Trường giáo dưỡng
Chương 24
Sang 2 – 6 đội 20 lại biên chế, đội em được thêm 3 thằng, 1 thằng to to tý, 2 thằng kia bé như mấy thằng chồn hôi đội 8, thầy B lắc đầu chán nản, thằng H đang quản mấy thằng làm rau, em đứng rót chè cho thầy thấy ổng vò đầu bứt tai đéo đỡ được.
Chắc thầy đang chán, đội bếp đa số việc nặng mà toàn thiếu nhi thì làm ăn nỗi gì, thầy cho thằng to kia vào quẫy sàn dưới, còn 2 thằng chồn hôi thầy phẩy tay bảo em.
– Đấy giao cho mày.
Vãi lồng, quẫy em 8 thằng rồi, nuôi bọn n ăn đã đủ mệt, thêm 2 con chồn vào chả giúp được gì, đập nhau 2 thằng đó mỗi thằng cho 1 đấm 10 đấm là bệt cmnr còn đâu, em ỉu xìu vâng dạ, đm tốn cơm gạo, có 1 thằng tên S quê thanh hóa, 1 thằng tên Kh quê nghệ an, thôi thì để n xế thay 3 thằng cũ vậy, K tọc cuối đời trường rồi cho n sướng 1 tý, tối lên đội em làm luật quẫy, thấy thằng S ngoan ngoãn, cũng thấy thích cái giọng nửa mùa của n, không giống thằng ngệ an giọng nghe hại não vl, em cho phép thằng S nằm cạnh em ngủ, chúng n chồn hôi nên thằng H với em cũng chả cho n làm nhiều việc nặng, nhàn nhã chỉ phải xế quần áo bát đũa, nước nôi chăn màn, lol càng ngày càng khó khăn, em với D ngơ nuôi 8 miệng ăn nhiều lúc nản quá em bảo thằng D.
– đông quá tách mẹ quẫy ra đi mày, cho mày chọn thích ở trên hay ở dưới, m cũng lên làm trưởng quẫy được rồi t phân cho thêm 4 thằng hỗ trợ.
N suy nghĩ lâu vl mới nói.
– thôi m còn ở bao lâu nữa đâu, ở cùng nhau đi, ra riêng mình tao chắc gì kham nổi bọn nó, rồi bị giật giây tan sới nhanh thôi.
Em thấy cũng phải thở dài chả nói gì nữa ừ thì cố vậy, hè rồi chắc gđ bọn n cũng xuống thăm, để hỗ trợ thêm chút tiền với vật chất chứ như này cũng chả giũ được sàn bao lâu.
Bên thằng H thì cứng vl rồi 2 bọn em cầm quyền chơi với nhau, sàn n thì chả thằng nào dám động, còn sàn em chưa chắc được, giờ còn em ở đây chứ về rồi bọn n chả biết sống kiểu gì.
Em thì quý thằng S đi chơi hay đi đâu cũng dẫn n theo, sang nữ cho n khênh cơm đi cùng, thấy mới cái linh hỏi.
– mới vào à anh ?
– ừ n ở với anh, quẫy giờ đông quá anh đang đau hết đầu.
– có cần em giúp gì không ?
– có nhưng bây giờ chưa gấp, khi nào cần anh nhè đầu em ra gọi.
N cười nói.
– bây giờ đang vui còn giúp, lúc hâm lên có năn nỉ không được đâu.
Húi dồ, lên mặt vl em đốp lại cho chừa bệnh sĩ.
– ô thế ai hôm đó năn nỉ anh cơ đấy.
N chắc ngại với bọn đàn em nên gân cổ cãi.
– cục cức, chả khi nào cả.
N nói xong vội đi vào sợ em bắt lỗi hài vê lù.
Cái linh dạo này cũng bớt làm liều hơn rồi, biết giữ ý mà cái tật hỗn làm em điên bao lần n không chịu sửa, chả biết ở nhà nc với bố mẹ n có sóc óc nhau như thế không nữa, em với mai vẫn cứ tâm sự như 2 người bạn thành ra thân, chả biết n có ngấm em như hồi trước em ngấm linh không, mà chả có kỉ niệm gì với n ngoài lúc mới vô vì em mà n ăn trận ghen của linh phê líu, với hôm linh n hấp diêm em được xem jav miễn phí haiz.
