Vườn hồng

Chương 3



Phần 3: Kế Hoạch Dục Vọng

Thành là một tay chơi cây cảnh có tiếng ở cái đất Đà Lạt, lão vừa là chủ của vườn cây cảnh Miệt Vườn rộng hơn một héc ta đất, với đủ loại cây đẹp tạo kiểu uốn éo đủ loại thế, lại vừa là chủ của cánh đồng hoa Ngàn Hương vốn đã nổi tiếng từ lâu, thu hút rất nhiều khách ghé thăm.

Cách đây vài năm, vì muốn mở rộng diện tích đất trồng, cho nên Thành đã tìm đến và tình cờ quen được Phúc, cậu em trai của bà Nhung rồi chơi với nhau tới giờ.

Bạn đang đọc truyện Vườn hồng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vuon-hong/

Đạt về nhà một cách bất ngờ, khiến cho lão Thành suýt chút nữa thì đã bị bắt tận mặt, tuy nhiên, với bản lĩnh trải đời của một lão già hơn bốn mươi tuổi, vấn đề đây chả nhằm nhò gì lão, chỉ cần hít thở vài hơi, sau đó ổn định lại tinh thần, ngoài mặt giả bộ niềm nở thế là xong.

Còn về phần Hồng, lão dám chắc một điều rằng nàng sẽ không dám hé răng nửa lời, vì Thành nhận thấy được, người phụ nữ này cực kỳ yêu chồng mình, có thể nói, vì chồng, nàng sẵn sàng hy sinh tất cả.

Và thế là, lão ta dễ dàng qua mặt được Đạt.

– Ủa! Chú này là ai vậy em?

Đạt thản nhiên cầm tay vợ, tay còn lại anh xách giỏ đồ ăn đầy ắp, vừa bước vào nhà đã nhìn thấy lão Thành đang ngồi hút thuốc phì phèo ở bộ ghế giữa phòng khách, thấy con xế hộp lạ lẫm đậu trước nhà, giờ lại thêm người lạ trong nhà, Đạt hơi bất ngờ nhưng anh cũng đoán được chút chút, liền quay sang hỏi vợ, lúc này anh cũng chưa có nghi ngờ gì.

– Dạ, đây là chú Thành, người mà cậu Phúc giới thiệu đến để phụ giúp gia đình mình việc chăm sóc hoa. Má có dặn, khi nào chú đến thì anh dẫn chú ra ngoài đồi, để ba má nói chuyện với người ta! Thôi anh tiếp chú nhé, để em xuống dưới bếp làm cơm trưa cho mọi người!

Hồng nhẹ nhàng nói với Đạt sơ sơ về lão Thành, vì cả hai vợ chồng đều đã được nghe nói qua, nên Đạt cũng không có gì bất ngờ.

Quả nhiên đúng như Thành dự đoán, ngoài việc giới thiệu sơ sơ ra thì nàng không hề hé răng nói thêm bất cứ điều gì cả, việc nàng bị lão dê xồm cũng ém xuống bụng, coi như cho qua. Điều này làm lão Thành đắc ý lắm, lão thở hắt ra một cái cho nhẹ lòng, bước đầu tiên của kế hoạch coi như ổn thỏa.

Nói thật, nếu lúc đấy mà vợ tôi kể ra sự thật một cái, ngày này năm sau tôi dám chắc lão Thành sẽ được lên bàn thờ hít khói nhang và ngắm gà khỏa thân rồi!

Tuy trong lòng Hồng có chút hơi thấp thỏm vì hồi nãy bị Thành dê xồm, trong lúc đang nói, nàng bỗng liếc mắt nhìn qua thì thấy lão Thành cũng đang nhìn về phía này, khóe miệng lão hơi nhếch lên lộ rõ vẻ gian trá làm nàng chợt nhớ lại cái cảnh tượng mới vừa xảy ra cách đây không lâu… nàng bị lão bóp vú, sờ lồn một cách vô khả kháng!

Không biết có phải cố ý hay không mà từ lúc Đạt về tới giờ, nàng cứ quấn quýt lấy chồng, động tác có chút hơi thân mật quá, như thể muốn nói với lão Thành rằng: “Đây mới là chồng của tôi, ông biết điều thì liệu hồn dẹp ngay cái ý nghĩ dơ bẩn ở trong đầu đi!”

Nhưng Hồng nào có ngờ được, chính những hành động khiêu khích này của nàng lại càng khiến cho Thành trở nên bất chấp hơn, lão điên cuồng muốn chiếm lấy nàng, hay nói một cách khác thô tục hơn, đó là lão muốn đụ nàng, muốn chơi nát lồn con vợ của thằng Đạt này!

