Tứ đại danh bổ
Chương 43
Lúc này ác chiến bên dưới đã dần kết thúc bảy tên hắc y nhân toàn bộ đã chết thảm… chỉ còn gã đại hán thủ lĩnh cố gắng chống chọi… thế nhưng vào đúng lúc này Đường Thập Ngũ bỗng nhiên cảm nhận được trong tâm thức mình có sự thay đổi rõ rệt… Nhãn quan của hắn chưa bao giờ nhạy cảm đến thế… từng cành cây ngọn cỏ hay những âm thanh nhỏ nhất ở xung quanh hắn đều cảm nhận được rõ mồn một, tựa như thân thể gã hòa vào làm 1 cùng với đất trời vậy là 1 tuyệt thế cao thủ thiên tài ngàn năm có một không lý nào gã không nhận ra đó chính là cảm ứng thiên nhân hợp nhất trong truyền thuyết võ lâm vẫn sấm truyền… Gã không ngần ngại xuất ra tuyệt kỹ Đường Môn Tứ Tuyết Kiếm khí để kiếm chứng sự thay đổi kỳ diệu này, không ngoài dự đoán kiếm khí lần này mang theo 1 cỗ khí tức hoàn toàn khác hẳn những lần trước kiếm khí dường như hợp làm 1 với nội lực bên trong gã tốc độ hay khí lực đều có sự chuyển biến rõ rệt khiến gã đại hán không cách nào chống đỡ nỗi…
“Phốc… Phốc…”
Trên thân thể gã đại hán liền có thêm vài lỗ máu… máu từ đó không ngừng rỉ ra… miệng không nhịn được hộc một ngụm máu…
Gã đại hán vô cùng kinh hãi, thật sự hắn không ngờ võ công của Đường Thập Ngũ lại lợi hại đến như vậy tuy đã vận nội công chống đỡ thế nhưng hắn vẫn bị thụ thương vô cùng nghiêm trọng… thấy tình hình không ổn… gã quyết định cắn răng rút lui…
“Hây…” Sau 1 tiếng hét dài hắn vận toàn bộ nội lực phóng thẳng thanh đại đao về phía Đường Thập Ngũ, sau đó nhanh chóng phi thân nhắm thẳng lên ngọn cây đại thụ nơi Đường Mị đang nấp ở đó…
“Keng… Thanh đại đao mà gã đại hán dội toàn bộ nội lực ném tới bị đánh bay mà thứ đánh bay thanh đại đao đó lại chỉ là 1 chiếc lá… quả nhiên là cảnh giới thiên kiếm… chỉ có luyện đến cảnh giới thiên kiếm mới có thể khống chế vạn vật một cách lợi hại như vậy… Đúng như câu nói: ” Với Thiên Kiếm chi cảnh… Thế gian vạn vật đều có thể biến thành kiếm.”, Thiên kiếm thật không ngờ gã lại lĩnh hội được đẳng cấp cao nhất của kiếm thuật… Nội tâm Đường Thập Ngũ vô cùng kích động…
Lại nhìn tên thủ lĩnh đại hán đang phóng về phía Đường Mị đang ẩn nấp khóe miệng Đường Thập Ngũ khẽ mỉm cười khinh bỉ…”Thật là ngu xuẩn”
“Rấm…”
Thân ảnh của tên đại hán tựa như diều đứt dây vậy bị đánh rơi thẳng xuống trên ngực liền bị thủng 1 lỗ ngay vị trí yếu hại trên ngực… đôi mắt hắn kinh hoàng tột độ chỉ trong sát na hắn đã nghĩ mình đã có thể tẩu thoát thật không ngờ lại gặp ám toán… hắn quả thật chết rất không cam tâm…
“Phịch…”
