Bố cục

Chương 12



Phần 12: Lùi một bước

Chiếc xe Audi A8 chạy hướng nội thành, bên trong giám đốc Vũ thảnh thơi nhấm nháp ly rượu thượng hạng, tiếng chuông điện thoại vang lên. Đầu dây bên kia giọng một người đàn ông trầm:

“Anh, đã thu xếp ổn thỏa.”

“Được…” Vũ gác máy, gã kêu lái xe đánh hướng về phía Tây.

Chiếc xe chạy vào căn phố “Sơn” sầm uất nhất thành phố, dừng điểm đến “Thượng Ẩm Quán”.

Nhân viên quán trông thấy chiếc xe quen thuộc, niềm nở ra tiếp đón nhưng Vũ ra hiệu, hắn tự mình đi vào phòng số 6 tầng nhất. Bên trong một người đàn bà phong vận quyến rũ ngồi nhâm nhi trà, nhìn thấy Vũ như có thỏa thuận trước, người đàn bà không nói, dẫn Vũ đến thang máy bí mật xuống tầng hầm.

Căn phòng hầm được bài trí toàn bộ gỗ đinh hương, ở giữa một lão già đang ngồi suy ngẫm nhìn bàn cờ chưa phá xong.

“Anh.” Vũ lên tiếng nhìn lão già sáu bảy mươi tuổi, khuôn mặt nhọn, ánh mắt sắc lẹm.

“Có chuyện gì?” Lão cắt giữa chừng suy nghĩ phá cờ lên tiếng.

“Thông tin bí mật trên tỉnh đang điều tra nhóm tội phạm buôn ma túy, người cầm đầu nghe đâu biệt danh ngài X.” Vũ vừa nói vừa suy luận liệu công an có phải hướng đến bọn chúng hay không? Hắn thuộc một tổ chức bí mật, trong đó có hoạt động buôn hàng nhưng hắn không biết tổ chức này lớn đến đâu và người cầm đầu là ai? Tất cả đều mơ hồ và rất bí ẩn đến đáng ngờ…

“Ta biết.” Lão già bình thản nói như việc trong tầm tay lão.

Vũ cũng không mấy ngạc nhiên mấy, chính lão ra lệnh bọn hắn thu gọn đường dây, hắn lúc đầu không hiểu chỉ khi nghe tin từ, hắn mới lờ mờ đoán ra.

“Chúng ta đã thu xếp ổn thỏa, em tin chắc không để lộ sơ hở.”

“Đúng, bọn chúng không tìm thấy mồi, hơn một tuần ta thấy được động tĩnh của bọn chúng…”

“Hơn một tuần???” Vũ kinh ngạc, bọn cớm hoạt động tinh vi sao dễ lộ, vậy mà lão nắm bắt được, có thể thấy hệ thống tin báo tổ chức hắn khủng thế nào mà nắm giữ được tin tức thì chẳng phải nắm giữ cuộc chơi rồi sao?

“Vậy sao bây giờ trên tỉnh mới nhận thông báo…”

Lão già cười mỉa, lão nhìn vào ván cờ, bố cục khó phá, lão tự nhiên đẩy thí một con tốt trong khi số lượng quân còn ít nhưng lại mở ra nhiều hướng đi mới, Vũ nhìn cách thức thì trong đầu cũng ngộ ra đôi ba phần…

“Ý anh là…”

Lão già nhấm nháp ly trà rồi lên tiếng.

“Lùi một bước trời cao biển rộng.”

Thế cục kia, khi mà một bên điều tra và một bên thu xếp dấu tích trước, rất khó để tìm manh mối, chi bằng lùi một bước để lộ thông tin đánh động tìm kiếm sơ hở của tội phạm.

“Vậy chúng ta chỉ cần nằm im, bọn chúng sẽ bỏ cuộc hay sao.”

Lão già kia không cho là vậy:

“Hừ… Bọn chúng nhất định không bỏ miếng mồi béo này.”

Theo gian càng kéo dài không có lợi cho bọn hắn khi mà đường dây đứt, mối hàng và thị phần giảm tổn thất tiền bạc lớn, chưa kể còn nhiều vấn đề phát sinh.

“Cần phải đánh lạc hướng bọn chúng.”

“Vậy…” Vũ chưa nghĩ ra cách.

Ánh mắt lão già híp lại sắc lẻm nhìn vũ.

“Chúng ta chẳng phải có lũ phía Đông thế mạng hay sao?”