– Ừ! Xuống làm cơm đi em, chỗ này để lại cho anh!

Đạt vỗ nhẹ bàn tay của Hồng, nói giọng yêu thương, sau đó tiến đến ngồi đối diện với Thành, cả hai người đàn ông không có lao vào trò chuyện ngay mà lại bắt đầu đánh giá lẫn nhau, vẻ mặt ai cũng âm trầm như nước.

Thật ra lúc này tôi vẫn chưa hay biết chuyện gì, nào có ngờ được rằng thằng già dê này nó vừa mới bóp lồn vợ mình xong, mãi về sau, khi tôi biết được ngọn nguồn mọi chuyện, tôi cũng không trách Hồng, em không sai, cái mà tôi trách là trách chính bản thân mình, hối hận vì ngày hôm đó đã để vợ ở nhà một mình!

Bạn đang đọc truyện Vườn hồng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vuon-hong/

Tách! Ực!

Đạt tự tay rót một ly trà lạnh, khẽ đưa lên miệng rồi nhấp một ngụm. Phong thái của một vị luật sư có kinh nghiệm lăn lộn trong giới xã hội lập tức được anh thể hiện ra, lấn át luôn vẻ ngoài lịch thiệp của lão Thành. Không hiểu sao, anh lại thấy lão ta có chút hơi khó ưa, nhìn thấy bản mặt già chét đó là trong lòng Đạt bất giác dấy lên một ngọn lửa bực bội.

– Chào chú! Xin hỏi trước đây chú đã từng kinh doanh qua các loại hình có quy mô lớn chưa?

Đạt từ tốn uống trà, một câu hỏi thăm dò cũng được đặt ra, anh muốn thử một chút, xem người đàn ông trước mặt này sẽ trả lời như thế nào.

– Đã từng! Không giấu gì cậu, vựa cây kiểng Miệt Vườn và đồng hoa Ngàn Hương chính là một tay tôi gầy dựng nên, tiếng tăm của hai nơi này chắc cậu cũng có nghe qua, như vậy đã đủ chưa?

Thành cười thầm trong bụng, lão bất giác muốn “đấu” một trận với người thanh niên này, ánh mắt mà Đạt nhìn lão khiến lão có phần khó chịu.

Cuộc thăm dò vẫn cứ tiếp tục diễn ra giữa hai người đàn ông.

Bạn đang đọc truyện Vườn hồng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vuon-hong/

Đồi hoa Tình Nồng, đây là đồi hoa mà ba má Đạt đang chăm sóc, cái tên “Tình Nồng” cũng do hai ông bà thương thảo với nhau rồi đặt ra, ý nghĩa của cái tên “Tình Nồng” chính là để tưởng nhớ về mối tình sâu đậm của ông Tâm với bà Nhung.

Hiện tại, ông Tâm, bà Nhung đang dẫn một người đàn ông trạc tuổi đi dạo quanh các luống hoa, từ dưới chân đồi lên dần phía trên, cả ba người bọn họ vừa đi vừa xì xầm, nói cười khá là vui vẻ, coi bộ giữa họ đã có quen biết từ trước.

– Chú Thành, chú thấy vợ chồng tụi tui phân luống, phân khu các loài hoa như vầy có hợp mắt người nhìn không?

Ông Tâm bỗng mở miệng hỏi thử, đồng thời tay ông chỉ xuống khu đất dưới chân ba người, đây là phần chân đồi, khu vực trồng hoa Lavender (hoa oải hương). Sau vài tháng, nơi đây đã ươm đầy những mầm xanh, có chút sắc tím pha lẫn trong màu xanh kia vì vài khóm hoa đã bắt đầu hé những búp nụ đầu tiên.

– Dạ, nó lại quá hợp đi chứ anh! Nói chứ không phải hát… ý nịnh đâu, vợ chồng anh chị thật tài, cách phân loại hoa ra trồng từng khu như vầy thật khiến người ta cảm thấy rất là bắt mắt, độc đáo và khá mới mẻ!

Thành từ tốn nói ra nhận xét của mình, vừa nói lão lại vừa lụm cụm hạ thấp người như thể muốn quan sát rõ từng luống hoa thẳng tắp kia, nhưng đấy chỉ là hành động giả tạo để che lấp đi ánh mắt dâm dê của lão đang không ngừng dò xét tia tia đôi chân trắng ngần và cặp mông tròn trịa của bà Nhung đang đứng ngay sát lão.

