Trường giáo dưỡng

Chương 25



Phần 25

Hôm sau em viết tâm sự xl linh, n trả lời em thế này.

“Anh tưởng em không biết à, em đâu chỉ có 1 đôi mắt, giận lắm nhưng anh biết đường nhận lỗi vậy em cũng thấy vui, biết rằng em có vị trí quan trọng trong lòng anh em hết ốm luôn nè.”

Cũng đúng thôi n quản hết số nữ đó, em với cái Mai nc sao qua mắt nổi.

Công việc dưới bếp em chỉ có linh tinh như vậy, đội em tuy sống tách quẫy nhưng khi xảy ra chuyện thì sẵn sàng đoàn kết các bác ạ, ghét nhau nhưng ai động gì tới lợi ích đội em là chiến ngay, thằng H đội trưởng thì tất nhiên n phải quan hệ nhiều, mà quan hệ nhiều thì không qua mắt nổi mấy thằng chuyên soi mói, có hôm thằng H quan hệ với đội 11 đem cho 1 gô thịt trường, đội 10 nhìn thấy kiểu gato đm, n bảo thằng H không đem cho bọn n bọn n bắn thầy rẻ rách vcl, thằng H ngứa mắt vỗ cho phát xuất huyết mõm, bọn n cậy đông xúm vào táp lô hội đồng n, n hô cái đội em, dù ghét nhau 1 nhưng các đội khác ghét 10, thằng cầm cái thông lò, thằng cầm xẻng, thằng cầm dao, gậy gộc gì đội em tận cmn dụng hết, lao lên xỉa, em với thằng H đứng coi thôi ngu đâu xông vào, tý bọn em chịu đòn là chắc chắn rồi nên đứng chỉ đạo giữ sức, thằng D ngơ cầm 2 tay 2 xẻng xoay như ĐK xoay kiếm vl, thằng ml nào cầm con dao lia 1 cái, đm may không trúng chỗ hiểm, 1 thằng đội 10 ôm chân quỳ xuống rồi đổ từ từ, lúc nãy bọn n dồn đội em gần đến bếp chính giờ bọn em thằng lol nào cũng lăm lăm vũ khí xông lên, bọn n tản mạn hết, thừa thắng xông lên hơn nửa đội bọn n nằm ôm đầu, ôm bụng ôm chân, còn lại chạy như chó.

Thấy ầm ĩ thầy B với trực ban mới mò vào, đượcm xong rồi mới tới, nhìn cảnh tượng hãi luôn, các đội khác bỏ cơm đéo thèm ăn chen chật cứng xem chém nhau, C táo tuýt còi như điên, hơn chục thằng gếch với văn thư quây lại nhưng đéo dám tới gần, thằng T lào cai còn cầm lăm lăm cái thông lò nhọn hoắt, nhìn ngán cmnr, sau 1 hồi lâu thầy B với C táo làm công tác tư tưởng bọn em mới rút về, đi qua mấy thằng đội 10 nằm đó chúng n còn cố giận thêm cho mấy nhát.

