Chạy trốn
Chương 49
Từng hạt nắng ban mai đủi bắt nhau trên khung cửa sổ uá màu, tôi vươn mình ngáp dài một cái rồi nhảy tót xuống giường hít đất vài cái cho khoẽ người, hôm nay là ngày cấm trại mà cấm trại qua đêm nên phê lắm, tôi cười khì khì một chút rồi ôm cái bộ đồ thể dục chạy vào nhà vệ sinh tắm rửa cho sạch sẽ, hôm nay râu ria gì cạo hết không bỏ sót lại bất cứ cộng nào sót lại, sịt thêm chút nước hoa cho nó thơm một chút rồi bước lọc cọc xuống nhà, mở toang cánh cửa nhà ra đón lấy nguyên cơn gió se lạnh buổi sớm luồn lách vào người, đóng cửa lại cái kịch một cái… tôi thông thả leo lên xe lướt nhẹ đi, từng chiếc lá rơi lát đát trong những góc khuất tiếng xe cộ ùm ùm vang lên trong cái không khí tinh mơ buổi sáng, mịa mới sáng sớm mà kẹt xe rồi chán ghê, nhìn vào đồng hồ thì chỉ mới 6h15 hên là thức sớm, chứ thức trễ mà gặp cái tình trạng này nữa thì vô trỏng không bị chửi mới lạ à nghe, hít một luồng không khí lạnh te vào người rồi tôi leo lên lè chạy luôn cho kịp giờ, từng giọt sương buổi sớm buông mình rơi nhẹ xuống mặt đất, tôi ngước nhìn theo từng chiếc lá đang bị cơn gió lạnh cuốn đi bay là đà trong gió, tôi vừa chạy vừa thả người mình theo cơn gió se lạnh đó, thoáng chốc thì tôi cũng chạy đến nhà nhỏ, nhỏ mặt cái bộ đồ đang đứng phụng phịu trước cửa nhà, cái chân thì đá đá những chiếc lá vô hồn đang nằm lạn đã dưới đất, cái bộ dạng này là giận vì tôi tới trễ rồi đây…
– Hù… – tôi thắng xe lại rồi lén bước ra sao ôm nhỏ…
– Ra coi, tới trễ ai cho ôm ấp hã – nhỏ chu cái mỏ ra…
– Thôi mà, tại kẹt xe quá nên mới trễ – tôi lắc lư hai cái má nhỏ…
– Thôi đừng có xạo thứ trễ chứ kẹt xe cái gì – nhỏ đẩy tôi ra…
– Thật mà trời hông tin thề à…
– Ừa thề yk, thề mới tinh…
Tôi liếm vô ngón tay rồi chĩa lên trời nói khẽ…
– Nếu tôi nói dốc thì bị… xe. Ê… e.
Chưa kịp nói hết thì nhỏ đã đặt ngón tay nhỏ nhắn lên miệng tôi cười…
– Thôi tin ời mà – nhỏ cười…
– Ừm thôi cũng trễ rồi đi ha – tôi nói…
– Ừm đi…
Nhỏ ngồi ra phía sau ôm lấy tôi, từng hơi thở ấm áp pha phả vào lỗ tai tôi, nhỏ hát khe khẽ một bài hát rồi lại cười hì hì siết chặt lấy tôi.
– Chồng có yêu vợ hông – nhỏ hỏi…
– Hỏi gì ngộ zậy tất nhiên là có rồi – tôi nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn đó…
– Thiệt hông… – nhỏ kéo dài…
– Tất nhiên là thiệt rồi cô, không yêu mà suốt ngày cứ đưa đi hết chỗ này đến chỗ khác hã. – Tôi nói…
– Ừm vợ cũng yêu chồng lắm – nhỏ nhón người hôn nhẹ vào má tôi.
Hai đứa đang buông mình theo cơn gió se lạnh, từng cái ôm ấp nhẹ nhàng cũng đủ lấn át cái không khí lạnh lẽo kia, một bóng người nhỏ nhắn đang bước đi chầm chậm đằng trước, không ai khác cái cảm giác này chính là nhỏ quyên, nhưng sau nhỏ lại đi bộ nhỉ, tôi nhấn gas chạy lên.
– Sao quyên đi bộ vậy – tôi hỏi…
– Xe hư ùi – sao cái bản mặt dễ thương quá vậy trời.
Nhìn nhỏ suy nghĩ một chút rồi nói.
– Lên xe đi, tống 3 luôn…
– Thôi…
– Nhanh lên trễ bây giờ – tôi nghiêm giọng…
– Ừm…
Nhỏ mỹ anh xích sát vào người tôi để cho nhỏ leo lên ngồi, lại thêm một cái ôm nhẹ nhàng nhưng quá đủ để xua tan ngọn gió se lạnh kia, vô số nhẹ một cái rồi chạy, chỉ một chút sau thì tôi đã trở thành người dưng, hai nhỏ cứ bỏ mặc tôi buồn hiu mà cứ nói chuyện râm vang với nhau, nào là tiệm kia bán đồ đẹp, chỗ kia bán đồ ngon… nói chung là đủ thứ chuyện trên đời, con gái mà tài năng bẩm sinh mà làm sao tôi có thể ngăn lại được, cố lẽn lách nói được vài câu thì cũng bị ra rìa thôi thì im lặng là vàng vậy, thở dài một cái rồi chạy tiếp. Một mái tóc ngắn nhuộm màu nâu, cái gương mặt trẻ con, cái má phầu phĩnh, là nhỏ hương, nhỏ lại đi bộ đừng nói là hư xe rồi à nha.
