Tình yêu và thù hận

Chương 42



Phần 42

Và sau khi cả bốn người leo lên bờ và lau khô người cho đỡ lạnh, Mỹ Dung và Thế Bảo sẽ là người đi trốn trước, còn Hạnh Vi và Lâm Phong sẽ đi tìm.

– “20”
– “19”
– “18”

Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-yeu-va-thu-han/

– “3”
– “2”
– “1”
– “Bắt đầu bấm giờ và đi tìm nha” – Lâm Phong hô lớn sau khi đếm ngược từ 20 trở về 1.

Anh ta và Hạnh Vi từ trong phòng khách của căn biệt thự bắt đầu việc đi tìm hai người còn lại.

Hai người ban đầu cùng nhau đi chung để lùng sục từng căn phòng bên trong căn biệt thự trước, đi được một hồi thì Lâm Phong lên tiếng:

– “Vi nè, anh nghĩ họ không trốn trong nhà đâu.”
– “Sao anh biết? Mình còn chưa kiếm hết mấy căn phòng mà?”
– “Em để ý đi, sàn nhà ở đây còn sạch bóng, trong khi hai người đó lúc nãy dù đã lau khô nhưng chắc chắn vẫn còn dính một ít nước trên người. Em thử nhìn lại những chỗ mình đã di qua đi, chỗ nào cũng thấm tấm từng giọt nước nhỏ do chúng ta tự để lại… từ đó suy ra hai người kia đang trốn ở bên ngoài.”

Hạnh Vi lúc này mới nhìn ra sau rồi lại nhìn phía trước, nàng gật gù đồng ý với suy luận của Lâm Phong.

– “Ừa ha, anh nói em mới để ý… anh suy luận giỏi ghê hihi.”

Hạnh Vi bắt 2 tay ra sau, nở 1 nụ cười tươi tỏ ý ngưỡng mộ với Lâm Phong. Tư thế này vô tình làm bộ ngực căng tròn của nàng vốn đã không được che đậy đầy đủ sau bộ bikini nhỏ nhắn nay lại càng ưỡn ra phía trước mời gọi hơn.

Lâm Phong thì được một phen ngắm nhìn người đẹp trong bộ dạng hấp dẫn làm con tim anh bỗng dưng rung động… anh nhớ lại câu hỏi khi nãy của Mỹ Dung – giữa Hạnh Vi và Mỹ Dung ai là người đẹp hơn? – Nếu anh được trả lời lại thì chắc chắn anh sẽ nói đó là Hạnh Vi!

Hạnh Vi như thấy được phản ứng có phần kỳ lạ của Lâm Phong thì liền chỉnh lại tư thế của mình, nàng sau đó cũng nêu ra một idea khác:

– “Anh Phong nè, hai đứa mình đi chung thì cũng không tìm được nhiều chỗ, em nghĩ là chúng ta nên chia nhau ra… mỗi người tìm một chỗ thì sẽ tìm nhanh hơn đó anh.”

Lâm Phong khi nghe xong thì có phần không thích idea này lắm, vì một phần anh vẫn muốn đi cùng Hạnh Vi để sẵn tiện ngắm nhìn nàng nhưng suy nghĩ lại thì lời Vi nói rất có lý, anh không thể từ chối được.

– “Ờ… đó cũng là ý kiến hay… Vậy mình chia nhau ra đi kiếm nha.” – Lâm Phong ậm ừ đồng ý.
– “Ok anh, vậy em ra phía sân sau, còn anh đi kiếm phía trước nhé”
– “Ok em”

Nói rồi hai người chia nhau ra đi tìm, Lâm Phong đi ra sân trước nhà, Hạnh Vi một lần nữa đi ra sân sau chỗ hồ bơi khi nãy tìm…

Sau một hồi tìm kiếm nhưng cũng không thấy dấu vết của ai… Hạnh Vi có phần nản chí, nàng thấy khuôn viên ở đây quá to lớn, cho nàng cả ngày đi tìm có khi còn không thấy chứ nói gì là trong đêm tối như vậy.