Vũ rùng mình trước ánh mắt kia:

“Em hiểu.”

Vũ vừa lui đi phân phó công việc thì có một kẻ từ nãy đến giờ nghe hội thoại bước ra:

“Anh.”

“Chúng ta nắm bắt được vị trí thông tin của đội kia.”

“Ưm.”

“Vậy hành động theo kế hoạch đi, nhớ chùi đít sạch sẽ.”

“Vâng.”

Ánh đèn ngủ êm dịu, mộng mơ, Phương Lan trong chiếc áo ngủ mỏng tang nằm nghiêng, để lộ ra những múi thịt trắng tinh, hai bầu vú to tròn ép lại, cặp chân dài trắng gần phô bày, ở chính giữa một mảnh chiếc quần lót ren đen lấp ló ẩn hiện. Cả căn phòng toát mùi hương quyến rũ của người đàn bà trung niên. Dương không biết từ đâu xuất hiện, hắn nhìn người đàn bà kia mà cố kìm dục hỏa trong lòng.

“Đành vậy.”

Tiếng nói khẽ than như không còn cách nào giải pháp đành phải tự hy sinh bản thân. Nếu phương lan nghe và hiểu chắc sẽ phỉ nhổ cái loại bỉ ổi dâm dục, vô sỉ thâu dâm người ta mà còn tự nhân chính nghĩa.

Phương Lan trong cơn mê man cảm nhận được như có kẻ ôm chầm lấy cô, thân hình rắn chắc khỏe khoắn với những múi cơ đang áp lên thân hình mềm mại, êm dịu như bông, hơi thở cô hơi bị ngăn nhịp khi một đôi môi thô rát hôn hít, bờ môi dày bao trọn, chiếc lưỡi thô to luồn lách trong khoang miệng khiến hai má đào cô dần ửng đỏ, cảm giác bay bổng trong mơ.

“Thật kỳ lạ” Phương Lan tự hỏi sao lại có giấc mơ như thế, cô biết mình đang tuổi hồi xuân hừng hực cơn thèm khát tình dục rất cao nhưng lão tình nhân cô không đáp ứng đủ nhu cầu, thỉnh thoảng cô cũng có những giấc mơ xuân nhưng nó không được rõ nét như cơn mơ này. Cô tự cười mình trong cơn mơ đưa ra lý luận giải thích: “Chắc ham muốn mạnh… mà thôi… cũng kệ… chỉ là giấc mơ thôi tự… không có lỗi với tình nhân… mình phải tận hưởng.”

Hai bàn tay tên thâu dâm vuốt ve khắp cơ thể, nó như có một loại ma lực khi đi đến đâu da gà đều nổi lên, cảm giác hấp dẫn và cuốn hút kèm theo nhục dục, hai bầu vú căng tròn điểm trên hạt ngọc đỏ thẫm cương cướng, ngón tay khẽ lướt qua cấu nhẹ một cái…

“Hừm hừm… hự… hự…”Phương Lan vô thức rên.

Cặp chân miên man được phủ lớp chăn mỏng ấm cúm, một con đường mềm mại được bàn tay thăm khám từ gót chân đến tận bẹn, ban tay kia hơi ngừng lại khi chốt chặn khó lách vào nơi tư mật.

“Ừm ư… ư… ư…”

Bàn tay kia lách rễ ràng qua chạm đến cái lồn múp của cô, thô rát bàn tay đối lập với sự êm dịu của cái lồn tạo ra một sự cân bằng hài hòa.

“Á… á… ư… ư…” Đôi lồng may Phương Lan nhíu lại trong khi hai mắt phương lan vẫn nhắm, hơi thở hương lan vẫn đều. Xúc cảm trong thực truyền vào cơn mơ rõ nét khi một ngón tay khe dọc đường mép lồn, chạm mạnh vào hột le khiến cô rú lên.

Cơn mộng bay bổng bỗng chốc nóng lên bất thường, cái nóng của dục hỏa, của sự thèm khát, Phương Lan cảm nhân được khi có cơn nguồn nóng truyền đến. Đó là cơn nóng khi ở thế giới thực bàn tay ngọc ngà của cô đang được cầm nắm vuốt ve con cặc to dài gân guốc… Bút măng lạnh buốt vậy mà đang tuốt dọc đầu cặc to lớn oai hùng, uốn nắn hai hòn dái đen.

