Vẽ tranh
Chương 63
Khi cảm thấy cái bầu bên dưới không còn bơm sữa vào trong ẻm nữa. Tuyền vừa phì một hơi, vừa la:
“Nay… chòng mạnh quá à… Chổng người ta lên vầy luôn…”
Cương cũng phì cười cái, rồi kêu:
“Chổng ngược… để sữa nó chảy sâu vô… cho em dính bầu á…”
Tuyền: “Hơ… Có cái kia rồi mà dính dính cái đầu anh a… Thả em xuống đi…”
Cương: “Để vậy… nhìn em đẹp quá à…”
Tuyền: “Đẹp gì… Hơ… Chổng mông lên vậy… Biến thái quá à…”
Cương: “Cái đó mà là mông hả… Cái đó là bướm hồng mà…”
Tuyền: “Hm hm hm… Bộ nó hồng lắm hả chòng…”
Cương: “Hồng… Muốn hun hoài luôn đó…”
Tuyền: “Hơ! Biến thái… Thả em ra đi…”
Cương: “Để vậy, cái mặt hồng hồng, đỏ đỏ nhìn đẹp nè… Hm hm hm…”
Tuyền thọt tay xuống, chọc ngón vô eo Cương. Anh nhột nên thả người xuống cái rầm nghe thấy rõ. Em nó vừa bị đập vào lưng Cương, vừa bị thằng ku nở bự trượt mạnh vào con bướm chật nít mà “Áh…” lên cái. Ẻm nhõng nhẽo:
“A hạ hạ hạ… Cứng quá à… Đau người ta nè… Hạ hạ hạ…”
Cương: “Tại ai… Tự nhiên chọc người ta nhột chết à… Đáng đời…”
Tuyền bặm môi, thụt chỏ ra sau cho có lệ. Mặt em nó áp sát vào má Cương, nên anh quay qua, mút lên má ẻm cái. Giống như bị trúng độc… má ẻm phồng ra rồi cái môi chu chu ra, nhìn muốn bứt bỏ vô túi. Cương nhai nhai môi mình vào má em nó để “truyền nọc” vào em nó 1 lúc, anh nhả ra rồi nói:
“Cưng nè…”
Tuyền bặm môi lại mà “Hm hm hm…” khoái chí. Xong ẻm nói:
“Xạo… Chích nọc người ta hoài… cưng cưng…”
Cương: “Vậy cưng thích bị anh chích nọc vầy vầy hông…” – vừa nói, vừa thụt thụt thằng ku nhẹ nhẹ vô trong con bướm.
Tuyền: “Ah… Ăn hiếp em…” – rồi quay mặt qua, cắn nhẹ vào môi Cương, xong dứt ra.
Cương đưa tay chùi miệng, rồi mới nói:
“Mai anh hông ở đây rồi… Có buồn hông…”
Tuyền chợt nhướn mày, nhìn chằm chằm vô mặt anh hỏi:
“Hả… Chòng đi đâu…”
Cương phì cười, rồi nói:
“Đi chỗ khác ở tạm… Chứ sao ở đây được…”
Tuyền: “Hả… Vậy chòng kiếm được chỗ rồi hả…” – mắt tròn xoe nhìn Cương.
Cương: “Thì… anh xin ở tạm chỗ thằng bạn cho mượn xe đó…”
Tuyền: “Vậy hả… Hay vậy ta…” – mặt ẻm sáng rỡ như mừng dùm cho Cương.
Cương: “Nhưng mà ở tạm thôi, vẫn phải kiếm phòng đó chứ chưa yên đâu.”
Tuyền: “U… Vậy chòng ở mấy ngày…”
Cương: “Thì chừng nào kiếm được chỗ khác, anh mới dọn qua đó…”
Tuyền: “Hm hm… Vậy cũng đỡ rồi… Hỉ hỉ… Mốt em kiếm nhà với chòng nhơ… Nhơ…” – lại chu cái mỏ hồng hồng lên.
Cương: “Ừa… Mốt tính sau… Ờ mà quên… Quên báo bạn chị Huyền là anh không thuê chỗ hôm bữa nữa.”