Nhưng rồi trong giây phút nản cuộc đó, Hạnh Vi nghe thấy một âm thanh kỳ lạ mà thân quen phát ra từ phía một căn chòi nhỏ nằm cách xa phần sân sau…

Nàng từ từ từng bước nhẹ nhàng tiến tới một bên căn chòi nhỏ… âm thanh kỳ lạ kia ngày một phát ra rõ hơn…

– “Ummmm ummmm”

Hạnh Vi đỏ mặt cả lên, nàng tuy không thấy những gì đang diễn ra bên trong căn chòi nhưng cũng phần nào biết được là Mỹ Dung và chồng nàng đang ở bên trong… và việc họ đang làm bên trong kia nàng cũng phần nào tưởng tượng ra được…

Rồi bỗng nhiên đúng lúc này, từ phía sau lưng Hạnh Vi, Lâm Phong không biết từ khi nào đã xuất hiện bên cạnh nàng. Anh ta vỗ vai Hạnh Vi một cái nhẹ…

Hạnh Vi bị giật mình vì trong đêm tối tự nhiên có ai vỗ vai mình một cái, nàng định thét lên trong sợ hãi thì có một bàn tay phía sau lập tức bịt miệng nàng lại… nàng nhìn ra sau thì thấy Lâm Phong đang để 1 ngón tay lên miệng làm dấu hiệu im lặng.

Hạnh Vi trong lòng vơi đi cơn sợ này thì lại dâng lên 1 cơn sợ khác… nàng sợ Lâm Phong sẽ biết chuyện con bạn nàng lén lút “tò tí te” với chồng nàng. Nàng thì không có vấn đề gì vì cũng threesome vài lần rồi nhưng còn Lâm Phong… nàng chưa biết tính cách anh ta như thế nào. Nàng lo lắng sẽ có một chuyện lớn xảy ra…

Nhưng rồi nỗi lo của nàng nhanh chóng qua đi khi Lâm Phong nở một nụ cười bí hiểm. Anh ta từ từ bỏ tay đang bịt miệng Hạnh Vi ra và chỉ chỉ vào bên trong căn chòi nhỏ. Những ngón tay Lâm Phong từ từ chuyển trạng thái từ 3 ngón… thành 2 ngón… và rồi thành 1 ngón…

Và rồi ngay sau đó, Lâm Phong dùng tay vạch mạnh tấm màn che cửa chòi ra, đồng thời mở miệng hô lớn vào bên trong:

– “BẮT ĐƯỢC RỒI!!!”

Trong giây phút mà Hạnh Vi tưởng rằng hình ảnh Thế Bảo và Mỹ Dung đang say sưa bú mút hay làm gì đó bậy bạ cho nhau hiện ra thì… KHÔNG. Bên trong căn chòi nhỏ, cả hai người kia chỉ đang ngồi khép nép bụm miệng cười… Mỹ Dung còn tự mình giả bộ rên lên ư ử như là đang ấy ấy với Thế Bảo.

Hai người này trước đó khi ngồi trong căn chòi đã thấy được cái bóng Hạnh Vi xuất hiện từ trước… Thật sự trước đó Mỹ Dung đã chủ động âu yếm và hôn Thế Bảo, anh cũng vì không cưỡng lại được cô bạn vợ xinh đẹp trong một không gian chật hẹp và vắng lặng như vậy nên đã vạch ngực Mỹ Dung ra mà bú mút, trong cơn hứng tình Mỹ Dung vô tình rên lên vài tiếng làm thu hút sự chú ý của Hạnh Vi… nhưng khi cô nàng lẳng lặng tiến đến cạnh ngôi chòi thì bên trong này Mỹ Dung đã phát hiện ra, họ quyết định thay vì làm thiệt thì sẽ giả vờ tạo tiếng rên để chọc Hạnh Vi một phen vì dù gì cũng sắp bị nàng tìm thấy.

Nhưng cũng vì vậy mà Lâm Phong không nghi ngờ gì về “sự gian díu” của cặp đôi này, anh chỉ nghĩ đây là một trò đùa của bạn gái nhằm chọc tức anh và Hạnh Vi thôi.

