Yêu nữ quầy bar 2

Chương 95



Phần 95

Sau câu chuyện về gia tộc họ Lý có quá nhiều thắc mắc trong đầu Hoàng Tử, nhất thời khiến gã hoang mang. Giây lát sau Hoàng Tử mới đắn đo hỏi:

“Thế còn Nương và người đàn bà kia? Sự thể như thế nào? Còn Làng Cung Nữ này nữa, người ta đồn Làng là tài sản của Nương thừa kế từ gia tộc.”

Lý Ma Ma thong dong gật đầu. Mụ không buồn cũng không vui mở miệng:

“Ở đất Hà Thành xưa kia, có ai mà không biết ông cả Chính nhà họ Lý giàu nứt đổ vách, đất đai rộng bạt ngàn, sở hữu hơn nửa con phố cổ? Có điều người ta càng biết đến ông nhiều hơn khi tuổi ngũ tuần, sinh được 2 cô con gái sắc nước hương trời.”

Ngày xưa Lý Ma Ma và Má Nuôi sinh ra đã là tiểu thư con nhà đài các, được giáo dục gia giáo lễ nghĩa, cầm kỳ thi họa, nấu nướng nhảy đầm, tiếng tây tiếng tàu, học hành đến nơi đến chốn, giỏi giang chẳng kém gì ai.

Ấy thế mà ông trời không thương cho trót, lại trêu ngươi để cho 2 nàng chẳng ai ưa ai. Chị em nhà ông cả Chính từ nhỏ đã có hiềm khích, qua năm tháng tuổi tác xuân xanh, mối hiềm khích không hề giảm đi, ngược lại còn tăng lên nhanh chóng.

“Tất cả cũng bời vì con người chị ta…” – Lý Ma Ma lừ mắt nói, mụ nhắc đến quá khứ về cô chị như thể nhắc tới kẻ thù không đội trời chung.

Thì ra, Má Nuôi theo lời kể của Lý Ma Ma là 1 người con gái rất tùy tiện và dâm đãng, đã thế tính tình còn biếng nhác, hay tị nạnh với người khác. Quả là trời cho sắc mà thiếu đi tâm hồn.

Ngay từ bé, Má Nuôi đã thể hiện bản tính khắc nghiệt trời sinh. Má Nuôi là người vô cùng độc đoán, lại ích kỷ, chỉ muốn mình là người hoàn hảo nhất trong mắt người khác điển hình là ông bà Cả Chính.

Thuở ấy nhà có công chuyện gì Má Nuôi cũng dùng mọi cách phá bĩnh Lý Ma Ma, tranh công cướp lộc của bà Lý không từ thủ đoạn. Lý Ma Ma vì lúc ấy nhỏ tuổi hơn vả lại chưa có kinh nghiệm cuộc sống nên năm lần bảy lượt rơi vào cạm bẫy của cô chị đáng kính.

“Đáng buồn thay người đàn bà đó, chẳng hề coi Nương là em ruột.” – Lý Ma Ma chấm dứt câu này hữu thanh vô lực, tiếng lòng ai oán thấu tận ruột gan.

Tắc Kè Bông tôi nằm 1 chỗ lắng nghe, càng nghe càng nóng mặt.

Hoàng Tử vỗ đùi la: “Con mụ già chó đẻ đó. Lúc đẻ chắc chắn bị lộn giống nên sinh ra ác hơn con thú! Mụ không phải là người.”

Lý Ma Ma tái mặt, khoát tay nói: “Thôi được rồi, anh hãy bình tĩnh để Nương kể tiếp cho mà nghe. Ôi, chuyện này nói lại thì đau lòng, nhưng Nương nghĩ giữa đôi ta không nên có khoảng cách. Chuyện của Nương cũng chính là chuyện của anh. Phải không?”

Trong không khí lạnh lẽo cô tịch, người ta dễ dàng đồng cảm với quá khứ cay nghiệt của Lý Ma Ma. Đó là 1 quá khứ đáng quên hơn là đáng nhớ.

Năm bà Lý 18 tuổi, ông bà cả Chính bệnh tật ốm yếu, lần lượt rủ nhau ra đi, nhà chỉ còn 2 chị em nương tựa nhau mà sống. Tất nhiên sản nghiệp để lại đã chia ra đều cho các con, các cháu trong họ nhưng khối tài sản để lại cho 2 chị em cũng tuyệt đối là gia tài kếch sù, ai ai cũng thèm muốn.