Sau khi bị tước vũ trang đội em cùng đội 10 quỳ luôn giữa sân, C táo cho các đội ăn xong lượn về hết rồi mới tập tễnh đi đến, xung quanh toàn gếch với văn thư canh, không lại sợ bọn em chiến tiếp, đội 10 giờ phân nửa toàn liệt sĩ, đội em với đội n vẫn gườm nhau như muốn ăn luôn đéo phải sợ, bọn n không sợ chứ em sợ vcl, c táo gọi đội trưởng đội phó 2 đội lên trước, sai văn thư về phòng lấy gậy, đm thôi xong, trường 2 chiến đội rất là ít khi sảy ra, mà đã sảy ra thì n dìm cho như súc vật, em với thằng H đéo quỳ, cứ đứng như vậy đợi, 2 thằng cầm đội 10 vừa quỳ vừa run, xác định rồi run hay không run cũng dính làm mất mặt cả đội ngu vồn, đội nữ đã bắt sóng nhanh vc, cái linh lấy cmn cớ ốm xuống bệnh xá xin thêm thuốc, dẫn cả cái mai theo, đi qua bếp bọn n đứng lại nhòm lăm lăm, em nghĩ quả này ăn giã trước mặt 2 đứa thì đéo còn gì nhục hơn, văn thư cầm cái gậy xuống c táo múa xoay như tôn ngộ không ý, luyện tay trước khi đánh đây mà, thầy B em nãy giờ ngồi ghế nheo mắt chả nói tiếng lol nào, C táo biết ý vuốt mặt nể mũi nên nói.
– Đội 4 giao lại cho thầy B luôn, còn đội 10 thầy chưa có mặt. Thầy chúng mày không dạy được thì tao dạy.

Vâng chỉ vì mấy miếng thịt trường mà giờ đéo biết sẽ ra sao, em với thằng H chán nản, thầy B đánh thì ăn lol rồi.

Trước khi bọn em được xử đứng xem C táo phang hơn 40 thằng đội 10, n bắt quỳ mỗi người cách nhau nửa mét, để đường n đi lại, xếp lại thành hình vuông, xong n bắt đầu đi theo hàng từng thằng 1 n vụt không nhằm bất cứ chỗ nào nữa, thấy là vung gậy, trái phải trên dưới dính hết không đi đâu nổi, có thằng bị 1 phát vô đầu nghe “cấc” 1 cái thằng bé ôm đầu đổ như chuối, đi tới hàng nào hàng đấy đổ rạp, lâu n mới được đánh sll hay sao mà hăng vcl, đổi sang dây cáp n vung kêu vít vít, trúng thằng nào thì chỉ nghe tiếng “á ” là ôm chỗ đau lăn lộn ra, cái linh với cái mai vẫn đứng hóng, đm em mong chúng n biến nhanh đi, tý tới lượt em bị thì đúng là sĩ diện hão nhục vồnnnnnnnnnn…

Cái cảm giác mà nhìn ng khác bị dập rồi sắp tới lượt mình bị, sao mà n lạnh người, n đánh lâu vl cứ gục xuống n đi hết tới cuối hàng cho nghỉ ngơi rồi bắt quỳ lại đánh tiếp, thầy B vẫn ngồi vắt chân uống nước chè ung dung vl, chắc đang nghĩ xử bọn em thế nào đây, đang hè rồi C táo n toát mồ hôi có thằng văn thư cầm theo cái khăn, mồ hôi ra tới đâu n lau tới đó, cái áo CA đằng sau lưng C táo ướt nhẹp, đm chắc mệt hơn bọn em đi cày, vậy mà n không chịu nghỉ, lúc sau n cầm hẳn 2 tay 2 súng phang cứ như cầm katana, đang đóng phim bị quây giữa dòng địch liều chết xông lên ấy, bọn em đứng nhìn thôi mà sợ mồ hôi cũng túa ra, n đánh xong cả đội 10 lẫn trưởng phó nằm hôn bê tông hết, nãy những thằng nào bị thấm đòn của bọn em rồi giờ thiếu ngất đi nữa là trườn như luơn đéo đi được, n đánh xong cho văn thư dìu hết về đội ném vô khóa cửa, đợi chỉ thị ở phòng truyền thống xuống rồi xử lý tiếp, c táo vào ghế ngồi cùng thầy B uống chè nghỉ mệt, n châm điếu vina xong nói chuyện với thầy, bọn em đứng xa đéo nghe được gì, chỉ thấy ổng gật gù cười nheo mắt lại, ôi cái điệu này thì xong con ong rồi, cái linh với cái mai em vẫn thi thoảng nhìn ra, chúng n đặt hẳn tông lên bồn hoa ngồi lót đít chống cằm hóng đm, vậy mà C táo không nói gì, chắc do mải xử bọn kia, trời nắng bọn em đứng phơi như vậy gần tiếng rồi, 12 giờ nắng ninh bình gắt khủng khiếp vl.