– “Ok vậy là bắt được cặp đôi gian gian díu díu này rồi nha hahaha” – Lâm Phong nói lớn khi thấy Mỹ Dung vẫn giả vờ rên lên ư ử…
– “Hahaha, bắt rồi thì thua thôi.” – Thế Bảo lúc này mới chui ra khỏi căn chòi và nói.

Hạnh Vi khi thấy anh chui ra liền trao cho anh ánh mắt hình viên đạn, anh làm nàng muốn thót tim trong phen vừa rồi…

Sau đó cả nhóm quay trở lại phòng khách và coi thời gian, lúc này đồng hồ báo đã gần 20 phút trôi qua kể từ lúc Dung và Bảo đi trốn. Cả nhóm ghi lại thời gian và bắt đầu đổi lượt tìm kiếm.

Hạnh Vi cùng Lâm Phong nhanh chóng đi trốn trong khi Thế Bảo cùng Mỹ Dung đếm ngược ở phòng khách…

Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-yeu-va-thu-han/

– “3”
– “2”
– “1”
– “Bắt đầu nha!”

Từ trong một căn phòng, Hạnh Vi và Lâm Phong nghe thấy tiếng Thế Bảo hô lên… Họ biết cuộc chơi đã chính thức bắt đầu.

Hạnh Vi nghe lời Lâm Phong nên cùng anh trốn vào một căn phòng chứ không đi ra ngoài sân vườn như hai người trước, anh ta nói nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.

Và đúng như Lâm Phong đã dự đoán, Thế Bảo và Mỹ Dung đã đi tìm họ ở khu vực ngoài sân trước tiên.

Hạnh Vi và Lâm Phong cứ thoải mái mà nghỉ ngơi trong căn phòng sạch sẽ, sáng sủa. Thậm chí từ đây họ có thể phần nào quan sát được nhất cử nhất động của cặp đôi đang đi tìm kiếm kia thông qua chiếc cửa sổ nhỏ.

Và khi gần 15 phút trôi qua, lúc này từ bên trong phòng, Hạnh Vi nghe thấy tiếng bước chân của ai đó đi lại bên ngoài… Đó không ai khác chính là Mỹ Dung, cô nàng cùng Thế Bảo đã chia nhau đi kiếm và giờ đây cô ta đang ở trước cửa phòng…

Lâm Phong khi vừa nghe thấy có động tĩnh bên ngoài, anh liền ra hiệu im lặng rồi dắt tay Hạnh Vi tiến đến một bức tường trong căn phòng. Anh kéo một cuốn sách trên kệ gần đó… và bức tường lúc này bỗng xuất hiện một lối đi bí mật.

Hạnh Vi mở to mắt, há hốc mồm nhưng vẫn ráng không để phát ra tiếng động, nàng vô cùng ngạc nhiên vì điều Lâm Phong vừa làm… thì ra anh chọn căn phòng này là có lý do từ trước…

Nhưng rồi nàng cũng nhanh chóng bước theo Lâm Phong tiến vào sau phía bức tường, khi nàng vừa bước vào thì bức tường bỗng nhiên tự động đóng lại… từ bên trong này có những khe hở nhỏ có thể nhìn ra quan sát thấy được hết cả căn phòng… Hạnh Vi thở phào nhẹ nhõm trong lòng nghĩ là phen này thắng chắc rồi, nàng định quay mặt lại cười với Lâm Phong thì bất chợt lúc này mới phát hiện ra anh ta đang đứng mặt đối mặt với nàng… hai người đang đứng áp sát vào nhau… Hạnh Vi thậm chí còn có thể cảm nhận được hơi thở gấp gáp của Lâm Phong lúc này…

Từ phía ngoài bức tường, Mỹ Dung lúc này đã mở cửa bước vào trong. Nàng ta ngó trước ngó sau một lượt căn phòng sang trọng… và rồi khi định đóng cửa đi ra ngoài thì Mỹ Dung dường như phát hiện được một điều gì đó bất thường… tấm khăn trải giường không được ngay ngắn như những căn phòng trước đó mà nàng ta đã kiểm tra, rõ ràng là đã có người đã ngồi lên đó… Mỹ Dung quay người gọi tên Thế Bảo: “ANH BẢO, VÀO ĐÂY VỚI EM.”

