Xuyên không về Đại Việt
Chương 19
Căn phòng nhỏ u ám giờ đây tiếng rên rỉ cất lên không ngớt, như một bản nhạc nhục dục được thể hiện bởi ba vị ca sĩ đầy tài năng ca hát.
Một đôi nữ nhân đang chí chóe tranh giành nhau quỳ dưới háng của người thanh niên, tỷ tỷ, muội muội nhất thời không ai chịu nhường ai.
– Của tỷ!
– Không! Là của muội!
– Con hồ ly tinh này! Ngươi giành của ai?
– Dâm phụ! Ngươi gọi ai là hồ ly tinh?
– …
Mỹ Linh hai tay cầm lấy dương vật của Long rồi sục lia lịa, cong môi hứ một tiếng châm chọc với mỹ nữ bên cạnh. Dư Thiếu Nhi thiệt tình cũng không chịu kém cạnh, lập tức giật lấy dương vật như món đồ chơi rồi gạt phắt Mỹ Linh qua một nên, táo bạo ngậm lấy cái khúc thịt nóng hổi vào trong miệng, phồng má hóp bụng mút một cách ngon lành.
Điều này tức thì khiến cho Mỹ Linh cảm thấy vừa ghê tởm vừa thích thú, bởi lẽ từ trước đến giờ thứ mà nàng theo đuổi chỉ toàn là tình dục cổ hủ, nào có dám dùng miệng ngậm lấy cái thứ kia của đàn ông cơ chứ?
Sau một lúc đấu tranh tâm lý gay gắt, Mỹ Linh nhất quyết không chịu thua kém Thiếu Nhi, nàng như con rắn nước trườn thân xuống rồi há miệng nhỏ, một hơi ngậm hai hòn ngọc giữa háng Long vào trong, cái lưỡi mềm mại tinh tế quét vào vùng trống giữa hai quả trứng, ra sức hút mạnh như muốn nuốt luôn hai viên bi thịt xuống dưới bụng vậy.
– Aaaa!!!
Người sướng nhất lúc này không ai khác chính là Long, có lẽ đây là lần mây mưa sung sướng nhất ở trong cuộc đời hắn. Bản thân cùng một lúc lại được hai nàng tuyệt sắc mỹ nhân hầu hạ tận tình, thằng em hết nằm trong miệng Thiếu Nhi rồi lại nằm trong miệng Mỹ Linh, cảm giác ướt át trơn tuột luân phiên vùi dập dương vật khiến hắn sướng đến phát điên. Toàn bộ dương vật to lớn căng phồng giật giật vì sung sướng tột độ.
Trong lúc khoái cảm dâng trào, Long buột miệng rên rỉ:
– Sướng! Sướng quá! Cái này ở phương Tây gọi là some đây mà!
Từ “some” có lẽ không còn mấy xa lạ đối với người hiện đại, nhưng ở thời đại này thì quả thật là một điều gì đó vô cùng lạ lẫm. Long vừa nói xong thì bản thân mới sực nhận ra mình quen miệng lỡ lời, nhưng hai mỹ nhân bên dưới đã nghe thấy, Dư Thiếu Nhi quyến luyến nhả dương vật hắn ra rồi hỏi với giọng kinh ngạc:
– Tướng công, chàng đã từng gặp người Tây Dương rồi ư? Bọn họ có phải da trắng, tóc vàng và mắt màu xanh không?
Mỹ Linh cũng vội ngẩng mặt lên nghe ngóng, thoáng cái ba người đều đứng hình. Long lấy làm lạ không hiểu tại sao Thiếu Nhi lại biết điều này, người Tây Dương thì đúng là hắn đã gặp qua, nhưng đó là khi bản thân còn ở thời hiện đại, từ lúc xuyên không về lại quá khứ đây, hắn thực sự chưa từng thấy người Tây xuất hiện, ai mà biết bộ dạng của họ ở thời đại này có giống với thời hiện đại hay không? Ngẫm một lúc, hắn bèn đáp liều:
– Phải! Phần lớn người Tây Dương đều có những đặc điểm trên, hai nàng đã nhận thức?
