Tình già

Chương 9



Phần 9

– “Cô Oanh ạ, cô bán bưởi Diễn phải không ạ, cô để cho cháu 3 quả nhé”, một cô bé y tá lại gần bà Oanh hỏi.

Bà Oanh chưa hiểu đầu cua tai nheo gì, bả trả lời thành thật:

– Không, cô có bán bưởi biếc gì đâu.

– “Vậy ạ, lạ nhỉ”, cô y tá trẻ lắc lắc cái đầu mình tỏ vẻ khó hiểu rồi quay đi.

Một lúc sau lại một nam bác sĩ trẻ vừa mới tốt nghiệp mon men lại gần vị bác sĩ già hỏi:

– Cô, để cháu dăm quả.

Bà Oanh bán tín bán nghi:

– Quả gì?

– “Bưởi ạ”, nét mặt ngây thơ như con thỏ của anh bác sĩ trẻ.

Với trí thông minh của mình, bà Oanh bắt đầu cho là có sự bất thường, bà hỏi:

– Này cháu, ai bảo cháu là cô bán bưởi?

– Thì chú Tình ạ, chú ấy bảo cô có bản bưởi Diễn. Chú ấy còn bảo bưởi của cô rất to, rất ngon, rất ngọt, rất mọng nước nữa ạ. Chú ấy còn nhờ tất cả bệnh viện này mua bưởi để ủng hộ cô nữa cơ. Mà cháu bảo cô này, chú Tình trông vậy thôi nhưng tốt lắm cô ạ. Cháu thấy chú ấy rất quan tâm đến cô đấy.

Bà Oanh bặm môi, nghiến răng kèn kẹt hiểu ra nguồn cơn câu chuyện. Là lão Tình già cố tình chơi đểu mình, lại con lấy cái chuyện mình trót khoe vú tại cuộc họp ra mà trêu. Bà gầm lên làm chàng trai trẻ sợ mật xanh mật vàng:

– Cút ngay đi, bưởi biếc gì. Lão Tình già chết tiệt kia!!! AAAAAAA.

Rồi cả buổi chiều ngày hôm ấy, bà Oanh hễ khi nào gặp đồng nghiệp thì câu trước câu sau phải đính chính lại cái vụ bán bưởi, bà ngậm trọn cục tức trong người và bắt đầu ủ mưu để trả thù, bà phải tính cả vốn lẫn lời quả này với ông Tình.

Bạn đang đọc truyện Tình già tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-gia/

Chuyện Thủy ở công ty thì không được sôi động như chuyện ở công ty của vợ chồng Phong Vân, tuy nhiên cũng có một chút tác động đến đời sống mọi mặt của Thủy. Ở công ty, Thủy làm trưởng phòng hành chính nhân sự, cái phòng lo đủ mọi mặt đời sống của hơn 200 cán bộ công nhân viên. Mà cái phòng rặt toàn con gái mới oái oăm, tại sao lại toàn con gái, cái này liên quan đến cô trưởng phòng của chúng ta. Các chị em ở công ty thường bàn ra tán vào và nghi ngờ giới tính của Thủy không bình thường, họ đoán già đoán non là Thủy thuộc thế giới thứ 3, tức là lưỡng tính, vẫn lấy chồng sinh con nhưng lại thích phụ nữ, ghét đàn ông.

Chuyện này không phải tự dưng mà có, có lửa ắt mới có khói, đó là nguyên lý rồi. Cái phòng hành chính nhân sự thì đương nhiên chị em phụ nữ cũng là phù hợp, nhưng cũng có nhiều chuyện rất phù hợp với đàn ông, những việc bưng bê mang vác chẳng hạn. Việc thì cần đến người đến thế nhưng tất cả những nam thanh niên phỏng vấn làm nhân sự phòng này thì bị Thủy loại ngay từ vòng gửi xe. Rồi cũng có cậu vì có quan hệ họ hàng thân thích với lãnh đạo không cần phải tuyển dụng theo lệ thường thì vào phòng chỉ được đâu đó độ dăm ba ngày thì tự nguyện xin chuyển đi bộ phận khác. Hỏi ra mới biết nguyên nhân là bị chị Thủy đì không chịu nổi mà phải chuyển.