C táo ngồi 1 lúc khá lâu rồi đứng dậy vẫy mấy thằng văn thư cầm hết roi đi về, n đi ra đến cổng bếp mới để ý 2 con bệnh đang lót tông bắt sóng, n chửi.
– Đm 2 đứa này ở đây làm gì, ai cho vào, cô chủ nhiệm đâu.

Cái linh đứng dậy từ tốn phủi đít quần xỏ tông rồi mới trả lời, cái đm bướng đến thế là cùng.
– Em bị ốm xin cô vào lấy thuốc, đi đến đây em chóng mặt quá nên ngồi nghỉ chút, em ra ngay bây giờ thôi ạ.

Ơ đm thánh sống lắt léo, C táo đéo nói được gì luôn quát lần nữa.
– Thế tỉnh chưa đm nhanh vào lấy, tý còn thấy ở đây là cô mày có xin cho cũng không tha đâu.
Linh n dạ vâng rồi lại ngồi xuống nghỉ vl.

C táo với trường về trên khu sinh hoạt ăn ở, đội bếp chưa dọn dẹp gì gô xoong la liệt, thầy bảo.
– Đội dọn như bình thường, thằng H với thằng T ở lại.

Đm vl bọn kia được tha rồi ổng sợ dame hết team thì không có ai làm đây mà… chó vcl…

Ổng lôi cái gậy thần thánh trong phòng ra, em từ lúc vào trường tới giờ mới thấy ổng lấy ra lần này lần 2, trước là đập thằng trốn trường, giờ đến em với thằng H thừa kế đệch mịa.

Ông gọi bọn em vô phòng riêng chốt lại khóa trong, em với thằng H xanh hết mặt, đau quá muốn bật chạy thì làm sao bây giờ, nhưng thôi đỡ hơn để cái linh với mai n nhìn thấy, thầy ngồi xuống ghế đeo kính vào ghi chép gì ấy, ổng chả nói gì đệch bà nóng ruột vl, đánh thì đánh mịa đi để bọn em đứng nơm nớp lo như sắp có bom nổ thế này chắc sợ vỡ mật mà die mất thôi, ổng chép xong quay lại bỏ kính ra nhìn bọn em lắc đầu nói.
– giỏi nhể, chó đú mèo đú lợn sề chạy quanh.

Bọn em đéo hiểu ý thầy là gì, đứng cúi gằm nhìn ngón chân, ông làm cho 1 bài.
– thằng T sắp xét giảm, mày không biết suy nghĩ gì à, còn thằng H tao giao đội cho mày quản như thế hả, mày làm được hay không thì nói để tao cho người khác lên. Chúng mày đang sướng quá hóa rồ đúng không, tháng này cả đội trung bình hết, đợi bên trên xử như nào thì chấp nhận tao không bênh được gì đâu.

Nói nhiều lắm nhưng em nghe tai trái ra tai phải nên đếu nhớ được, tóm lại là ông không đánh, chả hiểu ông uống lộn cái thứ thuốc gì mà hiền đột xuất vl, ổng mở cửa phẩy tay cho bọn em ra ngoài xem cho đội lên nghỉ, thật sự em với thằng H bước ra khỏi đó mà như mơ, đéo dám tin, bước đi còn thấy lâng lâng sợ, hay là điềm báo cho cái gì khủng khiếp sắp xảy ra chăng, em đưa mắt ra tìm xem cái linh còn ở đó không thì n đi từ lúc nào, bọn em vô phòng thầy đóng cửa thì có lol gì để xem đâu lũ nhiều chuyện, bọn em vẫn đi làm nghỉ ngơi như bình thường, mỗi em với thằng H đéo bình thường nổi, cái vụ này động tới thi đua quý 2 quý 3 của trường, ổng cho qua dễ thế ai dám tin, cứ lo lo sợ sợ, đm cuộc sống như thế còn đau đầu hơn cái thằng bị chèn ép, ngay sáng hôm sau có quyết định của hiệu trưởng về đội, đánh máy trên tờ a4 có dấu đỏ và chữ ký: NGUYỄN THANH BÌNH.