Lúc này chẳng cần nói cũng biết, cô chị giành phần nhiều, để phần ít lại cho Lý Ma Ma. Vốn bà toan độc chiếm toàn bộ của cải nhưng may mắn thay trong họ nhiều người đứng về phía cô em, thế là cô chị đành lặng thinh bỏ qua mọi chuyện.

Thời gian đó, 2 chị em có 1 bà cô là doanh nhân rất nổi tiếng ở Việt Nam, người cô đó được thừa kế 1 cơ sở thẩm mỹ viện, massage xông hơi có tiếng mang tên Làng Cung Nữ. Đó là cơ ngơi mà người ngoài nhìn vào thèm nhõ dãi. Nhưng người trong tộc lại chia bè kết phái vì cái chốn thị phi này.

Vốn Làng Cung Nữ đã truyền thừa từ rất lâu đời rồi, dễ có tới hàng mấy trăm năm. Hình như đến bà cô giàu có kia là chủ nhân thứ mười, như vậy Lý Ma Ma là chủ nhân đời thứ mười một.

Khởi đầu nơi này là 1 cơ sở thư giãn kiêm quán rượu quý tộc dành cho khách. Các khách ra vào có thể uống rượu, uống trà và thưởng thức tài nghệ của các kỹ nữ miền bắc. Về bản chất nó chẳng khác mấy so với chốn thanh lâu ngày xưa hay như những nơi thường thấy trong các bộ phim cổ trang, chỉ là loại hình khác biệt, trình bày khác biệt và nhận thức khác biệt.

Làng Cung Nữ vốn dĩ đã không phải là 1 nơi hiền lành tử tế, nhưng đến khoảng những năm 90 của thế kỷ 19 thì lại càng phát triển táo tợn. Ở đó có nuôi rất nhiều đào hát. Đặc biệt, mấy cô đào ở đây khéo lắm, tiếng lành đồn xa, đàn ông miền bắc nô nức kéo đến. Làng vốn mở ra để phục vụ cho mục đích chiều lòng đàn ông bằng phụ nữ, tức là kiếm tiền trên thân xác gái đẹp. Thứ châm ngôn đó từ ngàn xưa đến nay không bao giờ thay đổi, mặc cho ngày tháng đổi thay, chỉ có hình thức ngày 1 tinh vi.

Rồi một ngày kia Làng Cung Nữ đã đến thời điểm “truyền vị” như bao đời trước. Bao nhiêu lâu nay Làng vẫn thuộc sở hữu của 1 người phụ nữ, chưa bao giờ làm trái. Các cụ bảo rằng Làng không hợp đàn ông, cứ đàn ông nắm quyền y như rằng mọi chuyện hỏng bét. Điều quan trọng nhất là Làng chỉ truyền lại cho con cháu trong họ. Vậy nên đã gây ra 1 hồi sóng gió trong gia tộc họ Lý.

Tất lẽ dĩ nhiên, 2 chị em như hoa như ngọc cũng lao vào cuộc chiến tranh giành ngôi báu. Hai cô là nhân tố nổi bật nhất. Các ông các bà vẫn thường nói, không cô chị thì là cô em, không chóng thì chầy Làng Cung Nữ sẽ lại phất lên.

“Láo toét!” Nghe đến đây suýt nữa tôi không nhịn được bật lên tiếng chửi rủa.

Mẹ kiếp, con mụ Lý khốn nạn đó dám đổi trắng thay đen rõ rành rành, gia tộc Má Nuôi không phải thứ dơ bẩn đi ủng hộ việc thành lập Làng Cung Nữ. Chỉ có một số kẻ đạo đức tha hóa mới đi ủng hộ việc này thôi.

Ngày xưa Làng Cung Nữ chính là kỹ viện, mở ra hẳn vấp phải không ít sự phản đối của mọi người trong họ tộc. Từ đó nhà họ Lý chia ra thành các phe phái. Lý Ma Ma ủng hộ việc thất đức, chắc chắn đi ngược với lý tưởng của Má Nuôi. Đã thế bà ta còn dám nói Má Nuôi cũng tranh giành quyền lực với mình mới thật đáng khinh, bà ta là đồ dối trá. Má Nuôi ghét nhất là mại dâm.

Cả đến câu chuyện về 2 chị em cũng bịa đặt hoàn toàn, tôi không biết bọn họ ghen ghét nhau có thật hay không? Nhưng nếu có, khẳng định kẻ xấu là Lý Ma Ma. Má Nuôi hơn Lý Ma Ma mọi mặt, cho nên bà ta ganh ghét với chi ruột. Tôi còn chưa thấy ai mặt dày hơn Lý Ma Ma, đồ đàn bà khốn nạn, bà ta mới là kẻ dâm đãng, lăng loàn, đạo đức giả!