Hơi suy nghĩ một chút, Mỹ Linh im lặng lắc đầu, Dư Thiếu Nhi liền từ tốn nói:
– Thiếp lúc còn ở trong tông môn đã may mắn được gặp một giáo sĩ* người Tây Dương, nghe nói bọn họ đến từ một nơi rất xa, hình như nơi đó gọi là Tây Bán Nhà, các giáo sĩ phải dùng thuyền lớn vượt đại dương mênh mông mới tới được Chân Nữ Quốc.
(*Giáo sĩ: Tên gọi chung của một hội nhóm người Tây Dương đi truyền đạo giáo sang các khác nước trên thế giới, phổ biến nền văn hóa đa tôn giáo vào các nước Đông Nam Á thời xưa thế kỷ XV – XVII)
Những gì Dư Thiếu Nhi nói vừa rồi thật khiến Long giật mình, không ngờ vị giáo sĩ kia lại xuất thân ở đất nước Tây Ban Nha, thành lập nhóm giáo sĩ Tây Dương rời Châu Âu, vượt đại dương rộng lớn đến lãnh thổ Châu Á để truyền đạo sớm như vậy.
– Nhưng ngoài ra còn có một điểm để phân biệt giữa người Châu Âu với người Châu Á nữa, các nàng có biết là gì không?
Long hơi lớn tiếng một chút, nửa úp nửa mở làm cho Mỹ Linh cùng Thiếu Nhi càng thêm phần tò mò về sự thần bí của người Tây Dương, hai nàng liền trố mắt ra nhìn hắn rồi lắc đầu.
Đúng lúc này Mỹ Linh bên cạnh liếc mắt nhìn hắn một cái rồi đưa mắt nhìn sang Dư Thiếu Nhi, trong lòng nghi hoặc hỏi:
– Vậy thì có liên quan gì đến từ “sâm” (some) mà ngươi vừa nói?
Long cười dâm đầy thâm ý nói bằng giọng mập mờ.
– Để ta dạy cho hai nàng vài câu tục ngữ, vừa Việt, vừa Hán, vừa Tây!
Rồi hắn khẽ ngâm:
Tri Nhân, Tri Diện, Bất Tri Tâm.
Three Nhân, Three Diện, Phải Three Some!
– Câu đầu tiên tạm có thể hiểu nôm na là: Biết người, biết mặt, nhưng không biết lòng.
Vừa giảng nghĩa vừa đưa tay đồng thời kéo thân hình mê người của hai mỹ nhân lên, tay trái hắn khoác qua vai Dì Linh, còn tay phải thì ôm eo Thiếu Nhi, hành động bá đạo làm cho hai nàng có chút ngại ngùng nhưng lập tức đồng thanh hỏi lại.
– Thế còn câu sau nghĩa là gì?
Long không vội trả lời mà lại tùy tiện đưa tay ngắt nhẹ cái núm vú của Dư Thiếu Nhi như đang hái một bông hoa, trêu ghẹo buộc thiếu nữ nhăn mặt rên rỉ, đoạn hắn dùng tay còn lại nghịch nghịch chùm lông mu xoăn tít giữa hai đùi Mỹ Linh, lúc này mới nghiêm chỉnh làm ra vẻ học thức uyên bác nói:
– Câu sau à? Câu này có nghĩa là: Ba người, ba mặt, nhất định phải giao hợp thân thể cùng nhau!
Hắn giải thích đúng thật là bám sát lấy nghĩa, đậm chất tục ngữ tục tĩu bá dâm, nhị nữ nghe xong liền không nhịn được mà phì cười khanh khách, không hiểu sao phu quân của các nàng nhìn có vẻ còn rất trẻ nhưng trong đầu lại thâm trầm quá đáng như vậy!
– Dâm tặc! Chàng đi chết đi!
Hai cánh tay ngọc thon thả vụt thẳng tới trước mặt, hung hăng túm lấy mỗi bên lỗ tai của Long rồi ra sức vặn mạnh.
– Oan ức quá! Chính là các nàng câu dẫn dụ dỗ ta trước mà! Mau đi ngủ, ta chịu hết nổi rồi!
Mỹ phụ lẫn thiếu nữ nhìn biểu cảm hậm hực trên gương mặt Long lúc này bỗng thích thú nhoẻn miệng cười tươi như hoa, bất giác nhào tới đấm đá túi bụi vào người Long, làm cho hắn la oai oái không thôi.
