Trai quê
Chương 37
Mấy ngày sau đó, tâm trạng của tôi cực kỳ tệ, tệ đến nỗi tôi chẳng đoái hoài đến ai cả, thậm chí cả những người phụ nữ đã đi ngang qua đời tôi, tôi chẳng để tâm, chán nản mọi thứ… Tôi lo cho nàng, không biết giờ đây nàng đang làm gì… Có ổn không… Đừng để mọi thứ xung quanh lấn át lý trí mình, hãy là Trang trong mọi hoàn cảnh…
Có điện thoại, lại ai gọi nữa đây, tôi mệt mỏi chẳng buồn nghe, đến tiếng chuông thứ hai tôi mới lật máy lên, số cô Chi hiện lên màn hình điện thoại, cô Chi đang gọi cho tôi, chắc chắn là chuyện của Trang rồi, thế Trang có chuyện gì sao… Hay là thằng có kia đã làm gì tổn thương nàng…
Mồ hôi nhễ nhại, đôi tay run lên, bấm nút nghe trên màn hình.
“Alo cháu nghe ạ…”
“Tuấn à… Cô muốn nói chuyện riêng với cháu… Về chuyện của Trang…”
“Trang”… Đúng như cái điều tôi vừa lo lắng, Trang đã xảy ra chuyện…
“Vâng vâng… Cô đang ở đâu, cháu tới ngay…”
“Khỏi cần, để cô qua đón cháu đi luôn…”
Vâng, địa chỉ ở ngã tư xxx… Cháu đợi cô ở đó nhé, tôi không dám đọc địa chỉ nhà cô Hương ra, sợ có chuyện chẳng lành giống như vụ ở Vincom vừa rồi…
Bỏ chiếc điện thoại vào túi, tôi chạy bộ ra điểm đón, vừa đến thì chiếc ô tô của cô cũng đã đậu ở đó rồi, cô vẫn sang trọng điệu đà trong những bộ trang phục đắt tiền như mọi khi…
“Vào đi Tuấn!”…
Trên đường đi, cả hai đều không nói với nhau một câu nào, tôi run lẩy bẩy, còn cô cố tỏ ra bình tĩnh, tôi… tôi sợ phải đối mặt với cô… tôi không… không biết làm thế nào để thoát ra khỏi vũng bùn này… Nó lún vào sâu quá…
Một quán cafe nhỏ, ánh đèn mờ của buổi chiều tối, tôi đi cùng cô vào trong, những ánh mắt soi mói của những thằng thanh niên mới lớn hướng về phía cô, cũng như sự sang trong và thân hình nuột nà của cô vậy…
“Tuấn uống gì để cô gọi…”
“Cho cháu một ly nước chanh cô ạ…”
“Em ơi… cho một ly nước chanh và một sinh tố bơ nhé…”
Tôi cúi gằm mặt xuống dưới, phải nói gì bây giờ, lòng tôi nặng trĩu, tôi sợ đến cả cô cũng ghét tôi về chuyện của Trang, chính tôi là người chủ động làm em tổn thương cơ mà…
“Tuấn, nhìn lên đây, nói cho cô biết chuyện của Trang là thế nào?”… Cô nghiêm mặt nhìn tôi…
“Dạ… Dạ… Chuyện đó, chuyện đó là như thế này ạ!”
