Nỗi đau

Chương 45



Phần 45

Tại căn biệt thự nhà Gia Long…

Lúc nghe chị nói vậy thì Gia Long lúc đó cũng đã bị kích thích lắm rồi, thèm địt cả Trang lẫn mẹ mà khi lửa dục bùng phát mọi luân lý lu mờ. Nó đứng đậy kéo quần lên theo chân chị đi vào phòng tắm, đi đằng sau nhìn cái mông tròn căng trắng mịn của chị cứ nhún nhảy theo nhịp chân. Thì buồi nó lại căng lên chĩa thẳng tưng đội cái quần phồng ra thẳng tắp, nó chỉ muốn đè chị ngay ra sàn nhà tống buồi mình vào kẽ mông căng đầy ấy.

Vào đến nơi nó còn phấn khích hơn hẳn vì thấy mẹ ở đó, mẹ hơi bối rối chút khi nhìn thấy nó vào. Nhất thấy buồi nó cửng tướng ngóc lên thẳng tắp như vậy, mẹ hơi ngại dùng một tay che đi bầu vú tròn đầy đặn đang đẫm nước, bàn tay nhỏ nhắn còn lại mẹ che xuống lồn. Nhưng vẫn thấy thoáng qua kẽ tay đám lông lồn đen đen loăn xoăn ướt nước, tuy là đã xác định tinh thần thật sự nhưng mẹ vẫn xấu hổ. Dù gì có cả Trang ở bên và lại do tình cảm mẹ con đã nồng ấm trở lại, thấy mẹ bối rối quá chị Trang bèn cất tiếng:

– Kìa cô! Lại bên Long đi chứ có gì đâu chúng ta đã làm chuyện đó rồi mà, cháu không ngại đâu thật đấy chỉ ba chúng ta biết thôi mà…

Giờ chỉ còn lại ba người không có anh Gia Vũ, chị không gọi mẹ nó là mẹ nữa. Cũng có thể chị nghĩ từ “mẹ” sẽ gợi lại trong lòng mẹ nó đạo nghĩa luân thường cũng nên. Còn nó thấy mẹ e lệ khép nép như vậy càng quyến rũ hơn, nó tụt phăng quần đùi xuống vứt ra sàn khoe ra cái buồi to tướng căng cứng. Buồi nó chĩa thẳng lên hùng dũng đầu khấc đã xam xám đi chút, chứ không còn đỏ hồng vì nó đã địt rất nhiều cô gái khác rồi. Trang kéo mẹ nó đến sát bên nó trong lách tách giọt nước hoa sen tuôn rơi, mẹ xinh đẹp lung linh gấp bội phần trong mắt nó. Vú mẹ vẫn tròn và căng chứ không hề nhão và xệ tí nào, do mẹ cực kỳ chịu chăm sóc bản thân mình. Mẹ đến gần nhưng vẫn hơi ngài ngại trước nó, chả gì thì lần này mẹ tự nguyện cho nó địt. Lại còn cùng cả Trang nữa nữa nên khó tránh khỏi chút xấu hổ lẫn mặc cảm, nó thì nứng cặc lắm rồi không nghĩ nhiều như vậy do lúc trước nhìn mẹ chị tắm bị kích thích. Rồi khi nãy chị Trang còn mút buồi nó nữa nên khó chịu vô cùng, nó bạo dạn thò tay nắm lấy một bên vú mẹ mà xoa nắn. Vú mẹ mềm mềm ấm áp trong tay nó, đầu ti nhỏ nhắn mềm mại bởi mẹ chưa từng cho nó bú sữa. Nên tuy sinh con thật nhưng mẹ vẫn có bầu vú với đầu ti nhỏ nhắn như của cô gái thanh tân, vú mẹ to tròn nên khi bóp nó tràn qua cả kẽ tay nó. Mẹ thì tim đập thình thịch nhìn nó trân trối có vẻ chưa hết mâu thuẫn, nhưng mẹ vẫn để im cho nó sờ vú mình chứ không phản ứng gì. Chị thì dường như muốn phá ta cái bầu không khí ngượng ngập này, chị kéo tay mẹ nó dí vào cái buồi ấm nóng ướt nước của nó. Rồi chị cười vui vẻ bảo:

– Chúng ta yêu nhau đi thôi hi… hi… Gia Long! Anh ngại gì chứ hì hì, em nhớ hồi trước anh hung hăng lắm cơ mà. Ngày xưa anh còn dám hiếp cả em lẫn mẹ còn gì… giờ cả hai tình nguyện cho chơi rồi đấy… dũng cảm lên chứ…

Chị sở dĩ chấp thuận và tạo ra cuộc vui thác loạn này là do chính mẹ, mẹ từng thú nhận với chị rằng cũng thích khi được nó địt. Hai người lại thân thiết với nhau từ lâu cho nên có câu nói đó, tự nhiên không khí khác hẳn đi bội phần. Nó níu vai mẹ lại gần ghé môi hôn luôn, nó chạm vào bờ môi ngọt ngào ướt nước của mẹ, thấy mẹ còn hơi run run nhưng chỉ hôn một lát lưỡi mẹ và nó đã cuốn vào nhau đê mê cuồng nhiệt.

