Tình già
Chương 70
“Toàn vú là vú, toàn bướm là bướm. Trời ơi là trời, ở đâu mà lắm bướm thế không biết không biết, giá như tất cả đám bướm này mà bị bệnh thì bệnh viện Thiên Ngọc có mà hốt bạc”, ông Tình già của chúng ta ngồi mắt trợn tròn, miệng khịt khịt ngồi trên bãi biển thẫn thờ nghĩ.
Bỗng đùi ông, chỗ sát chim, giờ đã cứng cứng bị đập một phát, cũng tại ông mặc mỗi cái quần xà lỏn nên cục u ở háng nổi rần lên thấy rõ. Người đập ông không ai khác chính là người vợ “trẻ” Nguyễn Hoàng Oanh.
– Này, này, nhìn cái mặt anh là em biết anh đang nghĩ gì rồi nhé.
– Hì hì hì!!! Ông Tình cười chữa ngượng. Vậy là ông bà đã làm đám cưới tính sơ sơ cũng được gần một năm rưỡi rồi, nhưng đây là lần đầu tiên ông bà đi du lịch. Cũng không phải là ông bà tiết kiệm, cũng muốn làm cái mà bọn trẻ gọi là “tuần trăng mật” cho nó oách xà lách, nhưng sau khi cưới xong, cả ông và bà đều xin nghỉ phép ở bệnh viện thì không đành, 2 trụ cột của khoa Nam học và khoa Phụ khoa, đồng thời cũng là linh hồn của cả bệnh viện lúc bấy giờ nghỉ đồng thời sẽ làm xáo trộn việc khám chữa bệnh.
Hơn nữa, đợt đó, hẳn các bạn còn nhớ, cô con dâu Thủy vừa mới có bầu đứa thứ 2, lại cũng vừa mới thắng kiện vụ đòi Gia Bảo của tên sở khanh Huy, còn nhiều lo lắng nên ông bà gác lại.
Nhưng giờ, mọi việc đã bình yên hơn, ông bà mới có tâm trí đi chơi.
Ông nhìn vợ âu yếm, mà cũng không biết dùng từ “âu yếm” có chuẩn không vì vị trí ông nhìn không phải là khuôn mặt xinh đẹp mang nét quý phái của người gốc Hà Nội mà nơi ông nhìn đến chính là một nửa bộ ngực trắng bóc, căng phồng như gái trung niên của bà. Cũng bởi bà Oanh đang mặc bộ bikini hai mảnh nên lộ hết hàng giữa thanh thiên bạch nhật. Dưới bộ ngực căng tròn đẫy đà là cái eo phăng phẳng không ngấn mỡ, rất hiếm ở tuổi lục tuần. Còn ở dưới thì không cần phải nói, cứ nhìn cái má hồng phớt đỏ vì ngượng của bà Oanh lúc này thì biết. Quần què gì đâu mà không che hết nổi đít, vừa vặn ôm lấy cái bướm phì nhiêu, còn bao nhiêu thì trưng ra cho thiên hạ ngắm. Báo hại bà chỉ dám ngồi trên bờ, quấn cái khăn, không dám tung tăng tắm biển như thiên hạ.
Thấy cái bộ mặt dê cụ của chồng, lại còn thấy cổ họng ông nuốt nước bọt, bà Oanh vừa yêu vừa giận. Ai đời, với cái tuổi gần 62 rồi mà ông Tình cách ngày lại địt bà một trận lên bờ xuống ruộng. Mà rặt một cái, lần nào ông cũng làm cho bà bắn tinh ra từ cái hột le mới chịu dừng, đêm qua chứ đâu:
– Đừng nhìn em như thế, cũng tại cái Vân cơ, đã bảo mẹ không hợp với bộ đồ này, thế mà nó một hai bắt em mặc.