Không kỉ luật vì đông vl có mỗi 5 nhà kỉ luật thay nhau cũng mất mấy tháng, trừ thi đua của cá nhân lẫn của đội, phạt 2 đội chia ra lặn vét bùn ao, rồi nhổ cỏ quét rác khắp trường, thông 4 bể tắm công cộng, nhàn cho đội 9 vl, rồi này nọ chỉ trích thầy chủ nhiệm, đọc tới cái này bọn em lo vồn, nhắc thi đua là chết với ông ấy, nhưng mà cuối cùng cũng đéo sao, em chắc chắn 1 điều là ông bị ung thư hoặc ăn nhầm bả chuột sắp die nên tích đức lại không đánh bọn em, không phải thì cũng lý do gì đó gần như vậy…

Đội 10 phải nghỉ cả 2 ngày đi làm việc công cộng cho cả trường, nghe đâu bị thầy chủ nhiệm giã cho thêm 1 trận hay sao ý, khổ vì cái miếng vật chất, đội em thầy tiếc người làm nên sai 3 thằng do em quản đi nạo vét với dọn dẹp, đã chia đôi cả khu vực trường ra làm 2 với đội 10, ai làm xong trước thì nghỉ, đm tiếc người nên mất cả nửa tháng mới xong, nể thầy B sát cmn đất.

Cái linh với cái mai trưa hôm sau em đưa cơm sang chúng n nhảy ra bắn liên thanh hỏi, làm đầu óc em thủng lỗ chỗ trả lời không kịp.
– anh bị sao không đau chỗ nào (linh)
– em thấy thầy cầm gậy dẫn anh vào phòng em lo với sợ lắm(mai)
– linh
– mai
– linh, mai, linh , mai
Tranh nhau vcc

Cứ liên hoàn hỏi em bực quá chửi.
– đm hỏi từng câu thôi, anh không có gắn mô tơ vào mồm để trả lời kịp.

Bọn n thấy em gắt nên cũng bớt lại, linh hỏi.
– đau ở đâu, em lo em quan tâm, đm xem có ai được như anh vậy không mà còn kiêu hả, chửi cức.

Đéo gì quan tâm mà còn chửi, mà nó lắt léo thành thánh cmnr còn đâu, cãi sao nổi mồm nó.
– không anh không bị sao cả, trung bình tháng thôi.

Cái linh n không tin chạy ra sau người em vén áo lên coi có vết cháy nào không, sợ em nói dối nó, xem xong n mới yên tâm bảo.
– ừ may không sao, hôm qua về em lo muốn chết, trước nay có thấy 2 đội khác nhau, đánh nhau bao giờ, em nghe bảo cầm dao chém nữa thì chắc không nhẹ được.

Em cười nói.
– số anh số hưởng, thoát nạn rồi.
– ờ hưởng tin tý nữa về nằm trực ban không.
– dọa à… cóc sợ đếy.

N cười
– dạo này anh bật em tanh tách rồi, bao giờ cưỡi cổ em đây.

Em chém bựa luôn.
– anh cưỡi cổ em làm gì, cưỡi lên người em luôn cơ.

