Cô giáo Phương - Quyển 2

Chương 22



Phần 22

Kết thúc hiệp một với hai thằng tù đầu tiên, Phương đờ đẫn cả người, nằm xải lai cho cả đám tù xung quanh bu lại, bình phẩm:

– Đu má… hai thằng này bữa nay chơi nghệ sĩ ghê bây…

– Mới dạo đầu thôi mà chịch em bấy bá luôn rồi nè…

Rồi có thằng tinh ý nhận ra:

– Chắc nhờ hơi men… chứ tụi nó bình thường mấy cái là xịt từa lưa rồi hà…

Hai thằng nằm cạnh bên Phương cũng chịu khó khen ngợi cô:

– Bữa nay chịch em tuyệt vời tụi bây ơi. Hôm qua gấp gáp quá nên chơi đéo sướng con mẹ gì hết. Bữa nay mới thoải mái nà… Mẹ ơi, con cu tao như muốn nghẹt ra trong lồn em luôn vậy.

– Đúng đó. Em tuyệt lắm. Chịch sướng cả cặc tao luôn.

Hai thằng vừa nói xong thì nhổm dậy. Một thằng ở ngoài chờ sẵn chắc nãy giờ rồi, vội lao vào ngồi giữa hai chân đang xải lai của Phương:

– Tụi bây xong rồi thì tới tao… má… nãy giờ chờ nứng muốn chết luôn…

Hai thằng vừa chịch xong thấy vậy vội can:

– Ê mày… từ từ đã… dù sao cũng để em thở một chút chứ… mệt muốn đứt hơi luôn hà…

Cả đám xung quanh chả dám ho he gì, hắn nhìn Phương. Tuy nhiên, trái với suy nghĩ của hai thằng vừa xong, cô mỉm cười nói:

– Hổng cần đâu mấy anh… em… em chịu được mà…

Lời nói ỏn ẻn của Phương làm hai thằng mới chịch cô xong tròn xoe mắt. Cả hai không biết nói gì chỉ biết ra dấu tay khâm phục cô thôi. Thằng ngồi sẵn giữa háng cô cười ha hả bảo:

– Úi cha, tao thích rồi nhen. Em yên tâm đi… anh chịch sướng cũng không thua gì hai thằng kia đâu. Em cứ nằm yên đó hưởng nha…

Nói rồi tên tù này dùng sức banh chân Phương rộng ra. Tay hắn mân mê dương vật cứng ngắc nãy giờ. Thằng này cây hàng cũng bốc mùi không thua gì hai thằng kia. Phương nhắm mắt lại quay đi một cái là cây hàng chui tọt vào lồn cô. Phương rú lên một tiếng đón nhận dương vật thứ ba trong đêm dài chinh chiến. Thằng này quen hơi rồi nên chịch mạnh lắm, nắc nhanh kinh khủng vào lồn Phương.

Hắn nói đúng, lần này chịch với hắn Phương cũng nghỉ ngơi một xí. Cô có dịp quay lên rờ rẫm ngực, bình phẩm thân hình hắn cùng đàn em của hắn. Hàng của hắn có vẻ khá to và tròn. Khổng biết hôm qua lúc Phương bị hiếp có hắn hay không, sao mà cô chẳng chút ấn tượng gì với cái của nợ của hắn. Hắn chịch cũng dai, lại thêm hơi rượu nữa nên không dễ dàng gì xuất tinh.

Lúc này đám tù chia làm hai, một nhóm quay sang tiếp tục nhậu, nhóm còn lại vừa xem phim heo sống, vừa chờ tới lượt. Thằng này cục mịch, vừa chịch vừa bóp, vừa hun Phương. Lúc đầu hắn bóp vú Phương cũng khá mạnh, sau thấy cô la đau, đám xung quanh cũng nhao nhao lên nên hắn mới nhẹ tay lại. Lúc hắn chịu khó nhẹ tay thì Phương thoải mái hơn.

Cô thả lỏng người ra để mặc hắn làm gì thì làm. Một lúc sau, theo tự nhiên, Phương co giật mép lồn, ban đầu là từ từ, nhưng rồi nhanh dần và bắt đầu phù hợp với nhịp nhấp của tên tù. Khi lồn cô co thật chặt, hắn bắt đầu thấy sướng. Thằng cục mịch này rít lên liên tục, hẳn rút dương vật thoát ra ngoài hẳn rồi lại dùng hết sức đâm vào thật mạnh. Tiếng thịt va chạm nhau nghe bập bập điên cuồng và Phương lại nấc lên và nước lồn chảy dài trong âm môn.