Nó sướng run cả người trong hạnh phúc, nhất là bên dưới chị Trang đang trần truồng quỳ bên cạnh. Miệng chị lại ngậm cái buồi to lớn của nó mà mút chùn chụt, nó vừa hôn mẹ vừa luồn tay xoa bóp hết bên vú này, đến bên vú kia của mẹ đầy thích thú. Mẹ bắt đầu sướng vừa hôn nó vừa ú ớ rên rỉ cuồng loạn, bởi chị Trang đã dùng một tay đưa lên móc vào lồn mẹ nó. Đôi ngón tay nhỏ xinh của chị thúc ngoáy liên tục trong đó, khiến mẹ sướng ứa nước ra ồ ạt tạo ra tiếng nhóp nhép lẫn trong tí tách tiếng nước tuôn rơi… Thế là dục tính đã làm mọi e ngại đã xóa nhòa chỉ còn hoan lạc với nhau, mẹ rời môi nó ra thở hổn sung sướng bảo nó:

– Long con hôn Trang đi nhé! Để mẹ chăm sóc cái cái buồi yêu quý của con trai mẹ nào, nhìn nó như là to lớn hơn xưa rồi đấy… hồi con lén địt trộm mẹ ấy hi… hi… thật ra mẹ biết đấy hì hì… nhưng thật ra mẹ phép cho con chơi đấy thôi… Yêu con lắm cơ…

Mẹ nói rồi hôn chụt nên má nó một cái rồi quỳ thụp xuống mút buồi nó, khi mẹ quỳ cặp mông tròn trắng bành ra nhìn hớp dẫn lắm, nó chỉ muốn đè mẹ thẳng ra sàn phòng tắm mà địt cho thỏa thích. Tuy nhiên chị Trang đã đứng dậy ôm ghì lấy nó mà hôn cuồng nhiệt, vừa hôn môi nó chị lại hôn sang má rồi cắn vào dái tai nó nhồn nhột. Mùi hương cơ thể chị thơm dìu dịu ngọt ngào, đã thế hai đầu ti chị liên tục khuấy đảo va chạm vào ngực nó buồn buồn.

Khiến nó thấy sướng ngất ngây vô tận, bởi bên dưới nó còn cảm thấy buồi mình đang trượt đi trượt lại trong khoang miệng ấm áp của mẹ. Tay mẹ còn xoa nắn hai cái hòn dái nó vuốt ve khéo léo, chả gì cả mẹ và chị đều từng làm gái một thời gian, bởi làm đĩ nên kỹ năng chiều giai của hai người không chê vào đâu được. Khiến cho nó sướng đế mức rên hừ hừ đầy thỏa mãn, nó không sướng sao được bởi thật sự phục vụ nó là hai cô gái gọi cao cấp nhất nhì Hà Thành mà.

Dù họ đều vì nó mà bỏ cái nghề đó không đi khách nữa, nhưng thực sự giờ nó lại chính là khách vip nhất của hai người. Mẹ và chị ra sức săn sóc nó khiến chốn sướng đến râm ran cả người, lát sau nó nằm ngửa xuống sàn đá ướt nước, để mẹ và chị quỳ hai bên cùng nhau chăm sóc cái buồi căng cứng của nó… Nó ngóc đầu dậy nhìn hai cô gái xinh xắn của mình chính là mẹ và chị, đang trần truồng lung linh trọng làn nước thi nhau liếm mút hòn dái của nó. Hết nuốt vào lại nhả ra nhịp nhàng đều đặn, cùng hai bàn tay xinh đẹp của mẹ và chị, thi nhau vuốt lên vuốt xuống cái thân cặc gân guốc to tướng đang dựng đứng lên của nó. Nó hạnh phúc thò tay sang bên một bên nắn vú của chị Trang, bên kia nữa xoa xoa vân vê đầu ti nhỏ xíu của mẹ đầy thỏa mãn…

Một lát sau chi Trang thôi mút mát của nó, chị ngẩng đâu lên gạt mái tóc mai ướt đẫm nước gài vào tai. Chị cười bảo với mẹ nó vẫn đang cuồng nhiệt mút mát cái hòn dái bên kia của nó, chị nói một cách thoải mái vô tư không chút ngượng ngập. Chị thỏ thẻ bảo mẹ nó:

– Mẹ à! Thế thôi con thấy buồi của Long cứng lắm rồi, sợ làm thế này lâu phọt ra mất… hi… hi… Công nhận của anh ấy to mà dài thật chả kém bọn tây hì hì, cho anh ý địt chúng mình thôi không thì sắp chịu không nổi rồi… Mẹ lên trước đi… Long là đang muốn địt mẹ trước hơn là địt con ấy… phải không anh… chồng yêu của chúng em…

Không biết lửa dâm bốc lên để chị mụ mị đi, hoặc chị cố tình thay đổi cách xưng hô đi cho ngọt ngào, nhưng mẹ cũng chả ngại nữa đứng dậy luôn, mẹ khẽ bước chân ngang qua người nó xoạc rộng. Mẹ tự tay cầm buồi nó nhét vào lồn mình, ánh mắt đê mê dâm cuồng nhìn nó và nói:

– Long yêu quý… Con tuyệt lắm thật đấy… xa con mẹ nhớ cái này của con lắm, buồi con thật cứng và nóng… ư… ư… hư…

Mẹ chỉ nói được đến thế đã rên lên rồi, nó cũng sướng đến mê đi khi nhìn xuống, thấy hai môi nhỏ nơi lồn mẹ xòe ra mút dần buồi nó vào trong. Mẹ hạ mông xuống từ từ buồi nó trượt dần vào trong lồn mẹ ấm áp và trơn ướt, rồi buồi nó cũng ở trọn trong hết lồn mẹ thật thích thú. Và đám lông lồn mẹ chạm vào đám lông dái nó quện lấy nhau, mẹ khẽ áp người xuống nén đôi vú căng tròn lên bộ ngực rắn chắc ướt nước của nó. Mẹ nó thầm thì vào tai nó:

– Con yêu! Thế là con đang địt mẹ rồi đấy… nhưng lần này là mẹ cho con. Không phải hiếp mẹ hay lén lút chơi trộm đâu… Con có thấy sướng không con, của con đang cứng căng lên chật hết lồn mẹ rồi này. Mẹ sẽ không bao giờ để con xa mẹ và Trang nữa, chúng ta sẽ mãi thế này nhé… ư… ư…

Mẹ rên lên khi lắc nhẹ hông cảm thấy cái buồi nó ngoáy tròn, xoa miết vào cổ tử cung của mình sần sật. Rồi mẹ ngồi hẳn dậy chống tay lên bụng nó mà nhún lên xuống…

– Phạch… phạch… phạch…
– Ư… hư… a… a… hư…

Mẹ vừa nhún vừa rên khẽ khẽ ánh mắt mê cuồng nhìn nó chăm chú, mái tóc dài ướt nước của mẹ buông trên bờ vai tròn, cặp vú đầy đặn nẩy tưng tưng lên xuống theo cử động của mẹ. Thấy Trang đang quỳ bên cạnh mẹ liền níu chị lại mà hôn cuồng nhiệt, chị thấy thế khẽ bước lên xoạc chân ngang qua mặt nó. Thế là cái lồn xinh xắn của chị cùng cái khe hẹp hồng đỏ hé ra, sát sạt trước mặt nó… nó dường như hiểu ý chị.

