Sói săn mồi - Quyển 3

Chương 133



Phần 133

Trọn vẹn một ngày sau khi Thanh Liên Cung dùng Thanh Liên Kiếm Trận đón tiếp vị khách bất đắc dĩ…

Tại một nơi hẻo lánh tại Thanh Liên Cung là nơi đặt một căn nhà gỗ ọp ẹp, thông thường căn nhà này được dành cho một vài hạ nhân giúp việc trong môn phái nhưng hiện tại nó lại được sử dụng để giam giữ tù phạm duy nhất của Thanh Liên Cung mà không phải kẻ nào khác chính là Ma Tôn đại danh đỉnh đỉnh, thân hình thê thảm của hắn nằm vạ vật trên cái giường cũ kỹ đầy ẩm mốc như một kẻ bị ruồng bỏ.

“…”

“Triệu tỷ, hắn sẽ chết sao?”

Đứng trước giường của Long, Liên nhi đầy lo lắng lên tiếng, bản thân cô gái nhỏ cũng không hiểu tại sao mình lại quan tâm cho kẻ này đến vậy nhưng kể từ sau khi tận mắt chứng kiến hắn vượt qua Thanh Liên Kiếm Trận thì ở trong tâm trí của nàng cứ thế nảy sinh một hình bóng không thể xóa bỏ.

“Ta cũng không biết, nếu là người bình thường thì đã sớm đi chầu Diêm Vương từ lâu rồi còn kẻ này… nếu để ý nhìn đến các vết thương trên người hắn thì ngươi sẽ biết vì sao hắn có thể chống chọi đến giây phút này!”

Trả lời Liên nhi là một nữ đệ tử khác, đều là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành nhưng nàng so với Liên nhi còn thêm đó một chút phong vận thành thục hơn, Thanh Liên Cung đệ nhị thiên tài Triệu Lộ Tư chính là nàng.

Được sư tỷ thông tri, Liên nhi tập trung hơn nhìn đến các vết thương trên người Long và đôi mắt đẹp ngay tức thì trợn to, miệng các vết thương từ lớn đến nhỏ vậy mà đang đóng vảy và bắt đầu lên da non một cách quỷ dị, nếu kẻ nằm trên giường không mang hình hài nhân loại thì chắc chắn nàng đã nghi ngờ hắn là quái vật rồi.

“Thực lực mạnh mẽ, thân thể biến thái và còn rất trẻ… Triệu tỷ, tại sao một kẻ có tiềm lực lớn lao như hắn lại bị Cung Chủ để mắt đến?”

Lúc lắc cái đầu nhỏ, Liên nhi khó hiểu mở miệng hỏi, Thanh Liên Cung địa vị siêu nhiên và đệ tử trẻ tuổi trong phái đều xuất sắc hơn người nhưng để có thể tìm ra một người ở độ tuổi như Long mà đã sở hữu thực lực mạnh như vậy là không thể nào, nói đâu xa Triệu Lộ Tư ở sau lưng nàng được công nhận là đệ nhị thiên tài cũng chỉ mới là Cường Giả bát cấp ở độ tuổi hai mươi ba…

… về phần hơn trăm nữ nhân thi triển Thanh Liên Kiếm Trận chặn đánh Long ở quảng trường đều đã bước qua độ tuổi ngũ tuần và được xếp vào hàng ngũ thế hệ trước nên không thể so sánh tương đồng được rồi.

“Muội cho rằng đó là toàn bộ thực lực của hắn sao? Ta nhận được tin tức rằng trước đây ba ngày thôi hắn đã một mình chống lại ba đại thế lực trong giang hồ hợp công bao gồm Thiếu Lâm Tự, Khổng gia và Phật đạo pháp tăng… đối phương đều xuất động đến cấp bậc lão tổ nhưng đồng dạng đều phải tháo chạy trước sự hung mãnh của kẻ này, Thiếu Lâm Tự hao tổn một vị Thần Tăng, có thể ở Thanh Liên Cung này thì hai chữ Ma Tôn không có bao nhiêu ý nghĩa nhưng bên ngoài kia chỉ cần nhắc đến hai chữ này đã đủ để giang hồ phải chao đảo vài lần rồi.”

Không như một Liên nhi nhỏ tuổi vô tri, Triệu Lộ Tư nhìn thật sâu vào khuôn mặt điển trai của nam nhân trên giường mà nặng nề nói, chiến tích của Ma Tôn đã vượt quá xa những thứ mà nàng có thể tưởng tượng đến, bản thân nàng vô cùng tự tin vào thực lực cũng như tiềm năng của mình nhưng Thanh Liên Cung đệ nhị thiên tài biết chắc ít nhất phải tu luyện thêm năm mươi năm nữa may ra Triệu Lộ Tư nàng mới có thể đạt đến ngưỡng thực lực như hắn hiện tại.