Tên tù bặm trợn rú lên như sói tru. Hắn đổ phập người lên Phương, bắn tinh liên lục vào lồn cô. Hắn rên rỉ liên hồi và miệng lầm bầm:

– Con đĩ mẹ nó sướng quá… sướng quá…

Sau khi con cu hắn xìu hẳn, hắn rút ra rời khỏi người Phương với vẻ thỏa mãn lắm. Hắn hỏi cô:

– Sao hả em? Sướng không…

Mắt Phương muốn lộn tròng, đầu ngoặc sang một bên không trả lời. Lồn cô đỏ chạch, tinh dịch trào ra, hai chân chàng hãng không khép lại được. Lần tiếp theo chẳng thằng nào thèm hỏi han cô gì nữa hết, cả đám có vẻ chịu đựng quá lâu khi làm khán giả rồi nên thằng cu to kia vừa xong lập tức cùng nhảy bổ vào Phương, không phân chia lịch sự gì nữa hết.

Nãy Phương có nói, rồi tụi nó cũng có hứa nhưng xem chừng giờ lời hứa gió bay rồi, cả đám nhào vô Phương cùng một lúc chả khác chi lúc hãm hiếp cô hôm qua vậy. Nhưng nói nào ngay, lần này cũng khác chút chút, tụi nó không chụp giật, bấu bóp thô bạo nữa, mà làm tình cũng tương đối nhẹ nhàng. Cô nhắm chặt mắt lại nằm xãi lai giữa nhà nhưng cơ thể vẫn cảm nhận được những cây hàng cứng, nóng đang tìm cách len lỏi vào mọi ngóc ngách cơ thể mình.

Tiếp theo Phương ước chừng có năm hay sáu thằng cùng chịch cô gì đó. Hai thằng bắt chước cặp đầu tiên cùng lúc vừa chọt vào lồn vừa chọt vào đít Phương như lúc đầu. Thật sự cũng may là trong quá khứ Phương từng thử chơi qua cái kiểu này rồi nên không sao, chứ thử hỏi chưa chơi bao giờ, lỗ đít còn hẹp mà bị tụi này banh ra thô bạo như vậy, chắc đau chết luôn.

Cặp này tụi nó chịch không dai bằng cặp đầu, thằng đút hàng vào lỗ nhị của Phương xuất tinh hơi nhanh, nãy giờ chơi thì có thằng này có vẻ yếu nhất nè. Hắn vừa xong thì một thằng khác ngồi lên và thay vào chỗ trống một cái ót ngọt xớt. Ai thằng cùng chịch, nắc ra vào người cô liên tục, tiếng ọp ẹp của nước nhờn và ma sát vang lên khắp căn nhà vắng. Tui nó cũng phân chia, 50% lo chịch, 50% lo nhậu, thay phiên nhau, giữa tiếng rên la sung sướng của Phương là những tiếng “dzô dzô” hào hứng của chúng.

Dù cố gắng tỏ ra lịch sự đến thế nào, tụi tù này chung quy vẫn là đám du côn đầu đường xó chợ. Mỗi thằng trong số tụi nó vào đây ở thì chắc đã từng làm chuyện gì xấu xa lắm. Phương nghi nghi trong số tụi này dám có đứa đang đi tù vì tội hiếp dâm chứ chẳng chơi. Tụi này chịch gái thô tục, chẳng ra vẻ thương hoa tiếc ngọc gì cả. Hai thằng chơi song song lỗ đít và lồn Phương vừa xuất xong, các lỗ còn nhầy nhụa nhiễu nhão ra chưa hết nên tụi nó mới ngưng chút xíu.

Một thằng thấy vậy liền nhảy lên chỗ ngực Phương và tìm cách đút hàng vào miệng Phương. Lần này cô đã quá quen thuộc với cái mùi thôi thối kinh khủng của tụi nó rồi, nên bú liếm cho nó rất thoải mái. Hắn nhổm người cho toàn bộ vùng bẹn của hắn chổng ngược và đè lên hết trên miệng cô. Phương gần như là ngộp thở vì vùng lông cu của tên này che hết mũi cô. Dù Phương bú cho hắn rất ngoan, nhưng chắc do cái kiểu côn đồ quen thói, hắn vẫn dùng tay nắm lấy tóc Phương và điều khiển đầu cô chạy ra vào cu hắn. Phương thấm mệt nãy giờ, nhưng không biết sao, càng tiếp xúc với hàng họ của chúng, cô càng “can trường” hơn.