Nhắc thần thần tới. Đúng lúc đó thì một đám nhung nhúc những người cùng đi biển với ông bà trong đợt du lịch này từ dưới biển tung tăng đi lên, điểm danh xem nào:
Vợ chồng Phong – Vân và 2 đứa con là Lan và Quang Anh. Chu choa mạ ơi, Vân có để thanh niên còn sống không nữa đây, gái hai con rồi mà mặc bộ đồ tắm cũn cỡn kiểu không mặc còn hơn. Áo vú thì hình như chỉ che được đầu ti. Quần thì còn mạnh bạo hơn thế, cả cái đít lộ ra vì không khác gì quần lọt khe là mấy. Phía trước thì nào là rãnh lồn, nếu tinh mắt còn nhìn thấy mấy sợi lông đen xì thò đầu ra đón gió.
Người đẹp của chúng ta đây rồi, không ai khác chính là cô con dâu thứ, người có cái lồn đặc biệt nhất, đẹp nhất của ông Tình. Hẳn các bạn còn nhớ chứ, Thủy có cái đầu lồn như đầu ngón út, lúc nào cũng thò ra bên ngoài mà không lấp ló ở trong giống như bao người khác. Ở lần khám thứ 3, ông Tình còn thử lấy đầu lồn của Thủy đút vào ống sáo của mình nhưng đau quá không làm được. Thủy ăn mặc kín đáo hơn chị dâu cả Vân nhiều, cô mặc áo tắm liền thân, cái loại mà kín cả vai, quần thì dài tới tận đầu gối giống như là của vận động viên bơi lội. Nhưng thế nào thì thế, có che bằng giời, từng đường cong lả lướt, chỗ cần lồi thì lồi, chỗ cần cong thì cong, chỗ cần lõm thì lõm. Thủy thu hút ánh nhìn của tất cả đàn ông trên cái bãi biển này bởi dáng người cô trông giống người mẫu, phần da thịt ít ỏi lộ ra bên ngoài thì trắng như trứng gà vừa mới bóc vỏ, mịn màng không một tì vết. Người đi bên cạnh Thủy không phải là Lưu, mà là đứa con trai đầu của cô, Gia Bảo. Có bạn thắc mắc vậy thì Lưu đâu, xin thưa, Lưu đang ở phòng khách sạn trông cô con gái thứ 2, Trúc Anh, cô bé xinh xắn như mẹ mới được 6 tháng tuổi, chưa thể ra biển.
Còn nữa nhé, một đứa trẻ nhỏ thó, chỉ cao tầm một mét rưỡi, đôi mắt trong veo như một đứa trẻ 2 tuổi, nhìn đông nhìn tây, ngoảnh lại nhìn làn nước trong xanh, ngó xuống đất nhìn đám cát chộn rộn dưới chân mình. Đi bên cạnh nó, một người đàn bà tuổi chừng 40, cũng có thể coi là một người phụ nữ đẹp, khuôn mặt trái xoan đầy mẫu tính, nhưng ai tinh ý sẽ nhìn ra, trong đôi mắt của Hằng có một nỗi buồn rất lớn, nó phản ánh sự lo lắng của cô dành cho người mà cô yêu thương nhất. Cô cầm chặt tay thằng bé như chỉ sợ mình buông ra một cái là nó biến mất khỏi thế gian này. Đó là Minh Trí và Hằng, hai mẹ con.
Kể từ cái ngày mẹ con Minh Trí xuất hiện tại tòa, đứng về phía gia đình Lưu – Thủy chống đối lại chính bố, chồng của mình để góp phần quan trọng vào cuộc chiến giữ lại Gia Bảo thì mẹ con Minh Trí đã trở thành những người thân của gia đình ông Tình. Thêm một tầng quan hệ với bà Oanh nữa, sau khi Hằng ly hôn với thằng cha Huy, cô chính thức đi làm trở lại, được sự giúp đỡ của ông bà Tình Oanh thì cô đã vào làm việc tại Bệnh viện Thiên Ngọc, trong bộ phận hành chính, vì trước đây Hằng từng học kế toán.
