Tội lỗi

Chương 26



Phần 26

Tôi và mẹ dành cả ngày mồng một để ở nhà xem TV, tôi chẳng còn đủ sức làm thêm lần nào trong ngày đầu năm ấy nữa, mệt mỏi sau hai lần rồi…
Mồng hai, tôi và mẹ đi thăm hang xóm, sếp của mẹ ở công ty…
Mồng ba, điều mà tôi không ngờ đã xảy ra…
Khi tôi cùng mẹ ăn sáng xong, khi tôi còn đang đùa mẹ bằng cách sờ lên đôi vú mẹ thì có tiếng chuông cửa.

Tôi vội vàng buông mẹ ra chạy ra xem ai đến, có lẽ là hàng xóm qua chúc tết, tôi vừa ra mở cổng vừa tự nhủ…

Nhưng…

VGN của tôi đã chờ ở đó từ bao giờ, cô ấy cười thật tươi khi nhìn thấy tôi.. Còn tôi như chết lặng…

Tôi đứng như trời trồng khi thấy VGN đang mỉm cười nhìn tôi, có nằm mơ tôi cũng không nghĩ cô ấy đến thăm gia đình tôi vào dịp tết thế này. Sức mạnh nào đã níu kéo cô ấy về quê thăm tôi? Tình yêu?
Phải, cô ấy yêu tôi nhiều mà…

Con gái khi yêu thường mù quáng, con gái khi yêu thường yêu hết mình, chân thành… khi đã yêu sâu đậm rồi thì phụ nữ thường yêu người mình yêu hơn cả bản thân mình..
– Ai vậy con? – Tiếng mẹ tôi vọng ra.

Tôi không biết nói với mẹ thế nào, mới đêm qua trong vòng tay mẹ tôi nói rằng tôi chỉ lo học chứ chưa có người yêu… Vậy mà…

Tôi dẫn VGN vào nhà mà lòng ngổn ngang trăm mối… Những thứ mong manh đều dễ vỡ… Phải chăng…?

– Ai vậy con? – Mẹ tôi nhìn từ chân đến đầu VGN rồi hỏi tôi.
– Bạn con, bạn trên thành phố của con.
– Cháu chào bác ạ. – VGN nhỏ nhẹ, e thẹn như lần đầu…
Mẹ tôi không nói gì, ánh mắt đượm buồn, tôi hiểu… Tôi nói là bạn nhưng mẹ biết chứ, chẳng có bạn nào mà tết nhất thế này thân gái một mình xa xôi về thăm bạn trai cả, trừ khi là người yêu hoặc bạn thân đặc biệt nào đó…

Hôm nay VGN dễ thương quá, khoác chiếc áo choàng mỏng đi kèm với chiếc khăn thêu toát lên vẻ quý phái…
– Con dẫn bạn đi rửa mặt rồi ngồi chơi. – mẹ đi làm cơm.
– Vâng.

VGN là người thành phố, phong cách cũng rất tự nhiên, cười nói vui vẻ khi cùng tôi đi xuống bếp.
– Sao em biết nhà anh mà về thế? Đã bảo là anh sẽ lên sớm thăm em mà.
– Em xem địa chỉ ở CMND của anh, em muốn làm anh bất ngờ mà. – VGN khoác tay tôi cảm giác như hai người đã xa nhau lâu lắm.
– Đến thì phải báo trước chứ, nhỡ anh đi chúc tết vắng nhà thì làm sao?
– Em muốn làm anh bất ngờ mà, nếu vắng nhà thì em lại về… – VGN cười duyên…
– Em đến thế này mẹ lại nghĩ ngợi.
– Nghĩ ngợi gì ạ?
– Anh chưa nói gì về mối quan hệ của chúng ta mà, lẽ ra phải tập trung học tập thì anh lại dính vào em thế này…
– Thì anh cứ bảo em là bạn thân anh là được mà, sau này tính sau.
– Làm gì có bạn gái nào lại đến một mình từ xa vào ngày này chứ. Thôi, em nhớ lễ phép nhé, mẹ nhạy cảm lắm…

Chiều, VGN lăng xăng giúp mẹ tôi dọn dẹp nhà cửa, tiếp khách đến chúc tết hay phụ giúp mẹ nấu ăn. VGN cũng là người nhanh nhẹn nên mau chóng lấy lòng mẹ tôi. Bữa cơm diễn ra trong không khí thân mật, ấm cúng, tôi ước gì sau này mình có gia đình như vậy, một viễn cảnh hạnh phúc gia đình quay quần bên nhau.

– Bác trai đâu sao chưa về ăn cơm ạ? Từ chiều đến giờ cháu chưa thấy bác trai đâu.