1 hôm em ở nhà đi họp tư tưởng đội trưởng các đội, được gặp linh nên em tận cmn dụng bảo thằng H em đi cho, n đéo thích đi vì chán, em trước khi gặp linh thì tút lại cho x-men tý nên sáng ra đã tắm, thế lol nào hết quần áo mặc, quý thằng S nên bảo n 2 ngày giặt 1 lần cho nhàn, thành ra giờ khổ, quần áo khi nãy ném trong nhà mét ướt cmnr, chả lẽ đội phó đóng thùng bộ đồng phục trường, em mặc mỗi sịp chạy lên sàn mình tìm, ơ đm mở ra hòm nào có quần áo thằng K tọc em đóng lại ngay đéo thèm nhìn, may có cái quần ngố của thằng Kh mới vô, thôi lấy mặc tạm tý đồ khô rồi tính.
Xuống họp mà em chả nghe lol gì cùng cái linh nháy mắt nhìn nhau đắm đuối, cả tuần mới có dịp nhìn nhau lâu vậy mà, mấy thằng ngồi kế cái linh cứ thì thầm to nhỏ với n, nhìn ngứa pha vl, trong chỗ này cũng phải có chục thằng có quan hệ với n, mà nể n nha, em viết ngày 2 tờ ts thôi mà đã chán vồn, n viết mấy chục tờ trả lời mãi cũng viết được giỏi vãi, mà đéo bị bắt bao giờ mới hay, mỗi vụ em bị đó thôi, em thì cứ bơ như không biết, đấy là việc của n em không dám can dự sâu vào chuyện riêng tư, n kể thì em biết vậy chứ chả quan tâm nhiều, biết n nghĩ tới em là đủ rồi.
Họp xong sớm em lười xuống bếp định về đội ngủ cũng chán, thấy thư viện có bộ truyện mới em lôi ra ngồi đọc giết time, bọn kia họp xong oải là chỉ muốn lượn về, cái linh thấy em ở lại cũng bon chen lấy sách ngồi gần em đọc, tiện có vở bút bọn em lại chơi trò giống hồi đi tập kịch. Nó viết viết rồi để cho em nhìn.
– anh không về đi ở đây làm gì, đọc sách như thật ấy, giả tạo vl.
Em cũng lấy vở bút ghi vào rồi nghiêng người tránh cho n xem.
– anh biết em sẽ ở lại nên cố tình, được gần em thêm chút không được à.
– quái vật vừa thôi, chuyện ở đội anh có gì mới không.
(Quái vật => quái sủi=> quái => khôn)
– ủa thằng đội anh viết ts với em n không kể gì à ?
– em thích hỏi anh có sao không.
– chả có gì mới đâu, dạo này làm đội phó nhàn nên anh bị bệnh lười rồi.
– thích chứ sao, dạo này em có béo lên không, thấy cô bảo em béo.
– béo thì không nhưng mập thì chắc rồi nhé, dáng đẹp rồi nhưng anh sờ thấy mỡ.
– lol chê mỡ sao còn sờ.
– ơ đệch em mò vào gạ anh đó nhá.
– chó, ra xã hội bà xử mày.
Đê mờ n ngại nên lấp liếm kiểu chửi với dọa, đã thế em cho tắt sóng.
– xử gì, ăn thịt anh à, hay lại muốn….
– đéo nói với anh nữa em về.
– ừ về đi.
– về thật đấy.
N nhìn em xem thái độ ra sao
Em chả viết lại nữa kệ nó, thấy n ngồi im em quay sang thì thầm.
– tưởng về, không nỡ à.
Nói xong câu đó n dỗi đứng dậy đi luôn còn không thèm trả sách lại chỗ cũ vãi, em cười cười cầm sách đặt vào giá cất hộ nó rồi cũng về đội, dạo này chán cơm nên em ít ăn bảo thằng vs báo không xuống nữa, kêu n bảo thằng H ghi gô nhập kho hộ 1 buổi.
Nằm ngủ tới trưa đội lên, thằng nghệ an, n tìm quần mặc hình như cũng giặt hết, n thấy em mặc n nhăn mặt nói.
– anh ơi quần của em sao anh mặc, em hết quần rồi.
Cái đcm ý n bảo đừng động vô đồ nó, cởi ra cho n để n mặc, em tỉnh cmn ngủ đứng dậy túm tóc đập cho phát trán vào lan can kêu ruỳnh phát, n bật ngửa ra sau em giận cho thêm phát vào đầu rồi nói.
– cái đm, đọc lại luật sới cho tao.
N nhìn em chằm chằm ra vẻ cay mím môi đọc, em thấy còn thái độ bắt 2 thằng cho n quỳ giữ 2 tay lại, em đứng ngang ngực cứ gối em thông vào ngực, thằng ml không chịu nổi nữa xin em tha, lol bà nuôi ăn cái mồm n mà n bật cả em, em lùi lại đạp cho phát rồi chỉ ra chỗ xa nhất bảo nằm ngoài đấy, n lom khom mò ra đó nằm ôm ngực khóc, mới được 1 tháng đã thái độ phải dìm ngay, đm để lâu ngày chờn gien lại sửa khó, n bật tôm thì mất cmn hết giá, mấy sới xung quanh tròn mắt xem chèn ép, em chửi.
