Ngân Sương - Ngọc Cúc

Chương 47



Phần 47

Đám đàn em của thấm mệt sau cuộc chiến, lặng lẽ thu dọn ở tầng dưới. Ở phòng ngủ bên trên là sự hiện diện của những con người mà số phận đã gắn họ lại với nhau bằng một sợi dây nhằng nhì phức tạp. Ba Phát bị Khánh Hoàng bồi thêm vài cú đá đau điếng cho hả giận. Sau khi hả hê xong, Khánh Hoàng kêu ông Mai pha cho hắn một ly trà rồi nhẹ nhàng ngồi xuống ghế nhâm nhi, không quên rít dài một hơi thuốc con mèo. Hắn cười kha khả:

– Thú vị, hay quá, đời có quá nhiều cái vui. Chúng ta là những con người bị thượng đế trêu ngươi, giờ đủ mặt hết. Hahaha. Hôm nay cuộc chơi này do tao làm chủ, để tao làm người phán xử.

– Thằng Lê Cường, à… cũng đẹp trai đó. Mày không có tội gì. Chỉ là… con vợ mày là một con đàn bà ngu ngốc. Nó âm thầm gài bẫy tao, lấy thông tin của nhóm tao để thằng chó già Hùng lần ra manh mối. Nhưng nó tài giỏi thế nào cũng không ngờ được do Khánh Long, à không do Khánh Hoàng này làm. Tội của mày là không giữ vợ cho đàng hoàng – Khánh Hoàng đá một phát vào bụng Lê Cường, do chiếc ghế đã sát vách nên Lê Cường nhận hết lực của cú đá này, ruột gan anh như muốn lộn ngược.

– Thằng Ba Phát, phản bội, chó đẻ, khốn nạn – mỗi lời của Khánh Hoàng là cú đấm thẳng vào mặt, Ngọc Cúc quay mặt đi không dám nhìn vì dã man quá.

– Phù… tao không có gì để nói với mày. Vì gái mà phản bội tổ chức, để hôm nay tao cho mày chứng kiến cảnh con đàn bà này tan nát ra sao.

– Còn cưng Ngân Sương… – Khánh Hoàng nâng cằm nàng lên, ánh mắt nhìn vừa khát khao vừa khinh bỉ.

– Nể tình cưng làm cho thằng em anh sướng, anh sẽ để cưng lại mà nhấm nháp từ từ. Thật tình thì Khánh Long nó cũng thích em lắm – Ngân Sương mở to mắt ra mà nhìn, nàng không nghe nhầm chứ, trước mặt nàng là Khánh Long nhưng hắn lại nhắc đến cái tên đó như ngôi thứ ba vây. Rốt cục chuyện này là thế nào?

– Đủ rồi… quá đủ rồi. Tôi… anh cho tôi chết đi. Cầu xin anh. Tất cả là do tôi, họ… hức… tha cho họ. Xin anh – Ngọc Cúc ngồi trên giường vái tay cúi lại Khánh Long, nước mắt chảy ròng xuống nệm.

– Hahaha… khoan… khoan. Lạy giờ sớm quá. Không phải cưng là con đàn bà dâm đãng sao? Mấy đứa dưới còn đang thèm khát mà. Hahaha…

– Anh điên rồi Khánh Long, điên thật rồi. Tôi là vợ anh mà, người vợ anh cưới hỏi đàng hoàng mà. Còn chút tình nghĩa vợ chồng nào. Xin anh…

– Không, không đâu. Nói điều đó với Khánh Long ở địa ngục đi – hắn quay ngoắc người đi về phía cửa.

– À mà… nếu cưng nghĩ chuyện tự sát. Thì những người còn lại cũng không được sống. Hãy ngoan đi, biết đâu anh sẽ tha cho đứa nào đó. Kakaka.

– Nhưng… trước khi chết. Cả bọn chúng bây nên biết một số chuyện, để mà còn cam tâm.

Khánh Hoàng ngồi xuống ghế, nhấp một ngụm trà và rít thêm một điếu thuốc. Hắn bắt đầu kể lại mọi chuyện, dĩ nhiên với bản tính xảo trá của mình vẫn còn nhiều khúc mắc mà chỉ có bản thân hắn hiểu rõ. Lão Mai và bọn đàn em bao gồm Hai Hổ và Ba Phát đều là dân đầu đường xó chợ. Bọn chúng sống bằng nghề đâm thuê chém mướn, chủ yếu là bảo kê địa bàn.

