Trai quê
Chương 33
Thời gian cứ thế trôi qua mà không chờ đợi ai cả, thời cơ đối với mỗi con người chỉ có một lần, từ những thứ nhỏ nhặt nhất đến những điều to lớn nhất. Tôi tự hỏi tại sao? Chuyện giữa tôi và cô Chi lại chậm trễ tiến triển đến vậy, chỉ vì một câu nói mà mình đã tổn hao bao nhiêu công sức ư… Có đáng để tôi phải làm thế không… Thành ngữ ngày xưa có câu “Có công mài sắt có ngày nên kim” không có gì để nói nếu tôi không tin vào luật nhân quả, những công sức mình bỏ ra sẽ ắt xứng đáng với những gì mình nhận lại thôi…
Theo kế hoạch, như mọi khi tôi lại mò đến nhà cô Chi với một tâm trạng hớn hớn và chờ đợi, hôm nay là ngày đặc biệt với Trang, ngày mà sinh linh bé bỏng ấy ra đời… Tất nhiên là Trang không kể cho tôi, mà tình cờ tôi biết được trên Zalo của nàng… Hí hửng trước khi đến nhà cô, tôi lướt qua mấy cửa hàng đồ lưu niệm, ở đó sẽ có thứ tôi cần… Mục đích chính của tôi là muốn gây cho nàng một cách thật bất ngờ… Điều gì khiến tôi phải làm thế? Lên mãi sau này tôi mới trả lời được câu hỏi đó…
Nàng thích gì? Những món đồ xa xỉ, đối với Trang tôi nghĩ là không cần thiết, nàng yêu cái đẹp, biết thưởng thức những thứ đời thường trong cuộc sống, đơn giản mà có ý nghĩa đối với mình. Tất nhiên tôi biết Trang thích gì nhất, chính là tôi trong ngày sinh nhật ý nghĩa của nàng…
Nhưng mà đi người không sao được? Ít nhất cũng phải có một cái gì đó… Trông chiếc bình thủy tinh này đẹp quá, hỏi qua chủ quán mà sao mắc vậy, Chủ quán nói… đó là đồ handmade, những món đồ này được làm thủ công hoàn toàn, và đặc biệt đây còn là loại limited (Đại loại như rất hiếm, rất ít)… Tôi đoán chắc Trang sẽ rất thích nó… Nhìn kỹ nó không cầu kỳ, không nghệ thuật lắm, nhưng mà nó chứa một điều đặc biệt, một thứ tình cảm mà tôi dành riêng cho nàng… Bên trong được thiết kế một ngôi nhà nhỏ xinh xinh, một chiếc cầu thang nhỏ làm bằng những chiếc tăm tre, hay những quả bóng bay được những nghệ nhân trẻ tuổi thiết kế… Càng nhìn càng thấy mê hoặc…
Cầm trên tay món đồ đặc biệt, khéo léo tôi bỏ vào chiếc hộp bọc giấy gói cẩn thận, không quên thắt một chiếc nơ hồng xinh xinh ở trên… Tim bỗng đập rộn ràng, dù như thế nào đi nữa thì lần này cũng là lần đầu tiên tôi tặng quà một người con gái, kể cả đối với Linh tôi cũng chưa bao giờ làm thế…
Vậy là như nào…
Đến cổng, giờ này chắc chắn là nàng đã đi học về rồi, đôi tay run run cầm món đồ, đưa một tay lên bấm chuông hồi hộp đợi nàng ra… Chiếc váy xòe, khuôn mặt ấy, cái điệu bộ dịu dàng vui tươi đon đả chạy ra… Không biết tự bao giờ mỗi khi nhìn thấy nàng mọi lo toan buồn bực của tôi tan biến hết, chỉ có chút lâng lâng, một điểm tựa để mình cố gắng… Tôi vẫn nhớ đến cái khoảnh khắc, lúc tôi cần có ai đó tâm sự nhất tôi lại tìm đến nàng để chia sẻ cùng nhau… Nàng luôn thấu hiểu tôi mỗi khi tôi cần… Chỉ thế là đủ rồi… Nếu người đó không phải Trang mà là Linh thì sao…