(*Three: Số ba / *Some: Thác loạn cùng một lúc nhiều nữ một nam hoặc là ngược lại)
… Bạn đang đọc truyện Xuyên không về Đại Việt tại nguồn: http://truyen3x.xyz/xuyen-khong-ve-dai-viet/
Xuân quang ướt át không thể dùng từ ngữ bình thường để mà diễn tả hết được.
Mỹ Linh ngồi xổm lên người Long, một tay cầm lấy dương vật đang cương cứng của hắn rồi canh chỉnh ngay cửa mình nhầy nhụa đầy dâm thủy, một hơi dập xuống thật mạnh. Gần như muốn đem Long kéo lên chín tầng mây.
Phạch!
– Úi! Ahhh uiii!!! Thiếp sướnggggg!!!
Nàng vừa ủn mông vừa nũng nịu rên rỉ hệt tiếng em bé khóc, ngọn lửa dục vọng bùng cháy sau bao ngày được ban mưa móc, bờ mông tròn trịa ngoáy liên tục như muốn giết người.
Long chỉ biết gồng mình chịu trận, miệng ú ớ không thành tiếng rõ ràng, bởi lúc này phía trên mặt hắn, Dư Thiếu Nhi dâm đãng đang quay lưng lại, đem cặp mông đồ sộ mà úp vào mặt Long, vùng âm đạo ướt át sương dâm, lông mu rậm rạp cạ cạ ngay miệng khiến hắn muốn ngộp thở. Cái lưỡi nhám sì đầy những gai thịt li ti như mọc ra con mắt, đầu lưỡi nhanh chóng quét dọn cái lỗ hậu môn xinh xinh của nàng, chọc cho thiếu nữ cả người run bần bật như bị cảm cúm.
– Ahh ôi! Phu quân… chàng đừng liếm… hực… mau dừng lại… ahhhh…
Thiếu nữ da diết rên như bị nấc cụt, khổ sở van xin nhưng hắn vẫn một mực không chịu buông tha, đầu lưỡi nhọn hoắt liên tục ấn ấn vào cái lỗ thịt đang co thắt chặt chẽ, mạnh mẽ thọc sâu và ra sức ngoáy bên trong lỗ đít mềm mịn của Dư Thiếu Nhi, đem bao nhiêu u hương mặn mòi từ nơi cửa hậu nuốt hết xuống miệng.
– Á á á á! Thiếp… thiếp chịu hổng nổi nữa… á á á!!!
Dư Thiếu Nhi mới đó đã bị cái lưỡi ma quái của Long kích thích tột đỉnh nơi lỗ đít bé nhỏ, nàng nhất thời thăng hoa khoái cảm, cả thân thể té nhào vào người Mỹ Linh ở phía đối diện. Nơi suối mơ ướt sũng của thiếu nữ, hai mép âm đạo bỗng nhíu lại rồi giật giật liền mấy cái, tức thì một dòng nước nhờn trong vắt rỉ ra liền bị hai lá le chà sát vào cằm Long, đánh cho vùng da thịt nơi ấy trơn bóng mẩy.
Mỹ Linh trong tư thế cưỡi ngựa, thấy vậy liền hiểu ý ôm lấy cơ thể mềm mại của tiểu muội dâm đãng, hai nàng nhoáng cái bỗng quấn lấy nhau, bốn cánh tay mân mê xoa bóp hai cặp nhũ hoa căng tròn đầy tính đàn hồi, xong mỗi người bỗng tách ra nhìn nhau cười một cách quyến rũ, ngay lập tức liền táo bạo dán môi nút lưỡi đối phương, hành động thật sự kích dục muôn phần, khiến người ta phát điên.
Quả thật là dâm đãng vô cùng, ở cái thời đại này, đều là nữ nhân thì có mấy ai dám làm ra cái chuyện thương thiên hại lý như thế, hầu hết tất cả đều cảm thấy nó thật là phi giới tính, không theo đúng với quan điểm thuần túy là nam nữ mới có thể hôn môi nhau.
Sau một khắc, hiện tại hai nữ nhân lại một lần nữa đổi tư thế, Dư Thiếu Nhi lúc này nằm trên giường, gương mặt tinh xảo hiện lên vẻ hoang mang thấp thỏm, Mỹ Linh nhìn thiếu nữ, nàng dáng vẻ có phần không muốn nhưng vẫn hòa ái ở một bên hỗ trợ cho Dư Thiếu Nhi, nắm lấy tay thiếu nữ rồi nhẹ giọng trấn an.