Liền níu hông chị xuống thè lưỡi đá nhẹ vào khe lồn chị, khiến cho nó cảm thấy chị hình như đang run lên vì thích. Thế là bên dưới thì buồi nó được cái lồn ấm áp của mẹ bao bọc, còn miệng nó khoan khoái liếm láp cái khe lồn hồng đỏ của chị Trang… cả ba đều sướng đến hoan cuồng và thở gấp gáp… Một lát mẹ dừng lại nhấc hông lên rút ra khỏi cái buồi cứng ngắc của nó, mẹ thở hổn hển bảo với với chi Trang:

– Trang à! Đổi vị trí đi con… mẹ mỏi rồi… con địt Long đi…

Ngoái lại nó mẹ ánh mắt đầy dâm dật bảo:

– Công nhận là buồi con trai mẹ vừa to vừa dài… mẹ địt sướng thật đấy… mẹ sướng ra nước ướt nhẹp cả chỗ lông dái con đó… hì… hì…

Rồi mẹ dạng chân cho nó liếm lồn mình, nó tận mắt thấy khe lồn của mẹ đỏ hé ra, chỉ mới trước đó chưa lâu còn bao bọc lấy cái buồi nó. Mẹ đã nhún mạnh và nhanh dập hết sức, lên nó thấy hình như lồn mẹ đã hơi bầm lên tấy đỏ. Nó luồn cái lưỡi đá vào hột le đỏ hỏn làm mẹ giật bắn người lên, mẹ cười dí ngón tay nhỏ xinh vào mũi nó mắng:

– Chó yêu của mẹ… buồi con vừa làm mẹ sướng chết đi được, giờ lại thêm cái lưỡi nữa… sao con giỏi thế con yêu…
– Ư… hự… ư…

Nó không kịp trả lời mẹ chỉ mà rên lên như vậy, vì cảm giác cái lồn chị Trang bất ngờ trùm xuống thật nhanh, ướt át co giật bao bọc lấy cái buồi của nó. Sướng… nó chưa từng nghĩ có giây phút này, được dịt cả mẹ và chị Trang trong hạnh phúc như vậy. Nó phấn khích quá đỗi là lồn chị Trang cứ thụt lên xuống rất nhanh và mạnh mẽ, còn co thắt liên tục ôm chặt lấy buồi nó tạo ra tiếng nổ “bụp bụp”. Chịu không nổi nữa đang liếm lồn cho mẹ nó gồng giật nẩy người lên, bắn tinh trùng ngược lên xối xả đầy lồn chị. Trong lúc xuất theo đà tay nó ghì mông mẹ xuống, lồn của mẹ áp chặt xuống môi và nước lồn mẹ tràn đầy quanh mép nó. Trang bối rối đứng dậy có vẻ cô chưa thỏa mãn lắm, cô bảo với mẹ nó trong sự tiếc nuối hùi hụi:

– Mẹ à! Con đang thích mà anh ấy đã ra rồi xuất đầy trong con này, chắc tại mẹ làm anh sướng quá rồi ý, con muốn được chơi nữa cơ… xa anh ấy mấy tháng nhớ lắm…

Mẹ thì hình như hiểu rõ điều đó, mẹ cười ghé tai chị nói thầm thì cái gì. Chị nghe xong cười tít mắt cứ thế tồng ngồng chạy vọt lên gác, mặc kệ tinh trùng của nó đang chảy dài từ lồn chị xuống kheo chân. Chị chạy đi rồi mẹ mới quay lại nhìn nó cười ngại ngùng, mẹ bẽn lẽn bảo nó rằng:

– Thật ra mẹ biết con thích mẹ nhất, lúc ấy nếu mẹ cố thêm chút chắc con ra trong mẹ rồi, thế thiệt cho chị Trang của con quá hì hì. Mà… mà… nếu mẹ… mẹ có thai với con sẽ thế nào nhỉ? Ngày xưa ông ngoại… ông bố khốn nạn của mẹ cũng là cha đẻ con đã khiến mẹ sinh ra con. Giờ mẹ có nghĩ này thật sự tuy là tội lỗi nhưng… nhưng mẹ vẫn muốn nói ra… muốn con hãy địt cho mẹ có chửa đi. Sau này con với Trang cưới nhau, rồi hai đứa đi đâu đó sang Mỹ chẳng hạn sống cho hạnh phúc. Còn mẹ chỉ ở Việt Nam thôi mẹ không muốn đi đâu, hơn nữa là mẹ muốn chăm sóc mộ phần bà vú, cũng như bà ngoại và ông ngoại tức là cha của chúng ta ấy. Họ tuy có lỗi nhưng đã chết cả rồi nghĩa tử là nghĩa tận, bà vú già thì một tay nuôi con thay mẹ… Nên Gia Long mẹ muốn cầu xin với riêng con một điều, con hãy để mẹ sinh con với con nhé con trai. Dù miệng đời có phỉ nhổ chúng ta đi nữa, nhưng mà… nhưng mà con là người đàn ông duy nhất mẹ thích… được không? Mẹ sẽ nuôi nó khôn lớn đối tốt với nó, bù lại những gì trước kia mẹ làm khổ con vì thù hận. Chúng ta sẽ không nó cho nó biết cha nó là ai cả… thế nhé…