“Hi… Bất ngờ quá nè… Hôm nay Tuấn đến nhà Trang luôn kìa…” Hai má nàng chợt ửng hồng…
Tôi không biết nói gì, chìa món quà nhỏ ra đưa cho nàng…
“Chúc mừng sinh nhật Trang…”
“Hai mắt nàng trố lên, trông nàng bất ngờ lắm… Không thể tin vào mắt mình luôn…”Tuấn đây sao? Galang và lãng mạn vô cùng…
“Hihi… Cảm ơn Tuấn nhé…” Nàng cầm quà chạy luôn vào nhà giấu đi nét ngại ngùng…
“Này! Không mở của cho Tuấn vào à…”
“Á… Trang vô ý quá…” Vừa mở nàng lại vừa luôn miệng nói câu xin lỗi…
“Nếu hôm nay không phải là sinh nhật Trang thì Tuấn về luôn rồi đấy…”
“Ai cho về mà về”… Nàng nắm lấy tay tôi kéo luôn vào nhà…
Cô Chi cũng đã về từ lúc nào rồi…
Ngồi xuống ghế… Tôi hỏi thăm ngày đặc biệt của nàng…
“À Trang… Hôm nay sinh nhật Trang, mà sao không thấy Trang tổ chức cùng bạn bè thế…”
“Tuấn biết không, trước giờ Trang vẫn thế… Trang chỉ có một ước muốn nhỏ nhoi là được bên gia đình vào dịp đặc biệt này… Nhưng Tuấn…” Nói đến đây nàng chỉ chực òa khóc thôi… Một cô gái đặc biệt với nhiều tâm sự.
Tôi biết Trang luôn thiếu tình yêu thương từ gia đình và người thân, chắc đã lâu rồi nàng không còn có cảm giác vui và hạnh phúc vào ngày này nữa…
Những lúc đó Trang chỉ thích ngồi ở đâu đó yên tĩnh, mở một cuốn sách ra đọc và thưởng thức một cốc trà cúc nóng… Mười chín năm rồi, hôm nay là ngày thứ hai Trang cảm thấy có cảm giác vui đến thế, tôi biết là có sự hiện diện của tôi, ơ… còn lần đầu tiên thì sao… Có một chút sự tò mò, tôi cũng không dám hỏi thêm vì liên quan đến đời tư của người khác…
“Tuấn hiểu mà… Trang đừng buồn, từ giờ trở đi có Tuấn và mẹ ở bên rồi… Mọi khó khăn rồi sẽ qua nhanh tôi… Cô lên cô gái…” Đưa tay lên chỉ sự quyết tâm…
Nàng cũng làm y như tôi… “Hì”…
“Trang bóc ra đi, xem bên trong đó là gì…” Tôi nhìn về hộp quà của tôi…
“Không được… Tí Trang bóc sau… Để Trang đoán, đó là một đồ vật vô giá…”
“Làm gì có cái gì là vô giá chứ…”
“Đối với Trang là vô giá…”
Nàng lại làm tôi thót cả tim vào vì những câu nói mạnh bạo như thế…
“Tuấn tí ở đây ăn cơm với cô luôn nhé…”
“Vâng!!!”… Cơ hội lại đến rồi.
Thấy cô Chi đang nấu nướng trong bếp, tôi chạy lại xem có phụ cô được gì không… Con trai nhưng tôi cũng không đến nỗi vụng về cho lắm…
Còn sót lại công việc dễ nhất là gọt chưa chuột, nhưng mắt tôi không rời khỏi cái mông căng tròn của cô Chi.
“Á!” Cái dao cứa vào tay… Tôi thề là từ bé đến giờ chưa bao giờ tôi bị như thế… Đến gọt quả dưa còn bị cứa vào tay thì tôi làm sao còn mặt mũi nào để nhìn em nữa… Hic…
Máu bắt đầu ứa ra nhiều hơn không kìm lại được nữa, tôi cố che dấu nhưng không được rồi, khuôn mặt nhăn nhó tỏ vẻ đau đớn… Và cuối cùng nó không thoát khỏi ánh mắt của Trang…
Nàng chạy lại chịt lấy tay tôi…
“Tuấn… Tuấn… Tuấn có sao không…”
“À Tuấn không sao?”
