Vô cực

Chương 65



Phần 65

Tên đàn ông không quan tâm những người phụ nữ này đi đâu, làm gì, chỉ cần lúc hắn muốn chịch hoặc đói, họ có mặt và đáp ứng là được. Gã cũng biết không một ai có thể ra khỏi nơi đây.

Mò mẫm trong bóng tối một hồi, Tú cũng tìm đến được hang động. Nàng cẩn thận quay đầu lại, tựa như sợ gã đàn ông kia có thể bất ngờ xuất hiện từ bóng tối, phá hỏng mọi hy vọng của nàng.

Tú lúc này tiến vào trong hang. Nằm ở sâu trong vách hang, có một thiếu niên đang bị trói chặt, cả miệng cũng bị nhét một thứ vật gì đó.

“Cậu… bình tĩnh hơn tôi nghĩ đấy…” Tú vốn đang suy nghĩ phải trấn an Quân thế nào, tránh để hắn kích động gây rối cho kế hoạch của nàng. Nhưng nhìn xem, hắn ta chả hề có chút run sợ, ngồi nhìn Tú như đã chờ đợi nàng.

Quân gật đầu một cái, ra hiệu muốn nói chuyện. Tú sau vài giây băn khoăn, liền kéo cái thứ bịt miệng Quân ra.

Hắn thở ra một hơi, nhìn Tú và hỏi: “Cô là ai?”

Tú nheo mắt, đáp: “Một người xui xẻo bị bắt vào đây!”

“Nơi này là đâu? Có phải Rừng Nguyên Sinh không?”

Quân vốn đã tỉnh dậy từ lâu, nhưng hắn không dám nhúc nhích hay phóng thích Ngọc ra ngoài, bởi theo phỏng đoán của Ngọc, tên đàn ông kia ít nhất cũng 7 sao. Một vô cực giả 7 sao không cần thiên phú Thông Linh Nhân, không cần con mắt âm dương vẫn có thể nhìn thấy linh hồn.

Tự dưng lại có một linh hồn lượn lờ trong lãnh thổ, tên đàn ông dù ngốc đến đâu cũng sẽ sinh ra cảnh giác.

Thay vào đó, Quân dùng Thiên Nhiên Tâm Hữu, đưa giác quan đi quan sát nơi đây một vòng. Hắn cũng không dám nhìn lén tên đàn ông, bởi vô cực giả cao cấp có trực giác rất nhạy bén, nhưng quan sát những người phụ nữ kia thì không sao cả, ít nhất cũng không kích hoạt trực giác của tên kia. Sau đó, hắn cũng tranh thủ tìm đường thoát thân thử.

Quân đại khái cũng nắm được một số thông tin.

Đầu tiên, những người phụ nữ ở đây bất mãn với tên đàn ông.

Thứ hai, dòng chảy tự nhiên bị màn sương kia chặn đứng, chứng tỏ màn sương đang bao phủ ngoài kia có gì đó đặc biệt.

“Rừng Nguyên Sinh?” Tú nghe câu này xong, ánh mắt hiện lên vẻ chấn động.

“Sao cậu lại nói vậy?”

“Cô cũng không biết nơi đây sao? Tôi vốn là một học sinh, đang tập huấn trong Rừng Nguyên Sinh, sau đó xui xẻo bị con rắn kia nuốt, cuối cùng lại ở đây!”

“Ra vậy… ra vậy… thì ra đây là Rừng Nguyên Sinh!” Tú cả kinh, hai mắt không chớp.

“Cô muốn làm gì tôi?” Quân nhíu mày. Theo như Ngọc kể, lúc hắn bất tỉnh, chính cô gái đeo kính này đã kéo hắn ra khỏi bụng rắn, sau đó trói lại rồi đem giấu tại đây. Ngọc dùng Vọng Khí Thuật, không phát hiện ra đối phương có sát ý với Quân.

“Trước hết, để tôi nói cho cậu tình hình cụ thể…”

Tú ngồi xuống, sắp xếp thứ tự câu chuyện, bắt đầu kể ra: “Con rắn nuốt cậu bị chủ nhân nơi đây săn về. Đó là lý do cậu ở đây. Chủ nhân của nơi này là một vô cực giả 7 sao sơ cấp. Tên của hắn tôi không biết, nhưng thân phận thật sự thì biết!”

“Hắn là ai?” Quân nhíu mày.

“Hắn không phải con người, hắn là Mộc Yêu.”

“Mộc Yêu?” Quân nhớ lại cuốn Bách Khoa Toàn Thư Quái Vật, bên trong cũng có ghi chép về Mộc Yêu. Đây là chủng loài hết sức đặc biệt. Sinh ra là cái cây bình thường như bao loài, nhưng chúng có khả năng tu luyện. Đến 3 sao, chúng khai mở linh trí (trí tuệ chỉ ngang động vật), đến 4 sao, hình thành linh hồn, đến 5 sao, có năng lực xuất ra chân thân hình dáng người.

