Góc khuất

Chương 4



Phần 4: Ghen tuông

Một tuần sau…

Trên chiếc bàn ăn nhỏ ba người quay quần bên nhau ăn sáng. Dù trên bàn chỉ đơn giản là một nồi mì tôm hành lá nhưng Đan Thy ăn rất ngon miệng. Cảm giác ấm áp gia đình như thế này nàng trước đây không bao giờ có. Hơn mười năm sống bên mẹ, bà đổi người tình rất nhiều lần. Những người đàn ông đó dù tỏ ra niềm nở chăm sóc nhưng luôn có một khoảng cách với nàng. Đến lúc mẹ kết hôn cùng James, cha dượng hiện nay của nàng, sự lẻ loi lạc lõng trong lòng nàng được bù đắp đôi chút. Nhưng dù James có yêu thương chăm sóc nàng thế nào thì một người phương Tây cũng khó có thể đem cho nàng cảm giác gần gũi thật thụ. Nhưng từ ngày dọn đến nhà Ba, cảm giác trống rỗng trong trái tim Đan Thy đã được tình thân ấm áp hoàn toàn bù đắp. Không những trái tim nàng được sưởi ấm, mà cả tinh thần nàng cũng dần chìm đắm vào một thế giới khoái lạc hoàn toàn mới lạ.

– Hơn tháng nữa tụ trường rồi! Con cũng nên ôn tập lại bài vở đi. Không thì lại không theo kịp bạn bè… Bớt đọc truyện đi… – Ba chợt nhìn Đan Thy nói.
– Dạ… – Nàng ngoan ngoãn gật đầu…

Anh Trung nhìn qua Đan Thy nén cười chợt bắt gặp ánh mắt Ba nhìn sang liền cúi đầu ăn lia lịa.

– Con làm anh… Việc này lẽ ra không cần Ba nhắc nhở đâu. Con phải biết làm gương cho em chứ??
– Dạ… Con biết rồi…
– Phì… – Đan Thy đầu cúi thấp nén cười đến mặt đỏ ửng lên.

Ba đứng lên xoa xoa đầu nàng rồi đem bát vào trong bếp. Ông thấy mấy cái vỏ mì tôm bóc ra còn vung vãi trên kệ bếp, liền tiện tay gom lại bỏ vào thùng rác. Chợt như nhìn thấy gì đó, ông hơi nhíu mày cúi xuống thùng rác nhặt lên.

– Đây là thứ gì? Đan Thy… con…

Đan Thy vừa gắp một sợi mì cho vào miệng, ánh mắt lơ đãng nhìn lên chợt tái mặt hoảng hốt. Trên tay ông là cái vỏ hộp thuốc nàng vừa ném đi ban sáng.

– Cái đó… – Đan Thy hoảng hốt đứng bật dậy.
– Con… uống thuốc ngừa thai sao? – Gương mặt Ba sượng cứng, ánh mắt thăm dò nhìn Đan Thy.

Đan Thy vì có tật giật mình nên môi mấp máy mãi mới nói ra thành lời.

– Cái này… Thật ra… Do con trước giờ… kinh nguyệt không đều… Mỗi lần đều đau bụng rất lâu… – Mặt nàng đỏ ửng lí nhí. – Nên cha dượng… mua cái này cho con uống… để điều hòa thôi…

Nghe Đan Thy nói Ba hơi nhíu mày cũng không nói lời nào. Ông lấy điện thoại của mình ra, vừa nhìn hộp thuốc vừa bấm bấm. Đan Thy im thin thít nhìn ông. Nàng biết ông đang tìm tra cứu trên mạng về tác dụng khác của loại thuốc đó. Đan Thy vì có tật giật mình nên ấp úng như vậy thôi. Lời nàng nói với Ba hoàn toàn là sự thật. Cha dượng nàng là dược sĩ, ông kê đơn thuốc cho nàng sao có thể sai được. Sau vài phút căng thẳng, hàng lông mày ông hơi giãn ra, gật đầu:

– Vậy được rồi… Nhưng thứ thuốc này không nên uống lâu dài. Sẽ ảnh hưởng đến khả năng sinh sản của con đấy…
– Dạ, con biết rồi.