“Không thể nào!”

Liên nhi che miệng kinh hô, ba thế lực theo lời kể của Triệu Lộ Tư sao nàng có thể không biết đến chứ, nữ nhân ở Thanh Liên Cung ngoài học hỏi võ thuật còn được dạy dỗ về rất nhiều chuyện trên giang hồ vì Thanh Liên Cung không mong muốn đệ tử trong phái là một đám nữ nhân ngu ngốc…

… cấp bậc Thiếu Lâm Tự các thế lực phải xuất động đến cấp bậc lão tổ mà vẫn chiến bại để rồi cụp đuôi bỏ chạy chứng tỏ nam nhân trước mặt nàng có thể đối chiến trực diện với cả Cường Giả thập tam cấp, càng lúc Liên nhi càng không tin rằng kẻ này là con người nữa rồi.

“Hừ… đừng cho rằng chuyện đó quá to tát, khuấy đảo phong vân chốn giang hồ cỡ nào thì đến Thanh Liên Cung ta cũng phải ngoan ngoãn như chó cún, hắn hiện tại có thể còn thoi thóp chính là vì Cung Chủ muốn thế, muội đừng quên điều đó.”

Nhận thấy vẻ mặt khác lạ của Liên nhi nên Triệu Lộ Tư nhanh chóng nhắc nhở, cô gái nhỏ này tuy được xếp hạng không cao trong lứa đệ tử thế hệ này nhưng thân phận của nàng trái lại hết sức đặc thù, Thanh Liên Cung đại trưởng lão chỉ có một đứa cháu gái và vô cùng cưng chiều là điều dễ hiểu thôi mà.

“Ta… ta không có… nhưng… Triệu tỷ, ta vẫn tò mò tại sao Cung Chủ lại nhắm đến hắn?”

Liên nhi cúi gằm đầu để che dấu đi hai má đỏ hồng vì xấu hổ, cô gái nhỏ nói lí nhí qua kẽ răng như muỗi kêu.

“Chuyện này sao? Nói cho ngươi cũng không sao vì hiện tại trong phái chắc chỉ còn mỗi một mình nha đầu ngu ngốc ngươi không biết mà thôi, biết Độc Cô Huyền công tử chứ?” Triệu Lộ Tư che miệng cười nói, nàng vui vẻ trước sự ngây thơ của sư muội.

“Đương nhiên, nam nhân duy nhất được đặt chân vào Thanh Liên Cung chủ điện thì sao ta có thể không biết được.” Nghe thấy mùi vị trêu chọc từ sư tỷ nên Liên nhi nhanh chóng phồng mang trợn má hét lên vào nhào đến chỗ sư tỷ.

“Hihi… nhìn muội xem… ui da… đừng… dừng lại… ta nói… ta nói…”

Hứng thú trước biểu cảm của Liên nhi, Triệu Lộ Tư cười khúc khích không thôi và đến khi hai bàn tay mềm mại của cô gái nhỏ chụp đến người mình chọc lét thì nàng mới dơ tay đầu hàng xin tha.

“Hừ… nói mau…” Liên nhi cười tà hỏi…

“Là do hắn đã can dự vào trận đấu của Độc Cô Huyền công tử và một võ giả khác qua đó khiến công tử thua cuộc, ngươi cũng biết mối quan hệ của Cung Chủ với… con… à không, với Độc Cô công tử là như thế nào rồi đó.”

Triệu Lộ Tư ghé miệng vào tai Liên nhi thì thầm, dù trong phái ai ai cũng biết chuyện này nhưng một khi đã nói xấu Cung Chủ thì sao có thể nói to được.

“Ra là thế!”

Đến giờ thì Liên nhi đã hiểu mọi chuyện, trong cung từ lâu đã đồn đoán Cung Chủ có con riêng mà không ai khác chính là nam nhân duy nhất có thể bước chân vào chủ điện của môn phái có tên Độc Cô Huyền, bà ngoại là đại trưởng lão nên Liên nhi không cần phải nửa tin nửa ngờ mà còn chắc chắn tin đồn đó là sự thật và nàng thậm chí còn biết đích danh cha của Độc Cô Huyền nữa kia thế nhưng đây là đại bí mật nên cô gái nhỏ một mực không dám hé môi nửa lời.