“Á… á… á…” thực và mơ đều nổi sóng bởi cơn hét của Phương Lan, khi mà con cặc oai dũng xuất hiện trong thế giới thực và mơ đang đối diện với chính cái lồn múp hồng. Đầu cặc to chen lấn vào được một phần phình ra khó để đưa vào. Tưởng như mỹ nhân sẽ được ân hạnh sự nhẹ nhàng nhưng không đáp lại chỉ là sự thô bạo khi con cặc kia chỉ cần nhấp một nhịp, quy đầu như một con xe tăng húc ủn tất cả mọi thứ ngán đường, cả con cặc hơn 20 cm một đường thông đến tận hoa tâm.

Gương mặt Phương Lan mơ mang ngủ khẽ cau lại, bờ môi hồng…

“Thốn và đau rát” là những gì nhận được, con cặc kia nằm im một lúc, cuối cùng của sự đau đớn là khởi đầu của sung sướng, và đây không ngoại lệ, khi mà một cảm giác thông thoáng, ngứa dâm trong lỗ lồn bắt đầu kêu gọi, cô muốn con cặc kia cử động để gãi cơn ngứa và đáp đúng nguyện vọng con cặc đó bắt đầu đóng cọc.

Con cặc cả mơ và thực nó oai hùng như một vị quân vương ngự trị khi mà ra sức địt lấy địt để vào mỹ hậu của mình. Phương Lan trải qua cảm giác trọn bộ qua từng tầng mây, bay bổng, con cặc kia đã cho cô biết nếm mùi của thế nào vượt qua giới hạn thỏa mãn trước đây của cô. Nó địt lấy địt để, địt qua mọi thể loại mà cô không thể tưởng tượng ra, trong khi đó con bướm hồng của cô chỉ có thể phục tùng, co bóp khít rịt van này bên trên. Âm khí xả ra là mỗi lần cô lại thoát tục nâng tầm, không biết Phương Lan đã trải qua bao nhiêu tầng mây khi mà con bướm xả khí trắng không biết bao nhiêu lần. Nước và khí lồn trắng đục mài mòn nhuộm trường thường, con cặc thô cứng vững trãi trải qua bao lâu vẫn không xuất, thật khó tin, Phương Lan trong cơn mơ nỗi lòng của cô không biết từ lúc nào xuất hiện ứng có một con cặc ngoài đời thực khỏe và mạnh như thế chỉ riêng phục vụ cho cô.

Ở một nơi khác.

“Đội trưởng.”Thành viên Trí lên tiếng chào hỏi.

Phạm Uy Cường bước vào phòng, quan sát gã đàn ông đang gáy ngủ, cả người hắn bốc lên mùi rượu và thuốc.

“Đánh thức hắn.”

Hà Huy Tiến trong cơn say bị lay tỉnh, hắn bực bội chửi đổng kẻ nào to gan thế nhưng đáp trả hắn một bạt tay đau đớn. Hắn tỉnh táo đôi chút, cảm giác sợ hãi lan tràn khi hắn không biết mình ở đâu, sau đó được tên mặt hằm đánh thông báo bị áp giải bí mật đến đây.

“Các người đây là bắt cóc, thả tôi ra.”

“Tôi nên xưng anh Hà Huy Tiến hay đồng chí Tiến.” Thành viên Trí thông não sơ yếu lý lịch và sai phạm cho tên kia.

Hà Huy Tiến 30 tuổi gia đình giàu có, bằng cấp cao thạc sĩ kinh tế viên chức một huyện phía đông, hắn một người năng nổ tài giỏi nhưng đi kèm với đó cũng không ít tai tiếng về một kẻ ăn chơi, phá của.

Đội trinh sát tuần tra buổi tối, vô tình phát hiện một chiếc xe mất kiểm soát tông vào lề đường, qua kiểm tra thì phát hiện tài xế nồng độ cồn quá mức, có thế thôi cũng không đáng chú ý chỉ là lại phát hiện đồ lạ, hàng cấm.

“Chân thành hợp tác sẽ được khoan hồng. Nếu không…”Phạm Uy Cương bấy giờ lên tiếng, giọng điệu mười phần uy hiếp.

Hà Huy Tiến rùng mình, trước lời đe dọa hắn biết thân biết phận nghe theo, hắn có ý định câu kéo thời gian để người bên ngoài phát hiện mà tìm kiếm nhưng từ bỏ ý định bởi hắn biết mình đang trong thế yếu. Nhìn tên Trí mặt hùng hồ bên cạnh, cơ bắp lực lượng, hắn không biết mình có trụ qua nổi phương pháp nghiệp vụ nữa không đây.