“Hôm đó, cháu cùng Linh, tức là người yêu cháu, đi xem phim ở trong trung tâm thương mại, thì lại bắt gặp Trang, và cuối cùng Trang nhìn thấy cảnh đó nên… Sự việc với thành ra như thế này…”
“Cháu có yêu Trang không?”…
“Cháu không…”
“Thế tại sao cháu vẫn quan tâm nó, làm nó nhận thức sai về cháu…”
“Cháu… cháu chỉ coi Trang như em gái thôi ạ…”
– Nhưng mà Trang đâu có nghĩ thế, nó là một đứa nhạy cảm, nhất là trong tình yêu, chưa bao giờ cô chứng kiến con bé lầm lì, khuôn mặt thì ủ rũ, nó tự nhốt nó trong phòng, thâm chí hôm qua khi nó về nó còn không ăn uống gì cả… Cô lo cho nó quá…
– Hôm qua nàng còn đi với thằng Nam cơ mà, thế là sao… Nàng bảo nàng ghét tôi, vậy sao nàng phải tự hành hạ mình như thế chứ… Tôi nghĩ thâm, lòng tôi càng đau hơn khi cô nói ra những câu như thế…
Nó khóc nhiều lắm, cô có hỏi nhưng nó không nói, bỗng lúc cô dọn bàn học của nó, cô thấy nó để một tấm ảnh của cháu, không biết nó chụp từ bao giờ, tấm ảnh bị xé vụn ra… Cô nghĩ ngay đến cháu…
Dạ… dạ, nàng yêu tôi đến mức đó ư… Nàng yêu tôi thậm chí bất chấp sức khỏe của nàng có xấu đi từng ngày, yêu tôi không cần lý do gì… Không ai có thể lý giải được cho tình yêu cả… Những người nhiều cảm xúc như Trang càng khó lý giải hơn cho tình cảnh này…
“Đúng là do cháu, cháu biết Trang thích cháu, và cô ấy đang bị tổn thương, nhưng cháu cháu… đến cháu cũng không biết mình phải làm gì?”…
“Cô muốn cháu… Làm giúp cô một việc này thôi… Hãy giúp Trang… Trang nó cần cháu hơn bất cứ điều gì khác… Cháu là một phần của con bé… Dù không thể đến với nhau cũng được… Nhưng làm ơn… Cháu hãy ở bên nó lúc này… Nó cần cháu?”…
Cô nói khác hoàn toàn với thái độ ngày hôm qua của Trang, nàng dửng dưng như đang cố tránh né tôi, tôi vẫn không hiểu điều đó có nghĩa là gì, nàng vẫn không quên được tôi, tôi biết việc nàng có một người con trai khác chứng tỏ nàng sẽ rất mạnh mẽ… Nhưng giờ đây mọi thứ ngược lại, nàng yếu đuối hơn những gì tôi tưởng… nàng cần người đó để dựa vào (chính là tôi)… nàng muốn được yêu thương… Và khi mất đi tình yêu đó nàng sẽ rất đau khổ… Còn tôi nghĩ thằng Nam chỉ là cái cớ để nàng quên tôi đi… Tôi không nghĩ một người như nàng lại dễ dàng thay đổi…
“Để cháu suy nghĩ đã ạ… Có gì trong ngày mai cháu sẽ trả lời cô…”
“Cô lo lắm Tuấn à… Có gì trả lời sớm giúp cô nhé… Cô và con bé cần cháu…”
“Vâng…”
“Tôi và cô ra về!”… Mỗi người mang cho mình một suy tư, tâm trí tôi đang bị dằng xéo bởi hai người con gái, một người tôi yêu và một người yêu tôi… Mọi chuyện không dễ dàng như tôi tưởng… Tình yêu đúng là thứ tình cảm mà chắc cả đời người cũng chẳng thể lý giải được… Lúc ngọt lim… Lúc thì đắng chát… Và giờ đây tôi đang nếm từng vị đắng của nó… Tôi muốn đến bên Trang ngay lúc này, nhưng nếu Linh phát hiện ra mọi chuyện lại càng tệ hơn, em có thể lại giống như Trang… Một người là quá đủ rồi…
Đang đi, chiếc xe bỗng bị phanh… kít tttt… một cái… làm tôi chút đầu về phía trước, cũng may là thắt dây an toàn vào không thì giờ nhập viện luôn… Thái độ đó của cô là như thế nào, cô đang làm gì thế kia, nguy hiểm quá…