Tác giả kể đến đây, chắc các bạn đã mường mường được phần nào bối cảnh rồi phải không? Phải, tác giả đang miêu tả lại một buổi chiều mùa hè trên bãi biển Cát Cò của khu du lịch Cát Bà, tỉnh Quảng Ninh. Nơi gia đình ông Tình tổ chức một kỳ du lịch tập thể, tất cả các con cháu của mình. Kể ra còn thiếu 2 người nữa là Thủy Tiên và Frank là con gái và con rể của bà Oanh, nhưng 2 người không đi được vì ở bên Pháp.
Thực ra, người đứng ra tổ chức kỳ nghỉ này, không ai khác chính là Vân, con dâu cả, người có cái lồn cực kỳ nhiều lông, có cuộc sống tình dục viên mãn, của ông Tình. Chả biết mục đích là gì. Ta tìm hiểu sau ha.
Chưa kịp phân trần hết với chồng thì bà Oanh đã nghe tiếng ríu rít của đám cháu, tiếng của Vân là to nhất:
– Bố, mẹ, sao bố mẹ không xuống tắm. Nước biển ở đây sạch, sóng mạnh lắm, làm con suýt tụt quần mấy lần đây này.
Ông Tình nghĩ thầm, “mặc như thế có khác gì cởi chuồng đâu mà còn sợ tụt quần”. Không nghĩ thì thôi, đã nghĩ thì nghĩ cho hết, ông còn nhớ như in những lần “gần gũi” với Vân. Không kể mấy lần ông rình Vân và Phong làm tình thì lần đầu tiên ông được Vân mút buồi đến đái ra tinh là trên tầng 4 nhà nó, lần thứ 2, cũng tại đó thì ông và nó đã địt nhau một cách thực sự. Sau lần đó thì còn cò vài lần, đợt ông ở viện vì nhồi máu cơ tim, Vân phải vào trông đêm.
Nhớ đến Vân thì không thể không nhớ tới Thủy, cô con dâu có cái lồn đẹp nhất mà ông từng thấy, phải biết rằng, với gần 40 năm trong nghề, số lồn mà ông nhìn được chỉ có hơn chứ không kém vạn cái. Nhớ nhất là cái đầu lồn như chim trẻ con. À, hình như lần cuối cùng ông địt Thủy cũng là cái đêm ở trong bệnh viện lúc ông bị ốm, hôm đó là đến lượt Thủy trông ông.
Bẵng đi thế mà cũng gần một năm rưỡi rồi. Ông chưa một lần nào làm tình với 2 đứa con dâu. Có mấy dịp, Vân bóng gió, Thủy đánh tiếng muốn được cùng ông tiếp tục cái mối quan hệ ấy. Vân thì không cần nói rồi, tính cô vậy, lại được chồng ủng hộ, cô mời bố thẳng thắn luôn, thi thoảng còn gợi lại cái ý định some 3 cùng với chồng và bố. Còn Thủy thì nền nã hơn, cô không trực tiếp nhưng cũng ý nhị bóng gió là nếu bố muốn, cô cũng không cấm cản gì. Từ ngày được ông Tình chữa khỏi bệnh lãnh cảm, nhu cầu tình dục của Thủy cực kỳ cao, lúc nào cũng thèm khát được làm tình, đặc biệt là thời gian mang bầu bé Trúc Anh, Thủy nghén địt mà. Lưu thì đã thay đổi hoàn toàn, đã mang lại cho cảm xúc lúc làm tình, thi thoảng còn làm cho cô cực khoái. Nhưng, những khi ở một mình, nghĩ lại, Thủy vẫn nhớ, vẫn mong và vẫn thèm… với bố. Bởi chỉ có bố mới làm cho cô thăng hoa nhất, thăng hoa đến nỗi… ngất đi cơ mà.
– Mẹ ngại lắm, mà tại con đấy, ai đời lại bắt bà già này mặc cái bộ đồ tắm gì mà kỳ ơi là kỳ. Ai mà dám xuống tắm được.