– Ê sao đi bộ thế chị 2 – tôi hỏi…
– Xe… – nhỏ vừa định nói…
– Đừng nói xe hư rồi nha – tôi trợn mắt…
– Uã sao biết hay vậy – nhỏ xoe tròn mắt nhìn tôi…
Sặc định chơi thử lòng can đảm với con hả ông trời tết nhứt rồi công an ghê lắm mà sao toàn kêu con tống 3 tống 4 thế hả ông trời, chừa con đường về quê ăn tết với, tôi đứng chết sững không kịp nói gì thì hai nhỏ ngồi đằng sau lên tiếp…
– Xích trước chút cho hương lên coi con dê – à há, tui là chủ xe mà ta, lại còn bị chửi dê nữa ngộ ghê ta…
– Thôi mệt quá lên luôn…
Tết nhất rồi chơi một vố kỷ niệm năm cũ đón năm mới vậy có gì thì đi xe đò về quê ăn tết, tôi hít hà một chút đợi nhỏ leo lên xe rồi là tôi đề gas vút đi… huýt… tiếng thổi sáo vang lên. Bỏ mẹ rồi nói chơi thôi gặp thiệt hả trời đừng giỡn em chứ anh, ngước nhìn sang bên đường thì gặp ngay mấy anh mặc bộ đồ cà phê sữa tay cầm cây baton chỉ chỉ chỏ chỏ.
– Chết công an kìa chồng sao zờ – nhỏ bấu chặt vào tôi…
– Yên coi, hương lấy chân che bản số lại…
– Chi zạ? – Nhỏ hỏi ngu ngơ thật…
– Nhanh lên coi…
– Rồi…
Tôi đề ra phóng cái vù đi trước mấy anh cảnh sat, thôi kỳ này tiêu thật rồi mấy em bồ câu trắng đuổi theo sao, tim tôi loạn nhịp cả lên, hít thêm một hơi rồi la lên…
– Ôm chặt nghe…
– Chi… cciiic…
Vút vèo… két… tôi đáng một vòng cung chạy ngay vào cả hẻm nhỏm tay thì cầm lái, miệng thì hô to dẹp đường…
– Nước sôi, nước sôi chánh ra…
Tôi đảo xe theo mấy con hẻm nhỏ xíu cuối cùng thì cũng đã cắt được mấy em bồ cầu, tôi vuốt chán mình lắm tắm mồ hôi, cận tết mà gặp bồ câu rồi chán quá đê trời ơi là trời.
– Hìhì khoẽ ùi – cả 3 nhỏ cười khúc khích…
Ơi là trời chút nữa là tiêu cả đám rồi mà bây giờ ôm nhau cười khúc khích đúng là con gái thật ngộ ghê ta, gữi xe vào tiệm mì ven trường sẵn tiện ăn sáng luôn, bây giờ trong trường đangg làm lễ, đéo biết có thằng điên nào giờ nào vào để giăng nắng nghe đọc kinh. Lần đầu tiên tống 4 mà trốn bồ câu này đúng là khũng thật, không hiểu vì sao lúc đó tôi lại không thắng lại mà đưa cả đám chạy luôn, chắc là do tôi không muốn bị bắt, đơn giản hơn là con chim không muốn bị bắt vào lồng. Hýt hà tô mì nóng hổi một lúc thì tôi cũng đã xong, giờ chỉ còn ngồi uống trà đá đợi 3 nhỏ ăn xong là trốn vào trường…
… Bạn đang đọc truyện Chạy trốn tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chay-tron/
Bước vào cánh cổng trường xanh lơ kia thì nguyên khung cảnh nhộn nhịp trước mắt tôi, những cái trại lung linh sắc màu trước ngọn gió se lạnh tôi hít nhẹ một hơi lạnh rồi cùng 3 nhỏ bước vào, tiếng cười nói, tiếng lá cây bay rột rạt trong gió, từng con người nhỏ nhắn đuổi bắt nhau trại khấp trường, trường hôm nay có vẻ như nó đã bị bao phủ một thứ ấm áp, là tiếng cười chứ không phải là những tiếng la hét, tiếng những thanh kim loại va chạm vào nhau, và những tiếng thô tục phát ra từ kẻ môi.
Dòng suy nghĩ thoáng qua một chút rồi đưa tôi trở lại thức tại, sặc… đâu mất tiêu hết rồi trời mới đây mà chạy đi đâu mất tiêu hết rồi, thôi kệ dù sao cũng tự do rồi. Bước len vào những hàng người qua lại chen chút cười hớn hở, tôi lách qua rồi tiến lại chỗ trại mình vừa bước vào thì đã thấy cô đang đứng làm làm gì đó cùng với tụi con gái trước cổng trại.
