Xuyên qua võ hiệp Việt Nam Ma Tôn
Chương 4
Trên dưới thất thủ, Vương Như Hoa đã lạc mất chính mình, nàng biết điều nàng cần phải làm là phải ngăn cản Sử tiêu đầu hành động nhưng là thân thể khát vọng, làm nàng căn bản vô lực đi làm cái gì, chỉ có thể khó chịu ưỡn éo thân thể, hai tay luống cuống nắm chặt giường, từ từ nhắm mắt lại, cắn cắn đôi môi, cái mũi phát ra trầm trọng hô hấp, ưỡn ngực, nâng mông, khiến cho hạ thể của mình không chút giữ lại, hiện ra hết trước mặt Ma tôn.
Ma tôn cẳng những ôn nhu liếm láp cái lồn của nàng, quan trọng nhất là hắn biết cách kích thích nơi mẫn cảm nhất của phụ nữ là hột le, khi nơi đó bị công hãm, nữ nhân chỉ có thể mặc cho xâm lược, tựa như Vương Như Hoa lúc này. Vô tận khoái cảm thông qua hột le từ từ cắn nuốt Vương Như Hoa thân thể, so với chính mình tự thủ dâm, khoái cảm mãnh liệt hơn đâu chỉ gấp trăm lần.
“A… Không cần… Nga nga nha… Ừ… Trời ạ… A a a a… Thoải mái… Không được… A a a… Ừ nha… Không chịu nổi… A a… Ừ… Ô ô ô… Cao hơn rồi… A a a a a…”
Vương Như Hoa cao trào, một tiếng hét to, toàn thân co quắp, mu lồn lần nữa đụng vào Ma tôn lỗ mũi, một cỗ dâm thủy phóng cao ra ngoài, thuận theo mông chảy xuống giường. Ma tôn liếm miệng 1 cái cười dâm: “Thế nào, phu nhân thoải mái không, hiện tại nên đến lượt ta sung sướng?”
Quả nhiên chỉ có chinh phục con mồi mới thì Ma tôn mới có chút kích thích, lời nói vừa dứt, hắn liền đưa cặc nhắm vào thân thể trần truồng của Vương Như Hoa.
Vương Như Hoa còn đang tại cảm thụ khoái cảm dư vị sau cao triều, bỗng một khối lửa nóng thân thể như Thái Sơn đè áp lên người nàng, Vương Như Hoa kinh hoảng trợn mắt, đưa tay muốn đẩy hắn ra: “Sử tiêu đầu, không cần… a… aa… a…”
Hai tay vừa chạm vào lồng ngực nam nhân, miệng nhỏ đã bị Ma tôn hung hăng hôn lấy.
“Thật là thúi” Vương Như Hoa cau mày, mùi hôi này làm nàng không thể chịu nổi, ngậm chặt đôi môi, không cho lưỡi của Ma tôn xâm lấn. Nếu để Ma tôn biết suy nghĩ của nàng hắn sẽ mắng to oan uổng, mùi từ miệng hắn toàn là mùi lồn của nàng chứ mùi gì, ai biểu Lâm Chấn Nam là đồ vô dụng, không biết bú cái lồn béo mập này nên làm gì có chuyện hôn môi sau khi bú mà nàng biết mùi lồn của mình thúi ùm như vậy.
Ma tôn rất kiên nhẫn, liếm láp, liếm thoải mái, hắn dùng sức mút như muốn đem nàng ăn luôn, cái miệng hôi thối làm Vương Như Hoa có điểm buồn nôn, cũng may Ma tôn dời đi mục tiêu, dùng hắn thúi miệng bắt đầu vẽ loạn gò má của nàng, cổ, lỗ tai, sau đó cắn chặt vào đầu vú nàng, dùng sức điên cuồng mút. Mãnh liệt khoái cảm, khiến cho Vương Như Hoa mở to miệng, phát ra tiếng rên rỉ.
