Loạn luân mẹ và con

Chương 39



Phần 39

– Vũ! Mày… mày điên rồi…

Lan càng lúc càng cảm thấy ghê sợ những hành động thô thiển của Vũ, nhìn ánh mắt đầy dâm dật của Vũ… Lan không hiểu trước mặt mình là một thằng em trai hay là một kẻ cưỡng bức… kéo cái khăn tắm che chắn lại cơ thể mình, Lan hét lên…

– Mày có buông tao ra không!

– Không!

Nắm lấy hai chân Lan, Vũ kéo Lan ngã ra giường nhưng nàng đã vội thu chân lại… dùng hết sức bình sinh Lan đạp mạnh vào mặt Vũ một phát làm cậu bật ngửa ra giường… ôm lấy chiếc khăn tắm mỏng manh, nàng vội tháo chạy ra khỏi phòng… và lúc cánh cửa phòng hé mở… cũng là lúc cả Vũ và Lan cùng mở to mắt sững sờ… ngay trước của phòng… Kiều đứng đó… nhìn hai đứa con mình bằng ánh mắt đầy những nỗi bàng hoàng…

– Hai… hai… đứa… haai đứa… làm… làm… gì… đã làm gì…

– Mẹ! Không phải như mẹ nghĩ đâu!

Quấn vội cái khăn che kín người, Lan hoảng hốt giải thích, nắm lấy tay Kiều, Lan chỉ về phía Vũ đầy sợ hãi…

– Thằng Vũ nó điên rồi mẹ à… nó phát điên rồi… nó…

– Nó làm gì?

Kiều nhìn Lan hối thúc… từ lúc nghe tiếng hét vọng ra từ trên lầu nàng đã biết có điều gì xảy ra với con mình, bước vào trong nhà, nhìn thấy cặp sách Vũ trên bàn, nàng đã tự hỏi tại sao Vũ lại về nhà giờ này… không ngờ những gì nàng đang đau đớn chứng kiến trước mắt lại đến từ đứa con thân yêu của nàng… cơn tức giận ghen tuông khi đêm qua phải trông thấy cảnh Vũ và Ngọc quằn quại trên giường chưa nguôi ngoai mà giờ đây Vũ lại một lần nữa đâm nàng một nhát đau nhói vào tim…

– Vũ… nó… nó… dám… hic… – Mắt Lan rưng rưng như muốn khóc…

– Mẹ… không phải như vậy đâu…

Bước tới trước mặt Kiều… Vũ vội vàng chối phắt đi nhưng trước những gì Kiều đã nghe được và tận mắt chứng kiến, Vũ không thể nào chối cãi được nữa… vừa ôm lấy Lan che chắn cơ thể cho con mình, Kiều vừa ném một ánh nhìn lạnh giá về phía Vũ…

– Thôi… đừng khóc… đi về phòng đi… để mẹ nói chuyện với em… về phòng đi con…

Bạn đang đọc truyện Loạn luân mẹ và con tại nguồn: http://truyen3x.xyz/loan-luan-me-va-con/

Cánh cửa phòng Vũ khép lại… giữa căn phòng oi bức của buổi trưa hè nhưng sống lưng Vũ lạnh như băng… nỗi sợ hãi bao trùm khiến Vũ không sao cử động được một phần nào của cơ thể… một cái tát từ bàn tay nóng hổi của Kiều lại Vũ bừng tỉnh…

– Thằng… tồi… sao… mày… có thể làm vậy hả Vũ! Thằng… đồi bại…

Giật tung cổ áo Vũ, Kiều làm những chiếc nút bứt ra văng xuống sàn… trên gương mặt đầy tức giận của nàng nước mắt tuôn rơi lã chã…

– Mẹ… không phải vậy đâu… con chỉ đùa với chị Lan thôi… con đùa thôi mà…

– Đồ dối trá… đùa ư… có phải như cái kiểu đùa với con Ngọc đêm qua không!

– Ơ…

Nghẹn đắng họng… cuối cùng thì Vũ đã biết nguyên nhân của cơn thịnh nộ của Kiều…

– Mẹ… đã thấy ư… – Vũ nghẹn ngào hỏi…

– Phải! Mày là đồ tồi… tao đã định tha thứ cho mày… không ngờ… mày lại còn dám làm điều đó với cả chị ruột mày… đồ… khốn nạn… tại sao mày lại trở nên thế này hả con… huhu… Vũ ơi là Vũ… con có còn là người nữa không! Huhu…

Từng giọt nước mắt nóng bỏng rát của Kiều len lỏi vào từng giác quan trên cơ thể Vũ… ôm siết lấy mẹ Vũ cũng không thể kiềm được nước mắt…

– Con… xin lỗi… con không định làm vậy đâu… chỉ là…

Đẩy mạnh Vũ ra, Kiều hét lên…

– Đừng có nói dối! Là đàn ông… dám làm thì dám nhận! Đừng có đổ thừa này nọ!

– Phải! Là con… chính con đấy… chính con đã làm những chuyện như vậy với chị Lan… nhưng ít ra cũng là từ tình cảm yêu thương đích thực… còn mẹ thì sao… mẹ có dám nói là mẹ cũng yêu tất cả những gã đàn ông mà mẹ đã… đã… ngoại tình không! Mẹ chỉ biết nói con… sao mẹ không nhìn lại bản thân mẹ đi…

– Mày… mày… trời ơi… Vũ…

Trên đôi mắt của Kiều giờ đây đã đục ngầu những đau đớn mà lời nói của Vũ vừa xuyên lên người nàng… cái hố vực thẳm mặt cảm tội lỗi mà ngày nào nàng vừa thoát ra được giờ lại đã ngay phía sau lưng… bước từng bước lùi ra khỏi phòng… tay nàng đẩy cánh cửa… chân nàng run rẩy bước xuống từng bậc thang… từ trong phòng Vũ ôm lấy bức tường… rồi tự đập đầu mình vào, chàng chỉ ước có đủ dũng khí để đuổi theo Kiều ngay lúc này… nhưng chàng không thể…

Bạn đang đọc truyện Loạn luân mẹ và con tại nguồn: http://truyen3x.xyz/loan-luan-me-va-con/

Chiếc di động chợt rung lên theo điệu nhạc… khép cửa phòng lại… Lan mở nắp ra…

– Alo… “Ba” hả!