Có đứa thấy thằng này nắm đầu cô vậy thì rắn mắt vội la hắn:

– Ê mậy… làm nhẹ tay thôi… nắm đầu em kỳ vậy…

Hắn định nào lại can thì một thằng khác vừa chịch xong đã ngăn hắn lại nói:

– Kệ nó đi… em không sao đâu… mày đừng lo…

– Lo gì mà lo… nó làm vậy… em bị thương rồi lát sao đứa khác chơi được…

– Mày dốt lắm… nãy giờ coi mà chưa nhận ra nữa sao… con đĩ này là loại dâm ngầm… còn là loại thích bạo dâm nữa kìa… mày càng bạo tay… nó càng thích…

– Ghê vậy mậy?

– Xạo mày làm gì… không tin lại đây coi…

Hắn kéo thằng bạn lại chỗ lồn đang nghĩ xả hơi của Phương. Hắn thô bạo thọc ngón tay vào, móc cả đống tinh dịch trắng đục ra, thọc ngoáy, hắn nói:

– Thấy chưa… thằng kia nắm đầu nó vậy mà lồn còn ra nước quá chừng nè… yên tâm đi… nó không sao đâu… còn đang sướng nữa là đằng khác…

Thằng móc lồn Phương có vẻ tâm lý, mà hình như hắn cũng nói đúng. Nãy giờ chờ vài phút thì mấy thằng còn lại cũng nứng hết cỡ. Thấy hai vú cô tưng tưng, một thằng nhảy chồm lên bụng cô, ép hai vú Phương lại thật chặt rồi đút cu vào giữa khe ngực cô. Nước nhờn của hắn lập tức chảy ra và hai mép vú trở nên trơn trượt. Hắn bắt đầu nắc liên tục và hết sức dễ dàng. Thằng trên miệng, thằng ở vú bắt đầu thở phì phò và không ngừng rên vì sung sướng. Thằng ngoáy ngoáy lồn của Phương, ngoáy một hồi rồi ra dấu cho tụi còn lại:

– Nè… lồn sạch rồi nè… thằng nào chơi thì lẹ đi tụi bây…

Một thằng nhào lại, rút tay thằng này ra, rồi nắm chân Phương, nhét cu vào lồn, đu vũ bão. Ba thằng tuy không đồng bộ, có kẻ nhanh người chậm nhưng chúng đều chọt rất sâu và rất mạnh, khiến nhiều lúc Phương tưởng lồn mình như muốn toạc ra. Cảm giác đau đớn, nhưng cũng không phủ nhận là nó đê mê sao sao ấy. Phương mụ mị đầu óc, quên đi bản thân mình luôn tự lúc nào rồi.

Cả ba thằng lần lượt hét lên rồi bắn tinh. Ba cái vòi xịt tinh trùng, cái bắn vào miệng làm Phương ho sặc sụa, cái bắn lên tràn trề đầy ngực, chỉ có cái bắn vào lồn là xem chừng “sạch sẽ” hơn cả. Trong ba thằng thì thằng chịch vú Phương ra sau chót. Nãy giờ tay hắn bóp chặt hai vú Phương mạnh đến nỗi, đến lúc hắn bỏ tay ra thì cô thấy hơi nhoi nhói, không chừng hai vú bầm tím luôn rồi chứ chẳng chơi. Bắn tinh ra đầy ngực cô, hắn còn tiếp tục bóp và chà chà hai vú Phương qua lại với nhau cho đến tận khi con cu hắn teo lại chỉ còn nhỏ xíu.

Phương phê vô cùng, cơ thể rã rời. Bữa nay tụi này đứa nào đứa nấy chịch dai phải biết, quả nhiên có rượu vô thì tụi nó mần ghê thiệt. Không chỉ có tụi tù này mà bản thân Phương cũng chẳng ngờ đến có những lúc cô lại sa đọa đế thế. Cả nhóm tụi nó lúc này kéo nhau qua chỗ nhậu hết, để một mình Phương nằm trơ trọi. Phương thấy cả cơ thể mình vẫn còn âm ỉ trong cơn khoái lạc.