Tôi chưa nói với VGN về hoàn cảnh gia đình tôi, về một người bố đã bỏ rơi mẹ con tôi từ khi tôi còn nhỏ, và mới đây thôi còn rời xa hẳn mẹ con tôi. Tôi và mẹ nhìn nhau gượng ngùng khi cô ấy hỏi thế.

– Bác trai về quê chúc tết chưa lên, chắc mấy hôm nữa mới lên. – Mẹ tôi nói dối, có lẽ tại mẹ muốn giữ thể diện cho tôi.
– Sao bác và anh không về cùng ạ? – VGN ngây ngô hỏi để câu chuyện được nối dài hơn.
– Tại trước tết hai mẹ con bác cũng về rồi, hơn nữa tết nhất đi lại cũng khó khăn nên… – Mẹ đỡ lời..
– Thôi, em ăn đi, cơm nguội hết rồi… – Tôi chuỵển sáng chủ đề khác…

Mẹ bê đồ xuống bếp rửa, VGN cũng lẽo đẽo theo sau, tôi nghe rõ câu chuyện của họ ở dưới bếp:
– Cháu quên con trai bác lâu chưa?
– Dạ, cũng được một thời gian ngắn.
– Hai đứa tính đến chuyện lâu dài chứ?
– Hì, cháu cũng chưa biết nữa, tạm thời cứ vậy đã, có ai biết trước tương lai đâu.
– Hai đứa bảo ban nhau học hành, thằng con trai bác nó cũng còn thơ dại lắm.
– Vâng, anh ấy học giỏi mà bác, lại chịu khó nữa, vừa học vừa làm, cháu khâm phục anh ấy nhiều lắm.
– Bố mẹ cháu làm gì?
– Dạ, bố mẹ cháu đều ở nhà bán hàng và cho thuê cửa hàng thôi ạ.

VGN ngồi xem ti vi ở phòng khách, tôi lẻn xuống bếp gặp mẹ.
– Mẹ thấy cô ấy thế nào?
– Trước con cũng hỏi câu này với HHTT còn gì.
– Nhưng VGN khác mà mẹ.
– Ừ. Con chưa cho nó biết gia cảnh nhà mình à?
– Vâng, con ngại.
– Nó ở đây bao lâu?
– Chắc mai về mẹ à, đêm nay mẹ cho cô ấy ngủ cùng nhé.
– Ừ, cũng chẳng còn cách nào khác. Để mẹ dọn phòng của mẹ, lâu rồi chưa ngủ ở đó chắc cũng nhiều bụi và thiếu hơi người. Giọng mẹ buồn buồn…

Tôi đi ngủ mà trằn trọc mãi không ngủ được, một phần vì nhớ hơi mẹ, đang ngủ với mẹ quen rồi, một phần vì tôi vẫn bất ngờ khi VGN đột ngột đến thăm tôi.

Phòng bên cạnh, tiếng mẹ tôi và VGN tâm sự, tôi không nghe rõ lắm vì hai người đều nói nhỏ đủ nghe. Có lẽ VGN lại tra tấn mẹ tôi bằng những câu hỏi ngây ngô, tò mò… Tính cô ấy là thế…

Rồi tôi chìm trong giấc ngủ khi nào không biết, trong giấc mơ tôi thấy mình ôm mẹ thật chặt, rồi lại mơ thấy VGN đang mời gọi tôi… Theo phản xạ tôi đưa tay tìm mẹ như bao đêm ngủ cùng mẹ, tôi cứ ngỡ đêm ấy tôi vẫn ngủ cùng mẹ nhưng quờ tay mãi mà không thấy mẹ đâu…

Giật mình, tôi chợt tỉnh giấc…

Nhớ…

Tôi nghe tiếng động nhỏ dưới bếp, cứ ngỡ là tiếng chuột bới rác hay tìm đồ ăn gì đó nhưng không phải, lại có cả tiếng nước chảy khẽ… Chẳng lẽ là VGN lạ nhà nên không ngủ được? Tôi tự nhủ…

Nhẹ nhẹ tôi đi xuống bếp, mẹ tôi đang giặt quần áo một mình…

– Sao mẹ không ngủ đi, 2h sáng rồi. – Tôi hỏi khẽ như sợ VGN thức giấc.
– Mẹ không ngủ được.
– Tại sao vậy?
– Có lẽ hôm nay mẹ ngủ trưa nhiều.
Tôi biết mẹ nói dối, vì hôm nay khách đến chúc tết buổi trưa mẹ chỉ chợp mắt một chút. Có lẽ mẹ không quen ngủ với người lạ hoặc cũng có thể vì một lý do nào đó, như nghen với VGN chẳng hạn… Cũng có thế mẹ không ngủ được khi quen hơi tôi rồi cũng nên…