– đm ngủ hết chưa, tao thấy thằng nào còn ngồi thì đừng trách.
Cả đội nằm rạp xuống mỗi quẫy thằng H là ngồi nhìn, sới đội trưởng nói thế nào được, vừa rồi em còn vượt mặt thằng H ấy, chơi với nhau nên n không để ý gì thôi.
Thằng S hôm chiều hôm đó gặp gia đình, n hỏi em cần những gì thì để em bảo bố mẹ mua, đm em thì phải như thế, em bảo n cầm được tiền vào thì cầm không anh cũng không quan trọng, vật chất lấy cái gì bọn mày ăn được với cơm ấy, thịt trường ăn mãi sao được.
N vâng dạ, đi gặp gđ n đem vào 3 thùng mì tôm, ruốc lạc với thịt hộp vcl, n bảo bố mẹ em không cho cầm tiền, ừ thì thôi chả quan trọng, 3 thùng mì được hơn tuần chứ mấy quẫy đông nản vãi, vậy mà trước Đ chồn lo hết em lại mong quẫy đông người lên cho mạnh giờ nghĩ lại em trách sai Đ chồn cmnr, đông có cái lợi có cái hại, mà cái hại đập vô đầu trưởng sới hết, mà quẫy có gì lệch thầy cũng đập thằng to đầu, đúng ra ở sàn dưới, 4 thằng em đủ xế mình, mình nuôi nó chả cần gì nhiều như vậy vô lo vô nghĩ.
Nhưng nghĩ lại thời gian đầu bị chèn ép rệp như con chó, ghét cay ghét đắng mấy thằng anh đánh mình, nhưng giờ mình lại đi theo vết xe của chúng nó đi, đời đéo nói được gì trước, ngửa mặt lên chửi thầm cái đượcm đời thôi.
Linh n biết quẫy em giờ đông, em tù già rồi chạy bon vi phạm n cũng lo sắp tới xét giảm 2 – 9 em lại xảy ra chuyện nên cứ bắn đạn vào cho em đều dù em chả hỏi gì đâu, cũng sướng chứ, được cô bưởng lo lắng em còn mong muốn gì hơn, giờ 1 ngày không nhìn thấy nhau nhớ vl ra ấy, tìm đủ mọi cách mọi lý do để nhìn nhau cái, hôn nhau tý.
Dạo này cái mai viết tâm sự có vẻ thấm vl, cứ kiểu nạc mỡ lẫn lộn làm em càng thêm đau đầu, vd như này nè.
– T ơi tự nhiên em thấy nhớ T quá, thi thoảng ngồi nhớ lại những lúc nc với T em lại tự cười 1 mình như con điên, mình là bạn T nhỉ, em chả muốn như thế tẹo nào, nhìn chị linh với T nhiều lúc em ghen tức đố kị lắm, nhưng chắc T yêu chị linh nhiều chả có chỗ nào dành cho em đâu.
Đó các bác trả lời sao cho n vẹn cả linh cả mai đây, em khi đó cũng chỉ 16 tuổi đã biết nghĩ được gì sâu xa mà trả lời khéo cho nó, đã nói là bạn nhưng kiểu nhớ nhung, rồi ghen tị vớ vẩn chả khác nào nói yêu nhiều lắm, dáng người em mai nhỏ nhắn hơn linh nhiều, em ý mới cắt tóc ngắn, qua vai 1 xíu, không để mái ngố nữa mà chém chéo luôn, nhìn vẫn xinh, nhưng em thích như trước hơn, mà đến bây giờ em còn đếch biết em ấy vô trường vì tội gì, chắc tại em quan tâm có mình linh mà chả để ý cái nhỏ nhặt đó, dù sao em ấy là em cứng của linh, sĩ quan chứ đùa đâu, nhiều thằng lo nghĩ như em hồi đầu, tuổi gì đòi nghĩ tới em linh, nên đa số dồn vào em mai, chắc mệt lắm đây, mà đâu chỉ mỗi các sĩ quan đâu, rệp cũng có quyền thích ai đó chứ, dù chả có gì nhưng mặt thớt viết ts làm quen, được thì vui không được cũng chả sao cả, cứ như cái linh giữ lại tâm sự của em thì xếp được vài hòm mất, tốn giấy của nhà nước vl…
Sau này em nói nhiều quá cái linh n chửi em lắm mồm như đàn bà nhưng cũng chịu nghe đem đốt hết chỗ đó. Lớn hơn em mà còn không biết suy nghĩ trẩu cả 2 thì chả biết chuyện tình yêu này nó ra sao.
