Hỗn Thế Ma Vương

Chương 28



Phần 28

Aoshin tỉnh dậy trong tình trạng mệt mỏi vô cùng… Xung quanh anh như có gì đó đang đè nặng… Bên trái, Irelia đang gối đầu lên vai anh, trên ngực, Kasumi vẫn đang thiếp đi, Yan thì rúc vào sườn anh ngủ… Không muốn phá vỡ phút giây bình yên này, anh lần lượt ngắm nhìn ba người phụ nữ của anh…

– UỲNH UỲNH…

Tiếng đập cửa làm họ tỉnh giấc, Irelia mở cửa. Là Jarvan và Shyvana tới thăm họ.

– Chào anh! Aoshin, nghe tin anh trở lại chúng tôi vui lắm! Nghe tin anh tử trận, chúng tôi đã cầu nguyện thần linh cho nó chỉ là tin đồn…

– Hai vợ chồng anh đến tìm tôi hẳn không chỉ để thăm gia đình tôi?! Nghe nói nhà vua giờ rất yếu và anh đang rất bận?!

– Chẳng giấu gì anh, tiên tri Volvo vĩ đại của Runetera hôm qua đã gửi tới chúng tôi một thông điệp cảnh bảo về cuộc xâm lược của một thế lực bên ngoài lục địa này… Tối ngày mai sẽ là cuộc họp đa quốc gia để đưa ra ý kiến về việc này.

– Các người tin vào nhà tiên tri ấy như vậy ư!!!

– Tiên tri Volvo đã 200 tuổi rồi! Bà ấy là một tiên tri tài năng nhất từ trước đến giờ, chưa một lời tiên tri nào của bà ấy không thành sự thật… Và lời tiên tri của bà ấy về anh…

– Hả!!! Có cả tôi sao!!!

– Trước đây khi tôi 3 tuổi, tôi có nghe kể về một người có đôi cánh màu đen, rất xinh đẹp đến xin một lời tiên tri về Tân “Hỗn Thế Ma Vương”…

– “Chẳng nhẽ bà ta dẫn đường cho lũ thiên thần hắc ám đến hủy diệt quê hương của ta!!!”

Aoshin không nói gì cả, anh nhận lời Jarvan đến tham dự buổi họp vào tối ngày hôm sau… Buổi tối ngày hôn sau…

Irelia lo lắng đi vào:

– Anh sẽ đi nữa ư!!!

Aoshin đưa tay lên, xoa lên má Irelia:

– Ừ, anh phải đi!

Aoshin bước ra ngoài, Irelia ôm eo anh giữ lại:

– Anh đừng đi, lần này cuộc chiến sẽ rất khốc liệt, con chúng ta thì tính sao đây!!!

Aoshin ngồi xuống, áp tai vào bụng Irelia:

– Anh phải đi, vì con chúng ta, để chúng có một tuổi thơ bình yên…

Aoshin hôn lên trán Irelia:

– Anh hứa sẽ trở về và trở thành một ông bố tốt! Anh nhất định sẽ trở về!!

Aoshin bước ra ngoài, hướng về phía cung điện Demacia… Trong phòng họp, Vua Jarvan III tuy đã già yếu, nhưng vì sự cấp bách, ông phải trực tiếp đến đây.

Bên phải có Stella, công chúa của Noxus, ngồi ghế sau cô là Swain, giờ đã là thừa tướng của Noxus. Tiếp đến là Azir, Nasus trong hình dạng con người đang ngồi sau ông. Sau đó là Ashe, người đi cùng Ashe là Truyn. Tiếp theo là Leona, ghế sau của Leona là Veronia. Bên trái có Odin, trước đây là một chính trị gia trẻ tuổi, cũng là nhà đầu tư lớn cho quân đội Ionia trong cuộc chiến chống lại Noxus, anh được bổ nhiệm làm quốc trưởng Ionia, ngồi phía sau anh là Shen. Bên cạnh họ là Shinoa, ngồi sau cô là một nữ hộ vệ.

Tiếp đến là Caithlyn, Vi là người đi theo cô. Aoshin là ngu ngốc tới cuối cùng, anh ngồi vào chiếc ghế trống cuối cùng, sau lưng anh là Garen.

Vua Jarvan III cất tiếng:

– Hôm nay đất nước chúng tôi xin tạm gác lại tất cả những mối hiềm khích trước đây với tất cả các vị! Tiên tri huyền thoại Volvo trước khi qua đời đã để lại cho chúng ta một lời tiên tri cuối cùng, các vị hãy xem đây!

Vua Jarvan III đặt tấm giấy trên mặt bàn, một hình ảnh ma thuật được hiện lên không trung:

Một tờ giấy được việt méo mó một dòng chữ: “Runetera gặp đại họa”

– Như các vị đã thấy, những lời tiên tri của bà Volvo chưa bao giờ sai, và lời tiên tri sẽ linh ứng trong 6 tháng như mọi lần, vì vậy tôi mong các vị sẽ cùng nhau hợp sức để chống lại mối đại họa này!

