Vườn hồng

Chương 14



Phần 14: Cuộc Gặp Gỡ Ngoài Ý Muốn

Ngày thu hoạch gần cận kề, vậy là chỉ còn hơn hai tháng nữa sẽ tới lần thu hoạch hoa đầu tiên sau mấy tháng trồng trọt chăm sóc.

Ngọn đồi hoa mươn mướt sặc sỡ nhiều loại màu sắc, hàng ngàn nhành hoa khoe sắc thắm thiết, khung cảnh vừa đẹp vừa lãng mạn nhưng cũng không kém phần bình yên.

Tít trên đỉnh đồi, nơi đây địa hình vòng cung, đất nhô cao thành mô, một chóp nhọn vươn cao khiến cho người ta đứng ở trên này có thể hít thở khí trời trong lành mát mẻ.

Do đó, nơi này được ông Tâm và bà Nhung chọn để trồng loài hoa cẩm tú cầu.

Vì ở đỉnh đồi khá cao, gió thổi mạnh và triền miên cho nên ở mỗi hàng cẩm tú cầu được trồng thêm vài gốc hoa ban trắng để giảm bớt sức gió tránh làm hư hoa.

Đứng từ xa nhìn lại, dưới mặt đất là sắc tím xanh của hoa cẩm tú cầu bao la, cao thêm chút nữa là những gốc hoa ban thật cao, bông trắng xóa nở rộ cả một vùng.

Nơi này hiện tại chỉ có hai con người cặm cụi làm việc trong sự yên tĩnh giữa cái khí trời se se lạnh ở trên cao.

Đạt loay hoay giữa những khóm hoa, dọn cỏ dại, lặt lá sâu và tỉa bớt cành thừa, chỉ chừa lại những bông hoa đang nở bung và búp non để tiện cho việc thu hoạch sắp tới.

Áo dài tay, nón tai bèo che khuất mắt mũi, Đạt hăng say làm việc chăm chỉ, anh không dám lơ là chút nào vì hiện tại bao nhiêu trách nhiệm đều đổ dồn hết lên trên đầu của anh.

Lần đầu tiên trong đời thằng con trai, Đạt mới nhận thức được sự nghiêm trọng trong công việc, chẳng hạn như mới đây, một tai nạn bất ngờ ập đến khiến ba anh tạm thời mất đi khả năng làm việc, thành ra những việc trước đây ông Tâm hay làm đều chuyển sang cho Đạt.

Cứ cắm mặt xuống đất rồi ngồi chồm hổm lết về phía trước, mặt đất thoáng cái hơi nghiên vì càng đi xuống là phần dốc lại càng rõ hơn.

Đạt không hề hay biết, cách anh chưa tới 3 mét là một bóng hình xinh đẹp với mái tóc vàng buộc cao sau gáy, nàng đang chăm chú quan sát từng gốc hoa rồi đôi bàn tay khéo léo của nàng thoăn thoắt ghi vào cuốn sổ trên tay, chép lia lịa.

Thu đảm nhận việc theo dõi sự phát triển của hoa, nàng tốt nghiệp đại học Nông Lâm, lại chuyên ngành sinh học nuôi và cấy ghép tế bào mô thực vật, cho nên việc những việc này nàng là người rành nhất.

Bịch!

– Á!!! ANH! ANH! Ớ!!!

Một cú đụng nhẹ từ phía sau, Đạt sơ ý tiến tới làm vai anh đụng vào bắp đùi mềm mại của Thu, cô nàng bất giác bị bất ngờ rồi mất đà không giữ vững thăng bằng, chúi nhủi về phía trước!

– Thu!!!

Đạt nghe tiếng hét của Thu vang lên sát bên tai thì mới giật mình, anh vội đứng lên, rồi nhanh chóng nhào tới bắt lấy cổ tay của cô gái, thành công níu kéo nhưng cả hai lại cùng mất thăng bằng và ngả thẳng xuống con dốc gần như dựng đứng, do mưa liên miên nên mặt đất vẫn còn ẩm ướt và khá trơn trượt.

