Cỏ dại ven đường
Chương 10
Một tháng sau đám cưới…
– Sếp đi làm trễ nha…
– Giữ sức sếp ơi…
– Ôi… em thấy anh xanh xao mà xót quá đi mất…
– Đúng, vợ sếp xài hao hàng quá mà…
– Ha ha… Hi hi…
Minh Tùng vừa bước vào văn phòng công ty thì hứng lấy vô số lời trêu chọc của đồng nghiệp. Anh mỉm cười vui vẻ đi thẳng về phòng làm việc. Từ ngày về sau kỳ trăng mật, ngày nào đi làm Minh Tùng cũng bị anh chị em trong cơ quan lấy việc đó ra trêu đùa. Anh không những không thấy phiền lòng mà còn rất vui vẻ. Đồng nghiệp của Minh Tùng cũng không phải hoàn toàn vô tư trêu chọc, họ biết anh thích nghe cũng không thấy phiền lòng. Minh Tùng vốn là lãnh đạo trung cấp trẻ tuổi nhất công ty tương lai rộng mở, không ít người thích lấy lòng anh cũng là bình thường. Mấy anh trai lớn trong công ty vài lần còn lén nhồi nhét cho Minh Tùng mấy loại rượu bổ cường dương.
“Lấy vợ đẹp mà, không lo thiếu cảm hứng, chỉ lo có đủ lực hay không thôi…” – Một anh hơn bốn mươi tuổi ba đứa con oang oang nói.
Minh Tùng lúc đó chỉ cười không nhận xét gì. Thật ra họ không biết, anh mới là người cần tiết chế giữ gìn sức khỏe cho Thùy Trang. Không còn trong kỳ trăng mật, anh không thể liên tục làm tình với nàng vài lần trong một ngày được. Dù Minh Tùng vẫn muốn như thế mỗi đêm sau giờ làm việc, nhưng Thùy Trang tối ngủ không đủ giấc hôm sau lại dậy sớm rất mệt mỏi.
Minh Tùng vốn đã ở riêng từ hai năm trước. Anh có một căn hộ chung cư Khu cao cấp khá đắt tiền ở trung tâm thành phố. Từ ngày có Thùy Trang về chung nhà, cuộc sống anh thay đổi rất nhiều. Nàng thu dọn mọi thứ rất gọn gàng ngăn nắp, chỗ nào cho thứ gì đều không thừa không thiếu. Thùy Trang lái xe máy rất yếu, vì thế trước đây bố nàng mới đưa rước mỗi ngày. Và trách nhiệm đó bây giờ giao qua cho Minh Tùng. Trường tiểu học Hưng Đạo Thùy Trang dạy cũng không xa nơi anh làm, chuyện đưa rước nàng lại càng nằm trong ý nguyện của anh. Và thế là trước cổng trường mỗi ngày trong đám đông phụ huynh đón con đi học về xuất hiện thêm một chiếc Mazda màu xanh dương của Minh Tùng.
Và chiều thứ Sáu hôm nay cũng thế. Thùy Trang vừa mở cửa xe bên lái phụ, vén tà áo dài bước lên xe liền ngạc nhiên thấy một bó hoa hồng đỏ xuất hiện trước mặt.
– Kỷ niệm một tháng ngày cưới… – Minh Tùng tươi cười nói.
– Phì… Hi hi… Chồng đáng yêu quá…
Thùy Trang ôm bó hoa vào lòng, chồm qua thưởng cho anh một nụ hôn. Nhưng vừa chạm môi anh, nàng liền giật thót lùi lại:
– Đi thôi… phụ huynh mà nhìn thấy phê bình đấy…
– Ha ha… đi ngay.
Minh Tùng cho xe chậm rãi tiến ra giữa làn đường rồi lướt đi. Anh từng nghĩ đổi công việc khác cho Thùy Trang nhưng nàng thích dạy học. Dĩ nhiên là anh tôn trọng ý kiến nàng. Quả thật, khi anh nghĩ lại Thùy Trang trong môi trường đó sẽ an toàn hơn. Một phụ nữ nhan sắc nổi trội như nàng không nên dấn thân vào chốn văn phòng phức tạp nhiều góc khuất.
