm Linh Linh vụt đi ngay, còn tôi đứng thần người ra nghĩ ngợi, quá nhiều chuyện bất ngờ xảy đến. Nhất là thằng nào chơi ác thế, giả danh tôi còn dẫn quân nhà tôi đi sang Huyền Vũ chém người. Rốt cuộc thì ai là kẻ muốn gây nên sóng gió, kẻ nào thực sự mong máu đổ giữa Huyền Vũ và Bạch Hổ. Hắn là ai và muốn cái gì chứ, sai được quân Bạch Hổ đi được, thì hắn ta là ai đây… lại cả chuyện Linh Linh em mà có sao, tôi sẽ ăn nói thế nào với chú Bạch… Chưa kể em mà có chuyện cả đời này tôi sẽ ân hận, sẽ không thể tha thứ cho bản thân mình được…