Nhưng được cái, phòng Hành chính nhân sự luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình, Thủy có chuyên môn tốt, quản lý người chặt và lại còn rất xinh đẹp nữa, các Sếp mặc dù chưa một ai từng sơ múi được điều gì nhưng cũng không nỡ chèn ép một cấp dưới đẹp người lại được việc. Thế nên chức vụ của Thủy ở công ty phải nói là không ai dám động vào, dăm chị em nữ trong phòng chỉ dám nói xấu sau lưng chứ trước mặt có mà đố dám ho he.

Không biết ở đây ai trong chúng ta ở vào hoàn cảnh của cái phòng nhân sự toàn nữ nơi mình làm việc chưa nhỉ? Toàn nữ thì ngoài những lúc làm việc gì ra thì biết làm gì ngoài tám chuyện đây. Mà đã toàn nữ với nhau mà tám chuyện thì ôi thôi, chuyện trên giời, dưới biển, từ đông sang tây, từ âu sang á. Bàn từ chuyện khủng hoảng Syria, khủng hoảng quan hệ Nga – Mỹ, chiến tranh thương mại Mỹ – Trung vòng đến chuyện giá cả rau muống ngoài chợ cóc. Nhưng tái hồi thế nào rồi đích đến cũng là chuyện nói xấu mấy ông chồng ở nhà.

Thủy thì chưa bao giờ tham gia vào bất cứ câu chuyện công sở nào của các cấp dưới cả. Phòng rộng chừng 2 chục mét vuông, tất cả từ trưởng phòng đến nhân viên ngồi cả trong đó, Thủy ngồi ở cái bàn riêng cuối cùng, 4 cô còn lại thì chia nhau một người một khoảng ở cái bàn hình bầu dục ngay trước bàn làm việc của Thủy. Ấy thế nên những chuyện các cô bàn tán Thủy có không muốn nghe nhưng cũng đập vào tai mình, mà cấm thì cũng không có được vì ở công sở mà, hết việc thì người ta nói chuyện với nhau mình cản thì không hợp lý.

Tác giả thì chẳng quan tâm cho lắm mấy chuyện chị em đâu, mình là đàn ông con trai mà, ai lại làm thế. Vì vậy đến tên của 4 cô nàng là gì tôi đây còn chẳng thèm để ý nữa, tạm gọi là cô V, cô B, cô M, cô E đi cho nó tiện.

Cô V có cặp vú sừng trâu với cái đầu ti màu hồng. Nói chung cô A có vú đẹp nhất phòng.

Cô B có một cái nốt ruồi son ở bướm, nó mọc ngay trên cái hột le. Tóm lại cô B có cái bướm đẹp nhất phòng.

Cô M có một cặp mông căng nhất, thường mặc quần bó để khéo léo trưng hàng. Vậy nên cô M có mông đẹp nhất phòng.

Cô E nhà ta thường tự hào vì mình chồng con rồi nhưng vẫn giữ được vòng eo rất nhỏ, chỉ chưa đầy 60 cm. Chúng ta tạm gọi là cô E có cái eo đẹp nhất phòng đi.

Nói về 4 thuộc cấp mà không nhắc đến trưởng phòng thì quả là thiếu sót. Thủy, một trong các nhân vật chính trong câu chuyện tác giả đang kể cho các bạn nghe đây thì là tổng hợp nét đẹp của cả cô Vú, cô Bướm, cô Mông, cô Eo, ngoài ra Thủy có thêm khuôn mặt đẹp cuốn hút mê hoặc lòng người nữa. Chi tiết về Thủy thế nào tôi sẽ bàn luận với độc giả ở những phần, không phải bây giờ.