“Được rồi, muội không còn việc gì thì nên tránh đi đến chỗ này vì dù gì Cung Chủ cũng đã có lệnh trông giữ hắn thật cẩn thận, kẻ này có thể không chết nhưng không thể tránh khỏi việc bị trừng phạt để có thể vĩnh viễn ghi nhớ rằng trên thế gian này có những người mà hắn tuyệt đối không thể mạo phạm.” Triệu Lộ Tư vỗ về sư muội nói.

“Ta… được rồi…”

Bị sư tỷ nhắc nhở khiến Liên nhi biết mình không thể tiếp tục ở lại, nàng lướt qua gương mặt của nam nhân trên giường bệnh mà mím môi rời đi, không ai biết trong đầu cô gái chưa bước qua cái tuổi mười tám đang suy nghĩ điều gì.

“Sư muội…”

Nhìn theo bóng lưng của người chị em thân thiết mà ánh mắt của Triệu Lộ Tư nổi lên ngờ vực thật sâu, nàng chưa bao giờ thấy Liên nhi cư xử kỳ lạ đến vậy, từ khi kẻ đang nằm trên giường xuất hiện thì giường như cô cháu gái của Đại trưởng lão đã đổi thay thành một người hoàn toàn khác.

“Canh giữ hắn thật cẩn thận, nếu hắn tỉnh lại thì phải mau chóng báo cho ta biết!”

Quan sát tên tù phạm thêm một hồi, Triệu Lộ Tư rốt cuộc cũng bước ra cửa rời đi với hai câu nói dành cho hai nữ đệ tử phổ thông khác làm nhiệm vụ canh phòng bên ngoài căn nhà gỗ…

… chuyện canh giữ tại cái chỗ dơ bẩn này thì có ai nguyện ý đâu đặc biệt là đối với đám nữ nhân ưa thích sạch sẽ cho nên các đệ tử phổ thông bị điều động đến là điều đương nhiên, một kẻ bị thương nặng đến gần đất xa trời thì có thể làm nên cơm cháo gì ở Thanh Liên Cung siêu cường chứ.

“Cót… két…”

Cánh cửa gỗ vừa đóng cũng là lúc bên trong căn nhà gỗ bao trùm một màu tăm tối, đêm nay không có trăng và với hai ngọn đèn yếu ớt treo lủng lẳng trước hiên nhà là không đủ để có thể nhìn thấy khung cảnh nơi cái giường của tù phạm, hai nữ đệ tử canh gác bên ngoài cho dù tu luyện từ nhỏ nhưng dù sao cũng là nữ giới và chỉ một cơn gió nhẹ thổi qua cũng đủ khiến các nàng nổi da gà toàn thân.

Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/soi-san-moi-quyen-3/

Canh ba.

“Vù… Vù…”

Nghe tiếng gió rít và cảm giác được sự tĩnh lặng đáng sợ của đêm vắng mà gương mặt hai nữ đệ tử canh gác tái xanh, sợ hãi những thứ vô hình ngày một dâng cao vượt qua nỗi sợ khi bị trách phạt vì không hoàn thành nhiệm vụ và vì thế chỉ cần một liếc mắt hội ý là đủ để hai nữ nhân biến mất khỏi vị trí mà lao về lầu các của mình, chỉ cần sáng sớm dậy sớm một chút thì không ai biết các nàng đã làm gì.

“Hừ… đều là một lũ lười biếng có lá gan thỏ đế…”

Hai bóng hình thướt tha vừa khuất dạng trong bóng tối thì đột ngột một thân ảnh hiện thân cùng với một lời khinh bỉ trên môi, người vừa đến quỷ dị lại là Liên nhi vốn đã rời đi từ sớm, có lẽ là nàng đã tiềm phục trong bóng tối khá lâu đợi chờ thời cơ như lúc này và có trời mới biết được cô gái nhỏ đang suy tính điều gì.

“Cót…”

Nhìn quanh một hồi để xác định quanh đây không còn người thứ ba, Liên nhi hít sâu một hơi sau đó khẽ đẩy cánh cửa gỗ đi vào, nhìn đến đôi tay nhỏ đang run rẩy cộng với khuôn mặt đầy vẻ lo lắng thì có vẻ như cô nàng cũng không quá can đảm mà đang rất sợ hãi.

“… Két.”

