Xóm đụ

Chương 30



Phần 30

– Được hí hí, chiều mai qua sớm nhé!

Tôi gật đầu lấy tiền của chú Hùng đút túi quần rồi đi về trong lòng hí hửng lắm. Buổi tối tôi rủ thằng Hiếu đi uống nước, chém gió cùng nó. Nó gườm gườm cái mặt rồi bảo tôi:

– Có kèo hay mà mày không rủ tao nhé! Nhớ cái mặt mày đấy!

– Không phải là tao không rủ mày mà hôm đó mày đi cùng với bố mày còn gì nữa. Tao sang thì chị Thảo bảo như vậy.

Thấy tôi bảo thế thì nó cũng không bắt bẻ được gì nữa, tôi tiện thể hỏi nó luôn:

– Thế mày với bố mày sao rồi, ông ấy có bảo gì không?

Thằng Hiếu mỉm cười rồi trả lời:

– Chẳng bảo gì, hai bố con không ngờ giống nhau đến thế không biết, bố tao còn gạ hôm nào hai bố con rủ cô Tuyết đi nữa.

Tôi gật gù thì thằng Hiếu bảo:

– Chiều mai xong việc thì phải kể tỉ mỉ cho tao đấy nhé!

– Được rồi yên tâm, kiểu gì cũng sắp xếp được cho mày, chủ nhật tuần này mày ra chợ đồ cũ đi, tao thấy có hàng bán quả khẩu súng hình bật lửa đẹp lắm nhưng khá đắt, tầm tám chín trăm đấy, có thì mua hẳn một cái rồi bán lại cho ông Hùng!

Thằng Hiếu nói lại:

– Tiền thì tao đủ nhưng chắc gì lão Hùng đã mua, tiền ít một hai trăm thì lão ấy có chứ tám chín trăm thì hơi bị ít đấy!

– Ờ mày nói cũng có lý, hay có một cái kiểu nữ thần tự do cũng là bật lửa, cái này ít tiền hơn mà tao nghĩ anh em mình thử thử thó một cái xem, nếu chợ đông thì tiện tay thôi.

– Mày nghĩ dễ lắm ấy!

Tôi tặc lưỡi nói:

– Thì tùy trường hợp, tao thấy ở đấy mọi người chú ý xem móc túi, với giật đồ chứ có mấy khi xem hàng họ thế nào đâu, căn bản cũng là hàng cũ, mất cũng chẳng sao đâu. Hàng mới thì người ta mới để ý thôi.

Hai đứa hí hửng gật đầu đồng tình. Thứ hai, đi học xong đến chiều thì tôi đợi chị Phụng đi học thì tót ra ngoài đầu ngõ ngồi.

Thấy tôi lão Hùng cười ha hả bảo:

– Tí nữa không có sức mà chơi thì đừng có bảo chú đấy nhé!

– Yên tâm đi, trông thế này thôi nhưng cháu chơi hơi bị được đấy, thế có chú có chăn được chị nào lớp mười hoặc lớp mười một không?

– Khó như lên trời… nhá, giờ nó khôn chứ có như cũ đâu, mày lớn mà chăn.

Tôi không nói gì, ngồi nhâm nhi cốc trà đá thì một lúc sau chị Loan phóng con xe máy đến mỉm cười chào chú Hùng nói bằng giọng rất chơi đời:

– Tự nhiên hôm qua gọi em gấp thế!

Lão Hùng cười hề hề điệu cười dâm dê vô cùng trả lời lại:

– Thì thèm em quá chứ sao? Dạo này trông càng mướt đấy!

– Chỉ nịnh người ta là không ai bằng thôi, mà thằng cháu của anh đây hả?

Tôi cười hì hì gật đầu rồi chào luôn:

– Em chào chị! Thấy chú Hùng bảo chị giỏi lắm…

Chị Loan cười nộ cái vẻ dâm đãng ra rồi vỗ cái bộp vào vai tôi rồi nói:

– Mày chỉ được cái nịnh chị thôi.

Nói với tôi xong một câu thì chị Loan quay sang chỗ lão Hùng nói:

– Hôm nay em không có hứng với anh, hì hì. Em với cháu anh đi chơi cơ không có ở đây đâu nhé, ở nhà mà chăm chỉ bán hàng đi.

Lão Hùng nghe thấy vậy tiu nghỉu một tiếng còn tôi thì thích lắm vì không cần phải tranh giành, có some thì cũng tính sau.

Nói xong chị Loan quay ra chỗ tôi nói:

– Nào đi chơi với chị, biết lái xe máy chưa?

– Em chưa hì hì…

– Vậy ngồi đằng sau.

Chị Loan tỏ vẻ phớt lờ rồi lên xe đợi tôi, tôi thì hí hửng lắm còn lão Hùng cũng cười lộ vẻ nham hiểm có lẽ trong lòng lão Hùng bây giờ nghĩ “mày mà đi kiểu gì cũng lết về thôi, con này nó là nữ hoàng dâm đãng rồi”.

Tôi lên xe, ngồi phía sau mùi nước hoa thoang thoảng đưa vào mũi, chị Loan vừa lái xe vừa hỏi tôi:

– Làm gì mà lão Hùng lại bảo chị dẫn đi chơi thế? Hối lộ lão ấy cái gì à?

– À em phát hiện lão ấy có sở thích sưu tập bật lửa nên tìm cái bật lửa độc độc bán lại là lão ấy đồng ý, chị với lão ấy cũng máu thật đấy, nhiều lần cửa mở toang hoác ra nhìn ở ngoài vào cũng thấy!

