Tự truyện về đời tôi
Chương 98
Thấm thoát thời gian trôi qua đã hai tháng…
Tôi cứ đi đi về về giữa đơn vị và ở nhà, bây giờ đã thành lính đào ngũ chuyên nghiệp rồi, lý do tôi cũng biết vì sao A. Trưởng và B. Trưởng mắt nhắm mắt mở để cho chúng tôi thoải mái về nhà được lúc nào hay lúc đó rồi, tôi biết nhưng cũng vui vẻ vì cả hai bên đều… có lợi…
Nguyên do ở các C. Bộ binh thì ở tập trung theo từng sam đông đúc, có bếp ăn riêng của từng C, còn chúng tôi là các B. Trực thuộc D, nên bếp ăn ở trên D, hàng ngày chỉ cử người lên lấy cơm mang về B. Ăn riêng, đằng nào cũng xa… mặt trời nên đỡ hơn các C. Bộ binh…
Lúc đó khẩu phần gạo của chúng tôi là hơn sáu lạng gạo cùng với vài đồng tiền ăn một ngày, A. Trưởng do quen biết trên bếp ăn D. Nên lên báo cắt phần mấy thằng vắng mặt, lấy gạo và tiền ăn rồi cùng mấy anh em còn ở lại café cà pháo, cũng chả có bao nhiêu, còn hơn là bếp ăn nấu đủ quân số, thừa ra ăn không hết đem bỏ cũng vậy, lúc đó nếu thằng nào đào ngũ về mà chưa có bị cắt quân số thì tiêu chuẩn gạo và tiền ăn vẫn có, chỉ trừ khi bị cắt quân số thì… sẽ không có phần…
… Bạn đang đọc truyện Tự truyện về đời tôi tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tu-truyen-ve-doi-toi/
Một hôm thằng Hiền chạy qua nhà nói với tôi:
– Ê… tối mày qua nhà tôi ngủ nhé, để tao ngủ bên nhà mày…
Tôi và nó thì quá thân rồi, dạo này đang có chiến dịch truy quét thanh niên trốn nghĩa vụ, cứ thường tầm gần nữa đêm là công an khu vực kết hợp cùng phường đội đi kiểm tra hộ khẩu tại các nhà có con em lẩn trốn, nếu phát hiện có mặt ở nhà thì sẽ bắt giao lên quận đội, từ trên đó phân loại ra rồi tống vào quân trường…
Thằng Hiền là con trai duy nhất, nên mấy bà chị của nó cương quyết bỏ vàng ra tìm mối cho nó đi… vượt biên, cứ vài tháng là nó lại khăn gói ra bãi, để tìm cách lên tàu đi đến vùng đất mới, nhưng cuối cùng đến giờ vẫn đi chưa lọt, lại tiếp tục chờ có chuyến đi khác…
Nhà tôi bé tẹo nằm trong cái tổ hợp xưởng cưa, nền đất không có tráng xi măng, tôi ngủ trên chiếc giường cá nhân ở phía trước, mà cái tổ hợp này là do phường kết hợp với vài người bên ngoài làm kinh tế, cho nên chẳng bao giờ có công an khu vực ghé qua, vả lại tôi cũng đã đi nghĩa vụ chính từ cái nơi này, cho nên lại càng an toàn để cho thằng Hiền… tạm tránh vào đêm…
Còn tôi ở bên nhà thằng Hiền, ban đêm công an khu vực có kiểm tra thì cũng không sao, thứ nhất là công an khu vực biết tôi, thứ hai tuy tôi đào ngũ về nhà chơi, nhưng chỉ khi nào trên đơn vị chính thức có giấy báo về địa phương là đào ngũ, thì công an khu vực kết hợp với phường đội mới được tiến hành bắt giữ, rồi báo về đơn vị xuống dẫn giải mang về hoặc là giao trên quận đội…
… Bạn đang đọc truyện Tự truyện về đời tôi tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tu-truyen-ve-doi-toi/
Tôi và thằng Hiền đi uống café đến khuya mới về, tôi qua nhà nó, còn nó thì ngược lại, lúc vào nhà thì chị Diễm vẫn còn may đồ, chị cười nói:
– Nay đổi ca qua đây hả?