Cả 2 cùng cười, làm em cũng đỡ lo đỡ suy nghĩ đi phần nào, chả hiểu sao gặp linh em thấy gần như em bỏ quên hết mọi thứ, chỉ có 2 đứa trong thế giới riêng, quên buồn quên lo nghĩ, quên cả em mai đứng đó, giờ em mới liếc sang mai, n đứng nãy giờ không lên tiếng gì, nhìn em híp mắt cười, như kiểu những gì chị linh với anh vừa nói cũng là ý của em ấy. Em quay ra hỏi cho n đỡ buồn.
– em sao vậy, nãy hỏi anh ghê lắm giờ lại đứng im cười thế kia
– em không sao đâu, lo anh bị sao, giờ anh không sao rồi thì em an tâm, vui không cười thì em khóc tiễn anh lên đồi à.

Á đù xoáy nhau, nhưng dù gì em ấy cũng nghĩ cho em, hiền mà đéo biết ngoan không, nghe nói vậy cũng mát mặt mát lòng lắm chứ…. Đây mà là ngoài xã hội có được 2 đứa quan tâm và sống tốt với mình như vậy em trói đem về làm jav, đm nhầm làm vợ luôn rồi .

Nhắc tới em mới nhớ có hôm em sang chuồng lợn đem ít cá sang nấu cho đội, vừa chất cá không có con to nên thầy cho 6 con vừa vừa đem sang, hôm đấy cái linh dẫn 1 nửa đội đi quét dọn ngoài đường vô trường, còn 1 nửa cái mai quản bên trong, chắc cái linh chỉ cho cách bươn trải nên giờ sĩ quan vồn rồi, n thấy em nhẩy cẫng lên vẫy vẫy như bị điên, em đưa cá cho thằng K với D ngơ cầm sang trước, em quay lại nháy mắt nó nhìn vào cánh gà sau nhà hát, n hiểu ý dặn dò mấy đứa rồi chạy nhảy chân sáo mới sợ chứ.

E đứng soi cho tới khi an toàn mới chạy vô, n nhìn em cười rộng cả miệng, hài quá em hỏi.
– em có chuyện cười gì kể anh nghe à mà vui vậy ?
– đâu có tại gặp anh vui ý !
– linh đâu sao có mỗi em vậy ?
– chị linh làm bên ngoài rồi.
– linh có hỏi gì anh không ?

N bĩu môi
– không có đâu, anh với chị viết ts suốt ngày còn gì để hỏi em nữa.
– có đâu mà suốt anh với em cũng vậy mà, bao giờ linh xong bên kia vậy ?

N nhăn trán gắt dỗi em mới vl
– em ở đây nc với anh sao anh cứ linh linh linh hoài thế, muốn thì ra đó mà nc với chị ấy.

N nói xong quay lưng lại với em đm, em cười trừ rồi dỗ con dở hơi dỗi vớ vẩn.
– anh hỏi thế thôi, đang nc với em đây còn gì.

N đéo thèm trả lời, đm ghê bắt đầu chảnh chó nhá, n đưa tay bóc mấy lớp sơn ở tường nghịch nghịch, em để ý vl các bác ạ, tuy mặc đồng phục trường nhưng dáng em ấy nhỏ nhắn xinh xinh, mông không to đâu nhưng vừa phải… đm sờ thích phải biết…. lol em nghĩ lung tung rồi đéo nhìn mông nữa, nhìn vào lưng eo khá thon nhỏ, áo trường không bó nhưng mỏng T. T hack não em, n mới cắt ngắn tóc nên đi làm hay buộc lên, lộ hẳn phần gáy những lọn tóc nhỏ mỏng n không buộc lên được hết cứ dính dính với chút mood hôi, trắng vãi rồi cái cổ thi thoảng đu đưa, tai em ấy đeo đôi khuyên hình lá gắn đá màu đỏ, đm em cấn với cả nó mới chết mỗi áo mỏng với cái gáy thằng nhỏ đã nổi điên lên đòi quyền cmnr, cơ mà em đéo dám đâu, sợ linh lắm, đứng lúc em nảy ra ý định troll nó, tiến lại gần em thổi hơi vào gáy n, n giật mình nhưng vẫn đứng im như vậy, hai tay đang ngịch mảnh sơn tường cúi xuống nên càng lộ rõ phần gáy ra, em thổi vậy mà không thấy gì, quái con này không có máu buồn, em hay nghịch linh như vậy n giãy nảy lên chửi em suốt, đã thế em hít 1 hơi sâu rồi tiến gần hơn thổi từ từ, n biết em đứng gần ngay sau nó thôi nên nó đổ người ra sau tựa vào em, ô đệch làm em đang lấy hơi thở thì giật cả mình lùi ra, may mà còn giơ tay lên đỡ không thì ngã ra đó chắc em ấy đập cho em 1 trận cho đỡ ngại mất thôi, em ấy như kiểu đéo có xương người tựa vô em cứ mềm như bún…. Thơm các bác ạ, cũng vẫn mùi ét chen tơ thôi chắc mấy chị em dùng chung, mà không phải đồ của sĩ quan dùng riêng, quện thêm mùi đô vê gội tóc nữa, sướng thì khỏi nói rồi em nhiều khi cũng nghĩ tới nó để gồng cơ các bác ạ, nên được cảnh này em đéo muốn buông raaaaaaaa đâu.

