Yêu bạn cùng lớp
Chương 48
14/03 – Ngày Valentine trắng.
Sáng dậy sớm để còn đi học, đến lớp mà chưa gì đã thấy mấy bạn trẻ lại le ve đi tặng quà…
Nhìn thấy vài gương mặt thân quen, chúng nó làm éo gì mà lì thế không biết…
Kệ mịe, éo quan tâm… việc ai người đấy làm. Lại lôi sách vở ra học và đợi hết giờ để đi về…
Trưa về ăn cơm xong nghỉ một tẹo rồi vác em xe đi tìm mua hoa, tầm này kiếm hoa hồng trắng cũng không dễ. Cơ mà lên HN là có ngay, nhưng chẳng lẽ lại lên HN chắc @@!
Từ đây lên đấy chỉ để mua mỗi bó hoa hồng trắng xong về, thế thì mất công lắm… lại lọ mọ chạy quanh mấy tiệm hoa lớn ở đây. Chạy đi, chạy lại tìm 3 – 4 tiệm lớn chẳng thấy đâu. Chẳng nhẽ lại đi tặng hoa hồng đỏ vào valentine trắng à?
Thế thì còn gì là đặc biệt nữa, lại sang hỏi thằng Hiếu xem nó có chỗ nào để mua không. Thằng này nó là thổ địa mịe rồi…
Vào nhà nó tìm không thấy, chắc lại ngoài net rồi. Ra thì y như rằng…
Cu cháu đang ngồi chơi lol, em mới ra vỗ vai hỏi…
Em: Ee, mày biết mua hoa hồng trắng ở đâu không?
Hiếu: Mua ở tiệm hoa ấy, sao mày hỏi ngu thế?
Em: Ụ ẹ mày, tao lục tung mấy tiệm quanh đây rồi mà không ai bán.
Hiếu: Ơ, thế thì bố chịu!
Em: Ơ thế đm, hôm nay 14/3 mày không tặng con gấu cái gì à?
Hiếu: Tặng làm éo gì cho tốn, tối dắt đi 1 shot.
Em: Tổ sư thằng khốn nạn…
Hiếu: Thôi biến đi tao chơi.
Em: Thua chết cụ mày đi.
Nói xong em té luôn, giờ kiếm éo đâu ra hoa đây…
Lại phi xe đi lượn vòng vòng, may trời không mưa. Không thì không biết tìm ở đâu nữa…
Đi mọi tiệm nhỏ lẫn lớn vẫn không tìm thấy, tìm hoa mà cũng khổ vãi… hôm qua cứ nghĩ là ra mấy tiệm hoa lớn là có, ai ngờ…
Đi hẳn sang cả huyện khác để tìm, cơ mà chỉ sợ lạc đường nên chỉ dám đi đường lớn… không dám rẽ sang mấy đường nhỏ @@!
Tìm được 1 – 2 tiệm gần đường mà đều éo có, ngày 14/3 mà sao không bán HHT là saoooo… dẹp mịe tiệm đi trời ơii…
Đi bơ vơ với vẻ mặt bơ phờ như chết trôi ngoài đường… thì gặp được một anh đẹp trai, lịch lãm, sang trọng… đang cầm trên tay bó hoa hồng trắng…
Lúc đấy chỉ muốn cầm can dầu ăn lao ngay đến để làm quen thôi, cơ mà ảnh ấy đi xe máy… mình thì đi đạp điện sợ éo đuổi kịp nên cất can dầu và phi hết tốc lực để đến bên anh, bằng vận tốc bàn thờ…
May là anh cũng đi chậm, chắc sợ rớt hoa nên cuối cùng cũng đuổi kịp…
Em: Anh ơi, anh gì ơi… cho em hỏi với… anh ớii…
Mới đầu anh vẫn đi bình thường, cơ mà lúc mình đi đến anh ấy mới biết có người gọi nên dừng lại…
Anh đẹp trai: Bạn gọi mình à?
Anh ấy dừng xe và quay lại hỏi em, người ở đâu mà vừa đẹp trai vừa lịch sự… em mà là con gái thì yêu mất rồi…
Em: Dạ vâng, anh ơi cho em hỏi với!
Anh đẹp trai: Ừm, có gì không bạn?
Em: Anh ơi, cho em hỏi anh mua hoa hồng trắng ở đâu thế… Tại em tìm mãi không được, may quá lại gặp anh ^^
Em làm một vẻ mặt tươi cười và thân thiện hết sức để hỏi anh ấyy…
Anh: Àh, mình mua ở chỗ cửa hàng gần đây ấy mà. Bạn cứ đi thẳng xuống kia, để ý có chỗ rẽ bên tay phải ấy. Bạn rẽ vào rồi đi thẳng, có cái biển cửa hàng của người ta đó!
Ôi, giờ em mới biết là ngoài đẹp trai và lịch sự, anh ấy còn có giọng nói ấm áp cứ như thiên thần ấy… anh gì ơi, em yêu anhhh… bác nào muốn xin info anh ấy thì “hộp” em nhé…
Em: Dạ, em cảm ơn anh. Chúc anh chị mãi mãi hạnh phúc ạ! – Em đoán ngay là ảnh tặng gấu mà.
