Hoán mệnh
Chương 81
Người ta nói trái đất tròn hay nên nói thành phố hơn 10 triệu dân này thật nhỏ bé.
Vừa bước chân vào sảnh Karaoke Minh liền chạm mặt một kẻ mà trong ký ức của Hoàng Minh chán ghét nhất trên đời. Tên thanh niên kia như nhận được ánh mắt thù địch của Minh liền nhìn qua. Hai ánh mắt chạm nhau tóe lửa…
Người thanh niên đang đối mặt với Minh tên là Nguyễn Hoành Sơn, 16 tuổi, học Lớp 11 Trường Hưng Đạo Vương. Hoàng Minh và hắn không chảy chung một dòng máu nhưng lại có danh phận anh em. Hắn là con riêng của bà Khánh Phương, mẹ kế của Hoàng Minh. Sơn dáng người khá cao 175cm, lại bệ vệ cơ bắp với khuôn mặt khá điển trai thừa hưởng nét đẹp của mẹ. Hắn đặt tay lên bờ eo nhỏ của cô bạn gái xinh đẹp, ánh mắt nhìn Minh như thách thức. Từ ký ức Hoàng Minh, Minh nhận ra cô bạn gái của Sơn. Cô bé là Hạ Vi, học cùng trường với Hoành Sơn, con của một doanh nhân có tiếng trong ngành du lịch khách sạn. Sơn rất lăng nhăng bay bướm nhưng có thể nói Hạ Vi là bạn gái ruột của hắn.
Nhóm bên Sơn có bốn nam bốn nữ đều là mi thanh mục tú. Dù cũng khá ấn tượng nhưng sự cân bằng đôi khi không nổi bật bằng sự chênh lệch tuyệt đối… So sánh ra nhóm bên Minh lại thu hút ánh mắt nhiều người hơn. Bốn cô gái cực kỳ xinh đẹp lại ríu rít bám quanh một thanh niên. Sơn nhìn những đứa bạn gái vây quanh ôm cứng hai cánh tay Minh, nó rất ghen tị và ngứa mắt. Nhìn lại phận mình thật tủi thân… chỉ đặt tay lên eo Hạ Vi có một chút, nàng đã gạt tay nó ra. Nhưng khi nghĩ đến “bệnh kín” của Minh hắn chợt cười nhạt đầy thâm ý.
Cả hai nhóm không hẹn lại cùng nhận được phòng một lúc, ngay kế bên nhau. Vào phòng Karaoke thì Nhật Vy đã đi ra ngoài toilet. Chắc để thao tác sấy khô nơi nào đó. Ba đứa con gái kia thì ríu rít chọn món ăn, bấm bài hát…
Với Hoàng Minh thì những nơi này rất nhàm chán, nhưng Minh lại hoàn toàn khác. Cái gì cũng mới lạ, rực rỡ đầy màu sắc làm nó say mê… Dù trước đây đôi lần có nghe chị Ngọc Nga kể lể chuyện Karaoke với bạn học. Nói cho đúng ra thì đối tượng chị kể là bà chủ, Minh chỉ nghe lén phía sau. Minh từng rất tò mò về một nơi cao sang thời thượng tập trung vô số cô gái xinh đẹp ăn mặc hấp dẫn.
Khi ba đứa Na Na hát được hai bài thì vài món ăn nước uống cũng được đem lên. Cùng lúc đó Nhật Vi cũng trở lại phòng nhưng gương mặt có chút tái nhợt mất tự nhiên.
Nhật Vi ngồi xuống bên cạnh Minh, bàn tay có chút lạnh toát lay lay nó. Ba đứa khác cũng thấy sự bất thường của nàng liền ngừng ca hát. Năm cái đầu chụm lại lắng nghe:
– Bạn có biết nhóm người phòng bên là của Hoành Sơn không? – Nhật Vi rung giọng hỏi.
– Có thấy nó dưới sảnh. Có chuyện gì? – Minh nhíu mày hỏi.
– Hoành Sơn là ai? – Mấy đứa ngơ ngác hỏi.
– Nó là em trai của Minh, mà cũng không phải, là con riêng của mẹ kế Minh. – Nhật Vi là người hiểu chuyện nhà của Minh nhất, liền giải thích.