Mộc Yêu thường xuất hiện trong các câu chuyện thú vị về thám hiểm gia, đặc biệt là những câu chuyện 18+. Lý do vì lũ này trời sinh dâm tính, rất thích chịch choạt. Lên chuyên mục truyện sex của tòa soạn XXX không thiếu những topic kể về chuyện Mộc Yêu đực hiếp dâm gái nhà lành, hay nam thám hiểm gia bị Mộc Yêu cái hút hết tinh khí vân vân và mây mây.

Tú gật đầu, lại nói: “Con Mộc Yêu này cảnh giới 7 sao, linh trí lại có chút thấp. Bản thể của nó nằm ở sâu trong rừng, ngay cạnh cái hồ nước lớn.”

“Sao cô biết?” Quân nghi ngờ hỏi, cùng lúc kích hoạt Vọng Khí Thuật.

“Tôi từng lén theo dõi hắn, thấy hắn tỏ ra rất cung kính với cái cây kia.”

Tú đáp.

“Chỉ vậy sao?” Quân nghi ngờ.

“Tinh dịch hắn có màu xanh…” Tú có chút khó chịu. Tinh dịch màu xanh là đặc trưng của loài Mộc Yêu.

“Ừm! Hiểu rồi!” Quân gật đầu, lại hỏi: “Hắn và các cô có quan hệ gì?”

“Xem ra cậu cũng không đơn giản!” Tú nhíu mày.

Quân lúc này mới nhận ra sơ hở trong lời nói. Từ lúc được Tú cứu cho đến khi bị trói lại và quăng vào xó này, Quân vẫn luôn bất tỉnh. Vậy làm sao hắn biết ngoài Tú ra, vẫn còn các cô gái khác.

“Ừm! Một chút tài lẻ thôi…” Quân tỏ ý muốn Tú trả lời mình trước.

“Chúng tôi bị bắt đến đây!”

“Là hắn bắt?”

“Không! Là một tổ chức khác, họ đưa chúng tôi tới đây!”

“Cô biết tổ chức đó không…”

“Có biết một chút, bọn chúng là tổ chức chuyên bắt cóc và buôn người. Bọn chúng có một đường dây trải dài trên Việt Nam. Kẻ đứng sau dường như là một nhân vật có quyền thế, có thể bao che cho tổ chức này, bởi vậy chúng vẫn chưa bị sờ gáy.”

“Vậy là cô bị bọn họ bắt và đưa đến đây à? Những người khác cũng vậy?”

Tú ngẫm nghĩ gì đó, cuối cùng lựa chọn gật đầu.

“Không nói dối!” Vọng Khí Thuật không phát hiện thấy biểu hiện dối trá nào từ Tú.

“Tổ chức buôn người… Mộc Yêu… hai cái này có liên hệ gì với nhau?” Quân tò mò.

“Hình như, hai bên đang trao đổi… Mỗi lần đi lấy cô gái mới nhất về, hắn có đem theo mấy trái mọc trên bản thể.” Tú suy đoán.

Nếu là trao đổi, bên buôn người dùng người để đổi lấy quả của tên Mộc Yêu? Quả đó có tác dụng gì?

Thấy vẻ mặt đăm chiêu của Quân, Tú chợt cảm giác hứng thú. Nàng khá thích những người biết suy nghĩ.

“Khoan đã… cô làm tôi nhớ đến một chuyện…”

“Chuyện gì?”

“Nơi này có sương mù bao phủ, phải chăng là khu vực bị cấm trong Rừng Nguyên Sinh?”

“Nói rõ hơn đi!”

Quân liền lục lại ký ức, nhớ về mấy thông tin mà Lan Anh gửi. Trong đó có một bài viết nói về khu vực bị cấm trong Rừng Nguyên Sinh. Sương mù bao quanh, Rừng Nguyên Sinh, nhân vật có quyền thế đứng sau tổ chức buôn người… những chi tiết trên rất phù hợp với khu vực bị cấm này.

“Ra vậy… vậy có thể kẻ đứng sau tổ chức buôn người… là người của hiệp hội thám hiểm gia…” Tú trưng ra vẻ mặt chấn động, lại nhìn sang Quân, tự nhủ trong đầu: “Cậu nhóc này đầu óc linh hoạt thật!”

Sắp xếp lại thông tin, “Hiệp Hội đang cố che giấu điều gì đó trong khu vực bị cấm” bỗng chốc không còn là tin đồn nhảm nữa.

Cố xóa đi cảm giác da đầu tê dại, Tú lại nói: “Thế cậu có biết họ trao đổi gì không? Nếu đúng là trao đổi quả thì loại quả đó có công dụng gì?”

“Cái này sao lại hỏi tôi?” Quân thầm mắng, cô nàng này ở đây lâu hơn mà còn không biết, hắn sao biết được.

“Thứ bọn kia cần là Linh Quả…” Ngọc lên tiếng.

“Linh Quả? Loại quả có khả năng chữa trị bách bệnh đó sao?”

“Ừ! Tuy dùng Vọng Khí Thuật bị phản phệ, nhưng tao vẫn nhìn thấy một chút manh mối, lúc đó chưa chắc chắn, nhưng kết hợp với dữ kiện hắn là Mộc Yêu, chắc chắn tên đó có mang huyết mạch của Liễu Thần… dù rất mỏng manh!”