Trong tâm bà Oanh nghĩ một đằng nhưng miệng thì nói một nẻo. Từ sâu thẳm, bà cực kỳ yêu thích bộ đồ này vì nó khoe hết được những nét đẹp của bà. Là đàn bà, ai chả thích mình đẹp, kể cả tuổi có già đi chăng nữa. Nhưng ngoài miệng thì vẫn cứ phải nói như thế, chả gì mấy đứa này cũng là con dâu, cháu nội của bà, phải giữ hình tượng.
Thủy thì không nói gì, nhưng Vân thì mau miệng, trả lời luôn:
– Mẹ già đâu mà già, bố nhỉ. Con thấy mẹ còn đẹp hơn chúng con ấy chứ. Phải không anh Phong.
Nói xong, Vân tủm tỉm nhìn về phía chồng với với một ánh mắt hết sức là tinh quái, không hiểu trong đầu cô đang nghĩ gì, nhưng với cái ánh mắt ấy thì chắc chắn là không tốt đẹp gì đâu.
Phong thấy vợ tự nhiên ở đẩu ở đâu là lôi mình vào thì giật thót mình như kiểu địt trộm bị bắt quả tang. Anh lúng ta lúng túng như gà mắc tóc:
– Ơ ơ ơ… anh… à ừ… đúng… em nói đúng.
Nhìn thấy thái độ của chồng, Vân phá lên cười thu hút ánh nhìn vào đít mình của một đám đàn ông.
Ông Tình phá tan không khí ngượng ngùng thay vợ:
– Thôi thôi, cũng muộn rồi, về đi ăn đi, bố đói rồi. Với lại cũng phải về sớm kẻo cái Trúc Anh nó lại đòi bú mẹ.
Nói xong, ông lén nhìn vào vú Thủy, căng tròn, to hơn một vòng so với hồi cách đây hơn một năm, chắc là vì đang nuôi con bú. Ông tò mò, không biết vú Thủy bây giờ có còn căng và mọng như ngày xưa không.
Thủy thấy bố nhắc tới việc mình cho con bú thì tự nhiên nứng tợn mới đểu chứ, bố không nói thì thôi, bố nói Thủy mới nhớ, bé Trúc Anh hiện đang bú vú mình, cũng giống như vài lần, bố đã từng. Khuôn mặt cô đỏ bừng như vừa cực khoái, lồn nhíu nhíu lại vài cái biểu tình đòi địt. Cô đẻ thường cũng được 6 tháng rồi, cái lồn bé nhỏ xinh xắn của cô đã trở lại và lợi hại hơn xưa. Vô thức, Thủy lén liếc vào đũng quần của bố.
… Bạn đang đọc truyện Tình già tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-gia/
Đêm hôm đó.
Tại phòng 1501, khách sạn Hyat.
Vân đầu tóc xõa xượi, nằm sấp chổng đôi mông căng tròn của mình ra sau nhưng nhưng vẫn không quên lấy tay bóp vào hai đầu vú để tăng thêm độ sướng ở lồn, miệng cô rên rỉ thật khó khăn vì thực ra là cô muốn gào lên nhưng không dám vì sợ Quang Anh và Lan ngủ ở giường bên cạnh thức giấc:
– Bố ơi địt con mạnh vào, bố ơi, lồn con sướng lắm. Tí nữa bố địt vào lỗ đít con nhớ. Buồi bố to làm con sướng lắm. Bố ơi, sao bao lâu nay bố không chịu địt con, lồn con nhớ cặc của bố lắm bố biết không?