Trong lúc cấp bách, cả hai lúc này đã quýnh quáng hết cả lên, cũng may là Đạt đủ tỉnh táo, anh nhanh chóng kéo lấy tay Thu rồi ôm trọn cơ thể mềm mại của cô vào lòng, sau đó cả hai ngả nghiêng rồi lăn dài xuống con dốc thẳng đứng.

Mọi thứ chỉ diễn ra trong chớp mắt.

Rắc!!! Rắc!

Những khóm hoa cẩm tú cầu yếu ớt, nhánh to nhất cũng chỉ bằng ngón tay út, không thể nào cản lại sức nặng của cơ thể hai người được, Đạt ôm Thu một đường lăn xuống làm cho gần chục bụi hoa bị gãy nát tơi bời, hoa gãy cũng thôi, trong trường hợp này khá là nguy hiểm, tại vì càng xuống thì mặt đất càng dốc, rơi như vầy nặng thì chấn thương nội tạng, nhẹ thì gãy tay gãy chân, đằng nào cũng khổ.

Uỵch!!!

Tuy nhiên ông trời vẫn còn thương xót cho đôi trai gái, trong lúc lăn như vậy không biết có phải là do đất trơn trượt hay là do đôi chân của hai người tác động mà cả Đạt và Thu hơi lăn xéo qua phía gốc hoa ban gần đó, để rồi lưng Đạt va đập vào gốc hoa, thành công chặn lại được sự lăn tự do, rơi tự nhiên.

Bụp!

– A!!! Gãy lưng rồi!

Một tiếng vang giòn, gốc hoa ban hơi rung nhẹ, nhành lá lắc lư làm rớt xuống một mảng bông trắng thơm ngát hương.

– Anh! Anh có sao hôn anh Đạt!

Gương mặt xinh đẹp hốt hoảng, Thu yêu kiều thốt lên rồi vội ngồi dậy dùng tay xoa xoa lưng Đạt.

– Anh có! Ui da!

Mặt Đạt nhăn như khỉ ăn phải ớt, anh ôm eo Thu rồi nói trong đau đớn, cặp ngực to tròn mềm mại như hai quả bong bóng của cô gái thi thoảng lại cạ nhẹ vào mặt Đạt, truyền vào mũi anh mùi hương nước hoa dịu nhẹ thơm ngát.

Quần áo hai người dính đầy sình đất, lấm lem như người đi cấy.

Mặt mũi dính đầy đất đỏ, cái áo thun dài tay của Thu bị cành cây vướng vào làm rách nát loang lổ, từng tấc da thịt trắng hồng mịn màng lấp ló sau những chỗ rách, đập vào mắt Đạt làm anh chỉ biết nhìn trân trân rồi khẽ nuốt nước miếng một cách thèm muốn.

– Ngồi dậy đi anh, cởi áo ra em coi thử xem có sao không? Chứ nghe đập một tiếng mạnh vậy mà!

Giọng Thu quan tâm cất lên, cô nàng mải mê lo lắng nên không hề chú ý đến ánh mắt săm soi của Đạt đang đắm chìm trong cái da thịt trắng sáng của nàng.

– Em để đó, để anh tự cởi được mà!

Cũng hơi thấy ngại vì những ngón tay nhỏ nhắn của Thu đang cởi từng cúc áo sơ mi dài tay của Đạt ra, anh nói khẽ rồi tự nhiên thoát y.

Thoáng cái chiếc áo dài tay lẫn áo thun mặc lót bên trong bị Đạt nhanh tay lột ra, khoe cơ thể săn chắc gọn hơ ra trước mắt người đẹp.

Làn da nâu ngăm ngăm, ngực săn và cứng cáp, bụng tuy không có sáu múi nhưng cũng nổi ngấn dạng tượng trưng, cơ thể Đạt có chút mỡ tuy nhiên cũng thuộc dạng gọn nhẹ.

Thu hơi sững sờ trước tấm thân đàn ông bắt mắt, tay nàng tò mò chạm nhẹ vào hai tảng ngực săn như thịt bò của Đạt rồi bẽn lẽn dời đi ánh mắt.

– Trời ơi, u một cục vậy nè!