Đúng lúc này thân ảnh Đường Mị cũng lảo đảo đáp xuống… trên người nàng chỉ mặc 1 bộ ngoại bào phủ lấy thân mình khêu gợi của mình, để lộ ra lớp xiêm y ở trong mỏng tựa như cánh ve tựa như không mặc gì… Ngay tại ánh mặt trời thấp thoáng chiếu xuống, thân thể mê người của nàng hiển lộ rõ mồn một không bỏ sót chút gì, thân hình yêu mị với đường cong lả lướt bồng bềnh cực kỳ khêu gợi thật khiến người ta nhiệt huyết sôi sục: Trước ngực cặp vú đầy đặn giống hai đại tuyết cầu, tinh khiết hoàn mỹ, vì nàng đáp xuống từ trên cao lại đột ngột khiến hai quả cầu tuyết đỏ khẽ lay động kịch liệt… hơn nữa nếu nhìn kỹ qua lớp xiêm y mỏng tan kia là hai hạt đậu đỏ dán chặt qua lớp vải mỏng như ẩn như hiện cực kỳ khiêu khích…
Đường Mị gương mặt đỏ ửng, toàn thân lúc này kịch liệt run rẩy, nàng rất khó khăn đứng dậy, hai chân kịch liệt run rẩy… Bên dưới nàng chỉ mặc 1 chiếc quần lụa dài bằng vải tơ tằm… mà lúc này vừa mới đứng dậy được 1 chút nàng liền xụi lơ… hai đầu gối liền gục xuống chống đất… Miệng khẽ rên rỉ… hai chân thon dài trắng như tuyết hơi mở ra, bại lộ lấy mỹ huyệt xinh đẹp… mà trong lỗ nhục thịt ẩm ướt kia, đang cắm lấy hai ngón tay, chậm rãi đào khoét lấy, đùa bỡn chính nàng phấn nộn miệng huyệt.
“Ân… Ahhhhh… Chủ Nhân xin đừng nhìn… Ahh… Xin đừng nhìn… Mị nhi lúc này… Ahhhhh” Đường Mị mắt đẹp mê ly, gương mặt đỏ ửng… mị hoặc vạn phần ngước lên nhìn gã dâm mị rên rỉ nói…
Sau 1 tiếng thét dài… thân thể nàng run rẩy… hai đầu gối hơi khụy xuống khép chặt lại với nhau… giữa 2 chân nàng liền có 1 luồng nước chảy ra giống như là tiểu hài tử đang đi tiểu vậy mỗi lúc một nhiều… khóe miệng nàng không tự chủ mở ra… nước miếng cũng không nhịn được từ từ chảy xuống… Bên dưới nàng rất nhanh dâm thủy chảy ra ướt đẫm cả 1 mảng lớn xung quanh… Cao triều thật không ngờ… nàng thật sự triều phun… nhìn đại lượng dâm thủy bắn tung tóe dưới đất hiển nhiên là đạt cực khoái vô cùng…
“Tí… Tách… Tí… Tách…”
“Ahh… Xin lỗi… chủ nhân em xin lỗi… vì vừa rồi quan sát chủ nhân… quá hứng thú… nên em không kiềm được… hoàn hồn lại thì đã…” Đường Mị thở hổn hển gấp gáp yêu mị nhìn gã, từ trong đôi mắt tràn ngập chờ mong cùng dụ hoặc… Quả thật vừa nãy ở một bên quan sát hắn đại triển thần uy, 1 bên tự an ủi khiến nàng vô cùng phấn khích… thấy sắp đến cao trào liền bị tên đại hán lao đến phá hỏng hứng thú của nàng… không còn cách nào khác nàng liền xuất thủ đoạt mạng hắn… Máu và kích thích cùng ập đến làm nàng không nhịn được liền đạt được cực khoái đến nỗi triều phun… muốn ngăn lại cũng đã muộn…