Thủy đang chăm chú tổng hợp những số liệu về ngày công của nhân viên trong tháng thì ở phía trước mặt, cô V đang sụt sịt khóc lóc:

– Hix hix, tao chẳng biết làm thế nào nữa chúng mày ạ. Bên nào tao cũng không bỏ được, bỏ bên này thì thương bên kia.

Mấy chị em còn lại nhao nhao lên, gì chứ đoàn kết là đặc sản của phòng này rồi. Cô M lại gần an ủi.

– V, mày có chuyện gì, không nói thì chị em chúng tao biết gì mà giúp đây.

Hai cô còn lại cũng xúm vào:

– Cái M nói đúng đấy, V mày nói đi, gì mà bỏ một bên giữ một bên. Loằng ngoằng quá chẳng hiểu gì. Mày nói xem chúng tao có giúp được gì không.

V lấy ống tay quệt đôi dòng nước mắt nhìn đến tội nghiệp, đúng là phận đàn bà bến đục bến trong không biết đâu mà lần:

– Hu hu hu, tao khổ quá, khó nghĩ quá chúng mày ạ. Tao đi chết đây.

– Thôi mà, chuyện đâu còn có đó. Có gì từ từ giải quyết chứ đừng suy nghĩ cực đoan như vậy. Nói đi. Nói ra chúng tao nếu không giúp được gì thì mày cũng nhẹ lòng.

Thấy những chị em tốt của mình động viên dữ quá, V đành thành thành thật thật mà kể lại nỗi lòng mình:

– Hix hix, chuyện xảy ra 3 năm rồi, từ lúc tao mới sinh thằng cu cơ. Hix hix. Đêm nào cũng thế, thằng cu nó cứ phải sờ tí tao nó mới chịu ngủ. Hix hix hix.

Mấy chị em thở phào:

– Ôi giời, tưởng chuyện gì.

Nhưng V chưa dừng ở đó:

– Nhưng chuyện không đơn giản như thế, chúng mày nghe hết đã, hix hix hix, tao khổ lắm. Thằng cu thì đã đành rồi, nhưng đằng này cả chồng tao nữa, lão ấy cũng phải sờ tí tao mới ngủ được. Hix hix hix.

Cả cô Mông, cô Bướm, cô Eo được một phen cười sặc sụa, họ cười không nhặt được mồm:

– Ha ha ha ha, chúng mày ơi, tại vú con V đẹp nên cả thằng bố lẫn thằng con tranh nhau kìa. Ha ha ha ha!

Thấy mấy chị em đồng hội đồng thuyền cười mình, cô này V lại khóc tợn vì tủi thân:

– Chúng mày còn đùa được ạ, chuyện hai bố con nó cùng sờ từ tối đến sáng thì nói làm gì, tao quen rồi. Nhưng dạo gần đây, thằng cu lớn lớn rồi, nó không cho bố sờ ti mẹ nữa, nó cứ đẩy tí bố ra. Còn chồng tao thì giữ của khư khư không cho thằng cu sờ ti mẹ nữa. Hu hu hu, tao đứng giữa không biết phải làm thế nào.

Nhìn thấy V khóc thật, bằng chứng là nước mắt lưng tròng, mấy chị em thôi không thèm trêu nữa mà xúm lại. Mỗi cô đóng góp một ý, mỗi người một cách nhưng xem ra đều là lấy kinh nghiệm của mình ra mà tư vấn cho bạn.

Cô B mở hàng trước, rất tế nhị:

– V này, tao biết, ở cái phòng này, vú mày đẹp nhất. Hai bố con nó giành nhau là cũng phải thôi. Rồi một vài tháng nữa mày cai sữa cho thằng cu đi, nó cũng 3 tuổi rồi chứ bé gì.

V cãi:

– Cai được năm rồi còn gì, nhưng nó vẫn phải sờ ti mẹ mới ngủ được.

– Thì dần dà mày cai sờ ti mẹ đi. Nói gì thì nói, cái đấy là của chồng phải ưu tiên chồng chứ. Mày phúc chán, chồng nó mê vú mình chứ mê vú hàng xóm có mà tan cửa nát nhà. Nói nhỏ mày nghe đây này, như chồng tao, đêm nào hắn cũng phải rúc đầu vào bướm tao, hít hít cái mùi từ đấy phả ra mới ngủ được đấy, hi hi hi hi.