Nơi lưng Đạt vì đập trúng gốc cây, chỗ da thịt phía sau sườn non, nơi gần vách phổi giờ bầm tím và sưng một cục to đùng làm Thu mếu máo nói lớn, đôi mắt nàng bất giác đã ngấn lệ.

– Anh! Anh không sao mà! Em đừng khóc!

Thình lình Đạt cầm bàn tay nhỏ nhắn đang run rẩy của Thu rồi nói với giọng thản nhiên nhưng thực chất là lưng anh đang đau nhức thấy mẹ vậy. Không hiểu sao khi thấy người con gái này khóc vì mình, Đạt bỗng dưng thấy thương Thu vô cùng.

– Bị vậy mà còn nói hổng sao! Chắc dập phổi luôn rồi! Hức!

Tiếng Thu nức nở, giọng nàng hờn dỗi rồi lấy từ trong túi áo ra một chai dầu gió xanh, dịu dàng sức vào chỗ bị sưng cho Đạt.

Ngón tay ấm áp cứ xoa xoa tới lui, cảm giác mềm mại và sương sướng làm Đạt như vơi đi phần nào cơ đau nhức.

Bỗng anh khẽ gọi tên cô.

– Thu!
– Dạ?

Thu ngạc nhiên giương đôi mắt to tròn vẫn còn ngấn lệ kinh ngạc nhìn Đạt.

– Ứm!!!

Khá bất ngờ, Đạt nhanh như cắt áp đôi môi vào ngay miệng nàng, một nụ hôn ngọt ngào trao lên đôi môi mỏng mềm không chút son phấn của người đẹp làm Thu giật mình ngây ngốc, tim nàng đập thình thịch vừa sợ vừa mừng.

Thu không ngờ Đạt lại cả gan đến vậy, người đàn ông này thật khác biệt.

– Ưm! Đừng mà anh! Làm vậy em biết ăn nói sao với bé Hồng?
– Anh yêu vợ, nhưng trước giờ tính anh trăng hoa khó bỏ! Mong em đừng để ý!

Thu cố nén cảm giác thích thú trong lòng, nàng yếu ớt dùng chút sức lực đẩy người Đạt ra rồi giả bộ chối từ nhưng nào ngờ anh lại quăng cho cô một câu làm Thu càng bất ngờ hơn, đàn ông thì ai mà chẳng mèo mỡ, nhưng lối suy nghĩ của Đạt không ngờ lại thoáng đến vậy.

Rồi nhân lúc Thu đang còn ngây ngô tiêu thụ câu nói kia với dòng suy nghĩ miên man, cái áo thun rách loang lổ của nàng đã bị Đạt lột ra, chiếc quần thể dục màu xanh đen ôm sát đôi chân dài cũng bị Đạt kéo xuống tận hai đầu gối.

Một cơ thể nuột nà quyến rũ với những đường cong chết người lồ lộ ra giữa thiên nhiên tươi sáng.

Bình thường lúc Thu mặc đồ mà nét đẹp cơ thể nàng đã phô trương ra gần như rõ ràng, hiện tại cởi sạch đồ ra thì lại càng hấp dẫn hơn nữa, ngực nở, eo nhỏ nhắn và mông cong mướt mắt khiến người ta nhìn mà chỉ muốn há miệng cắn một cái cho thỏa thích.

Một bộ nội y màu trắng sữa chốc lát đã xuất hiện trong tầm mắt của Đạt.

Áo ngực bé cỏn con như chiếc áo dế cơm, đã thế lại còn thuộc loại có móc cài ở phía trước, trong nó có vẻ khá là chật làm cặp vú tròn trịa của Thu bị ép sát vào ngực, một nửa vú căng phồng như bong bóng bơm đầy hơi.

Giữa hai bắp đùi có da có thịt tròn tròn và suôn thẳng, nơi suối mơ được một chiếc quần lót ren trắng che chắn, tuy nhiên với lớp vải ren mỏng lét lại còn có li ti lỗ lưới nhỏ sao có thể che chắn được hết con sò lông mê người của Thu được.

Giữa hai đùi Thu, một nhúm lông đen nho nhỏ ẩn hiện sau lớp quần lót ren mập mờ đầy vẻ gợi dục.