Ở phía đằng sau, Phong, chồng của Vân ra nửa đứng nửa quỳ, hai tay ôm thắt lưng của vợ, hông đẩy thật mạnh vào cặp đít êm ái mà anh đã địt hơn một nghìn lần. Lấy nhau bao nhiêu ngày là ít nhất bấy nhiêu lần anh địt Vân. Nhưng hôm nay hơi khác một chút, vợ mình đã khẽ khe kêu tên bố trong khi cái buồi thụt vào lồn lại là của chồng thì chính anh, đôi mắt anh nhắm hờ hờ mà tưởng tượng ra mẹ kế. Chính là vợ của bố. Ôi, anh thề, là trước buổi chiều tắm biển ngày hôm nay, một người đàn bà 60 tuổi làm sao có thể hấp dẫn được anh. Nhưng mẹ Oanh lại làm được. Nhớ lại buổi chiều nay, thân hình mẹ không đẹp bằng vợ anh, làn da của mẹ cũng không đẹp bằng vợ anh. Nhưng ở mẹ có một cái gì đó cực kỳ khác, một sự hấp dẫn hoàn toàn khác biệt so với vợ các cô gái trẻ kia. Từ lúc bố lấy mẹ, đã hơn một năm rồi, thi thoảng cũng có gặp nhau những hôm tiệc tùng, giỗ chạp, tết nhất, nhưng anh chưa để ý để mẹ Oanh ở góc độ tình dục, cũng tại mẹ luôn ăn mặc kín đáo, lại trông có vẻ nghiêm nghị và chỉnh chu nên anh không có ý tưởng gì. Nhưng chiều nay thì khác. Bộ đồ bikini mà chính vợ anh mua cho cho mẹ Oanh đã làm anh thay đổi suy nghĩ trước đó. Một nửa cặp vú căng mọng lộ ra bên ngoài, eo phẳng mông cong, nhất là cái mu lồn, anh ước chừng phải cả bàn tay của mình mới úp trọn vào nó. Nhất là, một cái gì đó rất mơ hồ khi anh ở gần mẹ, một mùi hương cực kỳ khác biệt và hấp dẫn cứ phừng phực tỏa ra vùng háng của mẹ tràn vào lỗ mũi của anh.
Phong cứ mải trôi theo những hình ảnh về mẹ Oanh lúc chiều nay, buồi anh đang ngập trong lồn vợ nhưng Phong tưởng tượng, đó chính làm mẹ Oanh chứ không phải là Vân. Phong có lẽ không biết, hoặc ít ra đến thời điểm bây giờ, Phong không biết được rằng, tâm hồn mình có một khiếm khuyết, đó chính là thiếu mẹ. Bởi mẹ của Phong, đã ra đi khi Phong vừa mới tròn 5 tuổi, hầu như trong trí nhớ, Phong không còn nhớ gì về người mẹ đã mất nữa. Nhưng ở tuổi ngoài 30 này, tự nhiên lại có mẹ Oanh đến bên cuộc đời Phong. Là ông trời muốn bù đắp cho anh hay là vì lý do nào khác.
– Pạch pạch pạch!!!
Phong địt, Phong địt, Phong địt như điên như dại, địt đến mụ người đi. Lần địt vợ này khác với những lần địt vợ trước. Phong thấy như có một cái gì đó khát khao ẩn sâu trong tâm hồn mình vừa mới thức giấc, anh cần thỏa mãn nó. Mơ hồ nhưng rất rõ ràng, hình ảnh mẹ Oanh đang uốn éo, nhảy múa trong đầu, mẹ còn tự mình cởi bộ quần áo nhỏ bé ở tại bãi biển ra để cho anh xem. Mẹ nâng vú, mẹ xoa lồn, tay mẹ móc móc về phía anh như có ý mời gọi anh tiến tới.
Cứ thế, vừa địt, Phong vừa thả trôi tâm hồn mình, rồi anh điên cuồng địt những phát cuối cùng và bắn thật nhiều, thật mạnh tinh trùng vào lồn Vân.
