Vẽ tranh

Chương 62



Phần 62

Đúng Cương không giàu, chỉ gọi là có dư thôi. Làm dự án demo cho Trang với Thi, anh cũng chả mặn mòi gì tiền bạc. Được “chơi” với 2 chị em là sung sướng biết bao nhiu rồi. Anh nhắn:

“Lấy sữa của chị là được rồi. Tiền đâu mua được sữa… Hi hi hi…”

Trang: “Đập chết em giờ… Nói bậy bạ không à… Mà sao nãy ai khiến mà nhắn tin… chị đọc còn không hiểu luôn đó…”

Cương: “Em cũng chả biết ai khiến nữa. Tự nhiên tính nhắn chọc chị… xong thấy trả lời kiểu kỳ kỳ, không giống chị, nên em cứ nhắn khó hiểu vậy. Ai dè đâu… cũng may không nhắn gì bậy bạ…”

Trang: “Thôi qua rồi… Cũng tại chị để điện thoại hớ hênh quá… Thôi em ngủ đi… bữa nào ổng đi rồi chị em mình tiếp chuyện kia…”

Cương: “Chuyện tình chúng mình hả chị…”

Trang: “Muốn ăn roi hông… Vẽ truyện chứ chuyện gì… Cũng không chừa cái tật à…”

Cương: “Hi hi… Thôi chỉ vui vẻ bên chồng đi… Em lủi thủi đi ngủ 1 mình đây…”

Trang: “Ông nội này… Lần sau gặp biết chị… Ngủ đi…”

Cương: “Ngủ ngon nha em…”

Trang: “Uhm. Anh ngủ ngon…”

Đúng là phận thằng Cương… đi đâu cũng bị gái đòi đập, đòi đánh, rồi cắn thằng nhỏ tội nghiệp nữa. Riết rồi không biết anh còn chỗ đứng nào trong cái xã hội phụ nữ không nữa.

“Brừm… Bừm brừm brừm brừm…” – Tiếng xe ga của ai đó ngoài cổng.

Chắc là con bé tưng rồi. Cương chạy ra ngoài sân là đã thấy bàn tay thò vào phía trong cửa mà mở ổ khóa. Cương kêu:

“Ây… Đứa nào ăn trộm đó…”

Bàn tay vừa rút lại ra ngoài thì nghe:

“Em quýnh anh giờ á… không biết mở cửa cho người ta… còn đứng la nữa…”

Ồ… Ra là Ngọc chứ không phải Tuyền. Cương vội mở cửa, em nó “ùn” cái xe vô sân, anh móc ổ khóa lại chứ chưa bấm. Vẫn mặc bộ đồ như công sở giống gái văn phòng, nhưng lại đi trực khách sạn… dáng Ngọc nhìn vào là muốn ịch ra te áo ra luôn rồi. Cương lại gần, ôm em nó từ đằng sau, ép thằng ku vô cái mông tròn tròn đang được cái váy ống bó sát. Ngọc liền giãy giụa nhẹ rồi nói nhỏ:

“Ey… Anh này… Ai thấy giờ…”

Người Ngọc vẫn còn mùi thơm, nhưng mặt em nó lấm tấm mồ hôi, chắc bị hầm do đeo khẩu trang. Vậy mà Cương cũng cố mút môi em nó 1 cái, mông em nó lắc qua lắc lại như đang giẫy nhẹ, làm cạ cạ lên thằng ku hơi cưng cứng ở dưới. Ngọc “Ưm… ưm…” xong thúc nhẹ chỏ ra sau, trúng vào mạng sườn Cương. Anh mới chịu thả từ từ em nó ra. Ngọc kêu:

“Ham quá ha… Mới về mà ôm người ta… Chưa tắm gì hết dơ chết mồ…”

Cương chọc: “Lên anh tắm cho… Hm hm hm…”

Ngọc: “Hoi đi… Dê vừa vừa thôi… Quýnh chết giờ… Bỏ em ra…”

Cương bóp nhẹ lên bầu ngực đàn hồi đang nhô lên dưới lớp áo sơ mi trắng của em nó mà cảm thấy đã tay lắm. Bị em nó đấm một cái rõ đau vô bụng, Cương la:

“Ui… Đau…”

Ngọc: “Cho chừa… Dê người ta chi… Hứm…” – rồi ẻm vừa chạy nhanh vào nhà, vừa cười khoái chí dù Cương đang đứng 1 chỗ, không thèm dí theo.