Nước da vốn trắng sáng, lại diện lên bộ nội y cùng màu, trong Thu lúc này sao mà lung linh quá.

– Em đẹp lắm! Da thịt em khiến anh không thể nào rời mắt, đôi mắt anh như lạc vào chốn thần tiên, muốn được nhìn ngắm mọi ngóc ngách trên cơ thể của em!
– Á!!!

Đạt thủ thỉ, ánh mắt anh nhìn Thu một cách say mê rồi hai bàn tay vạm vỡ của anh nhanh nhẹn thò vào hai bên nách người đẹp, bế thốc Thu đặt nàng ngồi lên trên đùi mình làm cô nàng giật mình á lên một tiếng dễ thương.

– Anh này! Làm hết hồn à! Tưởng té không dậy đó!
– Yêu em, tại đây luôn nha cưng?
– Dạ! Nhưng mà… mình làm nhanh nha anh, lỡ mấy cô mấy chú làm ở dưới mà bất ngờ đi lên chắc em đội quần luôn á trời!
– Dị he? Để đó anh lo hết!
– Á! Thấy ghét ghê dị đó!

Cả hai ôm nhau cười hú hí nhưng cũng không dám quá tiếng, sợ lỡ có ai đi ngang qua nhìn thấy thì tiêu đời.

Tách!

Cái áo ngực của Thu dễ dàng bị cởi ra bởi bàn tay ma thuật của Đạt, giải phóng đôi nhũ hoa mềm như đậu hũ non, khiến chúng tưng tưng nhảy nhót vui mừng hân hoan vì không còn bị giam cầm nữa.

Hai cái núm vú màu hồng nhạt của một cô gái đang độ xuân xanh phải nói là cực kỳ đẹp mắt xuất hiện, kể ra vú Thu còn có phần nhỉnh hơn một chút so với Hồng, nhưng nếu bàn về phần mông thì Thu đây không có cửa.

Một tay Đạt nắm lấy cạp quần lót của Thu rồi kéo mạnh xuống ngang đùi rồi thả ra làm nó ôm vào da đùi của Thu kêu một cách tách nhẹ.

Chốn đào nguyên tươi đẹp được phơi bày, rừng rậm mươn mướt, những sợi lông xoắn xoắn đen bóng, hai mép lồn mềm mại của Thu không biết từ lúc nào đã nhoe nhoét nước như lũ lụt, ướt nhẹp hai cánh môi lớn, chỉ cần như vậy cũng đủ biết máu dâm của cô nàng mãnh liệt đến cỡ nào.

Bên này Thu cũng hiểu ý nhanh tay phối hợp, nàng lột cái quần dài lưng thun của Đạt ra, kéo một chút chỉ vừa đủ cho con cặc dài cỡ một gang tay lòi ra, bụp một cái thân cặc đập nhẹ vào bụng dưới của Đạt.

Bao quy đầu bị tuột xuống hết mức, cái đầu khấc đỏ lòm căng bóng như được bơm đầy máu, nó giật giật lên làm Thu nhìn rồi ngượng ngùng cười híp mắt.

Không chần chừ lâu lắc, nàng dạng háng rồi nhổm đít lên, bàn tay chụp lấy thân cặc rồi quệt nhẹ hai ba cái vào cửa lồn ướt sũng nước nhờn.

– Ahhh! Em thích quá anh Đạt ơi!

Nàng nhắm mắt rên nhỏ trong khi đó cả người chậm chậm ngồi xuống đến khi toàn bộ con cặc của Đạt đã ngập trọn trong cái lồn nóng hừng hực của nàng.

– Ả á ả ahhhhh… sướng… đụ em đi anh… ứ… thốn quá… ứ… đâm cặc sâu vào đi anhhhhh!

Cả người Thu căng thẳng, từng khớp xương như tê dại hết đi vì sướng khoái.