Đường Thập Ngũ lẳng lặng nhìn nàng trong con mắt ánh lên sự lạnh lùng hòa chút khinh bỉ đổi lại là nam nhân khác trông thấy Đường Mị lẳng lơ khêu gợi quyến rũ như vậy sợ ràng đã không nhịn được lao đến đè nè ra liên tục cưỡng gian… thậm chí nhiều kẻ tiểu đệ yếu ớt liền có khả năng chưa chiến đã hàng…
“Đường Mị ngươi quả thật không hổ danh là Đường Môn đệ nhất dâm phụ… ngay cả bổn tọa mà ngươi cũng dám câu dẫn sao?” Đường Thập Ngũ nhìn chằm chằm vào nàng nói…
Đường Mị gượng mặt có chút ửng đỏ yên lặng ngẩng đầu nhìn người nam tử trước mặt… có lẽ là vì nguyên nhân cực kỳ ngưỡng mộ và tôn sùng gã giờ phút này trong mắt nàng ngươi nam nhân kia cực kỳ cao lớn tựa như 1 tòa núi lớn hắn chỉ tùy ý đứng đó nhưng mà Đường Mị lại cảm nhận được rõ ràng một cỗ khí thế mãnh liệt một loại khí thế ngạo nghễ thiên hạ… cỗ khí thế hùng mạnh chỉ có ở những kẽ nắm giữ quyền sinh tử của cả thiên hạ trong tay… Quả thật nàng đã vô cùng si mê cỗ bá khí đó…
“Chủ nhân, Mị Nhi thật không dám… vừa rồi quả thật là bất đắc dĩ… hơn nữa đã lâu rồi Mị Nhi chưa được hầu hạ chủ nhân… Ahh… Chủ Nhân… Cho phép em được hầu hạ ngài… có được không…” Đường Mị hai má đào nóng như lửa, gương mặt lúc này có chút mồ hôi nhiễu nhại, tuyết trắng thân thể mềm mại lộ ra vô cùng hưng phấn, cặp mông trắng tròn cũng khẽ đung đưa như đang kích dục gã…
“Cũng tốt… lần này xem như bổn tọa hảo hảo thưởng cho Mị Nhi thật tốt…”
“Ân… tạ ơn chủ nhân…”
Đường Mị khẽ quỳ đứng thẳng dậy… bàn tay nhẹ nhàng kéo quần gã xuống… chỉ thấy trước mắt nàng hai cái bắp đùi rắn chắc như cột đồng dựng thẳng, kẹp ở giữa là một cái tiểu khố tam giác nhỏ hẹp che đậy lấy cự vật khổng lồ của gã… thế nhưng bây giờ nó đã quá chật chội… không thể nào phát huy được tác dụng, bởi vì cự vật quá mức khổng lồ lại không ngừng gia tăng kích cỡ… chiếc quần tam giác của gã chỉ có thể thật miễn cưỡng độn lên đem quy đầu hoàn toàn nhú ra ngoài giống hệt như 1 toà núi nhỏ.
Đường Mị nhìn cự vật ở trong mắt, hô hấp cũng dừng lại vô cùng chật vật… kìm lòng không đậu cúi đầu, vươn cái lưỡi đinh hương, hệt như con mèo nhỏ từng chút từng chút vậy ở phía trên cách tiểu khố của gã và cự vật bên trong nhẹ nhàng mà liếm. Tựa như chẫm rãi thưởng thức từng chút từng chút một mỹ vị của thế gian, mãi liếm cho đến khi tiết khố của gã cũng đã bị nước miếng của nàng làm cho ẩm ướt thậm chí có thể nhìn thấy cự vật hơi mờ bóng loáng nhô cao mạnh mẽ…
Nàng rốt cuộc không nín được, hai tay đem tiết khố tam giác của gã dùng sức kéo xuống… Phốc… 1 căn cự vật cường tráng làm cho người khác khó có thể tin được… một tiếng nhảy ra ngoài, nó dường như có linh tính… vì cảm tạ nàng giải thoát khỏi tiết khố chật hẹp kia vậy… tại trước mặt nàng không ngừng rung động dập đầu.
