Vườn hồng
Chương 7
“Soạt! Soạt! Tùm tạch… tạch!!!”
Âm thanh nước chảy lách tách xối xuống mặt sàn căn nhà tắm đã hoen ố, lão Thành đang kỳ cọ con cặc mềm nhũn sau phen giao hoan thỏa mãn.
Dù đã xả bớt đạn tích trữ, nhưng kích cỡ con cặc lão vẫn là một thứ gì đó khiến cho người ta phải rùng mình.
Cạnh Thành, Hồng nằm sấp, cô nàng đang mê man dưới sàn xi măng nhỏ hẹp, dư âm của cuộc mây mưa vẫn còn ứ đọng lại trên khắp cơ thể nàng, mông đít thi thoảng lại giật nhẹ và cái lỗ đít cứ nhíu lại, giữa hai bắp đùi tròn lẳn, con bướm xinh xinh sưng đỏ, lông lá dạt hẳn ra dính bết vào hai bên mép bẹn, từ cửa lồn Hồng một dòng tinh dịch trắng đục chảy ra, hòa với làn nước lạnh ngắt rồi trôi vào cái lỗ thoát nước.
– Hề hề! Cảm ơn em đã giải đáp nhu cầu sinh lý cho anh! Đây! Sau này nếu em có gặp khó khăn gì thì cứ liên lạc với anh!
Rửa ráy xong xuôi, lão Thành nhặt lại cái quần đùi rồi mặc vào, tiện tay móc từ trong túi quần ra tấm card visit màu đen mà lão đã cố tình chuẩn bị, lão đem nó kéo một đường dài từ cửa lồn lên rồi kẹp lại ở khe đít của Hồng, hành động không khác gì lão đang “quẹt thẻ” thanh toán vậy!
“Cạch!”
– Anh vô đây! Nhớ đóng cửa lại tắm rửa rồi vô sớm em nhé! Khà! Khà!
Lão mở cửa ra, ánh mắt gian xảo liếc nhìn một lượt khắp cơ thể nuột nà gợi cảm của Hồng, trước khi đi còn không quên buông lời đắc ý của một kẻ đã thắng cuộc. Tiếng cười của lão nghe có vẻ hả hê vô cùng, nhưng lọt vào tai Hồng thì sao nghe nó chói tai quá!
Thành biết, sau vụ này, con nai tơ ấy đã bị lão nắm thóp, muốn thịt lúc nào thì thịt, chỉ cần lão muốn là được!
Bông hoa tơi tả sau cơn mưa dục vọng xối xả, đợi cho lão Thành đi khuất, Hồng mới lòm khòm bò dậy rồi nhanh chóng đưa tay chốt vội cái khóa cửa.
Xong, nàng ngồi co ro trong một góc, người phụ nữ đáng thương giang đôi tay mềm yếu ôm lấy đầu gối, Hồng bật khóc nức nở trong tội lỗi và sự ô nhục.
Nhìn tấm thẻ nhỏ màu đen trong tay, trên mặt thẻ có in tên Thành cùng với số điện thoại và địa chỉ liên lạc của lão, không hiểu sao nước mắt nàng cứ rưng rưng và bờ môi thì nấc nghẹn từng tiếng.
– Chồng ơi… em xin lỗi!
… Bạn đang đọc truyện Vườn hồng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vuon-hong/
“Ènnnnn éccccc… cỏn… kẻng… két…”
“Phành phạch… két… két… phành phạch… két!”
Trên chiếc giường tre cũ kỹ, nơi mà ông Tâm và thằng Đạt nghỉ ngơi sau cơn say, hiện tại cái giường sao mà lắc lư dữ quá.
Thu lúc này không khác gì một con đàn bà lăng loàn, nàng đĩ thõa đến mức “làm thịt” luôn hai cha con nhà này.
Đầu tóc nàng rũ rượi, Thu ngồi chồm hổm mà đít cứ nhổm lên rồi hạ xuống, bên dưới cặp mông trái tim nảy nở của nàng, con cặc Đạt đang cương cứng và dựng thẳng đứng để đón nhận cái lồn ướt át kia.
Bên này, Thu vục đầu vào háng ông Tâm, miệng nàng ngậm lấy khúc thịt săn chắc của một ông già đã có tuổi, không ngừng bú mút một cách thèm khát và say sưa, một tay sục lia lịa thân cặc, tay còn lại thì mân mê đùm dái săn chắc của ông Tâm, cơn hứng tình trỗi dậy mãnh liệt khiến Thu như một con thiêu thân lao vào cuộc vui nhục dục.