– Sao rồi Lan… mọi chuyện đến đâu rồi…

– Sáng nay có một chuyện không ngờ đã xảy ra… vừa mới thôi… nhưng tình hình có lẽ có lợi cho chuyện của “ba” lắm…

– Có lợi là sao… đừng nói là… Vũ và mẹ nó cãi nhau…

– Hơn cả cãi nhau nữa… để lúc nào con kể cho… bây giờ bà Kiều đã bỏ đi rồi… thằng Vũ thì đang nhốt mình trong phòng…

– Ok, vậy ba chờ tin con… con nhất định phải giúp chú chuyện này… nhớ chưa… có gì cứ gọi cho chú…

– Ok…

Bạn đang đọc truyện Loạn luân mẹ và con tại nguồn: http://truyen3x.xyz/loan-luan-me-va-con/

– Đưa chị lên đi nào… sao cứ nhìn người ta… chằm chằm thế…

Mùi da thịt nồng nồng từ cơ thể Phú khiến Hồng bắt đầu cảm thấy lo sợ trong lòng… không phải nàng lo sợ Phú sẽ siết chặt nàng bằng đôi tay rắn chắc của mình, sẽ hôn nàng bằng đôi môi thèm khát của một gã đàn ông đang si mê sắc đẹp… nàng lo sợ vì nàng đang mất dần sự kiểm soát bản thân… từng ngón tay nàng từ lúc nào đã cào cấu lên bả vai cứng cáp của phú… hai bắp đùi thì cứ ép chặt vào người Phú như không muốn rời…

– Chân… đau thế này… có đứng được không?

Cố kéo dài thời gian… bàn tay nóng bỏng của Phú không thể nào rời khỏi cặp đùi mịn màng của Hồng…

– Chắc là được… mà… mà chị… cũng chưa biết nữa…

Giả vờ tỏ ra khó chịu… nàng đong đưa mông để cố lách ra khỏi tay Phú… nhưng kỳ thực là để cho Phú có thể luồn vào sâu hơn vào váy nàng… còn phần cơ thể bên trên thì cả hai đã như nhập lại làm một… bộ ngực săn chắc của Phú đã dồn ép hai bầu vú Hồng sang hai bên làm nàng chỉ muốn thoát khỏi cái áo ngực chật chội để cảm nhận được cơ thể phú nhiều hơn… gục đầu vào vai Phú… Hồng không dám ngước lên nhìn vào đôi mắt ngây dại của Phú, nàng biết sẽ có điều gì đó sắp xảy ra…

– Vậy là… chị… đã… ngoại tình đúng không!

– Ơ…

Hồng ngớ người ra trước câu hỏi bất ngờ của Phú… vậy là Phú đã nghe và hiểu tất cả…

– Không… có chuyện đó… đâu… – nàng cố lảng tránh đi nhưng Phú đã vội nói:

– Không sao đâu… em không nói cho ai biết đâu mà lo… chuyện đó là bình thường thơi nay thôi… nhưng mà có điều lạ là…

– Lạ… gì… – Hồng hồi hộp chờ đợi…

– Hình như người đó nhỏ tuổi hơn chị rất nhiều phải không…

Buông tay ra khỏi người Phú… Hồng quay mặt đi thở dài buồn bã… nàng không ngờ có ngày chuyện này cũng bị lộ ra ngoài… nhưng điều nàng đang làm nàng phải suy nghĩ là sự thật đúng là nàng đang gian díu với đứa đáng tuổi con mình…

– Chuyện dài lắm… không phải như em nghĩ đâu…

Gục đầu lên ngực Phú nàng không biết phải giải thích làm sao… chẳng lẽ lại nói là do nó cưỡng hiếp nàng trước… rồi cả hai lại đâm ra… nghiện nhau sao… nhìn gương mặt ỉu xìu ngán ngẩm của Hồng… Phú nhận ra mình đang đề cập đến điều nàng không muốn nhắc đến chút nào…

– Thôi… đừng buồn… em xin lỗi… tại… em tò mò thôi… vì em cũng… có một người vợ… đi ngoại tình… nên em muốn biết những người vợ… nghĩ gì khi đi ngoại tình thôi mà…

– Trời… vậy hả… vậy em đã kết hôn sao?

– Ừhm… nhưng bây giờ đã ly dị rồi…

– Ừhm… chán nhỉ… nhưng mà… đừng trách chị nhiều chuyện nha… vì sao vậy?

– Hihi… không sao… em cũng đang muốn nói tâm sự mà… làm cái nghề này… đi cả ngày thì trách sao vợ không ngoại tình cho được…

– Ừhm… chị… xin lỗi… nhưng mà có thể là do cô ấy đã có ý định… nhưng mà cũng có khả năng là do… cưỡng ép lắm chứ…

Nói về vợ của Phú nhưng Hồng lại đang tự “bộc bạch” kinh nghiệm của bản thân…

– Mà thôi… quên đi, em còn trẻ mà… còn gặp nhiều người phụ nữ khác nữa…

– Ừhm… à mà… chị nói là do có ý định… hoặc là bị cưỡng ép đúng không… vậy như mình bây giờ… thuộc trường hợp nào…

– Hả… em nói gì chị… không hiểu…

Còn chưa nói hết câu thì đôi môi nàng đã bị khóa chặt bởi môi Phú… quá bất ngờ… nàng sợ hãi đẩy mạnh phú ra rồi giáng một cái tát thật mạnh lên mặt cậu…

– Cậu điên à… làm gì vậy…

Ôm mặt, Phú bối rối lùi lại…

– Em… xin lỗi… tại… chị đẹp quá… em không kiềm được…

– Cậu nghĩ tôi là loại phụ nữ dễ dãi vậy sao…

– Không… em không có ý đó…

– Cậu… đúng là có ý đó đấy… cậu… cút đi… đi dùm tôi đi…

– Em…

Vừa đau vừa xấu hổ… Phú biết mình đã quá vội vã, nhìn gương mặt đầy tức giận của Hồng, Phú vội quay đi bước ra ngoài nhưng vừa tới cửa thì Hồng đã hét lên…

– Cái đồ ngu… nói đi… là đi thật à… – chạy theo Hồng nắm tay Phú kéo ngược lại vào trong nhà trước sự kinh ngạc của cậu chàng…

– Chị… chị… em…

– Giờ mà còn chị em…

Ôm siết lấy cổ Phú kéo xuống nàng ngậm chặt lấy đôi môi còn đang mấp máy của chàng… giờ thì Phú đã hiểu ra mọi chuyện… vừa hôn Phú vừa cúi xuống ôm hai đùi nàng bế vào trong phòng khách…