Cánh cửa rốt cuộc cũng mở ra, hai mắt Liên nhi trợn to cố gắng nhìn rõ khung cảnh bên trong nhưng đập vào mắt nàng chỉ là một màu đen quỷ dị, người đẹp lại hít sâu một hơi nhằm lấy lại bình tĩnh để bước lên một bước thì đột nhiên…

“Vù… Pặc…”

Nhanh… quá nhanh… trong lúc Liên nhi còn chưa kịp phản ứng thì cái cổ trắng ngần của nàng đã bị chụp đến bởi một bàn tay cứng hơn gọng kìm ngàn lần, đứa cháu gái yêu quý của Thanh Liên Cung đại trưởng lão cứ thế bị người ta nhấc lên như một chú cún con không sức chống cự.

“Khặc khặc… chúng ta gặp mặt nhau hơi nhiều đó cô gái nhỏ…”

Kẻ xuất thủ đương nhiên là Long, nhìn khuôn mặt xinh xắn càng lúc càng tím tái trong tay mình mà hắn cười gằn không thôi, nếu vị Cung Chủ thần bí kia đã quyết tâm hạ thủ với mình thì hắn cũng không ngần ngại đồ sát Thanh Liên Cung hòng kiếm được một chút lợi tức trước khi sang thế giới bên kia…

… Tiêu hao hết thảy chân khí, mất đi chín thành tinh huyết cộng với ba đại mạch đã đẩy Long vào tình thế hết sức hiểm nguy tuy thế hắn vẫn luôn luôn tỉnh táo và hôn mê chỉ là để đánh lừa đám nữ nhân Thanh Liên Cung, vốn dĩ muốn đóng kịch thêm vài ngày để hồi phục thêm một ít lực lượng nhưng cô gái nhỏ này hết lần này đến lần khác đến viếng thăm mình buộc hắn phải ra tay trước, có được con tin là cháu gái của Đại trưởng lão không phải là quá tốt sao?

“Ặc… Ặc… ng… ư… ơ… i… thả… Ặc… Ặc…”

Vùng vẫy cố gắng tránh thoát bàn tay của ác ma nhưng mọi cố gắng đều bất thành khiến Liên nhi càng lúc càng hốt hoảng, nàng đã tận mắt thấy sự hung tàn của nam nhân trước mặt nên nàng tin một nghìn phần trăm rằng hắn sẽ không ngần ngại kết liễu mình thế nhưng nàng không can tâm…

… Liên nhi không muốn chết…

… quan trọng hơn là…

… nàng…

… đến đây chính là vì hắn kia mà!!!

“Hừm!”

“Bịch…”

Tưởng như sẽ thêm một tính mạng nữa kết thúc trong bàn tay của Ma Tôn thế nhưng khi cô gái nhỏ đã đến giới hạn của sự chịu đựng thì đột nhiên cái cổ của người đẹp lại được giải phóng, nàng cứ thế rơi cái bịch xuống mặt đất và việc duy nhất Liên nhi muốn lúc này đó là thở… thở thật nhiều… cháu gái đại trưởng lão ôm lấy cổ mình thở dốc từng hơi như chưa từng được thở, nước mắt ngập tràn gương mặt xinh đẹp, chưa bao giờ Liên nhi cảm giác được ranh giới của sự sống và cái chết lại mong manh như lúc này.

“Nói xem… tại sao đêm này nàng lại đến đây?” Cúi đầu nhìn người đẹp, Long cười tà nói khiến nữ nhân ngước đầu run rẩy, nàng chưa từng đối đầu với kẻ nào nguy hiểm như vậy.

“Ta… ta…”

Nhìn cô gái nhỏ ấp úng cộng với gương mặt ửng hồng thì Long thừa hiểu chuyện gì, hắn bá đạo nâng cằm mỹ nhân và bắt nàng nhìn vào mắt mình, dâm ý ào ạt xâm chiếm tâm trí Liên nhi và không cần quá nhiều thời gian để đôi mắt của nữ nhân chưa từng trải chuyện đời phải mông lung một mảng bởi vô vàn những ý nghĩ điên cuồng.

“Hắc hắc… em định không nói cho ta biết sao?” Nhẹ nhàng kéo nữ nhân vào lòng, Long phà hơi nóng vào tai mỹ nhân khiến người đẹp run lên.

“Là… là Thanh Liên Thượng Chủng! Ta… ta định đưa nó cho… ngươi.”

Cảm giác được khí tức cũng như hơi thở của nam nhân rõ mồm một khi cả hai như dính vào nhau như sam khiến hai má Liên nhi đỏ ửng, nhịp thở của cô gái nhỏ càng lúc càng gấp gáp và nặng nề để rồi cắn răng trả lời thật nhanh sau đó vùi đầu vào lồng ngực Long mà tránh né ánh mắt hừng hực như thú săn mồi của hắn.

