Trở về

Chương 28



Phần 28

Môi lưỡi dán chặt lên cửa hoa huyệt đã ướt sũng, liếm mút từ trên xuống dưới, tới tới lui lui, một đợt lại đợt mật dịch trào ra từ trong cơ thể cô đều bị hắn tham lam hút hết vào miệng, còn phát ra âm thanh chụt chụt.

Cô vẫn luôn cảm thấy, cho dù là nam hay nữ, khoái cảm khi được khẩu giao phần lớn đều phát ra từ tâm lý. Cái loại cảm giác có người cam tâm tình nguyện thần phục dưới thân mình, dùng hết biện pháp để lấy lòng mình, cảm giác thành tựu đó sẽ làm bản thân không khỏi mê muội.

Đặc biệt, người giờ phút này đang kiên nhẫn vì cô mà liếm, lại còn là một kẻ thiên chi kiêu tử như Tiết Tử Ngang.

“Ưm a…” Tâm lý cùng sinh lý đều bị kích thích mãnh liệt, làm cô chưa gì đã khóc kêu tiết ra.

Nhưng dường như Tiết Tử Ngang lại không chuẩn bị kết thúc như vậy, đôi tay hắn vẫn đè chặt hai đùi đã run rẩy của cô ra như cũ, môi lưỡi tiếp tục dán trên bắp đùi cô, say sưa ngon lành uống hết chất lỏng cô chảy ra vào miệng.

Giờ phút này thân thể của cô còn đặc biệt mẫn cảm, mới bị hắn tùy tiện chạm vào đã lại run lên không ngừng, vất vả lắm mới chờ được hắn đem miệng dời đi, cô còn cho rằng rốt cuộc có thể tranh thủ thở dốc, ai ngờ ngón tay của hắn lại bất ngờ đâm vào miệng huyệt.

“A…” Thân mình cô đã rung động kịch liệt, lời cự tuyệt còn chưa nói ra khỏi miệng, đã cảm giác được hai ngón tay hắn thành thạo chọc tới một khối thịt nhô lên trong vách huyệt.

Đó là nơi mẫn cảm nhất trong âm đạo của Triệu Ngu. Từ lần đầu tiên làm cùng cô, Tiết Tử Ngang đã phát hiện ra điểm này, từ đó hắn cứ thường xuyên cố ý lấy nó ra để trêu đùa.

“Đừng…” Ngón tay hắn ra ra vào vào trong hành lang sũng nước, lòng bàn tay còn cọ xát từng chút một lên khối mẫn cảm kia. Triệu Ngu không khỏi cảm thấy vừa căng vừa trướng, bụng nhỏ như có thứ gì muốn bộc phát phun ra đến nơi.

“Không phải bảo bối thích nhất anh chạm vào chỗ này sao?” Giọng nói của hắn đã trầm khàn đến kỳ lạ, ý cười trong con ngươi cũng đã nhuốm đầy tình dục, “Thoải mái không?”

Triệu Ngu cắn môi không nói lời nào, chính bởi vì quá thoải mái, cô mới cảm thấy không thể chịu nổi.

Cảm giác được hoa huyệt bắt đầu liều mạng khép mở, biết cô lại muốn tới cao trào lần nữa, Tiết Tử Ngang đột nhiên rút ngón tay ra ngoài.

Đột ngột bị dừng lại ở ngay thời khắc mấu chốt này, Triệu Ngu không khỏi nức nở bật ra tiếng, đôi mắt ngập nước ủy khuất ba ba nhìn hắn.

Tiết Tử Ngang vẫn chỉ đắc ý mà cười, cũng chỉ dừng lại có một chút, lại một lần nữa liếm lên nơi riêng tư của cô, lưỡi dài liếm dọc theo khe thịt mấy cái, rồi trực tiếp đi vào trong miẹng huyệt.

Triệu Ngu lập tức cong người, đôi tay gắt gao nắm chặt lấy sofa dưới thân, thở hổn hển đến không ra hơi được nữa.

Lưỡi hắn bắt chước động tác giao hợp thọc vào rút ra mấy chục cái trong dâm huyệt, nghe được tiếng ngâm kêu càng lúc càng kịch liệt của cô, Tiết Tử Ngang lại rút đầu lưỡi, liếm mút dời lên, ngậm lấy âm đế đã sưng to…

Hai ngón tay hắn một lần nữa thâm nhập vào huyệt, dùng phương thức đưa đẩy quấy loạn như vừa rồi, tiếp tục kích thích lên điểm G.