Vừa ngã người xuống nệm, Hồng vừa ôm Phú kéo xuống theo…

– Cậu… ngu lắm… thảo nào vợ nó bỏ đi là phải…

– Hehe…

Nhìn Hồng âu yếm… Phú nằm đè lên người nàng hôn lấy hôn để lên môi lên ngực… mặc cho Phú tự do chiếm đoạt cơ thể mình… Hồng vẫn mải mê vuốt ve cái cục đang cộm lên cứng ngắc giữa hai chân Phú…

Bạn đang đọc truyện Loạn luân mẹ và con tại nguồn: http://truyen3x.xyz/loan-luan-me-va-con/

Đẩy cánh cửa ô tô bước ra, cái hơi nóng của bầu không khí ngày hè nhanh chóng vây lấy Chiến làm gã nhăn nhó dặn dò qua loa thằng tài xế rồi bước vội vào trong sân, có chiếc xe tải nhỏ của ai đậu chắn ngang giữa lối đi… Chiến đoán là của những người tù nhà hàng paradise nhưng giờ đã gần trưa, không hiểu sao vẫn chưa dọn xong… nhìn vào trong nhà… không khí khá yên ắng…

– Anh về rồi hả!

Vừa bước vào trong, Chiến đã thấy giọng của Hồng vang lên từ dưới bếp, nàng đang lúi húi quét dọn những mảnh vỡ bát đĩa vương vãi khắp nơi. Còn phía phòng khách, một người thanh niên vẫn đang khệ nệ xếp những chiếc bàn tròn lại vào một góc…

– Ừ, em đang dọn dẹp à, mà sao đĩa ở đâu mà vỡ lung tung thế.

– À… lúc sáng em lỡ tay thôi… thôi anh đi tắm rửa nghỉ ngơi đi, em dọn chút cho xong…

– Có cần anh phụ một tay không… – Chiến tỏ ra ga lăng… nhưng Hồng đã biết tổng, Chiến hỏi vậy chỉ vì sĩ diện…

– Gớm… thôi khỏi… cứ đi nghỉ đi…

– Hehe… vậy thôi anh đi tắm đây…

Vừa bước lên cầu thang… Chiến chợt thấy ánh mắt của Phú nhìn lén lút nhìn gã từ nãy giờ… dù sao thì gã cũng chẳng mấy bận tâm đến một kẻ bưng bê như Phú nghĩ gì về mình, nhưng Chiến làm sao có thể ngờ rằng, khi gã vừa lên lầu cũng là lúc Hồng và phú thở phào nhẹ nhõm vì chỉ một chút nữa thôi, cả hai đã bị Chiến bắt gặp màn làm tình còn đang giang dở…

Hai bàn tay ai đó ôm chầm Hồng từ phía sau… giật thót người đứng dậy, Hồng đẩy mạnh Phú ra…

– Điên hả… ổng về rồi mà…

– Ổng lên trên rồi… mình tiếp đi… – phú nói thầm vào tai Hồng…

– Điên quá… ổng xuống thì sao…

– Không sao đâu mà…

Kéo Hồng vào trong bếp, một khu vực khá kín đáo… đủ để cho hai kẻ đang khát tình thỏa mãn dục vọng mà không sợ ai phát hiện…

– Thôi… Phú… chị sợ lắm… – vừa dằng tay Phú ra khỏi váy mình, Hồng vừa nhìn về phía cầu thang trong phòng khách…

– Không sao đâu mà… có gì ảnh xuống… thì em buông ra liền…

Ôm siết Hồng từ phía sau, miệng Phú hôn lấy hôn để lên cổ rồi lại liếm láp quanh gáy nàng làm Hồng lại nổi hết cả da gà vì cái đầu lưỡi trơn ướt của chàng thanh niên… bên dưới, bàn tay Phú cứ xoa hết mông rồi lại vuốt ve quanh bẹn, quanh mu nàng, dù cơn thèm muốn chưa dứt từ lúc Chiến về, nhưng nỗi sợ hãi không cho phép nàng liều lĩnh đến mức làm ngay lúc chồng mình có mặt ở nhà, quay người lại, nàng tức giận đẩy phú ra…

– Đã nói bây giờ không được mà!

– Không sao đâu mà… – Phú vẫn cố tỏ ra lì lợm…

– Em mà còn như vậy… là chị hét lên đấy!

– Chị mà hét lên… thì anh nghe thấy. Là em sẽ kể hết chuyện tụi mình nãy giờ đấy…

Giờ thì Phú cũng bộc lộ bản chất khốn nạn của mình, hình ảnh của chàng thanh niên hiền lành chân thật của Phú sụp đổ trong Hồng, thì ra gã cũng khốn nạn như bao đàn ông khác trên đời…

– Cậu nói gì… đồ khốn… cậu muốn đe dọa tôi à!

– Chị hiểu sao thì hiểu!

Đưa tay lên, Hồng định giáng vào mặt Phú một cái tát, nhưng Phú đã chụp tay Hồng lại được rồi đè nàng xuống bếp hôn ngấu nghiến, nhưng vừa lúc đó, một chất giọng sang sảng từ ngoài cửa vang lên…

– Thằng kia!

Buông Hồng ra, Phú giật bắn mình ngẩng dậy… thì ra là một gã thanh niên… trông rất quen là đằng khác…

– Mày làm gì thế thằng khốn!

Lao đến nhà bếp, Quân nắm cổ áo của Phú, vốn bản chất thỏ đế, Phú không còn biết làm gì ngoài chôn chân đứng đó để Quân túm lấy…

– Tôi… tôi…

Còn chưa kịp nói hết câu thì Phú đã bị Quân tống một cú chỏ vào mạng sườn làm Phú gục xuống nền nhà…

– Trời… dừng lại đi, đủ rồi!