– VGN ngủ ngon không mẹ?
– Nó đi xe mệt nên ngủ say từ sớm rồi.
– Mẹ vào ngủ với con nhé, con sợ mẹ không ngủ quen vơí cô ấy.
– Làm thế sao được, mai nó dậy biết mẹ sáng ngủ với con thì…
– Kệ, cô ấy không nghĩ như thế đâu.. – Tôi chống chế.
– Thôi, con đi ngủ đi, lát mẹ vào ngủ với nó sau, giặt cũng sắp xong rồi.

Mẹ đang ngồi tôi bế thốc mẹ dậy: “ vào ngủ với con thôi”

– Buông mẹ ra, mẹ đang giặt quần áo mà, VGN nghe thấy kìa.
– Không, để đó đã, muộn rồi, đi ngủ thôi mẹ.

Mẹ cố gắng giãy ra khỏi đôi tay tham lam của tôi nhưng tôi cũng không dễ dàng gì để cho mẹ thoát ra. Tôi cũng chỉ định bế mẹ vào phòng ngủ thôi chứ không có ý gì khác.

Mẹ càng giãy thì chiếc váy ngủ càng để lộ ra đùi và mông mẹ mỡ màng… Chiếc quần lót đỏ quen thuộc chỉ che đi được phần nào chỗ nhạy cảm của mẹ, còn lại thì những sợi lòng dài vẫn lẩn quất đâu đây…

Mẹ không còn giãy nữa, quay người lại dựa vào vai tôi nức nở…
– Sao vậy mẹ? Con chỉ muốn mẹ đi ngủ thôi, không có ý gì khác. – Tôi nói nhỏ vào tai mẹ.
– Ý gì là ý gì, bây giờ chuyện đó còn quan trọng gì nữa, mẹ con mình ngày nào cũng làm chuyện đó mà.
– Vậy sao mẹ lại khóc? Con làm gì có lỗi sao?
– Không, con chẳng có lỗi gì cả.
– Vậy sao mẹ lại khóc?

Mẹ nức nở trong vai tôi như lần đâù định mệnh ấy, tôi chợt nhớ lại những ngày đầu tôi trở thành nghịch tử ấy… Mẹ cũng khóc như bây giờ.. Tội lỗi…

Tôi không đoán được hết vì sao mẹ khóc, có lẽ mẹ buồn vì tôi có VCN hay sao?
– Vì cô ấy mà mẹ buồn à? Con xin lỗi…
– Chuyện con có người yêu chỉ là một phần thôi.
– Vậy chuyện gì vậy mẹ? – Tôi cố gắng để mẹ nói ra…
– Không có gì mà, đàn bà là thế, đôi khi hạnh phúc cũng khóc, đau buồn cũng khóc, đôi khi khóc vì những chuyện vu vơ…
– Nhưng lâu rồi con không thấy mẹ như vậy mà, những lần đầu thì…
Mẹ bịt miệng tôi lại, không để cho tôi nói đến những kỉ niệm cũ, có lẽ mẹ vẫn còn cảm thấy tội lỗi…

Tôi nhìn mẹ dưới ánh đèn của nhà vệ sinh hắt ra heo hút, mẹ đẹp quá… Tôi vuốt tóc mẹ, định dìu mẹ vào giường đi ngủ nhưng mẹ ôm chặt lấy tôi ngụ ý muốn ơ lại thêm chút nữa.

Tôi nâng cằm mẹ lên như hai người yêu nhau, nhìn thẳng vào mắt mẹ, những giọt nước mắt lòng lanh đọng lại trên bờ mi cong vút…

Gạt tay lau những giọt nước mắt còn đọng lại trên mắt trên má mẹ, nhẹ nhàng tôi đặt lên bờ môi mẹ một nụ hôn say đắm…

Mẹ nhắm chặt mắt lại thở hổn hển như lần đầu ấy…

Trong kia, trong chiếc giường của bố mẹ tôi ngày ấy, VGN đang chìm trong giấc ngủ say sau một ngày mệt mỏi…

Tôi dừng lại không hôn mẹ nữa khi hai bờ môi đã thấm ướt, khi hai lưỡi đã đủ chạm vào nhau… Tôi nhìn mẹ cười :
– Mình đi ngủ mẹ nhé, mẹ vào phòng VGN mà ngủ, con đi ngủ đây.
Mẹ nhìn tôi, ngước nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến, đã không còn những giọt nước mắt nữa, thay vào ánh mắt u buồn ấy là nụ cười duyên như hoa mới nở, một ánh mắt chứa đầy biểu cảm…
Mẹ ôm chặt lấy tôi, rũi rũi đầu vào ngực tôi như đứa trẻ.