Hai nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể cứ như vậy bị hắn đồng loạt chơi đùa, Triệu Ngu đã muốn hỏng mất, thân mình run rẩy loạn xạ, khóc kêu không ngừng, cơn sóng dềnh lên trong bụng cũng càng ngày càng mãnh liệt.

“Không… Không cần… A a…” Lời xin tha vừa thốt ra khỏi miệng, âm đế đã lại bị hắn hút mạnh một cái, hai ngón tay trong huyệt cũng tăng tốc cọ lên khối thịt nhô lên bên trong.

Dường như rốt cuộc đã tới điểm giới hạn nào đó, trong tiếng khóc thét lên chói tai của Triệu Ngu, một dòng dịch nóng trong suốt từ trong cơ thể cô đồng thời bắn tóe ra, thẳng tắp mà phun hết lên mặt Tiết Tử Ngang.

Cô như quả bóng bị xì hơi, nháy mắt đã xụi lơ trên sofa, chân tay mềm nhũn, trong miệng cũng thể phát ra bất kỳ thanh âm nào nữa, chỉ có bụng nhỏ vẫn đang run rẩy co rút hết đợt này đến đợt khác.

Cô biết, cô vừa xuất tinh*.

Loại cảm giác này đã từ quá lâu rồi, lâu đến nỗi cô đã sắp quên mất.

Như đã chết qua một lần, cũng như tự dưng tất cả nước trong thân thể đều bị rút cạn, miệng khô lưỡi khô, mỏi mệt không chịu nổi.

Nhưng trong lòng lại là nhẹ nhàng sung sướng.

Lau đi chất lỏng dính trên mặt, Tiết Tử Ngang rốt cuộc cũng ngồi dậy, hài lòng nhìn cô: “Sướng không?”

Triệu Ngu dùng thân thể vẫn đang liên tục rùng mình, dồn dập thở dốc để trả lời hắn vấn đề này.

Hắn liếm đi dâm dịch bên khóe miệng, lại cúi người hôn lên môi cô, hôn lên cả vành tai: “Liếm mà em phun cả nước thế này thì chắc chắn là rất sướng rồi, phải không? Cái đồ tiểu dâm đãng này, sao lại nhiều nước như thế hả?”

Triệu Ngu đã ửng hồng đầy mặt, xấu hổ giận dữ trừng hắn một cái, rồi dời tầm mắt đi không thèm nhìn hắn nữa.

Hắn cười trầm thấp, kéo tay cô đặt lên giữa háng mình: “Nghỉ ngơi đủ chưa? Anh muốn cắm vào lắm rồi, còn nhịn nữa thì nó sẽ nổ mất.”

Cổ họng Triệu Ngu đã khô khốc, cô cũng lười nói chuyện, chỉ có thể nắm lấy dương vật của hắn chậm rãi vuốt ve, giúp hắn giải tỏa phần nào.

“Dùng tay không đã, phải dùng cái miệng nhỏ dưới đó của bảo bối cơ.” Hắn cười xấu xa thổi khí bên tai cô, thấy cô rụt mình né tránh, hắn bèn cười cười trở mình, vững vàng đè cô ở dưới thân, rồi đỡ vật cứng giữa háng đâm thẳng vào giữa hai chân cô.

Liên tục trải qua hai lần cao trào cực kỳ kích thích, âm đạo giờ mới vừa bị lấp đầy đã vừa căng vừa ngứa, làm Triệu Ngu suýt chút nữa đã lại leo lên đỉnh núi.

Biết thân thể cô hiện tại cũng không thể chịu nổi sự tiến công quá mãnh liệt, Tiết Tử Ngang thọc vào rút ra thật sự thong thả, vừa đảo loạn trong hoa huyệt, vừa hạ xuống nụ hôn dày đặc khắp mặt cô.

“Anh… Khó chịu lắm không?” Triệu Ngu tỏ vẻ cảm động mà nhìn hắn, “Có thể nhanh hơn… một chút, em không sao.”

Tiết Tử Ngang cười: “Vậy anh làm thật nhanh nhé?”

Đã nghẹn cả nửa ngày như vậy, loại ân ái khoan thai chậm rãi này tất nhiên không thể thỏa mãn được hắn.