Quay sang cô, ánh mắt cô đang hướng về cái vỉa hè bên kia đường, không ai khác chính là thằng Hoàng, nó với một con bé nào đó, đang cười nói tình tứ với nhau, Vâng… Hoàn cảnh không khác gì tôi và Trang cả… Mọi thứ diễn ra quá trùng hợp nên thực sự tôi rất lo lắng về những chuyện sau này… Chỉ sai một ly thôi là đi hẳn một dặm ngay… Ranh giới giữa sống và chết diễn ra mong manh lắm…
“Chiếc xe từ từ đi… Giờ tôi mới dám quay sang hỏi cô…”
“Có chuyện gì thế ạ…”
“À… Không… Không có chuyện gì đâu cháu…”
“Không… không!!!” Miệng cô lẩm bẩn không phát ra thành tiếng, tôi biết cảm giác cô giờ ra sao, không cần biết người con gái đó là ai, nhưng cô thấy buồn cho chính mình…
“Tuấn… Đi ăn với cô nhé…”
Cô mời tôi đi ăn… Giờ vẫn còn tâm trạng để ăn với uống sao… Thôi cũng được… Tôi cũng đang chán không biết phải làm gì… Có lẽ tôi cũng nên ngồi với cô nhiều hơn, để trải lòng, trải những tâm sự những nỗi niềm riêng của mình… Tôi cần một người để giãi bày mọi thứ…
“Vâng! Cô cháu mình đi thôi…”
Chiếc ô tô đậu ở một nhà hàng sang trọng, đèn hoa thật tráng lệ, mỗi lần như thế này tôi lại nhìn xã hội bằng một ánh mắt khác, dòng người tấp nập xô vào nhau, mọi thứ vẫn động quá nhanh và tôi cần phải thay đổi nhiều… Tôi và cô vào một phòng Vip riêng, bên trên có một bàn xoay và có một nhân viên bên ngoài phục vụ… Ánh mắt cô đượm buồn tuyệt vọng, cái đầu lạnh của cô đâu rồi chứ. Trong công việc cô luôn là người giỏi chịu áp lực mà, sao cái lưới tình kia lại dễ dàng làm cho cô sụp đổ thế…
“Em ơi… Cho chị hai chai rượu chivas ra đây nhé ra đây nhé…”
Tôi và cô cùng chung ý tưởng, ăn không thì chán lắm, mỗi khi người ta buồn, đặc biệt là thất tình rượu là thứ không thể thiếu được, mượn rượu giải sầu mà…
“Cạn ly Tuấn!”… Nhìn cô kia, cầm cái ly lên rồi dốc một phát hết vào miệng, nó đắng nó cay, hương vị đau khổ và tuyệt vọng… Dù giàu hay nghèo, địa vị cao hay thấp thì cũng chỉ là con người thôi, họ cũng đau chứ, cũng nhiều tâm sự chứ…
Một ly rồi hai ly… Và nhanh chóng một chai rượu đã hết… Cô đã ngà say, cái mùi rượu nồng nặc tỏa bốn xung quanh, nhìn cô hất sang bên nọ rồi bên kia như sắp gục đến nơi rồi…
“Cô… Cô say rồi, đừng uống nữa cô…”
“Để cô nói cho mà nghe, đàn ông trên đời này chả có ai tốt cả, tất cả đều là dối trá hết, chẳng có ai tốt đâu…”
“Vâng… Nhưng không phải tất cả cô ạ, thế người cô đang nói là ai”… Tôi cố tỏ ra ngờ nghệch.
“Tuấn biết Hoàng không!”
“Cháu biết!”
“Cô yêu Hoàng! Trước giờ trong mắt cô Hoàng luôn là một người đàn ông tốt, luôn biết quan tâm chăm sóc cô, nhưng Tuấn để cô nói… Đàn ông ấy, họ chóng quên nhanh lắm phải không…”
“Cô quen hắn lâu chưa… Cháu cũng đoán rằng hắn không phải người tốt…”
“Trước khi cô ly hôn với bố Trang… Hoàng… Tại sao hoàng lại có thể đối xử như thế với cô chứ”… Nước mắt cô chảy ra, cô khóc cho thằng đó…
Để tôi thử xâu chuỗi lại mọi chuyện xem, bố Trang là người cục mịch gia trưởng hay bạo lực, còn người phụ nữ dù có tiền tài danh vọng họ cũng không chịu được điều đó, lúc cô yếu đuối nhất, cô đã ngả vào vai thằng Hoàng, chính nó làm cho gia đình Trang tan vỡ, cái tờ đơn ly hôn được ký nhanh chóng… Cô tưởng cô được giải thoát sao… Cô lại bị kẹt tại đây, và chính tôi, tôi đang tìm mối gỡ để cứu cô ra ngoài…
“Cháu, cháu sẽ đến đấm vỡ mặt thằng đó luôn cho cô…” Ngà ngà say, sẵn máu nóng, tôi đứng dậy.