“Vâng.”

Bạn đang đọc truyện Bố cục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bo-cuc/

Phạm Uy Cương ra khỏi phòng, theo lời thú tội tên kia, hắn tham gia một câu lạc bộ bí mật tên Thiên Hải, câu lạc bộ chuyên phục vụ người có tiền, tiêu chí câu lạc bộ đề ra: “An Toàn – Bí Mật – thỏa Mãn”, trò chơi ở đây không gì là không có, mức độ bảo mật ở đây tuyệt đối, mỗi hội viên đều được cấp thẻ ra vào kiểm tra, hội viên mới tham gia phải được giới thiệu và kiểm định, vì là tầng lớp trung lưu và cao nên độ an toàn khỏi bàn cãi. Tất nhiên đi với mức dịch vụ như vậy thì giá thành phải bỏ ra tương xứng.

“Chuẩn bị hành động.”

Phạm Uy Cường thông báo đội viện.

Nhà hàng Thủy Hải, Hà Huy Tiến thưởng thức bữa tiệc sang trọng, ngồi đối diện với hắn là Trí trong bộ vest âu lịch sự. Nhấp hớp rượu tráng miệng, Tiến ra hiệu nhân viên quán, nhân viên đến bên nghe hắn thì thầm cái gì đó rồi gật đầu ra vẻ hiểu. Một lúc sau có một nhân viên khác đến dẫn theo hai người vào khu nội thang máy của nhà hàng. Nhà hàng thiết kế mười tầng, theo đó phân ra hai hệ thống thang máy vip và thường phục vụ. Tiến và Trí vô thang máy vip, tên nhân viên quay sang nhìn Tiến, hắn hiểu ý rút từ trong ví ra một chiếc thẻ mạ bạc, trên đó ghi rõ danh thiếp, địa chỉ hắn kèm theo một mã. Gã nhân viên cầm chiếc thẻ quét vô khe máy.

“Ping”

Màu xanh hiện lên, chiếc thang máy tự động mở, hai người bước vào, Tiến nhấn nút tầng 10, thang máy từ từ chuyển động chỉ là mũi tên không phải hướng lên trên mà xuống dưới. Chưa đến 30s, thang máy ngừng chuyển động, bên ngoài một gã nhân viên mặc đồ âu mặt niềm nở:

“Ngài Tiến hôm nay lại đến chơi, chào mừng ngài.”

“Anh Long vẫn ở đây chứ.”

“Vâng, anh ở bên trong.”

“Tôi dẫn hội viên mới đến đăng ký.”

Gã nhân viên liếc nhìn Trí, trong bộ âu phục đen sáng sủa điển trai, gã cười thân thích làm quen, Trí biết ý cũng gật đầu chào hỏi.

“Anh Long bên trong.”

Tiến và Trí bước qua cửa, dọc theo đường đi đến căn phòng số 01. Trong phòng một tên cao to, lực lưỡng, gương mặt khó ưa, hắn phì phèo điếu thuốc, ngồi gác chân lên bàn.

“Anh Long.” Tiến bước căn phòng chào hỏi.

“Có chuyện gì?” Gã hất hàm.

“Có thằng em xin gia nhập câu lạc bộ.” Tiến lôi Trí đằng sau lên.

“Lệ Phí.”

Tiến rút 5 ngàn đô đưa kèm theo hai ba trăm đô lẻ, quá trình đăng ký thanh viên, khai báo thông tin ở trước, sau đó đến nộp phí ở tên Long này.

Tên Long đếm đủ tiền, cầm số tiền bo 200 đô, gã gật đầu ưng thuận ném chiếc thẻ mạ đồng cho Trí.

Có thẻ, điều kiện đủ để tham gia, hai người về chỗ cũ thanh máy quét thẻ xuống tầng dưới. Trên đường đi nghe tên Tiến giới thiệu câu lạc bộ có bốn khu vui chơi đủ loại trò từ bắn súng, cờ bạc, chơi gái, bar…

“Chọn khu nào thác loạn nhất.” Theo chỉ đạo của Trí, Tiến không dám làm trái, giờ mạng và án của hắn đều nằm trong tay bọn này, ngon ngoãn thì có khoan hồng.

Đi được một lúc cả hai vào vũ trường.

“Hoành Tráng thật.” Trí khen đểu, những kẻ có tiền thú vui thường khác lạ.