– Mà có chuyện gì? – Bội Linh thúc giục.
– Mình ngồi trong toilet nữ… lại nghe giọng một đứa con trai thuyết phục đứa con gái… gài bẫy bạn. Nó muốn bạn… bị nhục nhã… Mình hé cửa ra nhìn nhận ra thằng Sơn. – Nhật Vi nói, ánh mắt lo lắng nhìn Minh.
– Nó định làm gì? – Na Na hỏi gấp.
– Mình không nghe rõ… Hoành Sơn gọi nó là… “Nỗi oan Thị kính”
Cả bốn đứa con gái như nghĩ ra chuyện gì đều nhìn về phía Minh.
… Bạn đang đọc truyện Hoán mệnh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/hoan-menh/
Tiếng ca hát vui vẻ oang oang vang vọng tràn ngập cả tầng lầu. Cánh cửa phòng 218 bật mở. Minh bước ra không nhìn ngang nhìn dọc đi thẳng về phía toilet.
Hơn một phút sau, cửa phòng 217 cũng mở ra. Một cô gái ăn mặc hấp dẫn nhìn quanh quất rồi bước về phía nhà vệ sinh nam. Cô gái này lại đúng là Hạ Vi bạn gái của Sơn.
Trong nhà vệ sinh nam, Minh điềm nhiên rửa tay như không hề biết chuyện gì sắp diễn ra. Cánh cửa nhà vệ sinh bật mở. Hạ Vi nhìn quanh thấy không có ai khác ngoài Minh thì yên tâm.
– Em đi nhầm nhà vệ sinh rồi đấy… – Minh không quay lại mà nhìn cô gái qua tấm gương trước mặt.
Hạ Vi chưa bao giờ gặp Minh, nhưng nghe nói về Minh lại rất nhiều. Con trai lớn của Chủ tịch Tập đoàn Hoàng Minh, tài sản lớn, thế lực chống lưng phía sau càng lớn. Đáng tiếc… một người thừa kế hoàn mỹ như thế lại có sở thích “mặc váy”. Hạ Vi cũng biết mối quan hệ phức tạp giữa Minh và Sơn. Bản thân nàng cũng sinh ra trong một gia đình giàu có. Nhưng khác với mọi người, gia đình Hạ Vi có mối quan hệ xã hội vô cùng phức tạp… Có lẽ vì thế Hạ Vi từ nhỏ không bị nhốt trong lồng vàng như những đứa con gái nhà giàu khác, mà được dạy giỗ để giữ mình, sinh tồn trong cái thế giới đầy lừa lọc này.
Vốn không muốn tham gia vào chuyện gây hiềm khích giữa hai anh em họ, nhưng một phần do Hoành Sơn nài nỉ, một phần vì nàng tò mò về Hoàng Minh, thêm vào tính tinh nghịch nổi lên, thế là nàng đồng ý.
– Không nhầm đâu… Người ta đến tìm anh mà…
Hạ Vi buông giọng lẳng lơ, bước đến, ngón tay vẽ vẽ lên lưng áo sơ mi của Minh. Minh lau khô tay, quay lại. Hạ Vi liền áp sát. Khoảng cách quá gần, Minh còn ngửi được hơi thở thơm mát của nàng. Minh cũng phải thừa nhận Hạ Vi rất đẹp. Không trong sáng thuần khiết như Nhật Vi, nhưng ánh mắt mơ màng của nàng lại mang theo một sự hoang dại khuyến khích người ta phạm tội. Hạ Vi gần như chồm ép cả người lên ngực Minh. Hai cánh môi đỏ mọng ướt át hé mở khiêu khích. Thấy vẻ mặt Minh dửng dưng như không, nàng có chút thất vọng.
– Anh thật là như người ta nói ah… tội nghiệp…
Trước ánh mắt Minh đang nhìn, Hạ Vi bắt đầu xé toang chiếc áo đang mặc. Nút áo bắn tung ra sàn nhà rơi vãi khắp nơi. Hai vạt áo mở rộng lộ ra hai bầu vú căng tròn trong cái nịt ngực half cup có chút quá tải. Nhìn sâu vào ánh mắt bình tĩnh của Minh, cô gái nhoẻn miệng cười, nói nhỏ:
– It’s just a game, nothing personal.