– Cô làm gì zạ – tôi nhéo nhẹ vào mông cô…
Cô giật mình quay lại lườm yêu tôi…
– Sữa cái cỗng trại chút – cô cười nhẹ…
– Ừm…
Bước vào trại thì lúc này thằng nào thằng náy vật nhau ạch đụi dưới nền gạch, đảo mắt quanh một vòng thì chẳng thấy thằng thành đâu, thằng này không lẽ đi trễ hơn tôi nữa hả trời…
– Ê thằng thành đâu rồi – tôi hỏi…
– Suỵt… suỵt… nó đi lấy bia rồi – thằng tiến nói nhỏ…
– Đu má dữ… dám đem vô luôn à – tôi trố mắt nhìn…
– Ừ đi lòng vòng chơi mày – cả đám nháu nháu lên…
– Ừ…
Nối đuôi nhau lạn lách trong cái không khí se lạnh của buổi sáng, mặt dù đã 9h nhưng không khí vẫn còn khá lạnh, tết thì phải như thế chứ, chứ đâu phải tết như bây giờ ngày nào cũng như ngày nấy.
– U má nhỏ đó đẹp quá mày – thằng đình nói…
Tôi ngước theo hướng nó chỉ, thì đập vào mắt tôi là nguyên một cụm toàn mấy đứa con gái cực kỳ xinh, mà mấy con nhỏ này tôi chưa gặp bao giờ chắc là bên trường kia qua đây nên nhìn mặt lạ quá…
– Ê ê… xáp lại đó chơi – thằng tiến la…
– Ô kê tới luôn…
Cả đám lao bao lên thằng nào thằng nấy đều giả ngu thể hiện cái gương mặt thư sinh trí thức, cả đám bước đi ý tứ nhẹ nhàng như mấy nhỏ con gái vật, mọi bữa thì cứ hai hàng mà xông pha mặt trận nhưng hôm nay lại khép nép vãi thật. Nhìn cái bản mặt tụi nó mà tôi không nhịn cười nữa…
– Địt mẹ đừng cười im coi – thằng tiến sút tôi một cú…
– Mẹ cười cũng đéo cho à – tôi trợn mắt…
– Mẹ mày đang cua gái làm đéo gì cười quài thế, bọn nó chạy hết bây giờ – mẹ làm như con gái là cái gì vậy…
– Rồi mẹ mày cua thì cua đi lãm nhãm quài – tôi thở dài…
– Địt mẹ xem đây…
Bọn nó xông pha ra mặt trận riêng tôi thì ngồi trên cái băng ghế đá còn ứ những giọt sương mong manh buổi sáng, thả người theo từng ngọn gió se lạnh, từng hình ảnh vui tươi cứ lướt người qua mắt tôi, khẽ cười nhẹ trước những cuộc đuổi bắt đầy ấp tiếng cười, nguyên bộ mặt đưa đám tràn về trước mắt tôi là cái bọn bạn dâm dê.
– Ê tụi mày sao vậy – tôi hỏi…
– Má nó khó làm quen quá… – cả đám xì xào…
– Khặc… khụ… haha… mẹ vậy mà nãy có thằng xạo lồn ghê gớm – tôi cười muốn lộn ruột…
– Má nó, chán ghê – cả đám thở dài…
– Thôi về trại mày…
– Nhưng ụ móa tao tức – thằng tiến hầm hừ…
– Tức thì ăn cức trừ cơm đi mày – tôi vỗ vai nó…
– Ụ má theo tao…
Nói xong cả đám lôi tôi lại chỗ đám con gái lúc nãy mà bọn nó bị đuổi thẳng cẳn, chưa kịp hiểu ra gì thì bôp… nguyên đám chó đẻ tụi nó xô tôi bay vô tụi con gái rồi chạy mất, thôi bỏ bu rồi kiểu này chết rồi. Một tiếng á… vang lên kéo dài, tôi ôm ngay ngực của tụi con gái xinh xắn lúc đó, thôi rồi khỏi ăn tết rồi, tôi cuống quých mặt mài luống cuốn…
– Xin… loĩ… x… x. Mì, nh… hok cố ý – tôi lấp ba lấp bấp…
– Hông cố ý thiệt hông – cả đám con gái nhìn chằm chằm vào tôi…
Địt mẹ tụi bạn khốn nạn lát tao gặp thằng nào tao cắt cu thằng đó mẹ tụi mày lũ chó đẻ tôi lẫm bậm…
– Thật. T… t. T… mà… t… ui… hông có cố… ý… mà… – tôi run rẩy cả người…
– Hìhì… nhìn hiền vậy chắc không cố ý đâu – cả bọn con gái cười hì hì…
– Xin lỗi…
– Thui tụi này hông thích nghe xin lỗi, mời uống nước đi rồi bỏ qua haz – ôi thôi rồi, lượm ơi mi bị lụm rồi…
– Hã… ừ. N… m. Cũng được…
Bước len lẽn sau bọn con gái, chợt tôi nhìn thấy tụi bạn khốn nạn đó đang cười khằng khặc, địt mẹ tụi mày đợi đi con lát tao bắt được tao cho mày ở truồng giữa trưa. Hì hạch một chút cũng xuống căn tin, lựa một bàn bự ngay gốc rồi ngồi xuống…
– Mua nước cho tụi tui đi – một nhỏ xinh nhất đám nói…
– A. À… ư. F… ừ…
Bước phắt dậy lại chỗ bán nước mua… bưng bê 5 6 ly nước với 4 5 bịt snack đặt cái bẹp xuống bàn móa… tết rồi mà vẫn còn bị bóc lột, tôi ngồi lặng thinh một chút rồi nói…
– Thôi mấy bạn ở đây chơi, tui đi – tôi nhỏ nhẹ nói…
– Khoang… đợi chút… làm quen rồi hả đi – cả đám cười khì khì…
– Hã… – tôi há hốc…
– Hã gì… ngồi xuống đi mà – nhỏ kia gị tay tôi ngồi xuống…
Ôi thôi kiểu này nhỏ mà bắt gặp tôi không bị cấm cung mới lạ, chưa kể đến nhỏ mà điên lên thì thằng nhỏ tôi cũng chẳng còn được, hít hà một chút rồi cũng ngồi xuống thôi thì xã lán luôn.