– Em dâm lắm nha cưng! Vầy rồi ai chịu nổi em hả gái?
– Đàn bà… hộc… dâm thì… hự… đàn ông… mới thích… á… á… mà… mà… anh Đạt… thích em… hông?
– Hông! Anh ahhh không thích… mà anh… hừ hừ… bắt đầu thấy mê cưng rồi nè!
– Ứ! Ahhh! Ghét ghê! Ahhh… hộc… thật hôn đó… hộc… em dâm vầy anh không… không sợ hả?
– Hông! Em dâm mà em đẹp vầy… anh ước còn chả được nữa kìa… sợ gì?
– Á hihi… anh không sợ… em đụ… đụ chết queo anh lun hả?
– Hehe… ahhh… ai chết ai sống… còn chưa biết… được nha cưng!

Cặc Đạt tuy không to nhưng khá là cứng, cơ thịt nơi cặc vừa nóng vừa cứng ngắc, nông cái cửa lồn Thu ra, vách thịt non trong lồn xót xa hứng nhận cơn sướng thốn khoái lạc.

– Ahhh! Sao mà khít quá vậyyyyy emmmmm?

Được con sò lông của người đẹp nuốt trọn con cặc cứng ngắc làm Đạt sướng rợn người, đít anh nhổm lên hẩy hẩy để con cặc tiến sâu hết mức có thể, một cảm giác khít rịt nhưng lại khá êm ái làm Đạt buộc miệng la lớn, cảm giác y chang có một cái bao thịt thít chặt lấy toàn bộ con cặc vậy, mặc dù hơi khít và nơi đầu khấc có cảm giác thốn rát nhè nhẹ nhưng Đạt vẫn thích.

Phành phạch!

Hai người ôm nhau rồi cùng phối hợp nhịp nhàng nhún nhảy vũ điệu hoang dã, vườn hoa khoe sắc vốn đã đẹp rồi, bây giờ lại có thêm sự hiện diện của Thu và Đạt khoe thân làm khung cảnh càng trở nên đẹp đẽ và nóng bỏng hơn rất nhiều.

– Ngoàm! Chóc! Chóc? Ừng ực!

Đạt không bỏ sót một giây phút nào, anh tranh thủ vục mặt vào bầu vú sữa của Thu rồi tham lam bú mút, vừa bú vừa xoa nắn làm Thu rên rỉ gân cổ lên vì sướng.

– Ứ ứ! Ôi em chết mất anh ơi! Anh làm em sướng quá! Bóp vú em đi anh, bóp mạnh nữa đi anh… hực… em thíchhhhh!

Trong hơi thở gấp, Thu nỉ non nói không ra hơi, tiếng nàng du dương như rót mật vào lỗ tai của Đạt.

– Chóp chép! Chép! Chép!

Đạt chóp chép miệng liên tục, đôi môi ngậm lấy một núm vú rồi mím lại, trong miệng thì dùng đầu lưỡi quét lạnh đầu ti nhọn cưng cứng, vú còn lại cũng được bàn tay của Đạt chăm sóc làm Thu đê mê, cả người mềm nhũn nằm gọn trong lòng Đạt mà thở dốc.

“Cái anh Đạt này thật là lắm chiêu nhiều trò, học ở đâu ra cái cách bú vú điêu luyện đến vậy chứ? Làm người ta sướng muốn chết!”

Thu vừa hưởng thụ vừa nghĩ thầm trong đầu, đến với Đạt quả nhiên là một sự lựa chọn đúng đắn, cũng may nhờ có trời giúp nên nàng mới có cơ hội được sướng như vầy.

Thỏa mãn hai bình sữa căng tròn, Đạt lại chồm lên rồi môi dán môi với Thu, tiếp tục màn hôn hít chuyên nghiệp.

– Sướng không anh? Ahhh… thấy em sao nè?

Thu vừa rên vừa ưỡn ngực, một tay nàng nhéo má Đạt, tay còn lại đặt lên một bên vú rồi bóp bóp làm cái vú tròn móp méo biến dạng.

– Sướng chứ cưng! Em đẹp… mà em hơi dễ dãi, nhưng em… dễ thương… dễ gần… dễ bị đụ nữa!
– Ớ ớ em anh ưi!!!

Đạt nhéo mạnh cái mông của Thu làm cô nàng cắn môi líu lưỡi, ngón tay anh vô tình chạm nhẹ vào lỗ đít Thu làm cô nàng giật bắn người, nàng lại hôn Đạt cháy bỏng hơn.