Hồng vừa đẩy Quân ra vừa nhìn lên trên lầu, chuyện này mà vỡ lở ra đến tai Chiến… thì nàng chỉ có nước đâm đầu tự vẫn…

– Thằng khốn này là thằng nào thế… để cháu cho nó một trận…

– Tôi đã bảo là đủ rồi mà, có im đi không! – Hồng đẩy Quân ra phòng khách, ra hiệu cho Quân giữ im lặng…

– Ơ…

Vừa lúc đó, từ trên lầu, Chiến từ đâu bước xuống, trên mình chỉ có mỗi cái khăn tắm, ló đầu nhìn xuống nhà dưới, Chiến hơi bất ngờ trước sự xuất hiện của Quân…

– Ủa… có chuyện gì mà ầm ĩ lên thế Hồng, Quân đến hồi nào vậy cháu…

Không để Quân lên tiếng, Hồng vội đáp…

– À… thằng Quân đến hỏi con Ngọc, nên em định nhờ nó khiêng đồ giúp thôi, đang bàn cách đưa bàn ghế ra xe thôi ấy mà…

Nhìn thấy nụ cười gượng gạo của Hồng, Quân biết nàng cũng chả muốn làm to chuyện, gã cũng vội tươi cười…

– Dạ… để con giúp một tay cho bác…

– Ừhm… vậy con phụ cô chút… thế mà bác cứ tưởng có cãi nhau chứ… vậy thôi. Cháu giúp cô một tay dùm bác nhé. Bác tắm dở chút…

– Dạ vâng…

Chiến quay trở vào nhà tắm… nhìn về phía nhà bếp, Phú đã lủi đi từ lúc nào không biết…

– Thế này là thế nào đây!

Quân nhìn Hồng đầy vẻ hoài nghi… tại sao nàng lại ngăn cản Quân cho gã kia một trận, rồi lại còn cố tình che giấu để gã trốn đi, biết Quân còn đang ngờ vực, Hồng vội nắm tay Quân kéo vào trong nhà bếp, tựa đầu vào vai Quân, Hồng thì thầm…

– Thôi… mọi chuyện qua rồi mà, có gì đâu mà phải ầm ĩ lên…

– “Có gì đâu”, rõ ràng nó cưỡng bức cô vậy mà có gì đâu à, cô bị sao vậy…

– Thì may mà có Quân nên đã có chuyện gì xảy ra đâu nào… mà cũng tại ông đấy… – Hồng giả vờ nhìn Quân trách móc…

– Ơ… sao lại tại tui trời…

– Bảo đến sớm… mà giờ mới vác mặt đến…

– Tại có chút việc mà… mà ngày nay không hiểu ăn cái chó gì mà đi đâu cũng gặp mấy thằng mất dạy vậy trời…

– Thôi bỏ đi… dù sao cũng cảm ơn Quân nha…

Vừa nói Hồng vừa khẽ kéo đầu Quân xuống rồi đặt lên môi gã một nụ hôn, chưa bao giờ nàng cảm thấy có hứng với Quân như vậy, giờ đây bên Quân, nàng không còn cảm thấy bất an sợ hãi nữa, mà trái lại là cảm giác hết sức ấm áp và an tâm… chưa vội buông cổ Quân ra, nàng nhìn gã bằng ánh mắt đầy gợi tình, nàng áp mặt vào cổ Quân cố ngửi cái mùi hương mạnh mẽ quen thuộc của gã, bên dưới, nàng có thể cảm nhận được đôi bàn tay của Quân đang ôm vuốt ve quanh những nếp vải trên mông nàng, hơi thở nóng bỏng của Quân khiến nàng hiểu rằng gã cũng đang thèm khát nàng đến mức nào nhưng vì có Chiến ở nhà… nên cả hai đều không dám manh động… nhưng lại một lần nữa… trời lại giúp hai kẻ loạn lạc… có tiếng bước chân từ trên cầu thang đi xuống… buông Quân ra, Hồng quay lại phòng khách. Nhìn thấy Chiến tươm tất trong bô vest, nàng biết ngay là chồng mình lại chuẩn bị đi tiếp khách…

– Ủa… giờ anh đi đâu nữa vậy, không ở nhà ăn cơm hả… – Hồng hỏi…

– Ừhm… có chuyện đột xuất rồi em ạ… em với con cứ ăn đi… chiều anh về ăn sau…

– Ừhm… vậy thôi… cứ đi đi…

Quả đúng như Hồng nghĩ… liếc về phía sofa, nàng thấy Quân cũng đang giả vờ ngồi xem tv… trên mặt gã nở một nụ cười nửa môi… nhưng Quân không đắc ý được lâu… Hồng vừa bước ra ngoài tiễn chồng thì Quân đã nhận được một cú điện thoại…

– Alo! Anh nè Vy, có gì không?

– Trời ơi, anh đi đâu mà bỏ mẹ đau nằm nhà một mình thế này, mẹ đang sốt cao lắm, anh về ngay đi…

– Ủa… lúc sao tao thấy mẹ… bớt rồi mà.

– Bớt cái đầu anh, em đang gọi taxi đến đưa mẹ đi viện đây, anh về ngay đi…

– Trời… anh biết rồi… về liền đây!

Chiến vừa đi khỏi, Hồng cũng vội khóa cửa lại cẩn thận… nhưng vừa định quay vào nhà thì Hồng đã thấy Quân ôm áo khoác bước ra, điệu bộ đầy gấp gáp…

– Ơ… sao vậy… đi đâu thế…

– Chắc phải để khi khác thôi cô Hồng à… bây giờ Quân phải đi gấp…

– Nhưng mà có chuyện gì… chuyện gì mà quan trọng hơn tui… – Hồng cố đùa…

– Chuyện gia đình thôi… gấp lắm… Quân phải về đây… – ôm Hồng, Quân hôn vội lên má nàng một cái…

– Hay quá há… thôi cứ về đi… rồi hôm nào gặp nhau sau vậy… chán cậu quá đi…

– Xin lỗi mà, để hôm nào cháu bù cho…

Ôm siết Hồng, gã cố vuốt ve mông nàng thêm mấy cái cho đỡ nứng, dù gã đang thèm muốn thật nhưng so với mối an nguy của mẹ mình, Quân không thể dửng dưng…

Nhìn Quân phóng xe đi vội, Hồng cứ tự hỏi không hiểu chuyện gì mà khiến gã hoảng sợ đến vậy, bất chợt, Hồng thấy cánh cửa thùng xe của chiếc xe tải đang đậu trong sân hé mở… từ trong thùng xe… Phú bước ra, gương mặt đầy phấn khích…

– Thì ra là thằng Quân… haha… chị cũng thật ghê gớm đấy Hồng ơi… bồ với cả đứa đáng tuổi con mình…

– Sao… cậu còn ở đây, sao chưa cút khỏi nhà tôi! – Hồng vờ như không nghe thấy những gì Phú nói…

– Haha, nếu tôi đi thì làm sao có thể nghe được những gì các người vừa nói. Haha…

– Tôi không nói gì hết, cậu đừng có suy diễn lung tung! – Hồng gạt phắt đi…

– Thôi… em nghe hết rồi chị Hồng ơi… chị đừng cố cãi làm gì. Hehe…

Tưởng rằng mình đã nắm được yếu điểm của Hồng nhưng gã đã đánh giá thấp nàng, nàng không phải là loại dễ bắt nạt như Phú nghĩ, cười mỉa mai, Hồng nói:

– Ừh, phải, tôi với thằng Quân vậy đấy, cậu tính làm gì, cậu định đi rêu rao hả, cứ đi đi… nhưng tôi nói trước là cái tội vu khống mà không có bằng chứng là coi chừng tù mọt gông đấy cưng…

– Ơ… tôi… tôi… – Phú ngớ ngươi ra trước giọng điệu đanh đá của Hồng…

– Tôi sao, à, phải, cậu còn một cái tội nữa, cưỡng hiếp, lúc nãy thằng Quân nó cũng thấy cậu làm gì tôi trong bếp, thử hỏi tôi mà đem tố cáo chuyện này… thì cậu trốn đi đằng trời…

– Ơ… nhưng tôi đã làm gì chị đâu… – Phú nhăn nhó nhìn Hồng…

– Nhưng mà có người đã chứng kiến…

Hồng dược nước lấn tới… từ kẻ đắc ý, với bản tính nhát gan của mình, gã không còn lý lẽ nào để cãi lại Hồng… trong đầu Phú đang tưởng tượng ra viễn cảnh những lời đe dọa của Hồng thành sự thật… “lão Chiến mà biết mình đụng đến vợ lão… thì có nước cuốn gói mà ra đi… lời của một thằng như mình thì ai tin chứ…”

– Sao cưng… còn muốn nói gì nữa không! – Hồng cười đắc ý…

Không biết nói gì hơn, phú đành mở cửa ca bin bước vào trong xe…

– Cậu đi đâu đấy? – Hồng hơi ngạc nhiên nhìn vào trong cabin…

– Thì về chứ đâu…

– Thế cái đống kia ai dọn…

– Ơ…

Nhìn bộ dạng bực bội của Phú theo nàng vào nhà, Hồng không thể nhịn được cười, không ngờ trên đời có kẻ cù lần như Phú, thảo nào vợ nó chả theo trai… dù sao cũng là do nàng bày trò khiêu khích Phú trước… rót một ly nước trong tủ lạnh, Hồng đưa Phú…

– Thôi… chi đùa thôi mà… tại em cứ ép chị phải nói nặng…

– Vâng…

Cầm ly nước uống cạn, Phú bực bội ôm chồng bát đĩa ra xe…

– Em ráng giúp chị dọn đi… nhanh nhanh rồi chị… thưởng cho…

– “Thưởng”… thưởng gì cơ – Phú vội quay ngoắt lại nhìn Hồng…

– Cái mặt… chưa gì mà đã… thì cứ làm nhanh rồi biết…

– Vâng…

Ngồi trên ghế bên cạnh chiếc quạt máy, cứ thỉnh thoảng Hồng lại kéo chiếc váy của mình nhích lên một chút để khoe phần da thịt nõn nà trước mặt gã thanh niên, Phú như phát điên, dù phải bưng vác liên tục nhưng cứ mỗi lần nhìn thấy ánh mắt mời gọi của Hồng, Phú chả thấy mệt chút nào, chẳng mấy chốc, căn phòng đã được dọn dẹp gọn ghẽ…

– Chị Hồng ơi… xong rồi này!

Bước vào nhà, Phú hớn hở gọi Hồng nhưng nàng đã không còn trên ghế nữa “quái lại, mới ngồi đây mà”

– Chị Hồng ơi! – Phú gọi to đầy sốt ruột…

– Ờ, chờ chút… – một tiếng đáp lại từ bên trên…

“Haha, chắc là đang sửa soạn chuyện ấy đây mà” Phú cười thầm, gã vội lao lên trên cầu thang, rồi tìm đến căn phòng mà Hồng đang ở trong đó…

– Đã bảo chờ chút mà, lên đây làm gì…

Hồng ngồi trên giường, trên tay là chiếc ví lớn, rút ra hai tờ polymer nàng vẫy Phú lại gần…

– Đây, “thưởng” cho cậu này…

– Ơ! – Phú nghệt mặt ra…

– Sao… chê ít à! – Hồng liếc mắt nhìn…

– Thế… là thưởng tiền à…

– Chứ cậu nghĩ là thưởng gì…

Hồng mỉa mai đáp…

– Thôi cho thêm 2 tờ nữa này!

Vẫy vẫy xấp tiền trước mặt Phú, Hồng ra hiệu cho gã nhận lấy, đưa tay lên, Phú giật phắt lấy tiền trong tay Hồng thật, nhưng gã không đút vào túi mà quẳng lên trời rồi ôm nàng vật ra giường…

Nằm đè lên người Hồng, hai tay Phú ghì chặt cơ thể nàng xuống giường, môi Phú nhanh chóng khóa chặt môi Hồng làm nàng không sao kêu lên được, còn chưa kịp phản ứng gì thì 1 tay Phú đã nhanh chóng móc vào trong chiếc quần lót mỏng manh của Hồng, nàng vội khép chặt hai chân lại nhưng bàn tay lanh lẹ của Phú đã nhanh chóng chiếm lĩnh được vùng mu lồn ướt át của Hồng, cái mùi mồ hôi nồng nồng quyện lẫn với mùi nước hoa từ cơ thể nõn nà của Hồng làm Phú càng lúc càng điên lên như một con thú, ôm siết lấy nàng, hắn vừa hôn vừa liếm láp như điên như dại vào cổ vào ngực Hồng làm nàng phải liên tục nẩy mình để né cái lưỡi ướt át của phú… vùng âm đạo vốn đã đang chờ một cái buồi mạnh mẽ cứng cáp của Quân từ sáng giờ lại đang rỉ nước nhầy nhụa vì những ngón tay đang luồn lách bên trong của Phú… dù cố giãy giụa, cố đánh trả nhưng Hồng hiểu rằng không ai có thể giúp nàng lúc này, chính nàng đã tự tay khóa cánh cửa chính vào nhà, dù chồng nàng hay Quân có đến lúc này cũng không thể làm gì…

– Buông ra… phú… đau chị mà… ah… ui da…

– Em xin lỗi… em không chịu được nữa… chị cho em 1 lần đi…

– Không được đâu Phú… chồng chị sắp về rồi… con chị nữa…

– Nãy em thấy chị khóa cửa rồi mà…

– Nhưng tụi nó có chìa khóa… – Hồng cố chống chế…

– Em mặc kệ…

Ngồi đè lên hai chân nàng, Phú cởi phăng chiếc áo trên người ra rồi tự tay gã kéo tuột một bên áo lót của Hồng xuống… tì ngực lên người Hồng, bộ ngực lực lưỡng cứng cáp của gã ép chặt lên núm vú Hồng, một cảm giác ấm nóng hừng hừng truyền từ thân thể đang nhễ nhại mồ hôi của Phú sang người Hồng làm nàng như chìm vào cõi đê mê… cái cảm giác nàng đang có y hệt như lần đầu bị Quân cưỡng hiếp… vừa sợ hãi vừa khoái lạc…