“A a… Nga nha… Không cần… Nhẹ chút… A a a… Đau… Nga nga nha… Không được…”
Ma tôn cười đểu một tiếng, buông ra đầu vú, hướng cái miệng của nàng công chiếm. Thô ráp đầu lưỡi chui vào Vương Như Hoa miệng, dây dưa cái lưỡi của nàng, nàng vô lực kháng cự, đung đưa đầu chỉ mong thoát khỏi trói buộc của hắn, Ma tôn như thế nào cho nàng được như ý, hai tay giữ đầu của nàng, ra sức ngậm lưỡi, khiến nàng ẩn ẩn cũng cảm thấy đau.
Ngay tại Vương Như Hoa nghĩ biện pháp tránh thoát, nàng bỏ qua Ma tôn chân chính mục đích, trong lúc hai người giằng co, hai chân của Vương Như Hoa mở rộng, cái lồn ướt át không hề phòng bị bại lộ trước quy đầu của Ma tôn.
To lớn đầu cặc tại miệng lồn cọ xát, rồi nhanh chóng hướng cái lỗ kia đâm vào. Đợi khi quy đầu to lớn kia xuyên qua cái lỗ của nàng thời điểm nàng mới khôi phục một chút lý trí thì đã trễ. “Ô ô…” Cái miệng bị ngăn chặn, Vương Như Hoa chỉ có thể ở cổ họng phát ra một tiếng rên rỉ, hối hận nhục nhã nước mắt rơi xuống, xấu hổ giận dữ, hai mắt nhắm nghiền, nhưng đồng thời thân thể bị cắm vào khoái cảm làm nàng không thể chống cự.
Ma tôn dụng lực đem dương vật cắm đến thân thể nữ nhân chỗ sâu nhất, nhưng vẫn không nhúc nhích, cảm thụ lỗ lồn nàng bao lấy con cặc của mình, thật chặt, thật là trơn, hảo co dãn, hắn thậm chí có thể cảm thấy lồn nàng đang chậm rãi nhúc nhích, giống như đang mút lấy dương vật của mình, đặc biệt là cái lồn này lại là phu nhân của Tổng tiêu đầu Phúc Uy tiêu cục lừng lẫy giang hồ, làm hắn càng thêm hưng phấn, ôm chặt lấy Vương Như Hoa, ra sức chịch mạnh.
Cảm xúc của Vương Như Hoa cũng không tệ như nàng tưởng tượng, đã lâu không có cái loại cảm giác này, không đúng, phải nói là chưa từng có, trước kia làm tình với Lâm Chấn Nam, cặc lão vừa gầy vừa ngắn, làm nàng không đủ thư thái, thống khoái như bây giờ, làm nàng muốn ngừng mà ngừng không được.
Ma tôn đưa cặc ra bên ngoài giữ lại quy đầu rồi lại tấn công mạnh vào bên trong, lặp đi lặp lại nhiều lần, Vương Như Hoa cả người run lên, ôm chặt lấy Ma tôn, hai chân quắp vào lưng của hắn, eo và mu lồn dùng sức nâng lên, đầu ặt tại bả vai của Ma tôn, dùng sức cắn, nước mắt cũng chảy đi ra, đây là nước mắt vui sướng, thân thể đói khát đã lâu không được bù đắp nay đã được lấp đầy.
Vương Như Hoa phản ứng khiến Ma tôn đắc ý, hắn biết nữ nhân này đã đến điên cuồng biên giới, sẵn sàng buông thả bản thân, hắn thừa thắng xông lên, hai tay ôm chặt mông nàng, hì hục đụ, tốc độ càng lúc càng nhanh, lực lượng càng lúc càng lớn.