– Hứ! Thấy ghét! Người ta chỉ dễ dàng… với anh thôi đó nha! Dễ đụ hả? Ừm thì thì dễ đụ chứ hổng có dễ dụ đâu nha! Hihi!
– Haha! Cho em chớt luôn nè!

Phành phạch! Phạch! Phạch!

– Í aaaaa… anh… chết em… chết em… sướng chết em anh ơi…

Họ ôm ấp nhau tình tứ, lưỡi chàng đan vào lưỡi nàng rồi xoắn xoắn, đá lưỡi nhau rồi mút môi, đủ thứ kiểu thám hiểm, lưỡi Đạt lần mò từng kẽ răng, góc lợi bên trong khoang miệng của Thu, bao nhiêu nước miếng tiết ra từ thanh quản đều được hai người dùng lưỡi đẩy tới đẩy lui bên trong miệng, nghịch ngợm đến mức để nước miếng trong vắt tràn trề ra cả bên ngoài miệng, từ khóe môi chảy dài xuống cằm hai người.

Phạch! Phạch!

Dưới hạ thân hai người vẫn nhịp nhàng không quên nhiệm vụ, nhấp nhổm khiến cả người Thu lúc thì lên cao, lúc thì xuống thấp như đang ngồi trên tấm thảm lò xo vậy.

Nước lồn nàng tiết ra ngày càng nhiều, nơi âm vật và dương vật hai người kết hợp, một lớp bọt nhỏ li ti đặc kẹo, sền sệt tràn ra bết bát tèm hem đầy cửa lồn Thu và thân cặc của Đạt.

Ân ái nhau khoảng gần hai chục phút đồng hồ, cả người Thu chợt căng cứng, tay chân nàng quéo lại hết trơn và thở gấp dồn dập, khẽ cau mày một cái, sắc mặt nàng ửng hồng như mặt trời lúc ban chiều rồi gương mặt xinh đẹp ấy chợt mỉm cười đầy hạnh phúc.

– ANHHHHH!

Một tiếng “anh” kéo dài õng ẹo, hai tay Thu bấu víu vào lưng Đạt, móng tay nàng cào cấu trong sự sung sướng để lại trên tấm lưng chắc chắn của Đạt những vết xước đỏ hằng.

Đạt gồng người căng cơ, anh không nói gì chỉ rên hừ hừ và ôm chặt Thu hơn, nàng thì mềm nhũn người vô lực còn chàng thì giật giật vì cơn khoái lạc.

Xúc cảm trào dâng lên đỉnh điểm, bao nhiêu tinh hoa chất chứa trong tinh hoàn ồ ạt phun trào bắn từng dòng tinh dịch ấm nóng vào sâu bên trong tử cung của Thu.

– A ưm… ưm!

Cô nàng khẽ lim dim hai mắt cảm nhận trong sự thanh thản, gương mặt đỏ hồng trở lại sự điềm đạm vốn có.

Dưới háng hai người, tinh trùng của Đạt sau khi bắn ra nhiều tới nỗi trào ngược ra khỏi âm đạo Thu, từng giọt từng giọt to như hạt đậu chảy ra nhiễu lấm tấm trên mặt đất ẩm ướt.

– Cảm ơn anh, cảm ơn anh vì đã cho em biết thế nào là sung sướng!

Thu ôm Đạt thật chặt như thể nàng sợ anh chạy mất.

– Trời! Cảm ơn gì em, anh mới là người phải cảm ơn em thì có! Giúp anh giảm đau hiệu quả như vậy mà!
– Hihi! Chắc em chết quá, giờ mới phát hiện ra lun đó, em bị anh dụ thật rồi!
– Bị dụ hay bị đụ nè?
– Cả 2 nhá! Thấy ghét!

Bạn đang đọc truyện Vườn hồng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vuon-hong/

Giữa lúc nàng và chàng đang vui vẻ cười đùa chọc ghẹo nhau thì cách đó không xa, hai bóng hình mềm mại, mặc đồ công sở, đầu đội nón lá đang cực nhọc tiến về phía Đạt và Thu.