Nó tròn mắt nhìn mẹ thật ra nó cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó, nó nhìn mẹ chăm chú làm mẹ xấu hổ cúi gằm mặt xuống không dám nhìn nó. Mẹ lí nhí nói như cô gái nhỏ có tội vậy, mẹ nói đầy vẻ đau khổ nước mắt lưng tròng:

– Hay là coi như mẹ chưa nói đi được không? Đời mẹ cũng như chị phò phạch đĩ điếm qua tay không biết bao người, chính con cũng nhìn thấy họ chơi mẹ rồi đấy. Mẹ dơ bẩn lắm mẹ biết… xin lỗi con vì ý nghĩ bệnh hoạn tồi tệ đó… chúng ta thế này cũng là loạn luân vô đạo rồi… hu… hu…

Nó chồm dậy nắm lấy bờ vai tròn mềm mại của mẹ, rồi nâng khuôn mặt đẫm nước mắt của mẹ lên. Nó nhìn thẳng vào mắt mẹ nói chậm rãi rõ rệt:

– Mẹ! Hãy nhìn con đây này… xã hội này họ đâu xem mẹ con mình là người, ba chúng ta là quỷ là ma thôi. Mẹ và chị là đĩ còn con thì là ai chứ? Con là con của một con phò… thậm chí cha đẻ con là ông ngoại con. Vậy nên chúng ta đã xấu sẵn rồi mẹ đừng mặc cảm, con vừa là con trai mẹ cũng là người đàn ông của mẹ, nếu chúng ta thấy được thì nó là được thôi. Người đời thì kệ họ chứ… họ có sống thay cuộc đời chúng ta đâu. Mẹ nói ra con chỉ ngạc nhiên chút thôi ạ, vậy sao lúc nãy mẹ không cố thêm chút nữa chứ? Để nó ra trong mẹ thì chúng ta sẽ làm được điều đó mà…
– Hi… hi… không sao đâu Long! Hôm nay mẹ giữa kỳ kinh nguyệt thời điểm này dễ có lắm, còn lần sau nữa mà… mẹ thấy con đồng ý là mẹ hạnh phúc rồi. Lát Trang mang thuốc kích dục xuống đây, con uống đi nhé… uống vào con sẽ khỏe lắm đấy, thuốc này mẹ tốn tiền đặt mua tận bên Trung Quốc. Là loại dược đặc hiệu chế cho các vị vua đời trước rất đắt, uống vào con có thể chơi được hàng chục cô gái một đêm đấy… Mẹ mua nó của một khách đặt biệt ông ta chơi mẹ có một lần, nhưng chơi khỏe lắm đêm ấy mẹ ngất lên ngất xuống, ông ấy nói là do thuốc đó rồi ông ấy bán rẻ cho mẹ thuốc ấy, còn tặng kèm theo cho mẹ một cái hộp nhỏ, trong đó có một mảnh vàng như mặt dây chuyền, nó khắc những cái gì đó mẹ chẳng hiểu đâu thấy đẹp mẹ đeo thôi… Nghe ông ta nói nó là bảo vật đời Đường… đây mẹ đeo luôn nó cho con này cầm lấy nó để nhớ về mẹ con nhé…

Mẹ nói xong tháo cái dây chuyền bạch kim đang đeo ở cổ, có cái mặt dây chuyền bằng vàng hình trụ tròn cỡ một ngón tay út, hoa văn khắc rất tinh xảo và còn có chữ triện Võ Hậu Chi Thần Mệnh. Nhưng khi ấy nó chưa đọc được dòng chữ văn tự cổ này, chỉ là chuyện của ngày sau… Đeo sang cổ cho nó rồi mẹ hôn nó chùn chụt vào má, rồi mẹ ghé tai nó nói thầm nho nhỏ:

– Long à! Chỉ cần hôm nay hoặc ngày mai ấy, con ra trong mẹ thì kiểu gì mẹ cũng sẽ có thai. Chu kỳ của mẹ mẹ rõ hơn ai hết mà, ngày xưa ông ấy hiếp mẹ cũng thời điểm thế này. Sau đó mẹ có thai con luôn đấy… không ngờ ông trời còn tặng mẹ bảo bối là con đây…

Sợi dây chuyền với mặt vàng lạnh lẽo đó rơi thõng xuống cổ nó, nó đâu biết cũng là duyên số định mệnh của nó sau này. Mẹ gục đầu vào ngực nó bộ mặt xinh đẹp ngước lên nhìn nó hạnh phúc, đưa bàn tay nhỏ nhắn vuốt má nó mẹ nói khẽ khàng:

– Từ khi con đi xa mẹ đã tự mình ngẫm rất nhiều điều con ạ! Có một điều sâu thẳm trong tâm mẹ nhận ra, khi con đi xa mẹ rất nhớ con mỗi ngày không đơn giản là như mẹ nhớ con trai. Mà là mẹ nhớ và rất thèm khát được làm tình với con, rồi mẹ lại chợt nghĩ giá như hồi đó mẹ chửa với con. Thì sau con có bỏ đi đâu mẹ cũng sẽ không cô độc nữa, con của chúng ta sẽ như một niềm hạnh phúc cho mẹ. Nhưng mẹ đã không có thai đợt ấy bởi mẹ tiêm thuốc tránh thai rồi, giờ mẹ vẫn ấp ủ ước mơ đó… cảm ơn con đã đồng ý… yêu con… chồng của mẹ… mẹ gọi vậy được không… hi… hi… Mẹ chưa từng có chồng cũng như chưa từng được ai yêu cả, với người ta mẹ chỉ là đồ vật giải trí, một con cái đơn thuần mà thôi… Nên Gia Long con có đồng ý làm chồng của mẹ không? Một người chồng duy nhất mẹ mong muốn, và chắc cũng chỉ con là không chê mẹ là thứ gái hạ đẳng…