“A a a… Không được… Ngừng… Trời ạ… Ô ô ô… A a a a nha nha nha nha… Không được… A a a a a… Quá mạnh… A a a… Nhẹ chút… A a a a a a… Tiết tiết á… A a a… Trời ạ… Nga nga nga a a a… Không được… A a a a… Ngừng… Dừng một cái… A a a a… Cầu ngươi… Dừng một cái… A a a a… Lại sắp tới… A a a a a…” Vương Như Hoa liên tiếp tiết thân, nàng chưa từng thể hội cảm xúc mãnh liệt như vậy, cao trào một lần lại một lần, liên tiếp phóng xuất dâm thủy.
Ma tôn cười dâm: “Phu nhân… hàng ngày thấy ngươi… đoan trang… thành thục… nào ngờ… ngươi thật là lẳng lơ, dâm đãng… Hắc hắc hắc… lồn thật là chặt.”
Đóng vai Sử tiêu đầu, Ma tôn cũng sẽ không quên nên lời nói đều là vào vai Sử tiêu đầu nói, vừa nói hắn vừa bóp vú. Vương Như Hoa sớm đã buông tha chống cự, mặc cho hắn đùa bỡn bản thân, tùy hắn đu chịch, chỉ cần hắn có thể mang cho nàng khoái cảm, cao trào, hết thảy đều nghe theo hắn, thân thể nàng đã bị triệt triệt để để chinh phục.
Nàng ráng dãn hai chân qua hai bên thành hình chữ M vì nhận thấy Ma tôn thích ngắm lồn nàng trong lúc chơi, nếu hắn đã thích thì nàng liền cho hắn xem, cho hắn tất cả. Ma tôn bóp nặn chơi đùa đầu vú nàng, làm nàng kêu lớn, sau vài lần cao trào hiện tại người nữ nhân này thuận theo cực kỳ, Ma tôn muốn chơi như thế nào, nàng đều phối hợp.
“Con đĩ, lè lưỡi ngươi ra cho ta” Ma tôn cười dâm, nữ nhân này thật đáng thương, mới chịch kiểu truyền thống đã chịu không nổi, nhìn Vương Như Hoa thuận theo, làm tưởng thưởng, hắn dùng lực đụ mạnh vài cái, sau đó cúi đầu ngậm lấy lưỡi nàng.
“A a a… Tuyệt quá… Dùng sức… A a a… Quá đẹp… Rất thư thái… A a a a… Nga nga nha… Lại muốn ra… A a a a a…” Vương Như Hoa hai tay nắm lấy tóc của mình kêu gào, không rõ là sung sướng hay đau đớn.
Ma tôn đột nhiên tăng tốc độ đụ mạnh, gầm nhẹ, chửi mắng: “Ta địt chết ngươi… con đĩ lẳng lơ… địt chết ngươi…”
Vương Như Hoa biết hắn muốn xuất, một nam nhân không phải trượng phu của mình sẽ xuất tinh vào trong lỗ lồn mình. Nàng hưng phấn chờ mong, mông dùng sức phối hợp, điên cuồng nhịp theo từng cú chịch.
Nàng đói khát lè lưỡi, liếm Ma tôn môi, chủ động hôn lên, giống như cỗ vũ hắn hãy mạnh thêm nữa, mạnh thêm nữa: “Bắn đi… bắn vào đi… A… A… bắn hết vào đi… A…”
Ma tôn ngầm hiểu, xem nàng tràn đầy chờ mong cùng khiêu khích, hắn bộc phát ra sở hữu tất cả lực lượng, phát ra thật lớn gầm rú: “A a a a a a a a a a… Bắn cho ngươi này gái điếm… A a a a… Bắn… Bắn! Bắn! Bắn!”
Tinh dịch nóng chảy bắn sâu tận cùng vách tử cung, nhanh chóng lấp đầy toàn bộ lỗ lồn đến mức tràn ra ngoài, chảy lênh láng trên giường, Vương Như Hoa cũng đạt đến cao trào, ôm chặt ma tôn thân thể, từ từ nhắm mắt, thỏa mãn, hai người không nói lời nào, trong phòng chỉ còn lại tiếng hổn hển.