Năm năm về trước, một tên non choẹt, là Khánh Hoàng bấy giờ tìm đến lão Mai và đưa ra một lời đề nghị hấp dẫn. Khánh Hoàng cung cấp cho bọn chúng tiền, một số tiền và chỗ ở đầy đủ, bù lại công việc của chúng chủ yếu như Ba Phát lúc xưa là gài bẫy những người đàn bà để quay clip sex, sau đó đưa cho lão Mai để tập hợp gửi cho Khánh Hoàng.

Khánh Hoàng là người chỉ đạo trong tối, còn lão Mai là người đại diện nên hầu như bọn đàn em lão Mai đều không biết có sự hiện diện của hắn ngay cả thân tín nhất của lão là Ba Phát. Những clip sex này được dùng để up hiếp, nhưng mục đích chính là gì thì cả lão Mai cũng không biết, cái lão quan tâm là tiền và tiền của Khánh Hoàng.

Do là người chu cấp tiền đều đều nên mặc nhiên Khánh Hoàng như một đại ca giấu mặt, bọn đàn em thì vừa có tiền vừa được sướng nên hầu như đều câm miệng không dám hỏi một lời. Cứ thế lâu nay, Khánh Hoàng ban ngày là Khánh Long đạo mạo làm ăn chân chính, như ẩn mình là một tên đầy dã tâm. Vì sao hắn có nhiều tiền, vẫn còn là một bí mật.

Đến khi Khánh Hoàng được một nguồn tin gián điệp cho biết, công an đã bắt đầu theo dõi tổ chức của mình. Hắn nảy ra kế hoạch dùng chính Ngân Sương để ép Lê Cường ém nhẹm luôn vụ này, vì lý lịch của anh khá trong sạch. Từ việc cắt cử lão Mai làm bảo vệ theo dõi Ngân Sương hàng ngày, cho đến việc tên Vũ đăng ký chạy Uber để đậu gần khu nàng sống, cho đến việc Ba Phát dụ dỗ được nàng, tất cả đều nằm trong tay Khánh Hoàng sắp đặt.

Chỉ duy nhất có một lý do khó hiểu mà hắn lờ đi là tại sao Khánh Hoàng lại cố gắn ghép Ba Phát với Ngọc Cúc? Chẳng lẽ hắn mất trí? Qua lời kể của Khánh Hoàng thì việc Ngọc Cúc bị Ba Phát cưỡng hiếp khi đặt ra màn kịch qua nhà trọ lão Mai, cũng nằm trong kế hoạch của hắn. Điều hắn bực tức nhất chỉ là Ba Phát dở chứng, phản bội cả lão Mai và hắn.

Cả năm nay hắn ra sức tìm được Ba Phát đầu tiên nhằm để bịt miệng tên phản bội này nhưng thất bại vì Ba Phát quá tinh ranh. Vụ việc tổ chức của Khánh Hoàng bị phanh phui sau vụ cháy ở Vũng Tàu chỉ khiến cho lão Mai và Ba Phát bị truy nã, còn hắn vẫn ung dung cấp tiền cho bọn đàn em sống sung sướng.

Ngọc Cúc, Ngân Sương, Lê Cường, Ba Phát đều chăm chú nghe từng câu từng lời của Khánh Hoàng, họ đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Cả bốn người họ đã hiểu, mình chỉ là con cờ trong tay Khánh Hoàng. Riêng Ngọc Cúc vẫn không tin vào hiện thực là Khánh Long và Khánh Hoàng là một người, nàng không ngờ người đầu ấp tay gối bấy lâu nay của mình là một tên chúa quỷ.

– Sao chứ? Câu chuyện hay chứ? Xuống suối vàng không luyến tiếc gì nữa nhé. Haha – Khánh Hoàng bật cười khanh khách, cái cười làm cả bốn người rùng mình.

– Ông Mai, Hai Hổ.

– Dạ, đại ca – cả hai đồng thanh, nhưng vẫn đứng ngoài của chờ đợi không dám bén mảng vào chứng tỏ rất nể Khánh Hoàng.