Anh đẹp trai: Ừm, không có gì đâu. Cảm ơn bạn nhé.
Chào tạm biệt anh đẹp trai rồi chạy đi tìm luôn. Đi theo lời dẫn của anh ấy, thì quay lại thêm một đoạn nữa có chỗ rẽ thật. Rẽ vào và đi thẳng mất tầm 5p thì thấy có cái biển cửa hàng… dựng xe xuống và đi vào, may quá có người và có cả một đống hoa hồng trắng luôn… hêhê…
Em: Chị ơi, cho em hỏi mua hoa với!
Chị xinh đẹp: Ừ, em muốn mua hoa gì?
Em: Dạ, hoa hồng trắng ạ…
Chị xinh đẹp: Ừm, em mua bao nhiêu bông?
Em: Chị giúp em làm một bó hoa 16 bông được không ạ?
Chị xinh đẹp: Ừm, ngồi đợi tí nhé!
Ngồi đợi chị chủ xinh đẹp bó hoa, nhân tiện ngắm luôn, tiệm này cũng bé thôi…
Cơ mà được cái là nhiều loại hoa, cơ mà em thấy hoa hồng trắng là đẹp nhấttt, hí hí =))))
Ngồi đợi một lúc thì chị cũng gói xong, nhìn đẹp lắm nhé các bác, cảm ơn chị chủ xinh đẹp rồi gửi tiền. Cầm bó hoa tung tăng đi về, chưa bao giờ em thấy yêu hoa và thấy nó đẹp như bây giờ. Đi đường về cũng không dám đi nhanh, đi từ từ hết sức có thể… mãi đến tận 4h kém mới về đến nhà. Để hoa cẩn thận rồi đi làm thiệp, vẫn còn thừa mấy tấm từ hôm nọ…
Nội dung đại loại là…
‘Chúc Trang valentine trắng vui vẻ…
… Vẫn còn một người đang chờ nhé!
Đừng vì bất cứ thứ gì mà đánh mất tình cảm của mình, nói chung là hãy cứ vui vẻ lên…
Always smile ^^!’
Chữ em xấu nên phải cố gắng nắn nót để viết được hết cái thiệp, mà văn lại kém nên éo biết chúc như nào cho nó hay với hợp lý cả…
Viết xong rồi cất đi, đợi đến tối mang sang nhà gái tặng chung với bó hoa. À đấy, quên không ra vẩy ít nước cho hoa nó tươi…
Xong xuôi mọi thứ lại lấy điện thoại ra gọi cho Quỳnh.
Em: Hello.
Quỳnh: Hi, Hoàng à?
Em: Không, Hoàng nào cơ? Là ai?
Quỳnh: Là cái người đang nói đấy?
Em: Alo, phải Quỳnh không?
Quỳnh: Ơ, tớ đây chứ ai nữa @@!
Em: Hì hì, chúc Quỳnh 14/3 vui vẻ nhaaa…
Quỳnh: Đấy, biết rồi còn giả vờ
Em: Đùa tí, tại lâu chưa nói chuyện ấy. Mà 14/3 của Quỳnh như nào rồi?
Quỳnh: Thì cũng như mọi hôm ấy mà, có gì đâu…
Em: Ơ, hôm nay vlt trắng mà?
Quỳnh: Ừm thì vẫn là vlt trắng mà?
Em: Quỳnh được tặng nhiều quà hông nà?
Quỳnh: Ặc, giọng Hoàng ghê quá đi. Cũng có…
Em: Ơ, thế sao trông buồn thế @@!
Quỳnh: Người cần thì không có…
Em: Cần gì cơ, ai cần cơ @@?
Quỳnh: Thôi, không gì đâu… mà dạo này Hoàng học hành như nào rồi?
Em: Tớ thì vẫn thế, ăn uống, học hành vẫn ổn cả. Còn Quỳnh thì sao?
Quỳnh: Me too…
Em: Ừa, mà cũng sắp thi học kì �rồi nên phải học nhiều, muốn điên cái đầu.
Quỳnh: Hì, cố lênn. Mà hè này Hoàng có về không?
Em: Có, tất nhiên là tớ phải về chớ.
Quỳnh: Cố gắng học đi, hè về đây tớ dẫn đi chơi. Hehe…
Em: Thật không đó o. O?
Quỳnh: Thật mààà…
Em: Nhất trí! Mà chúc Quỳnh 14/3 vui vẻ nha, ấm áp, bla bla…
Quỳnh: Ừm, tớ cảm ơn ^^!
Em: Mà tớ phải đi nấu cơm đã, mình nói chuyện sau nha!
Quỳnh: Ừm, Hoàng cứ đi đi. Nói chuyện sau!
Tắt điện thoại và đi cắm cơm, rồi chạy ra siêu thị gần nhà mua ít đồ về ăn nữa. Ăn xong rồi đợi giờ hoàng đạo qua nhà gái, hí hí…
Thế bất nào được 2 hôm trời quang, mây lặng mà tối nay lại mưa… thế là hủy kế hoạch dẫn gái đi chơi…
9h30 xách ass sang nhà gái, trời vẫn hơi mưa phùn. Chẳng hiểu sao những dịp như này trời lại cứ mưa. Sang đến nơi lại lấy điện thoại ra gọi cho gái…
Em: Trang à, đang làm gì đấy?