– Mình tên vy, còn nhỏ ấy, tên Bcs, nhỏ kia tên bvs còn nhỏ ấy kia nữa là durex, còn nhỏ ấy ấy ấy kia nữa là Ok!
– Mình tên minh – à thì ra là nhỏ xinh nhất tên vy, tên cũng đẹp nhĩ…
– Mà minh nè trong trường này có người đánh nhau ghê lắm phải hông – nhỏ hỏi…
Ặc… đừng nói là vụ của tôi à nha thôi đi mấy má em gát kiếm rồi.
– Không biết, – tôi gãi đầu…
– Nó xạo lồn đó mấy em ơi, thằng đó đó – cái địt giọng thằng này quen thế…
Quay sang thì thấy cái bản mặt khốn nạn của thằng thiên, ụ má mày thiên ơi dìm hàng hả mạy tết nhứt rồi nghe, nó nói rồi rít nhẹ điếu thuốc phả vào cơn gió se lạnh rồi thủng thẳng đi lên.
– Uã ai dạ, quen với minh hã – nhỏ vy hỏi…
– Ừm… quen chút…
– Mà anh đó nói gì zạ, hình như nói minh là người đó phải không – cái bản mặt tò mò nhỏ nhìn đăm đăm vào tôi…
Tôi toát mồ hôi, trước sự tò mò của 5 con nhỏm tôi lập cập nói…
– À… ư. F… à không chắc nó nói sàm ấy, thôi đi lên đây tới giờ tập trung rồi – tôi nói…
– Ờ mà sđt minh là gì zạ…
– 09BCSBVSDUREX…
Nói xong là tôi phăng đít chạy ngay lên trại, mô phật thoát rồi phù phù, vừa về trại tưởng chừng sóng gió đã dịu đi nhưng không phải, 3 nhỏ đứng trước cửa trại nhìn tôi lom lôm, bỏ bu rồi cái bản mặt hớn hở của bọn chó đẻ kia đã nói hết cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra rồi.
– Ngon nhỉ, nãy giờ đi chơi với gái sướng không – nhỏ mỹ anh hầm hự nhìn tôi…
– Tại… tại…
– Tại ôm ng ta rồi bị bắt đền phải không – nhỏ trợn Mắt…
– Ừm… – tôi gật gật đầu…
– Ngon thật dám trốn vợ đi ôm gái cũng ghê thật – cả đám với hai con nhỏ châm dầu vào lửa…
Nhỏ xông tới quắm chặt lấy tai tôi đi trước sự ngỡ ngàng của cảm đám, nhỏ đan chặt lấy bàn tay tôi như không rời ra phía sau trường.
– Giờ hông có ai đó, nói đi – nhỏ xoe mắt…
– Nói gì à, anh yêu em…
Tôi quyện chặt lấy đôi môi ướt át của nhỏ, lưỡi tôi len lỏi qua hàm răng săn chắc kia, lưỡi nhỏ chà sát lên lưỡi tôi rồi quyện chặt.
– Xì… ai cho hôn… – nhỏ đấm nhẹ lên tay tôi cười khúc khích…
– Yêu mới hôn chứ bộ – tôi gị sát nhỏ vào, cà cạ cái mũi vào nhau…
– Hìhì… thôi qua trại vợ nha – nhỏ nói…
– Ừm… vợ đi đâu chồng theo đó…
Nói rồi hai đứa lại đan tay vào nhau cười khúc khích dạo bước trong bầu không khí đang nóng dần lên. Lang thang với nhỏ một chút thì tôi quay lại trại vì thằng thành ôm bia vào, trốn ra phía sau trường ôm bia nhậu nhẹt, thằng nào thằng nấy cũng bắt đầu đã cấn nên nói chuyện bựa đéo tả nổi, cứ chai này rồi đến chai khác lăn lốc trên đất.