Đan Thy thầm thở phào. Nhưng nàng lại thấy khi Ba bước ra khỏi phòng bếp ánh mắt hơi kỳ lạ nhìn lướt qua anh Trọng. Anh Trung gương mặt sượng cứng mặt hơi tái đi cúi xuống né tránh ánh mắt ông.

Cánh cửa nhà đóng sập lại. Đan Thy ngồi xuống bàn cả người mềm nhũn như bị rút đi hết sức lực. Anh Trung ôm kín mặt, nín lặng không nói lời nào. Một cơn sợ hãi vô hình dâng lên như bao phủ cả hai người. “Cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra…” Ba người ở chung một căn nhà nhỏ, bí mật của anh và nàng không thể giấu diếm Ba mãi được. Anh Trung lấy lại tinh thần nhanh hơn Đan Thy, nắm tay nàng siết chặt, giọng nói anh mạnh mẽ kiên quyết:

– Nếu có một ngày Ba biết chuyện của hai đứa mình. Em cứ để mặc anh chịu đựng cơn giận dữ của ông… Đừng xen vào…
– Không được…

Đan Thy vừa định phản đối thì anh đã giơ tay ngăn lời của nàng lại. Anh lắc đầu nói:

– Anh sẽ không sao đâu! Ba từ xưa đến nay chỉ đánh anh đúng một lần… Nhưng ông rất có chừng mực…
– Vậy… vậy sau đó thì sao? – Đan Thy hỏi.
– Sau đó… Sau đó… – Anh Trung nhíu mày ấp úng. – Sau đó nếu ông… không chấp nhận chúng ta… Anh sẽ dẫn em đi… Đi đến một nơi… không ai biết hai chúng ta…

“Vậy ba thì sao?” Đan Thy mím môi cúi đầu xuống, lời muốn nói cũng không nói ra với anh. Nàng có thể nhẫn tâm để lại Ba một mình sao? Ông đã lớn tuổi một lúc cả hai đứa con bỏ nhà đi, làm sao ông chịu đựng nổi. Nhưng nếu bắt Đan Thy mãi mãi rời xa anh Trung, nàng cũng không chấp nhận được. Không thể được, chuyện này chắc chắn phải có một hướng giải quyết khác.

Năm phút sau…

Tuổi trẻ luôn có một lợi thế hơn người có tuổi, đó là sự lạc quan. Sự sợ hãi mới rành rành đó chỉ trôi qua năm phút trong đầu Đan Thy và anh đã bay biến đâu mất. Hai người lại vào phòng cùng nhau chìm sâu vào thế giới riêng của mình.

– Trời ơi… Anh xấu quá đi…
– Ha ha… Vậy tắt đi nhé…
– Thôi… Để xem hết đi…

Trong căn phòng nhỏ, Đan Thy và anh ngồi ôm nhau trên giường trước mặt là cái laptop của anh. Trên màn hình laptop là video người lớn của hai diễn viên JAV. Đan Thy ngồi trong lòng anh, hai ánh mắt tập trung lên màn hình. Hai tay nàng khoanh trước ngực giữ bàn tay anh đưa sâu vào trong chiếc váy ngủ không ngừng mân mê hai bầu vú nàng.

Một tuần qua có thể xem như là tuần trăng mật của hai người. Cả anh và nàng đều còn nghỉ hè, ba lại đi làm cả ngày đến trưa cũng không về. Căn nhà nhỏ chật chội này như đã trở thành thiên đường chốn nhân gian. Anh và nàng như trở thành Adam và Eva vừa thử qua hương vị của trái cấm, mê mẩn quấn lấy nhau không ngừng nghỉ. Nhưng cả hai rất ngây ngô, thiếu kiến thức về phương diện nam nữ hoan ái nên hai ngày nay anh dò tìm được một trang website nước ngoài có rất nhiều phim người lớn để anh cùng nàng xem học hỏi.