Nãy giờ mấy thằng kia lần lượt khám phá, rồi bắn tinh đầy những lỗ khả dĩ trên khắp cơ thể cô. Hết miệng mồm, đến ngực, lồn và cả lỗ đít của Phương, đâu đâu cũng nồng mùi tinh khí. Để yên cho Phương nằm chừng vài phút, một thằng mon men đi lại, nhưng không phải để chịch cô, mà lại lịch sự hỏi thăm cô:

– Sao rồi? Em ổn không… có thấy đau ở đâu không?

Phương nằm sải lai, mỉm cười, lắc lắc đầu với ý trả lời hắn là mình không sao cả. Hắn nói:

– Nãy giờ chắc em cũng mệt rồi… qua đây ngồi nghĩ… ăn chút gì với tụi anh cho lại sức nhé!

Nói xong, không để cô trả lời, hắn cúi xuống, đỡ Phương ngồi dậy. Choàng tay cô lên vai mình, hắn đỡ Phương lại ngồi chung với cả bọn quanh chỗ nhậu. Người Phương trơn nhợt, lúc bước đi tinh dịch còn nhảy nhiễu nhão khắp cơ thể. Đến giờ này khi ngồi lại chung với tụi tù, cả Phương và tụi đều dơ dáy như nhau hết cả. Tụi tù này có đứa mặc quần, có đứa thì trần truồng, chỉ có Phương là nude 100% thôi.

Nhìn cô bẩn thỉu dơ dáy vậy nhưng những đứa chưa chịch cô, vẫn ngắm nhìn cô với một vẻ thèm khát lắm. Phương địa thấy có mấy đứa cu cương lên cứng ngắc là biết rồi. Phương cũng có vẻ vẫn còn rất thèm khát như tụi kia, mặt cô vẫn đỏ lựng dù thân thể đã rã rời. Phương đặt đít ngồi xuống, thằng trần truồng ngồi cạnh cô đã choàng vai cô, hắn vồn vã hỏi thăm cô:

– Sao hả em… bữa nay tụi anh chơi được không?

Thằng khác nghe thế đáp luôn, khỏi chờ Phương nói:

– Thằng này hỏi hoài… hổng thấy em rên quá chừng sao… hỏi vậy mắc cỡ chết… con gái con nứa sao trả lời được. Phải không em?

Vừa nói hắn vừa hất hàm quay qua Phương, cô đỏ mặt, cúi xuống gật đầu, đáp nhẹ:

– Dạ…

– Hì hì… vậy thôi… mình nghĩ giải lao tý đi… cho đỡ mệt đã… lát tính sau… em ha?

– Dạ – Phương lại cúi xuống gật đầu.

– Em đói không? Ăn chút gì đi nha – Một đứa gần đó bốc miếng mồi rồi dí vào tay cô.

Phương lịch sự nhận lấy thức ăn của chúng. Cũng hơi đói đói, Phương bỏ miệng ăn ngay. Mồi của chúng nhậu không biết là thịt gì, Phương ăn thấy vị là lạ, chưa từng thử qua bao giờ. Lúc cô ăn, tụi nó tiếp tục cuộc nhậu. Một đứa cất tiếng hỏi cô:

– À… em ơi… em tên gì vậy? Ở đâu… giới thiệu tụi anh tý đi…

Nghe đến đây nhiều lúc muốn phì cười. Cái lũ tù này, chịch con gái người ta cho đã rồi giờ mới bày đặt hỏi thăm. Phương lễ phép đáp:

– Da, em tên Phương… em… em ở Thứ Mười Một đó anh…

– Trời… tụi anh tưởng em ở gần gần đây… ai ngờ xa vậy?

– Dạ cũng đâu xa đâu anh… em chạy xe máy tý là đến mà…

– Biết vậy… nhưng buổi tối, trời mưa trời gió…

Một thằng khác chen vào, nói:

– Thứ Mười Một cũng xa đó… giờ cũng khuya rồi… hay là em ở lại đây với tụi anh đêm nay đi… thủng thẳng sáng mai hẵng dìa…

Lời đề nghị của thằng này có vẻ trúng ý của tụi tù còn lại, nên lúc hắn vừa nói ra là cả bọn ồ lên, kêu “phải phải”. Cả bọn nhìn qua chờ cô trả lời. Phương ngập ngừng đáp:

– Thực ra thì… em ở có một mình. Mai cũng không có việc gì… nên… ở lại đây… cũng hổng sao… nhưng mà…

Một đứa hỏi:

– … nhưng nhị gì nữa em… có gì khó hả?