“À há, Thanh Liên Thượng Chủng là thứ đồ vật gì? Phải chăng vì quá ghét ta nên cô em thừa cơ lúc ta đang hôn mê mà định hạ độc trả thù hay sao?” Long giả bộ hằn học.

“Không… không phải… Thanh Liên Thượng Chủng là… là bảo vật, ta… ta trộm nó từ chỗ bà ngoại…”

Giọng Liên nhi lí nhí qua kẽ răng để Long phải cố gắng lắm mới nghe được, con hàng này cười thầm đầy tự hào vì bản năng sát gái của mình mạnh đến nỗi đánh đổ cô cháu gái yêu dấu của Thanh Liên Cung đại trưởng lão chỉ qua một lần gặp gỡ để rồi cô nàng phải đánh cắp bảo vật đến cứu mình, con mẹ nó ai biểu hắn xuất sắc đến vậy chứ… E hèm…

“Vậy ra là nàng muốn cứu ta? Cô bé như nàng không sợ Cung Chủ sẽ trách phạt sao?”

Bế mỹ nhân nhỏ nhắn lên như một con búp bê trên tay, Long nhìn vào đôi mắt ngập nước của người đẹp mà cười tà hỏi.

“Ta… ta không phải cô bé…”

Xấu hổ đến bỏng rát cả khuôn mặt xinh xắn, Liên nhi dẩu môi lên khi cố gắng tránh thoát khỏi vòng tay cứng rắn của ác ma nhưng nàng càng vùng vẫy thì vòng tay kia lại siết chặt thêm, hai bầu vú trinh nguyên của người đẹp cứ thế bị một bàn tay bá đạo xoa nắn không thương tiếc.

“Hắc hắc… lớn thế này thì đúng không phải là cô bé nữa rồi. Tuy rất muốn ăn cô em lúc này nhưng đêm nay còn dài lắm, chúng ta cần giải quyết chính sự trước cái đã!”

“Rầm!!!”

Bá đạo vác lấy Liên nhi trên vai kéo vào trong, Long đóng sập cửa căn nhà gỗ lại để bóng tối một lần nữa bao trùm hết thảy trả lại cảnh tượng đầy hiu quạnh với hai ngọn đèn lắc lư trước gió lớn.

Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/soi-san-moi-quyen-3/

… Rạng sáng.

“Xuy… Xuy…”

Hai thân ảnh xé gió lướt đến căn nhà gỗ và cũng chính là hai nữ đệ tử chịu trách nhiệm canh gác, nhìn cánh cửa kín mít không hề suy suyển mà cả hai thở phào một hơi, chỉ cần đợi đến buổi sáng thì các nàng có thể đường đường chính chính rời khỏi nơi đây vì sẽ có nữ đệ tử khác tới thay phiên.

“Đến rồi sao?”

Còn chưa kịp hoàn hảo ổn định vị trí thì một giọng nói từ sau lưng truyền đến khiến hai nữ đệ tử thất kinh, các nàng có thể cảm nhận được âm thanh kia tràn ngập một cỗ âm u cùng sát ý vô cùng vô tận tưởng chừng như âm thanh của đại ác ma chốn địa ngục.

“Ai?”

“Phanhhh… Phanhhh…”

Hoảng hồn hét lên, hai nữ nhân đen đủi có vinh dự cuối cùng trong đời khi được phát ra âm thanh cuối cùng trong đời, một cỗ hấp lực cực đại cứ thế xuất hiện chụp đến cả hai khiến các nàng bị kéo bay vào bên trong căn nhà gỗ và cũng là nơi mà hai bàn tay cứng như sắt đã đợi sẵn.

“Phập… Phập…”

Âm thanh khô gốc đầy kinh dị của tiếng da thịt bị xuyên thủng vang lên, tại góc nhà là một nữ nhân trần truồng đang run lẩy bẩy trợn tròn mắt nhìn đến hai trái tim đỏ tươi bị người ta sinh sinh kéo ra đương trường, rất nhanh thôi hai thi thể mềm mại với một lỗ thủng nơi ngực trái và khuôn mặt tràn ngập sự sợ hãi tột độ rơi xuống, máu tươi tanh nồng bao trùm cả căn nhà.

“Giết… giết người…”

Chưa từng thấy người bị giết và cho dù có tưởng tượng cao siêu đến đâu thì Liên nhi cũng không thể ngờ khung cảnh kinh dị đến vậy có thể diễn ra trước mặt mình, nhìn đến khuôn mặt lạnh lùng cùng ánh mắt đầy tà dị khi kết liễu hai tính mạng một cách tùy ý như là chuyện thường tình mà trong đầu cô gái nhỏ tiếp tục dâng lên một nỗi sợ vô hình không thể nào xóa bỏ.