Màu tối đen của sự huyền bí bao phủ, với những chùm tia sáng lờ mờ màu hường, trên khán đàn một cô gái thoát y, da thịt trắng bốc, trên người cô ta chỉ còn lại hai mảnh vải che thân đúng nơi bộ vị mẫn cảm, biểu cảm làm như sợ hãi, tìm cách thoát khỏi chiếc lồng đang giam giữ cô nhưng đành bất lực. Quanh chiếc lồng đấy một lũ đực rựa, ánh mắt đầy vẻ thích thú nhìn còn mồi tìm cách lẩn tránh trước những cái móc câu, cả bọn hú lên khi con mồi vô tình bị một chiếc móc kéo dựt bay tấm vải che ngực, hai bầu vú lộ căng tròn hiển lộ với núm vú hồng hào, cô gái sợ hãi lấm lét dùng hai tay che lại, nhưng lại để lộ sơ hở để một chiếc khác dứt đi tấm vải cuối cùng.

“Há… há… há…”

Cả bọn như điên, ánh sáng màu hường chiếu hắt lên da thịt cô gái, tạo đầy sự huyền bí, nhục dục, mảnh vải nhỏ che cái lồn bị giật đi, lộ ra một chùm lồng nhỏ, bên dưới khe suối nhỏ mờ ảo.

“Tiến ALO mới đến mày, đến đây.”

Một kẻ lạ mặt quen biết tên Tiến, hắn kéo cả hai đến bàn. Một cô gái đôi mươi thân hình bốc lửa mặc bó sát phục vụ Trí, Trí có chút hơi ngượng, không như bọn ngồi cùng bàn đang quàng vai bá cổ gái, thỉnh thoảng bàn tay hư đối không yên phận mà luồn vào vạt vũ bóp, hay có đứa còn thẳng thừng chọc vào quần lót của những cô ả.

“Thằng em mới trải.” Tiến giải thích hành vi giúp Trí.

“Há… Có phải thằng em mày nhắc đi du học không?”

“Phải.” Tiến đáp.

“Vậy thì nâng ly, tiếp thằng em vào thế giới bọn anh.”

Trí đáp lễ theo lệ, tên vừa này kéo hai đứa đến hội, nhìn Trí cười híp mắt, hắn đưa cái bình vòi lạ có ống hút.

“Mời cậu em, thưởng thức món tiên dược.” Trí thừa biết nó là chất kích thích, hắn hút một hơi, đầu óc nâng nâng bay bổng, cả bọn hô hào lên trước một thằng newbie mới trải nhưng đâu biết nó là cớm cố tình giả hai lúa với thế giới lạ này.

Trí trong bữa hội không quên chú ý quan sát động tĩnh vũ trường, những kẻ bảo vệ, những kẻ quản lý. Hắn có mấy lần giả bộ đi wc thám thính thông tin nhưng độ nghiêm mật nơi này cao vẫn chưa có đầu mối gì. Trí không quá nóng vội, đã có đầu mối chỉ cần thời gian, trên đường chở về nhóm hắn vô tình không biết va phải một kẻ lạ, tướng tá to con, gương mặt có phần hung dữ, xăm chữ “Trung” trên mí phải. Hắn phát đoán kẻ này rất có thể là nhân viên quán đi tuần tra.

“Thằng em đi hơi lâu.” Trí trở về bàn thì mấy tên kia than, đợi chờ hắn điều gì.

“Món quà đặc biệt hôm nay.” Một tiên trong nhóm ra vẻ trịnh trọng, sau đó lôi lên một chiếc đĩa lớn chứa bột trắng và vài ba ống mạ kim cương.

Cả bọn như sung sướng khi thấy thứ đó, có lẽ bọn chúng phải trải qua hàng thiên nhiên kỷ khi mà đợi trí quay lại.

Tên vừa va chạm với Trí không ngờ lại vô nhà WC có biểu hiện lạ, ở một nơi khác trên con xe Toyota land cruiser đỗ chỗ vắng cách nhà hàng Thủy Hải 2km, đầu giây liên lạc bên kia là một nữ quân nhân đang quét sơ đồ mọi góc căn hầm bí mật.

“Đội trưởng hoàn thành nhiệm vụ.”

“Tốt, kêu hắn rút.”

Người đàn ông thân hình rắn chắc, gương mặt hổ quan, được xưng đội trưởng ra lệnh.

“Chúng ta nắm được sơ đồ của bọn chúng, điều tra ra tên Bạch Hà đứng đầu quản lý nơi này.”