Trên màn hình lúc này không ngừng phát ra tiếng rên rỉ của cô gái làm gương mặt Đan Thy ửng đỏ gay gắt. Ngồi trong trong lòng anh, cảm giác bầu vú được anh mân mê nhẹ nhàng lại xem những thứ này làm cả người nàng rạo rực. Cô gái trên màn hình đang quỳ mọp trên giường, cặp mông tròn trịa chổng cao lên cho người đàn ông phía sau vục mặt vào âm hộ hôn hít say mê…

– Không thể tìm được cô gái Nhật nào xinh đẹp như em… – Anh Trung hôn lên gò má mịn màng của Đan Thy thì thầm.
– Hì hì… Tại người ta không dám quay như vậy thôi…

Anh cũng không biết, nàng không nhìn cô gái kia như anh. Ánh mắt nàng đều tập trung vào người đàn ông phía sau cô ta. Ông ta dáng người vạm vỡ rắn chắc, thứ kia cứng thẳng đung đưa giữa hai chân. Nhưng điều làm Đan Thy chú ý nhất là mái tóc ông ta hoa râm, chạc tuổi Ba. Bất giác hai gò má nàng nóng rang lên, đỏ ửng như hai trái đào. Anh nhìn thấy biểu hiện bất thường của nàng liền háo hức nói:

– Anh muốn… hôn em giống như vậy…
– Thôi đi… kỳ cục lắm… – Nàng mặt đỏ ửng, lắc đầu phản đối.
– Không kỳ mà…
– Em không chịu đâu… Xấu hổ chết được…
– Ưm… Ahhh…

Lúc này trên màn hình cô gái kia đã cưỡi lên cơ thể người đàn ông. Cô ta vừa nhún nhảy vừa tự xoa nắn hai bầu vú mình rên siết mãnh liệt. Đan Thy nhìn mà bất giác bên dưới nàng đã nóng lên rịn ướt. Chợt anh Trung đóng sập máy lại, chồm qua đón lấy đôi môi nàng mà hôn riết lấy…

– Anh không biết… Hôm nay hoặc là em để anh hôn chỗ đó… hoặc là phải cưỡi lên người anh…
– Vậy… em sẽ đè anh bẹp dí… Hi hi…

Đan Thy cũng rạo rực phấn khích không kém anh, nàng giơ cao hai cánh tay để anh kéo chiếc áo ngủ qua đầu. Anh Trung cũng nằm xuống, tự kéo cái quần short ném sang bên cạnh. Dương vật anh căng cứng dựng đứng lên thật to trước mắt làm Đan Thy nóng rang cả mặt. Cả tuần qua dù không ít lần nhìn ngắm vật đàn ông của anh, còn thử cảm giác cầm nắm nó. Nhưng mỗi lần nhìn thấy nó ở trạng thái hùng dũng chuẩn bị lâm trận là bên dưới nàng lại ướt át mong muốn.

– Đừng nhìn được không?

Trong căn phòng nhỏ, trên chiếc giường gỗ ọp ẹp là hai cơ thể một nam một nữ hoàn toàn trần truồng. Đan Thy quỳ gối hai bên người anh, gương mặt đỏ ửng ngượng ngùng tay che phủ vị trí trống trải giữa hai chân nàng.

– Anh thích nhìn em… Em đẹp lắm… – Anh nhìn lên nàng ánh mắt say mê.
– Thật hông?
– Thật… Em đẹp, toàn thân em chỗ nào cũng đẹp…
– Nó… cũng đẹp sao?

Đan Thy mặt ửng đỏ gay gắt, bàn tay rút về để hai mép âm hộ đỏ hồng khít khao phơi bày trước mắt anh.

– Đẹp… Đẹp lắm… Thy ơi…

Anh Trung phấn khích gật đầu. Bàn tay anh đưa xuống mân mê vuốt ve hai mép thịt mềm mại ươn ướt của nàng, rồi cầm lấy dương vật to lớn của anh cọ cọ nhẹ nhàng vào nơi đó. Đan Thy cắn môi nhìn xuống, hơi thở dồn dập nhìn cái đầu nấm to lớn căng bóng của anh đang chèn ép âm hộ nàng căng ra, từng chút tiến vào.

– Ư…

Đan Thy rên khẽ, từ từ nhún người ngồi xuống. Bên trong hạ thể nàng một cảm giác căng phồng dồn ép lại đem đến cho nàng khoái lạc kỳ lạ. Nhìn gương mặt sung sướng ửng đỏ của anh, nàng thấy mặt mình nóng rang rạo rực. Đây là lần đầu tiên nàng làm tình tư thế này với anh. Nàng nhận ra khi mình vượt qua được sự ngượng ngùng, liền thích thú ánh mắt mê luyến của anh nhìn ngắm cơ thể nàng. Hai bàn tay nhỏ đặt lên ngực anh, cặp mông tròn trịa của nàng bắt đầu nhổm lên ngồi xuống… Hai bầu vú căng tròn đung đưa lên xuống.