“Đừng Tuấn… Chuyện đó cô sẽ nói chuyện riêng với Hoàng…”
Không được, vài lời nịnh hót của thằng đó với cô thì cô lại dễ dàng bỏ quá cho nó chứ gì, không thể được…
“Chính cháu đã nghe được cuộc nói chuyện đó, thằng Hoàng nó yêu cô vì tiền thôi, cô có biết không, nó không hề yêu cô thật lòng đâu”… Tôi say rồi, nhưng tôi không thể chấp nhận thái độ đó của cô, mọi chuyện rành rành ra như thế vì lý do gì cô còn cố níu kéo hắn chứ…
“Nên kết thúc mọi thứ sớm đi cô ạ!”… Cô còn Trang, còn công ty, còn nhân viên của mình, đó mới là những người thân tín tin tưởng nhất của cô…
“Hoàng là một thằng đểu…”
“Cháu thì biết gì về Hoàng?”… Tôi càng nói bao nhiêu, cô càng bênh nó bây nhiêu, hình như cô đang muốn bỏ qua cho nó…
“Cháu biết hết đó cô ạ… Cô không tin cháu sao… Hay là cô tin nó… Để rồi xem… Cô có hối hận cũng không kịp nữa đâu”… Cứ thế tôi nói xa xả vào mặt cô…
– Cô hãy nhìn lại thực tế đi, cô phải giữ lấy mình, nếu không nhanh thôi, cô sẽ chẳng còn thứ gì khác đâu kể cả Trang… Chính Trang là người bảo cháu theo dõi cô đó, nhưng cháu không muốn nói cho Trang biết, sợ nàng đau khổ, khi Trang chỉ con mẹ là người nương tựa… Cô có nghĩ cho Trang không, nghĩ cho đứa con gái bỏng mà mình dứt ruột đẻ ra không…
“Nhưng Hoàng, cô yêu Hoàng… Hoàng cũng yêu cô… Cô sẽ giải thích với Trang được”… Cô thút thít…
Tôi không thể khuyên được cô nữa rồi, tôi muốn biến đi luôn khỏi căn phòng này, cô là một doanh nhân tại sao cô lại nhu nhược quá, thằng Hoàng nó cho cô ăn cái gì uống cái gì, sao cô cứ một mực bênh vực cho nó… Kéo ghế lên, tôi bỏ về, vừa đi ra đến cửa thì thấy cô gục xuống bàn, mặc kệ cô… Rồi cô sẽ phải phải hối hận vì không nghe lời khuyên của tôi lúc này…
Đến cửa, không được, vậy thì ai đưa cô về, tôi sợ những thằng sở khanh, nó nhận cơ hội để chiếm lấy cô, thừa nước đục rồi thả câu…
Nếu đưa cô về nhà thì chắc chắn Trang sẽ biết chuyện, tôi nhờ lễ tân đánh xe vào gara gửi qua đêm, sau đó gọi một chiếc taxi, dìu cô ra đến vỉa hè, cô bắt đầu lại nôn thốc nôn tháo ra ngoài, tôi vội cởi chiếc áo khoác đắp cho cô… Trông cô khổ sở, rũ rượi… người cô mềm nhũn không có một chút sức lực nào cả… Anh ơi anh đi đến đâu vậy ạ, thằng taxi hỏi tôi, thoáng giật mình, tôi vẫn chưa biết được lên đi đâu, tặc lưỡi một cái thôi thì chỉ còn một cách:
“Anh ơi, cho em đến khách sạn gần nhất nhé…”