“Thế giới này luôn tồn tại một quy luật bất di bất dịch…”

“… MẠNH ĐƯỢC…”

“… YẾU THUA!!!”

Bóp nát hai trái tim đỏ máu trên tay, Long cười gằn nhìn hai dòng chân khí màu lục nhạt chảy vào người mình, đúng như những gì cô gái nhỏ đã nói khi Thanh Liên Cung tâm pháp Thanh Liên Thiên Quyết quả nhiên diệu kỳ.

Thanh Liên Cung rất mạnh, ngoài Cung Chủ ở địa vị chí tôn và lão thái bà thần bí là hai vị Vương Giả thì bên dưới còn đó chín vị trưởng lão có tu vi thập tam cấp cực kỳ khủng bố, bà ngoại của Liên nhi ngồi vững ở vị trí đại trưởng lão khi là cao thủ thập tam cấp đỉnh cao hàng thật giá thật.

Lực lượng mạnh đến nỗi có thể tùy ý quét sạch cùng nhất thống giang hồ chỉ cần đến nửa ngày nhưng được cái này đồng nghĩa với việc mất đi cái khác… Thanh Liên Cung võ giả có thể tăng tiến tu vi siêu nhanh là nhờ có Thanh Liên Thiên Quyết là loại tâm pháp chí cường chí cực, muốn luyện Thanh Liên Thiên Quyết nhất quyết phải có Thanh Liên Chi Chủng mà còn là phải ngày ngày hấp thu nếu không tâm pháp đảo nghịch dẫn đến tẩu hỏa nhập ma và đây cũng là lý do võ giả trong Thanh Liên Cung nếu không luyện thành Thanh Liên Thiên Quyết đến tầng cuối cùng thì không được rời phái.

Lại nói về Thanh Liên Chi Chủng thì loại đồ vật tà dị này được sinh ra từ vô thượng chí bảo của Thanh Liên Cung – Thanh Long Thần Liên, chuyện tu luyện của Thanh Liên Cung có thể không phải là bí mật với một số người vậy nhưng kẻ biết được Thanh Long Thần Liên chân chính là thứ đồ vật gì lại đếm không quá một bàn tay trong đó có Liên nhi và hiện tại lại có thêm một người nữa, chỉ cần đến một vài thủ thuật nhỏ là đại ác ma đã cạy được miệng cô gái nhỏ để thông qua đó biết được Thanh Long Thần Liên chính là Không Đồng Ấn, một thứ kỳ bảo từ thời thượng cổ lưu lại cho đến ngày nay.

Bỏ qua Không Động Ấn để tiếp tục nói về đại bí mật của Thanh Liên Cung, Thanh Long Thần Liên tỏa ra Thanh Liên Chi Chủng quanh năm nhưng phải ba năm mới kết hoa một lần và cho ra đúng mười hạt sen được gọi là Thanh Liên Thượng Chủng, vì độ quý hiếm của mình mà Thanh Liên Thượng Chủng chỉ được phân cho cấp độ trưởng lão trở lên và như bà ngoại của Liên nhi cũng phải mất sáu năm mới được phân phát xuống một hạt là đủ hiểu thứ bảo vật này trân quý đến nhường nào.

Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/soi-san-moi-quyen-3/

“Cửu Tử Tà Long Tâm Pháp!”

“Dịch Cân Kinh!”

Dường như hấp thu được thêm hai đạo Thanh Liên Chi Chủng từ hai nữ đệ tử đã giúp Long hội tụ đủ lực lượng cần thiết để thi triển công pháp, hai tay hắn cùng lúc kết ấn thôi động Cửu Tử Tà Long Tâm Pháp và cả Dịch Cân Kinh khiến Liên nhi kinh hãi không thôi, một người có thể tu luyện cùng lúc hai loại công pháp sao?!

Ma công không thể không tu luyện trở lại nhưng Long nhận ra càng đối chiến với cao thủ cấp cao thì ma khí của hắn càng thua thiệt mà lý do phần lớn là vì hắn đã không còn thuộc về thế giới này, sau khi Phản Tổ và nhờ đến Thái Cực Luân Hồi kết nối với Đại Tự Nhiên để vận chuyển lực lượng giống như đã đeo lên cổ Long một cái gông xích kìm hãm chính lực lượng của hắn.