Từng đầu ngón tay Hồng cứ khẽ chạm vào cái lưng trần săn chắc của Phú… từng giây từng phút trôi đi, nàng lại càng khao khát được cảm nhận cơ thể nóng bỏng của gã nhiều hơn… và rồi không hiểu từ lúc nào… hai tay nàng đã luồn vào sâu trong chiếc quần dài của Phú để bấu chặt lấy mông gã, không để lỡ cơ hội, Phú vội vã tụt chiếc quần dài ra, nắm lấy tay Hồng, Phú đặt lên trên cái vật đang cương cứng nhô lên giữa quần lót gã, những ngón tay rụt rè của Hồng dần bóp chặt lấy nó rồi bất giác…

Hồng khẽ kéo quần lót của Phú xuống từng chút một… khúc thịt nóng hổi dần lộ ra, dù không dám mở mắt nhìn nhưng Hồng có thể cảm thấy nó đang cương lên cứng và nóng hổi trong tay mình… dù đang rất sợ hãi, nhưng Hồng biết kiểu gì thì nàng cũng phải thỏa mãn được dục vọng đang cháy bỏng trong người mình… không có ai biết đâu… nàng tự nhủ, hai chân nàng dần giang ra để Phú vào giữa… khẽ chuồi người xuống nệm… nàng làm bộ như né tránh nụ hôn của Phú nhưng thật ra nàng đang cố ước lượng vị trí thích hợp để dương vật của Phú có thể chui vào âm đạo nàng dễ dàng nhất…

– Đừng phú… đừng làm vậy… ahhh… chị…

Miệng van xin là vậy nhưng hai chân nàng cứ quắp chặt lấy đùi Phú… ôm lấy cổ Phú, nàng khẽ đu người lên để cạ xát vùng da thịt ẩm ướt kia vào thân dương vật Phú nhưng gã vẫn cứ mải miết hôn lấy hôn để lên hai bầu vú nàng… không thể chịu đựng thêm, Hồng vội bấu tay vào mông phú rồi ghì gã xuống giường…

Bạn đang đọc truyện Loạn luân mẹ và con tại nguồn: http://truyen3x.xyz/loan-luan-me-va-con/

Dù có cơ thể to lớn, trông săn chắc mạnh mẽ hơn Quân hay chồng nàng… nhưng chỉ được màn mở đầu là hoành tráng… loay hoay một lúc, Phú mới đưa được dương vật vào trong âm đạo Hồng… chả khó khăn là mấy để cái buồi của Phú đẩy vào lút tận gốc vì âm đạo Hồng đã nhầy nhụa nước nhờn… dù cho lồn không còn khít như gái trinh hay cô vợ trẻ của Phú trước kia nhưng cái lỗ nhầy ấy của Hồng cứ liên tục co bóp theo từng chuyển động của dương vật Phú làm gã chỉ còn biết ôm siết lấy Hồng rên rỉ trong đê mê…

Vừa vuốt ve tấm lưng to bè của phú, Hồng vừa tưởng tượng được chơi nhau với với Quân, ý nghĩ đó làm nàng cảm thấy đỡ hổ thẹn hơn vì sự dâm đãng của mình, dù cho so với Quân, Phú chỉ như gã nghiệp dư trong trò chơi dục vọng này… ngay cả cách dập sao cho mạnh, cho chính xác, cho khoái cảm, Phú còn không biết cách… điều duy nhất Phú có thể làm là đưa đẩy hông để ngoáy buồi trong lồn Hồng, cứ mỗi lần gã nhích chuẩn bị đâm vào lại thì buồi Phú lại tụt ra ngoài theo… chả mấy chốc, cảm hứng của Hồng cũng tụt xuống chả còn là bao… nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Hồng… Phú cũng bối rối không biết phải làm gì… gã cố nhớ lại những gì mà đã xem trên phim ảnh đồi trụy để vớt vát chút thể diện gì đó nhưng vì quá nhát Phú không dám mở miệng đề nghị Hồng phải nằm theo kiểu này kiểu nọ… cứ mỗi lần Phú nâng đùi Hồng lên định đổi tư thê thì nàng lại dãy nảy lên làm Phú không sao làm gì được… được một lúc thì buồi Phú cũn xìu hẳn… nằm vật sang một bên, Phú vòng tay qua người Hồng ôm nàng thở hồng hộc… còn Hồng thì cũng chả buồn chống cự thêm…

– Cứ tưởng hoành tráng lắm… giờ tôi mới biết sao con bồ cậu đi theo trai rồi… cưới một thằng vừa ngu vừa dở hơi như cậu… nó không bỏ đi mới là lạ… đến cái chuyện vặt vãnh này mà làm cũng chả xong…

Bật dậy, Phú tức mình định chửi Hồng nhưng… ngẫm ra… nàng nói cũng đúng… nằm xuống giường, Phú thở dài nghĩ về quá khứ của mình… vốn là một chàng trai hiền lành chất phát… lên thành phố học đại học… nhưng vì bản tính thật thà nên bị bọn bạn lôi kéo dụ dỗ, cuối cùng đành phải bỏ học đi làm… được một thời gian thì gặp được cô vợ trắng trẻo xinh gái làm ai cũng ghen tị nhưng nào ngờ… được một thời gian… lại bỏ theo thằng khác… Phú nhớ lại lúc nó vác hành lý ra khỏi nhà… nó cũng nói y chang những gì Hồng vừa nói… đời quả thật chó má… càng ngẫm Phú càng thấy mình bất tài bất lực…

Mãi nghĩ… Phú không để ý thấy bàn tay ai đó đang vuốt ve buồi mình… giật mình ngồi dậy, thì ra là Hồng…

– Nghĩ gì mà đờ mặt ra thế… – Hồng có thể thấy sự trống trải trên gương mặt thẫn thờ của Phú…