Bên trong phía bức tường…

Hạnh Vi và cả Lâm Phong đã phát hiện ra sự bất ổn ở ngoài, họ thấy Mỹ Dung liên tục ngó nghiêng và xem xét từng ngóc ngách căn phòng.

Lâm Phong trong không gian chật chội cố gắng đưa tay mình lên làm dấu hiệu im lặng với Hạnh Vi, sau đó anh đưa 5 ngón tay lên ra hiệu là chỉ cần chờ thêm 5 phút nữa thôi là sẽ thắng cuộc. Hạnh Vi cũng gật đầu hiểu ý… nhưng vì không gian trong này quá chật nên cả người nàng lúc này có phần áp sát vào người của Lâm Phong phía trước… mồ hôi nàng bắt đầu chảy ra vì nóng… nàng cảm thấy có gì đó không ổn trong cổ họng… nàng sắp ho lên thành tiếng…

Lâm Phong mặt đối mặt với Hạnh Vi lúc này cũng thấy có sự bất ổn gì đó trên gương mặt xinh đẹp của nàng, Hạnh Vi đang cố gắng kìm nén một điều gì đó… môi nàng cứ nhấp nhỏm, đôi tay bên dưới không tài nào đưa lên bụm miệng được vì đã bị kẹt cứng…

Trong giây phút quan trọng đó, Lâm Phong biết là Hạnh Vi sắp bị ho, anh không suy nghĩ nhiều nữa… anh nhìn vào gương mặt xinh đẹp của nàng và đôi môi đỏ hồng đang từ từ hé mở… anh áp sát đôi môi mình, trao cho nàng một nụ hôn để mong rằng nó sẽ ngăn Hạnh Vi không ho lên thành tiếng.

– “Um” – Âm thanh từ trong cổ họng của Hạnh Vi…

Nàng mở to mắt với việc bị Lâm Phong bất ngờ trao cho nụ hôn, nhưng nụ hôn này cũng vừa đúng lúc bịt kín miệng nàng không cho nó phát lên thành một tiếng ho… nàng bất giác hiểu ra tại sao Lâm Phong lại làm vậy. Nhưng rồi… 1 giây trôi qua… 2 giây… rồi 10 giây trôi qua… đôi môi của Lâm Phong và Hạnh Vi vẫn dính chặt vào nhau như thế…

Bên ngoài phòng, Thế Bảo cũng đã xuất hiện.

– “Sao rồi Dung, em thấy có điều gì sao?” – Thế Bảo hỏi…
– “Phải, căn phòng này rất khả nghi, em chắc chắn họ đã từng núp ở đây… nhưng em kiểm tra nãy giờ vẫn không thấy ai.”
– “Có khi nào họ đi qua phòng khác rồi không?”
– “Cũng có thể… Nhưng em muốn kiếm thêm 1 chút nữa, anh vào lục soát thêm giúp em”

Đó là cuộc đối thoại của Mỹ Dung và Thế Bảo, hai người họ tiếp tục tìm kiếm trong căn phòng. Còn phía trong bức tường… Hạnh Vi bắt đầu thấy cảm giác là lạ… đôi môi đang bị trám kín của nàng từ từ cảm nhận được một vật ấm nóng và nham nhám tìm đường đi vào…

Đó chính là chiếc lưỡi của Lâm Phong, lúc đầu anh chỉ định giúp Hạnh Vi ngăn lại cơn ho thành tiếng… nhưng khi môi chạm môi với nàng, anh đã không kiềm chế được bản thân, anh giữ nguyên môi mình ở đó và khi thấy Hạnh Vi cũng không có phản ứng gì thì giờ đây phần con trong anh thôi thúc anh dùng chiếc lưỡi của mình tìm đường khám phá đôi môi đỏ hồng của Hạnh Vi.

