Cô giáo bướng bỉnh và tên lái xe cứng đầu
Chương 53
Không hiểu cái nề nếp quy tắc ở cái xóm trọ này như nào, bà Tâm bà thông báo ra sao mà chỉ mới chớp mắt đó mà đến khi tôi đi ra đã thấy tập trung đông đủ, ai ngồi vị trí nấy, mọi thứ như đã được chuẩn bị sẵn từ bao giờ… cả tôi là 17 người, vì khi đi ra thì thấy ngồi 2 bên đều nhau bên 8 người rồi, sân bãi ngay trung tâm giữa 2 dãy phòng… lúc trước nghe bảo có phòng 3 4 người tôi nghĩ phải đông lắm hóa ra cũng không bao nhiêu… nhìn qua thì thấy 2 nồi lẩu, vài phần nem nướng với rau ria gì đấy không rõ lắm, vì tôi không ăn được rau sống nên không quan tâm lắm… với lặt vặt gì nưã tôi không nhớ nữa, lâu lắm rồi… nước ngọt thì la liệt đủ thứ, đã thế còn thêm thùng tôi vác về nữa nên nhìn giống như tiệc của mấy đứa con gái, mà cũng có khác bao nhiêu, có 4 mống con trai còn lại gái hết à… phía bên 3 tên con trai kia liếc qua thấy có bịch riệu cỡ 1 lít, đặc biệt còn có cả cây đàn… vì mới đến nên hôm đó tôi không muốn thể hiện lắm thành ra không đụng đến cây đàn, đều nghe tên kia đánh nói thật là “như cứt”… nhiều lúc muốn lên tiếng cơ mà thôi, kệ!!!
– Òa… Rì rầm rì râm… – chả biết tụi nó nhao nhao rầm rì cái gì, có điều nhìn tôi như muốn soi từng cọng long vậy, hơi nhột…
– Đây, anh ngồi đây, trung tâm luôn nè… – bà Tâm vỗ tay xuống vị trí chỉ cho tôi ngồi… tôi nhìn xung quanh 1 lượt rồi gật đầu chào xong ngồi xuống…
– Mọi người trật tự, đây là nhân vật chính, tất cả im lặng nghe anh G nói đôi lời…
– Tôi chịu thôi, không biết nói gì… – tôi nói nhỏ…
– Nói gì cũng được, nhanh mọi người chờ…
– Chịu thật đó, ép tôi là tôi vào phòng giờ, ngại thật mà…
– Bó tay ông anh… thôi để em… em hèm!!!! Giới thiệu cả xóm, đây là anh G, vừa mới chuyển đến xóm chúng ta… anh G mắc bệnh về miệng nên không nói được, chị đại diện là trưởg xóm thay mặt phát biểu đôi lời… hoan hô!!
– Hoan hô… Hoan hô…!
– Tiếp tục, nhân vật chính không chịu phát biểu nên mặc định bữa liên hoan hôm nay ông mời trọn gói… miễn ý kiến… dô!!!! Mọi người cứ tự nhiên, ai đó không có miệng không ăn được kệ người ta hihihihihi!!!
Chậc, đúng năm 3 có khác, miệng mồm dữ… mà cũng không sao, cũng không đáng là bao hết, tôi lo được, cơ mà buổi liên hoan chào đón mình mà không nói chuyện cũng hơi kì, nên lâu lâu tôi cũng có nói đôi ba chuyện, ai hỏi han gì tôi vẫn trả lời, thỉnh thoảng có nâng ly lên mời mọi người cơ đều vẫn cái kiểu nói thỏ thẻ thẹn thùng giữa đám đông vậy, sau này thì siêu nhây rồi không nói… 3 tên kia cù tôi uống riệu nhưng đừng hòng, tôi giả chết cái đã… đàn tôi còn không thèm đánh nữa là hihihi…
Mọi người ngồi chơi hát hò rất vui vẻ, có giới thiệu tên tuổi nhưng hôm sau tôi lại quên hết à… về cái điều có lẽ mọi người cũng muốn biết là nhan sắc của tập đoàn cá xấu xóm trọ này thì tôi xin giới thiệu là tất cả đều trên mức trung bình, chả có con cá xấu nào… nhưng quá xinh thì không có, đại khái là sáng mở mắt tối đi ngủ nhìn đàn cá này cũng không đến nổi… bà Tâm có vẻ dẫn đầu đàn… gái Bảo Lộc Lâm Đồng!!! Nghe cái giọng ghét gì đâu… hôm đó mọi người hỏi tôi đang làm gì tôi kêu đang di học lấy chứng chỉ tiếng anh với tin để xin việc… ai cũng tin sái cổ, xem như tôi đã học xong ra trường, giờ chờ xin việc… hihi, thành ra cả xóm đều gọi tôi bằng anh hết… cho chết, ai bảo nhẹ dạ hihi…
Tàn cuộc mỗi người 1 tay lo dọn dẹp, tôi không biết làm gì nên nói ba câu cám ơn rồi chui vào phòng, bị bà Tâm kéo lại đòi nợ… khổ, đưa cả cái bóp cho bà bảo muốn lấy bao nhiêu lấy, chứ không nhẽ tôi hỏi bao nhiêu hay là đứng trả treo thì kì lắm… cuối cùng bà lấy có 100 bạc à… thôi thì bao nhiêu mà chả thế… mà không biết có phải bà thấy còn ít tiền mà lấy vậy không nữa, chứ tiền tôi ông già đưa tôi đang nhét trên va li đã lấy ra dùng bao nhiêu đâu… mà cũng kệ đi, chả quan tâm…
– Hôm nay anh vui không?