Nhưng khi Hạ Vi vừa đưa tay lên miệng làm loa, thì bất ngờ vòng eo đã bị siết chặt. Chưa kịp hoàn hồn thì Minh đã bế bổng cả người nàng, đặt lên bệ đá bồn rửa tay. Không một tín hiệu báo trước, Minh chồm đến hôn ngấu nghiến lên đôi môi mọng nước còn ngỡ ngàng há hốc của Hạ Vi.
Từ đầu trưa nay đến giờ bị cả bốn đứa con gái khiêu khích trong xe, Minh đã rất kìm nén… Giờ lại được vùi hoa dập liễu một cách đường đường chính chính, tiện thể cắm cái sừng lên đầu thằng em trai danh nghĩa của Hoàng Minh… còn gì để nó phải khách sáo đây?! Cái lưỡi tham lam của Minh chui vào quấn chặt lấy cái lưỡi nhỏ bối rối kia, làm cho nó say mê tê dại. Tay Minh lần mò lên hai bầu vú. Một cái nắm giật mạnh kéo bung cả chiếc nịt ngực ném mạnh ra ngoài. Ép cả cơ thể Hạ Vy lên tấm gương sau lưng, hai tay Minh xoa nắn hai bầu vú căng tròn không chút thương hoa tiếc ngọc…
– Ưm…
Lúc này, Minh đã chuẩn bị tinh thần đón nhận một cái tát như trời giáng hoặc là những cái móng tay cào xé khắp người… Nhưng không có. Hạ Vi như bị rối loạn trong tiết tấu tấn công bất ngờ của nó. Hai bàn tay nhỏ nắm chặt lấy áo nó, cố đẩy ra lại yếu ớt đến thương cảm. Minh ôm ghì lấy cơ thể mềm oặt hổn hển của Hạ Vy tiếp tục hôn xuống cổ, xuống ngực… rồi mạnh mẽ kéo hai bàn tay che chắn của nàng ra. Minh rút mặt vào hai bầu vú căng tròn mơn mởn kia mà liếm mút say mê…
– Ưm…
Miệng Minh mút một bên núm vú thì hai ngón tay lại kẹp lấy đầu núm nhỏ kia mà se nắn. Cơ thể Hạ Vi run rẩy, hơi thở lại tắt nghẽn như chới với tê dại. Dù thấy phản ứng của Hạ Vy có chút hơi lạ. Nhưng trong mắt Minh một cô gái ăn mặc thoáng như thế này lẽ ra phải dày dạn tình trường mới là hợp lý… Lại nghĩ đến thằng Sơn cũng thường xuyên được thưởng thức hai bầu vú này, Minh càng mút mạnh, còn dùng răng cắn cắn thỏa thuê.
– Uh… ôi…
Hạ Vi uất nghẹn, ứa nước mắt. Dù đã chuẩn bị tinh thần đối phó mọi tình huống nhưng sự thay đổi bất ngờ của Hoàng Minh làm nàng chới với.
Nhìn cách ăn mặc của Hạ Vi ai cũng nghĩ nàng là một cô gái dễ dãi. Sự thật hoàn toàn ngược lại… Bản thân nàng thích phong cách ăn mặc phóng khoáng đơn giản vì yêu thích phong cách quyến rũ, vì cái đẹp, không phải để câu dẫn đàn ông. Dù trên thế giới này không còn đàn ông, nàng vẫn sẽ ăn mặc như vậy. Trong mối quan hệ với các chàng trai, Hạ Vi rất có nguyên tắc. Bạn trai thân thiết nhất như Hoành Sơn chỉ được nắm tay, ôm eo, còn hôn môi thì đơn giản là áp môi hôn bên ngoài. Để lưỡi chạm vào môi nàng thì đừng hòng có lần sau.
Vậy mà trời tính không bằng người tính… Tham gia vào kế hoạch này, Hạ Vi đã thua lỗ nặng. Ngay cả nụ hôn lưỡi đầu tiên của nàng cũng bị người ta hồ đồ cướp mất. Rồi đến hai bầu vú ‘hàng trưng bày cấm sờ’ của Hạ Vi cũng bị bóc tem không thương tiếc… không những sờ soạng, hôn hít… lại còn cắn.