– Đừng lo, sẽ không sao đâu!
Dư Thiếu Nhi trong mắt ngấn lệ, cảm xúc trên mặt lúc vui lúc buồn, thở dài:
– Tướng công, chàng chiếm đại tiện nghi của ta rồi!
Long nghe mà lấy làm vui mừng, hắn trực tiếp rõ ràng, ưỡn ngực đầy hào khí nam nhân:
– Thiếu Nhi, còn có cả Mỹ Linh nữa! Chỉ cần là nữ nhân của Vũ Phi Long này, ta nhất định sẽ không để cho các nàng phải chịu khổ!
Dư Thiếu Nhi nghe mà trong lòng bỗng dâng lên một cỗ xúc động, hai hàng nước mắt tự dưng trào ra, nhu mì gật đầu một cái.
– Ưm! Tướng công, tới yêu thiếp đi!
Nghe âm thanh ôn nhu đầy sự ngọt ngào của nàng tựa mật rót vào tai, nhất thời máu huyết toàn bộ bên trong cơ thể Long trào dâng. Hắn vốn sở hữu bảy phần thú, ba phần người, cảm thấy lời nói của Dư Thiếu Nhi mơ hồ có ma lực thần bí, tác động như thôi miên tâm trí người ta. Hắn ôm chặt lấy thân thể mềm mại, dương vật ở giữa hai chân nháy mắt liền hùng dũng ngẩng cao đầu, ngoại hình vừa thô vừa dài, đầu khấc ngang bướng ngạnh ngạnh tại cửa âm đạo của Dư Thiếu Nhi.
Đôi ma trảo của Long chậm rãi hướng nhũ hoa của nàng tiến tới, Dư Thiếu Nhi lúc này đã bị thuốc tiên hành hạ mất hết sức lực, lại bị Long liên tục kích thích đã rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê, ma trảo kia lại được nước mò xuống, mạnh mẽ chiếm lấy cặp mông tròn căng đét. Thân thể của Thiếu Nhi run rẩy cực độ, mắt phượng khép hờ, bờ môi thở ra từng làn hơi nóng, cả người nhu nhuyễn áp sát vào người Long, ngay cả một cử động nhẹ cũng không dám.
Trong thoáng chốc, dương vật oai vệ mang theo một cỗ nhiệt lưu nóng rực, nhanh chóng tách cửa thịt bên ngoài âm đạo của Dư Thiếu Nhi ra, lớp phòng thủ đầu tiên đã bị đánh động.
Thiếu nữ hai tay bấu víu vào vai Long, sắc mặt nhăn lại, khổ sở rên:
– Á! Đau quá phu quân!
Âm đạo non tơ co bóp dữ dội như muốn đem dương vật của Long nghiền nát, không còn khả năng kiểm soát nữa, trong cổ họng hắn phát ra tiếng gầm gừ đầy hoang dại, mạnh mẽ oanh phá lớp phòng thủ cuối cùng của Dư Thiếu Nhi.
Phạch!!!
– Á á á á! Tướng công… chàng giết thiếp rồi! Hức! Hức!
Dư Thiếu Nhi hiện tại nước mắt như một dòng sông lung linh chảy tận nơi phía cuối chân trời xa vắng, mắt hạnh nhắm nghiền, răng ngọc cắn xiết đôi môi đến rớm máu, dung diện đỏ rực khiến Long nhìn đắm đuối không rời, thiếu nữ òa khóc tựa bầu trời bất chợt sụp đổ, làm con tim hắn đau như cắt.
Long cẩn thận giữ nguyên tư thế, bàn tay dịu dàng lau đi những giọt nước mắt nơi khóe mi cong, yêu thương nói:
– Bảo bối ngoan! Ta sẽ không làm nàng đau nữa!
Mỹ Linh nằm ở một bên hờn dỗi lại nhìn thấy cảnh này liền trề môi hừ hừ mấy tiếng khó chịu, ủy khuất hờn:
– Chém cha cái kiếp lấy chồng chung!
Kẻ ấm chăn bông, kẻ lạnh lùng!