– Ọc ọc… khọt… ừm… ừm… ọc…
“Đúng là cặc quê có khác, hôi mùi phèn và có vị mặn nồng chan chát của mồ hôi da thịt!”
Say mê bú mút rồi thầm cảm nhận, nước miếng nàng chảy dài xuống chiếc cằm nhọn rồi rơi lã chã ở bìu dái đen thui của ông Tâm, nơi nhúm lông mu đã ngả màu bạc trắng kết dính từng phiến nước miếng của Thu, nhớp nháp phủ sát lấy thân cặc ông Tâm như một nhúm rêu ướt đẫm sau cơn mưa rào.
Toàn bộ con cặc gân guốc của ông Tâm cương cứng lên và đỏ hỏn, nó không dài như cặc của lão Thành nhưng được cái nó bự về chiều ngang, Thu phải ra sức gồng người thồn hết cỡ mới đem cả con cặc nuốt hết vào cái miệng bé xíu, hai má nàng phồng lên và cổ họng căng cứng mỗi khi mút cặc cho ổng.
“Má! Già rồi sao mà lì dữ vậy trời? Bú hơn mười lăm phút mà ổng chưa chịu ra?”
Thu vừa bú vừa dùng tay sục thân cặc để kích thích ông Tâm, nàng bất giác cảm thấy tưng tức ở cái lồng ngực phần vì mỏi miệng, phần vì sự sung sướng khó tả.
– Ứm!
Bất chợt Thu phát hoảng rên một tiếng khe khẽ khi nàng cảm giác được cái đầu bỗng chốc trở nên nặng trịch và khó có thể nhúc nhích, trong đêm tối, hai bàn tay của ai đó thình lình ấn đầu nàng vào sát háng ông Tâm khiến nàng ngộp thở muốn chết.
– AHH!!! BA SƯỚNG QUÁ HỒNG ƠI… BA SƯỚNG… A… BA RAAAA!!!
Rồi chợt nàng nghe tiếng ông Tâm nói, ổng rên rỉ gọi tên của cô con dâu trong khi hai tay thì ấn chặt đầu nàng vào háng, sau vài giây, ổng hẩy hẩy đít mấy cái để tống nguyên con cặc vào cổ họng Thu, hai tay ổng ghì chặt đầu nàng rồi cả cái thân già run rẩy như rét run.
– Ọc… khục… khục… ứm… ứm!
Ngậm con cặc ông Tâm trong miệng, Thu cảm nhận được nó đang co giật dữ dội, nàng biết ổng đã tới cơn, vậy là nàng hóp miệng, ra sức hút mạnh và ngậm cặc ổng chặt hơn.
Một luồng chất dịch bầy nhầy nhơm nhớp mà nóng hổi bắn ra khỏi đầu khấc cặc ông Tâm, phọt thẳng vào tận cuống họng Thu, cái mùi sao mà nó tanh và nồng quá làm Thu ngộp thở hai mắt trợn lên toàn tròng trắng.
Ông Tâm sau khi xuất tinh xong thì cả người thoát lực, mệt nhoài ngã cái uỵch xuống giường, con cặc của ổng cũng mềm nhũn và bị kéo ra khỏi cái miệng ấm áp của Thu kèm theo một chùm nước miếng, trông Thu lúc này sao mà đĩ quá.
– Ặc… ặc… hộc… hộc… ọe!!!
Một mớ tinh trùng đặc sệt chảy ra từ miệng và cả lỗ mũi của Thu khiến nàng sặc sụa ho khan, nước mắt nước mũi hòa cùng mớ tinh trùng khiến gương mặt vốn xinh đẹp của nàng trở nên cuốn hút lạ thường như một nàng dâm nữ giáng trần.
Chưa kịp hoàn hồn thì bên này, tới phiên Đạt lên đỉnh.
“Phạch!”
– Ưm… ưm… em raaaaa!!!
Khi nhịp dập cuối cùng hạ xuống và Thu ngoáy nhẹ mông một cái, cặc của Đạt liền bị cái lồn ướt át của nàng nuốt chửng, rồi nó phồng lên khiến nàng có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, Thu cố ý ngoáy mông thêm mấy cái, rồi rùng mình, từng dòng tinh trùng sền sệt ấm nóng tuôn trào bắn sâu vào bên trong tử cung của nàng, không ngờ cả nàng và Đạt lại lên đỉnh trong cùng một khắc!