– Hứ! Chủ vườn hoa núp ở đâu vậy ta? Kiếm nãy giờ mệt muốn chết luôn vậy đó!
– Hay là mình qua kia kiếm thử đi chị Mộng! Á!!! Dâm tặc!

Hai cô gái đang cong lưng leo lên đồi, vừa đi vừa thì thầm ngó dáo dác như đang tìm kiếm cái gì đó, bất chợt cô gái có thân hình hình mềm mại hơi run rẩy rồi hét lớn một tiếng, đoạn nàng kéo áo cô gái đi bên cạnh rồi chỉ về một phía.

– Hoa! Cái gì vậy em? Á!!!

Cô gái tên Mộng khẽ chỉnh lại cái nón lá rồi nhìn qua theo cánh tay đang chỉ của cô bạn, rồi thình lình nàng cũng lã hoảng lên, nhưng tức khắc hai cô nàng tự ý thức được rồi đưa tay lên bụm miệng nhau lại, đứng tại chỗ giậm giậm chân kiểu vùng vằng bực mình.

– Á!!!

Lần này tới lượt ở phía đối diện hai cô gái có tiếng la phát ra, chính là giọng của Thu.

Thu hoảng hồn khi nhìn thấy bóng dáng của hai người kia, nàng hét ầm một tiếng rồi vội vã đứng dậy kéo quần lên, nhặt lại cái áo thun rách che tạm cặp ngực đồ sộ đang đánh võng vì hoạt động mạnh.

Đạt đứng kế bên, mặt tỉnh bơ với bộ dạng vô tội.

– Con nhỏ này! Có cái gì đâu mà la thấy ớn vậy? Bọn chị không ngại thì thôi, mày ngại cái gì hả?

Lúc này hai người kia cũng dần đi lại bên này, cô gái tên Mộng vừa mắc cỡ vừa buồn cười, khẽ liếc Thu bằng ánh mắt nghịch ngợm rồi chu môi nguýt một tiếng ngọt ngào. Thiếu nữ tên Hoa thì lấy hai tay che bưng mặt, bàn tay nhỏ nhắn lâu lâu lại hé mấy ngón tay ra liếc nhìn cái thứ lủng lẳng giữa hai chân người đàn ông đối diện.

– Hề! Hiểu lầm! Hiểu lầm mà thôi!

Đạt gãi đầu cười xuề xòa, vẻ mặt ngây ngô không biết ngại là gì, thấy trước mắt thoáng cái xuất hiện hai cô gái xinh đẹp không kém gì Thu, Đạt lại nổi máu đào hoa, lấy tai vuốt vuốt tóc rồi ra vẻ lịch sự nhã nhặn.

– Hiểu lầm cái đầu anh! Làm ơn kéo quần lên dùm chị em chúng tôi! Cu dái lông lá tùm lum mà cứ khoe khoe hoài!

Nàng Mộng liếc Đạt một cái sắc lẹm, làm giọng hung dữ trừng mắt khiến Đạt câm nín, lúc này anh mới nhớ mình chưa thu dọn súng ống, vội cầm con cặc đã mềm èo lắc lắc mấy cái rồi cất vào quần, trên môi vẫn tươi cười niềm nở.

– Chị… chị Mộng, Hoa! Sao hai người lại đến đây?

Lúc này Thu mới bẽn lẽn tiến lại gần, gật nhẹ đầu chào hai cô gái rồi hỏi thăm.

– Tới để bắt gian nè! Hihi!
– Cái chị này thiệt tình!
– Hứ! Chị Thu hư lắm nha!

Ba cô gái như đã quen biết nhau từ trước, vừa gặp mặt đã dùng giọng đùa bỡn để ghẹo nhau, không khí cũng vì vậy mà bớt đi sự ngượng ngùng. Đạt chỉ biết đứng một chỗ lắng tai nghe ngóng, bởi cái bà tên Mộng kia sao mà hung dữ quá trời, nãy giờ cứ lăm le anh rồi nghiến răng giơ nắm tay nhỏ xíu trắng phau lên đe dọa.

Chương trước Chương tiếp
Loading...