Chị Loan cười hì hì bảo:

– Nhìn thấy thế có thèm không?

Tôi gật đầu rồi hỏi lại:

– Thế chị còn đi học không?

– Chị không, mở shop bán hàng online, các loại bao cao su ấy. Nói chung với chị chuyện đấy là quá bình thường, thỏa mãn cho nhau thôi. Chắc là em xem phim nhiều quá hả?

– Cũng không hẳn, có mấy đứa bạn em đi chơi gái nhiều nên về kể kể, thôi hì hì. Chị chở em đi đâu đấy?

– Qua shop của chị chơi!

Tôi cũng muốn xem shop của chị thế nào lên gật đầu. Chị Loan phóng vòng vèo rồi lượn mãi ra vùng giáp ranh với huyện ngoại thành rồi bảo:

– Đến nơi rồi!

Tôi thấy cái shop này cũng không lớn, nó chỉ là một gian nhà được mái bằng một tầng thôi, tầm mười lăm mét vuông. Kéo cánh cửa sắt ra rồi chị dắt xe vào, trong nhà có mỗi một cái tủ để đồ có một đống hộp bao cao su trong đó, phía trong thêm một cái tủ đồ có một đống quần áo lót sexy nữa ngoài ra còn cái giường và bộ máy tính.

Tôi nhìn quanh cái shop rồi bảo:

– Ủa bé thế này thôi hả chị?

– Chỉ cần thế thôi chứ lớn làm gì, chị mở ở đây cũng đông khách vì ở trong phố nhiều người còn ngại lắm.

Tôi gật đầu đợi chị Loan dắt xe vào, đóng cái cửa bật điều hòa. Ra phía tủ tôi thấy mấy con cặc giả rồi trứng rung y hệt trong mấy bộ phim của Nhật, tôi cầm cái con cặc giả mà có điều khiển bằng pin rồi hỏi:

– Chị cũng bán mấy cái này à?

– Bán chứ! Nói chung mấy hàng này toàn chị phải đi đưa thôi, mấy bà vợ mấy ông giám đốc trưởng phòng… nói chung là giàu thích mua lắm.

Lúc này tôi vẫn chưa hiểu hỏi:

– Ủa sao mấy bà ấy lại mua hả chị?

Chị Loan ngồi xuống giường mỉm cười nói:

– Chị kể cho mà nghe, mấy bà ấy đang tuổi hồi xuân, cũng tầm ngoài bốn mươi một chút thôi, do đi spa thẩm mỹ nhiều nên càng háo trai. Mấy ông chồng bồ bịch ở ngoài hoặc là yếu rồi thì làm sao mà thỏa mãn được mấy bà ấy nữa.

Tôi cười hì hì bảo:

– Kiếm trai ở ngoài dễ mà, gái còn kiếm được huống chi trai bao. Vừa được chơi vừa được sướng mấy bà ấy thì thiếu gì tiền chị nhỉ.

Chị Loan cười hì hì tiến lại véo nhẹ má tôi một cái rồi bảo:

– Mày nói thì dễ dàng lắm đấy nhưng chuyện đó không đơn giản đâu, kiếm được thì dễ nhưng mà lộ ra thì mang tiếng còn chỗ làm ăn của chồng nữa chứ thế nên mua hàng này về tự thỏa mãn cũng được.

Tôi gật gù rồi bảo chị:

– Thế chị cũng dùng thử rồi nhỉ.

Chị Loan mỉm cười nói lại:

– Thế theo mày chị dùng chưa?

Tôi không chần chừ nói luôn:

– Dùng nhiều là khác, tại không dùng thì lấy đâu ra kinh nghiệm mà hướng dẫn khách hàng cơ chứ. Chị có người yêu chắc là người yêu cũng dùng nhỉ.

– Người yêu cũ thôi chứ giờ làm gì có, nhưng mà có người yêu thì dùng hàng giả làm gì. Hàng thật mà chơi chứ! Nhóc đã có người yêu chưa?

– Em chưa! Thề luôn!

Bĩu môi một cái chị Loan bảo:

– Có thật không đấy, mấy đứa bằng tuổi nhóc qua chỗ chị mua bao cao su hơi bị nhiều đấy nhé, lớp tám lớp chín rủ nhau đi nhà nghỉ ầm ầm rồi.

Tôi chỉ cười rồi tiến lại nhìn mấy cái bao gai nó giống cái tôi với thằng Hiếu hồi trước mua nhưng hình dáng khác một chút. Nhìn trong tủ cũng phải có ba bốn cái như vậy, tôi ngoái lại hỏi chị Loan:

– Chị có thích dùng bao gai không?

Chị Loan ngả người ra giường rồi nói:

– Chị không thích lắm, thích làm bao mà đầu có bi hơn, nó trơn trơn cọ vào sướng hơn bao có gai, bao có gai rát rát.

Tôi nghe cười cười thì chị Loan lại bảo tiếp:

– Cái lão Hùng này nhiều lúc dùng bao gai đau ơi là đau chị bảo rồi nhưng vẫn cố tình, lúc nào rình rình bóp cho một cái thì mới chừa cái kiểu nói không nghe đi mà em có thích cái nào không chị cho một cái.

Tôi cười rồi bảo:

– Em có bạn gái đâu mà dùng, chị chắc là có nhiều người yêu cũ lắm nhỉ. Bán thế này có thực hành trước mặt khách không?

– Có nhưng dùng dưa chuột thôi chứ ai dùng hàng thật.

Tôi cười hề hề bảo?

– Quảng cáo hàng thật nó mới sốc chứ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...