V đã xuôi xuôi, rồi thì cô nàng tên M thêm vào:

– Tao có cách này, mày ru thằng cu ngủ rồi cho chồng làm nháy gọi là đền bù thiệt hại. Nhà tao thì không giống nhà mày, con thì tao cho ngủ riêng với ông bà nội, chỉ có 2 vợ chồng ngủ với nhau thôi. Mà chồng tao thì không mê vú tao lắm thì phải, nhưng ổng lại mê… đít tao. Lần nào ngủ ông cũng bắt tao phải ở truồng, để ông ấy bóp đít. Hi hi hi hi, thích chết đi được.

Chưa dừng ở đó, E cũng thêm mắm thêm muối:

– Tao thì khác chúng mày, tao ngày nào cũng cho chồng nộp thuế đến no nê mới cho đi ngủ. Mà đã no rồi thì có mà gắp tay lão bỏ vào lồn lão cũng rụt ra xin tha. He he he he.

Đúng là mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, có chuyện của 4 gia đình thôi nhưng đã sinh động khôn lường như vậy, V nhà ta thôi không khóc nữa, cô quý mến những đồng nghiệp của mình lắm, với cô họ là những người bạn tâm giao của mình, chuyện gì mình và họ cũng sẵn sàng chia sẻ cho nhau, chỉ có chuyện chia sẻ chồng, giao lưu các cặp là tuyệt chưa thấy ai bàn đến bao giờ thôi. Chẳng bù cho chị trưởng phòng mặt lúc nào cũng lạnh tanh chẳng quan tâm đến cái gì khác ngoài công việc.

Nói đến Thủy, những chuyện vừa rồi mấy cô nghe không sót một chữ nào, nhưng chẳng hiểu sao cô không để lọt vào đầu một tẻo một teo gì. Cô thấy mình vô cảm và quá bàng quang với những chuyện tình dục của cánh chị em phụ nữ, hay đúng hơn là bản thân cô hoàn toàn không có hứng chút nào. Chẳng bù cho mấy đồng nghiệp của cô, vừa rồi có đề cập tẹo tẹo đến chuyện phòng the nhạy cảm chút tôi mà lồn cô nào cô nấy đều chảy nước ra ướt đẫm cả cái quần lót.

Thủy đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi để đi đái, cô lạnh lùng nói khi đi ngang qua cái bàn bầu dục:

– Giờ làm việc thì ít bàn đến chuyện chồng con đi.

Nói xong cô bước hẳn ra ngoài đóng cửa lại, chị em chỉ im thin thít một cái rồi khi khuất bóng trưởng phòng lại bàn tán sôi nổi như chưa có chuyện gì xảy ra, các cô biết thừa, trưởng phòng mình nạt thì nạt vậy nhưng không có tính toán gì với các cô đâu. Các cô bàn tán lung tung, đại loại như sau:

– Chị Thủy bị làm sao ấy nhỉ? Cũng là đàn bà mà sao chị ấy chẳng bao giờ nói về chồng con nhỉ.

– Ừ, đúng rồi đấy. Mà tao thấy chị Thủy cứ sao sao ấy. Người gì mà khô cứng như khúc gỗ.

– Mà bọn mày nghe nói gì chưa, tao nghe phong thanh ở công ty người ta đồn chị Thủy bị les. Chị ấy không bao giờ nói chuyện quá 3 câu với đàn ông, chỉ trừ Sếp tổng.

– Ui cha, nếu vậy thì hay nhỉ, có khi chị ấy thích bọn mình thì chít. Tao sợ dần rồi, tao là tao chỉ thích cọc thôi, không thích lỗ.

Tiếng bàn tán im bặt khi vọng vào tiếng “cạch” từ phía cửa.

Chương trước Chương tiếp
Loading...