Bản thân Minh Tùng cũng biết trong công ty mình không ít mối tình vụng trộm diễn ra giữa cả đàn ông và phụ nữ đều đã có gia đình riêng. Dù định hướng Minh Tùng dành cho Thuỳ Trang còn vượt xa vài thứ lén lút vụng trộm ở công ty anh. Nhưng mỗi bước nàng đi, từng người đàn ông nàng ân ái phải có sự giám sát và cho phép của anh. Minh Tùng sẽ là ngọn hải đăng soi sáng để con thuyền của nàng không bao giờ lạc lối. Mãi mãi là như vậy.
– Anh đi đâu vậy?! – Thùy Trang ngạc nhiên hỏi.
– Hôm nay là ngày kỷ niệm. Anh muốn hai đứa mình đi ăn ngoài, rồi đi xem phim… hoặc đi đâu đó tùy em thích.
– Lại phung phí tiền… – Thùy Trang ngã đầu lên vai Minh Tùng giọng nhõng nhẽo nói – Mà em muốn về nhà thay đồ… bộ áo dài này nóng quá… còn phải tắm nữa… Cả một ngày… vừa mệt vừa dơ…
– À… cái đó anh cũng tính xong cho em rồi…
– Anh tính cái gì?!
– Lát em sẽ biết thôi… hắc hắc…
Mười phút sau, Thùy Trang nắm chặt tay Minh Tùng líu ríu bước vào một trung tâm massage cao cấp. Lần đầu đến một nơi ăn chơi thư giãn như vậy, gương mặt nàng đỏ ửng cúi gằm vì xấu hổ đáng yêu đến chết người. Minh Tùng tay cầm theo một túi đồ, mang theo Thùy Trang đi vào thang máy.
– Anh cũng biết những nơi như thế này sao?! – Cửa thang máy vừa đóng lại Thùy Trang liền hỏi tội anh.
– Không. Anh mới đến lần đầu đấy…
Minh Tùng cũng không nói dối. Đây là mách bài của các anh lớn trong công ty. Nơi này hoạt động lành mạnh lại có phòng riêng cho cặp đôi.
– Anh mang theo cái gì vậy? – Thùy Trang chỉ cái túi trên tay anh.
– Đồ của em đấy… Nhưng chưa xem được lát em thay đồ anh sẽ đưa…
– Thần thần bí bí… – Thùy Trang bĩu môi nhưng ánh mắt vẫn tò mò nhìn.
Lên đến tầng sáu thì có một nữ phục vụ đứng sẵn chờ đợi. Cô ta dẫn hai người đi đến gian phòng Vip dành cho cặp đôi ở cuối hành lang. Khi Minh Tùng và Thùy Trang bước vào, trong không khí đã thoang thoảng mùi thảo dược khá dễ chịu. Bên trong là một bồn gỗ lớn đã có sẵn nước thảo dược bốc khói. Trong góc là phòng một xông hơi hai người, kế bên là phòng tắm đứng bằng kính. Giữa phòng sau hai tấm màn là hai chiếc giường massage.
– Anh chị tắm qua trước rồi ngâm mình vào bồn thảo dược… Nhân viên phục vụ sẽ lên sau hai mươi phút ạ.
– Ok cảm ơn em…
Cô gái phục vụ vừa đi ra ngoài, Thùy Trang đã nhào qua cắn Minh Tùng một cái đau điếng.
– Ây da… đau chết người… – Minh Tùng nhăn nhó xoa xoa cánh tay còn một dấu răng tròn xoe.
– Cho anh chết luôn… Hừ hừ… – Thùy Trang khoanh tay, thở phì phì giận dỗi.
– Ha ha… vợ đừng giận mà. Anh muốn em thư giãn thoải mái một chút thôi…
– Em thấy anh thư giãn thì có… hừ…
Thùy Trang làm mặt giận nhưng khi Minh Tùng cởi áo dài cho nàng, nàng vẫn không tránh né. Thùy Trang mặc áo dài rất kín đáo. Vải quần và áo không bao giờ quá mỏng. Ngoài bộ đồ lót trong nàng còn mặc thêm một chiếc áo lót mỏng ôm sát người. Minh Tùng thấy làn da nàng hằng sâu ửng đỏ dưới dây áo lót thít chặt thường xót hôn nhẹ lên nó. Thùy Trang nén cười vẫn để cho anh hôn quanh lưng mình rồi úp mặt vào giữa hai bầu vú nàng mà hít hà…
– Em dơ lắm…
– Không. Mùi mồ hôi của em cũng thơm mà… Anh rất thích. – Minh Tùng hít hà rồi hôn nhẹ lên đầu nhũ hoa đỏ hồng của nàng.