“Máu me chảy đầy ra thế này còn bảo không sao…” Nhìn nàng nói như sắp khóc vậy, cách nàng quan tâm tôi như đang chính quan tâm nàng… Tay tôi chứ có phải tay nàng đâu mà chăm chút từng tí một…
Buông chiếc dao ra, nàng mở tủ thuốc lấy một ít oxy già để khử trùng, rồi thêm một ít bông băng… Nhìn nàng làm cho tôi khéo léo lắm… Chỉ tiếc cho nàng đến giờ vẫn chưa yêu ai… Phải công nhận một điều rằng nếu ai yêu được Trang thì người đó sẽ là người hạnh phúc nhất trên thế giới này…
Trang này đừng tỏ ra quan tâm Tuấn được không? Những hành động đó càng tỏ ra cả hai hiểu nhầm nhau nhiều hơn thôi… Tôi nghĩ chứ không dám nói…
Cuối cùng cũng xong, nàng ra lệnh cho tôi là ở chỗ nào ngồi yên chỗ đó, không được chạy lung tung nữa kẻo lại bị như thế…
Đã hai lần đến nhà Trang rồi mà vẫn không thể quên được cái tính hậu đậu ấy của tôi… Mà số đen cái lần nào cũng bị ở ngay tại nhà Trang… Tự dặn mình lần sau phải chú ý hơn… Đặc biệt không được sao nhãng kế hoạch, không thì bỏ sông bỏ biển hết…
Bữa tiệc mừng sinh nhật nàng diễn ra đơn giản lắm, giống như một bữa ăn tối thôi… Nụ cười duyên dáng lại nở rộ lên như hoa điểm mười giờ… Hai mẹ con nhìn đẹp cả đôi, tôi không thể ăn được thêm, tâm hồn tôi đang lơ lửng trên áng mây cao, nơi có hai nàng tiên nữ đang ngồi ngay trước mặt đua nhau chăm sóc tôi như một ông hoàng…
“Cháu no lắm rồi!”
“No cũng phải ăn… Để đồ ăn thừa là không được đâu, Trang nó lại buồn… Hôm nay cô chỉ phụ họa thôi Trang nấu hết đó… Ráng ăn nhé cháu…”
Cô nói câu mà tôi không thể nào từ chối được, nín thở tôi gắp một lèo, miệng thì liên tục khen ngon… Trang cứ cười… Nhìn tôi ăn… Vì tôi biết niềm hạnh phúc của một người đầu bếp là món ăn của người đó được khen ngon và người ăn sẽ ăn hết sạch cứ không phải nó bao nhiêu tiền… Chân lý cả lên tôi phải dùng mọi cách để làm nàng và mẹ nàng cảm thấy thật vui… Tôi cảm giác đây chính là một gia đình, đặc biệt cô Chi giờ rất quý tôi, coi tôi như con cái trong nhà, không một chút đề phòng hay có suy nghĩ xấu về tôi… Mọi thứ phía trước còn quá mù mịt Tuấn ạ…
Sau chuyên mục ăn như lợn… Lại đến phần tiếp theo là thổi nến và cắt bánh sinh nhật… Chiếc bánh gato to đùng được bày ra trên bàn, trông nó đẹp lắm tận hai tầng bánh, bên trên phủ đầy kem tươi, còn đính một ít dâu tây, mà một chút socola chạy theo đường dài… Nói không ngoa chứ đây là lần đầu tiên tôi được ăn bánh gato, ở quê làm đếch gì có, ngày xưa tôi đi ăn sinh nhật bạn cũng chỉ có đĩa kẹo với đĩa hoa quả, còn quà tặng bạn thì có quyển vở, cái bút hoặc con búp bê mà tôi mua ở cửa hàng tiện lợi… xong gói giấy báo xộc xệch dán vào thế là xong. Không cầu kỳ như bây giờ… Ôi tuổi thơ còn đâu chứ…
Từng hàng nến được thắp trên chiếc bánh, khuôn mặt Trang tỏa ánh lửa vàng, hai tay chắp vào mắt nhắm tịt, nàng đang ước điều gì đó, mong là điều ước của nàng thành sự thật… Lúc đó tôi không nghĩ gì đâu nhá… Sau đó nàng buông tay ra thôi phù vào chiếc bánh… Đơn giản thế thôi anh em ạ…