– Ưmm… ôi…

Đan Thy gương mặt đỏ ửng há hốc thở dốc, nhìn xuống hai bàn tay anh mân mê vuốt ve hai bầu vú nàng. Tư thế này cơ thể nàng không còn bị anh đè nặng, cho nàng không gian cảm nhận hoàn toàn vật cứng rắn của anh đi sâu vào trong người nàng từng phân một. Cảm giác này thật tuyệt diệu khó tả. Đan Thy sung sướng đến ngất ngây. Cặp mông tròn trịa của nàng lúc thì nhổm lên ngồi xuống, lúc lại xàng xê trong khoảng cách nhỏ để dẫn dương vật anh chạm đến cảm giác khoái lạc nhất cho cả hai người.

– Ưm… ôi…

Ánh nắng gần ban trưa như nung nóng cả gian phòng, Đan Thy mồ hôi rịn ướt trên tấm lưng thon thả, cơ thể không ngừng chuyển động. Nàng giữ chặt hai bàn tay anh ghì lại trên hai bầu vú nàng. Nàng rên siết mãnh liệt, vừa nhún nhảy trên người anh thật nhanh.

– Ưm… ôi… em sướng quá…
– Thy ơi… em tuyệt quá…

Rồi gương mặt nàng đỏ ửng lên, cơ thể run rẩy, bên trong nàng tuôn trào mãnh liệt. Cả người nàng trần truồng đổ sụp lên người anh. Dương vật anh cũng giần giật rồi teo tóp tuột ra khỏi âm hộ nàng mang theo một dòng nước trắng đục. Hai người cứ thế thiêm thiếp đê mê vuốt ve nhau…

– Em muốn tắm…

Áp mặt trên ngực anh, Đan Thy thì thào nho nhỏ, hai mí mắt cũng lười biếng không mở lên. Bất ngờ anh ngồi dậy, ẵm nàng lên toàn thân trần truồng trên hai cánh tay đi ra khỏi phòng.

– Anh… trời ơi… – Nàng choàng tay ôm cứng cổ anh, gương mặt đỏ lựng kêu lên.
– Ha ha… Trong nhà không có ai thấy đâu.

Anh Trung đưa nàng vào thẳng trong buồng tắm, đóng cửa lại. Khi anh quay lại Đan Thy đã nhào vào lòng anh, đón lấy đôi môi anh mà hôn. Làn nước từ vòi sen mát lạnh cứ len lỏi chui vào giữa hai đôi môi dính chặt của hai người hương vị cứ ngọt lịm đến lạ kỳ. Anh xoa xà bông khắp cơ thể trần truồng của nàng, còn xoa nắn vuốt ve làm hai bầu vú căng tròn bóng nhẫy lên. Đan Thy thích thú mặt ửng đỏ nhìn hai bàn tay anh trên ngực nàng. Đây là lần đầu tiên Đan Thy tắm với anh, cảm giác thật phấn khích rạo rực.

– Anh bị ba đánh đòn khi nào? – Đan Thy xoa xà bông lên ngực anh, chợt hỏi.
– Ha ha… Lâu lắm rồi… Lúc đó anh mười bốn tuổi… – Anh cười vang nói.
– Tại sao anh bị Ba phạt?

Anh Trung nét mặt hơi sượng cứng nhìn Đan Thy rồi nhoẻn miệng cười toe toét. Anh chợt quay lại chỉ tay lên phía trên khung cửa. Nơi đó có một ô trống vuông vức như dùng để lắp quạt thông gió.

– Hồi đó cuối năm lớp 10… một lần anh được nhà trường cho về sớm… Anh về nhà… thì không thấy Ba đâu… Mà trong phòng tắm lại có âm thanh… Ha ha… – Anh nhìn Đan Thy cười tủm tỉm.
– Âm thanh gì? – Đan Thy tò mò hỏi.

Anh che tay nói nhỏ vào tai Đan Thy như thể bên trong này còn ai có thể nghe lén:

– Âm thanh của phụ nữ… ư ư… giống như em vậy?