Rồi… khi tay mẹ luồn vào quần đùi tôi mà xoa khẽ… Tôi không lấy làm ngạc nhiên khi mẹ làm thế, cũng chẳng phải lần đầu mẹ chủ động, tôi quen rồi, quen cả mùi hương của mẹ, nồng nàn…

Chú bé con của tôi ỉu xìu quá, lọt thỏm trong tay mẹ, rồi đột nhiên hùng dũng đứng dậy, lớn dần trong bàn tay nghệ thuật của mẹ…
Tôi nhìn mẹ không nói, tôi cứ để xem mẹ sẽ chủ động ra sao…

Chiếc quần lót, thành trì cuối cùng của tôi buông lơi…

Tôi xoa lên ngực mẹ, tự nhiên lại nhớ VGN quá, tại vì quá nhiều lần tôi chạm vào chỗ ấy của cô ấy, nhớ…

Mẹ không mặc áo lót khi ngủ, hai bên ngực lủng lẳng như vẫy gọi…

Tôi đẩy mẹ sát tường nhà vệ sinh, ngay bên ngoài hành lang ấy, tôi hôn mẹ như chưa bao giờ được hôn như thế…

Hai tay tôi xoa lên mông mẹ, lột nốt chiếc quần lót mỏng manh ra khỏi chân mẹ nhẹ nhàng…
Cô bé của mẹ ướt quá, to quá, cao quá, tội lỗi quá…
Lông của mẹ nhiều quá, rậm rạp quá…

Mẹ nắm tay tôi dí vào cô bé cuả mẹ như muốn nói, cô bé của mẹ khóc nhè rồi đấy, con bảo chú bé dỗ dành cô bé đi. Tôi lướt nhẹ trên mu mẹ, banh rộng hai bên mép ra rồi đưa cả ngón tay vào sâu thẳm…

Mẹ đứng sát tường, hai chân dang rộng ra để tay tôi nhịp nhàng uyển chuỷen vào dễ dàng hơn…
Tôi cho chú bé gặp cô bé của mẹ khi đã đủ kích thích, khi cô bé của mẹ khóc nhiều quá….
Chưa bao giờ hai mẹ con lại quan hệ đứng như thế này tại hành lang nhục dục ấy…

Tôi cố ấn sâu, đẩy mẹ sát vào tường… Mẹ cố kiễng chân để tôi vào sâu hơn…
Chỉ có tiếng rên khẽ giữa không gian vắng lặng…
Cả tôi và mẹ đều biết VGN đang ngủ trong kia, nên cố gắng nhẹ nhàng hết mức nhưng…

Nhưng khi hai cơ thể đã quện vào nhau, khi chú bé gặp cô bé thôi là tôi quên hết mọi thứ, tôi dập như vũ bão, như muốn cô bé của mẹ chỉ thuộc về tôi mãi mãi…

Tôi hôn khắp cổ mẹ, đưa lưỡi vào hai lỗ tai mẹ, rồi hôn lên vai, lên ngực mẹ, tay tôi bóp hai bên ngực mẹ như muốn bóp nát vậy.
Bên dưới, nước nhờn của mẹ chảy dài xuống dưới hang, ướt đẫm hết chú bé của tôi.

Tôi không kìm được cảm giác khi ấy, đã rên to hơn, mẹ lấy tay bịt miệng tôi lại như sợ VGN thức giấc.
Tôi xoay người mẹ lại, hai tay mẹ chống vào tường, mông mẹ nhô ra mời gọi, to quá… mong manh…

Tôi đưa mẹ vào cõi đam mê bằng những cú nhấp từ phía sau nóng bỏng, những cú dập liên hồi làm mẹ phát ra tiếng rên, lần này đến lượt tôi bịt miệng mẹ lại. Tôi cũng sợ VGN nghe thấy…

Tôi gần ra nên xoay người mẹ lại, bế mẹ lên trên đôi tay cứng rắn đầy đam mê của tôi…
Mẹ ra nhiều quá, chú bé của tôi chui tọt trong mẹ, đôi khi chạy cả ra ngoài, trơn quá…

Chú bé của tôi quen với cái hang ấy rồi, khít quá…

Mẹ ôm chặt cổ tôi như sợ tôi rời xa mất, tôi bế mẹ nhún nhảy để cho hai bộ phận sinh dục tiếp xúc nhau. Tư thế này làm tôi mỏi tay nhưng bù lại tạo ra nhiều cảm giác, vì chú bé của tôi vào sâu nhất có thể…

