Trò nghịch ngợm

Chương 12



Phần 12

Không biết đêm đó hai thằng nhóc có ngủ chút nào không mà sáng hôm sau cô thấy mắt chúng hõm sâu đỏ ké, gọi mãi mới dậy…

Lúc lên xe về làng bọn nhóc ngồi rất ngoan ngoãn nên Phương yên tâm lái xe cô chọn lúc mặt trời chưa lên để đi vì lúc đó không gặp ai.

Về đến đầu làng Tèo và Đô tản đi mỗi đứa một hướng chúng giấu kỹ bộ quần áo mà Phương mua cho không để ai phát hiện ra. Bộ đó chỉ mặc khi hai đứa đi với Phương thôi. Cô nhìn theo hai thằng nhóc đến khi chúng khuất hẳn mới quay xe về nhà…

Phương mở khóa cửa bước vào nhà, mọi thứ vẫn quen thuộc, bình thường, cô ngả người ngồi xuống chiếc ghế bành êm ái lim dim mắt nghỉ ngơi chốc nữa Phương lại phải đứng lớp khoác lên mình vẻ đạo đức của một người giáo viên…

Tiếng chuông cửa làm Phương giật mình, từ lúc vụng trộm với hai đứa trẻ tâm trạng cô có đôi chút bất an…

“Ai đó” Phương gọi vọng ra ngoài…

“Em đây mà cô” Giọng nói quen thuộc của Đô làm Phương an tâm, cô ra mở cửa…

“Sao lại đến đây giờ này, cô tưởng em về nhà rồi” Phương vẫy thằng bé vào trong, cô thấy vẻ mặt căng thẳng của nó…

“Em có chuyện muốn hỏi cô” Đô xoắn vặn hai tay rất bối rối…

“Em cứ hỏi đi giữa hai cô trò mình còn điều gì phải giấu diếm nữa chứ” Phương ôm lấy đứa học trò nhỏ vuốt ve nó…

“Chuyện về bố em ạ” Đô nuốt nước bọt đánh ực một cái…

“Bố em làm sao” Phương hỏi lại…

“Bố em, cô biết đấy mẹ em mất lâu rồi, hồi nhỏ em không biết chứ lớn lên thì em biết bố em thèm hơi phụ nữ lắm hôm gì đi học về thấy bố đang ngồi sục cặc, cô có thể cho bố em địt không” Thằng bé nói một mạch không một chút rào đón…

Phương ngồi lặng người không nói gì một lúc lâu làm cho Đô lo lắng bồn chồn rồi cô lên tiếng…

“Sao Đô lại nói với cô chuyện này”

“Em nghĩ mình thật ích kỷ khi chỉ hưởng thụ một mình bỏ mặc mong muốn bố em” Đô nói mạnh dạn “Nếu cô có giận thì em cũng xin chịu”Thằng bé nói thêm thái độ rất nghiêm túc…

“Đừng lo cô không giận đâu ” Phương xoa đầu Đô “nhưng em đã nói với bố chưa, biết đâu bố em không đồng ý thì sao”

“Chỉ cần cô đồng ý là xong, bố em thì chả cần hỏi đâu, đứng trước cô bất ký ai chỉ cần là đàn ông cũng đều phát rồ lên ấy chứ”

“Nịnh khéo lắm nhưng bố em có biết giữ bí mật không, nên nhớ cô đã có chồng rồi đấy” Phương tỏ ra xuôi xuôi…

“Cô yên tâm em chịu trách nhiệm chuyện này, nếu lộ ra cô cứ chặt đầu cả hai bố con em, chiều mai cô đến nhà em nhé, hai bố con em chờ” Đô nói xong vội vàng chuồn ra cửa như sợ Phương thay đổi ý kiến…