“Vâng!”… Người cô dựa sát vào vai tôi, mùi thơm nước hoa dịu nhẽ, nhìn cô yếu đuối vô cùng, trách cô một nhưng thương cô mười… Cái tấm thân yếu ớt này đang cần ai đó để giúp đỡ… Liếc xuống dưới, cặp vú căng tròn đang phô bày ra trước mặt, nó đang cạ vào tay tôi từng cái một, mềm mại lắm… Con cặc tôi đang phản lại tôi rồi, nó ngỏng lên từ vào giờ, nó thèm thuồng, nó muốn giải tỏa sau chuỗi ngày mệt nhoài vì những chuyện buồn… Cố gắng gạt đi những ý nghĩ dâm dục đó, tôi dìu cô lên nhận phòng, không biết cô còn cảm nhận được những điều này nữa không, cô có đoán được là mình đang đến đâu không, đây là khách sạn chứ không phải nhà cô…
Mở cửa vòng bước vào, để nằm vật ra giường, tôi cởi bớt áo, tháo đôi guốc cao gót của cô ra, miệng cô cứ lẩm bẩm gọi lên “Hoàng… Hoàng…” Khuôn mặt phụ nữ lúc say thật vi diệu, tôi nhìn cô với một tình thương vô hạn, thương cho số phận của cả hai, ngồi bên thành giường ngay cạnh cô, tôi hoàn toàn bị nhan sắc của cô mê hoặc, cô đẹp quá, chỉ tiếc cho số phận người phụ nữ, họ yếu đuối trong tình yêu và không làm chủ được bản thân mình… Khi mọi thứ đã xong xuôi, tôi đứng dậy đinh đi về thì bỗng cô với tay kéo tôi lại…
“Hoàng… Hoàng đừng bỏ chi?”… Cô nói trong cơn mê, cô vẫn còn cảm nhận được hình bóng thằng Hoàng, nhưng tôi không phải là Hoàng của cô… Phân vân không biết có lên đi hay không, thì cô ghì tôi xuống mất đà tôi úp hẳn lên cơ thể cô… Môi kề môi, hai trái tim lại đồng điệu… Trong cơn say, cô choàng lấy cô và rồi đặt lên môi tôi một nụ hôn vô thức, cô hôn tôi ngấu nghiến, lý trí của tôi cũng không còn nữa rồi, con quỷ trong người tôi đã chiến thắng tôi…
Tôi đáp trả lại mãnh liệt, môi cô mềm và ấm lắm, nó ướt át đa tình, nó thèm một hơi ấm lúc này, tôi bước lên giường, đè lên tấm thân ngọc ngà đó, buồi tôi kẹp giữa háng cô… Cánh tay đưa xuống ôm sát lấy hai cặp vú, tôi đã thèm từ lúc lên xe rồi, đây là cơ hội tốt để tôi chiếm đoạt nó… Với tay cởi từng chiếc cúc nhỏ, cuối cùng tôi cũng lột được hết mọi thứ trên người cô, chỉ còn duy nhất chiếc quần lót màu hồng nhỏ xíu, ngực cô Chi đẹp quá, đầu ti hồng hào trơn ướt, ngực to căng tràn ra, tôi di chuyển dần xuống cổ, bú liếm từng lớp da mỏng trên người cô… Tôi dần cảm nhận được một luồng khí xung quanh, tiếng “ư… ư”… Phát ra từ sâu trong cổ họng, cô giờ đây đang tận hưởng những giây phút đê mê…
Tay tay tôi lại tiếp tục nhào nặn đôi bồng đào, tôi thấp người xuống, hôn lên vùng bụng, rồi hai bên chân, chỉ sau lớp quần lót này tôi, đó là huyệt đạo thầm kín nhất của người phụ nữ, nó bị ràng buộc bởi những phép tắc và lễ nghĩ, nó không được bung ra để được là chính nó, chúi xuống tôi hít một hơi thật dài, lè lưỡi ra quét dọc một mảng quần lót, nước lồn cô bắt đầu chảy ra khi mà cơn sướng ập tới nhanh hơn…