Cái cơ của một người đàn bà hơn 40 tuổi đang hồi xuân, nó tươi như hoa vừa uống sương mai buổi sớm, chỗ nào cũng căng tràn nhựa sống, và đặc biệt, khi người phụ nữ lớn tuổi hồi xuân, cơ thể của họ lại tiết ra một mùi hương nồng nàn khó tả, quyến rũ cánh đàn ông, từng ánh mắt, từng cử chỉ của bà Nhung lúc này phải nói là cực kỳ hấp dẫn trong mắt ông Thành, lão chỉ hận không thể mạnh bạo lao đến đè người đàn bà này xuống đất rồi rút cặc đâm thọc một cách ác liệt để thỏa cơn hứng tình!

Nhưng điều đó chỉ là suy nghĩ bệnh hoạn mà thôi!

Ông Tâm nghe người trong nghề như Thành nhận xét thì thấy thích lắm, ông cũng không ngờ được rằng cách làm tùy tiện của bản thân lại có thể khiến cho một dân chơi hoa như Thành tấm tắc không thôi. Chứ ông nào có biết được, Thành chỉ buộc miệng nói qua loa cho có lệ mà thôi!

Sau đó ông cùng vợ lại tiếp tục dẫn Thành đi vài vòng để giới thiệu thêm và cùng nhau bàn bạc chuyện hoa cỏ. Vì lối đi nhỏ hẹp, hai bên đều là hoa nên ba người chỉ có thể xếp thành một hàng dọc và đi thẳng, dẫn đầu là ông Tâm, bà Nhung đi ở giữa còn lão Thành cặm cụi lại phía sau.

Hai con mắt hau háu của Thành ngày càng sáng rực lên, cơn nắng cực vẫn tồn đọng lại ở con cặc vì vừa nãy Thành bị kích động bởi cái lồn non mướt của Hồng, nào đâu lão chỉ mới được bóp lồn con bé chứ chưa kịp đánh chén gì thì Đạt về phá ngang, bởi nên bây giờ lão phải dời mục tiêu sang bà Nhung, người phụ nữ mà bấy lâu nay thầm thương trộm đụ!

Bạn đang đọc truyện Vườn hồng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vuon-hong/

Đằng trước ông Tâm và vợ vừa đi vừa thao thao nói đủ thứ, đây là cái tật của ổng, người già ai cũng mắc phải, hở cứ đắc ý một chút là bắt đầu nổ nổ tí cho nó màu mè hoa lá hẹ.

Thình thịch!

Tiếng thở của Thành ngày càng nặng nề vì thân hình nóng bỏng cùng cặp mông nảy nở của bà Nhung cứ như dán sát vào hai mắt lão, nó căng tròn và mềm mại một cách quyến rũ sau lớp vải quần bà ba mỏng lét, làm Thành nhìn mà cứng cu.

Quá đỗi kích thích, lão không tài nào nhẫn nhịn được nữa, bàn tay trái chầm chậm đưa ra, nhanh như cắt chạm nhẹ vào khe đít của bà Nhung.

Bàn tay thô ráp vừa chạm vào đít bà Nhung.

Bạn đang đọc truyện Vườn hồng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vuon-hong/

Một cảm giác ươn ướt bởi mồ hôi và nhiệt độ nóng ấm làm Thành sướng không thể tả, tranh thủ nhất có thể, ngón tay giữa khéo léo khều khều nhẹ, móc vào lỗ đít và mép ngoài âm hộ của bà Nhung, ngoáy ngoáy mấy cái.

Dù đang bị ngăn cách bởi hai lớp vải nhưng Thành có thể cảm nhận được cái da thịt mịn màng của bà, lúc khều khều lỗ đít, lão còn tận hưởng được những nếp nhăn ở đấy đang co rút lại, chắc là bà Nhung giật mình quá nên nhíu đít, kéo theo các cơ thịt gần đó ép chặt lại, bao lấy ngón tay của Thành.

– Áh… ớ… ớ!!!

Mọi thứ chỉ diễn ra không quá mười giây, bà Nhung vợ ông Tâm giật mình ú ớ lên hai ba tiếng rồi hai chân bà loạng choạng, thân hình đầy đặn nghiêng ngả như sắp chúi nhủi.

– Cái gì vậy bà? Ý?

Ông tâm nghe vợ mình la nhỏ thì vội quay mặt lại nhìn, lúc này ông đứng cách bà cũng phải năm sáu bước chân, thấy vợ hốt hoảng, thân hình sắp sửa té ngã thì ông cũng vội chạy tới đỡ. Nhưng ông nào có nhanh bằng Thành, từ nãy giờ lão đứng ngay sau lưng bà Nhung chỉ chực chờ đợi tới lúc này, có ưu thế về khoảng cách, lão nhanh chóng đưa tay ra, lựa một tư thế thật khéo để nắm lấy cổ tay của bà Nhung chứ không chọn cách ôm bà.

Và thế là, Thành đã trúng mánh, giúp cho bà Nhung không bị ngả. Ông Tâm cũng vừa hay chạy tới.