Lúc này đây rất may Tắc Kè Bông đã luyện được bản lĩnh vững vàng, bằng không nhất định sẽ xông tới nhận nước con mụ Già Làng kia đến chết. Tôi càng ngẫm nghĩ càng tức điên lên. Trong cơn điên câu chuyện xưa của Lý Ma Ma càng thêm phần chát chúa. Lý Ma Ma luôn miệng rêu rao Má Nuôi là người phụ nữ dâm đãng độc ác, sói đội lốt cừu.

‘Trước đây thời mụ ta còn mạnh, trong tộc rất nhiều kẻ dưới ra sức cho mụ, lúc đó 5 lần 7 lượt cho người hãm hại Nương! Ngoài mặt thì dám nói vì 1 phần nhân tình nên nể nang chừa cho đường sống. Nương lúc đó bị hất cẳng ra đường không thương tiếc. Mụ đàn bà đê tiện đó bảo rằng:

“Mày đã thích kiếm tiền dơ bẩn thì tao cho mày tới nơi thuộc về mày! Không lột truồng đánh đập đã là nể tình chị em lắm rồi. Cuốn xéo ngay con đĩ!” Ôi hỡi ơi, tình cảnh lúc đó thật là gian khổ và tủi nhục biết bao.”

Nói đến đây đôi mắt Lý Ma Ma rực đỏ, tựa như có 1 hàng châu ngọc tùy thời trào ra. Giọng mụ lạc hẳn đi, nét mặt thất thần.

“Trước đây sở dĩ Nương không kể cho anh nhiều chuyện quá khứ vì muốn anh tập trung vào việc lãnh đạo mấy khách sạn bên Đồ Sơn, biến Hải Phòng này thành kinh đô du lịch (đây là 1 cách nói khác của kinh đô tình dục, vì đối với mụ Lý, du lịch muốn phát triển ngoài cảnh quan đẹp ra còn phải trông vào dịch vụ mại dâm). Vả lại, quá khứ, quá khứ đó cũng đáng sợ quá! Chuyện xấu hổ trong nhà đâu có hay ho gì…”

Mụ Lý yếu đuối run rẩy, chờ đợi 1 cái ôm thật mãnh liệt của người tình. Cả người mụ nép vào lòng nhân tình, vậy là xong 1 màn hí kịch viên mãn.

Mẹ kiếp, chứng kiến cảnh này tôi tức lộn ruột. Trong ký ức Má Nuôi mới là người đáng thương, Má Nuôi 5 lần 7 lượt chừa cho Lý Ma Ma 1 con đường sáng nhưng mụ Lý lại không nghe còn rắp tâm hãm hại Má, câu kết với bọn người xấu trong tộc, khiến cho Má nhiều phen điêu đứng. Vậy mà mụ ta lại còn cho rằng mình tủi nhục ư?

Gái Hư và Trang Trắng thật sự bị mơ mơ hồ hồ chẳng thể phân biệt thật giả.

“Lý Ma Ma và Má Nuôi, ai cũng có cái lý của mình rốt cuộc ai mới là người kể ra câu chuyện đúng!?” – Sau này có một lần hội họp 3 người, Trang Trắng cắn răng hỏi tôi câu đó.

Ngay đến người dạ sắt như Gái Hư và con điếm lọc lõi Trang Trắng cũng nhất thời mê muội. Tôi tức giận mắng cựu verdet:

“Nếu Lý Ma Ma thật sự tốt thì đã không tính kế với em, không ép em vào con đường này, không muốn tống em đi làm vợ thằng khốn nào đó, không để em lấy lỗ làm lãi gian truân khổ cực mãi tận Hà Nội, càng không nuôi dạy mấy đứa con mất nết như thế.”

Trang Trắng giật mình tỉnh ngộ: “Anh nói đúng, không thể tin lời mụ Lý được!”

Liền cả Gái Hư và Trang Trắng cũng bị dao động đủ biết lời kể của Lý Ma Ma có sức thuyết phục đáng sợ thế nào. Miệng lưỡi của bà ta cay độc khác nào miệng lưỡi của người trong thiên hạ!?

Trên đời này chỉ sợ không ai mặt dày hơn người đàn bà dâm đãng đang hoa ngôn xảo ngữ trước mặt tôi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...