“Xoẹt…”
Hạ thể Minh chèn vào giữa cặp đùi non làm chiếc váy ngắn của Hạ Vy tuột lên quá mông. Minh luồn tay vào, nắm lấy cái quần lót nhỏ xé toạc, rồi vứt sang bên cạnh. Hạ Vi bắt đầu hoảng hốt thật sự.
– Anh… anh muốn làm gì?
Gương mặt xinh đẹp của Hạ Vi lúc này vừa đỏ lại chuyển tái xanh sợ hãi. Nàng cảm nhận được hạ thể Minh có một khối u cứng ngắc đang áp sát cửa động không chút phòng vệ của mình.
– Đừng… không… đừng…
– It’s just a game, nothing personal. – Minh nheo mắt cười, nói.
“Muốn dùng tiếng Anh sao?! Trong đầu mình có một cuốn từ điển sống đó nha…”
Minh đưa tay xuống giả vờ như muốn mở dây kéo quần, nhìn thấy trong mắt Hạ Vi sự hoảng sợ thật sự làm nó khoái trá không thể tả. Nhưng khi hai giọt nước mắt từ trong đôi mắt đỏ hoe sợ hãi của Hạ Vy lăn dài trên mặt, lòng Minh liền mềm nhũn.
– Đừng anh… em… em xin lỗi…
“Rầm…”
Ngay lúc này, cửa phòng toilet bị đạp mạnh mở tung. Hoành Sơn và nhóm bạn cùng xông vào liền chết sững trước cảnh tượng trước mắt.
Một người thanh niên cao lớn lại nửa đè lên cơ thể một cô gái trên bệ đá rửa tay. Hạ thể hắn ép chặt làm cặp đùi cô gái mở rộng hai bên… Dưới sàn mấy mảnh đồ lót bị xé rách ném tứ tung. Cảnh này làm ai cũng muốn phun máu mũi.
– Ah… sao nhiều người vậy?! Đái tập thể sao? – Minh quay lại, bàn tay làm động tác như vừa kéo dây khóa quần lên.
Hạ Vi mặt mũi đỏ như gấc chín, kéo váy che kín vị trí giữa hai chân. Cô túm chặt hai vạt áo, nhặt mấy mảnh đồ lót dưới sàn, rồi vội vàng chui vào một phòng vệ sinh. Đóng sập cửa lại.
“Mẹ mày… Khốn nạn…” – Hoành Sơn gầm lên lao đến.
Ngay lúc này một nhóm bảo vệ được đám Nhật Vi gọi lên đã đến kịp. Sơn và ba thằng bạn bị mấy người bảo vệ kéo lại giữ chặt.
– Mẹ mày… mày dám…
Thằng Sơn gào thét muốn giãy ra. Nó thật sự điên rồi. Nó nghĩ ra kế hoạch này, lấy tên là “Nỗi oan thị Kính”. Để Hạ Vi giả vờ như bị Minh kéo vào toilet làm bậy, còn làm giả chứng cứ tự xé rách áo. Lúc đó, Minh có trăm cái miệng cũng không cãi được. Ngoại trừ hắn dám công khai nhận mình là người đồng tính, không thì nỗi oan này chỉ có thể nuốt vào bụng như thị Kính.
Tất cả đều được Sơn cân nhắc, bao gồm cả sự an toàn cho Hạ Vi. Sơn cứ đinh ninh rằng thằng anh trên danh nghĩa của nó là pê đê. Vậy mà khi nảy trước khi Hạ Vy kịp che đậy, Sơn còn thấy rõ cả dấu răng sưng đỏ trên hai bầu vú cô. Hai bầu vú căng tròn mơn mởn đó ngay chính nó còn chưa được thưởng thức ah.
– Tụi mày làm gì?! Mau bắt nó… nó… nó hiếp bạn gái tao… – Hoành Sơn lồng lộn, gầm lên.
Minh ngoáy ngoáy lỗ tai, chép chép miệng nói:
– Cái gì mà hiếp hiếp ở đây chứ? Nam nữ vui vẻ hoan ái bình thường thôi ah.