– Bà bị gì vậy bà? Thấy chóng mặt phải không? Tui đã nói rồi mà, chỗ nắng nôi này để cho đàn ông tụi tui là được, đàn bà con gái thì ở trong chòi nghỉ mát đi không chịu, cứ lẽo đẽo xách đít ra đây chi cho khổ thân!

Ông Tâm sốt ruột dìu lấy vợ, tay ông nhẹ nhàng xoa xoa hai gò má vợ lại thấy gương mặt nõn nà của bà nhất thời ửng hồng, ông buộc miệng lên tiếng, lời ông chu đáo nhưng cũng mắng nhẹ mấy tiếng đầy vẻ cưng vợ.

– Ý mình! Em có bị gì… gì đâu! Tại nãy trong bụi hoa kia chắc có mấy con sâu nái, chắc em loay hoay không thấy để nó bắn trúng vào người!

Bà Nhung vừa mắc cỡ vì hành động lo lắng của ông chồng, phần thì vừa nghi ngờ liếc ông Thành một cái, bà có cảm giác giống như vừa rồi cái ông Thành này mới móc đít bà vậy!

Nhưng khi ánh mắt bà nhìn thấy vẻ mặt tỉnh bơ của Thành, ông ta không có vẻ gì sợ hãi hay lo lắng cả, trái lại còn chăm chú tỏ ra học hỏi, ngắm nghía từng gốc hoa thì bà cũng dẹp bỏ mối nghi ngờ trong lòng.

“Haizz! Chắc nóng nực quá rồi mình bị choáng, chứ một người lịch sự như ông ấy, lại còn là bạn thân của em mình, lý nào lại có hành vi thô lỗ như vậy?”

Bà Nhung nói thầm trong bụng, sau đó liền cho qua chuyện.

– Ừ! Nếu bị sâu bắn thì không sao! Loài hoa này lá rậm rạp, đám sâu kiếng thường hay ở, để chiều nay tui đi phun thuốc!

Ông Tâm nghe vợ nói vậy thì cũng yên lòng, ông lại tiếp tục công việc làm người dẫn đường của mình.

Bạn đang đọc truyện Vườn hồng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vuon-hong/

Tí tình tang! Vùng ngoại ô, tôi có căn nhà tranh… ♪♪♪

Khi ba người đang đi tiếp thì bỗng có tiếng nhạc chuông điện thoại cất lên, rồi ông Thành thò tay vào túi quần, móc cái điện thoại cùi bắp ra, nhìn thấy dãy số trên màn hình, sắc mặt lão nhất thời giãn ra, cười nói:

– Anh chị chờ tôi một lát nghen, tôi có điện thoại của người quen!
– Ờ, ông cứ tự nhiên, khi nào nghe xong thì chúng ta tiếp tục.

Vợ chồng ông Tâm thoải mái nói rồi đi cách xa một chút để ông Thành đứng ở đó.

Bạn đang đọc truyện Vườn hồng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vuon-hong/

Đưa bàn tay còn ướt mồ hôi đặt lên mũi, lão Thành hít sâu một hơi dài, như muốn tận hưởng mùi hương mồ hôi lồn, mồ hôi đít của bà Nhung còn vương vấn lại.

– Alo! Nghe nè bạn già!
– Sao rồi, cảm giác vẫn tốt như ngày xưa chứ?
– Haha! Đương nhiên là tốt rồi bạn, hơn nữa lại còn rất tốt!
– Há há! Tui nói với bạn rồi mà! Ông Tâm ổng già khú đế, cái bộ dáng kia nói hổng chừng là hết mẹ nó xí quách rồi, muốn “ngóc đầu” lên cũng khó chứ đừng nói đến việc đụ đéo! Haha!
– Suỵt! Nhỏ tiếng thôi bạn ơi! Bạn tục vãi ra, nhưng mà tui thích lắm!
– Haha, có bật loa ngoài đâu mà sợ! Gọi hỏi thăm tí coi kế hoạch có êm đẹp không! Tranh thủ đi bạn, bà chị của tui mấy năm gần đây hơi bị “thiếu thốn” cái đó, thấy vậy thôi chứ “hàng họ” của bả còn ngon chán!
– Haha, tui hiểu, tui hiểu! Thế cúp đây!

Tút… tút… tút!

Cuộc nói chuyện điện thoại diễn ra chóng vánh, Thành dập máy, trên môi lão bất giác hiện lên một nụ cười mờ ám, ánh mắt lấp lóe sự nham hiểm và khát vọng chiếm hữu tột cùng!

Một kế hoạch dục vọng đen tối tràn ngập tội lỗi bắt đầu!

Chương trước Chương tiếp
Loading...