Em ốm cái linh n còn vào chăm được cái linh ốm em chịu thua, ngáo ngơ liều lắm chạy vào kiểm gô hôn với hỏi thăm động viên vài câu lại phải chạy ra, em biết n thiệt thòi nhưng chả làm thế nào được cả, hỏi n thích ăn gì không được, n có thiếu như bọn em trong trường đâu, hỏi n lại chửi.
– cái vớ vẩn đó không tới lượt anh lo, đầy thằng xếp hàng kìa, anh chỉ việc lo yêu em nhớ em viết thư cho em đầy đủ là được rồi.
Đm em biết n không thiếu nhưng đâu cần phải đâm em liên tiếp như vậy không, thẳng tính thì cũng vừa phải thôi chứ, vậy em khác đéo gì đang mua vui cho nó, buồn vcl nhưng chả nói nữa nói ra lại giận dỗi rồi chửi nhau haiz.
Mấy hôm linh ốm em đưa cơm liên tục sang nhưng n lại không ra được, hôm trước lấy lí do soát gô rồi, giờ biết làm sao vô được, cái mai thì tranh thủ vl, hôm đầu qua n với em chỉ nhìn nhau cười, n cúi mặt còn không dám nhìn thẳng vào em, hôm sau n có vẻ bạo dạn hơn hỏi han em này nọ, tính em các bác cũng biết rồi, gặp gái xinh là lưỡi cứ phải uốn, cong max lv mới thôi, em thi thoảng nhìn nó đắm cmn đuối n vô tình quay ra em lại giả ngơ nhìn ra chỗ khác đm giả tạo vl, n thấy thế lại cúi mặt hồng hồng, lí nhí n hỏi em.
– sao anh nhìn gì kĩ vậy ?
Em uốn luôn
– xinh mà, không nhìn giang hồ nó khinh anh là thằng less mất.
Cái từ xinh được nói ra cái mặt em ấy cười tươi rói đù.
– em bình thường mà đâu xinh bằng chị linh !
– vậy mà nhiều người yêu cái bình thường của em lắm á !
– anh cứ trêu em thôi, giá như….
Đm nó chơi chữ với em các bác ạ, chơi trò lửng để em tò mò hỏi tiếp đây mà, em mỉm cười unti cho phát vào đầu.
– anh trêu em làm gì, thật sự có nhiều ng yêu cái bình thường của em lắm, ví dụ như…..
N bị em bật nhưng cái tâm lý con gái là như này.
– Ví dụ như gì anh?
Em cười đéo trả lời nhìn n say cmn đắm tiếp, lần này n có nhìn lại cũng phải thật long lanh, cứ đọ mắt như vậy 1 lúc em ấy không chịu nổi nữa cúi mặt xuống nhìn đôi tông, em phì cười nói.
– bị yêu mất rồi.
N nghe câu đó ngẩng mặt lên luôn vl, nhìn em như khó hiểu lắm, chắc còn đang phân vân nghĩ xem em vừa nói là ý yêu nó hay yêu ai, nạc mỡ vậy rồi xem 1 loạt biểu hiện khuôn mặt của năm…. hài…. nhưng thích đm.
Em mai sao em cứ có cảm giác đối lập toàn bộ với linh, linh ví như tạc zăng cần thuần hóa, mai như con mèo nhà dễ thương mềm mại vl, em nhiều lúc tự hỏi em mai vào vì tội gì mà cũng chả dám hỏi, nhỡ đâu…… thì mất cmn hình tượng con mèo của em rồi.
Em giấu diếm đưa cho mai 2 tờ tâm sự nhờ mai cầm vào cho linh luôn, em ấy cười nhẹ gật đầu, trông yêu yêu, em cứng vl mà chịu đéo được, cái này ngoài xã hội yêu thằng nào n làm nũng chắc có camry ngồi luôn.
Trên đường về ngó qua mấy ô cửa sổ phòng nữ em cố đưa mắt tìm linh, nhưng đéo thấy, báo số xong vào bếp em cố nán lại vọng gác nhìn qua nữ 1 lần nữa, sao em tự thấy bản thân mình có lỗi quá, linh đang ốm như vậy không giúp gì cũng không ở bên chăm sóc được linh vậy mà còn thời gian đi tán gái, đm em đi chầm chậm suy nghĩ.
Chắc mai em phải viết tâm sự xl linh thôi, nếu không trong lòng em cảm thấy không yên chút nào…………
Yêu linh quá cmnr.