Hai người ôm nhau ngủ đến trời dần tối mới tỉnh lại, Vương Như Hoa trong lòng chột dạ, không biết nói lời gì, hồi lâu sau như quyết định chuyện gì đó, nàng hít sâu một hơi nói: “Sử tiêu đầu, chuyện ngày hôm nay, cứ coi như là một giấc mơ, ta sẽ không tránh ngươi phi lễ ta, từ hôm nay, ngươi đi ngươi cầu độc mộc, ta đi ta dương quan đạo, ngươi hiểu chưa?”
Ma tôn cười thầm trong lòng, cái này làm bị chơi xong rồi bỏ sao, nữ nhân này mới vừa rồi còn như một con chó cái van xin mình tinh dịch, hiện tại lại là một bộ cao cao tại thượng. Nhưng hắn biết muốn huấn luyện Vương Như Hoa thành dâm nô, cần chút kiên trì, ép gấp quá lại thành không tốt, nên định mở miệng cam đoan.
Ai dè, Vương Như Hoa hiểu lầm hắn còn muốn dây dưa, hét lớn: “Ngươi không cần nói, mau cút ra ngoài”, đợi đến Ma tôn chuẩn bị ra cửa vẫn còn nghe nàng lạnh giọng nói: “Nhớ, nếu chuyện này có người thứ ba biết, cẩn thận cái mạng ngươi”
Ma tôn bực bội, muốn quay đầu lại đem nữ nhân này quăng lên giường làm thêm 1 trận dạy dỗ nữa, nhưng tưởng tượng tương lai, Vương Như Hoa sẽ thành cái bồn chứa tinh trùng của nam nhân toàn Phúc Châu, hắn miễn cưỡng kìm nén, không cần hơn thua với 1 con đĩ này làm gì.
Vài ngày sau, mọi chuyện diễn ra như cũ, Vương Như Hoa và Ma tôn vẫn cư xử bình thường như chưa có việc gì phát sinh. Nhất là Ma tôn, hắn không ngờ họ Sử tiêu đầu mà hắn hóa trang nhiệm vụ không phải là đi bảo tiêu mà là đi kè kè bên người Lâm Bình Chi làm hắn hộ vệ.
Ma tôn rất hài lòng sắp xếp này, như vậy hắn sẽ không cần lo lắng kịch bản đi chệch quỹ tích. Hắn đâu biết rằng mấy ngày nay, nội tâm Vương Như Hoa đau khổ thấu, một là vì cảm thấy có lỗi với Lâm Chấn Nam, hai là vì hối hận đuổi Sử tiêu đầu quá sớm, nếu ngày đó nàng nói ra mấy lời đó, có lẽ hiện tại nàng đang tằng tịu với hắn, cảm thụ qua con cặc mạnh mẽ ấy sau, thì thủ dâm thật sự là quá nhẹ đô, không đủ thỏa mãn nàng.
Ban đêm, Vương Như Hoa lén lấy ra trái dưa chuột nàng lấy cắp từ phòng bếp ra, ước lượng kích thước thấy dù vẫn nhỏ hơn Ma tôn nhưng vẫn rất bự. Vương Như Hoa bắt đầu liếm láp, cắm trái dưa chuột tận sâu vào yết hầu, phun ra nuốt vào, đợi cho nó ướt đẫm, nàng bắt đầu hướng lỗ lồn nhét vào.
Một tay se núm vú, một tay cầm trái dưa chuột đâm mạnh vào lồn rên rỉ, nhưng chưa được vài phút nàng bắt đầu không hài lòng, không đủ, thật sự không đủ. Nhiêu đây không thể thỏa mãn nàng, tại sao cặc của Sử tiêu đầu lại lợi hại như thế, chỉ cần nghĩ thôi lồn nàng đã ướt nhèm, trái dưa chuột này thật sự kém xa 1000 dặm. Nàng cố gắng ra sức, gia tốc tốc độ đút vào đút ra, miệng lẩm bẩm: “Sử tiêu đầu… Sử đại ca… chơi ta a… cho ta a… a…”