– Hai người cực khổ nhiều rồi, vui vẻ với vợ cũ của tao đi, nhớ lời dặn, để sau còn qau Cam bán được nữa.

– Dạ được, đại ca yên tâm. Nhưng…

– Nhưng sao?

– Tụi em làm ở đây luôn hả? Có cần dẫn nó qua phòng khác không?

– Không cần, tại đây, trước mặt thằng nhân tình của nó.

– Đại ca tính quá hay.

– Con kia thì để dành cho mấy đứa cả đêm nay, từ từ mà hưởng không vội. Còn hai thằng này, lát tụi bây sung sướng xong thì… – Khánh Hoàng ngừng lại và ra dấu ngang cổ, khẳng định là giết.

Khánh Hoàng bỏ đi để mặc Ngọc Cúc đang thất thần nhìn anh, vẻ mặt xinh đẹp của nàng giờ trông thật thảm hại. Ngân Sương, Lê Cường đều bị trói chặt vào ghế và bịt kín miệng, Ba Phát còn thảm hơn là nằm lăn lóc trong góc tường, chỉ có Ngọc Cúc là hoàn toàn trần truồng trong căn phòng ngủ rộng lớn của căn biệt thự, hai tay nàng đang cố gắng che đậy cặp nhũ hoa trắng phau và âm đạo. Hai người đàn ông bước vào sau đó, cánh cửa khép lại sau lưng Khánh Long một cách lạnh lùng…

Gã đàn ông tên Hai Hổ thì đã cởi trần để lộ hình xăm nguyên con cọp to tướng sau lưng. Còn lão Mai ngồi dài trên ghế sofa nhìn Ngọc Cúc một cách tận hưởng, lâu lâu liếc nhìn sang Ngân Sương và cười một cách bí hiểm.

– Nhớ anh không? – Lão cúi xuống nhìn Ngân Sương.

– Anh là bảo vệ chung cư em nè. Nói thiệt lúc đó thèm em muốn chết, mà thằng chó Ba Phát này giành mất rồi. Cưng đẹp lắm biết không hả? – Lão mần mò cặp vú của Ngân Sương, nàng giãy giụa hất cánh tay xưởng xẩu và đen đúa kia ra.

– Con đĩ… “bốp” – cú tát vào mặt làm má Ngân Sương ửng đỏ, nhưng nàng vẫn lỳ đòn ném cho lão một ánh mắt giận dữ.

– Đến mức này mà còn chảnh chó. Hôm nay tao chơi con kia xong tao sẽ cho mày nát lồn.

Ngân Sương quay mặt đi tránh nhìn vào khuôn mặt dâm dê của lão. Cái bản mặt mà nàng đã không thể nào chịu nổi mỗi lần ra vào khu chung cư. Mắt nàng đẫm lệ nhìn Lê Cường một cách tuyệt vọng. Riêng Ba Phát trong một bộ dạng không thể thảm bại hơn, sau một trận đòn tơi tả của đám đàn em Khánh Long thì khuôn mặt hắn bắt đầu sưng phù, máu chảy ra từ miệng ướt cái áo thun cộc tay, có lẽ lâu rồi hắn mới bị dần cho tơi tả như vậy.

– Ông già, đừng manh động đại ca Khánh Hoàng dặn sao làm vậy đi.

– Hừm… – lão Mai tức tối bỏ Ngân Sương lại và ngồi vào ghế quan sát.

Ngọc Cúc bắt đầu hoảng loạn nàng không tin sự thật trước mắt là Khánh Long đang để cho hai tên đàn em cưỡng hiếp mình. Nàng vùng chạy đến cửa thì phát hiện đã bị khóa trái, dù gì nàng cũng là vợ được anh cưới hỏi đàng hoàng lẽ nào Khánh Long định làm thật. Hai gã để mặc Ngọc Cúc sợ hãi tha hồ thỏa sức ngắm nhìn thân hình của nàng.