– Ah! Hồng hả em?
– A!
Đạt bất ngờ trở mình và nói bằng giọng ngái ngủ làm Thu hoảng hồn, nàng vội kéo cái mền đắp loạn lên người hai cha con ông Tâm rồi nhanh nhẹn nhảy khỏi giường như một con sóc, nhanh đến nỗi nàng quên mặc lại quần áo, cả người vú đít tưng tưng tưng trần truồng chạy ra khỏi căn chòi từ cửa sau.
Thu không hề hay biết, vừa nãy chỉ là Đạt nói mớ trong lúc ngủ và Thu cũng không có ngờ, vừa rồi lúc nàng kéo cái mền lên, vô tình bàn tay quẹt trúng con cặc già khiến ông Tâm bỗng từ trong cơn mê tỉnh giấc, trong bóng tối mờ mờ, người đàn ông hé hờ mí mắt, nhìn thấy một bóng người đầu tóc rối bù cùng với dáng người nóng bỏng làm ông liên tưởng đến cô con dâu điềm đạm ngày nào, và trong vô thức, người cha già đã lầm tưởng…
“Bốp!!!”
– Á!!!
– Ui da! Nửa đêm nửa hôm bộ bị ma dí hay sao mà chạy bán sống bán chết thế không biết?
Vừa mới ló mặt ra khỏi cửa, cả người Thu bất ngờ va đập vào một cơ thể mập mạp khiến cả hai té nhào xuống bên mấy luống rau Diếp cá. Cùng với đó là tiếng của ai đó bực bội lẩm bẩm.
– Anh… anh Thành… sao anh… em cứ ngỡ…
Cựa quậy ngồi dậy, lấy hai tay che ngực rồi nhìn sang bên cạnh, lúc này Thu như con gà nuốt phải dây thun, nàng ú ớ mấp mấy đôi môi nói mãi không thành lời. Hai mắt trợn trừng vẻ ngạc nhiên quá chừng khi trông thấy người đàn ông cạnh bên.
– Ngỡ? Ngỡ cái gì? Ngỡ nửa đêm như vầy sẽ không có ai thấy phải hôn? Ủa Thu? Sao em ở đây? Lại còn trong bộ dạng thế này?
Đến lượt thành, lão cũng ngạc nhiên không kém, bởi hai người có thể xem như gần giống nhau. Thu thì trần truồng, khoe toàn bộ cơ thể nuột nà trắng mịn dưới ánh trăng lờ mờ, còn Thành chỉ mặc độc nhất mỗi cái quần đùi cỏn con trên người.
Nhìn nàng mà lão nóng hết cả người, giữa hai chân, con cặc bắt đầu nổi hứng rồi độn cái quần lão lên một cục to tướng.
Đưa mắt đảo một lượt, Thành còn thấy cả vết tinh trùng như sữa đặc dính be bét trên mặt Thu và dưới háng nàng cũng ướt nhẹp tinh dịch, khỏi nói lão cũng biết nàng vừa mới bị đụ xong.
Cả hai bất chợt nhìn nhau rồi nháy mắt ra kiểu hiểu ý!
– Haha! Rồi hiểu luôn! Có phải em vừa mới…
– Cái ông này! Kỳ ghê! Tại nửa đêm em thấy nóng nực, nên mới định ra sau hè xối xíu nước cho mát để dễ ngủ thôi!
– À… à vậy anh sai, anh xin lỗi! Thôi anh vô nhé!
Cả hai đều có tật giật mình, không cần nói thẳng ra nhưng ai cũng biết hơn phân nửa đối phương vừa rồi mới làm gì, chỉ có thể ngại ngùng tỏ vẻ không hề hay biết.
Thu thấy lão ta như vậy cũng đỡ ngại, nàng vội vàng nhặt lên bộ đồ ngủ rồi chạy vội ra nhà tắm.
“Đụ má con đĩ này, nhìn bộ dáng lén la lén lút kia, ngay cả tinh trùng dính đầy trên mặt cũng chưa kịp chùi, bên dưới lồn thì ướt nhẹp, phải chăng vừa rồi nó mới vừa… ah! Hê hê!”
Nhìn theo bóng lưng của Thu, cặp mông tuy không quá bự nhưng cũng vừa vặn cùng với dáng người nóng bỏng trần trụi của nàng, Thành thầm tặc lưỡi tỏ vẻ tiếc nuối, nhưng chỉ sau vài giây, cặp mắt ranh ma của lão nháy lên một cái, nhìn vào phía bên trong cái chòi tôn, khóe môi bất ngờ nhoẻn một nụ cười nham hiểm, lão dường như đã hiểu ra vấn đề, lại có cớ để mai sau thịt con ghệ của thằng bạn chí cốt!