Nàng không nói hai lời, một tay cầm dương vật liền hướng miệng bỏ vào, phun ra cái lưỡi thơm tho nhuận hồng khéo léo, liền dốc lòng liếm mút lên. Si mê mà bú liếm lấy… Nhìn nàng phun ra nuốt vào cự vật Đường Thập Ngũ có thể thấy được đó là sự khát khao đến cùng cực không chỉ là yêu mà còn là sùng bái là đam mệ thực sự… nàng bú liếm 1 cách thuần thục kỹ lưỡng từng chút từng chút một hút lấy cự vật… mong muốn đem cái miệng nhỏ nhắn của mình đem cự vật kia chăm sóc thật kỹ lưỡng, một tay kia cũng không hề nhàn rồi… đem nâng âm nang lên, đem hai hòn dái đùa bỡn tại năm ngón tay vuốt ve nhẹ nhàng như nâng niu bảo vật quý giá nhất thế gian vậy…
“A a… Chủ Nhân… A… Đã lâu không cùng người làm… tình… nhân gia muốn cho ngươi cả đời quên không được đâu… A… Thích không… Thích nhân gia liếm ngươi nơi này sao… A a… của người nơi này thật lớn… Hảo có nam nhân mị lực đâu…”
Đường Thập Ngũ ngửa đầu, trên khuôn mặt tràn đầy đắc ý sung sướng, đem bàn tay to ấn lên trán Đường Mị, thở gấp…
“Rất tốt… Hảo Mị Nhi của ta… Tuyệt quá… Ân… xem ra kỹ thuật của ngươi lại có tiến bộ… a… A a… Tuyệt quá… Ân… Đúng… Đem hai viên cao hoàn của bổn tọa nút vào… Đúng… Hảo hảo hút… Ân… Ahh… Tuyệt quá…”
Đường Mị gương mặt xinh đẹp liền chôn ở giữa hai chân gã, cái lưỡi đinh hương hồng nộn không ngừng từ trên quy đầu chậm rãi đi xuống đến tận hai âm nang, cẩn thận từ trên xuống dưới, toàn diện liếm hôn khiến cả cự vật của gã là một mảnh trơn trượt ướt át, mà nghe theo mệnh lệnh của Đường Thập Ngũ, nàng lại ngoan ngoãn dùng cái miệng nhỏ nhắn mềm mại của mình ngay tại 2 cái túi trứng tính mà nhiệt tình mút lấy, sau đó há mồm thật to hút mút ở bên trong, đem toàn bộ phần dưới cho hết vào trong miệng, Đường Mị dường như đang thưởng thức 1 món ăn quý và lạ miệng chậm rãi mút say mê…
“Mị Nhi bổn tọa thích gì chắc ngươi vẫn còn nhớ có phải không…” Dưới kỹ xảo thuần thục của Đường Mị gã cũng vô cùng hưng phấn… nhưng dần dần hắn chưa cảm thấy đủ, lại thích tìm khoái hoạt kích thích hơn liền hướng nàng ra lệnh…
“Ân… Mị Nhị vẫn nhớ… Người ta… sẽ cố gắng hết sức để làm chủ nhân hài lòng…” Nàng nhu thuận đáp…
Đường Mị kiều mị liếc nhìn gã buông ra hai tay… cúi đầu nhìn lên, đem thân thủ đến trên hai bả vai,”Xoạt…” một tiếng đem áo lụa hướng hai bên kéo xuống, tấm vải mỏng liền nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất đầy máu và tử thi kia… Không khí quả thật có chút không hợp lắm với tình cảnh ân ái của cả hai thế nhưng với Đường Mị và Đường Thập Ngũ cả hai đã quen với việc tắm máu giang hồ ngược lại khiến cả hai có chút kích thích…