Đứng ngoài sân, nhìn thấy Ngọc vừa chạy lên cầu thang, vừa nhìn xuống chỗ anh. Do tối quá nên chả biết biểu hiện gương mặt ẻm sao luôn. Thôi kệ, đứng chờ con mén kia về.

Cương đi lòng vòng ngoài sân, gần chỗ cửa chính. Nhìn bao quát ngôi nhà mà suy nghĩ:

“Hm… Mới chưa được một tháng, mà gặp đủ thứ trong căn nhà này. Buồn có, tức giận có, nhưng “vui sướng” là thứ chiếm nhìu nhất. Thôi… Trời cho “sướng” nhiu đó đủ rồi… Giờ phải đi thôi… Dù gì thì ở ké cũng không hay cho lắm…”

Đang đứng ngâm thơ, đạo văn… thì:

“È è è è… è…” – tiếng xe con mén Tuyền chắc luôn.

Cương gỡ ổ khóa ra, rồi lú mặt ngay cạnh cửa kêu:

“Con gái nhà ai giờ này chạy vô kiếm ai vậy…”

Tuyền: “Hơ… Mở cửa cho em hông… Lủi chết bây giờ…”

Cương: “Ah… Dám tính chuyện ác cho anh hả…” – nói thì nói, nhưng vẫn đẩy cửa, né người 1 bên cho em nó chạy vô.

Cương vừa đóng khóa cửa lại là:

“Chòng đi qua kia sao ùi…”

Cương: “Qua bển hả… Hồn anh còn bển… Này là cái xác hoi…”

Tuyền nhanh nhảy xuống xe, treo nón bảo hiểm rồi chạy lại gần Cương… nghiêng qua, ngó lại bằng cái mặt ngây thơ như hột bơ mà nói:

“Hi hi hi… Còn xác thôi hả… Hm hm hm… Vậy tối nay em hành xác cho biết… Hì hì hì hì…”

Cương: “Cắn cho giờ… hành hành…”

Tuyền: “Hi hi hi… Chồng oi… Cõng em vô đi… mệt quá à… đi hong nổi…”

Cương nghĩ mình còn bên nhà này có đêm nay, nên thôi không chối từ gì, mà liền quay mông lại, khom người xuống… Tuyền khoái chí nhảy cái vèo lên lưng cho Cương cõng vô nhà. Qua khỏi cửa trong, anh quay lại hạ chốt, đóng cứng lại… xong đi tiếp vô hướng phòng. Bộ ngực Tuyền cứ bồng bềnh trên lưng Cương, trượt đủ mọi phía. Em nó còn hả miệng ra, cắn nhẹ vô vai Cương cái… nhìn thấy ghét… muốn vật ẻm ra sàn mà quất luôn. Nhưng hoi… Phải để ẻm tắm cái… rồi quất gì quất. Ẻm hỏi:

“Sao nay chòng ngoan quá dạ… Nói gì làm liền hà…”

Cương: “Tắm đi… hỏi nhìu…” – rồi mở cửa phòng, cõng em nó vô xong thả xuống… đóng khóa chốt lại.

Tuyền đi vào trong giường, soạn đồ ra chuẩn bị thay. Chợt ẻm “ah…” lên như nhớ ra gì đó, rồi đi ngang qua Cương mà bóp eo anh 1 cái… rồi chui thẳng vô nhà tắm, đóng cửa lại. Cương cũng cởi áo quần ra cho nude luôn vậy đó. Rồi nhảy lên giường bấm điện thoại… Lúc sau, Tuyền mở cửa ra, đứng trong đó đánh răng, súc miệng… xong cũng đi ra thấy Cương đang ở trần, trùm mền. Anh nhìn ẻm, ẻm nhìn lại anh rồi cười nham hiểm. Tuyền “Hm hm…” rồi tốc cái mền lên, chui vào trong đó. Ẻm lò mò lò mò gì đó, mà cái đụn mền từ từ tiến lại gần háng Cương. Chợt anh cảm thấy có gì ấm ấm ôm lấy thằng ku và lắc lắc. Cương biết ẻm đang làm gì nên để kệ. Hồi sau, lại có gì đó ướt ướt, ấm hơn nãy và trơn trơn mềm mềm đang bọc từ từ lên đầu thằng ku, rồi thân nó… tới khi đụng hẳn vào hạ bộ Cương. Em nó ngậm cả thằng ku vào trong miệng mình.