… Bạn đang đọc truyện Vườn hồng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vuon-hong/
Rồi sau đó mọi thứ lại trở về nguyên vẹn như chưa có chuyện gì xảy ra, Phúc cùng bà Nhung thì có sẵn vấn đề để nói, hai chị em cứ ngồi ở bộ bàn ghế đá trước hiên rồi tâm sự cho tới sáng, mà nói cái gì thì cũng chỉ có hai người biết.
Thành viện cớ ngủ không được, đành ra sau hè nằm võng rồi hút thuốc suy tư về cuộc đời và những kế hoạch sắp tới.
Thu cùng Hồng, hai cô nàng có chung quan điểm nhưng khác cách thể hiện, chị chị em em leo lên xe hơi rồi người trước người sau, trằn trọc cũng gần sáng mới chợp mắt.
Ngủ ngon nhất, chỉ có thể là ông Tâm và thằng Đạt.
… Bạn đang đọc truyện Vườn hồng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vuon-hong/
Mọi thứ diễn ra ngay trong cái đêm ấy, chỉ có những người trong cuộc mới hiểu rõ được đầu đuôi ngọn nguồn, cũng là lý do dẫn đến những lần va chạm xác thịt về sau này.
… Bạn đang đọc truyện Vườn hồng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/vuon-hong/
Một tháng sau, đồi hoa của gia đình ông Tâm phát triển với một tốc độ đáng mừng, những búp hoa đầu tiên cũng đã nở rộ cùng đón cái nắng mặt trời chói chang.
Sau lần ghé thăm của Phúc và Thành, đồi hoa của gia đình ông Tâm lập tức nổi tiếng, khiến cho vài nhân vật có tiếng trong xã ghé thăm và ngỏ ý hợp tác đầu tư giống lẫn công.
Lại có thêm một vài người mới nữa xuất hiện để phụ giúp gia đình ông Tâm việc chăm sóc hoa, chuẩn bị cho đợt thu hoạch đầu tiên. Trong nhóm người mới này, không ngờ lại có cả Thu, cô nàng được Phúc nhờ đến để làm người quản lý vườn hoa giúp vợ chồng anh chị.
Ngày hôm nay cũng như mọi khi, ông Tâm và thằng Đạt ra đồi hoa cùng đám công nhân vây quần, nào là tỉa lá tỉa cành, vun gốc… ở căn nhà trong thành phố chỉ có bà Nhung và Hồng, hai người phụ nữ lo việc cơm nước và dọn dẹp mọi thứ.
Bỗng!
“Đinh đoong! Đinh đoong!”
Tiếng chuông cổng vang lên, một người làm bên bưu điện với bộ đồ màu vàng đặc trưng bất ngờ đứng trước cổng nhà bấm chuông inh ỏi.
– Chờ tí, tới liền đây!
Tiếng của bà Nhung ở sau nhà vọng lên, gác vội cây chổi quét sân vào vách tường, bà lật đật chạy lên coi có ai tới thăm.
– Chào chị! Tôi làm bên bộ phận vận chuyển thư, có người gửi cho chị một bưu phẩm, xin chị ký tên xác nhận dùm tôi!
Người đưa thư từ tốn nói rồi lấy từ trong hộp đồ ở sau xe ra một cái túi giấy to cỡ bìa A4, đưa tới trước mặt bà Nhung.
– Ủa? Tui đâu có quen biết ai ở trên này đâu mà họ gửi đồ vậy ta? Anh làm ơn coi lại dùm tui, có lộn nhà không ạ?
Bà Nhung cầm túi giấy coi coi rồi ngạc nhiên hỏi, trên túi ghi là “món quà nhỏ từ một người bạn cũ muốn tặng cho chị Nguyễn Thị Hồng Nhung”.
– Dạ không có lộn đâu chị, trên này có ghi địa chỉ cụ thể mà, 31/5, đường làng, thôn… xã…
Người đàn ông giao thư cặn kẽ giải thích cho bà, lúc này bà Nhung cũng hơi khó hiểu nhưng thấy người ta giao tới tận nơi và có ghi đúng cả tên họ của mình, giờ mà không nhận thì cũng kỳ, với lại cũng đâu có mất tiền bạc gì, thế là bà ký tên xác nhận ngay.