– Không… nghĩ gì đâu…

– Bị tôi chửi đâm ra buồn hả…

– Không… buồn gì… em cũng có lỗi mà…

– Thế giờ muốn chuộc lỗi không…

– Là sao…

– Còn sao nữa… lần này mà làm không xong nữa… thì cậu đúng là thua cả bò…

– Ơ…

Trong lúc Phú còn đang ngơ ngác không hiểu gì thì Hồng đã gác chân ngồi lên đùi Phú, tay vẫn xoắn lấy bùi gã không rời… sục thêm mấy cái cho máu hơi dồn vào thân dương vật, Hồng cúi mặt xuống liếc nhìn Phú rồi liếm một đường vào thân dương vật làm Phú giật bắn người…

– Aa… ha… – phú khẽ cười thích thú…

Chỉ trong chốc lát, cái buồi Phú lại dương lên như dùi cui và ướt nhẹp nước miếng của Hồng… làm sao Phú có thể chịu đựng được đôi môi mềm mại nóng bỏng và cái lưỡi uốn lượn quanh đầu khấc của mình… rên rỉ những tiếng ư ử, Phú gượng dậy với lấy cặp vú đang buông thõng của Hồng, nhưng nàng thật độc ác khi cứ đong đưa cơ thể làm Phú không sao với được ngực Hồng…

Bật dậy, Phú gục mặt lên lưng nàng hôn lấy hôn để còn hai tay thì mò mẫm cặp vú đang đong đưa của Hồng vừa bóp vừa nhồi nặn, biết Phú đã gần chịu hết nổi, Hồng ngồi dậy đẩy Phú ngửa ra rồi dùng tay kê đầu buồi của gã vào mông mình, đẩy đầu khấc của Phú trượt lên trượt xuống khe lồn, một tay Hồng bá vào cổ Phú, tay còn lại nàng banh hai mép âm đạo sưng húp, ra hiệu cho Phú mau đâm buồi vào, hiểu ngay ý Hồng, Phú đưa tay vuốt ve chà sát lên khe lồn Hồng thêm mấy cái rồi kê đầu buồi vào cửa mình của Hồng, từ bên dưới, gã đẩy thật mạnh lên phía trên làm dương vật xiên thẳng lên tử cung của Hồng…

– Ah… hhhhh… Phú…

Gục đầu lên vai Phú, Hồng rên lên đầy sung sướng, bản năng tình dục lại một lần nữa làm Hồng quên đi hết những đạo lý của một người phụ nữ trong gia đình, lấy vai Phú làm điểm tựa, nàng cứ liên tục hẩy từ trước ra sau rồi từ trên xuống dưới làm bộ ngực thỗn thện cứ táp qua táp lại vào mặt Phú…

– Sướng… quá Hồng ơi… em dâm quá… – Phú vừa thở Hồng hộc vừa thốt lên…

Nhưng nàng nào có quan tâm, cái cảm giác đau thốn lúc đầu đã không còn, chỉ còn lại nỗi khoái cảm đê mê mỗi lần dương vật của Phú ngập lút vào trong lồn nàng, mỗi lần cái mu mum múp của nàng hạ xuống là mỗi lần tiếng bạch bạch của da thịt chạm vào nhau cộng với bao nhiêu nước nhờn lại âm ỉ trào xuống… và cứ mỗi lần dương vật Phú bị tuột ra thì nàng lại vội kê ngay ngắn trở lại như sợ cơn khoái cảm của mình bị gián đoạn… bỗng chốt Hồng cảm thấy cơ thể mình chợt rợn rợn, mồ hôi vã ra như tắm… nàng hiểu điều gì sắp xảy đến… bấu lấy đầu Phú nàng dúi mặt Phú vào vú nàng rồi lại đưa đẩy hông mình làm Phú phải uốn éo theo để giảm bớt sức nặng của cơ thể Hồng đè lên dương vật…

– Ahhhh… uiiiii da…

Những ngón tay bất chợt cào cấu vào lưng khiến Phú rên lên đau đớn, nhìn cơ thể Hồng giật giật từng cơn, Phú biết nàng đã đạt được điều mình muốn… buông Phú ra, Hồng ngã người xuống nệm, mắt nhắm nghiền và thở hổn hển… hai chân lúc nãy còn quắp chặt vào người Phú giờ buông thõng sang hai bên, đưa tay xuống khe lồn mình… nàng xoa xoa như để tăng thêm cơn khoái cảm đang âm ỉ trong âm đạo… giờ thì nàng không còn quan tâm đến kẻ đang ngồi bên cạnh mình kia là ai… giang hai tay ra, nàng phô bày hết cơ thể gợi dục của mình trước mặt Phú, nàng muốn để Phú thích làm gì thì làm… vì giờ nàng cũng chả còn sức mà chỉ dạy cho Phú thêm nữa…

Bạn đang đọc truyện Loạn luân mẹ và con tại nguồn: http://truyen3x.xyz/loan-luan-me-va-con/

Phóng như bay giữa con đường trưa vắng, vừa đi Quân vừa lo sợ… chưa bao giờ Quân lại có cảm giác cồn cào ruột gan như vậy, hình ảnh xuất hiện trong đầu Quân duy nhất lúc này chính là người mẹ đang mê man trong cơn bệnh mà Quân đã bỏ mặc lúc sáng. Dù cho nỗi bực tức dành cho Lệ và Quốc còn ám ảnh trong tâm trí nhưng phần nào đó, Quân luôn dằn vặt bản thân rằng đã cố tình sỉ vả Lệ sáng nay dù cho gã biết rõ rằng Quốc đang ép buộc nàng…

Về đến nhà, định đẩy cửa vào thì thấy cổng đã khóa chặt… nhấc điện thoại lên, Quân thấy có hàng tá của gọi nhỡ. Đó là Vy, em gái Quân, Quân vội gọi ngay lại cho em mình…

– Alo, anh Quân hả, làm gì gọi mãi không bắt máy – giọng Vy gấp gáp từ bên kia…

– Anh… đang đi mà… mà mày đang ở đâu, mẹ sao rồi…

– Mẹ vẫn đang mê man, đang lên cơn sốt cao lắm nhưng giờ cũng đỡ rồi, đang nằm ở phòng cấp cứu, anh tới ngay đi, à… anh gọi luôn chú Quốc nhé, nãy giờ em gọi hoài mà không được…

– Mày điên à, gọi ổng làm chó gì! Tao cấm!

– Ơ… anh sao vậy, không có ổng lấy đâu tiền thuốc thang, làm thủ tục cho mẹ, nãy giờ có mấy người hỏi em có muốn chuyển mẹ lên phòng đặc biệt không kìa, giờ phải làm sao đây.