– Hi hi… Miệng lưỡi ngọt lịm… đáng ghét…
Thùy Trang bật cười, mặt ửng đỏ. Nàng kéo anh thẳng người lên bắt đầu cởi áo ra cho anh. Đến lúc nàng kéo chiếc quần lót của anh xuống, dương vật anh đã nửa cứng đung đưa trước gương mặt đỏ ửng của nàng.
– Anh cứ như thế cả ngày sao? – Thùy Trang liếc yêu anh một cái.
– Không có đâu. Chỉ khi gặp em nó mới như vậy ah… – Minh Tùng nhe răng cười toe toét.
– Nó cũng đáng ghét như anh vậy…
– Ha ha… Mình đi tắm đi…
Minh Tùng và Thùy Trang bước vào phòng tắm đôi. Hệ thống phun nước trên trần phủ rộng hết chiều ngang buồng kính nên cả hai người đều đứng dưới những tia nước ấm áp dễ chịu. Minh Tùng dùng sữa tắm thoa đều lên hai bầu vú căng tròn tuyệt đẹp của Thùy Trang. Nàng cũng chà sát cơ thể cho anh… Một tháng nay hai người tắm chung với nhau đã thành thói quen, không nhất thiết phải phát sinh ân ái, chỉ vuốt ve nhau cũng đủ vui vẻ hạnh phúc rồi. Nói thì nói thế thôi, gần như chín trên mười lần Minh Tùng cũng sẽ chủ động khiêu khích làm Thùy Trang không cách nào trốn tránh.
– Hôm nay anh nhận được email của một người… không ngờ tới. – Minh Tùng nói, anh vòng tay ôm sát cơ thể Thùy Trang vào người.
– Là ai? – Nàng quay lại nhìn anh hỏi.
– Michael… Mike. Từ Boracay. – Minh Tùng cười nói nhỏ vào tai nàng.
– Mike khỏe rồi sao?! – Thùy Trang vui vẻ reo lên.
– Ừ. Anh ta kể mình bị một loại khuẩn độc sinh trưởng trên san hô làm nhiễm trùng máu. Bác sĩ bảo anh ta rất may mắn, vì thân nhiệt hạ thêm 2 độ C nữa sẽ không thể cứu chữa… Anh ta cảm ơn rất nhiều về những gì chúng ta đã làm… Còn đề nghị gửi lại toàn bộ số tiền mà chúng ta đã thanh toán cho resort Seven Seas…
– Anh đã từ chối. – Minh Tùng nhìn Thùy Trang tủm tỉm cười.
– Ừm… Anh nên từ chối. Mà tại sao nhìn em cười như vậy?! – Nàng thoáng đỏ mặt nhìn lên anh.
– Vì sao anh cười sao?! Vì anh và em đều không kể cho ai nghe chuyện xảy ra đêm đó… Tại sao anh ta biết chúng ta đã giúp đỡ chứ?!
– Làm sao em biết được?! – Thùy Trang mặt đỏ ửng gay gắt, cúi đầu nói.
– Có chuyện gì xảy ra lúc anh ngủ sao?! – Minh Tùng siết chặt vòng eo nhỏ của Thùy Trang, nhìn xuống gương mặt xinh đẹp ửng đỏ của nàng.
– Không có… – Thùy Trang ngượng ngùng cúi đầu nói ấp úng làm tim Minh Tùng nhảy loạn lên.
– Thật sự là không có?!
Thùy Trang nhìn vẻ mặt căng thẳng sắp bùng nổ của Minh Tùng, ánh mắt nàng lại lóe lên tia vui vẻ:
– Anh có cảm thấy mình rất mâu thuẫn không?
– Làm sao anh mâu thuẫn? – Minh Tùng ngạc nhiên hỏi.
– Anh thích nhìn em… không mặc gì ngủ trong vòng tay người đàn ông khác… – Thuỳ Trang nói đến đây gương mặt cũng đỏ ửng ngượng ngùng. – Trong khi đó anh lại nghi ngờ, ghen tuông còn không phải mâu thuẫn sao?
Lời nói bất ngờ của Thùy Trang làm Minh Trọng có chút ngẩn ra. Nàng để anh đứng đó tự hỏi mình, bước ra ngoài buồng tắm. Minh Tùng nhìn nàng toàn thân trần truồng nhẹ nhàng bước qua thùng gỗ, ngồi xuống. Anh cũng vội bước ra, bước vào bồn nước thuốc. Nước dâng lên cao đến ngực hai người.