Không hiểu sao hôm đó buổi sáng trôi qua thật nhanh chả mấy chốc giờ học buổi chiều đã hết, Phương thấy hồi hộp khi giờ hẹn với Đô phải nói là với bố con Đô đến, hôm nay thằng nhóc không đến trường chắc là ở nhà đã nói chuyện với bố nó rồi. Hai bố nhà này chắc là đang ở nhà suốt ruột đợi cô. Tèo cũng mất mặt không có trong suốt buổi học, nhưng với thằng này thì Phương chắc là nó mệt quá nên ngủ bù nếu cả thằng nhóc đó cũng có mặt thì mình phải tiếp một lúc ba người chắc lả người luôn. Phương mới nghĩ đến đó đã thấy nóng ran cả người hai mép lồn hơi giần giật, có đôi chút nước nước nhờn ứa ra…

Địa chỉ mà Đô đưa cho Phương quả là khó tìm mà cô thì chả dám hỏi đường ai nên khi Phương lần ra căn chòi nhỏ hai bố con Đô sống thì ánh sáng ban ngày đã tàn. Trong căn chòi nhỏ leo lét một chút ánh sáng đỏ đòng đọc hắt ra từ chiếc bóng treo giữa nhà. Đô đón Phương ngay ở cửa nó khoanh tay chào cô rất lễ phép đỡ lấy chiếc túi xách mà Phương mang theo cẩn thận treo vào chiếc móc góc nhà. Khi đã quen với thứ ánh sáng tù mù trong nhà Phương nhận ra ngồi đối diện với mình là một người đàn ông trông to lớn vạm vỡ chắc là bố của Đô…

Đô vặn to ngọn đèn cho mọi người có thể nhìn rõ nhau rồi ngồi xuống cạnh bố nó chủ động nói…

“Bố đây là cô giáo con, cô Phương con đã nói với bố, còn đây là bố em, bố em là Kiên” Đô vừa nói vừa chỉ tay…

Trái với vẻ cao to lực lưỡng người đàn ông có tên là Kiên tỏ ra rất dút dát mãi anh ta mới nói một câu lí nhí Phương phải chú tâm mới nghe rõ…

“Chào… chào cô… cô…”

“Tên tôi là Phương” Phương nói đỡ cho anh ta…

“Cô Phương” Kiên gật gật cái đầu to của anh ta vẻ bối rối…

“Bố, con đã nói với cô Phương ” Đô chỉ tay vào Phương nói thật chậm ” Đã nói với cô chuyện của bố, cô đã đồng ý vậy bố cứ địt cô đi”

Thấy thằng bé nói thẳng tưng ra vậy làm cả Phương và Kiên đầu cảm thấy ngại ngùng ngượng nghịu, cả hai cứ nhìn nhau không ai nói gì…

“Sao thế bố chả phải bố luôn mong có một cái lồn để chơi sao” Đô cảm thấy sốt ruột giật áo bố nó thúc giục…

“Im lặng con nít biết gì ” Kiên mắng thằng nhóc rồi quay sang Phương nói nhỏ “Chắc cô cũng biết hoàn cảnh của tôi”

“Vâng cháu nó cũng nói với tôi”

“Cô đồng ý thật chứ” Kiên nói đầy ngập ngừng…

“Vâng”Phương cúi mặt thẽ thọt…

“Thôi hai người đừng lòng vòng nữa con chờ sốt cả người lên đây này ” Đô la toáng lên “cô ơi cởi quần áo ra đi em đóng cửa rồi”

Phương quay người đi lần tay gỡ từng chiếc cúc trên chiếc áo đang mặc, cả hai bố con Đô lặng người ngắm từng phần thân thể trắng nõn nảy nở của cô phơi ra dưới ánh đèn mờ áo. Đến khi chiếc quần lót miếng vải cuối cùng trên người Phương được trút bỏ cô quay người lại đối diện với hai đôi mắt một già một trẻ đang hau háu nhìn cô như muốn bốc lửa…

Chương trước Chương tiếp
Loading...