Mẹ nói xong lại khóc nước mắt mẹ từ khóe mi tràn ra liên tục, nó cúi xuống hôn những giọt nước mắt mặn chát ấy. Ngăn không cho nó chảy ra thêm nữa, rồi nó thì thầm với mẹ bằng câu nói tự tâm mình:

– Kệ người đời đi mẹ… Từ hôm nay về sau Gia Long cũng chính là chồng của mẹ, đó là bí mật của riêng chúng ta mà thôi. Mẹ phải vui lên thì sau này con chúng ta mới là đứa trẻ ngoan ngoãn thông minh được…

Nó nói rồi vòng nằm đè lên trên cơ thể mềm mại của mẹ, nước vẫn lách tách trên sàn nhà và trên người mẹ và nó. Giống như giọt nước mắt oan trái nghiệt ngã kiếp người, một tình duyên ngang trái vô cùng… Nó hôn dần xuống cổ rồi xuống ngực mẹ, khi nó nút cái đầu ti nhỏ nhắn của mẹ vào miệng. Thì mẹ rên khẽ khẽ ưỡn cong người lên, mẹ hổn hển nói câu thúc dục đầy hối hả:

– Long! Không cần kích thêm đâu… cho vào đi, lồn mẹ đã ướt lắm rồi… mẹ muốn được địt rồi… ư… ư… làm chồng mẹ đi…

Nó đã phấn khích trở lại lâu rồi lên chỉ khẽ nhích người lên, “ọt” một cái buồi nó tụt sâu vào mẹ rồi. Mẹ cong người quắp chân lên hông bấu chặt vào rên rỉ thích thú…

– Lách tách… lách tách…

Nước tí tách tuôn rơi trong phòng tắm… lẫn theo những tiếng… ọt ẹt và tiếng thân thể va nhau “… bạch… bạch…”. Nó không chưa cần thuốc đã phấn khích địt rất nhanh và mạnh, làm cho mẹ cũng phấn khích theo tay mẹ bấu chặt tấm lưng vạm vỡ của nó… mẹ nói như mê đi…

– Á… á… hự… á… sướng quá Long ơi… A… ư… hư… hư… nhanh nữa đi… ư…

Hai người cuốn lấy nhau lăn lôn trên sàn gạch ướt đẫm, mẹ sướng đến cùng cực bởi mọi tâm lý được giả tỏa. Mẹ bị nó địt rất mạnh cặp vú to tròn nảy lên xuống liên hôi, mẹ rên la đến khản tiếng vì một cảm giác thích thú đến mê dại… khi nó cong người bắn tinh vào lồn mẹ. Thì mẹ chồm lên níu cổ nó xuống thì thào…

– Ôi… ôi… á á… hư… hư! Hiền sướng quá Long ơi… ra nhiều thế nóng hết cả lồn rồi… Hiền sẽ sinh con cho Long… ư… ư… hư…

Trang đã xuống từ lúc nào nhưng chỉ đứng nhìn, trên tay vẫn cầm hộp thuốc. Khi thấy nó rút cái buồi đẫm nước lồn cả tinh trùng ra khỏi mẹ, thì chị mới chồm xuống mút chùn chụt buồi của nó… Mẹ thì ngồi giật lùi lại sát mép tường giật vội cái giấy vệ sinh chặn vào háng, để tinh trùng của nó trong lồn bớt ộc ra sàn… mái tóc mẹ ướt nhẹp rối bù. Mẹ thở hổn hển nói với chị:

– Tự nhiên Long địt khỏe quá Trang ạ… Mệt nhưng mà sướng lắm ấy mẹ… nghỉ tí rồi tắm… hai đứa cứ yêu nhau tự nhiên đi…

Chị nghe vậy rời miệng khỏi buồi nó, hai bên khóe miệng xinh xắn của chị vãn ngoe ngoét tinh trùng. Chị cười tươi bảo với mẹ:

– Con xem nãy giờ mà… con xuống thì thấy anh đã địt mẹ rồi. Chơi khỏe dã man thật… mẹ chịu được chứ con có khi ngất rồi. Hì hì thôi mẹ đi tắm ạ… con cho anh uống thuốc, xem có hăng hơn lúc vừa rồi không đã… Nếu con nghất mẹ phải lo phần còn lại đấy, đừng để chồng chúng mình chịu không nổi tìm ai khác… nãy mẹ chẳng bảo Long là sinh con với anh ý, vậy thì chúng ta đều là vợ anh ý mà…

Mẹ cũng nhìn chị cười vui vẻ nói:

– Trang! Đúng là xưa nay chúng ta vẫn luôn hiểu nhau, còn phần con đấy cũng nhanh chóng sinh con với Long đi nhé… Thôi Long uống thuốc đi cho nhanh hồi lại, rồi bế Trang lên phòng ấy… tí tắm xong Hiền lên…

Mẹ xưng hô vậy tự nhiên nó cũng thấy hạnh phúc, nó uống thuốc vào luôn chưa đầy mười phút nó đã thấy người nóng rực. Không chịu được nó bế thốc chị ra gian bếp đè lên cái bàn ăn mà địt, mẹ thì vừa tắm vừa ngó ra cười. Khi thấy nó địt chị như vũ bão cái bàn rung lên cành cạch, Trang không vì thế mà khó chịu cô từ lúc nhìn hai người chơi nhau, thì cũng nứng cực độ rồi nên cả hai chỉ ôm lấy nhau trong sung sướng mà thôi…

– Tíc tắc… tích tắc…

Chuông đồng hồ vẫn chạy lách tách, chỉ khác là Hiểu Linh đột nhiên bừng tỉnh, cô ngó ra cửa trời đã tối nhìn đồng hồ bảy giờ ba mươi tối. Mặc vội quần áo vào cô nhảy ra khỏi giường, giờ Hiểu Linh mới thấy cái thói ngủ trần truồng của mình là bất tiện. Bước vào phòng tắm để đánh răng vẫn thấy lồn mình hơi rát và ê ẩm, vừa bước cô vừa lầm bầm chửi Gia Long nho nhỏ:

