Gia đình nhỏ
Chương 8
Xem một lúc, tôi đứng dậy vào trong nhà, chuẩn bị ba cái phong bao lì xì, hai cái cho con tôi và một cái chó Nga. Tôi cũng chẳng giải thích được tại sao tôi làm như vậy, tôi chỉ muốn con gái nhận được lì xì từ tất cả mọi người và cái phong bao lì xì của Nga tôi nhét khá nhiều tiền, đơn giản tôi nghĩ cô cũng cần tiền để lì xì nếu có trẻ con đến chúc tết.
Trên tv đã đến diễn văn chúc Tết của Chủ tịch nước, tôi ra ngoài nhà thắp hương cho mâm cúng, cũng chẳng biết cúng ra sao, tôi đơn giản khấn nôm mấy câu để cầu may mắn. Xong xuôi quay vào nhà, cũng đến lúc trên tv đang quay cảnh bắn pháo hoa.
Cũng chẳng có rượu beer gì, tôi lấy một hộp nước hoa quả rót ra cái cốc mang lại bàn, đặt xuống trước mặt Nga và con bé.
– Chúc mừng năm mới!
Tôi nâng cái cốc lên để cụng với con bé và Nga.
– Chúc con gái thêm tuổi mới lớn nhanh hơn nữa và xinh đẹp hơn nữa.
– Con chúc bố khỏe. Chúc cô khỏe.
Con bé cười và chúc lại tôi, sau đó quay sang Nga.
– Chúc cô Nga sang năm mới vạn sự như ý.
– Cũng chúc anh vạn sự như ý.
Cụng ba cái ly, sau đó ba chúng tôi đều uống một ngụm. Đặt cái cốc xuống, tôi đưa một cái phong bao lì xì cho con bé và hai cái phong bao cho Nga. Nga ngỡ ngàng nhìn tôi, nhưng rất nhanh hiểu ý, nói câu cảm ơn và cũng đưa một cái bao lì xì giống như cái của tôi đưa cho con gái tôi.
– Cô cũng chúc Minh Nguyệt sang năm lớn nhanh, ngoan ngoãn và nghe lời bố nhé.
Uống hết cốc nước coi như chúng tôi hoàn thành việc đón giao thừa, bế con bé vào nhà và chúc Nga ngủ ngon. Sau khi giúp con bé đánh răng, thay quần áo, tôi cũng quay ra ngoài hiện bê mâm cúng cất vào nhà. Sau đó đi ngủ.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyen3x.xyz/
Sáng mồng một Tết, tôi vẫn thức dậy sớm nhưng không tập thể dục nữa, định nấu một bữa thịnh soạn cho ngày Tết. Đang bỏ đồ trong tủ lạnh ra thì Nga cũng thức dậy, cô đi vào bếp đưa tôi cái phong bao lì xì.
– Đấy là tiền mừng tuổi của chị mà. Cũng chẳng nhiều nhặn gì, với lại nếu có trẻ con đến chúc Tết chị cũng có chút tiền để mừng tuổi.
– Vậy, cảm ơn anh. Anh định nấu ăn sáng à?
– Vâng, nấu một bữa thịnh soạn để ăn Tết.
– Anh định nấu món gì?
Tôi chỉ mấy đồ đang bỏ ra, nói với cô ý định của mình.
– Vậy đi, anh hãy để tôi nấu cho, coi như là mừng tuổi anh và cháu.
Nhìn cô vẻ tự tin, tôi gật đầu. Tôi cũng chỉ biết mấy món đơn giản. Tôi dịch người ra để cô thế chỗ, Nga thoăn thoắt lấy đồ trong tủ lạnh ra để lên bàn bếp. Tôi cũng không bỏ ra ngoài mà giúp cô rửa rau, rửa đồ, lấy cho cô gia vị mà cô yêu cầu.
– Anh không cúng mồng một à?
– Không, nhà không có bàn thờ, với lại mọi năm hai bố con về nhà bố mẹ tôi. Các cụ cúng ở đó rồi.
– Xin lỗi vì làm phiền hai bố con.
– Cũng không có gì, thay đổi một chút có khi cũng vui.
– Minh Nguyệt rất ngoan và hiểu chuyện.
Tôi im lặng không nói gì, cũng chẳng biết nói gì.
– Ăn xong hai bố con lại về bố mẹ tôi để chúc Tết, có lẽ phải đêm mới về. Hay là chị đi cùng với bố con tôi.
Tự nhiên tôi buột miệng, nói xong mới biết mình lỡ lời.
– À… vâng, nếu anh không ngại.
– Không sao, dù sao cũng là ngày tết, coi như chị là một người bạn và trải nghiệm một cái Tết mới. Giống như trường mẫu giáo của con gái tôi, thỉnh thoảng lại đón một đoàn trẻ con nước ngoài đến giao lưu.
– Có cả việc đấy ạ?
– Ừ, cũng hai ba lần gì đó. Cô giáo hiệu trưởng cũng tâm huyết, đang học thêm thạc sĩ về mô hình dạy trẻ mới gì đó.
– À vâng. Chắc là mô hình Montessori. Chỉ là không nghĩ đến ở đây lại có cô giáo tâm huyết như vậy.
– Chị thấy thị trấn của tôi thế nào? Rất gọn gàng ngăn nắp và khang trang đúng không?
– Vâng. Và mọi người có vẻ đều tốt bụng…
– Đúng rồi, ở đây mọi người đều tốt bụng, lá lành đùm lá rách. Có lẽ chị không biết, ở thị trấn này tỉ lệ đỗ đại học cao hàng đầu của tỉnh và có lẽ thứ hạng cao trong cả nước. Rất nhiều người sau khi học xong lại quay về làm việc ở quê hương mình.
– Anh chắc cũng thế.
Tôi thở dài, nếu không có biến cố, không biết giờ tôi lưu lạc ở đâu.
Cuối cùng Nga cũng nấu xong bữa ăn, nhìn mâm cơm đang bốc khói, tự nhiên tôi thấy mũi cay cay. Từ khi con sống với tôi, chưa bao giờ được ăn bữa cơm thịnh soạn như vậy.
Đi vào phòng ngủ để đánh thức con bé, đánh răng rửa mặt xong, tôi gỡ tóc con bé buộc lại bằng cái thun vải, mái tóc của con bé xoắn theo nếp bím tóc. Mặc thêm cái áo ấm, tôi bế con bé ra bàn ăn.
Chiếc ghế đầu bàn tôi hay ngồi, giờ bị Nga chiếm, đặt con bé xuống ghế của nó, tôi ngồi xuống ghế đối diện. Con bé có vẻ hưởng thụ được Nga gắp thức ăn cho, nó ăn rất ngon và nói chuyện cũng nhiều. Nga nấu ăn rất ngon và có vẻ thành thạo, cũng ngần đó thức ăn nhưng cô nấu thành mấy món khác nhau.