Vân đang rên, Vân đang cực khoái. Giống như Phong, trong đầu Vân lúc này không phải là chồng đang địt mình mà chính là bố chồng, ông Tình. Người ta nói, cái gì ngon ăn mãi cũng chán. Thì đây, về khoản tình dục, Phong là một món ăn ngon, nhưng ăn hoài, ăn mãi cũng thành chán. Chính bố, một làn gió mới mà Vân vẫn nghĩ rằng “độc” và “lạ” lại xuất hiện. Vài lần Vân được ăn, thấy ngon, thấy nghiện thì tự dưng lại bị ngưng. Thành ra Vân thèm, thèm được một lần nữa nếm trải. Cô đã xin phép Phong rằng thi thoảng cho cô tưởng tượng là bố đang địt mình khi làm tình. Phong đã đồng ý và hôm nay cô thực hiện nó.
– Á á á!!! Bố xuất tinh vào lồn con rồi à. Ứ ừ đâu, con muốn bố địt nữa cơ. Địt con nữa đi, con muốn sướng thêm nữa cơ. Lâu rồi bố không địt con mà, lần này bố phải địt cho cái lồn con nát ra con mới chịu…
Vân cuống cuồng hẩy mông về phía sau để đón nhận tinh trùng từ buồi Phong. Cô tưởng tượng đó là tinh trùng của bố Tình.
Phong đổ vật nằm sấp xuống lưng Vân. Mồ hôi anh nhễ nhại, đôi mắt mơ màng vừa hé mở. Đến giờ phút này, anh mới giật mình nhớ lại, người mà mình vừa địt là cô vợ xinh đẹp dâm đãng, cái lồn mà anh vừa xuất tinh là của vợ chứ không phải… “người ấy”.
5 phút sau, nằm e ấp ở một bên cánh tay Phong, Vân với tay xuống, xoa nhè nhẹ cái dương vật đã mềm mềm của Phong mà thủ thỉ, đôi mắt cô loáng thoáng thấy sự tinh nghịch:
– Này anh, anh khai thật mau…
Phong chưa ngủ, đang ôm vợ trần truồng, nhưng thực sự mà nói, Phong đang nghĩ đến một người khác, đến những tưởng tượng của mình vừa nãy, bóng hình đó vẫn còn rõ nét trong đầu anh. Mặc dù chỉ là tưởng tượng thôi, nhưng sao nó chân thật quá vậy. Nghe vợ nói, Phong giật mình đánh thót trở về thực tại làm chim tèo đi một ít:
– Khai… khai… khai cái gì. Có gì đâu mà Khai.
Vân nhí nhảnh bóp chim:
– Đừng có mà giấu em, em trông thế mà tinh phết đấy. Có phải là… anh…
– Anh… anh gì mà… anh.
Đúng là có tật giật mình, nếu như là với một cô bồ mới. Phong cũng không có gì phải ngại mà khai thật với Vân. Vợ chồng anh vẫn vậy, vẫn phóng túng ở bên ngoài như bao năm qua vẫn thế. Nhưng lần này thì khác, người mà Phong không thể nói ra với Vân được, vì người đó là mẹ kế của anh, là vợ của bố anh.
Vân cũng biết được không dễ gì mà anh Phong nói ra sự thật, bởi có là thật hay không thì Vân cũng không dám chắc, chỉ là linh cảm và một số hành động kỳ lạ của chồng từ lúc chiều nay thôi. Vân thấy Phong từ lúc nhìn thấy mẹ Oanh mặc bikini thì liên tục lén nhìn, thi thoảng làm như vô tình nhìn về hướng mẹ Oanh, đặc biệt là nhìn vào vú và mu lồn. Miệng thì đớp đớp như con cá thiếu oxy, buồi thì căng dần lên trong cái quần tắm. Là phụ nữ Vân liếc cái biết ngay. Nhất là hôm nay, anh địt rất khác mọi khi, mắt thì nhắm tịt vào như là đang tưởng tượng ra một người khác. Cô thì không trách anh chuyện đó, vì chính cô cũng đang tưởng tượng người địt mình là một người khác cơ mà.
Mãi một lúc lâu sau, tưởng như cả hai chìm vào giấc ngủ thì Vân mới thật là khẽ khàng nói trong đêm tối:
– Anh này, nếu như anh thích “người ta” thì phải nói ra. Em không những không trách anh mà có khi còn giúp anh nữa ấy chứ.