Muốn mạnh hơn nhất định phải vận dụng được lực lượng chân chính của thế giới này và Dịch Cân Kinh dĩ nhiên là phù hợp hơn cả, tu luyện loại tâm pháp chí cực này đồng nghĩa với việc có được thiên địa chi khí nhưng đòi hỏi bản thân cũng phải hòa làm một với Đại Tự Nhiên và đây điều mà Long chắc chắn không làm được thế nhưng mọi thứ đã thay đổi khi hắn đến Thanh Liên Cung…

… Thanh Liên Chi Chủng sinh ra từ Thanh Long Thần Liên chính là tinh hoa đất trời thai nghén mà thành, về bản chất thì thứ lực lượng tinh hoa này đồng dạng với long thạch nhưng khác biệt ở chỗ long thạch là nhờ dòng chảy thời gian từ từ tích tụ còn Thanh Liên Chi Chủng lại do kiện kỳ bảo hiếm có Không Động Ấn cưỡng ép hội tụ tinh khí đất trời để sinh ra…

… phù hợp hoàn toàn với người luyện võ, Không Động Ấn cải tạo bản nguyên lực lượng của trời đất nhưng đồng dạng cũng làm nó “biến dị” để rồi ràng buộc kẻ hấp thu Thanh Liên Chi Chủng không được rời xa mình thế nhưng Long lại hoàn toàn khác biệt, thế giới này đã không còn thứ gì có thể ràng buộc được với một kẻ Phản Tổ như hắn, Thanh Liên Chi Chủng đối với hắn chính là lực lượng… vô tận lực lượng.

Hấp thu được một viên Thanh Liên Thượng Chủng từ chỗ Liên nhi đã khiến Long hoàn toàn xác định được những suy đoán của mình là chính xác, cảm giác lực lượng cuồn cuộn chảy qua các tế bào trong cơ thể mà hắn hưng phấn không thôi có điều hắn vẫn phải lựa chọn tận dụng thứ tinh hoa lực lượng này nhằm chống lại hết thảy những đợt cắn trả do thi triển Ma Kỹ lúc trước, vận may rốt cuộc cũng đến với Long khi giọt lực lượng cuối cùng biến mất cũng là lúc cắn trả kết thúc, thương thế của Ma Tôn theo đó đang hồi phục cực nhanh trừ ba đầu đại mạch đã phá toái hoàn toàn.

“Uuuuu… Uuuuu…”

“Xuy… Xuy… Xuy…”

Hai loại tâm pháp chí cực cùng lúc vận chuyển thôi động hai dòng chân khí một hắc một bạch xoay chuyển trên đỉnh đầu Long, ma khí và thiên địa chi khí vừa mới sinh ra yếu ớt đến đáng thương có điều lại tà dị khôn cùng.

“Hắc hắc… thành hay bại chính là phút giây này!!”

“Luân Hồi Thái Cực – Thái Cực Thôn Thiên Trận!!!”

“DỊCH MA CHI CHỦNG!!!”

“HỢP!!!”

Bấm pháp quyết thôi động ma công chí cực cùng Dịch Cân Kinh, Long điều chuyển hai luồng chân khí hội tụ với nhau để rồi cuối cùng vận dụng Luân Hồi Thái Cực điểm ra vạn đầu Thái Cực Thôn Thiên Trận, mỗi đầu Thái Cực Thôn Thiên Trận là một hình đồ thái cực mang theo áo nghĩa luân hồi cuốn lấy một đạo ma khí và thiên địa chi khí sau đó sản sinh ra một thứ được Long đặt tên là Dịch Ma Chi Chủng…

… Dịch Ma Chi Chủng có tác dụng cắn nuốt lực lượng để nuôi dưỡng ma khí cùng thiên địa chi khí nhưng lại không phải tùy tiện cắn nuốt, bên trong áo nghĩa luân hồi mà Long đưa vào hình trận có mang theo khí tức của Thanh Liên Chi Chủng để hình trận theo đó không chọn nhầm mục tiêu còn mục tiêu là ai thì dùng đến đầu gối cũng biết là ai rồi.

Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/soi-san-moi-quyen-3/

“Uuuu… Uuuu…”

“Thành công! Hahaha…”

Lại qua nửa tiếng “nhào nặn”, rốt cuộc hai mắt Long cũng tỏa sáng vì hắn đã đánh cuộc thành công, trên tay Ma Tôn lúc này là một quả cầu khí màu xám đục đầy quỷ dị.

“Đến đây em yêu!”