Đường Thập Ngũ chợt cảm thấy hai mắt như tỏa sáng, một cơ thể trong suốt trần trụi hoạt sắc sinh hương triển lộ tại trước mặt gã khiến gã vô cùng kích động, chỗ cần nhô thì nhô, chỗ cần đứng thì đứng, chỗ cần nhỏ thì nhỏ, chỗ cần to thì tuyệt đối là đủ to, thân hình bốc lửa đó, diễm lệ, mê hoặc đến khiến người ta phải nín thở… Nói gì thì nói Đường Mị vẫn là 1 vưu vật ngàn dặm khó tìm của thế gian… Hơn nữa từ sau khi nàng tu luyện Vô cực mị công bất luận là dung mạo hay dáng người đều có sự chuyển biến rõ rệt… nàng xinh đẹp hơn, quyến rũ hơn… cám dỗ cũng lớn hơn trước rất nhiều. Ngắm nhìn vưu vật có một không hai này, ngay cả Đường Thập Ngũ luôn xem sắc dục như gió thoảng mây bay cũng không khỏi tâm động ngứa ngáy…
Đường Mị rất thành thục… đem hai tay dâng lên một đôi vú to trắng như tuyết, đem dương vật của gã kẹp ở giữa, bao vây tại xung quanh nhũ dục trắng nõn nà của mình, nàng cẩn thận khuấy động hai đại tuyết cầu lên lên xuống xuống, thi thoảng thì ép chặt lấy cự vật… Không chỉ như vậy, mỗi khi quy đầu theo trong khe mỹ nhũ nhô ra, Đường Mị liền quyến rũ lè lưỡi, giống như độc xà thổ khí độc vậy tại trên mặt quy liếm liếm láp lấy vài cái rồi cẩn thận nút lấy quy đầu… Nhìn bộ dáng dâm và điệu bộ này của nàng e rằng ngay cả thần tiên cũng khó giữ mình…
Đường Thập Ngũ lúc này cũng đã bị nàng đánh động… nhìn bộ dáng dâm đãng đến cùng cực của nàng, gã không nhịn được bàn chân hắn khẽ lay động đến giữa hai chân nàng mà ma sát… mà Đường Mị vô cùng hiểu ý nàng từ quỳ chuyển sang ngồi chồm hổm, đem chiếc váy dài của mình vén lên thật cao đến tận đùi sau đó vo lại thành 1 mảng quấn quanh eo mình… để lộ ra hoàn toàn cặp đùi dài thon gọn và bộ vị quyến rũ giữa 2 chân thậm chí những sợi lông lồn mềm mại cũng hoàn toàn bại lộ ra… Bên dưới hoàn toàn trống trơn… hiển nhiên là nàng không mặc quần lót xuất môn…
“Hi Chủ Nhân… Người thích không? Người ta thân mình đều là thuộc về ngươi… Muốn sờ… Liền sờ thôi… Bên dưới của ta sớm vì người mà đã không nhịn được… Ân…” Đường Mị yêu kiều quyến rũ thanh âm càng thêm ẩm ướt dồn dập, đôi mắt đẹp dường như híp lại, thẹn thùng khẽ cắn môi đỏ mọng, bộ ngực không được càng thêm phập phồng, ngọc thủ càng dùng sức ép chặt lấy cự vật muốn làm cho gã càng thêm khoái hoạt…
“Xem đầu vú của ngươi cùng bên dưới nước non lai láng xem ra cũng đã vô cùng hưng phấn rồi… thật không hổ danh dâm phụ lẳng lơ”Đường Thập Ngũ bàn chân không ngừng ma sát mỹ huyệt của nàng bàn tay thô bạo niết lấy 2 đầu vú của Đường Mị…
“Ah… thật Chán ghét… Chủ Nhân… ngươi còn hỏi… a… người ta… a a… người ta vừa nãy vừa cao triều… lại bị người Ân… chọc ghẹo như vậy… Ahh… Mị Nhi… a a… đương nhiên hội hưng phấn nha… người ta đêm nay đều là của người… tùy chủ nhân muốn thế nào… ngô a… Mị Nhi đều nghe theo người…” Đường Mị chu cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận, hai gò má ửng Hồng, lại là bày ra 1 bộ dạng ngây thơ lại có chút oán hận làm nũng…