– Đồ chó… ghét anh thế không biết nữa! Làm cho người ta đau đến tận bây giờ, mà với em có một tí thế mà đêm trước anh ” ấy” chị kia cả tiếng. Chắc chị ấy đau chết được ấy chứ nhỉ… à mà tối… thôi chết rồi. Nguy hiểm quá… nguy cho anh rồi… tên Ma âm thủ Nhạc Nhạn Linh kia chuyên ra tay giết người lúc chín giờ tối… mình phải mau lên mới kịp ngăn chặn hắn được. Đồ ngốc của em không được làm sao đâu đấy, dù anh lăng nhăng thật… nhưng anh cũng ” ấy ” em rồi. Hơn nữa em thích anh thật rồi… cố lên… đấy em sẽ đến ngay…

Hiểu Linh cuống cuồng đánh răng thay đồ và lấy trang bị vũ khí, khi ra cửa phòng không thấy sư huynh Hắc Vô Thường – Thiên Lâm của mình đâu, cô càng thấy mừng rỡ vì đỡ phải trình bày nói năng nhiều. Cô thoắt cái như con én trắng nhỏ bay vụt đi trong đêm tối…

Cùng lúc ấy ở biệt thự nhà Gia Long cũng đã kết thúc đợt mây mưa cuồng nhiệt đã lâu, cũng may hết mẹ lại đến Trang thay nhau chiều nó. Nên đến sáu giờ chiều thuốc cũng hết công hiệu, nó không thèm muốn nữa nhưng vẫn không thấy mệt. Chỉ thấy càng chơi càng sảng khoái ra mà thôi, đúng là tiên dược của cung đình có khác. Trang thì mệt rũ rượi như tàu lá nằm thiêm thiếp ngủ, cô cũng từng làm gái nên cũng khá có sức chịu đựng.

Nhưng cô yêu Gia Long nên được nó chơi cô thấy sướng, ra nước càng nhiều thì càng nhanh mệt. Nên cô ăn uống qua loa và tắm rửa mặc bộ ngủ màu thiên thanh, cô như chìm lẫn vào trong cái nệm giường cùng màu. Cô ngủ mê mệt trong thỏa mãn và hạnh phúc bên Gia Long và mẹ. Hơn một tiếng sau nữa lúc ấy là 8h 30 phút tối, chỉ có Gia Long và mẹ là tỉnh dậy lúc đó, hai mẹ con dắt tay nhau ra đứng ở ngoài ban công. Nơi phía trước là khoảng sân gôn bỏ hoang tối mịt mùng, nó ôm mẹ trong vòng tay đầy hạnh phúc. Mẹ dựa lưng vào ngực nó ngả đầu ra sau hỏi nó âu yếm:

– Long! Hôm nay làm nhiều thế có mệt không? Mẹ thấy bảo thuốc này uống vào làm không biết mệt, và nó có hiệu quả lâu dài đấy. Vì thuốc đặc chế cho hoàng đế ngày xưa, cực kỳ đắt luôn mẹ cũng chỉ có mấy viên đó. Long à! Sau này sợ con khỏe quá thì cả mẹ và Trang chiều không được hì hì…

Nó chỉ cười không nói gì vẫn cảm thấy ngây ngất vì mùi hương da thịt mẹ, vốn định kể thêm cho mẹ về các cô gái khác nhưng nghĩ sao lại im lặng. Nó luồn tay về phía trước luồn trong áo mẹ, xoa tay vào cặp vú tròn mềm mại của mẹ. Nó vân vê hai cái đầu ti tí xíu một lát thì vú mẹ săn cứng lại, mẹ thở hổn hển bảo với nó:

– Con vẫn muốn à Long! Mẹ mặc quần chun mà cứ kéo xuống rồi ấn vào đi, mẹ chỉ hơi mệt chút chứ không đến mức rũ rượi cái Trang. Cứ địt tiếp đi mẹ cũng thích mà… bên dưới của mẹ ướt lâu rồi…

Mẹ đứng vịn tay vào ban công khẽ nhướn mông lên để nó tháo quần xuống, rồi hạnh phúc rên lên khe khẽ khi thấy cái buồi nó tách khe mông chui vào trong cái lồn ướt át. Nó sợ mẹ mệt nên chỉ thúc nhè nhẹ khiến người mẹ hơi rung rung lên, gió từ đồng cỏ bên dưới thổi lên dào dạt khiến tóc mẹ chạm cả vào mặt nó buồn buồn. Hai người tự nguyện cho nhau và dẹp qua luân lý, nên cảm thấy rất hạnh phúc… không gian chỉ còn lại những tiếng thở hổn hển nhè nhẹ, tiếng nhóp nhép ọt ẹt của buồi nó khi đẩy ra vào trong lồn mẹ.

Trời tối đen phía ngoài còn ở ban công chỉ có ánh đèn ban công mờ ảo vàng vọt, trong làn gió khẽ đưa mang theo hương đồng nội. Cùng tiếng dế rả rích bên dưới nho nhỏ khung cảnh thật lãng mạn tuyệt vời… Nó ghì lấy cặp mông trắng ngần của mẹ nhún mạnh thêm mấy cái rồi xuất ồ ạt, lần này chỉ được gần hai mươi phút mà thôi do nó phấn khích lắm. Mẹ kéo quần lên xoay người lại nó cười, hàm răng đều như ngọc lung linh trong ánh đèn. Mẹ bẹo má nó rồi ghé sát mặt nó nói hạnh phúc:

– Long! Lần này ra nhanh hơn mấy lần trước đấy, cũng xuất ra không nhiều lắm… nhưng chắc con sướng… mẹ thấy ở trong mẹ buồi con nó giật giật liên tục hi hi…

Nó chưa kịp trả lời gì chỉ kịp kéo lại cái khóa quần, thì chuông đồng hồ quả lắc trong phòng gõ mấy tiếng…

– Bong… bong… bong…

Chín giờ tối… nấc giờ tử thần đã điểm… từ trên tán cây đối diện ban công một thân ảnh phi thân đến. Kẻ đến không ai khác chính là Ma âm thủ Lạc Nhạn Linh, hắn đeo cây đàn phía sau lưng đứng cheo veo trên thành lan can ban công. Cách nó và mẹ không xa… hắn cười hắc hắc nói:

– Đúng là dâm nam loạn nữ các người! Mẹ con ruột mà còn làm tình với nhau ta khinh… nhưng thôi ta đến đây không để bình phẩm mà để tiễn các ngươi lên đường ha… ha… chuẩn bị đi chết đi!