– Anh… anh thích nhưng với điều kiện anh phải được tham gia hoặc ít ra là chứng kiến… – Minh Tùng kéo nàng vào lòng hơi ấp úng giải thích. – Nếu em làm việc đó sau lưng anh… nó có khác gì ngoại tình đâu.
– Anh muốn thấy… em làm tình với người đàn ông khác sao?
Thùy Trang rúc vào lòng Minh Tùng, hỏi khẽ. Dù đã sớm biết sở thích kỳ quái của anh… Dù đã tiêm nhiễm không ít những suy nghĩ lệch lạc của anh… Nhưng đây là lần đầu tiên nàng dám hỏi anh một câu hỏi trần trụi như vậy. Câu trả lời của anh sẽ như thế nào đây? Thùy Trang thấy trái tim mình đập nhanh hơn bao giờ hết.
– Anh… muốn.
Thấy cơ thể Thùy Trang chấn động căng cứng, Minh Tùng vội nói thêm vào.
– Nhưng không phải bất kỳ ai… Người đó phải xứng đáng với em…
“Người đó phải xứng đáng với em…” Lời nói của anh cứ ong ong vang lên trong tai Thùy Trang. Cơ thể nàng thoáng run rẩy nhìn lên anh, bờ môi nàng mấp máy lại không nói ra được lời nào. “Người xứng đáng” đối với nàng cả cuộc đời này chỉ có anh. Người nàng trao cả trái tim yêu thương không thay đổi. Nhưng nhận thấy sự chờ mong thiết tha trong mắt Minh Tùng, tất cả lời nàng muốn nói đều nuốt ngược vào trong.
– Anh thấy em… em cũng thích mà… phải không?
– Em…
Thùy Trang ấp úng, khẽ gật đầu. Nàng thừa nhận những trải nghiệm bên anh làm nàng thích thú. Nàng cũng thừa nhận đêm trong hang động đó nằm trên người Mike nàng cũng tự suy nghĩ rồi ẩm ướt bản thân mình. Nhưng, đó không phải là phản ứng tự nhiên của cơ thể sao?
– Anh… anh không sợ vì em sa ngã mà tình yêu của anh thay đổi sao?
Nghe câu hỏi của Thùy Trang cả người Minh Tùng chấn động. Anh nhìn xuống đôi mắt ngơ ngác thất thần của nàng lòng chợt dâng lên cảm giác đau xót vô hạn. Nhưng cảm giác đó chỉ nhen nhóm liền bị những suy nghĩ dơ bẩn trong đầu anh dập tắt. Anh muốn khẳng định với nàng tình yêu của anh sẽ không thay đổi. Nhưng… chính anh biết mình cũng không hoàn toàn tin tưởng câu trả lời đó. Minh Tùng nuốt nước miếng nhận ra cổ họng mình khô khan. Anh kéo Thùy Trang vào lòng, thì thầm bên tai nàng:
– Anh quả thật cũng không hiểu nổi bản thân mình. Anh biết mình đang chơi một trò mạo hiểm, lại không cách nào cưỡng lại được… Nhưng anh không muốn hy sinh em vì bất cứ lý do gì trên đời… Nếu em không thích…
Minh Tùng ngừng lại không nói tiếp vì anh thấy Thùy Trang hai mắt ửng đỏ. Nàng khẽ lắc đầu, giọng yếu ớt nói:
– Em yêu tất cả những gì anh yêu. Em cũng thích tất cả thứ gì anh thích… Vì em là của anh.
Nàng kéo hai tay anh đặt lên ngực mình để anh vuốt ve mơn trớn, hơi thở nàng có chút mê man nhìn lên anh.
– Em muốn được ở cùng anh… dù phải trả giá thế nào… em vẫn chấp nhận. – Thùy Trang dụi mặt vào cổ anh thủ thỉ. – Nhưng anh phải hứa với em… mãi mãi không được buông tay em. Em không muốn mình lạc lối không còn đường về… Cuộc đời này em chỉ muốn làm vợ của anh.
– Anh hứa…
Minh Tùng hôn xuống đôi môi mềm mại hé mở của nàng, lưỡi hai người cuốn vào nhau say mê. Hai tay anh xoa nắn hai bầu vú căng tròn làm cơ thể nàng căng cứng, hổn hển…
“Cộc… cộc…” Có tiếng gõ cửa, cánh cửa hé mở kèm theo một giọng nói nhẹ nhàng.