– Uh mọi người vui vẻ hòa đồng lắm… cám ơn mọi người nhé…
– Này, bà kia không lo thu dọn hả?
– Anh G là của em, chị đừng cơ hội nhá…
– Dời ơi, nhất cự li nhì tốc độ, đối diện phòng thì thế nào mà chả…
– Tụi mày có thôi đi không? Muốn thành sự thật không chị làm thệt cho tụi mày coi, hử????
Bà Tâm nóng mặt trả treo lại tụi kia đang nhao nhao trêu bà với tôi… tôi chả quan tâm đẩy cửa phòng rồi lủi vào mất tích… thay đồ rồi ngủ luôn chứ không ham hố gì game nữa… mọi chuyện cứ bt thế, sau nhiều người thấy tôi đi xe máy với cả áo quần gọn gàng thì có thắc mắc, tôi không nói gì chỉ miỉm cười bí hiểm thế thôi… ngày tôi đi học thì mang đồ củ, đi xe đạp… lên lớp cũng ngồi 1 góc nên cũng chả biết ai lại ai, cũng không ai chú ý đến tôi… về thì nhìn sáng sủa hẳn không có cùi cùi như khi đi học…
Thời gian đầu đang học đại cương nên tụi sinh viên cũng lười đi học, lớp chả có hôm nào kín hết… 1 hôm trở trời thế nào lớp đông lắm, gần như đầy đủ, tôi thì cũng cắm cúi học với nằm sấp gục mặt trên bàn thôi chứ không màng chuyện chính sự, ban cán sự lớp là ai cũng chả quan tâm… chuyện là nhận chỉ thị từ cấp trên mỗi lớp chuẩn bị tiết mục văn nghệ 20/11, giờ giải lao tụi cán sự tranh thủ phổ biến rồi bàn bạc hỏi han trưng cầu dân ý nên làm như nào… khi đó mới chú ý em bí thư, đậu má, đẹp vãi nhồng… sau này mới biết dân SG luôn… bàn bạc thì chả được gì, chỉ toàn tụi con trai cợt nhã trêu nhỏ bí thư, thấy gai con mắt tôi đứng dậy đi ra ngoài hút thuốc…
– Bạn kia, đề nghị bạn ngồi lại vì phong trào của lớp… – nhỏ bí thư thấy tôi đi ra liền giở giọng ra lệnh…
– Vớ vẫn! – Tôi vẫn bước đi… phong trào đéo gì chứ, tôi đâu có rảnh ngồi xem tụi nó trêu đùa nhau, chả ra gì, gai con mắt…
– Ê, không nghe lời cán sự hả mày? – 1 Thằng ngồi bàn đầu đứng dậy chắn lối đi của tôi…
– Tránh ra! – Tôi lườm mắt nói nhỏ nhẹ…
– A, cái thằng nông thôn quê mùa này, thích ngon không?
Nó đưa tay hất đuôi tóc của tôi… hồi đó tôi để tóc dài, mọi người biết Lâm Chí Khanh ngày xưa chứ?? Tôi để tóc như vậy đấy… dù dài nhưng khi nào toi cũng tém lại cho gọm gàng nên không hề luộm thuộm, cũng có lẽ cái đầu tóc với vẻ mặt sáng sủa của tôi nó trái ngược với trang phục tôi khoác trên người nên ấn tượng đập vào mắt có lẽ là sự coi thường khinh bỉ…
– Bỏ cái bàn tay bẩn của mày ra khỏi tao! – Tôi trợn mắt gừm giọng
– Đm thằng nhãi này…
Nó vòng tay tung 1 cú đấm móc vòng vào phía thái dương của tôi, vặt vãnh, ngay lập tức cánh tay trái tôi đưa lên gạt ngang vào cổ tay nó, đồng thời tay phải chụp vào đầu tóc nó trì xuống, bật mạnh người lên, 1 gối vào ngay cằm, nó ngã ngữa người ra theo đà tôi đang rơi xuống, 1 cùi chỏ tay phải vào giữa mặt nó, mọi người đoán được là gì rồi đấy, khỏi trình bày nhé… nó gần như bất tỉnh, nằm giãy dưới nền, cả lớp nháo nhào… chuyện xảy ra quá nhanh không ai có thể kịp can thiệp…
– Để xem mày làm gì được thằng nông thôn như tao nhé!!