– Hoan con bà mày… Hạ Vi là bạn gái tao… – Hoành Sơn rít lên.
Minh tròn mắt làm ra vẻ ngạc nhiên, nói:
– Ah… vậy sao? Vậy mày có chút kém rồi. Đáp ứng nàng không đủ. Để người ta thiếu thốn đi lung tung nha…
– ĐM… Tao giết mày…
– Anh hãy bình tĩnh. Chúng tôi muốn nghe cô gái kia nói. – Người bảo vệ lớn tuổi trầm tĩnh, ngăn Sơn lại nói.
Cửa buồng toilet bật mở. Hạ Vi mặt còn đỏ au như trái đào, hai tay che chắn thật kín vạt áo khép nép đi ra. Ánh mắt nàng có chút né tránh Minh, đi đến bên cạnh Sơn.
– Em nói đi… là nó lôi em vào đây làm bậy phải không? – Sơn nghiến răng rít lên.
– Em nói đi chứ?!
– Em… em… – Hạ Vy lúng túng nửa muốn gật đầu, lại chần chừ không quyết.
Lúc này bốn đứa Nhật Vi cũng ùa vào đứng sát bên cạnh Minh. Ba đứa kia đều căng thẳng chỉ có Nhật Vi là ánh mắt cứ nhìn Hạ Vi chằm chằm.
– Haizz… sao phải khổ như vậy chứ… – Minh lên tiếng.
Trước ánh mắt của mọi người, Minh bước lại thanh đà ngang của buồng toilet, nhướng người lên lấy xuống một cái điện thoại.
– Không cần hỏi ai hết… Tôi có quay lại hết đây… cùng xem nào. – Minh giơ điện thoại lên mở màn hình lớn video.
– Đừng… đừng bật lên… – Hạ Vi hoảng hốt kêu lên, lúc này mặt nàng đã tái xanh sợ hãi.
– Không mở lên cho mọi người xem thì anh bị đổ oan đấy. Không được đâu. – Minh làm ra vẻ khó xử.
– Là em… là em tự vào đây… lôi kéo dụ dỗ anh được chưa? – Hạ Vi gắt lên, hai mắt đã đỏ hoe rưng rưng.
Minh cũng có chút mềm lòng, nhún vai nói.
– Em sớm nói vậy thì dễ xử rồi.
Minh đưa điện thoại cho Hạ Vi… Nàng cầm lấy vội vã bấm nút xóa đi đoạn video vừa được quay. Hạ Vi trả lại điện thoại, nhìn Minh cảm kích, nói lí nhí:
– Cảm ơn anh.
Nói xong, Hạ Vi quay người đi thẳng ra ngoài, thậm chí không nhìn đến Hoành Sơn bên cạnh.
– Mày… mày hay lắm…
Sơn quay người đi theo Hạ Vi. Nhưng bất ngờ nàng dừng phắt lại, quay người vung tay thật mạnh.
“Chát”…
Một cái tát chát chúa làm Hoành Sơn có chút ngốc trệ. Một tay đưa lên mặt mình, môi Sơn mấp máy chưa thốt được lời nào.
– Tất cả là do anh. Sau này anh đừng đến tìm tôi nữa.
Hạ Vi đi khuất. Cánh cửa toilet đóng sập lại mà Sơn còn đứng chết cứng. Mãi đến lúc mấy thằng bạn kéo nó đi, nó mới bừng tỉnh lại.
Nhóm bảo vệ cũng thở phào xin phép cáo lui. Trong phòng toilet chỉ còn Minh và bốn con nhền nhện yêu tinh đang hằm hè muốn tra khảo. Ba đứa kia thì tò mò là chính, còn Nhật Vi thì dùng ánh mắt như oán trách nhìn Minh. Trong bốn người, chỉ có nàng là biết Minh đã thay đổi. Hoàng My, Bội Linh, Na Na có thể nghĩ rằng Minh giả vờ làm gì đó với Hạ Vi chủ yếu để chọc điên thằng Sơn.
Duy chỉ có Nhật Vi là biết Minh hoàn toàn không cần giả vờ… thậm chí còn rất nhập vai… vô cùng nhập vai.