– Thôi đi đái phát mắt quá – tôi nói…
– Ụ má nhanh nghe mạy…
Bước liêu xiêu vào phòng tiểu, ụ má khai quá tôi bịt mũi rồi chạy qua nhà vệ sinh của giáo viên, vừa địt vạch cu ra xì thì một âm thanh ư. W. Ưm… ửm vang lên khe khẽ, đang xỉn nên tò mò quá đánh bật người trồm lên nhìn, nguyên một cảnh tượng có lẽ tôi không bao giờ quên được. Nhỏ bích với nhỏ như đang quyện chặt lấy môi nhau đừng nói với tôi là hai nhỏ này là les à nha, chợt nhỏ bích quay lên nhìn, hai ánh mắt chạm vào nhau cái bặt. Nhỏ im lặng và ngừng lại…
– Thui như ra trước đi – nhỏ bích nói…
– Ừm ra trước nha…
Nhỏ như bước ra gương mặt tươi tỉnh cười khúc khích, nhỏ bích bước ra và tôi cũng bước ra nói chuyện với nhỏ…
– Bây giờ ông muốn tui làm sao mới không nói chuyện này ra – nhỏ trợn mắt…
Tôi lúc này cũng ngà ngà, sẵn tiện thử xem cái tình cảm của hai đứa này là sao một câu nói vang lên trong sự im lặng…
– Làm gì hả… minh muốn phịch bích được hông – tôi cười…
Nhỏ nính bặt đôi hàng lệ khẽ ngấn nước mắt, nhỏ gịm giọng quẹt lấy nước mắt và nói…
– Được…
… Bạn đang đọc truyện Chạy trốn tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chay-tron/
Người tôi bất động một phút rồi cất lên một nụ cười nhẹ nhìn nhỏ, vì người mình yêu có thể hy sinh cơ thể của chính mình, tưởng chừng hoàn cảnh đó đã ngăn tôi lại nhưng, thật sự bản thân tôi lúc này đã buông theo hơi men nồng nặc, cải bán chất khốn nạn trong tôi đang trách móc “đùa với nó đi, có thiệt cái đéo gì đâu mà sợ” ừ đúng rồi đùa thôi chứ có phải đi quá đà đâu, tôi cười rồ lên một tiếng rồi hỏi…
– Còn trinh không – tôi hỏi…
Nhỏ nính bặt nhìn tôi, đừng có nghĩ thằng này xấu xa đến vậy đâu, tôi chỉ muốn hỏi nhỏ để có thể điều khiển được cuộc chơi thôi, nhỏ im lặng nhìn tôi lặng lẽ rồi lắc nhẹ đầu, cái lắc đầu của nhỏ khiến tôi xoe tròn mắt nhìn, có phải vì sự tổn thương vì người trước mà nhỏ không dám tiếp tục đặt lòng tin vào những thằng con trai, mà phải tìm một nơi bình yên bên những người con gái phải không, có lẽ từ khi tôi biết được chuyện này thì cũng hiểu ra rằng tại sao lại xuất hiện thêm thế giới thứ 3 có lẽ nơi đó sẽ che chở họ khỏi bị tổn thương bởi những thế giới còn lại. Quay lại với cuộc chơi tội lỗi tôi nhìn nhỏ cười nhếch một cái, cái nụ cười khốn nạn tôi học được sau mỗi lần vấp ngã…
– Người đó là ai thế – tôi nhìn nhỏ…
Nhỏ lại lặng thinh thêm một chút rồi cất giọng yếu ớt…
– Nh… ư… ư… là… như…
Có phải nhỏ vừa nói người lấy đi sự trong trắng của nhỏ không phải là thằng con trai mà chính là một người con gái… tôi… dường như không dám tin vào những thứ vừa được nghe tôi nhìn nhỏ, lấy đôi bàn tay thô kệt vuốt nhẹ lên đôi gò má xanh xao kia nói nhẹ…
– Nhanh thôi, không người ta thấy bây giờ…
Cuộc chơi tội lỗi bắt đầu…
Tôi kéo nhỏ vào phòng vệ sinh sạch sẽ, đôi mắt buồn bã mái tóc ngắn bay lòa xòa trong cơn gió lạnh, đôi tay thô kệt nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn của một người con gái mà sắp bị hắn vấy bẩn, đặt nhỏ tựa người vào tường đôi môi thô ráp nức né bắt đầu mơn trá trên cái cổ trắng ngần của nhỏ, cổ họng tôi bắt đầu khô khốc, từng hơi thở nặng nhọc đầy ấp dục vọng cứ đều đều tan vào trong ngọn gió se lạnh, tôi đưa lưỡi mình liếm nhẹ vành tai nhỏ, nhỏ chợt rùn mình nhắm nghiền đôi mắt lại.
Tôi nhìn nhỏ cười nhạt một tiếng và tiếp tục vào cuộc chơi, hít nhẹ cái mùi thơm dễ chịu từ người nhỏ tôi đưa tay mình lướt nhẹ qua ngực nhỏ, cởi phăng cái áo thể dục của nhỏ ra ngoài, vú nhỏ to tròn căn cứng khiêu khích trước mắt tôi, và dường như tôi không thể dừng lại cuộc chơi lúc này rồi tôi ngậm chặt lấy ngực nhỏ mà mút, từng nhịp thở của nhỏ bắt đầu nặng nhọc và kèm theo cái âm thanh đầy dục vọng, tôi đưa bàn tay thô còn lại cạ sát xuống đái quần nhỏ, cho tay vào cái vùng cấm thì một sự ướt át bao phủ lấy từng ngón tay tôi, cái thứ ướt át đó dường như nuốt chửng lấy từng ngón tay, tôi đưa ngón tay cạ sát vào giữa hai mép bưỡi của nhỏ, nhỏ rùn mình rên ư, a, ưm… ưm… a lên theo từng nhịp thở, cái chất đó một lúc ra nhiều hơn trên tay tôi, lộ luôn hai cái quần đang ôm sát người nhỏ xuống mặt đất, tôi ngồi khuỵ xuống đất liếm nhẹ từ đùi nhỏ lên, nhỏ run người bần bật và bất đầu rên ưm… ưa.