Vua sa mạc Shurymar Azir lên tiếng:

– Chúng ta có nên tin vào nó không!!! Liệu nó có phải một mối nguy hiểm lớn?!

Vua Jarvan III đáp:

– Trước giờ bà ấy chưa bao giờ dùng từ “ĐẠI HỌA”, nếu giờ bà ta dùng, thì chắc chắn nó sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới cả Runetera này…

Ashe lên tiếng:

– Vậy ông có chắc là nó sẽ xảy ra vào bao giờ không!!!

Stella trả lời ngay:

– Theo sự truyền đạt lại của “lữ khách hư không” Kassadin, chúng sẽ tấn công chúng ta trong 7 ngày nữa. Đó là thông tin được đưa ra bởi một chiến binh có khả năng du hành không gian của chúng tôi…

Buổi họp diễn ra tới khuya, cho đến khi các nguyên thủ quốc gia thống nhất được kế hoạch với nhau. Aoshin ra về, anh đi đến một khu phố cách nhà không xa, thì một vòng tay choàng qua cổ anh:

– Hoàng tử!! Lâu rồi không gặp người!! Ngài còn nhớ thần chứ!!!

– Veronia! Bỏ ta ra nào!

– Đừng đuổi thần đi mà!! Lâu rồi mới gặp được ngài, hay là đi uống một chút gì đi!! Một chút thôi!!! Đi mà!!!

Veronia nũng nịu, Aoshin đành phải đi theo cô. Veronia dắt anh đến một quán rượu khuya. Trước đó:

Tác giả ngồi đối diện với Gragas, bên cạnh anh là Veronia:

– Này Veronia! Dạo này anh bị viewer chửi nhiều quá! Em có muốn abc… xyz với thằng Shin không!!!

Mắt Veronia sáng lên:

– Thật chứ ạ!!! Tuyệt vời!!!

Veronia ôm cổ tác giả… Anh ta quay sang nói với Gragas:

– Gas béo! Biết nhiệm vụ của buổi bán rượu tối nay chưa!!!

– Vâng thưa tác giả – sama! Nhất định tôi sẽ làm được!!

Quay lại với trận rượu của Aoshin và Veronia, hai người vừa cười nói, vừa nốc rượu hết cốc này đến cốc khác, chỉ có một điều là rượu của Aoshin được pha mê hồn hương, còn Veronia là trà lúa mạch… Aoshin tu hết cốc rượu thứ 10, đầu óc anh quay mòng mòng, người con gái trước mặt anh đang cười với anh… – “Giây phút này… Sao em ấy lại xinh đến vậy!!!”

Aoshin nhào đến, ôm lấy Veronia. Biết thuốc đã ngấm, cô đưa anh lên phòng trọ đã được thuê sẵn…

– Hoàng tử! Cuối cùng em cũng đã được trở thành của anh rồi!!

Aoshin cởi bỏ quần áo giáp của Veronia… Anh tụt áo ngực của cô xuống làm lộ ra nguyên 2 bầu vú căng tròn, núm vú hồng hồng. Anh trầm trồ và xuýt xoa:

– Ngực em đẹp quá!!

Rồi anh đưa tay bóp vào 1 bên ngực cô, không hiểu sao lúc đó Veronia như tê liệt không phản ứng được gì, cảm giác thật là đê mê, rồi anh đưa 2 tay bóp 2 bên ngực, anh khen ngực cô căng tròn và mềm quá! Anh bóp và ấn và xoa, rồi anh cúi xuống ngậm vào đầu ngực cô và hôn ngấu nghiến, Veronia chỉ biết đứng như trời trồng, mặc Aoshin tuy đang bị mê hoặc nhưng vẫn chiếm thế chủ động…

Một lúc lâu sau màn nút vú, Veronia thấy bên dưới bím của cô ngày càng ướt át… Anh cởi áo của anh ra rồi lại ôm ghì lấy cổ, hôn môi, vừa hôn vừa bóp vú, lúc nhẹ nhàng lúc mạnh mẽ, Veronia rên lên khe khẽ:

– Ư ư ưm…

Aoshin đè Veronia ra, banh hai chân cô, chà lưỡi lên lỗ rốn làm cô giật người lên vì buồn… Anh rê lưỡi xuống dưới nữa, một chùm lông đen nhánh đã cắt tỉa gọn gàng, mép bím hồng đỏ, hột le nhô ra ngoài khêu gợi… Aoshin chà ngón trỏ lên hột le, gảy qua gảy lại làm Veronia quằn quại, tay cô luồn xuống đầu Aoshin, vò tóc anh trong sung sướng. Anh bắt đầu đưa chiếc lưỡi, liếm lên bím cô, một cảm giác kỳ lạ trước đây Veronia chưa từng có… Cô chụp chiếc gối lên mặt vì xấu hổ, không dám nhìn xuống dưới… Aoshin bắt đầu di chuyển chiếc lưỡi, lên, xuống, móc từ trong lỗ âm đạo rồi lại lên hột le làm Veronia rên lên sung sướng, một ngón tay của anh chọt vào lỗ âm đạo của Veronia làm cô nảy người lên vì sướng, cô đã lên đỉnh ngay khi Aoshin đâm ngón tay vào… Aoshin đứng dậy, cởi bỏ nốt những thứ còn lại trên người, con họa mi to, dài của anh đang lừng lững cách bím của Veronia một đoạn. Anh cầm con họa mi lên, chà chà lên bím Veronia làm cô oằn người lên, anh chà nó lên hột le làm Veronia như điên dại:

– C… Cho em!! Cho em con họa mi to lớn của anh đi!! Hãy cho nó vào đây!

Aoshin cười một điệu cười ma quái, nhẽ ra đang bị điều khiển bởi mê hồn hương thì không thể biểu cảm hay nói chuyện:

– Em muốn nó hả!!! Vậy còn dám đánh thuốc anh không!!!

Veronia ngạc nhiên lắm:

– Ư… Ơ!!! Em tưởng anh đang bị mê hồn hương điều khiển!!!

Aoshin chà mạnh con họa mi làm Veronia giật bắn người, rên to hơn:

– Em nghĩ anh bị ông Tác giả gài bao nhiêu lần nữa mới đủ!!! Anh đã tỉnh toán trước khi đi uống rượu rồi!

– Mặc kệ anh!! Làm đến đây rồi thì…

Veronia lấy cái gối che nửa mặt, nói lí nhí, rồi lấy hai ngón tay banh hai mép bím ra:

– Hãy cho em đi!! Em không chịu nổi nữa rồi!!! Xin hãy cho em trở thành người phụ nữ của anh! Hoàng tử!!

Aoshin không thể đùa khi Veronia nghiêm túc như vậy được nữa, anh khẽ nhấc cao người, kê họa mi vào đúng lỗ âm đạo của Veronia, đâm một cái ót… Veronia gào lên, mười đầu ngón tay cô bấu lên vai Aoshin đến bật máu, cô khóc nức nở vì đau:

– Hả!!! Em vẫn là trinh nữ ư!!! A… Anh không biết! Xin lỗi em vì thô bạo quá!

– Huhu!! Anh giết em đến nơi rồi đó!! Đau quá!! Hức!!!

Aoshin cúi xuống hôn lên bờ môi hồng mọng, anh để cơ thể của Veronia quen dần với con họa mi to lớn bên trong, anh khẽ rút con họa mi ra, rồi nhẹ nhàng nhấn vào… Veronia khóc thét lên:

– Đau!! Đau quá!!! Huhu!! Anh xé toạc em ra mất thôi hoàng tử!!! Em đau quá!!!

Anh giữ nhịp nhấp nhẹ nhàng đều đều… Bên trong Veronia bắt đầu ướt át hơn, khiến anh ra vào dễ hơn. Veronia giờ không còn luôn mồm kêu đau nữa, mà giờ cô đang lim dim, rên khe khẽ vì sướng khoái… Đợi cô quen hẳn với con họa mi của mình, Aoshin xoay nghiêng Veronia, gác chân phải của cô lên vai, đâm con họa mi của mình sâu hết cỡ vào người Veronia… Con họa mi của anh quá dài, chạm cả vào tử cung của Veronia mà vẫn thừa một đoạn ở bên ngoài. Veronia giật nảy người vì sung sướng, lưỡi của cô như mắc lại một cách trơ trẽn ở trên miệng, cô nuốt lấy từng hụm không khí một cách khá khó khăn… Aoshin tăng tốc, giờ này trong đầu hai người chỉ có sự hoan lạc vô bờ bến, Veronia đã nằm ngửa ra mặc cho Aoshin thỏa sức nhấp hông những cái thật mạnh. Giờ đây âm đạo cô đã nở ra hết cỡ, nuốt trọn lấy con họa mi của Aoshin… Giây phút chuẩn bị tuôn trào, Veronia rên lên:

– Hoàng tử!! Của anh… Đang lớn lên đấy, nó… To quá!! Em điên lên mất!! Ư… ư… ưm…

Aoshin bấu chặt lấy mông của Veronia:

– Anh sắp đến giới hạn rồi!!

– Hãy ra cùng em!! Hãy cho em… Cho em hạt giống của hoàng tử!! E… Em… Em RAAAAA!!!

Aoshin đổ gục xuống ngực Veronia, hai người ôm lấy nhau rồi thiếp đi, con họa mi của Aoshin teo dần lại, lọt ra khỏi âm đạo hồng đỏ của Veronia, một dòng tinh dịch pha với dâm thủy và một ít máu chảy ra khỏi âm đạo cô…

Chương trước Chương tiếp
Loading...