Xướng âm đến đây, Mỹ Linh cảm thấy quá bất công, mắt phượng đỏ hoe lại sụt sùi nấc thành tiếng.
Đột nhiên Mỹ Linh đang mít ướt bỗng hét ầm lên:
– Hức! Á! Buông tay ra!
Nhìn lại mới thấy, bàn tay ma quái của Long không biết từ khi nào đã rời khỏi quả mông đào của Dư Thiếu Nhi, hiện tại đang nghịch ngợm se se một bên vú của Mỹ Linh làm cho cô nàng vừa sướng vừa giận. Long cười dâm lắc đầu:
– Cái gì mà “kẻ ấm chăn bông, kẻ lạnh lùng”? Nằm yên ở đấy chờ ta, một lát sau sẽ xử lý nàng!
Thiếu Nhi thấy vậy cũng cười mếu, trên mặt chợt hiện lên vẻ u sầu thỏ thẻ:
– Linh tỷ, có phải tỷ rất ghét muội không? Trừ hết ra thì còn lại hai lý do, một là vì muội đã giành nam nhân của tỷ, thứ hai muội chính là một nữ nhân ngoại quốc?
Tưởng chừng như mọi thứ bắt đầu sụp đổ, ai ngờ Mỹ Linh lại chẳng hề để tâm đến những lời vừa rồi, nàng hiền từ cười mỉm, chậm rãi sửa lại mái tóc cho Dư Thiếu Nhi, dịu dàng cất tiếng:
– Nha đầu ngốc! Kể từ cái ngày muội xuất hiện ở trong căn nhà này, tỷ tỷ đây liền coi muội như là một thành viên của gia đình rồi!
Dường như thấy Dư Thiếu Nhi vẫn còn muốn nói điều gì nữa, Mỹ Linh liền khéo léo bồi dồn thêm:
– Nha đầu, tỷ trước đây không hề ghét muội, hiện tại cũng không ghét muội, sau này lại càng không!
Dư Thiếu Nhi nội tâm như vỡ òa, nức nở cầm lấy tay Mỹ Linh, chân thành nói:
– Cảm ơn Linh tỷ!
Nhìn thấy một màn này, nhị nữ hòa hợp với nhau, Long bất giác chen giọng vào:
– Tỷ muội hai người hàn thuyên xong chưa? Hiện tại tới lượt người có quyền lực nhất ở đây lên tiếng a!
Dứt lời, hắn không để cho nhị nữ kịp phản ứng, lập tức đè Dư Thiếu Nhi ra, hạ thân cuồng bạo như cái máy khâu hoạt động hết công suất, dập khúc thần sầu khiến cho thiếu nữ la hét như điên dại.
– Ahhh… phu quân… chàng là tên… cáo già háo sắc!
Nhìn tiểu muội dần rơi vào thế hạ phong, thân là tỷ tỷ nào chịu được, Mỹ Linh thoáng chốc gia nhập cuộc chơi ngay và luôn, hung hăng dùng hai trái vú sữa chín mọng đập vào mặt Long, hai cái núm vú bé xinh vậy mà bịt kín lấy lỗ mũi hắn, tích tắc làm cho gương mặt như thư sinh đỏ bừng vì ngộp thở.
Hắn bực mình quát:
– Mỹ Linh! Nàng chơi gian!
Tuy vậy nhưng vẫn không quên nhiệm vụ chính của mình, dương vật nổi đầy gân guốc đều đặn ra vào thường xuyên, đóng cọc uỳnh uỵch vào thiên đường sông quê của Dư Thiếu Nhi, đánh cho nàng cắn môi nhăn mặt, hoa dung thất sắc. Đắm đuối trong nhục dục tiên lãng, rên la thảm thiết:
– Á! Ối! Từ từ đã… ahhh… đừng đánh mông thiếp nữa…
Giường nhỏ rung lắc dữ dội, Mỹ Linh một tay nâng đầu Long lên, tay còn lại cầm một bên nhũ hoa nhét vào cái miệng nham nhở của hắn, vẻ mặt thích thú hỏi:
– Phu quân… ahhh… mau xoa bóp cho thiếp… ahhh… nói thiếp nghe… giữa ngực của thiếp và mông của Thiếu Nhi muội muội… ahh… chàng thích cái nào hơn?