Tiếng “Ục… ục… ục…” phát ra khi ẻm bắt đầu mút lên mút xuống toàn bộ thằng ku. Cảm giác nhám nhám, trơn trơn mà ấm áp làm mặt Cương đờ ra, anh phải bỏ điện thoại lên tủ đầu giường kế bên mà hưởng thụ. Tuyền bắt đầu rên “Um… um…” trong miệng như thích thú mút lấy cây kẹo cứng không bao giờ tan của “chòng” mình. Cái mền cứ nhất nhô, phập phồng liên tục ở phần đầu và thân em nó. Đầu gối Cương cảm nhận được bộ ngực mềm tưng của em cạ cạ, ép ép vào đó. Cương không chịu đựng được, liền thọc tay vào trong mền, lần mò tới khi chạm được 2 bầu ngực của em nó… Anh bắt đầu nắn bóp, xoa lắc như chưa từng được chạm vào vú của em. Cương bắt đầu trượt người xuống mà nằm hẳn lên nệm. Anh nói:

“Em quay đít qua đây đi… Để anh bú cho…”

Tuyền tốc cái mền ra, chồm lên mút ngấu nghiến vào môi Cương. Miệng em “ưm ưm…” liên tục và cuồng nhiệt. Vài giây sau, em nó mới quỳ thẳng lên, xoay mông về phía Cương và cúi người xuống mà bắt đầu tiếp tục bú mút thằng ku cứng ngắc… Nhìn thấy cái khe đỏ hồng của Tuyền, Cương không cưỡng lại được mà nhanh bú vào đó nghe “rồn rột, chùn chụt”. Tuyền như bị kích thích dữ quá… em chỉ còn ngậm chặt vào thằng ku mà ngưng mút. Cương thì cứ liên tục ăn con bướm hồng của em nó một cách say mê, điên loạn làm em nó phải lắc mông qua lại, hạ xuống nâng lên để ép mạnh bướm hồng vào miệng và lưỡi Cương. Khe hồng của em vừa mới tắm xong, nên chả hôi gì, mà còn thơm thơm mùi sữa tắm. Cương bú liếm, đâm chọt lưỡi vào cái lỗ của em được một hồi, em nó la lên “Ah… ah… ah…” như không kìm nén bất kỳ thứ gì. Cương nhả bướm em ra mà nói:

“Bướm hồng quá à… Nước nhìu sướng quá em ơi…” – rồi lại thọc lưỡi vào cái lỗ của em mà ngoáy tiếp.

Mông Tuyền xoay xoay theo từng nhịp thụt lưỡi của Cương. Miệng em kêu:

“Chòng… thọc sâu nữa đi… Ưm ưm ưm… Đã quá à… Thọc mạnh nữa… mạnh đi…”

Cương chìu theo em nó, đầu anh gật lên xuống liên tục mà quần miệng đập vào khe hồng của Tuyền lia lịa. Tuyền như không kiềm chế nổi khi tận hưởng cảm giác được Cương ăn bướm của mình… em cũng hết bú nổi thằng ku đỏ hỏn luôn. Giờ chỉ còn rên la “Ưm… ah… ơh…” theo nhịp “đập bướm” của Cương bằng miệng. Cái lỗ của em và xung quanh nó đã ướt nhầy ra, chảy nước đầy miệng Cương.

Một hồi, cổ Cương cũng mỏi. Anh ngưng bú bướm của em nó mà nói:

“Em cho bướm… ăn ku anh đi…”

Tuyền không nói, chỉ quỳ thẳng lên, đi lại gần hạ bộ của Cương. Em cầm thằng ku cho nó chĩa lên trời, rồi từ từ ngồi xuống. Cương chứng kiến cảnh thằng ku bị con bướm hồng nuốt chửng… hình ảnh nó từ từ đâm vào hạ bộ cô bé đang quay lưng vào anh. Thằng ku bị nuốt tới đâu… Cương phê tới đó. Chất dịch nãy giờ trào ra bên trong con bướm, cộng thêm nước dãi của Cương phủ đầy lên nó… làm cho mọi việc đâm thụt trở nên quá dễ dàng. Tới khi cả thằng ku ghim trọn bên trong người Tuyền… em nó thả người ra, thờ dài “Ơ…” một tiếng như cũng phê y chang Cương vậy.