Vân nghĩ mãi mới ra được cách nói như vậy. Cô nghĩ đi nghĩ lại, mình công khai ngủ với bố Tình thì cũng không tiếc rẻ gì mà để chồng ngủ với mẹ Oanh, thế là công bằng.
Phong vẫn chưa ngủ, anh vẫn đang nghĩ, đang đấu tranh tư tưởng dữ lắm, chửa biết phải làm thế nào thì nghe vợ phọt ra 2 chữ “người ta” thì không kịp suy nghĩ mà trả lời luôn theo mạch suy nghĩ của mình:
– Nhưng còn bố?
Thế nhớ, thế là không đánh mà tự khai là mình đang thích địt vợ của bố nhé. Vân xuýt chút nữa thì phì cười thành tiếng. Còn Phong thì vừa nói xong liền biết là mình nói hớ. Nhưng đúng như mạch đang suy nghĩ của mình, Phong không sợ Vân biết, Phong chỉ sợ bố thôi. Hơn nữa, không những bố mà là chính “người ta” nữa, “người ta” có đồng ý không là một chuyện rất khác. Vì “người ta” có tuổi rồi, lại còn nghiêm nghiêm kiểu gì ấy, giống như cô em dâu Thủy, khó gần, không giống như vợ mình.
Nhưng Phong yên tâm, bên cạnh anh còn có một cô vợ thông minh nữa cơ mà. Chính Vân chứ không phải ai khác là người nẩy ra cái trò “bắt quả tang” để kéo ông Tình vào cuộc chơi tình dục đấy thôi. Vân véo một cái vào đầu con cặc đã bắt đầu cứng trở lại của chồng:
– Gớm, bố địt vợ anh thì anh địt vợ bố.
… Bạn đang đọc truyện Tình già tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-gia/
Phòng 1502.
Đèn ngủ mờ mờ màu vàng nhạt, tiếng điều hòa ro ro từ trên phải xuống. Căn phòng có 2 chiếc giường đôi, thì ở một chiếc giường nằm phía ngoài ban công nhìn ra biển có tiếng “chụt chụt” đang liên tục phát ra.
Đây là phòng Thủy, ây nhưng mà không như những gì các bạn đang nghĩ đâu nhá. Tiếng chụt chụt ấy phát ra từ cái vú căng tròn đầy đặn, trắng tinh của Thủy vì bé Trúc Anh đang ngậm lấy cái đầu ti hồng hào của mẹ mà bú sữa.
Còn ở giường kia, Gia Bảo đang say sưa ngủ, cu cậu đang nghỉ hè lớp 1, mấy tháng nữa là học lớp 2 rồi. Ở bên cạnh Gia Bảo là Lưu. Anh đang nhìn Gia Bảo với một khuôn mặt trầm trầm. Cuộc sống này đối với anh có thể nói cho đến bây giờ khá là viên mãn. Vợ đẹp, cuộc sống vợ chồng hạnh phúc, mọi khúc mắc, mọi nỗi lo lắng đều đã được giải quyết. Nhưng điều mà anh lo lắng chính là mấy hôm trước, Gia Bảo trong lúc đi chơi thì bị ngất, anh tá hỏa đưa con vào bệnh viện, nhưng chưa đến viện thì nó đã tỉnh lại, bác sĩ khám cũng không phát hiện ra điều gì. Chỉ nó là bị mất nước gì đó nên ngất đi thôi. Những chính cái sự “không phát hiện ra điều gì” đó lại làm anh lo lắng.
– Thủy này, tự dưng anh thấy lo lo cho Gia Bảo quá. Không biết có bị làm sao không nữa.