A. A… từ cổ họng khi tôi chạm vào nơi ướt át đó, cái thứ âm thanh đó làm kích thích tôi hơn, tôi mút mạnh lấy bướm nhỏ từng cái một, nhỏ rên mạnh hơn và chìm sâu vào bể dục vọng… tôi tuột cái quần ra để thằng nhỏ cứng ngắc xé toạt không gian, nhỏ đứng nhìn tôi ngơ ngác, một chút ngại ngùng, một chút buồn bã làm tôi càng thích thú.
– Mút coi – tôi đang làm gì vậy trời…
– Mút là gì – éc đừng nói không biết nha…
– Ngậm cái này nè – tôi sốc thằng nhỏ cho nhỏ xem.
– Thôi… ma… à… thấy ghê lắm…
– Ừ không làm cũng được tôi đi ra… – tôi định kéo quần dậy và bước ra…
– Khoan… bí… ch… làm… à… màk – nhỏ lắp bắp…
– Vậy làm đi nhanh lên, không tui đổi ý à – tôi nghiêm giọng…
Nhỏ bắt đầu ngồi khuỵ xuống gối và ngậm chặt lấy nó, đôi tay mềm mại cằm thằng nhỏ sóc nhè nhẹ, cái miệng xinh xắn khẽ chạm vào đầu khấc khiến tôi rùng mình và nhỏ bắt đầu với công việc của một nhà nghệ sĩ…
– Được rồi đứng dậy coi – tôi nghiêm giọng…
Nhỏ luống cuống đứng dậi nhìn tôi, đôi mắt nhỏ buồn bã và nó cũng nói cho tôi biết là cuộc chơi nên dừng ở đây là đúng, nhưng sau cơ thể này nó vẫn tiếp tục làm theo ham muốn của nó, đôi tay ôm lấy ngực nhỏ mà nắn mà bóp, tôi hôn nhẹ trên cái lưng trắng ngần đó từng cái một. Thằng nhỏ vẫn cứng ngắc đâm vào cái mông trắng ngần của nhỏ, cầm thằng nhỏ tôi cà cạ vào bướm nhỏ.
Dừng lại đi minh, mày đã vượt qua cái giới hạn mày đặt ra rồi đó, đừng có vì chút dục vọng mà mày phải tổn thương và làm bẩn của một người con gái khác, dừng lại đi đủ rồi. Và có lẽ những câu nói yếu ớt trong tìm thức nó đã ngăn được tôi lại, hơi men bao phủ cả căn phòng, từng giọt mồ hôi tôi nhễ nhại cả lên…
– Được rồi – tôi nói…
Nhỏ nhìn tôi xoe tròn mắt ngơ ngác, nhưng tưởng chừng đã xong chuyện nhưng không phải, nguyên một cơ thể trần trụi ôi chặt lấy tôi…
– Khoan… làm… nữa… d. Đi…
– Thôi đừng có điên, thằng này không có nói đâu mà sợ – tôi hằng giọng…
– Bích biết… nhưng… bích… muốn được chạm vào cái cảm giác đó – cái gì vậy trời…
– Thôi đừng có đùa – tôi nhìn sâu vào mắt nhỏ…
– Yên tâm đi, bích không nói cho mỹ anh nghe đâu – nhỏ cười…
Và rồi tôi quyện chặt môi mình vào nhỏ, từng hơi thở nhịp nhàng hòa vào nhau và mọi chuyện cũng đã rồi…
Bước liêu xiêu khỏi cái nhà vệ sinh với đôi chân đứng không vững, tôi cố bò lếch ra chỗ tụi nó, thằng nào thằng nấy nằm chèm bẹp dưới đất cố gượng mắt nhìn tôi, chỉ còn có tôi là còn đứng nên xông thẳng ra trại luôn không nhỏ lại kiếm mà không thấy thịt mệt. Bò lăn lếch một hồi cũng ra tới trại, mọi người đang ngồi ăn cơm tôi cố mở mắt rồi ngồi phịch xuống kế nhỏ bích với nhỏ quyên, lắc lư một lúc thì ngã nhàu vô lòng nhỏ quyên, cả đám trố mắt nhìn tôi đăm, còn nhỏ thì gương mặt đỏ gất nhìn tôi cười mỉm. Nằm nghỉ ngơi trên đùi nhỏ một lúc thì cũng khoẽ…
– Ê đi thi cặp kìa – nhỏ vỗ vỗ lên mặt tôi…
– Hã… thi gì – tôi cố mỡ mắt hỏi…
– Thi ôm bóng kà – nhỏ nói…
– Ôm sao…
– Thì 2 đứa để trái banh vô chính giữa rồi đi – nhỏ nói…
– Ai với ai chơi…
– Minh với quyên chứ ai…
… Bạn đang đọc truyện Chạy trốn tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chay-tron/
Tôi giật mình lồm cồm ngồi dậy, há hốc nhìn nhỏ…
– Hã có ai nói minh biết đâu – tôi ngơ ngác nhìn nhỏ…
– Thì tại tụi con trai chèo queo hết rồi chỉ còn có mình ên minh chứ ai…
Nhỏ nói tôi mới nhớ, bọn bạn chó chết kia nằm sải lai ngoài hè hết rồi, zị là còn mình ên tôi thì suy ra tôi bao lô hết tất cả các trò chơi hết. Ôi thôi bỏ mẹ rồi hơi sức đâu mà trò với chả chơi, lúc nãy gồng hết công lực với trò người lớn với nhỏ bích rồi giờ thì lại ôm lô cả chục trò chơi, má ơi tết nhất rồi sao cứ dìm hoàng con hoài thế.