Cầm vào 2 bả vai của em ấy thích thật mềm vcl, em vẫn còn lí trí lắm nên thổi gió cạnh tai em ý nói thầm.
– linh biết thì chết đó em.

N càng dựa sâu vào người em rồi nói.
– anh không nói em không nói ai mà biết, bọn ngoài kia mắt xanh cho chị ấy, lát em bảo gọi anh vào lấy tâm sự là xong mà, không đứa nào dám vào hết đâu.

Đm trớn rồi nói thế thằng nào nghe không ngọt không, em chả biết làm sao, đồng ý không được làm thế linh biết n thiến, mà cũng lo linh n buồn với suy nghĩ em là thằng đểu chó chết, nhưng buông cũng không nỡ, con cá rơi ngay miệng mèo thả ra tiếc vãi lồng, em cứ đứng im như vậy kệ n dựa, không dám đẩy ra (không muốn đẩy ra nói như thế cho có vẻ cứng thôi ạ đm)

Em ấy đứng không thấy em triển gì thêm hiểu rằng em đang đấu tranh tâm lý trong não, nên em ấy chủ động cầm lấy 2 tay em vòng lên vai n ôm n lại, vc ôm từ đằng sau kích dục lắm, mũi lại đưa gần cổ n muốn hít lấy quá, n cầm chặt tay em như sợ em bỏ ra, rồi đung đưa yêu đời vãi lòn.

Chịu sao nổi trời em đưa mũi chạm vào gáy n ngửi, n đéo có biểu hiện là tránh hay muốn má nó, em nói.
– đứng lâu nguy hiểm lắm, thả tay anh ra cho a về, có gì em lại khổ anh thương lắm.

Em rỉ tai Ngọt như mía, n gật đầu luôn n quay lại thơm vào má em cái rồi nhún chân chắp tay ra sau bước ra ngoài, n ngó ngiêng không có gì rồi vẫy em ra, đi sang chuồng lợn có quay lại nhìn thấy n ngồi trên bậc thềm nhà hát, hai tay che mặt lại cười cười, nhòm thấy em đang quay lại nhìn n giơ 2 tay chắp lại hình trái tim, đù bảo bọn kia tý mắt xanh cho linh mà lại làm thế, mai có chuyện cho mà xem, sang đến nơi 2 thằng đang nấu cá rồi, em nhảy ngồi hẳn trên tường cổng ra vào dựa vào cột nhìn 2 thằng phồng mồm thổi lửa, nhìn sang dãy hàng thành hàng cây bạch đàn cao vút ngăn đất của trường và xã hội, em lại thở dài buột miệng nói.

– Mai ơi là mai…

Chương trước Chương tiếp
Loading...