– Dạ…
– À… em chờ chút xíu, chị may xong cái áo này rồi nghỉ…
Bởi vì chỗ ngủ của thằng Hiền là ngay nhà trên, nơi chị Hiền may đồ, ngăn cách với khúc nhà giữa bằng cái kệ đựng sách truyện mà tôi gửi cho chị lúc trước, đó là cái giường lớn mà chị Diễm ngủ với mẹ của chị, phần cuối nhà là nhà bếp, nhà vệ sinh thông qua cánh cửa gỗ ngăn với nhà trên, phía nhà bếp có cái thang leo lên căn gác nhỏ chứa đựng đồ ít sử dụng tới, cũng là nơi mà lúc trước thằng Hiền hay chạy lên trốn khi nhà bị kiểm tra…
– Được rồi… chị cứ may đi, em chưa buồn ngủ mà…
Cứ như vậy, tôi vừa xem tivi vừa tán gẫu với chị…
– Anh Trung (người yêu của chị Diễm) ở trên Ban Mê Thuộc dạo này có thường về chơi không chị?
– Lâu nay không có, chắc ảnh bận công việc…
– Hèn chi em chả thấy có café Ban Mê Thuột…
Chị có lẽ không muốn nhắc đến chuyện anh Trung, nên lãng sang chuyện khác:
– Dạo này ít thấy em qua chơi, chắc có người yêu rồi hả?
Ngày trước khi rảnh rỗi, tôi thường ăn dằm nằm dề bên nhà này với thằng Hiền, nhưng từ lúc quen với thằng Tiến tôi lại thường hay chạy qua nhà nó chơi, bởi vì bên đó còn có đứa em gái mà nó đã từng nói làm… mai cho tôi, nhưng mãi đến giờ tôi vẫn chưa có dịp để gặp trực tiếp riêng với em nó để nói chuyện, vào cuối cấp, em nó lo học rồi còn đi luyện thi đại học, nên lúc tôi ở đó thì không gặp, lúc tôi về thì em nó mới có mặt ở nhà…
– Úi trời… em ở tỉnh lẻ về Sài Gòn không bao lâu thì đã đi bộ đội rồi, làm gì mà có cơ hội quen với ai…
Mấy cái chuyện kia làm sao tôi dám kể với chị chứ?
– Vậy hả, vậy để mai mốt chị làm mai con Vân con gái của chị Dung cho, nhà nó có sạp vải trong chợ, lấy nó là… ấm luôn đó…
Thông thường cứ nói đến chuyện trai gái thì hầu như đa số ai cũng vậy, rất là hào hứng và có nhiều chuyện để nói, rất nhanh đến mười hai giờ khuya…
– Con Diễm đi ngủ đi, để cho thằng Hải nó còn ngủ nữa chứ, cứ nói chuyện hoài, khuya rồi…
Tiếng mẹ của thằng Hiền vang lên từ trên giường, bà cũng rất quý tôi, xem tôi như là con trong nhà vậy…
Có thể là do tôi ngủ bên đây, thường thường tối thì chị thay đổi đồ bộ mặc trong nhà, rồi mặc váy ngủ, nhưng đêm nay chị cứ thế mặc đồ bộ rồi lên giường…
Tôi thì cũng rất nhanh chìm vào giấc ngủ…
… Bạn đang đọc truyện Tự truyện về đời tôi tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tu-truyen-ve-doi-toi/
Sáng nay, tôi lấy xe đạp cùng với thằng Hiền chạy ra lang thang ra ngoài quận 1, dạo quanh một vòng ngoài thương xá Tax, thấy có cái đồng hồ Casio điện tử tôi mê quá, trên tay tôi có chiếc nhẫn vàng một chỉ mà má tôi cho tôi đeo để phòng thân lúc kẹt tiền, tôi và thằng Hiền chạy ra khu Huỳnh Thúc Kháng bán… ba phân, làm lại cái nhẫn bảy phân đeo để cho má tôi… không biết, dạo đó thông thường xem giá tiền hàng hóa thì mọi người hay so với giá vàng, cũng như cái quần jean Thái thì tầm một chỉ, vv… tôi mua cái đồng hồ Casio hết tầm một phân vàng, đi dạo phố trên đường Lê Lợi, khi đó bán đầy đồ chợ trời thượng vàng hạ cám, trên vỉa hè bày bán từng mâm, hoặc là trải tấm nilon tầm một mét bán đủ thứ, tôi vào chỗ bán các bản nhạc đã được các nhạc sĩ biên soạn lại dùng để chơi theo kiểu đánh guitar classic, vì lúc đó nhạc vàng còn cấm nên không có bản in chính thức, toàn bộ đều là in bằng roneo rồi bán… lậu, bản nhạc in roneo theo từng bản một, sau khi tôi lựa được một mớ tầm chục bản, nào là Thuyền Viễn Xứ, Mùa thu chết, Em hiền như masoeur, Vì tôi là linh mục… thì bà bán hàng khều tôi nói nhỏ:
– Ê… có truyện chép tay chú Kim với cô giáo Thảo in roneo, bài tây hình sex nè em, mua không? Mấy cái này chị bán đắt khách lắm đó…
Hai truyện này gần đây tôi có nghe lời đồn, cả bộ bài 52 lá hình sex nữa, dù lâu nay có muốn xem thử như thế nào cho biết, tôi vẫn không có cách nào tiếp cận được, giờ ra cái vỉa hè này thì nghe bả chào mời, tôi mừng rỡ nhưng cũng thấy cũng… hơi ngại ngại…
– Bà nội, cái gì mới mua của bà… em hiền như masoeur, vì tôi là linh mục… bà lại chào mua… mấy cái đó…
Bả bán hàng này thuộc loại chuyên nghiệp, nắm rất rõ tâm lý của mấy thằng trai trẻ như chúng tôi, nên tỉnh queo nói.