Long cày cuốc như con trâu đực, là loại trâu nọc dùng để gieo giống, giờ này đừng ai hỏi vết thương trên người hắn có đau hay không, dù hiện tại có chặt tay, chặt chân đi nữa thì còn khuya hắn mới kêu đau. Nhịp nhàng hí lộng Dư Thiếu Nhi, Long gấp gáp trả lời:
– Ta… hừ hừ… ta thích cả hai… ahhh… mông và ngực… cái nào cũng thích hết… ahhh…
Mỹ Linh không tin, ngay lập tức trợn mắt hừ một tiếng:
– Tiểu quỷ! Chàng đừng có mà tham lam!
Đúng lúc này, Dư Thiếu Nhi bất ngờ oằn oại hét to, cơ thể căng cứng rồi co giật từng hồi dữ dội.
– Ahhhh… sướngggg… ạ… ạ… thiếp sướng… hức… chết… chết thiếp… AHHHHH!!!
PHẠCH!
Theo đó, Long và Thiếu Nhi, hai cá thể như hòa hợp lại thành một, lên đỉnh thăng hoa trong cùng một thời điểm.
Hai luồng khí lưu nhiệt độ cao từ trong tinh hoàn Long chiết xuất ra, chạy ồ ạt bên trong đường ống dương vật rồi phun trào như núi lửa, đem toàn bộ tinh khí nóng hổi bắn sâu vào tận bên trong tử cung Thiếu Nhi.
Ọt!
Dương vật bị đẩy ngược trở ra do sự co thắt kịch liệt bên trong âm đạo của Dư Thiếu Nhi tác động. Khúc thịt đỏ hồng vừa rút ra, để lộ một cái lỗ đen sâu hoáy, hai mép thịt hồng tạm thời không thể khép kín lại được, từ bên trong âm đạo sưng phồng, một dòng tinh dịch sền sệt có màu trắng ngà như sữa chảy ra, kéo dài dọc theo hai bắp đùi của Dư Thiếu Nhi. Dâm hương ê chề, trong không khí phảng phất mùi vị tung dục triền miên.
Thở ra một hơi sướng rơn, Long bắt đầu dời ánh mắt như sói đói nhìn sang cơ thể trần truồng của Mỹ Linh rồi cười dâm, miệng lẩm nhẩm:
– Phu nhân, tới lượt đánh đòn nàng rồi!
Mỹ Linh kinh dị thầm than: “Trời ơi! Vừa mới xong… vậy mà…”
Đầu óc còn chưa kịp tỉnh táo thì Long đã nhào đến nằm đè lên người nàng, miệng hôn tới tấp gương mặt xinh đẹp của mỹ phụ.
– Không! Thả thiếp ra đi… làm ơn… Thiếu Nhi muội ấy đang cười kìa… ôi mắc cỡ quá ô ô…
Tiếng van xin nài nỉ vang lên không ngớt, rất nhanh sau đó Mỹ Linh đã phải khuất phục trước dương vật của Long, đôi chân dài bị hắn gác lên vai, hai tay ôm vòng eo thon gọn không chút mỡ thừa của nàng rồi hì hục giã như giã gạo.
Mưa xuân ướt át lại một lần nữa diễn ra ngay trên bãi chiến trường còn chưa dọn dẹp.
Uy lực của Hồng Xuân Vũ đúng là mạnh mẽ hệt như dòng chữ quảng cáo trên lọ thuốc: Thầy Tu Cũng Phát Điên!
… Bạn đang đọc truyện Xuyên không về Đại Việt tại nguồn: http://truyen3x.xyz/xuyen-khong-ve-dai-viet/
Không biết đã qua mấy canh giờ, ngoài trời vẫn còn tăm tối, tiếng đãng nữ nỉ non vẫn thoang thoảng vang lên từng nhịp ngắt quãng.
Chốn khuê phòng nhỏ bé, những tiếng hít thở đều đặn phát ra từ phía sau vách gỗ, đôi lúc còn có cả tiếng cười đùa khúc khích của nữ nhân.