Thấy Triệu Ngu gật đầu, hắn liền không hề kiêng dè giữ chặt lấy eo cô bắt đầu va chạm cực mạnh, mỗi một lần đều cắm vào vô cùng tàn nhẫn, thâm nhập sâu đến tận cùng.

Nghe hơi thở nặng nề gấp gáp, lại nhìn đến trán hắn đã toát ra một tầng mồ hôi mỏng, Triệu Ngu không nhịn được vươn tay khẽ vuốt lên, si mê nhìn ngắm gương mặt đẹp trai của hắn: “Mấy ngày nay, anh thật sự không có…”

Như chợt ý thức được điều gì, câu nói kế tiếp của cô đột nhiên im bặt, cô cắn cắn môi, cũng đem tầm mắt dời đi, không dám nhìn hắn nữa.

Nhưng Tiết Tử Ngang đã hiểu cô muốn hỏi cái gì.

Tốc độ thọc vào rút ra dần chậm lại, hắn cúi người hôn lên môi cô, nhẹ nhàng xoa nắn bộ ngực sữa: “Không hề chạm vào người khác.”

Trên mặt Triệu Ngu đã không thể giấu được ý cười, đôi tay vòng lên cổ hắn ôm chặt lấy, vài giây sau, cô mới nhẹ giọng nói: “Em tin anh.”

Tiết Tử Ngang dùng một tay bế cô lên, để cô ngồi ở trên rồi vừa tiếp tục nắc từng cú thốc lên âm đạo, vừa nhiệt tình ôm hôn triền miên.

Thật sự hắn đã phải kìm nén quá lâu, cũng đã muốn cô quá lâu rồi.

Chờ đến khi rốt cuộc hắn cũng bắn tinh xong, Triệu Ngu đã mệt đến không thể nhúc nhích, chỉ có thể mềm nhũn nằm liệt trên sofa.

“Thể lực của em không được rồi.” Tiết Tử Ngang nằm nghiêng bên người cô, một tay chống cằm nhìn cô, một tay vén sợi tóc đã nhiễm ướt mồ hôi trên trán cô lên, “Anh còn có quà cho em, có muốn xem không?”

Vẻ mặt cô kinh ngạc, nhưng tươi cười trên mặt lại nhanh chóng tan đi, thấp giọng hỏi: “Có phải rất đắt hay không?”

Nếu rất đắt, vậy cô sẽ từ chối.

Tiết Tử Ngang tự nhiên cũng hiểu ý tứ của cô, hắn cười rồi đi tới chỗ vali vẫn để ở cửa, lấy ra một chiếc hộp đưa cho cô: “Không đắt đâu, em xem có thích không?”

Triệu Ngu nhìn thấy logo trên hộp, là một nhãn hiệu đồng hồ cũng phổ biến, đồng hồ của thương hiệu này chỉ có số ít là đến mấy vạn, còn phần lớn đều chỉ mấy ngàn tệ, thậm chí còn có cả mấy trăm, đối người chuyện dùng hàng hiệu xa xỉ như hắn mà nói, thì đúng là không đắt.

Cô do dự mở hộp ra, bên trong là một chiếc đồng hồ màu đỏ rượu, kiểu dáng đơn giản, tinh xảo tao nhã, cũng đúng là phong cách cô thích.

Không thấy cô tỏ thái độ gì, Tiết Tử Ngang thở dài một tiếng: “Nếu em không thích, vậy thôi trả anh vậy.”

“Em đã nói không thích đâu.” Thấy hắn đưa tay muốn lấy đồ về, Triệu Ngu vội vàng ôm chiếc hộp vào trong ngực, “Tặng người ta đồ rồi làm gì có chuyện đòi lại nữa?”

Thấy cái vẻ vui mừng đến không nhịn được cười của cô, Tiết Tử Ngang đắc ý bĩu môi, bàn tay to chụp tới, ôm cả người vào trong lòng mình: “Để anh đeo lên giúp em.”

Lời tác giả:

(*) Về việc phụ nữ xuất tinh khi lên đỉnh, kỳ thật là tác giả viết loạn đó, dù sao ta cũng chưa trải nghiệm qua.

Nhưng trên thực tế khi bạch bạch, có đôi khi còn không có cả cao trào, cho nên, mọi người cứ đọc đại vậy đi, chớ có nghĩ nhèo ~ (che mặt e thẹn).

Chương trước Chương tiếp
Loading...