“Theo dõi tên này, tìm ra tên đằng sau sai khiến hắn.”

“Rõ.”

Một đường dây lớn buôn hàng cấm xuyên biên giới quá lớn, khiến bên trên chú ý điều động lực lượng lớn, tổ đội phòng chống ma tuy trực thuộc Bộ, phân đội Alpha đặc biệt.

Vương Hạ bước vào căn phòng xa hoa bốc mùi đầy dâm dục, trên giường vàng, một tên béo mập đang nằm im, trên mặt béo hắn đang được úp bởi một cái lồn đầy lông lá.

“Ưm ứ… em sướng… để em địt anh…” con đàn bà ngửa cái lồn đen ướt sũng trên mặt Bạch Hà mà cưỡi, nước lồn tiết ra đầy mặt, con đĩ dâm dục coi cái lưỡi của ông chủ như con cặc đâm sâu vào cái lồn dơ dãy mà cưỡi mà thao.

Phía dưới, khác xa với chiếc lưỡi tham lam của hắn là con cặc nhỏ bé, cố gồng cửng lên khi được sự trợ giúp của một con đàn bà khác.

“Anh hà… Anh hứa đổi chiếc xe mới cho em…” con đĩ dâm đãng vừa bú cặc vậy lại còn thốt ra được lời cầu xin.

“Hứ… Ca sĩ trẻ, ngôi sao sáng triển vọng… Chỉ cần phục vụ anh… Mong muốn gì chả được…” Hắn hẩy mông, con cặc ngắn vậy mà không vào sâu cuống họng của con ca sĩ trẻ.

“Úi úi… Cặc anh sâu qua…” Tuy chả cảm nhận đéo gì nhưng con đàn bà vẫn giả bộ nhăn mặt trước thần uy của cặc Hà.

“Anh.” Vương Hạ lên tiếng, hắn cũng quen với cảnh này trước đây.

Bạch Hà và hai con đĩ cái không để ý đến hắn, dường như bọn chúng cũ quen với sự có mặt của tên này.

“Doanh thu tháng này tăng cao, hàng tiêu thu nhanh chóng…”

“Em tổng kết sổ sách đã xong…”

Bạch Hà kẻ đứng đầu quản lý câu lạc bộ ngầm này nhưng ít xuất hiện những hội viên ở đây cũng ít người biết hắn, tên Vương Hạ là tay chân giúp hắn quản lý, mỗi tháng sẽ tổng kết sổ sách một lần.

“Tốt…”

“Chú lĩnh 5% hoa hồng lợi nhuận tháng này.”

“Cảm ơn đại ca.”

“Chỉ là tuần này xảy ra một sự cố nhỏ, mấy tên ở dưới quản lý không chặt để tên Hà Huy Tiến chưa tan đồ lắm đã ra về.”

Miệng lợn Bạch Hà há lớn, hai hàm răng hắn im hằn trên mu lồn đen, lông bướm đen dày đặc mắc vào răng hắn, hắn đang muốn há mồm dùng lực hút hết nước bướm của cái lồn dâm này thì tự dưng nghe thấy câu đó khiến hắn sững lại, đẩy con đàn bà đang địt hắn sang một bên.

“Đ m… Đồ ngu…”

“Chúng mày làm ăn con cặc gì, không thấy lần trước có việc tương tự như vậy, tí thì lộ ra sao…” Câu lạc bộ có một luật lệ, khi chơi thuốc xong, khách bắt buộc phải ở lại đợi tan thuốc dần thì mới được về, nếu không để một tên mới cắn đồ tự dựng xuất hiện vẫn còn đang ngáo thì dễ dàng bị bọn cớm lần theo phát hiện.

“Cũng may tên đó không bị gì, hôm nay đã quay lại…”

“Thằng nào tắc trách cứ xử lý theo định.” Bạch Hà gằn giọng, có vẻ như chuyện này khiến hắn nổi khùng rồi.

“Vâng, em đã xử lý xong.”

“Tốt.”

“Ngoài ra hàng đã hết…”

“Tao biết, sắp đến kỳ nhập…”

“Vâng, không có chuyện gì nữa em xin lui.”

Bạch Hà ngồi im một lúc suy nghĩ, rồi hắn lau đi nước lồn còn vương ở mặt, mặc lại quần áo, hình như hắn có việc gì phải làm.

“Hôm nay chơi đến đây thôi.”

“Vâng.”Hai con đĩ cũng hiểu ý, thu xếp quần áo lui đi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...