Ba thân thể trần trụi nằm quấn lấy nhau trên chiếc giường nhỏ chật hẹp, Long trông không khác gì một ông hoàng. Vì lưng đang bị thương nên hắn được nhị nữ dành cho sự ưu ái đặc biệt, chỉ thấy hai nàng nằm sát nhau, còn Long nằm úp mặt ở giữa, cả người hắn đè lên trên Mỹ Linh cùng Thiếu Nhi. Miệng kề sát vào bốn bình sữa tươi không đường rồi thỏa thích đánh chén no nê.
Núm vú nhỏ bé bị cái lưỡi hắn nghịch phá cho sưng tấy hết cả lên, bắt đầu xuất hiện cảm giác tê rát nhàn nhạt, Dư Thiếu Nhi cùng Mỹ Linh chỉ còn cách mếu máo lấy tay che ngực rồi nhỏ giọng đồng thanh van xin:
– Phu quân này… đừng ghẹo tụi thiếp nữa mà!
Đột nhiên Mỹ Linh như nhớ lại chuyện gì đó, thoáng cái liền vỗ yêu vào mặt Long, buộc hắn kể tiếp câu chuyện còn đang dang dở, chính là cách đặc biệt để nhận dạng giữa người Châu Á và Châu Âu.
– Phu quân, chàng mau nói xem, ngoài các đặc điểm tóc vàng, da trắng và mắt xanh ra thì rốt cuộc còn cách nào khác để phân biệt người Tây Dương với chúng ta không?
Nghĩ ngợi chừng vài giây để sắp xếp lại kiến thức lộn xộn trong não, không hiểu vì cớ gì mà Long chợt nhìn một lượt khắp cơ thể của nhị nữ rồi cười dâm dê, đoạn gật gù:
– Đương nhiên là còn! Nhưng tại sao ta phải nói cho hai nàng nghe chứ? Ta xưa nay cái gì có lợi mới làm!
Long ngạo nghễ hất mặt nói, tuy nhiên không quá năm giây, sắc mặt của hắn liền biến đối, bởi vì thằng tiểu đệ ở giữa hai chân đã bị khống chế tại trận.
– Chàng còn không mau nói?
Mỹ Linh cùng với Dư Thiếu Nhi, một người nắm dương vật còn một người nắm hai hòn bi của Long, bàn tay khẽ tăng chút lực vặn nhẹ một cái làm hắn sợ đến xanh mặt, không dám chống liền run rẩy lên tiếng:
– Ta nói! Ta nói là được chứ gì?
Nhị nữ nghe vậy mới hứ một tiếng rồi điềm đạm ôm nhau chờ đợi.
Long trầm ngâm một lát, giọng từ tốn kể:
– Ngoài các đặc điểm như da trắng, tóc vàng, mắt xanh cùng với hình thể to lớn ra thì vẫn còn một đặc điểm khác nữa để nhận dạng người Tây Dương, các nàng biết đó là gì không?
Nhị nữ liền hung hăng trợn mắt nhìn Long rồi quát:
– Nếu chúng thiếp đều biết thì đâu còn ngồi ở đây nghe chàng kể nữa!
– Ờ há!
Long “ờ há” một tiếng, liền gãi đầu tiếp tục phân tích:
– Đó chính là tiếng nói! Hay đúng hơn là dựa trên cách phát âm để nhận biết đâu là người Châu Âu, đâu là người Châu Á.
Các nàng thừa biết là giữa hai bên bất đồng ngôn ngữ, như thế nào mà Long lại nói như vậy? Nhị nữ trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc, chợt hỏi:
– Tại sao lại phải dựa trên cách phát âm?
Long cười dâm, da mặt hắn so với tường còn muốn dày hơn, cất tiếng giải thích:
– Hắc hắc! Bởi vì là như vầy, trong lúc ân ái chuyện phòng the với nhau, người Tây Dương hay còn gọi là người Châu Âu sẽ kêu rằng: Âu… âu mai gớt! (Oh… oh my god!), Còn người Châu Á như chúng ta sẽ kêu: Á… á á á! Căn cứ vào “âu… âu” và “á… á” từ đó phân biệt được người Châu Âu và Châu Á dễ dàng hơn!
Bốp!!
– Chàng đi chết đi! Đồ bại hoại!
– Dâm tặc! Ngay cả kể chuyện cũng không đứng đắn!
Mỹ Linh cùng Thiếu Nhi nghe xong liền trừng mắt, bực mình gõ một cái vào gáy hắn, đem Long đánh cho bất tỉnh nhân sự.