– Thì đương nhiên phải chuyển rồi… được rồi, mày chờ anh… anh đi xoay tiền ra thôi… mà tao nói lại 1 lần nữa, cấm gọi cho thằng cha Quốc, không thì đừng trách…

– Ơ… thôi được rồi… nhưng mà anh phải nhanh lên đấy…

Nhìn cánh cổng khóa cứng, Quân ngán ngẩm đu lên từng thanh sắt… phải chật vật lắm mới leo được qua cánh cổng đầy gai nhọn, lao lên lầu, Quân lục tung hết phòng của Lệ lên nhưng mãi mà vẫn chả thấy được đồng nào, cầm chiếc ví trống không của Lệ lên, Quân tức giận ném mạnh vào góc phòng…

– Mẹ kiếp, tiền thì cứ để nuôi thằng chó thằng kia, lúc cần thì chả thấy đồng nào… – gã rủa thầm…

Quân nào có biết trên bức tường kia là chiếc két sắt ẩn chứa cả gia tài của Lệ và Quỳnh, bố Quân, nhưng dù Quân có biết thì cũng chả có cách nào mở được mật mã…

Nghĩ lại đám bạn bè chơi bời của mình, Quân vội nhấc máy lên để gọi nhưng thói đời thật nghiệt ngã… chẳng thằng nào trong tụi Chiến hữu dám cho Quân mượn một lúc 5 triệu, dù bình thường Quân sẵn sàng chiêu đãi chúng bữa ăn chơi nhậu nhẹt cả chục triệu…

– Mẹ kiếp, lũ chó, từ ngày tụi nó biết ông già mình bị tai nạn, phải lo chạy chữa, bị cắt tiền tháng tiêu hằng tháng, chả thằng chó nào thèm rủ rê gì… lũ chó má, không hiểu sao lúc trước mình có thể bạn lũ chó ghẻ ấy nhỉ… – Quân tức mình đập mạnh chiếc điện thoại xuống sàn nhà…

– Làm sao đây… làm sao đây… chả lẽ lại nhờ thằng Quốc ư… không… mình chỉ hận chưa chém chết được nó… dám dụ dỗ mẹ mình… thằng chó… không đời nào… nhưng mà… không có tiền thì làm sao mà thuốc thang cho mẹ…

Nhưng… từ đâu… một ý nghĩ chợt lóe ra trong đầu Quân. Lao ra sân, Quân lại phóng xe đi… trở lại cái nơi mà từ nãy Quân vừa đi khỏi…

Đứng trước cổng nhà Hồng… Quân đưa tay lên chuông cửa ấn liên hồi. Nhưng không có ai xuất hiện… mò tay vào sau cánh cổng, Quân phát hiện ra nó đã bị khóa từ bên trong, tức là có người trong nhà, đúng rồi… chiếc xe tải của thằng dọn dẹp lúc sáng còn đậu trong sân… không lý nào…

Hay là nó vẫn còn ở trong nhà… và giờ nó lại đang dở trò với Hồng chăng… không cần suy nghĩ gì nhiều thêm, Quân vội vã đu lên cổng nhà Hồng… dù sao thì Chiến cũng đi rồi, cùng lắm là gặp thằng Hùng hay con Ngọc, sợ đếch gì… quan trọng là mượn được tiền cho mẹ…

Bước vào phòng khách… Quân hơi ngạc nhiên khi thấy căn phòng đã được dọn dẹp gọn ghẽ khác hẳn cái vẻ bề bộn lúc sáng… có tiếng lục đục trên lầu… may quá, chắc là Hồng rồi.

– Cô Hồng ơi… có trên đó không… cô Hồng… – vừa gọi Quân vừa lao lên trên lầu, Quân vốn không còn lạ lẫm gì căn nhà này nữa.

– Chờ… chờ chút… Quân hả… chờ cô tí… cô ra ngay đây…

Vừa bước ra khỏi phòng, Hồng đã vội đóng sập cửa lại, trông thấy Quân từ dưới nhà bước lên, tự dưng nàng lại vừa mừng vừa tủi… quấn vội mái tóc bị xù lên trong lúc vật lộn với phú, nàng chợt như muốn òa khóc khi Quân bước lại gần bên cạnh…

– Híc… sao… vào được… đây…

– Cô sao vậy… bấm chuông mãi mà không chịu mở cửa, mà sao mặt mày bơ phờ như bị ma đuổi vậy…

– Đi xuống đây rồi nói…

Kéo Quân xuống cầu thang… Hồng khẽ liếc mắt về phía sau… nàng tự hỏi không biết Phú có đang lắng nghe cuộc nói chuyện này không… nhưng chỉ vừa bước xuống bậc thang đầu tiên… một tiếng động phát ra từ trong căn phòng Hồng vừa bước ra làm Quân giật nảy mình…

– Ủa… có ai. Ai vậy…

– Không… không có ai đâu…

Giờ Quân mới bình tĩnh nhìn Hồng… đôi mắt rơm rớm nước mắt… trên làn da trắng nõn xuất hiện những vết đỏ trông như vết cào cấu… nhất là ở vùng ngực lộ ra… nơi mà nãy giờ Phú cứ liên tục giày vò nàng… nhất định có kẻ nào trong đó…

– Có phải là… thằng lúc nãy không! – Quân nắm siết lấy tay nàng…

– Không… không có mà… – một giọt nước mắt sợ hãi lăn dài trên má nàng…

Bỏ tay Hồng ra, Quân lao đến đạp mạnh cửa phòng… và quả nhiên… không có ai thật… vừa định quay đi… thì Quân mới nhận ra… một chiếc quần lót nam lòi ra dưới gầm giường…

– Đã nói là không có ai mà… – Hồng vội níu Quân ra ngoài…

– Phải…

Đạp mạnh vào cánh cửa, Quân làm kẻ đứng núp trong góc phải hét lên đau đớn… ôm chân ngã ra sàn nhà, cả Hồng và Phú đều sợ hãi nhìn về phía Quân… nhưng lần này Quân không lao đến tẩn cho Phú một trận nữa… gã đã chết lặng… gần như gục xuống vì sự thất vọng não nề… quay người lại, Quân nhìn Hồng bằng ánh mắt khinh bỉ rồi lao xuống cầu thang bước đi…

– Không phải vậy đâu Quân… không phải như Quân thấy đâu…

Nàng vội lao theo… nhưng tất cả đã muộn… đứng bên trong sân, Hồng bật khóc nhìn Quân leo khỏi cửa rồi lạnh lùng phóng đi…

Chương trước Chương tiếp
Loading...