Khó hiểu cầm cái túi giấy vào trong nhà, bà Nhung tò mò mở ra xem thử coi rốt cuộc là quà cáp gì đây.
“Rẹt!”
Bìa giấy nâu bị xé rách, đổ ra chiếc bàn kính là một cái đĩa CD màu vàng, loại dùng để chép phim ảnh và tài liệu, cùng với một tấm phong bì nhỏ.
Trước tiên bà Nhung chú ý tới cái phong bì, thế là bà mở ra xem ngay.
“Nhung hả em? Lâu rồi không gặp, anh không biết dạo này em sống có tốt không? Anh rất muốn gặp lại em trong thời gian tới, trong cái đĩa này có một đoạn video vui vẻ mà anh muốn cho em xem, anh biết chắc chắn “món quà” này sẽ được giao tới tận tay em mà! Hy vọng sau khi xem xong, em sẽ liên lạc với anh, số của anh 03764641xxx…”
Bà Nhung xem xong bức thư mà ngỡ ngàng, lúc này bà cũng không biết rốt cuộc đây là ai, nhưng từ lời nhắn trong thư thì có vẻ đây là một người quen cũ.
Sẵn có đầu đĩa, tivi ở đó, bà mới bỏ thử cái đĩa CD ấy vào xem sao.
Truyền hình sáng lên, đĩa bắt đầu chạy chầm chậm, trên màn hình hiện lên một cảnh tượng ban đêm và khung cảnh có phần quen thuộc trong trí nhớ của bà Nhung.
– Ư… ư… ư… chị sướng… Phúc ơi… chị nứng lồn quá… ư… ư…
– Á… làm sao…
Cảnh phim đầu tiên đập vào trong tầm mắt, bà Nhung vừa xem liền ngỡ ngàng hét lên một tiếng rồi vội lấy hai tay bụm miệng, mắt mở to vì ngạc nhiên tột độ.
Trên truyền hình, hiện tại đang chiếu cái cảnh mà bà thật sự không bao giờ muốn thấy lại, đó chính cả cảnh ân ái trong đêm ở cái vườn chè trên đồi hoa giữa bà cùng thằng em ruột.
Phim vẫn chạy, từng hình ảnh và âm thanh lúc Phúc đụ bà được chiếu lại cận cảnh rõ ràng, trong phim, bà Nhung đang chổng đít lên hứng từng cú địt mạnh mẽ của Phúc, cảnh này không khác gì các đoạn phim khiêu dâm mà bà từng xem qua, đáng để ý đến là trong tivi, khuôn mặt dâm đãng của bà Nhung được ghi hình thật rõ, từng biểu cảm sung sướng ra sao, tiếng bà rên rỉ thế nào cùng âm thanh lạch bạch va chạm của xác thịt.
– Ủa mẹ! Hồi nãy có ai tới… á… đây…
Đúng lúc này, Hồng vừa mới tắm xong, nàng từ nhà dưới đi lên, trên tay vẫn còn cầm cái khăn lau tóc và vô tình nàng nhìn thấy cảnh tượng ân ái nóng bỏng của bà má chồng cùng người cậu trên màn hình tivi.
Hồng sượng điếng người vội quay mặt đi, nàng lặng lẽ nhìn bà má chồng đang ngồi trên ghế.
Bà Nhung như chết trân, phim ảnh đã được quay lại rõ ràng như vậy, tiếng rên trong phim ngày càng lớn và dồn dập khiến bà Nhung cứng đơ người, không biết phải giải thích thế nào.
– Má… má… cái này… chết má rồi con ơi! Hức… hức!
Bà Nhung ấp úng, giọng bà nghẹn lại ở cổ dường như có thứ gì đó chặn ngang, mãi một hồi lâu mới nói được mấy tiếng ngắt quãng rồi bà bật khóc nức nở, cả thân hình đầy đặn run rẩy ngã trên chiếc ghế gỗ.
– Má! Có gì từ từ nói! Má bình tĩnh má ơi!
Hồng vội vớ lấy cái remote tắt ngay tivi rồi chạy đến đỡ lấy bà Nhung, lúc này người phụ nữ bốn mươi tuổi chỉ còn biết ôm lấy cô con dâu rồi bật khóc nức nở.
– Hức! Má… chết má rồi con ơi! Trời ơi, tại sao cái thứ này… nó lại… nó lại có trong đĩa phim chứ? Trời ơi là trời!