– Dạ… nhưng có mấy cái… Ở đây… em thấy đâu có chỗ ngủ đâu… với lại lúc nãy em đi xe máy lại đây… còn để ở ngoài lộ đó… để lâu… em sợ…

Mấy thằng khác nhao nhao lên:

– Lo gì em… xe cộ em để đâu cứ để yên đó… mai mà lỡ mất tụi anh đền cho…

Phương đoán tụi này ở tù mà có vẻ kinh tế cũng khá lắm, thấy hắn tuyên bố có vẻ mạnh miệng. Rồi thằng khác tiếp lời:

– Đúng đó… còn về chuyện chỗ ngủ… hi hì… em càng khéo lo… tụi mình ở đây… chơi là chủ yếu… chứ có ngủ ngơi gì đâu… phải không em?

Hắn nói vậy làm cả bọn cười phá lên. Thằng ở cạnh bên cô hỏi:

– Sao? Ý em sao?

Phương ra vẻ trầm ngâm, nhìn quanh cả đám có vẻ trông chờ mình trả lời. Cô lí nhí đáp:

– Dạ… thôi vậy cũng được… tùy mấy anh…

Cả đám reo lên hào hứng:

– Đu… được… ngon… công nhận em cũng chịu chơi ghê…

Không khí cuộc vui có phần náo nhiệt hơn dù Phương cũng rất ít nói. Để công bằng, sau khi hỏi han sơ sơ về cô, cả nhóm cũng lần lượt giới thiệu về mình cho cô biết. Cả đám tù lần lượt giới thiệu tên, nguyên quán, đồng thời có một phần không thể thiếu là giới thiệu về án tích của chúng, cái nguyên nhân mà khiến chúng phải ở đây. Bữa chiều qua, thú thực là Phương vẫn cảm giác sợ hãi đám tù tội này, nhưng hôm nay được tiếp xúc gần gũi đến vậy, cảm giác sợ hãi đó cũng vơi dần dần đi.

Án tích của cả đám nghe qua rất hãi hùng, cướp của, giết người, hãm hiếp… tội nào cũng có cả. Tuy vậy cả đám cũng nói với Phương rằng dù gây án thế nào, trong số bọn chúng đều có quy tắc. Ví dụ như án hãm hiếp chẳng hạn, cô gái bị hãm cũng gần đủ tuổi, nhất thiết không phải là trẻ con. Tụi nó rất ghét mấy thằng bệnh đi hãm hiếp con nít, nên thằng nào vào tù, sẽ bị cả lũ ‘hành’ cho chết, không có cửa mà sinh hoạt chung thoải mái với chúng như thế này.

Cả đám lần lượt giới thiệu tên tuổi, Phương nghe qua không thể nhớ nổi hết. Cô chỉ nhớ được vài thằng trong số đó, đặc biệt là một thằng tên Hùng. Thằng này là cái thằng bặm trơn đã chơi Phương lượt thứ hai hồi nãy. Cô chú ý hắn vì nhìn hắn có vẻ dữ dằn lắm, cũng là thằng có số má nhất trong số bọn ở đây, đồng thời xem chừng hàng họ của hắn cũng vào hàng khủng nhất, nếu so với cả đám này. Biệt hiệu của hắn là Hùng Xù, bị bắt vì tội cướp của.

Dù vẫn đang đi tù, nhưng cả đám nói với Phương là cuộc sống của chúng rất đầy đủ. Nguyên do là tài sản của chúng bên ngoài vẫn còn, vẫn được gia đình cung cấp đầy đủ, nên dư dả phủ phê, mới có điều kiện ăn chơi… mới dư cho Thắng mượn tiêu xài. Phương thắc mắc là cả bọn ở tù, sao lại đi lại dễ dàng như vậy. Cả đám thú nhận là tụi nó đã hối lộ cho mấy thằng công an, nên mới thả chúng đi lại như vậy.