Tuyền: “Ùa… He hé… Vậy mơi chòng dọn hả…”
Cương: “Uhm. Mai ở nhà đi… Để chiều anh đi được rồi…”
Tuyền: “Ah… Cho em đi zới… Đi…”
Cương: “Đi rồi người ta hỏi em là ai… Anh kêu vợ sắp cưới… được hông… Hm hm…”
Tuyền: “Hơ… Cưới gì mà cưới… Ghét… Mặt anh ai thèm cưới…”
Cương: “Hứm… Vậy ở nhà đi… Mắc công bị hỏi nữa…”
Tuyền: “Thì… thì thì nói bạn thân được rồi… Có sao âu… Hm hm…”
Nghe tới đây, tự nhiên Cương hơi hụt hẫng vì cố tình gài em nó. Buồn 3s, xong anh nói:
“Hứm… Thân mà vầy vầy luôn hả…” – vừa nói, lại vừa thụt vào trong em.
Tuyền: “Ah… Chòng kỳ quá à…”
Ẻm nhăm mặt, nhìn thấy ghét, xong lại nói:
“Từ từ… mới thân hơn nữa… Rồi thương… rồi mới cưới chớ… Hớ…”
Cương giờ nghe mới thấy mát lòng mát dạ. Anh kêu:
“Thương là cưới đúng hông… Hm hm… Vậy thì được…”
Tuyền: “Hơ… Có thương hông mà xạo xạo… Ghét…”
Cương: “Thương nói chi… Làm thôi được rồi… Hm hm…”
Tuyền bặm môi, mặt bẽn lẽn cười cười, xong dúi đầu vô cổ Cương mà anh nghe rõ tiếng thở của ẻm. Anh nói:
“Anh rút ra nha… Hay muốn để vậy ngủ…”
Tuyền: “Hơ… Muốn thúi ình hay làm mắm sao mà đòi ngâm hoài trỏng…”
Cương: “Thúi gì… Bữa trước cũng ngâm vậy ngủ mà… thúi gì đâu nè…”
Tuyền: “Mà nằm vầy… sao em ngủ…”
Cương mới từ từ rút ra. Rút tới đâu, mặt ẻm hơi nhăn tới đó. Cương hỏi:
“Bộ thốn lắm sao mà nhăn dữ vậy…”
Tuyền: “Tại chòng ớ… Nay tự nhiên bự chà bá… Ấy xong đau người ta nè…”
Cương: “Bự vậy hổng thích hả… Mà nó nhỏ chứ bự đâu…”
Tuyền: “Hơ… Vầy mà còn la hổng bự nữa hả… Cắn anh giờ…”
Cương khỏi cần chờ ẻm nói, anh ngoạm lấy môi ẻm rồi mút cho vài cái. Tuyền “ưm ưm…” rồi đánh nhẹ ngực anh khi 2 đứa đã tách ra… mỗi người 1 bên. Tới khi Cương nhả môi ẻm ra, ẻm hỏi:
“Chỗ đó… xa em hông…”
Cương: “Muốn đi hông… Mai anh cho biết chỗ luôn…”
Tuyền: “Hi hi… Thiệt hông dạ… Tưởng chòng hỏng cho người ta đi chứ…”
Cương: “Sợ mốt bà xã buồn… hông biết chỗ anh… nên cho biết chứ có gì đâu…”
Tuyền: “Hơ… Ai thèm gặp cái mặt này… Nhìn thấy ghét…” – nói vậy nhưng vẫn chà chà bàn tay lên ngực với bụng Cương.
Cương kêu: “Hoi tắt đèn ngủ… Trễ rồi mai dậy học hông nổi nữa…”
Cương ngồi dậy, chồm lên tắt cái đèn. Em nó cũng ráng chộp thằng ku như bị dính keo, rồi cười cười hí hửng. Anh nằm xuống, kéo mền đắp cho 2 đứa, lòn tay phải dưới cổ em rồi ôm sát vô người, tay Tuyền vẫn nắm vào thằng ku, đầu em ép má vào cổ anh mà ngủ theo… Không biết còn cơ hội với em nó vậy được nữa không. Cương vừa nhắm mắt nhưng vừa xoa xoa vai em nó bằng mấy ngón tay trái của mình, như để tận hưởng cơ thể em nó được chừng nào… hay chừng đó. 2 Đứa từ từ chìm vào giấc ngủ mà không biết ngày mai sẽ có gì hay ho, buồn bã hoặc kỳ lạ nữa.