“Liễu Thần vậy mà thật sự tồn tại…” Quân bất ngờ với chuyện này là một, bất ngờ với những thứ mà Ngọc biết là mười. Rốt cuộc con quạ quái quỷ này có thân phận gì, sao cái đéo gì nó cũng biết thế.

Liễu Thần là loài cây thần tồn tại sau tận thế năm 2023. Tương truyền loài cây này ẩn chứa thần lực, mỗi bộ phận của nó đều mang đến công dụng vượt ngoài tưởng tượng. Đặc biệt phải kể đến quả của loài cây này có thể chữa được bách bệnh nên được gọi là Linh Quả.

“Vậy là chúng dùng người để đổi lấy Linh Quả!” Quân khẳng định nhưng bị Ngọc bác bỏ: “Không hẳn! Tao lại nghĩ khác, chúng không trao đổi Linh Quả, mà là dựa vào tên Mộc Yêu này để sản xuất Linh Quả. Mày biết điều kiện để tạo ra Linh Quả không?”

“Không…” Quân đáp.

“Linh Quả chính xác là con của Mộc Yêu, muốn có con thì phải giao phối!”

Nghe vậy, Quân liền đảo mắt qua Tú, hóa ra cô gái này cùng với những người khác bị bắt đến đây để trở thành máy giao phối à.

“Khoan! Vậy ắt hẳn họ có gì đó đặc biệt…” Quân lại hỏi.

“Đúng vậy!” Ngọc không quá bất ngờ trước việc Quân đoán ra điều mình đang định nói. Nếu chỉ cần giao phối để tạo ra Linh Quả, vậy tại sao không đưa nhiều người hơn vào mà chỉ vỏn vẹn có 4 người!

“Theo suy đoán, những người này có mệnh Vương Thổ…” Như biết trước Quân cũng như độc giả sẽ hỏi Vương Thổ là cái gì, lại thêm kiến thức quái lạ gì nữa, Ngọc lập tức trả lời: “Cái này có liên quan đến khí vận học, mày không nên biết quá nhiều, chỉ cần biết rằng những người có mệnh Vương Thổ sinh ra có cơ thể khỏe mạnh, chẳng khác gì một mảnh đất màu mỡ và đặc biệt được cây cối ưu ái. Mộc Yêu cũng ưu ái những người như vậy. Chỉ có họ mới có thể tạo nên cảm hứng giao phối…”

Quân lại hỏi: “Có cách nào xác thực không?”

“Có! Dùng Vọng Khí Thuật, có thể thấy lực lượng Thổ Thần hội tụ ở cô ta. Hỏi cô ta ngày tháng năm sinh nữa là được!”

Quân lập tức hỏi Tú: “Cô cho tôi biết ngày tháng năm sinh đi!”

Thấy ánh mắt thúc giục, Tú gật đầu nói ra ngày tháng năm sinh.

“Quả nhiên… là mệnh Vương Thổ!” Ngọc đáp sau khi đã tính toán các thứ. Giờ này Quân càng lúc càng cảm thấy kinh hãi với cái linh hồn này. Đến cả mấy trò của thầy bói mà Ngọc cũng biết.

Quân sau đó liền nói những gì Ngọc vừa nói cho mình nghe với Tú.

Lúc này, ánh mắt Tú cứng đờ, gương mặt tựa như bị đóng băng.

Cô cứ nghĩ bản thân mình bị bán vào đây làm đồ chơi để tổ chức buôn người kia đổi lấy lợi ích gi đó từ Mộc Yêu. Nào ngờ, Mộc Yêu cũng chỉ là một cái cây để người ta gặt quả, còn cô và những người khác đều chỉ là phân bón mà bọn họ gieo vào.

Sau khi bình ổn cảm xúc, Tú lại nhìn chàng thiếu niên trước mặt. Cô ở đây mấy tháng rồi vẫn chưa tìm được manh mối gì, thế mà nói chuyện với hắn một lát liền nhìn thấu thế cục.

“Nói nhiều vậy tôi cũng hiểu tình thế lúc này rồi! Nhưng tôi chưa hiểu tại sao cô lại trói tôi lại? Mục đích của cô là gì?” Quân nhìn thẳng Tú, ánh mắt lóe lên Vọng Khí Thuật.

“Tao cảnh báo rồi đó! Dùng ít thôi! Mù mắt bây giờ!” Ngọc nhắc nhở.

Tú hít một hơi, lại nói: “Lớp sương mù bao quanh nơi đây dường như có ẩn chứa trận pháp, nó khiến cho những ai tiến vào, đi mấy vòng đều quay lại chỗ cũ. Tôi đã thử rất nhiều nhưng không cách nào thoát ra được! Cậu xui xẻo bị kéo vào trong đây cũng đồng nghĩa không thể thoát ra. Tuy nhiên, tên Mộc Yêu lại có thể tùy ý ra vào…”

Quân gật đầu đã hiểu, lại hướng Tú chờ đợi.

“Tôi biết cách thoát ra. Nhưng tôi cần cậu giúp!”

Chương trước Chương tiếp
Loading...