Nó tràn ra hai bên mép lồn và thấm cả vào trong chiếc quần lót mỏng… Nín thở, tôi cầm tay kéo nốt chiếc quần lót còn sót lại trên cơ thể cô ra, vậy là cái lồn thứ tư được tôi khai phá, cảm giác hồi hộp sung sướng, ước mơ nhỏ nhoi đã thành hiện thực, đám lông lồn hơi thưa, mép lồn vẫn còn đỏ hỏn, nó vẫn chưa được thằng Hoàng chăm sóc kỹ lưỡng, hôm nay tôi sẽ thay nó mang đến những khoái cảm mới cho cô… Vục mặt vào lồn cô, banh hai mép lồn ra, dâm thủy chảy ra quá nhiều, nhoe khoét cả ra vùng miệng của tôi, nó đục ngầu trắng xóa, đặc sệt… Banh hai mép lồn ra, lưỡi tôi đi sâu vào trong, quét một lớp dài từ hột le xuống lỗ đít cô, sau đó tôi đâm lưỡi vào trong lồn và tiếp tục bú mút.
A… ưm… ưm… Nhìn lên trên hai tay cô co rúm lại, người cô lảo đảo dãy dụa mạnh hơn, giờ đây tôi nghĩ cô đang mơ một giấc mơ đẹp, nhân vật chính là thằng Hoàng chứ không phải tôi, cô đang được nó địt để khỏa lấp đi chỗ trống nơi cái lồn dâm đãng, có một chút ghen tị với nó vì nó đường hoàng với cô, còn tôi chỉ là một thằng thừa cơ để chiếm lấy thân thể đó…
Ặc… Lồn cô bắt đầu co bóp mạnh, tôi cảm nhân được từng cơ lồn đang giật lên từng phát, mỗi lần như thế nước lồn lại ứa ra, tôi đứng dậy, cởi chiếc quần ra, con cặc xổ ra ngoài lừng lững, nó thèm cô lắm rồi, nó cần cái lồn cô để làm cho nó sung sướng, kê con cặc sát cửa lồn cô, tôi từ từ đẩy nhẹ vào trong, lồn cô vẫn còn khít, nó vẫn không chịu được kích thước lớn con cặc của tôi, đặc biệt cô vẫn còn đang mê man trong giấc nồng… “Ót”… Dùng hết sức tôi đẩy con cặc vào trong, cũng may là lâu rồi chưa địt ai lên buồi tôi cứng như đá vậy, hơi khó khăn ban đầu để vào thôi…
“Ọt… ọt… ọt… Á… ư… á…” Cô rên lên thất thanh, rên trong giấc mơ dài…
Cầm chắc lấy hai chân cô, tôi cố định nó lại, vùng dưới tôi bắt đầu đẩy nhanh hơn, tôi địt cô trong tư thế truyền thống, buồi tôi ra vào liên lục, cọ xát trên từng thớ lồn cô… Ui lồn cô bót quá… Cô bắt đầu dãy dụa mạnh hơn, ưỡn ngực lên cao, tôi thấy cô rên một tiếng rên lớn, rồi lại lịm đi… Bên dưới lồn cô siết chặt con cặc vào, làm tôi khó khăn khi rút nó ra khỏi lồn cô… Ui chả, nó mút luôn cặc mình vào trong rồi… Cái loại lồn này là lồn gì đây trời… Tuy thế tôi vẫn dùng sức tiếp tục đẩy nhẹ, dần dần lồn cô lại lỏng ra và trở lại trạng thái bạn đầu… Tôi nhấp mạnh ơi, địt mạnh hết cỡ… Á… a… Sắp ra rồi, tôi đủ tỉnh táo để không xuất tinh vào trong lồn cô, cầm buồi rút ra khỏi lồn, với lấy cái khăn tôi bắn vào trong đó… Gục xuống và thiếp đi lúc nào không hay…