Hai bên cũng ra luật với nhau, tụi nó được tự do ra ngoài, mang tiếng là đi lao động nhưng thực chất là chơi bời, nhưng không được đi quá xa. Hễ trong trại có lệnh tập trung là tụi nó phải về điểm danh. Đứa nào trốn thì tội sẽ nặng hơn, nên tụi nó rất tuân thủ quy định. Thêm vào đó, án tù của cả đám cũng chẳng cao, thằng nhiều nhất là chừng 10 năm, không phải án nặng nề, trọng án, nên cũng dễ dàng có sự du di đó.

Phương ngồi chơi nói chuyện với cả bọn cũng khá lâu. Cô vừa nghe chúng thao thao bất tuyệt về chiến tích của mình, vừa tranh thủ ăn uống lấy lại sức. Đêm nay cô cảm giác ăn rất ngon miệng. Dường như dự liệu sẽ có một đêm dài với nhiều năng lượng sẽ mất nên giờ cô tranh thủ nạp vào trước. Phương ăn uống no nê rồi thì ngó quanh quất. Thấy có có vẻ như muốn nhóm dậy đi đâu đó, có thằng mới hỏi cô:

– Em định đi đâu hả?

Phương lễ phép đáp:

– Dạ… em nhớ sau nhà có cái mương… chắc ra đó tắm rửa lại chút… người em nãy giờ dơ quá.

Vừa nói Phương vừa chỉ cho hắn xem chỗ tinh dịch đang dính đầy cơ thể cô, có chỗ đã khô dính thành bợt, có chỗ vẫn còn chạy nhễ nhại sền sệt, bốc mùi kinh tởm. Hắn cười nói:

– Em làm vậy chi cho mệt… tụi anh có ngại đâu…

– Phải đó… dù sao thì lát nữa em cũng dính nữa hà… hihi – thằng khác thêm vào.

Phương gật đầu, nhưng vẫn nhóm ngồi dậy, cô đáp:

– Em biết… nhưng tính em thấy nhớp nháp một tí là khó chịu lắm… không thoải mái. Mấy anh ngồi chơi chờ em chút đi… em ra tắm sau tắm rửa lại sạch sẽ rồi quay lại liền…

Phương vừa nói xong là ỏn ẻn bước đi ra phía sau. Cái dáng trần truồng của cô vẫn được cả nhóm tụi nó ngó theo từng chút. Mấy thằng nãy giờ vẫn chưa chịch cô, nhìn theo cái dáng cô với cái vẻ thèm khát lắm, hàng thằng nào thằng nấy thẳng băng nãy giờ rồi. Phương vừa khuất bóng ra nhà sau là tụi nó rục rịch hổng yên. Thằng nào thằng nấy nhìn nhau rồi lần lượt cũng kiếm cớ chạy theo Phương.

Đa số mấy thằng ngồi lại nhậu tiếp là mấy thằng nãy đã chịch cô rồi, tụi nó cũng hứng lắm nhưng biết rằng lỗ lồn chỉ có một cái thôi nên cũng ráng nhịn, chờ cho tụi chưa được chơi, chơi xong đã rồi mới làm hiệp nữa với Phương. Hồi nãy lúc ra nhà sau, Phương nói tắm nhanh rồi quay lại liền, nhưng coi bộ với cái kiểu của mấy thằng nứng cặc kia chạy theo sau cô, hổng chừng cô sẽ tắm cũng lâu lắm chứ chẳng chơi. Quả đúng vậy, khi mấy thằng cu dái lòng thòng tò tò ra phía sau, đã thấy cảnh Phương đang vẫy vùng giữa cái mương nước. Dáng vóc Phương nảy nở, khiêu gợi giữa mương nước không sâu lắm, nhìn cảnh đó, cả đám tù đứng trên bờ đồng loạt chào cờ thẳng băng. Thấy cả đám bu lại, cô nheo mắt nói:

– Mấy anh đứng đó làm gì… tắm chung với em không?

– Được…

Lời nói của cô như phát súng lệnh, cả đám mình trần như nhộng cùng lao vào mương nước. Khác với các VĐV, cứ lo chèo tay, hay bơi thấy mẹ luôn, còn tụi này thì chạy lại vây quanh Phương. Cả đám đứng vòng tròn xung quanh, tha hồ sờ mó vóc dáng giờ đã bóng nhờn của cô. Nhờ làn nước mát, giờ da thịt của Phương đã săn thít lại, sờ mát và chắc lắm, nên thằng nào thằng nấy khoái chí vô cùng.