“Nào nhà mình cắt bánh thôi nào…”
Đôi tay mềm mại khéo léo cắt từng lát bảnh nhỏ, Trang cũng không kém phần tinh nghịch, với tay quyệt một ít kem rồi phết đầy lên mặt tôi, tôi cũng chẳng vừa đâu, cả cô Chi nữa, cả ba người cứ thế lấy kem bôi đầy lên mặt vương ra cả tóc rồi áo… Dơ một tí nhưng mà vui lắm, tôi vui vì Trang và cô đều vui. Và hơn hết kế hoạch lại tiến thêm một bước nữa, tôi cố tình phết đầy bánh kéo lên mặt cô, chạm vào làn da mềm mại nơi cô, lúc này tôi gần cô lắm, không biết cô có để ý không bàn tay tôi liên tục đụng chạm vào cơ thể cô không, chạm vào mặt rồi cầm hẳn lấy tay cô, đôi khi lại còn lướt qua ngực cô nữa… Tôi cố tình làm mạnh vào hơn để cô có thể nhận biết được những điều đó… Tôi cảm nhận có một nét ngại ngùng nhưng sau đó lại tan đi nhanh chóng… Có thể cô chỉ nghĩ đó chỉ là một trò chơi, không có gì hơn đâu, nó còn trẻ ai đời lại làm thế với mình chứ… Đại loại là như thế… Nhưng cô nào có biết tôi làm vậy là cố tình đối với cô…
Kết thúc cuộc chiến với phần thằng không ai thuộc về ai, cả ba khuôn mặt giờ giống người tuyết giữa trời đông… Bánh kem còn vương vãi cả ra sàn nhà… Một buổi tối thật tuyệt vời… Cả ba cùng dọn dẹp, cô và Trang hí hoáy dọn sàn nhà còn tôi lau hết bàn ghế… Bờ mông của cô Chi cứ ngoãi ngoãi như đang khơi gợi tôi vậy, phải nói tôi ấn tượng nhất là cặp mông cô Kim đó… Lúc đó không có nhiều ý đồ xấu đâu… Đơn thuần là có một chút ham muốn xác thịt thôi… Chứ chưa đến mức là lúc nào cũng phải tưởng tượng tôi địt cô trong mọi hoàn cảnh… Điều đó lại khơi gợi tôi nhớ về hôm trước với bà Hiệu Trưởng, làm dấy lên sự tò mò về tâm lý phụ nữ, họ cần sao họ không nói ra đi, mà họ phải làm thế chứ… Còn nhiều điều mà sau này tôi mới học được từ họ cơ…
Đồng hồ điểm mười giờ, cơn buồn ngủ lại chợt ùa đến, tạm biệt nàng và cô Chi tôi ra về…
Đến nhà vẫn thấy bật điện, Linh ở dưới gọi điện thoại cho ai đó mà nghe giọng cười hớn hở… Nhìn thấy tôi nàng vội cúp máy…
“Linh chưa ngủ à em…”
“Em chưa ạ…”
“Cũng muộn rồi còn gì!”… Tôi lúng túng không như lúc ở bên Trang cảm thấy mình thoải mái hơn…
“À hôm nay anh đi đâu mà quần áo còn dính đầy bánh kem này…”
“Anh… Anh đi sinh nhật thằng bạn…” Tôi lấp liếm đi…
“Bạn?” Nàng không tin tôi lắm, nhưng cũng không muốn hỏi thêm tôi…
“Anh Tuấn, cuối tuần sau em cũng đi sinh nhật bạn… Anh đi cùng em nhé…”
Wow, một cơ hội tốt để tôi gần Linh hơn, tôi không ưa gì đám bạn của Linh cho lắm, nhưng dù sao tình cảm tôi dành cho em là thật lòng, em cũng biết rõ điều đó là đằng khác… Chắc chắn em sẽ không bao giờ phạm phải sai lầm trước kia… Tôi sẵn sàng vì em mà làm tất cả, cố gắng chỉ vì tôi yêu em “Linh à em đã yêu anh chưa?”… Đơn phương lên nó khổ thế đó anh em ạ…