“Xin lỗi anh chị. Chúng tôi vào được không ạ!”
– Ok. Vào đi em… – Minh Tùng nói.
Khi cánh cửa mở ra, Thùy Trang cũng quay đầu nhìn lại. Người bước vào đầu tiên là một cô gái mặc đồng phục màu hồng nhạt. Nhưng người phía sau cô gái ấy lại làm Thùy Trang sửng sốt…
– Anh ta… anh ta làm gì ở đây?! – Nàng tay che ngực quay qua Minh Tùng hỏi.
– Dĩ nhiên rồi. Cô gái đó là cho anh… Còn anh ta là người phục vụ em… – Minh Tùng cười tủm tỉm nói.
– Nhưng mà… em không mặc gì… – Thùy Trang mặt đỏ ửng níu chặt anh, nép người phía sau.
– Không sao đâu chị yên tâm… Chúng tôi là người khiếm thị… không thấy gì cả. – Cô gái phục vụ mỉm cười bước lại bên cạnh bồn, nói.
Thùy Trang chưa hết căng thẳng nàng quan sát người thanh niên đi phía sau cô gái. Anh ta chạc hai mươi, dáng người cao ráo bình thường. Đôi mắt vẫn mở tròn nhưng dường như có một lớp mây phủ mờ đục.
– Em yên tâm chưa?! Ha ha… – Minh Tùng đứng lên khỏi bồn, nhận lấy chiếc khăn tắm của cô gái đưa tới.
Anh đưa tay về phía Thùy Trang, nàng thoáng e ngại nhìn người thanh niên đứng ngay bên cạnh, vẫn nắm lấy tay anh. Nàng đứng lên, làn nước rơi xuống để lộ ra một thân hình trần truồng tuyệt mỹ. Thùy Trang mặt đỏ ửng nhìn sang phát hiện người thanh niên kia hoàn toàn không nhìn về phía nàng. Cảm giác ngượng ngùng đỡ hơn một chút, nàng lén nhéo Minh Tùng một cái khi anh nhẹ nhàng lau khô cơ thể cho nàng. Anh nhìn lên nàng mỉm cười nói:
– Em sẽ quen thôi… Âm dương hòa hợp… Không ai massage cùng giới tính cả.
Nhìn vẻ lúng túng xấu hổ của Thùy Trang, Minh Tùng cười nháy mắt với nàng. Anh bước ra khỏi bồn tắm rồi đi thẳng về phía chiếc giường bên ngoài. Cô gái kia cũng đi theo anh. Thùy Trang còn đứng trong bồn, toàn thân trần truồng bên cạnh một người thanh niên vừa lúng túng vừa xấu hổ chỉ muốn độn thổ.
– Mời chị… – Người thanh niên kia chợt đưa tay về phía Thùy Trang.
Nàng mím môi nhìn về phía Minh Tùng, rồi đặt tay lên cho anh ta đỡ mình bước ra ngoài. Thùy Trang ngượng đỏ mặt líu ríu bước nhanh đến chiếc giường đơn nhỏ. Trên giường đã trải một tấm khăn trắng, phía đầu còn có một lỗ trống để úp mặt vào. Người thanh niên bước lại sau lưng Thùy Trang, kéo tấm màn phủ kín lại bốn phía…
– Chị nằm sấp lên đi…
Lúc này phía bên Minh Tùng cảnh tượng có chút yên tĩnh. Anh nằm ngửa trên giường, tấm khăn che ngang qua hạ thể. Cô gái kia thầm lặng ngồi cuối giường massage chân cho anh. Hai tay Minh Tùng đang cầm điện thoại lên chăm chú nhìn. Hình ảnh trên màn hình điện thoại không ngờ là cảnh tượng của buồng bên cạnh. Thùy Trang nằm sấp trên giường hai cánh tay buông thõng, toàn thân chỉ che một tấm khăn mỏng ngang bờ mông.