Gái: Tớ đây, tớ đang ôn bài thôi.
Em: Trang xuống mở cổng cho tớ với!
Gái: Hoàng đợi tớ tí.
Lại đợi gái xuống mở cổng, những lúc như này cảm nhận 1 phút cứ như dài hơn gấp mấy lần ấy @@!
Gái xuống mặc đồ ở nhà, cầm thêm cái ô…
Gái: Sao tối rồi, lại mưa như này Hoàng qua đây làm gì thế, chẳng chú ý sức khỏe gì cả!
Nghe gái trách mà em cứ thấy giọng đáng yêu thế nào ấy…
Em: Không làm gì cả, chỉ đến để… tặng Trang này…
Em chìa bó hoa ra tặng gái…
Gái: Ơ, Hoàng… hoa hồng trắng à?
Em: Ừa, hì hì ^^
Gái: Hoàng kiếm đâu thế?
Em: Bí mật, hề hề…
Gái: Ơ, ở quanh đây làm gì có chỗ nào bán đâu?
Em: Ừm, chắc thế…
Gái: Thật mà, chiều nay tớ với mẹ đi khắp mấy tiệm hoa mà đâu có?
Em: Thì giờ có nè ^^
Gái: Ừa… ừm, cảm ơn Hoàng nhé ^ – ^
Wtf… chưa lần nào em tặng gái cái gì mà thấy gái vui như thế, kể cả mấy đợt trước… dù món quà có kì công đến mức nào cũng không bằng bó HHT lần này @@!
Cũng không uổng công đi kiếm cả chiều, HHT hấp dẫn đến thế hả các thím…
Em: Ừa, mà Trang vào nhà đi, kẻo dính mưa lại ốm.
Gái: Ừm, Hoàng về rồi gọi điện cho tớ nhé!
Em: Ok ^^!
Chào gái rồi đi về, vừa về cái là nhắn tin cho gái rồi đi tắm luôn…
Tắm ra thì thấy 1 cuộc nhỡ của gái kèm theo 1 tin nhắn…
Gái: Hoàng về rồi thì đi tắm đi!
Lấy điện thoại gọi lại luôn…
Em: Alooo…
Gái: Hì, Hoàng vừa tắm xong à?
Em: Ừa, thế Trang đang làm gì đấy?
Gái: Tớ mới cắm hoa xong, hi…
Em: Ủa, cắm hoa giờ này á?
Gái: Ừm, cảm ơn Hoàng nha!
Em: Trang vui là được rồi mà.
Gái: Mà sao Hoàng cứ nhằm lúc trời tối với mưa mới sang tặng là như nào? Dính mưa hay cảm lạnh ốm thì sao?
Em: Tớ có biết trước được là trời mưa đâu, mà tớ nói rồi mà… không cần là người đầu tiên, chỉ cần là người cuối cùng…
Gái: Ơ… nhưng cũng phải lo cho sức khỏe của mình chứ?
Em: Thì tớ vẫn đang khỏe re này, có sao đâu!
Gái: Hừm… đến lúc ốm rồi mới biết.
Em: Hì, mà sao quan tâm tớ thế?
Gái: Vậy thôi không nói nữa.
Em: Ơ, đùa mà…
Gái: Mà này…
Em: Hả, sao thế Trang?
Gái: Cái thiệp ấy? Là… như nào?
Em: Là như nào? Trang đọc mà không hiểu hở?
Gái: Có…
Em: Thì thế đó!
Gái: Ơ, là thế nào. Hoàng thử giải thích đi?
Em: Hơ, Trang hiểu rồi thì cần gì phải giải thích @@!
Gái: Hừm…
Em…
Em: Sao không nói gì nữa?
Gái: Tại… không biết nói gì.
Gái…
Em: Trang này…
Gái: Hửm…
Em…
Em: Đơn giản thôi… anh yêu… và muốn ở bên em…
Gái…
Gái: Nhưng…
Em: Nhưng sao…
Gái: Sẽ lâu lắm…
Em: Vẫn câu nói đấy… nói đợi là sẽ chờ!
Em: Dù thế nào đi nữa…
Gái: Ừa…
Lại có khoảng lặng giữa cả hai… em chẳng biết diễn tả cảm xúc như nào nữa, vừa vui vừa thấy lâng lâng…
Em: Cũng muộn rồi, Trang đi ngủ đi!
Gái: Ừa…
… Bạn đang đọc truyện Yêu bạn cùng lớp tại nguồn: http://truyen3x.xyz/yeu-ban-cung-lop/
Em: Sao chưa tắt máy đi @@!?
Gái: Ừa… nè.
Tút… tút…
Xong… ahhhhh… phiêuuuuu…
Hét ầm cả nhà lên, may hàng xóm không đáp gạch, hihihehehahahahahahahahaaa…