Phương lim dim mắt hưởng thụ cùng một lúc mấy bàn tay thô ráp, rờ rẫm khắp cơ thể mình. Cảm giác sung sướng như điên khiến cô mụ mị đầu óc, bao mệt mỏi từ cuộc tình dục tập thể vừa qua hoàn toàn tiêu tan đi đâu mất. Nước thì mát lạnh nhưng mấy khúc thịt của tụi nó ngâm dưới làn nước, chạm chạm vào Phương vẫn nóng hổi. Trong lúc cả bọn mò mẫm cô, cô cũng tranh thủ thò tay xuống nước mò lại tụi nó. Cả đám người vẫn vùng trong cái mương nhỏ, làn nước sóng sánh qua lại không yên. Dù đùa giỡn với tụi này dưới nước khoái thiệt, nhưng tình thực là trời đã khuya, ngâm nước lâu quá cũng không tiện, hồi sau là Phương thấy run run rồi. Thấy cô hơi run run người, có đứa hỏi:

– Lạnh hả em?

– Dạ! – Phương đáp.

Đứa khác lại tiếp:

– Thôi, tắm đủ rồi tụi bây. Mình lên nhà trên cho ấm – Hắn quay qua Phương – Được không em?

– Dạ! – Phương lại chỉ gật đầu đáp.

Một thằng khỏe nhất quay sang bế xốc Phương lên. Cô choàng tay ôm cổ hắn, dựa đầu vào vai hắn. Tên này thật rắn chắc, hắn ẵm Phương trần truồng đi một mạch rời khỏi mương nước. Mấy thằng xung quanh lồm cồm đi theo sát, vừa đi vừa xoa xoa mu lồn, vú Phương làm như ghiền lắm vậy. Cả lũ vẫn nhìn Phương một cách thèm khát.

Lên đến nhà trên, cô được đặt nằm ngửa thoải mái giữa nhà. Một đứa hỏi:

– Giờ mình chơi tiếp nha em? Em chịu nổi không?

Phương mỉm cười, đáp trêu cả bọn:

– Mấy anh đánh giá em thấp quá. Sao cứ hỏi em hoài vậy, bộ hết sức rồi hả.

Nói xong cô che miệng cười. Một thằng đứng lên hùng hổ tuyên bố:

– Tụi bây nghe em nói rồi đó. Vậy tụi mình phải làm cho biết nha tụi bây! – Hắn nhìn cô nói chắc nịch – Nói cho em hay, tụi anh ở đây từ giờ đến sáng mai, nếu lồn em mà nghĩ được một giây, em muốn gì tụi anh sẽ chiều ý hết…

Cả đám khoái chí hú lên. Tụi này là dân giang hồ, đã dám tuyên bố vậy thì tối nay Phương mệt mỏi luôn rồi. Cả đám nói vậy cũng có tính toán trước. Tụi nó tính ra rất là đông, có đứa chơi khỏe, có đứa không. Tụi nó lấy đứa này bù đứa kia, lấy số lượng bù cho chất lượng. Tụi nó chịch khỏe lắm, hết thằng này đến thằng kia, mang hết lần cực khoái này đến lần cực khoái khác đến với cô.

Cả đêm dài, dâm thủy Phương cứ tuôn ra tràn trề như suối chảy từ âm hộ. Phương lúc này chọc tụi tù thì cô liệu biết sức mình rồi. Cả người cô như dòng sông dâm thuỷ vậy, tuôn chảy mãi không ngừng. Chuyện đêm nay đến với Phương lẹ và nhanh như giấc mơ. Đầu tiên là cảm giác thèm thuồng, nhớ nhung cây hàng vĩ đại của Năm Khùng nên cô mới quay lại đây tìm. Giờ hàng của thằng khùng không thấy đâu, lại thấy cả mười mấy cây hàng của tụi tù này. Tụi này là dân tù tội, thiếu hơi gái nên mỗi lần chơi là máu khỏi bàn. Cả đêm Phương phải há miệng, căng lồn, phơi vú, banh đít ra chịu đựng biết bao sự vùi dập điên cuồng.

Phương mệt mỏi thiếp đi giữa cơn say tình ái, để lũ bạn tình thoải mái chà đạp lên thân thể mỹ miều của cô.

Chương trước Chương tiếp
Loading...