– Uí chời, nhạc là nhạc, còn truyện là truyện chứ, chị còn có vòng đeo… mắt cừu để quan hệ nữa nè, đàn bà còn chết, huống chi mấy con nhỏ tầm tuổi như em… thấy em đẹp trai, chị để lại giá hữu nghị cho…
Vậy xem như là bộ bài sex, hai quyển truyện chép tay, vài bản nhạc đi tong hết một phân vàng nữa, cái vòng đeo mắt cừu thì tôi miễn, còn lại một phân để dành lại tôi và thằng Hiền đi uống café và ăn uống…
… Bạn đang đọc truyện Tự truyện về đời tôi tại nguồn: http://truyen3x.xyz/tu-truyen-ve-doi-toi/
Thời gian hai tháng tuy không dài, nhưng cũng đủ để làm cho những mối quan hệ từ mới quen trở nên thân quen, tôi và nhà thằng Tiến là như vậy…
Trong nhà thằng Tiến nó có bảy anh chị em, chị Oanh là chị cả, rồi đến chị Yến, chị Vy, anh Thái, thằng Tiến, Thúy và Trung là em trai út…
Chị Oanh và chị Yến thì đã có chồng và ở riêng, nhà nó tổ chức ăn uống là đủ một bàn… nhậu, hai ông anh rể, anh Thái, thằng Tiến đều là bợm rượu, còn thằng út còn nhỏ thì không nói tới, vì thế sau này khi tôi thường xuyên qua nhà nó chơi, tôi lại trở thành hiện tượng… đặc biệt, vì là người có mặt duy nhất không đụng tới một giọt…
Hôm sau thứ bảy, thì thằng Tiến chạy qua nhà tôi nói:
– Ê… chiều qua nhà tao chơi mày, nhà nay có đám giỗ…
– Ừ… À… còn chuyện mày hứa làm mai tao cho em mày, nhớ đó nhe mày…
– Đù… thì mày cũng biết nó rồi, chuyện mày quen được nó hay không thì do mày chứ nói tao cái gì nữa…
Từ lúc mới gặp, thì tôi cũng đã có ấn tượng với nét trong trẻo hồn nhiên của Thúy rồi, nhưng vì ít có cơ hội tiếp xúc nên chẳng có tiến triển gì, năm nay Thúy đang tập trung việc học để thi cuối cấp, chẳng qua là chọc thằng Tiến chơi thôi, một phần tôi hình như dễ gặp may với những chị lớn tuổi hơn thì phải, với các chị thì mọi việc đơn giản hơn, chuyện gì tới thì sẽ tới, nói chuyện cũng thoải mái không e dè gì nhiều, còn các cô gái cỡ tuổi như Thúy, thì khi làm quen phải trải qua rất nhiều thời gian, nào là phải uốn ba tấc lưỡi để làm quen tán tỉnh, rồi phải ga lăng hẹn hò đưa đón đi chơi tìm hiểu… vậy mà cũng chưa chắc gì là đã thành công…
Chiều nay nhà nó có đủ mặt các thành viên bao gồm hai ông anh rể trong nhà nó cùng với tôi, ăn uống no say xong, mấy ông anh nó lấy đàn ra ca hát, thuở đó đàn guitar thùng rất thông dụng, có rất nhiều người biết chơi đàn, ông nào mà đàn hay thì đó sẽ là một ưu thế để tán gái, tôi dù không biết uống rượu nhưng cũng bị mấy ông anh rể nó ép uống chút ít, làm vài ba ly xây chừng rượu cây lý là tôi thấy đầu óc mình hơi xà quầng rồi…
Thấy hơi mệt, nên tôi ra phía đằng sau nhà nó, có kê sẵn cái ghế bố nằm cho mát, đó là mảnh sân tráng xi măng rộng có chiều dài tầm năm mét, không lợp mái và có một cái hồ chứa nước nhỏ, kề bên là sàn rửa chén bát, lúc đó cứ đến ngày thứ bảy, chủ nhật thì nước máy chảy rất yếu lèo tèo, cho nên mới có cái hồ nước để sử dụng, trên cái ghế bố vung vãi đồ chơi của con chị Oanh, nên tôi gom vào một góc trong để trên phía đầu, rồi nằm nghiêng qua một bên…
Vừa nằm xuống thì một chút thì chị Oanh và chị Yến bê chén dĩa ra để rửa, tiếng chị Oanh:
– Uả… thằng Hãi xỉn rồi ra đây nằm hả?