Đan Thy tròn mắt phải mất vài giây nàng mới hiểu ra, mặt đỏ ửng gay gắt, vung tay đánh lia lịa lên ngực anh.

– Trời ơi… Anh đáng ghét…

Rồi như nghĩ đến chuyện gì nàng che miệng nhìn anh hỏi dồn:

– Ba… Ba dẫn phụ nữ về nhà sao?
– Ừ… Có gì mà ngạc nhiên vậy? Không lẽ mẹ bên đó không có? – Anh hỏi lại Đan Thy.
– Dĩ nhiên là có. Nhưng mẹ rất kỹ. Em chưa bao giờ phát hiện cái gì hết… – Đan Thy gật đầu lại lắc đầu nói.

Ánh mắt nàng chợt đảo quanh gian phòng tắm mình đang đứng, nghĩ đến cảnh tượng Ba làm chuyện đó với một người phụ nữ khác ở ngay tại đây. Không hiểu sao lòng có chút chua chua khó chịu. Chính nàng cũng không biết mình đang ghen cho mẹ hay cho bản thân mình.

– Năm sáu năm trước Ba chỉ khoảng 45 tuổi thôi. Đàn ông ai chẳng có nhu cầu chứ?! – Anh Trung giải thích cho Ba.
– Được rồi… Rồi sao nữa? – Đan Thy gật đầu, hỏi tiếp.
– Lúc đó… Dĩ nhiên là anh nhận ra việc gì đang xảy ra bên trong… – Anh Trung gãi gãi đầu xấu hổ, nói. – Anh có chút… tò mò… nên… đã… lấy cái ghế ngoài phòng ăn, đặt ngay ngoài cửa… rồi…

Đan Thy che miệng thảng thốt nhìn anh chỉ chỉ tay lên cái lỗ hổng đó. Nàng nhìn gương mặt đỏ ửng ngượng ngùng của anh, hỏi dồn:

– Anh thấy gì?
– Không thấy gì hết… – Anh lắc đầu cười khổ.
– Hả?
– Anh đứng lên mới biết chiều cao mình không đủ… – Anh nhăn mặt xấu hổ nói. – Thế là anh đu lên… hai tay bấu vào cái lỗ… hai chân hổng khỏi mặt ghế… đạp đạp vào cái cửa… Ai ngờ cái chốt khóa trong lại lỏng lẻo như vậy chứ… Nó bung ra, cả cánh cửa bật tung toang hoác…
– Ha ha…

Đan Thy không nhịn được phá ra cười lớn, anh gương mặt nhăn nhó cũng cười theo nàng.

– Sau đó thế nào?
– Còn thế nào nữa… Một tiếng hét hãi hùng… chói hết cả tai. Ba hầm hầm giận dữ lôi anh còn đu đưa từ trên cao xuống tống thẳng vào phòng… Sau khi người phụ nữ kia đi về. Ông cầm theo một cái cây lớn… vào phòng… quất đít anh túi bụi… sưng đến hơn tuần mới hết.

Đan Thy mím môi có chút trầm ngâm, một lúc sau nàng chợt hỏi:

– Ba hiện giờ có người phụ nữ nào khác bên ngoài không? Tại sao bao lâu nay ba không… không cưới một người khác?
– Anh không biết. – Anh Trung nhăn mặt cười khổ. – Sau lần đó… không bao giờ anh thấy Ba đem ai về nhà nữa. Còn chuyện cưới người khác… Em nghĩ xem… điều kiện như nhà mình, ai sẽ lấy ba chứ?!
– Ấy chết…

Anh Trung chợt kêu lên, vội vàng nhảy ra khỏi buồng tắm, lau vội qua người rồi mở cửa lao ra.

– Có chuyện gì? – Đan Thy hỏi vọng theo.
– Nồi cá kho anh nấu còn trên bếp nãy giờ… Chết tui rồi…
– Hi hi… – Đan Thy che miệng phá ra cười nắc nẻ nhìn theo anh tồng ngồng trần trụi chạy thẳng ra nhà bếp.