Chiếc lưỡi Lâm Phong ngày một mạnh dạng hơn, nó chui rút qua phần miệng của Hạnh Vi và quấn lấy lưỡi nàng… Trong giây phút va chạm đó, Hạnh Vi bất ngờ rút môi mình lại, nàng lắc đầu ra hiệu để Lâm Phong dừng lại… nhưng trái với mong muốn của nàng, Lâm Phong một lần nữa áp sát đôi môi trao cho nàng nụ hôn nồng cháy tiếp theo.

Lần này Lâm Phong mạnh dạng hơn, anh vừa hôn vừa nút lấy môi và lưỡi Hạnh Vi… lúc đầu nàng cũng cương quyết từ chối, nhưng sau vài lần nhấp nhả… Lâm Phong dần cảm nhận được chiếc lưỡi Hạnh Vi cuối cùng cũng ngoan ngoãn mà để yên cho anh liếm mút…

– “Um” – Hạnh Vi rên lên trong cổ họng khi càng ngày nàng càng cảm nhận được chiếc lưỡi điêu luyện của Lâm Phong đi sâu vào trong miệng mình hơn, nàng không muốn làm chuyện có lỗi với chồng sau lưng anh, nhưng… không biết sao lúc này nàng lại để cho Lâm Phong thoải mái hôn chặt lưỡi mình…

Chưa dừng lại ở đó, đang trong tình trạng ăn cháo lưỡi bất đắc dĩ, Hạnh Vi dường như cảm nhận được phía dưới hạ thể mình có một vật gì đó cưng cứng đang chọt vào giữa háng nàng… Đó không gì khác chính là khúc thịt căng cứng của Lâm Phong, anh vì hôn Hạnh Vi quá say đắm nên đã làm cho cơn nứng bên trong mình bộc phát… thằng nhỏ của anh đã không còn giữ được bình tĩnh mà ngóc đầu dậy.

Hạnh Vi lúc này ngoài cảm nhận được cái thứ cương cứng kia đang chọc vào hạ thể nàng, nàng còn cảm nhận được 1 tay của mình bên dưới đang được Lâm Phong nắm lấy và đưa nó dí sát vào cái thứ cương cứng đó.

Trong giây phút bàn tay nàng chạm vào được khúc thịt của Lâm Phong, Hạnh Vi cảm nhận được sự to lớn lạ lùng của nó… nó rất to… to hơn của Thế Bảo là cái chắc… Nhưng nàng cố gắng lấy lại bình tĩnh, nàng 1 lần nữa rời môi khỏi miệng Lâm Phong và lắc đầu lia lịa.

Đổi lại Lâm Phong chỉ đưa 1 ngón tay lên ra hiệu: “Giúp anh một lần thôi nhé”

Hạnh Vi cũng như có phần hiểu ý, nàng lắc đầu từ chối việc đó, nàng cảm thấy hơi thở mình có phần gấp gáp nhưng nàng không cho phép bản thân làm chuyện này với bạn trai của Mỹ Dung, không cho phép nàng hư đốn sau lưng Thế Bảo.

Nhưng nàng không muốn là 1 chuyện, còn Lâm Phong vẫn cứ nắm lấy tay nàng mà dí sát hạ thể lại là 1 chuyện khác…

Anh ta sau đó còn mạnh dạng cầm tay nàng mà cho vào bên trong chiếc quần bơi của mình… Trong giây phút bàn tay mịn màng của Hạnh Vi chạm được vào khúc thịt to lớn của Lâm Phong, anh cố nén tiếng rên trong họng mình: “Ư”

Hạnh Vi thì cũng bặm môi, nhắm nghiền mắt khi bàn tay nàng bị ép phải chạm vào khúc thịt đó… nàng cảm nhận được sức nóng mãnh liệt phát ra từ dương vật của Lâm Phong… nàng cũng thấy được khúc dương vật này thật sự rất to và dài…

Và rồi trong giây phút mà chính Hạnh Vi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra… nàng đã tự động dùng tay cầm lấy khúc thịt của Lâm Phong… mà sục nhẹ.