Cặp đùi cô trắng nõn, bộ mông nở nang nhưng thanh thoát cùng với cặp giò người mẫu và lấp ló sau mỗi lần nàng chuyển động còn có cái vệt đen đen của đám lông mọc xung quanh âm hộ nữa. Càng nhìn ngắm con mồi hoảng loạn, hai gã biến thái càng thấy không thể chịu đựng thêm được nữa. Tên Hổ nhào đến kéo chân Ngọc Cúc làm nàng ngã sấp mặt.

Lúc ấy, Ngọc Cúc cố gắng trườn đi, nhưng tay hắn giữ chặt đôi chân trường túc của nàng. Nàng chống cự bằng vài ba động tác múa may cũng không làm gì được. Thình lình, hắn buông nàng ra. Nàng mừng rỡ, vùng bỏ chạy về phía cửa. Nhưng chỉ một thoáng, hắn đã bắt kịp. Hắn lại đè nàng xuống. Thì ra, hắn chỉ muốn vờn với nàng mà thôi. Chỉ hơn vài mét chạy, hắn đã gạt nàng xuống đất rồi, dễ như trở bàn tay. Hắn làm như thế vài lần thì nàng như mất thở, sợ sệt, nàng cảm giác được môi hắn đang kề bên tai, giọng hắn khằn khặc nói:

– Mày đã nếm mùi đàn ông nhiều chưa, con đĩ thúi tha. Hả? Thấy cặc lại bỏ chạy là sao? Hả?

– Thằng Hổ, mày biết rồi còn giả bộ? Phim của nó với Ba Phát chắc mày thừa biết nó dâm thế nào mà?

– Ba đừng làm con mất hứng, con thích nói vậy đó, sẽ nứng hơn.

– Mày làm gì làm nhanh lên tới tao nữa. Còn… người đẹp Ngân Sương này thì… để dành ăn sau. Hôm nay lệnh của anh Long là xử con vợ dâm loàn này trước – lão Mai liếc nhìn Ngân Sương một cách dâm dục, thực ra lúc làm bảo vệ chung cư, lão đã muốn đè Ngân Sương ra hiếp rồi, nhưng hôm nay Ngọc Cúc cũng đẹp không kém mà lại là món quà của Khánh Long ban cho lão cảm thấy hứng thú lạ với con mồi mới này.

Nàng choáng váng với lời nói thô tục của cả hai, nhưng vì sợ quá, nàng im lặng. Hắn lại tiếp.

– Nãy giờ nhìn anh thèm cưng lâu rồi. Lát nữa cho cưng biết sướng nha. Đại ca nói lồn cưng còn bót lắm hả? Phát ơi! Hôm nay lồn con ghệ mày sẽ được hưởng cặc của anh. Xin phép mày nhé thằng phản bội – Hai Hổ phun một tia nước bọt vào mặt Ba Phát, hắn vẫn gục mặt xuống đất không ngẩng lên.

Nàng lắc đầu quầy quậy, giãy dụa, nhưng vô dụng. Mắt nàng tìm kiếm sự giúp đỡ xung quanh. Ngân Sương nước mắt ràn rụa, còn Ba Phát thì nằm im nãy giờ không biết sống chết sao. Khi lướt qua nhìn Lê Cường thì ánh mắt hai người giao nhau lạ lắm, Lê Cường như muốn điên lên mà không làm gì được, còn Ngọc Cúc biết không còn cơ hội nên nàng la lớn:

– ĐỪNG – Ngọc Cúc la lên, cắn vào bắp tay Hổ làm hắn rên lên một tiếng.

– Buông tôi ra – Nàng biết hắn đang đối xử với nàng một con thú.

Hắn buông tay, nhưng vẫn đè gối trên lưng nàng, rồi nhanh như cắt lật ngửa nàng ra. Ngọc Cúc thét lên.

– THẰNG CHÓ!

Hắn liền tán mạnh vào mặt nàng mấy phát, dập tan tiếng la, đồng thời nhét nhanh vào miệng nàng một vật gì đó. Từ mùi và vị, nàng biết vật đó là chiếc quần lót của Khánh Long để quên. Ngọc Cúc cào vào tay hắn để chống cự, nhưng hắn bẻ quặt chúng ra sau lưng và trói chặt bằng loại dây gì đó, nàng thấy thật đau rát. Xong xuôi, hắn chèn gối xuống lưng nàng và xoay ngửa nàng ra, dằn vặt nàng như một món đồ chơi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...