Người thanh niên kia đang nhẹ nhàng xoa bóp hai bắp đùi của nàng… Ánh mắt anh ta lúc ngẩng lên lúc cúi xuống như cảm nhận sự co giãn của da thịt nàng. Minh Tùng quan sát theo bàn tay của anh ta. Những ngón tay điêu luyện xoa bóp từ bắp lên đến nhượng chân rồi phần đùi non. Những ngón tay đó cứ nhào nặn liên tục lên phần da thịt mịn màng bên trong đùi của Thùy Trang. Càng tiến càng sâu đến gần mép khăn tắm nhỏ che phủ bờ mông của nàng. Tim Minh Tùng đập nhanh anh có thể tưởng tượng những ngón tay đã gần chạm vào hai mép âm hộ mềm mại của nàng. Thùy Trang bắt đầu căng thẳng, cánh tay nàng buông thõng bên cạnh mấy lần định đưa lên ngăn cản lại kìm nén lại được. Khi tay người thanh niên sắp chạm đến vị trí mẫn cảm của Thùy Trang, anh ta chợt ngừng lại, đổi sang chân bên trái. Lại tiếp tục quá trình đó.
Minh Tùng thầm mỉm cười. Thùy Trang vẫn là một người phụ nữ e thẹn nhút nhát. Anh cất điện thoại đi, rồi lật người nằm sấp xuống. Cô gái khiếm thị hiểu ý bước lên phía trước bắt đầu massage lưng cho anh.
Mười phút, hai mươi phút trôi qua trong bình lặng. Hai gian rèm kéo kín chỉ phát ra âm thanh da thịt nhào nặn và hơi thở nhẹ nhàng sảng khoái.
– Chị nằm ngửa ra đi…
Nghe câu nói đó, cũng là giây phút thư giãn của Minh Tùng chấm dứt. Anh vội rút điện thoại ra, vòng tay bên dưới lỗ hổng trên nệm để quan sát. Cảnh tượng bên kia được thu vào bằng một cái camera nhỏ do chính anh kẹp trên dây giăng rèm.
Lúc này Thùy Trang lật người nằm ngửa ra, gương mặt xinh đẹp đã đỏ ửng, hai mắt nhắm chặt im thin thít. Tấm khăn mỏng được người thanh niên che phủ ngang hạ thể nàng. Nhưng ngực nàng lại phơi bày ra không có gì che đậy. Người thanh niên đứng phía trên đầu Thùy Trang bắt đầu massage hai bờ vai. Bàn tay anh ta mạnh mẽ làm hàng lông mày nàng lúc nhíu lại lúc giãn ra thoải mái. Nhưng khi hai bàn tay kia càng tiến sâu xuống ngực, cả người nàng căng thẳng mở choàng hai mắt.
Gương mặt Thùy Trang đỏ ửng nhìn người thanh niên đang chồm qua mặt mình. Trước Minh Tùng, Thùy Trang cũng từng cho phép hai người bạn trai trước âu yếm ngực nàng. Nhưng đó là những người nàng có cảm tình. Nàng chưa bao giờ để một người lạ mặt chạm vào cơ thể mình như vậy. Nhưng Thùy Trang ngạc nhiên phát hiện ngoài sự ngượng ngùng xấu hổ ban đầu thì cảm giác anh ta mang cho nàng lại vô cùng dễ chịu thoải mái. Bàn tay anh ta ấm áp mềm mại không ngừng xoa nắn quanh viền ngoài hai bầu vú căng tròn của nàng. Những ngón tay nhẹ nhàng bài bản dịch chuyển quanh hai khối thịt mềm mại tròn trịa làm cơ thể nàng nóng lên dần. Thùy Trang khép hờ hai mắt dõi theo những ngón tay thon dài của anh ta di chuyển mỗi lúc càng gần lên cao.
Minh Tùng bên này cả người cũng căng thẳng nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại. Anh thấy rõ hơi thở Thùy Trang nặng nề gấp gáp. Hai tay nàng bấu vào cạnh giường, bầu vú căng tròn của nàng phập phồng lên xuống khi những ngón tay điệu nghệ của anh ta tiến dần lên vị trí cao nhất của hai ngọn đồi. Nhưng những ngón tay đó như có mắt, chỉ còn vài ly là chạm đến hai núm vú của nàng, lại rụt về chuyển dần xuống dưới.
Thùy Trang nhắm mắt lại hơi thở dịu đi nhưng trong lòng có gì đó hụt hẫng. Nàng cũng không hiểu được chính mình. Nàng là sợ hãi hay chờ mong anh ta chạm đến nơi nhạy cảm nhất trên ngực mình. Bất chợt không cho Thùy Trang chuẩn bị trước hai núm vú nàng bao trùm bởi sự ấm áp, rồi một cảm giác nhột nhạt day dứt lan truyền cả cơ thể làm nàng bật rên khẽ…
– Ư…