Chuyện đời tự kể
Chương 8
2 Đứa nhìn nhau rồi lại hôn nhau đắm đuối. Lần này cái lưỡi tôi và em tìm đến nhau luôn, em không tránh như mọi khi nữa. Tay tôi lại đi khắp cơ thể em. Sờ đến đâu em như nhột quá nhưng không cản vì tay em cũng đang vò đầu tôi. Tôi lúc này mút cái cổ em. Vị mặn mồ hôi, em nhắm đôi mắt, cắn nhẹ môi dưới mà thở từng đợt dài.
Tay lần lần mò mò tới áo ngực. Em như biết ý nhấc nhẹ người lên cho tôi tháo dây áo con. Không hôn nữa tôi dậy cởi cái quần dài em chừa lại cái quần con tôi quỳ xuống khoảng giữa 2 chân em. Tháo xanh tia còn em cũng cởi 2 cái áo em đang mặc rồi 2 đứa lại lao nào cháo lưỡi tiếp.
Được 1 hồi thôi cúi xuống đá lưỡi vào đầu ti em rồi mút. 1 tay thò xuống đặt tay vào mu em mà xoa mà day cô bé. Em nhắm mắt lờ đờ, cắn môi dưới mà thở. Thân khẽ nhấc lên. Thò tay vào trong quần trong cửa em mà xoa thì thấy cô bé đã ướt, phần nào đó đã ướt cả vào quần con. Với 1 tay em đặt vào đũng quần. Em biết ý mà đưa 2 tay xuống cởi đống hỗn độn ở dưới. Chân tôi đạp nhanh cái quần xuống. Quỳ lên 1 tay cầm chym 1 tay xoa xoa âm hôn em lần cuối rồi nhẹ nhàng vén cái quần con sang 1 bên. Đập đập chym vài cái lên mu rồi cạ cạ đầu chym vào cô bé rồi đặt đúng vị trí mà đẩy nhẹ. Em chỉ viết đẩy thân lên mà hự 1 tiếng.
Đẩy dần dần cũng hết được con chym. Nhìn em thở. Mắt mở to nhìn tôi. Tôi cười mỉm rồi nhấp nhẹ nhàng. Tiếng rên nhẹ cùng tiếng thở của em cứ 1 lúc 1 to theo theo nhịp nhấp của em.
– Ơ hơ… ơ… ơ…
Tôi nhấp mạnh dần. Cứ thế. Em chỉ dám rên khẽ. Khẽ xuống tai em nói nhỏ.
– Em cứ rên to lên… Không còn ai ở dãy trọ đâu…
Em vò đầu tôi mà không rên cắn môi dưới rồi môi trên. Mắt đã lờ đờ. Tôi thấy vậy nhấp 1 lúc 1 nhanh thì em cũng chịu không nổi mà mà rên to lên.
– A… ha… a… a… từ… thôi anh…
Tôi bỏ qua mà cứ nhấp. Em kéo tôi xuống để cháo lưỡi nhưng bến dưới tôi vẫn nhấp. Em cháo lưỡi mà miệng vẫn tiếp tục rên khẽ trong cuống họng. Cứ như thế được 1 lúc lâu.
– Anh sắp…
– Ơ hơ… ơ… Vâng… anh ra đi… hôm nay… được… a… tiếng em nói bị ngắt quãng bởi tiếng rên.
Dập những cái cuối rồi như tống hết vào mọi thứ bên trong em. Tôi giữ nguyên tư thế đó để mặc chym bắn liên tục vào trong em. Giật giật được vài cái. Tôi và em lại cháo lưỡi nhau vài phút đến khi chym mềm đi mà tự động ra. 2 Đứa thở hổn hển. Trán đặt lên trán nhau mà thở.
– Anh… đau quá…
– Cho hết vào bên trong em rồi lại kêu đau. Giờ rửa sao đây…
Tôi và em lại nhìn nhau cười 1 lúc vẫn tư thế đó. Hôn nhẹ môi em mà mặc cái quần đùi người ngợm lúc này mới thấy ê ẩm. Em vẫn nằm đó che ngực lại. Dòng tinh trắng chảy xuống đùi em lẹm cả vào quần con của em.
– Đợi anh tí nhé.
Cầm chậu ra, mở cửa em chỉ kíp la oái 1 cái thì tôi chốt cửa ngoài. Hứng nửa chậu nước bê vào phòng.
– Cái gì đây…
– Nước em rửa đó.
– Anh bắt em làm ở đây á.
– Đúng rồi. Hay em muốn ra ngoài.
Em lúc đó đang che ngực cắn môi nhẹ, mặt em lúc đó đần thối ra trông hài hước lắm.
– Đồ dê. Anh lên giường úp mặt vào tường… cấm anh quay lại…
– Làm gì…
– Đi nhanh… em ngại…
Thôi thì chiều ý em úp mặt vào tường mà coi lén. Em cởi quần con, ngồi xổm trên chậu nước. 1 tay dội nc vào cô bé 1 tay rửa cô bé sạch sẽ. Em đứng lên thì tôi lại quay vào trong.
– Được chưa…
– Được rồi… quay lại thấy mặt em đang nghiêm trọng và mặc lại quần áo. Kéo em lại vào lòng.
– Thôi thôi… ngoan… đâu còn cách khác đâu… thương anh đang đau chứ.
Em vẫn không nói gì.
– Ngoan lát anh nấu đồ cho ăn. Em muốn ăn gì.
Mặt em lúc này dãn ra.
– Không còn lần sau đâu… còn giờ em ăn gì cũng được. Anh nấu. Anh dọn. Anh rửa.
Thôi thì đồng ý thôi chứ biết làm sao.
Tôi và em dọn đống chiến trường rồi mặc quần áo. Cả 2 đèo nhau trên con xe đạp của tôi đến chợ. Nấu cơm ăn uống phè phỡn. Cả 2 cùng ôm nhau ngủ tới chiều…