– Nhanh coi, tơí lượt mình rồi kìa…
Nhỏ không đợi tôi trả lời liền kéo dậy chạy lon ton ra sân trường, cả đám người bu đông quanh cả khu vực, nhỏ một tay vẹt đường tay còn lại thì sốc nách tôi tiến vào trong.
Ụ móa sao toàn con gái vậy trời có mình ên tôi là con trai à, người khác nhìn vào chắc đều nghĩ “thằng này bê đê chắc luôn” thôi nhầm rồi đó mấy anh chị, đàn ông đích thực đàn hoàn nhá, sức trâu cũng không có bằng đâu à nha, trò này cũng ngộ hay người đâu lưng lại với nhau hai tay đưa ra sau nắm chặt, đều đáng nói nhất là trái bong bóng thì kẹp ngay đít, mấy đội kia bóng đặt trên lưng còn riên đội tôi thì đặt ngay mông, chắc sợ tôi làm bậy đây ép mông vào nhau thì bùm… là mọi người biết tôi làm bậy ngay, công nhận thằng cha trọng tài này cũng thâm phết, chả phải dân vừa gì. Huyét… t. T. T. T… tiếng còi bắt đầu hai đứa bắt đầu đan chặt tay nhau lại khích rịch vừa đi được 5 bước thì Bùm… ặc có làm gì đâu trời, ông trọng tay nhìn tôi cười khanh khách, còn nguyên đám cổ vũ thì đứng im bặt nhìn tôi, đừng nhìn em, em có tội tình gì đâu xin đừng sát muối trái tim em. Quay về vạch xuất phát với cái bộ mặt đưa đám kinh dị, nhỏ an ủi tôi…
– Thui còn mấy lượt nữa mà… – nhỏ xoa xoa đầu tôi…
– Ừ…
Lại tiếp tục đi thêm mấy bước nữa, bùm… ụ móa… sao bùm hoài thế vậy trời, bùm… bùm… bùm… suốt cuộc thi mà tôi với nhỏ chỉ có tiếng bùm bùm… mà công nhận quê thiệt. Lần này là lần cuối cùng cả hai đứa nhìn nhau đầy quyết tâm và hy vọng, bước nhè nhẹ từng bước một cuối cùng cũng tới rỗ vừa nhá ra chạm đến miệng rỗ thì bùm… tôi chỉ thốt lên 4 từ CLGT… tôi nhìn nhỏ, nhỏ nhìn tôi.
Hai đứa nhìn nhau ngơ ngác, lúc này tôi chỉ muốn úp mặt vào ngực nhỏ để đỡ nhục nhã, cuối cùng thì cũng đã chạy ra được cái đám đông chật trội đó, tôi nhìn nhỏ cười khì khì. Công nhận dù hơi đen nhưng mà vui thật, từ lúc trưa đến giờ chả thấy mỹ anh đâu, không biết đang loay hoay chỗ nào rồi, càng nghĩ tới nhỏ thì tôi càng thấy rối thôi mệt quá đi kiếm cho đỡ nhức đầu…
– Thôi minh đi đây chút nha – tôi nói…
– Ừm… tí quay lại nha – nhỏ mỉm cười nhẹ…
Cốc đầu nhỏ nhẹ một cái rồi chạy vun vút đi tìm nhỏ, nhỏ ơi nhỏ đâu rồi, đảo khắp cả sân trường chẳng thấy nhỏ đâu, cuối cùng chỉ còn cái khu nhẫy bao, thôi vào xem đại vậy nhỏ ham vui như vậy chắc là ở trong đó chứ gì. Đón không sai mà nhỏ nhảy ục ịt trong cái bao đằng kia, gương mặt lắm tắm mồ hôi nhưng lại có một nụ cười đầy vui vẻ và thỏa mản, chen người bươc vào trong thì ôi… có cả con nhỏ hương nữa, thì ra là hai đứa đang solo chung kết hèn chi toàn bọn con trai lại dòm. Vì đơn giản hai con nhỏ này đẹp quá mà, thằng nào không thích thì gay bỏ mẹ rồi… ặc… cuối cùng thì nhỏ hương thắng, nhỏ nhảy nhót tưng tưng lên cười khanh khách, còn nhỏ thì cái mặt nhăn lại buồn bã, tôi nhìn nhỏ cười mỉm một cái rồi bước chậm lại ôm nhẹ vào lòng.