Thủy một tay đỡ má Trúc Anh để nó giữ miệng trên vú mình, cô ngoảnh lại, nhìn anh trìu mến. Gia Bảo không phải là con ruột của anh Lưu, nhưng cô biết, tình cảm mà anh Lưu dành cho đứa trẻ này không kém cô là bao. Cô trân trọng và nể phục anh vô cùng vì điều đó. Bởi chỉ có người đàn ông chân chính với tấm lòng bao dung độ lượng mới có thể làm được như vậy. Tự bản thân cô, nếu như anh Lưu có con riêng, cô dám chắc mình không thể coi nó giống như con ruột được, ít nhất là về mặt suy nghĩ.
– Anh đừng lo lắng, bác sĩ chẳng bảo là không có cái gì bất thường đó sao, chỉ là con bị mất nước nên ngất đi đấy thôi.
– Nhưng anh cứ thấy sao sao ấy, khám qua loa như thế thì biết làm sao được. Ngộ nhỡ…
Nói đến đây, anh ngừng lại, không dám nói tiếp đến cái điều ngộ nhỡ ấy nữa, vì anh sợ. Anh sợ điều anh nghĩ đến là sự thật. Đó là mối liên kết giữa Minh Trí, đứa trẻ tật nguyện trí não với Gia Bảo, hai đứa nó chính là anh em cùng cha khác mẹ. Minh Trí thì như thế còn Gia Bảo thì như vậy, không biết chúng nó rồi sẽ ra sao, bởi chúng có chung một cái gốc.
Còn Thủy, cô không nói tiếp điều gì cả, bởi chính cô, chính cô cũng đang nghĩ đến điều đó. Thậm chí là ngay từ khi cô gặp Minh Trí ở tòa, biết được Minh Trí là con của tên sở khanh Huy, cô đã lo sợ rồi, nhưng Gia Bảo không có gì bất thường cả, vẫn khỏe mạnh, chỉ duy nhất một lần lúc nhỏ bị sốt xuất huyết thập tử nhất sinh, nhưng đó là do dịch bệnh chứ không có yếu tố di truyền. Lắc lắc cái đầu, cô tự trấn an mình và cũng là trấn an chồng:
– Thôi anh không cần phải suy nghĩ nhiều đâu. Con khỏe mạnh như bình thường mà. Em thấy nó nghịch ngợm, thông minh có kém gì các bạn khác đâu.
– Ừ, hy vọng là thế.
Lưu đáp, nhưng giọng nói của anh không có vẻ tự tin cho lắm.
Khi Trúc Anh đã ngủ, Thủy đẩy con sát vào góc phía trong tường, cô cẩn thận đặt bên cạnh Trúc Anh một cái gối ôm, để ngăn cách cô và con. Xong đâu đấy, Thủy bẽn lẽn nói:
– Anh, sang đây với em.
Ha ha ha ha!!! Thủy nhà ta nứng lồn rồi các bạn ơi, từ chiều cơ, từ lúc nhìn thấy cái đụm của bố chồng cô đã rỉ tưng tưng nước lồn rồi. Đặc biệt là vào buổi tối hôm nay, lúc cả nhà đi ăn nhà hàng hải sản. Lựa lúc bố chồng đi ra nhà vệ sinh, Thủy cũng giả vờ mình buồn đái mà cắp bướm theo sau. Cô chờ bố ở cửa, may quá không có ai nên cô kịp ghé vào tai bố nói một câu:
– Bố có nhớ bệnh nhân Trần Mai Trang không?
Ông Tình sững người, vừa ăn một đống hầu sống, lại uống thêm 2 ly rượu thì lại bị con dâu gạ tình, mạnh dạn như thanh niên, ông giữ mình hơn một năm rồi, vừa là cho nó ở cữ, vừa lại có vợ mới nên ngại, nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng đừng, ông mạnh mẽ nhìn vào cánh môi mong cong cong của Thủy:
– Con bảo Mai Trang phải đặt lịch khám trước.
Nói xong, ông chạy như trốn, sợ rằng mình lôi Thủy vào trong địt luôn mất. Báo hại cái quần lót của Thủy ướt sũng vì nghĩ rằng, sau kỳ nghỉ này, cô lại được “khám” sau hơn một năm ngắt quãng.