Hướng đến góc tường chụp tay một cái, đại ác ma ngay tức thì chụp đến một thân ảnh mềm mại đang không ngừng run rẩy mà không ai khác là Liên nhi, nhìn thân ảnh không mảnh vải với nhiều chỗ đỏ ửng chắc hẳn đêm qua cô gái nhỏ đã bị hắn thưởng thức qua không ít lần.

“Đó… đó là… thứ… thứ gì?”

Hai cái xác tanh tươi ở ngay trước mặt nhưng Liên nhi lại cảm thấy sợ quả cầu trên tay ác ma hơn, việc phải trần truồng trước mặt nam nhân này cũng không có gì xấu hổ vì đúng là đêm qua ngoại trừ bước cuối cùng thì toàn bộ nàng đều đã cấp cho hắn hưởng dụng qua, kể từ giây phút lên đỉnh đầu tiên trong tay hắn thì nàng đã biết số phận của mình không thể thoát khỏi tên đáng ghét này.

“Thả nó vào kho trầm hương của môn phái và tiếp tục thám thính động tĩnh của cao tầng, nàng làm được chứ cô gái nhỏ của ta?”

Vừa vỗ cặp mông đẫy đà của người đẹp vừa dặn dò, Long tin tưởng nữ nhân này đã không thể thoát khỏi dâm uy của mình.

“Thứ… thứ này, nó sẽ… sẽ… làm hại mọi người sao?”

Nuốt nước miếng cái ực, Liên nhi lý nhỉ hỏi vì sợ hãi, thâm tâm người đẹp biết chắc đồ vật trong tay một tên đại ác ma sao có thể tốt đẹp được cơ chứ.

“Đương nhiên, thứ này sẽ giúp ta mạnh lên nhanh chóng… Hắc hắc, rất nhanh thôi Thanh Liên Cung sẽ nằm trong tay ta, toàn bộ nữ nhân ở nơi này sẽ phải trả giá vì những gì chúng gây ra bằng cách việc phải van xin bản tọa thụ thai cho chúng.”

Bóp chặt lấy bờ mông của mỹ nhân, Long cười gằn không thôi khi hắn để mặc ma tính bộc phát, nhân từ hai chữ từ lâu đã không có trong từ điển của Ma Tôn.

“Ta… ta không…”

“Hử? Ta đã nhìn nhầm em sao cô gái nhỏ, xem ra ta phải lựa chọn một nữ nhân khác biểu điều hơn rồi!”

Hai mắt trừng lớn quát lên, Long khiến Liên nhi kinh hãi tột độ, hình ảnh hai trái tim máu vẫn còn nhịp đập nằm trong bàn tay ác ma hiện về trong đầu khiến mặt nàng tái xanh.

“Không… ta làm… em làm… đừng…”

Ôm chặt lấy bắp tay nam nhân, Liên nhi hoảng hốt nói gấp, nàng không muốn chết và càng không muốn bị nữ nhân khác thế chỗ của mình.

“Phải như thế mới ngoan, ta có rất nhiều đàn bà nhưng Ma Hậu lại mới chỉ có một, muốn trở thành Ma Hậu để có thể ở bên ta mãi mãi thì bé yêu phải cố gắng nhiều hơn nữa.”

Vỗ về người đẹp, Long vừa đánh vừa xoa khiến khuôn mặt mỹ nhân dần dần bớt đi sợ hãi mà chuyển sang vô vàn những mộng tưởng, cảnh tượng được rời nơi này và đứng cùng hắn trên chiến tuyến đối với nàng quá đỗi hấp dẫn.

Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/soi-san-moi-quyen-3/

“Ta… ta đi…”

Ngập ngừng hồi lâu, rốt cuộc Liên nhi cũng làm ra quyết định, nàng biết việc mình chuẩn bị làm sẽ đẩy Thanh Liên Cung xuống bờ vực sụp đổ… nhưng… nếu thế có là gì với việc bị hắn ghét bỏ, nếu thế có là gì với việc bị nữ nhân khác dành lấy vị trí đáng ra thuộc về nàng…

… Liên nhi điên rồi… Không, chính xác là nàng tình nguyện điên rồi.

“Nàng cũng nên gặp mặt nó trước lúc chia tay chứ!” Long cười tà khiến mỹ nhân run lên.

“… Vâng…”

Đứng hình vài giây, Liên nhi thành thục bò xuống dưới háng nam nhân, cái miệng nhỏ xinh xắn ngay tức thì bị căn phồng bởi một con quái vật to lớn, căn nhà gỗ nhanh chóng bị bao trùm bởi những tiếng òng ọc qua cổ họng đầy dụ hoặc.

Chương trước Chương tiếp
Loading...