– Làm gì mà cái mặt buồn vậy vợ iu – tôi ôm nhẹ nhỏ…
– Thua ùi chán quá àk – nhỏ thúc thích…
– Thui đi lòng vòng với chồng chơi cho bớt buồn ha – tôi lắc lư hai cái má phụng phịu đó…
– Ừm nhưng chồng cõng vợ yk, mỏi chân quá à – nhỏ ngồi phịch xuống băng đá xoa xoa…
Ôi trời ơi hôm nay bị bóc lột sức lao động rồi kiểu này hết lớn nổi rồi, chừng chừ một chút rồi nghĩ, kệ xã lán luôn dù sao cũng muốn nhỏ vui mà.
– Lên luôn – tôi nói lớn…
– Hìhì, ngồi xuống yk…
Ngồi xuống cho nhỏ trèo lên, hai cái chân tôi run lập cập vì nặng, cố lên con cố lên, té thì có nước mang nhục nhã đó nghe chưa mạy. Lậm cậm từng bước chân gượng gào trong nắng đảo hết chỗ này đến chỗ khác thì tôi lao ngay vào trại của lớp nằm bẹp xuống đất…
– Con trai gì đâu mà yếu quá – nhỏ nhéo vô hông tôi…
Nhỏ ơi nhỏ đâu có biết rằng lúc nãy tôi bị cạn kiệt sức lực rồi, như vậy là ngoài tầm kiểm soát rồi đó biết hông.
– Chè đê, chè đê chè lớp mình đạt giải nhất nè – cô vui vẻ ôn nguyên nồi chè vào…
Nhỏ với nhỏ quyên nhìn nồi chè mắt sáng rỡ lên.
– Cô ơi cho em ăn với – nhỏ hương ở đâu lù lù chui qua trại tôi…
– Ừm ăn đi em còn nhiều lắm – cô mỉm cười…
– Dạ em cảm ơn.
Cả 3 nhỏ tranh nhau nồi chè mà khiến cả đám bật cười, ăn cho cố dô nghe mập rồi đừng có la tôi tự nói, tưởng chừng 3 nhỏ chỉ giành mình ên nhưng không phải, mấy nhỏ đặt 3 tô chè xuống trước mắt tôi đồng thanh nói…
– Ăn chè nè…
Vừa định bóc tô chè của nhỏ quyên thì hai nhỏ kia trợn mắt, còn nhỏ hương thì hai đứa kia trợn mắt, ôi thôi mệt quá xơi 3 tô luôn, tôi đảo mắt một lúc rồi nói…
– Cô ơi có cái tô nào bự bự hông – tôi hỏi…
– Chi zạ…
– Dạ để em đổ 3 chén nào vào một tô rồi ăn luôn…
– Vậy hả nè – cô đưa tôi cái tô rồi thêm một chén chè…
Ôi đừng nói hôm nay tôi bị ngộ độc chè à nha, kiểu này là ôm cầu vệ sinh sáng đêm luôn quá trời ơi, nói thế thôi làm sao mà tôi từ chốu được chứ, thế là tôi xơi 4 chén rồi nằm bẹp xuống nền ho khụ khụ, lúc này bọn kia mới lê lết vào mặt thằng nào thằng nấy nhìn ngu không tả nổi…
Thời gian lại tíc tắc trôi qua lặng lẽ, mới đây từng hạt nắng yếu ớt còn lại cuối cùng cũng tan theo gió, tối nay tôi phải song ca với nhỏ quyên, tôi ôm khư khư cái miếng lời nhạc hát nghêu ngao như tụng kinh…
– Mời tiết mục song ca của lớp 10B2 – tiếng thằng cha cán bộ đoàn van văng vẳng lên…
Lúc này tôi cũng vừa được bọn con gái make up xong nào là phấn nền, tô son (má ơi không thể tin nổi), bước lập cập cùng với nhỏ quyên, trước măt tôi lúc này chính là một nàng công chúa quý phái tinh khiế, nhỏ mặt một cái váy màu trắng tinh khôi, hai cái má được đánh phấn hồng nhìn dễ thương không tả nổi. Khúc nhạc bắt đâù vang lên, tiếng nhạc dạo băt đầu trôi qua, ver đầu là nhỏ hát, tôi đảo mắt nhìn xuống sân khẩu, nào là nhỏ mỹ anh, nhỏ hương cả cô nữa nhìn tôi cười khúc khích, à không còn có nhỏ bích nữa, nhỏ nhìn tôi âu yếm cười nhẹ. Nụ cười đó dường như giúp tôi bình tĩnh hơn được chút, nhỏ quyên thục nhẹ vào hông tôi, tôi bắt đầu với cái giọng khàng khàng và hát, tôi run đến nỗi tí nữa là quên cả lời nhưng cuối cùng thì cũng xong, tôi run đến nổi bước xuống sân khấu tí nữa là té nhàu qua nhỏ quyên… ngòn lửa bắt đầu cháy hùng hục giữa sân trường, từng người đang chặt tay nhau nói thành một vòng tròn lớn quanh đống lửa và hát nghêu ngao…
Lửa cũng đã tàn tôi quay lại về trại mình kèm theo nhỏ mỹ anh, với quyên với hương và cả con nhỏ vy, tưởng chừng cuộc vui đã tàn nhưng không phải nó chỉ mới bắt đầu bởi vì, đéo biết thằng nào ôm nguyên dàn âm ly vào trại và cuộc thác loạn xuyên màn đêm bắt đầu…