Tuyền chống thẳng tay ra sau, qua hai bên hông Cương và bắt đầu nẩy người lên chầm chậm. Thằng ku bị cái lỗ em mút lên mút xuống, dập tới dập lui làm 2 bầu mông em bẹc ra bẹc vào liên tục. Cương được thế, với tay lên mà xoa bóp 2 bầu ngực đang tưng nẩy của em ở trên. Tóc em hơi rũ xuống mà rung theo nhịp cơ thể em nó. Cương cả ngày nay cũng bắn biết bao nhiu trận Batttlefield với Ý và em nó rồi, nên giờ anh cũng lâu ra lắm. Chính vì vậy mà Tuyền dập vào thằng ku anh 1 thời gian, 2 khủy tay em bắt đầu rung rung như mỏi. Cương kêu:

“Ngã lên người anh đi cưng… Để anh chơi cho cưng sướng nè…”

Tuyền liền hạ người xuống, đè tấm lưng lên ngực và bụng Cương mà thở như mệt lắm. Tuyền la:

“Hơ… hơ hơ… Anh cứng quá a… Đâm nát em đi chòng… Hơ hơ hơ…”

Cương vừa bắt đầu đâm vào em nó nhanh hết sức có thể, vừa kêu:

“Đâm vầy nè… Đâm cho nát lồn em luôn…”

Tuyền càng la lớn hơn: “Ưm… ưm… ưm… Ah… a ha… A… Sướng… sướng quá… chòng ơi… Ah… ah… ah… Đã… quá… Ưm… ưm…” – giọng em rung rung.

Con bướm hồng và cái lỗ bóng nhớt của nó bị cây thịt cứng ngắc đâm ra thụt vào điên loạn. Nó càng ngày càng bóp mạnh lấy thằng ku. Cái mép hồng của nó phồng ra, lún vào vì bị chọc ngoáy thấy rõ. Tuyền lại dần ưỡn eo lên cho lỗ bướm chút xuống để hứng lấy những đòn dập của thằng ku. Những bệt trăng trắng đóng dày đặt trên mép bướm và thân thằng ku như bọt xà phòng. Có điều nó còn trắng hơn loại hóa chất tẩy rửa đó. Người Tuyền uốn ép, vặn vẹo liên tục. Tay em nó bấu mạnh vào bên hông vào nắm vào tóc Cương. Anh không đau, ngược lại còn thấy sướng và phê não. Tay anh bóp nắn điên loại lên bộ ngực Tuyền, rồi lại nhéo vào đầu ti hồng đỏ của ẻm mà kéo lên. Tay kia vừa xoa lên mảng bụng mềm mềm của ẻm, lâu lâu lại với xuống âm vật mà day day. Tuyền như thốn ti, ẻm “Ớ… ớ…” lên và bặm môi lại “Ứm… ứm… ứm…” theo từng nhịp tưng nẩy của cơ thể do Cương gây ra. Làn da mịn màng của em trượt trên người Cương càng làm anh cảm thấy ấm áp, mãn nguyện và bắt đầu thấy mình sắp ra. Anh thì thào:

“Anh… Anh… bắn nha…”

Đầu Tuyền vừa trượt tới trượt lui trên vai Cương, em vừa kêu:

“Bắn… mạnh vô đi anh… Ứm ứm ứ… Bắn nát… em đi anh…”

Cương nghe em nó khuyên nhủ, động viên… lại càng thêm nứng tợn. Và:

“Roẹt… roẹt roẹt…”

Những tia đạn sền sệt nã vào trong đáy lỗ của con bướm. Thằng ku nở bự nhất có thể, ép vào thành âm đạo làm em nó “ứm…” mạnh lên 1 tiếng. Bụng em hơi giật giật vì như bị thốn bởi thằng ku. Cả mép bướm và thành âm đạo siết chặt làm nó khó trượt ra vào hơn trước. Cương liền dừng lại, ưỡn cả hạ bộ mình lên cao… hai mông anh không còn chạm lên nệm nữa, đồng thời cả cơ thể Tuyền bị người Cương đẩy lên trên. Em “ứ…” lên rồi nhanh quắp 2 chân xuống dưới đùi anh để khỏi bị tuột. Chính vì vậy, luồng dịch trắng không có cơ hội trào ra ngoài hết, mà bị dốc ngược vào trong, chảy sâu vào trong tử cung em nó. Giờ nhìn Cương y như đang tập bài trị xuất tinh sớm, Kegel, mà có thêm cục tạ là cả con mén Tuyền nằm đè ở trên. Đây chắc là bài tập để “dính bầu sớm”.

Chương trước Chương tiếp
Loading...