Tiếng chị Yến:
– Chắc vậy, nó không biết uống rượu mà cứ kêu nó uống…
Rồi tiếng xả nước từ vòi nước cái hồ, tiếng lụp cụp chén dĩa, tôi nằm nghiêng mở mắt ra, thì thấy hai chị đã ngồi xổm xuống, đèn thì chiếu sáng ngay hồ nước nơi hai chị đang ngồi, nơi tôi nằm thì bị cái chụp bóng đèn che khuất nên anh sáng không chiếu tới…
Dù chỉ là vô tình nhưng cảnh tượng làm tôi lặng lẽ nhìn không chớp mắt…
Khoảng cách gần, chị Yến và chị Oanh thì mặc đồ thun bộ, tư thế ngồi xổm đối diện với tầm mắt tôi, có lẽ hai chị nghĩ rằng tôi đã say ngủ rồi nên rất là thoải mái, từ chính giữa hai chân của hai người đàn bà, nổi u lên dưới lớp vải thun hai cái mu to, mu chị Oanh hình như có chút lớn hơn của chị Yến, mỗi khi hai chân chị Yến chuyển động có chút hơi khép lại, thì cái mu bị đè ép lại nhỏ lại, mảnh thịt từ cái nơi đó phồng cao độn lên, còn cái mu của chị Oanh, từ ngay chính giữa nơi cái khe, thì làn vải có chút hỏm vào một đường thẳng mờ mờ, đã vậy lại có những giọt nước bắn lên giữa háng chị, dính lên từ nơi đó làm làn vải sậm màu loang ra, tưởng tượng như là từ nơi cái lỗ lồn… rỉ nước nhờn vậy…
Hai người đàn bà cứ ngồi nói chuyện phiếm, lát sau rửa chén dĩa xong, thì chị Oanh hỏi chị Yến:
– Em có về nhà chưa?
– Chốc nữa em mới về, ông Đặng (chồng chị) còn đang uống lai rai, không chịu về đâu…
– Vậy nhà chị xa, nên về trước…
Bất ngờ chị đứng dậy đi về phía tôi, con cu tôi đang căng cứng như muốn tụt vào bên trong vì hoảng sợ, không biết chị đã phát hiện ra là tôi đang chăm chăm nhìn vào giữa háng hai chị hay sao?
Đến sát gần cái ghế bố trong lúc tôi nhắm nghiền mắt như là mê ngủ, chị đứng ngay sát cạnh thành ghế bố ngay đầu của tôi, khom người chồm qua, lấy mấy món đồ chơi của con chị, tôi he hé mắt, trời ơi… cái mu của chị ịn sát vào thành gỗ ghế bố ngay sát mũi của tôi, trong khi tôi giả tiếng ngáy, chẳng khác nào thổi hơi từ miệng mình vào trên cái mu của chị, thậm chí cái mùi nồng nồng có chút hơi đậm từ mu chị tỏa ra, tôi còn thoang thoảng ngửi được, chắc vì sợ đánh động làm tôi thức giấc, nên chị gom mấy món đồ chơi rất nhẹ nhàng chậm rãi…
Thời gian không lâu, nhưng đúng là tôi sướng không thể tả…
Thế là đầu núm vú chị Vy tôi cũng đã nhìn thoáng qua, gò mu của chị Oanh và chị Yến thì tôi được nhìn ngắm cẩn thận, thâm chí còn ngửi được cái mùi từ cái mu của chị Oanh, dù là tất cả mọi chuyện tôi không có cố tình rình mò, oái oăm người tôi có ấn tượng để ý là Thúy thì tôi chả có sơ múi được gì…