– “Ưuuuu”

Lâm Phong cố nén tiếng rên của mình… cơn sướng từ con cặc to lớn được một bàn tay mịn màng của cô nàng xinh đẹp nhất thế gian từ từ sục nhẹ làm anh sung sướng tột cùng…

Bên ngoài phòng, lúc này Thế Bảo và Mỹ Dung cũng bỏ cuộc, họ đóng cửa lại và đi đến chỗ khác tiếp tục tìm kiếm.

Trong giây phút cánh cửa căn phòng vừa đóng lại, Lâm Phong lập tức chạm vào công tắc kiến cho bức tường 1 lần nữa được mở ra…

Không gian rộng lớn thoải mái trở lại, Lâm Phong nắm tay Hạnh Vi nhanh chóng dắt nàng vào nhà tắm của căn phòng.

Anh bế Hạnh Vi ngồi trên thành bồn rửa mặt và trao cho nàng một nụ hôn nồng cháy… hai chiếc lưỡi hòa quyện vào nhau một cách mãnh liệt…

– “Ummmm” – Hạnh Vi lúc này rên lên ư ử thành tiếng.

Bên dưới tay nàng vẫn không ngừng từ từ sục lấy khúc cặc to lớn nóng hổi của Lâm Phong…

Sau một lúc hôn nhau, Lâm Phong bế Hạnh Vi đứng xuống trở lại, anh nói nhỏ vào tai nàng:

– “Em giúp anh một lần thôi nhé.”

Hạnh Vi e ngại nhìn vào mắt Lâm Phong… nàng không trả lời lại, chỉ lặng lẽ nhìn xuống khúc thịt to dài đang uy nghi chĩa ra thẳng đứng của anh…

Và rồi Hạnh Vi từ từ quỳ xuống trước khúc thịt to dài đó… nhịp tim nàng tăng lên rõ rệt, lồng ngực nàng phát lên tiếng thình thịch khi trước mắt là một thứ quá đỗi to lớn hấp dẫn…

Hạnh Vi nuốt nước miếng, từ từ áp sát gương mặt mình tới gần dương vật Lâm Phong. Trong giây phút nàng hé mở bờ môi xinh xắn… định rằng sẽ ngậm lấy cái thứ to dài trước mặt thì…

Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-yeu-va-thu-han/

– “HẾT GIỜ RỒI, RA ĐI PHONG ƠI, VI ƠI, HAI NGƯỜI THẮNG RỒI!”

Tiếng của Thế Bảo phát ra từ phía phòng khách bên dưới như thức tỉnh cơn mê của Hạnh Vi. Nàng nhớ ra chồng mình vẫn đang tìm kiếm nàng ở ngoài kia… nàng không thể ngậm lấy khúc thịt này… dù là nó thật sự hấp dẫn nàng…

Hạnh Vi trong giây phút đó liền đứng dậy, nàng không dám nhìn mặt Lâm Phong một cái, lẳng lặng bước ra khỏi phòng tắm và đi xuống dưới phòng khách.

Lâm Phong trong khoảnh khắc hụt hẫng đó cũng tỏ ra thất vọng, nhưng anh hoàn toàn không muốn ép buộc Hạnh Vi… nếu nàng chấp nhận trao cho anh thì tốt, không thì nhiêu đó cũng đủ làm anh mãn nguyện lắm rồi… Anh cảm thấy có một chút rung động kỳ lạ trong tim mình.

Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tinh-yeu-va-thu-han/

Và rồi cuộc chơi cũng kết thúc, Hạnh Vi và Lâm Phong là người chiến thắng. Thế Bảo và Mỹ Dung phải dọn dẹp bãi chiến trường.

Đêm đó hai vợ chồng ngủ lại trong chính căn phòng khi nãy mà Hạnh Vi đã trốn… nàng có một đêm mặn nồng với Thế Bảo trước khi cả hai cùng nhau trở về nhà vào sáng hôm sau.

Chương trước Chương tiếp
Loading...