Nhưng ngay khoảnh khắc tiếng cười của nàng còn chưa dứt, bên tai nàng chợt vang lên một thứ âm thanh đáng sợ làm nàng sửng sốt cứng đờ cả người… Đó là tiếng cánh cửa sắt cũ kỹ được kéo mở soèn soẹt. Nàng bước vội ra khỏi buồng tắm, thò đầu nhìn ra liền chết điếng cả người khi thấy mái tóc hoa râm của Ba vừa xuất hiện. Đan Thy quay ngoắt lại nhìn về phía phòng bếp thì thấy anh Trung cũng hoảng hốt, toàn thân không mặc gì, co ro nép sát dưới kệ bếp.

Đan Thy trái tim đập thật nhanh, khép cánh cửa phòng tắm lại chỉ còn một khe nhỏ. Nàng nhìn Ba âm thầm cởi giày. Sau đó có chút rón rén đi thẳng về phía phòng nàng. Toàn thân Đan Thy lạnh toát, nàng chợt hiểu tại sao Ba về bất ngờ như vậy. Vì cái hộp thuốc ban sáng và biểu hiện bất thường của anh Trung, Ba đã nghi ngờ anh và nàng có chuyện gì đó giấu diếm ông. Cửa phòng ngủ không đóng, ông chỉ đảo mắt nhìn qua liền quay lại… Đan Thy có chút thở phào, may mắn ông sơ ý không thấy cái quần short của anh vứt ngay dưới giường nàng.

– Trung… Thy… Con đâu rồi?

Giọng nói ông oang oang vang vọng cả nhà làm Đan Thy giật thót. Nàng dõi theo ông từng bước đi về phía nhà bếp mà trái tim như muốn ngừng đập. Nàng chợt mím môi, hé cửa ra gọi lớn:

– Ba ơi…

Nghe giọng Đan Thy, bước chân ông dừng lại. Ba quay lại nhìn về phía cửa phòng tắm. Qua khe cửa như thấy thấp thoáng cơ thể trần truồng của Đan Thy, ông hơi ngượng quay đầu đi.

– Anh Trung đi nhà bạn rồi ạ… – Đan Thy gương mặt thoáng ửng đỏ. – Ba… Ba có thể…

Ba bước đến chờ đợi Đan Thy nói hết. Đầu óc nàng lúc này suy nghĩ thật nhanh. Nàng ban đầu muốn nhờ ông lấy khăn tắm và váy áo, nhưng lại nghĩ đến cái quần short kia. Nàng mím môi đắn đo rồi ấp úng nói lí nhí thật nhỏ:

– Ba… có thể… giúp con… kỳ lưng không? Ở nhà… thỉnh thoảng… mẹ vẫn…
– À… Được chứ… – Ba hơi chần chừ nhìn quanh nhà rồi gật đầu.

Đan Thy mở cửa phòng tắm cho ông bước vào. Nàng gương mặt cúi gằm xuống đã đỏ ửng gay gắt không dám nhìn lên Ba, nhưng vẫn cảm nhận được ánh mắt nóng hừng hực của ông nhìn ngắm khắp cơ thể nàng. Dù tự nhủ Ba đã thấy thân thể nàng không chỉ một lần… Dù tự nhủ lần trước ông còn dùng khăn ướt lau khắp cơ thể nàng… Dù tự nhủ thứ gì thì lúc này cả cơ thể nàng vẫn nhộn nhạo nóng rang lên. Ba đóng cửa lại, còn chốt khóa bên trong. Nhìn cái vòi sen đang rì rào nước sau lưng, ông hơi ấp úng nói với Đan Thy:

– Ba không muốn bộ đồ này bị ướt… nên…
– Dạ…

Đan Thy toàn thân trần truồng bước vào trong buồng tắm, nàng quay người lại, không nhìn ông. Tiếng sột soạt quần áo và leng keng từ sợi dây nịt ông làm cả người nàng căng thẳng. Khi một chân ông đặt vào trong, sàn buồng tắm chấn động khẽ cũng làm trái tim nàng nhảy lên. Một bàn tay ông nhẹ nhàng đặt lên tấm lưng thon thả của nàng. Thoa thoa đều xà bông làm cả làn da mịn màng của nàng trơn nhẫy. Bàn tay ông thật ấm áp, những vết chai sạn thô ráp kia lướt trên da thịt làm cơ thể nàng nhộn nhạo kỳ lạ.