Cứ thế hai mẹ con như chơi trò đánh đu, mệt nhưng…

Mẹ ôm chặt lấy tôi, cổ ngửa lên trời khi tôi ra ào ạt trong mẹ, tôi cũng chẳng hỏi mẹ hôm nay có phải là ngày an toàn không nữa… Đã ra rồi thì không còn biết trời đất là gì nữa…

Tôi vẫn bế mẹ trong tay, vẫn để chú bé ngụp lặn trong cô bé của mẹ, dùng chân nhặt quần áo lên rồi bế mẹ vào phòng tôi… Mẹ tựa vào vai tôi im lặng…

Vào phòng, tôi đặt mẹ nằm xuống khi chim tôi nhỏ dần trong mẹ, cúi xuống hôn mẹ như để cảm ơn, mẹ cũng đáp trả bằng nụ hôn khờ dại…
Mẹ vẫn trần truồng trên chiếc giường quen thuộc… Thở dài…

Tôi nằm bên mẹ, hai tay đưa lên trán ngẫm nghĩ, tôi cũng như mẹ, hai cơ thể trần truồng….
– Sao mẹ khóc? – Tôi hỏi…
– Mẹ buồn vì VGN hỏi đến bố con… Người ta tết nhất có gia đình sum họp, còn mình thì…
– Mẹ có con rồi mà…
– Nhưng dù sao cũng không thể như gia đình người khác, lẽ ra chúng ta đã không thế này nếu gia đình hạnh phúc…
– Con tưởng mẹ buồn vì VGN.
– Cũng buồn và bất ngờ. Ngỡ là con sẽ khó quên HHTT nhưng ai dè lại nhanh như thế, lại còn nói dối mẹ.
– Con có lỗi mà…
– Mẹ có linh cảm VGN là người từng trải, hai đứa có gì chưa?
– Chưa mẹ à.
– Lúc nào con cũng kêu chưa có gì. Bên mẹ mà con còn như vậy nữa là khi xa mẹ…
– Con chỉ làm chuyện ấy với mẹ thôi…

Hai mẹ con thủ thỉ tâm sự như sợ VGN nghe thấy, tâm sự mọi chuỵên…
– Mẹ có tin là trong năm nay hai mẹ con mình không dứt ra được chuỵên này không?
– Tại sao?
– Vì sáng mồng một mà mẹ con mình đã quan hệ mấy lần rồi.
– Do mình hết con à.

Mẹ lúi húi dậy định mặc váy ngủ nhưng tôi giữ lại, chim tôi lại muốn gặp cô bé của mẹ lần nữa…
– Đừng con, mới mà ,coi chừng VGN!
– Con làm nhanh mà, nhớ….
Mẹ lại cam chịu để tôi đè lên mẹ mà dày vò thân thể mẹ… Mẹ lại dang rộng hai chân ra để tôi hì hục trên bụng mẹ…

Nói chùng thì dù là mối quan hệ gì, dù là người yêu, hay là với cave, hay là loạn luân đi chăng nữa thì bản chất của tình dục đều là thế, đều là để cho hai bộ phận sinh dục gặp nhau, chỉ khác là tuỳ theo hoàn cảnh, cảm giác và tình yêu thôi…

Tôi ra trong mẹ nhiều vô kể, chảy ra cả giường, tôi phải dùng khăn giấy để lau bãi chiến trường còn đọng lại…

Tôi ôm mẹ ngủ nhưng trong lòng suy nghĩ mãi. Suy nghĩ về những gì mẹ nói, những việc mình làm, mẹ khóc…

Đúng là cũng có lí do để mẹ khóc, nếu là tôi, tôi cũng khóc, tủi thân…

Lâu lắm rồi, tủi thân…

Không tủi thân sao được khi gia đình người ta quay quần bên nhau, còn mình thì…
Không tủi thân sao được khi người mình chùng chăn gối lại mang người yêu về nhà…

Tự nhiên thương mẹ quá, quay sáng thấy mẹ ngủ ngon lành, khuôn mặt đẹp như thiên thần mà lòng tôi đau nhói.. Dưới mông mẹ vẫn còn chảy ra thứ nước nghịch tử của tôi ướt một mảng váy ngủ… Tội lỗi…

Tôi đưa tay luồn qua gáy mẹ, kê tay để mẹ gối đầu, tôi cũng ngủ sau một hồi trằn trọc…
Hy vọng mọi thứ sẽ qua mau…

Chương trước Chương tiếp
Loading...