Có phải trong tình yêu người ta sẵn sàng hy sinh tất cả mọi thứ để đổi lấy sự bình yên bên người mình yêu thương không…
… Bạn đang đọc truyện Trai quê tại nguồn: http://truyen3x.xyz/trai-que/
Sáng hôm sau, ngủ gục trên bàn học, mọi thứ thật nhàm chán không có gì mới mẻ cả, trừ mỗi tiết học của cô Oanh, cô trưởng khoa của tôi, cô ơi giờ cô có ở phòng không em qua liền nhé… Cầm điện thoại tôi nhắn cho cô rồi hỏi thăm… Đợi lâu lắm… Tôi sốt ruột, cô bơ mình rồi sao, mình có làm gì để cô phật lòng không… Ting… Chúa đã cứu rỗi suy nghĩ ấy bằng cái kết không thể đẹp hơn… “Cô có, Tuấn sang đi…”
Đánh liều tôi xin cô giáo ra ngoài, trốn luôn con mẹ nó tiết chứ xin cái nỗi gì… Trên đường đi tôi hứng thú hơn bội phần, trên kia là chiếc camera được giấu kỹ trong góc tường, khung cảnh hiện ra không phải là hai người nữa, mà là ba người, người đàn bà đầy quyền lực đang lấp sau chiếc camera để chứng kiến cuộc tình hoan lạc của tôi với cô Oanh…
Mở cửa phòng, ngó thấy tôi, cô Oanh đã nhanh trong cởi bay chiếc áo đồng phục trường ra và chạy đến ôm chầm lấy tôi, sông có thể cạn núi có thể rời, nhưng tôi dám chắc tình cảm cô dành cho tôi mãi mãi như một, cái ôm giống như mọi khi nhưng hôm nay khác đi một chút, mạnh mẽ hơn, vì tôi phải làm tròn vai diễn của mình. Phải cố gắng làm toát lên cái hồn của một bộ phim… Đầy đủ các bước…
Đôi tay tôi xoa khắp cơ thể cô, đôi môi nồng nàn lại cuối lấy nhau, trao cho nhau những giọt nước bọt ngọt ngào, tôi lè lưỡi la liếm vào lưỡi cô rồi tràn khắp trên khuôn mặt dâm đãng ấy. Đôi mắt cô lim dim khờ dại đi theo chiếc lưỡi ma thuật… Người cô ngã xuống, đứng không còn vững nữa, tôi kéo cô vào trong buồng, để cô ngồi trên chiếc ghế tựa, cái áo lót còn sót lại trên cơ thể cô được tôi kéo phăng ra, tôi điên cuồng cắn xé nó, lưỡi tôi liếm qua tai, hai bàn tay cứ thế mà bấu, mà bóp không thương tiếc một chút nào…
“Sao hôm nay Tuấn mạnh thế…”
Tuấn đọc được trong cuốn thiểu thuyến Jav rằng đàn ông càng mạnh thì phụ nữ càng thích… Sách do nhà xuất bản Pornhub phát hành…
Tiếng cười khúc khích dâm đang của cô phát lên, cô cười vì câu nói của tôi cô không hiểu gì cả…
“Nói gì vậy…”
Tôi kệ cô… Lưỡi tôi đưa xuống bầu vú căng tròn, hai núm hồng lên thấy nó, nó to mềm, cương cứng hết lên…
“Sao cô có con rồi mà vú cô còn đẹp thế…”
Nhìn cô tỏ ra ngượng ngùng… vì đó là một lời khen của tôi…
“Tuấn có thích không, của Tuấn hết đấy…”
Tôi thích thú… Á… Cô cắn răng đau điếng lên vì tôi bóp mạnh, nhưng vẫn không ngăn tôi lại… Cô có chịu được được lâu nữa không hả cô Oanh…
Mọi sự hưng phấn đều có một mục đích của nó, mục đích hôm nay là tôi sẽ phô diễn sự mạnh mẽ của mình cho bà Nhung thấy, nếu bà ta đang xem clip này ắt hẳn tay bà ta đang mò xuống lồn, từng ngón tay một đang mải miết trên cái khe lồn ướt sũng đó… Đôi mắt lim dim nhìn vào màn hình điện thoại…