Bóng dáng hắn cao lớn ngạo nghễ chắn trước mặt, sau lưng hắn bóng trăng lưỡi liềm le lói u ám. Khiến hắn trông càng ghê rợn như sát thủ cõi âm, cái sợi dây buộc đàn theo gió nhè nhẹ đẩy đưa phấp phới. Mẹ sợ hãi lùi ra sau lưng nó tim đập thình thịch, mẹ khẽ hỏi nó bằng cái giọng run run:

– Long à! Hắn ta là ai vậy sao đòi giết chúng ta, con và hắn có thù hằn gì nhau chăng?
– Con thật sự không biết hắn! Đây là lần đầu con gặp hắn ta… nhưng mẹ cứ yên tâm, dù con chết cũng bảo vệ mẹ đến cùng…
– Dựa vào mày ư… ha… ha… ta không phải là kẻ ngu, ta muốn giết mấy người thì đã tìm hiểu thông tin cả rồi. Long à mày lẽ ra không đặt là rồng mà phải đặt là giun mới đúng, loại đến cả mẹ đẻ cũng chơi được quá vô sỉ. Tao không đến nỗi để mày chết mà không biết chết bởi tay ai! Nhìn cái nhẫn này mày có thấy giống cái nhẫn của mày đang đeo không?

Lạc Nhạn Linh giơ tay lên cho Gia Long thấy cái nhẫn, dù ánh sáng mờ mịt nó vẫn nhận ra đây là nhẫn bát đại lão trong Lam Hoàng. Để đeo được nhẫn này trong tay chỉ bậc chú bác xã đoàn mà thôi. Gia Long bối rối hỏi hắn nhằm kéo dài thời gian, để tính thêm cách an toàn cho mẹ và Trang nằm ngủ trong kia. Nó chậm rãi hỏi Nhạc Nhạn Linh:

– Trong Lam Hoàng thì mày ở vị trí nào? Ai là người sai mày đến đây… chả gì tao cũng là Cửu lão của Hắc Long xã đoàn… thế còn mày là ai?
– Ha… ha… một cửu lão hữu danh vô thực, lão Chu để mày lên được thì tao đây cớ gì không leo lên được hàng lão Tứ… Ha ha… mày còn kém tao nhiều lắm oắt con ạ…

Nhạc Nhạn Linh kiêu căng trả lời nó, tuy nhiên nó vẫn khá băn khoăn nói:

– Không lẽ chỉ mới đây Long Tứ ở Hòa Thắng Hòa đã có chuyện được sao? Chú Tứ có chuyện gì sao tao không được biết nhỉ, mới hôm trước chú vẫn gọi điện nói Tiểu Dĩnh sẽ đầu tuần bay sang đây! Mày thực sự là thằng nào ở đâu đến… nói mau… không thì chết nha con…

Nghe thế hắn Lạc Nhạn Linh cười khẩy nói:

– Ha… ha… thế thằng già Chu Vĩnh Lâm không nói cho mày hiểu à, mà cũng đúng thôi lão hạ lệnh cho tao dẹp thằng bất tài như mày đi đó… ha… ha… đi chết đi…

Hắn rút cây đàn ra tung lên trên không rồi bắt lấy, mẹ nó từ phía sau nhìn thấy tuy không biết là vũ khí gì. Nhưng bản năng làm mẹ lẫn một tình yêu oan trái, mẹ vùng lên dũng cảm chắn trước nó dang tay ra nói khảng khái:

– Cho dù anh là ai đi nữa có thù oán gì cũng không được hại Gia Long, có giỏi thì giết tôi trước đi…

Rồi mẹ nó ngoảnh lại bảo với nó:

– Gia Long! Con mau chạy vào gọi Trang rồi trốn đi! Mẹ có chết cũng cản bước hắn đến cùng mau chạy đi…

Không kịp đợi nó phản ứng gì mẹ lao thẳng về phía Nhạc Nhạn Linh, định ôm hắn giữ lại để cản chân hắn. Nhạn Linh vốn chỉ được lệnh giết người khác để Gia Long sống, nhưng hắn thấy nó bệnh hoạn loạn luân trước mắt. Có ý ghét nên chủ động đánh tăng độ sát âm, những tiếng “tinh tinh” chói tai vang lên. Gia Long sững người vì kiểu đánh nhau quái lạ này trừng mắt nhìn hắn, còn mẹ thì ôm đầu miệng ứa máu gục xuống. Ngón tay nhỏ xinh xắn vẫn chĩa lên về hướng Nhạn Linh nói ngắt quãng:

– Đừng… đừng… đừng… giết con tôi… tôi xin anh… đừng…

Nhưng Lạc Nhạn Linh cũng ngạc nhiên không kém, bởi vì Gia Long không hề mảy may bị sao trước công phá của sóng âm. Mà đứng nguyên vị trừng mắt nhìn nó, chỉ khi nhận ra mẹ đã ngã gục nó mới hoảng lên chạy đến ôm lấy. Nhạc Nhạn Linh cất đàn đi, rồi nhanh chóng rút dao giắt ở sau lưng ra. Hắn cười khẩy nói:

– Mày không chết vì sóng âm lẽ nào không chết vì dao… ha… ha…

Gia Long đang vui vẻ hạnh phúc lại chẳng chuẩn bị vũ khí đề phòng, thấy Nhạn Linh xuất chiêu tai quái mà mẹ mình thì gục xuống, bối rối bất thần chỉ biết nhào đến ôm mẹ chứ không tấn công hắn. Thế là sơ hở chết người đối với kẻ làm sát thủ, nhưng đời người ai vượt nổi chữ tình. Thấy mẹ trọng thương lẽ đương nhiên phản xạ sẽ là đến ôm mẹ còn thiết gì khác, nên xoạt một cái lưỡi dao đâm vào ngực trái máu xối xả. Nhạn Linh rút con dao thứ hai sau lưng toan đâm tới, thì từ cánh cửa phòng Trang nhào ra ôm lấy nó và mẹ. Cô xoay người che chắn nên lãnh trọn lưỡi dao oan nghiệt, Trang giật nảy người nấc lên nói ngắt quãng:

– Gia Long thế là em không đợi anh lớn cưới em được rồi! Em đi trước đây… anh… bảo trọng…

Gia Long đau đớn vô cùng mắt vằn uất hận, lưỡi dao tuy chưa thấu tim để cướp đi mạng sống của nó. Nhưng mất máu khiến nó choáng váng ngất lịm cạnh mẹ và Trang, còn Nhạc Nhạn Linh thờ nhìn nó lẩm bẩm:

– Sao thằng này tệ bạc vậy… mà lại có những con đàn bà dám chết vì nó nhỉ, thôi tao cho thêm mấy nhát dao để ba đứa mày cùng đoàn tụ cho chắc chắn…

Hắn vung dao lên toan đâm xuống, thì một bóng trắng mong manh nhào đến. Bàn tay nhỏ bé nắm chặt tay cầm dao của hắn, mắt cô long lên ươn ướt nước mắt nhận ra mình đến trễ. Cô nức nở bảo Nhạn Linh:

– Mình tôi không phải đối thủ của anh! Nhưng anh giết anh ấy rồi thì giết luôn tôi đi… đừng đâm anh ấy nữa… giết tôi đi… dao nào tôi xin đỡ!

Nhạn Linh nhìn thấy Hiểu Linh mà mắt cô đẫm lệ, thì hình ảnh cô bạn xưa cũ tái hiện. Hắn đau đớn lắm hạ tay dao xuống nhìn thẳng vào mắt Hiểu Linh nói:

– Này con thỏ Tiểu Bạch! Cô và hắn liên quan gì mà đòi chết sống cùng hắn, cái thằng bệnh hoạn này nó chơi cả mẹ đẻ nó đấy. Con đàn bà nó ôm trong tay chính là mẹ đẻ nó đấy… cô thấy có đáng để chết với nó không?
– Giết đi! Đừng nói nhiều… tôi yêu anh ấy! Anh ấy chết rồi tôi cũng không cần sống nữa… hu… hu…

Hiểu Linh nước mắt lã chã tuôn rơi, nhìn con dao ghim trên ngực Gia Long thì cô nghĩ nó đã chết. Nên tuyệt vọng lắm dẫu cô chỉ mới bắt đầu thích Gia Long, nhưng dù gì cũng không cam tâm nhìn người con trai của mình đã chết lãnh thêm dao nữa. Nhạn Linh một thoáng bàng hoàng đau đớn khi nghe cô nói vậy, mặt khác hắn nhìn cô khóc lại nhớ đến hình ảnh xưa cũ. Khi cô bạn gái thủa thiếu thời bị hiếp đến chết, cảm giác người con gái mình thích nói yêu người khác thật đau đớn. Từ lúc hiếp hụt Hiểu Linh trong rừng, hắn đã thề theo đuổi cô một cách chân chính, nay gặp cảnh này thật chịu đả kích không nổi. Hắn ôm đầu quay cuồng hét lên:

– A… a… a… a… a…

Rồi phi thân ngược lại hướng sân gôn bỏ hoang, mất hút trong bóng tối tĩnh mịch… Hiểu Linh vội kiểm tra thấy Gia Long còn thở yếu ớt, cô vội mừng rỡ cõng nó chạy vụt đi. Cô không có thời gian để nghĩ nhiều cho người khác, xuống nhà cô bảo người lái xe ta xi đợi sẵn từ lúc trước đưa cô và Gia Long ra viện. Người lái xe này cũng có tâm thấy Gia Long bị đâm, vội vã chở hai người vào thẳng viện rồi mới quay ra đi báo công an.

Hiểu Linh là sát thủ cô cực kỳ hiểu pháp luật, nên sau khi bác sĩ sơ cứu cho Gia Long qua cơn nguy kịch. Cô đã nhanh chóng tráo đổi bệnh nhân, mang Gia Long bỏ trốn về căn phòng của mình. Cô giấu Gia Long trong phòng một cách an toàn, may mà Hắc Vô Thường sư huynh không hay biết. Bởi lúc đó Thiên Lâm còn đang say khướt ở một quán bar, để xảy ra việc đó chính chủ ý của Nhạn Linh.

Hắn mưu tính sâu xa vì sợ cặp Hắc Bạch Vô Thường kia biết đâu quấy nhiễu kế hoạch của mình, hắn lo rằng biết đâu tên họ Phan ấy nghe tiểu muội ỉ ôi mà đổi ý, hắn sẽ vô phương mà lấy được đồ trong giao dịch với Thiên Lâm. Trong cái rủi luôn lại có cái may nó như vậy, nên Hiểu Linh mới dấu được Gia Long trong nhà, mà Thiên Lâm tận mãi sau này mới phát hiện ra… Đó là chuyện ngày sau còn hiện tại, nhìn Gia Long hôn mê thiêm thiếp tim Hiểu Linh đau nhói. Cô lẩm bẩm tự nói một mình:

– Anh là đồ tồi! Đừng có vội mà chết đấy nhé… phải sống để em hỏi ra lẽ. Có đúng anh là kẻ tệ như tên Ma Âm kia nói không? Nhớ đừng chết hiểu không hả đồ tồi… em không cho anh bỏ em đi dễ thế đâu nhớ chưa…

Chương trước Chương tiếp
Loading...