– Con… càng lớn càng giống mẹ… Mẹ con… rất đẹp… – Giọng nói ông khô khốc nói.
– Ba còn nhớ mẹ không? – Đan Thy chợt buột miệng hỏi.
– Ta… nhớ chứ… Mẹ con… mãi mãi là người phụ nữ duy nhất là ta yêu… – Ông run run hơi nghẹn ngào nói.
– Vậy… tại sao hai người lại chia tay ạ?!

Nghe câu hỏi bất ngờ của Đan Thy, bàn tay của Ba đang miết miết trên bờ vai nàng cũng dừng lại. Ông như đắn đo suy nghĩ một lúc rồi thở dài ảo não nói:

– Là lỗi của Ba…

Đan Thy hơi ngoái lại nhìn Ba qua bờ vai của mình, nhưng nàng chờ đợi một lúc vẫn không thấy ông nói thêm lời nào. Chợt bên tai Đan Thy nghe được một âm thanh trầm đục, thật nhỏ lại vang lên ngay ngoài cánh cửa. Âm thanh đó có chút quen thuộc như là một chiếc ghế gỗ đặt xuống nền gạch men. Trong đầu Đan Thy như nghĩ đến điều gì, nàng nhìn lên lỗ hổng phía trên ô cửa. Anh lại muốn nhìn lén nàng và ba trần truồng đứng bên nhau trong buồng tắm ư?

Chỉ nghĩ đến điều đó cả người Đan Thy đã nóng rang lên như phát sốt. Nàng mím môi chồm ra khỏi buồng tắm, vươn tay lên công tắt đèn.

“Cạch…” – Cả gian phòng tắm chìm vào bóng tối.

– Con tắt đèn làm gì? – Giọng nói Ba ngạc nhiên vang lên bên cạnh.
– Con… con xấu hổ…

Đan Thy nói bừa dù tự biết câu trả lời đó thật không thuyết phục. Nếu xấu hổ nàng đã tắt đèn từ ban đầu chứ không đợi đến bây giờ.

– Ha ha… Mẹ con cũng giống con vậy… – Ba lại không nghi ngờ lời nói của nàng, bật cười. – Cưới nhau về, ngủ một phòng… mà gần cả tháng đầu tiên… mẹ con không cho ta bật đèn…
– Hi hi… Thật ạ?! – Đan Thy cười vui vẻ.

Bất giác nàng hơi lùi về phía sau, cả người liền có chút căng thẳng. Nàng cảm nhận được một vật cứng rắn đang chạm vào khe mông mình. Nó cùng không trần trụi tiếp xúc với da thịt nàng mà qua một lớp vải mỏng ướt sũng của cái quần lót trong Ba đang mặc. Nhưng dù vậy từng cảm giác ấm áp của thứ đó cứ truyền vào cơ thể làm nàng rạo rực kỳ lạ. Lúc này Ba cũng nhận ra sự tiếp xúc đó, ông nín lặng không tiếp tục nói.

Đan Thy không hiểu nổi bản thân mình. Bên trong nàng như có gì đó thôi thúc như một con thiêu thân nhìn thấy ngọn lửa. Dù biết lao đầu vào sẽ bản thân mình sẽ bị thiêu cháy đến chết vẫn không sờn. Nàng không tiến lên trước mà lùi lại áp sát vào người Ba. Thứ đó của Ba thật nóng, to lớn đến bất ngờ làm hai bờ mông nàng căng ra. Trái tim nàng đập nhanh như ngựa chồm cảm nhận hơi thở ấm nóng của ông phả vào bờ vai nàng. Hai bàn tay ông từ bờ eo nhỏ của nàng chậm rãi vuốt ve lên cao, rồi đặt lên hai bầu vú căng tròn của nàng.

Đan Thy hít thở như không thông, cả người mềm nhũn tựa hẳn lên ngực ông. Đầu nàng hơi ngã ra sau gối lên bờ vai rắn chắc của Ba. Hai bầu vú căng tròn của nàng nằm trong hai bàn tay ấm áp của Ba. Không còn cái khăn ướt cản trở như lần trước… Hai bầu vú non tơ tròn trịa của nàng cảm nhận trọn vẹn sự thô ráp cứng rắn của từng vết chai sạn trên của tay ông.