“Cô quỳ xuống đi, bú cặc cho Tuấn nhé?” Tôi ra lệnh cho cô…
Cởi chiếc thắt lưng ra, cái buồi bật lên, tôi cố tạo khoảng trống để chiếc camera có thể quay cận cảnh nhất… Lưỡi cô uyển chuyển quét dọc thân buồi, chà sát lên hai bìu dái, dí sâu vào trong rồi tiếng dần về phía khe đít tôi, tôi cố dạng ra hết cỡ để cô tiếp cận hết phận hạ bộ…
Há to mồm ta, hơi ấm mồm cô tỏa ra khắp con cặc tôi, một cơn sướng nhẹ chạy rần khắp cơ thể. Có bao nhiêu anh em ở đây được bú cặc rồi ạ? Cảm giác thế nào? Cho mình nhận xét bên dưới nhé…
“Chụt… Ôi… Sướng… Tuấn sướng… Ư…”
Cô nút thật mạnh vào trong, miệng cô cố gắng nuốt chửng nó sâu vào… Tê tê, phê phê… Đã lắm anh em ạ… Giống như anh em đang đi ngoài đường lạnh lẽo tự nhiên được chui vào trong chăn ấm đệm êm vậy… Nếu anh em nào chưa thử tranh thủ kiếm sớm rồi thử đi nhé…
Miệng cô di chuyển nhanh hơn, lưỡi cô xoắn lại ôm chặt lấy gốc cặt, rồi sau đó cô lại thả ra, quệt lấy đầu cặc, quét qua cái khe nhỏ nơi mà để nước đái chảy ra…
Cơn sướng đến nhanh quá, chắc tôi gục mất, tôi kéo miệng cô ra khỏi con cặc, để cô xuống, cho cô nằm trên tấm thảm mỏng tôi vừa trải sẵn…
“Sáng háng ra đi cô?”… Nói với cô…
Lưỡi tôi quét sâu vào lồn… Quét một cái thật mạnh…
A… A… A… Lồn cô hôm nay thơm thế, Cô dùng loại nước hoa nào? Hay nước rửa lồn nào thế… Tôi nghĩ trong đầu cũng hơi ngại nên không dám hỏi…
Càng thơm càng sạch sẽ thì càng tốt, chỉ làm tôi kích thích hơn trong việc này, Xuỵt… soạt… Oh… Hai tay banh hai mép lồn ta, một vùng hồng rộng lớn, lồn cô vẫn còn ngon lắm anh em ạ, cái loại ít được địt bao giờ cũng ngon… Đặc biệt là phụ nữ có tiền, luôn dành thời gian để chăm sóc, không những da mặt đâu mà còn cả lồn nữa… Giờ còn có cả công nghệ vá màng trình cơ… Nao bày cách để cô làm thử xem… Tôi cũng tò mò không biết lần đầu được phá màng trinh nó như thế nào… Nhưng Linh, có lẽ tôi chẳng còn cơ hội nào nữa, dẫu sao tôi vẫn hài lòng với cuộc sống của mình.
Nước lồn ứa ra nhiều hơn, trên hết bây giờ chính ra khoảnh khắc tôi phô diễn khả năng làm tình tuyệt vời của mình. Bằng những gì tôi học được, tôi sẽ làm lồn cô lên tiên luôn…
Ngồi xổm dậy, lấy tay chỉnh dương vật thẳng với lỗ lồn cô… Quệt ngang quệt dọc rồi Ót… Một cái thật mạnh vào trong…
“A… a… a” Cô rên một cái thật lớn, mắt mũi nhắm tịt vào lưỡi thì liên tục liếm môi, tỏ vẻ ra mình thèm thuồng lắm… Nhẹ dần… Tôi ra vào từng cái một thật đơn giản trước. Đôi tay bấu mạnh vào hai bên hông sườn làm điểm ghì… Phạch… Phạch… Nhanh dần nhanh dần… Á… ư… Phần bụng dưới đẩy nhanh hơn, mạnh hơn… Thúc sâu vào lồn cô kèm theo những tiếng rên thảm thiết. Nhìn mắt cô trợn ngược lên há hốc mồm ra là tôi biết được cô lúc này không còn là chính cô nữa, chỉ là một con đàn bà đang thời kỳ động đực, thèm một cái buồi to để đút vào…
Cũng hơi mỏi, tôi đổi thư thế.