Nói rồi tôi xuống lấy cặp rồi đi về luôn, không có học hành gì nữa… vài ánh mắt nhìn tôi vẻ ái ngại… tốt thôi, chả sao cả… có lẽ đến lúc vứt bỏ lớp vỏ bọc này ra được rồi!!! Ra đạp xe về, đến cái nơi hồi trước mua xe thanh lý lại, xong bắt taxi đi ăn cơm rồi về phòng luôn… đi ngang phòng 3 thằng thấy cửa mở, ghé đầu vào thấy đứa đàng chơi game đứa đánh đàn…
– Có nên thắt chặt tình cảm anh em không nhỉ???? – Vừa cười vừa nói với tụi nó… 3 thằng đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì…
– Đứa nào đi nhậu không??? Tôi hỏi tiếp…
– Có… có… ngu chi không nhậu… – cả 3 thằng nháo nhào…
– Qua phòng tao… chỉnh lại dây sol, hơi thấp đấy… – chỉ thằng đang chơi đàn, nó hơi giật mình…
– Ơ… dạ… qua tụi bây…
Tôi qua phòng trước, mở cửa phòng, để vậy luôn chứ không đóng lại nữa… mấy thằng lần đầu bước vào phòng tôi thì ngạc nhiên lắm… không phải vì chuyện đồ đạc, mà thực sự mà nói thì rất sạch sẽ và thơm, như phòng con gái ấy, có khi phòng con gái không được như phòng tôi ấy chứ… tính tôi sạch sẽ từ nhỏ nên luộm thuộm với dơ 1 chút là khó chịu lắm… dắt xe ra cho rộng rãi… từ nay hết kiếp đạp xe đạp rồi… phòng tôi phía dưới thì cũng không có gì nhiều nên rẩt rộng, tôi sinh hoạt trên gác là chính nên dưới khá thoáng… có mỗi cái tủ áo quần, cái tủ lạnh với cái bàn kê sát cửa số… khu vực nấu ăn thì gần cách biêtm rồi nên cũng không liên quan đến không gian…
3 thằng đi lui đi tới nhìn lui nhìn tới hít hà, … nhìn mặt tụi nó nghệt ra buồn cười vãi… móc bóp ra đếm 500 đưa cho 1 thằng, vứt chìa khóa xe bảo nó chở thêm thằng nữa đi mua đồ về nhậu, thích bia hay rượu gì tùy, mồi gì cũng được… bảo tụi nó mua thật nhiều uống cho đã đừng tiết kiệm… trước khi đi nói với tụi nó từ nay xưng mày tao cấm gọi tôi là anh… tụi nó ngạc nhiên lắm, nhưng tôi bắt vậy rồi nói lát về kể cho lí do vì sao thì tụi nó ok ậm ừ xách xe đi…
– Đi cẩn thận xước xe tao tao chôn sống đi đấy…
– Đm tao biết rồi…
– Thằng mất dạy, dám mày tao với anh G hả??? Hỗn hào… – bà Tâm đâu xuất hiện xách tai thằng kia…
– Úi, tha cho em, nó bắt em phải xưng mày tao không được kêu anh không nó đánh em… em thề…
– Thật không???
– Thật mà, chị vào hỏi là biết… ui da…
– Có đúng như nó nói không anh G… – Òa, phòng anh thơm thế…
– Có muốn vào chơi không?
– Dạ có hihi… ây da, có tủ lạnh nữa thích thế… òa… này này, anh không nấu ăn sao đồ nấu ăn lại nhiều thế này…
– Sắm để vậy có em nào thương thì về nấu cho anh ăn thôi!!
– Cả máy giặt nữa nè… chả trách nhìn anh khi nào cũng lượt là…
– Chứ không phải nhìn quê mùa lắm hả??? – Nhớ lại câu nói của thằng chó hồi nãy nên tôi hỏi…
– Không hiểu sao nhìn thì vậy chứ không hề có cảm giác đó à, nhất là đi lướt qua anh lúc nào cũng nghe thấy mùi gì thơm lắm…
– Mùi rắm đấy, … ha ha… à, em đi các phòng khác mời mọi người dùm anh, ai rảnh ghé chơi cho vui, lâu nay anh khép kín quá, giờ nghĩ lại rồi, phải hòa đồng với mọi người mới được, giúp anh nhá…
– Ok anh hihi!!! Em đi liền…