Cả gian phòng tắm chìm trong bóng tối, chỉ có âm thanh hít thở dồn dập khó khăn của Đan Thy. Ba không vụng về như anh Trung, bàn tay ông nhẹ nhàng vuốt ve mơn trớn làm hai bầu vú mềm mại co giãn của nàng. Những ngón tay ông còn đùa nghịch se se hai đầu nhũ hoa làm cả cơ thể nàng mềm nhũn hổn hển. Hạ thể nàng rất nóng, ướt át trơn nhẫy hơn bao giờ hết… Hơn cả lần đầu tiên nàng để anh khám phá cơ thể mình. Vật to lớn của Ba cũng nóng hừng hực như một khúc than chèn ép dí sát làm nơi đó của nàng không ngừng truyền đến cảm giác rạo rực ham muốn.

“Soèn soẹt…”

Chợt bên ngoài vang lên âm thanh cửa đóng mở thật lớn làm cả hai người bừng tỉnh, giật thót. Ba vội tắt nước mò mẫm bước ra khỏi buồng tắm. Ông mở đèn, mặc vội quần áo vào mặc kệ cái quần lót còn ướt sũng nước.

– Con… đợi một chốc hãy ra…

Ba bỏ lại một câu rồi mở cửa phòng tắm bước ra ngoài, ánh mắt cũng không nhìn lại Đan Thy lần nào.

– Con về rồi hả? – Giọng nói của Ba có chút mất tự nhiên vang lên bên ngoài.
– Dạ… – Giọng nói của anh Trung sượng cứng.
– Ờ… Ba để quên đồ trong cốp xe… Con xuống dưới nhà lấy lên cho Ba đi…
– Ba quên thứ gì? – Giọng anh có chút thiếu kiên nhẫn.
– Bảo đi lấy thì cứ đi lấy. Trong cốp có gì cầm hết lên đây… – Ba có vẻ bực mình, gắt lên.
– Dạ…

Âm thanh cánh cửa lại vang lên soèn soẹt, rồi dập lại thật mạnh. Trong phòng tắm Đan Thy nghe được tiếng dập cửa như phát tiết sự giận dữ của anh. Anh đã ghen rồi sao? Anh lại ghen với chính Ba ruột của mình sao? Nghĩ lại chuyện vừa xảy ra Đan Thy xoa xoa gương mặt đỏ ửng nóng rang của mình. Nàng vội bước ra khỏi buồng tắm, lấy khăn lau khô người, rồi chợt thẫn thờ nhìn cái móc treo trống trơ. Đan Thy chợt nhận ra nàng không đem một mảnh quần áo vào đây. Khi vào phòng tắm nàng vốn được anh Trung ẵm trên hai cánh tay toàn thân không mặc gì cả. Nàng không có lựa chọn nào khác, dùng chiếc khăn tắm nhỏ che lên người, mở cửa.

– Con…

Vừa bước ra cửa đã gặp Ba tần ngần chết sững… Đan Thy mặt đỏ bừng níu chặt hai mép khăn, nhưng nó quá nhỏ chỉ che được một phần phía trước người nàng.

– Con không đem quần áo…

Nàng cúi đầu xấu hổ lí nhí nói, vội quay người líu ríu chạy đi. Toàn bộ thân thể phía sau của nàng trần trụi phơi bày trước mắt Ba. Bên tai nàng còn nghe được tiếng hít thở nặng nề của ông.

Vào đến trong phòng, Đan Thy đóng sập cửa lại, chốt khóa. Nàng ngồi xuống giường, mặt còn đỏ ửng hơi thở dồn dập khó kiểm soát. Nàng nhặt chiếc quần short của anh, chợt đưa lên mũi hít sâu một hơi. Nàng lại đặt nó xuống… Không hiểu sao mùi cơ thể anh không còn nồng nàn như ban đầu, không làm dịu đi cơn khao khát hừng hực bên trong cơ thể nàng. Đan Thy chợt cúi đầu nhìn xuống hai bầu vú căng tròn phập phồng của mình. Hai đầu nhũ hoa ửng đỏ của nàng còn truyền đến cảm giác ê ê day dứt. Nàng cắn nhẹ bờ môi, hai tay đưa lên khẽ mân mê ngực mình, những ngón tay vụng về kẹp lấy hai đầu nhũ hoa se se nhẹ nhàng…

– Ư…

Chương trước Chương tiếp
Loading...