“Cô quỳ xuống chổng mông ra Tuấn địt nào…”
Cô ngoan ngoãn nghe lời tôi, Đét… Tay tôi táng mạnh vào mông cô một vết đỏ ngầu… Thằng Tuấn này không thương hoa tiếc ngọc gì cả… Đổi lại tiếng kêu đau đớn của cô thì cô chỉ có một tiếng rên nhẹ ư ử… sâu trong cuống họng…
Kê buồi vào lồn cô… Thôi thúc mạnh luôn… “A… A. A… a… Á…”
“Ư… Tuấn… ớ… Tuấn… á…”
“Tuấn địt oanh có thích không…”
“Có… Có… Oanh có…” Kèm theo đó là những tiếng thở hổn hển…
“Oanh thích cái buồi này không…”
“Có… Ngoan đi, hàng ngày Tuấn sẽ địt vào lồn Oanh ở đây nhé…”
“Dạ… Ư… ư…” Thời điểm phụ nữ biết nghe lời nhất là lúc say và lúc đang bị địt… Anh em cứ thử đi…
Lồn cô ứa ra từng dòng nước nhỏ chảy xuống sàn, mỗi một dòng là một lần lồn cô lại lên đỉnh. Chiếc mông xinh xắn ngày nào không còn nữa, nó đỏ lừ sưng tếu lên vì bàn tay mạnh bạo của tôi…
Với tay túm lấy tóc cô, tôi giật mạnh về đằng sau… Tưởng tượng mình đang phi một con ngựa cái ra chiến trường… Phương pháp này giúp bản thân đánh lạc hướng đi, và cơn sướng, sự xuất tinh sẽ không con nữa… Toàn bộ trạng thái vật lí đều do não bộ thực hiện mà ra… Không phải hiển nhiên mà tinh trùng cứ thế nó bắn ra đâu, là ý chí mình đang thôi thúc nó ra nó mới ra thôi…
“Oanh đứng dậy đi, tay chống vào tường nhé…” Đổi tư thế thường xuyên giúp thôi đỡ bị mỏi và có chút ít thời gian để nghỉ ngơi…
Cạ buồi vào khe lồn nàng… Tôi thọc vào trong, ngoái ngoái để lồn quen dần với những điều đó…
Cảm giác chiếc lồn của nàng đang nở to ra, dãn cách và biết thích nghi hơn… Khi cần có một lý do nào để thích nghi thì có thể áp dụng trong mọi hoàn cảnh…
“Tuấn địt thế này, lồn Oanh sướng không, có đau lồn không…” Tôi biết hôm nay tôi hơi quá đà với cô…
“Ư… U Không đau lồn. Tuấn địt cho lồn Oanh nát đi… Ư… Lồn thèm buồi… Địt… địt… mạnh Tuấn…”
Chết mẹ sắp ra rồi, tôi vội rút buồi ra, quỳ xuống úp mặt vào khe đít nàng mà bú mạnh… Một cách rất hữu hiệu để tạm thời ngừng chiến, mà vẫn gây cho đối thủ những đòn choáng vàng…
Khi cơn sướng dịu đi, tôi cầm một chân nàng nhấc lên kê con cặc vào trong, đưa đẩy trong khe lồn hồng hào đáng yêu đó… Lồn cô Oanh địt mãi không chán luôn… Tôi phải dùng những từ đẹp đẽ nhất để miêu tả nó…
“Mạnh… Mạnh này… Nát lồn này… Địt lồn Oanh này… Chết chưa…” Tôi khẩu dâm với cô…
“Chưa chết… Yêu Tuấn quá Tuấn ơi… Lồn này không thể sống thiếu cái buồi của Tuấn…”
“Để buồi Tuấn với Lồn oanh sống chung mãi với nhau như này nhé… Dính luôn vào lồn Oanh giống như hai con chó đi tơ đấy…”
“Nhỡ không rút ra được thì sao…” Cô hỏi ngây thơ…
“Thì buồi Tuấn cứ ngâm trong lồn Oanh thôi… Oanh không thích sao…”
“Không… Hì có… Lồn oanh thích…”
Cũng ba mươi phút trôi qua, như thế là quá xuất sắc với tôi, hơn hẳn những lần khác, vì hôm nay tôi có tận hai động lực để phấn đấu…
“A… a. A… Tuấn ra. Aaa… Bắt thằng vào lồn Oanh nhé… ư.”
“Bắt sâu vào tận tử cung Oanh đi nào… á… á. Sssss… ss…”
Thúc một cái đến tận tử cung nàng, dòng tinh trùng bắn ra xối xả… Sau thời điểm đó lượng Hoóc – Môn giảm đáng để, tôi thấy thấm mệt rồi không được như lúc nãy nữa… Mồ hôi nhễ nhại giữa trời đông, lấy chiếc khăn mỏng của cô, tôi lau đi những dấu tích còn sót lại trong cuộc chiến… rồi vội vã rời đi.
Đâu đó trên chiếc camera một phụ nữ xinh đẹp đang ngắm nhìn những thước phim chân thật nhất về thằng Tuấn… Và mọi thứ sẽ dần được hé lộ…