Thằng Đức - Quyển 2
Chương 56
Những ngày trước khi Ngọc Lan và Thái Điệp đi nhận chức… Đức vô cùng bận rộn… Hồng Phượng cũng rất đắc lực… đưa Nhã Thy, Nhã Phương đi kiếm nhà mướn trước khi nhập học… Cuối cùng không nơi nào thích hợp bằng chính căn nhà của hắn… Tuấn không bỏ lỡ cơ hội “bằng vàng” để tiến hành ly dị… Ngày hôm sau liền dọn ra riêng khiến Nhàn chỉ có một mình… Thấy Nhã Thy và Nhã Phương kiếm nhà trọ… Nàng liền mời cả hai tới ở với mình cho vui… Nhã Thy và Nhã Phương dĩ nhiên là đồng ý cái cụp… Ở kế bên Hồng Phượng mà…
Nếu là lúc rước… Nhàn sẽ không làm vậy đâu… Nhưng bây giờ thì khác… Nàng có thể qua nhà Tâm… Hai người cùng hắn làm tinh… Trời biết đất biết…
10 giờ sáng hôm nay… Ngọc Lan và Thái Điệp chính thức nhậm chức… Gia Kỳ bận việc đột xuất, Nhã Thy, Nhã Phương lo việc nhập học… Không có thời gian tháp tùng xuống Cao lãnh… hẹn ngày khác… khi mọi việc ổn định sẽ “Tiếu ngạo Đồng Tháp” cho biết đó đây một phen… lẽ ra sáng hôm nay chỉ có hắn đưa hai lãnh đạo mỹ nữ xuống Cao lãnh… Việc này khiến hắn đau đầu… Ngọc lan ngồi cạnh “tài xế” thì Thái Điệp không hài lòng… Ngược lại thì Ngọc Lan bất mãn… Hai mỹ nữ tuy ngoài mặt thân thiết nhưng ngấm ngầm ganh đua từng li từng tí đấy…
Cũng may… Ngoc Thi kịp thời “cứu chúa”… Ngày mai hắn nhận chức Chủ tịch huyện… Với tư cách là Thư ký… Ngọc Thi có thể trình diện chậm một hai ngày… Nhưng vì muốn về thăm nhà nên xin tháp tùng cùng xe… dĩ nhiên Chủ tịch Đức vô cùng hoan nghênh… Ít ra cũng tạm thời giải quyết vấn đề… Thư ký của hắn ngồi bên cạnh tài xế… hai vị lãnh đạo ngồi phía sau… Quá hợp tình hợp lý… Tội nghiệp Ngọc Thi… nào có hiểu ngày đầu tiên đang bị lãnh đạo lợi dụng để giải quyết chuyện phong lưu… Nàng có nằm mơ cũng không ngờ hai vị lãnh đạo mỹ nữ bị lãnh đạo mình “đớp” rồi… Bởi vì ba người họ rất là “quy củ”… khách sáo… nề nếp…
Xuất phát từ 7 giờ… Chưa 9 giờ… Xe đã đi vào địa phận Thành phố Cao lãnh… Đức đưa Thái Điệp, Ngọc Lan đến văn phòng Tỉnh ủy… Nhiệm vụ hắn xong ở đây… Sau khi hẹn chiều nay đón hai nàng cùng nhau đi ăn cơm… hắn đưa Ngọc Thi thêm một đoạn… để nàng xuống xe gần đó… Hẹn ngày mai… nàng đến ủy ban nhân dân huyện Lấp Vò… lúc hắn chính thức nhậm chức… Hắn gọi Mỹ Chi… hỏi thăm tình hình… ba chị em nàng đã tới đây kể từ sau Tết…
Mỹ Chi nhìn thoáng qua thấy rất hời hợt nhưng không phải vậy… Nàng rất đảm đang và tháo vát… Tết vừa hết… Khi mọi chuyện trở lại bình thường… ba chị em đã lên xe đi Cao lãnh để khảo sát địa hình… Tìm xem có căn biệt thự nào thích hợp để mua… sửa sang hoặc mua đất rồi cất căn biệt thự theo ý mình… Ba chị em nàng sẽ trấn trụ ở đây… Cũng như Nancy trấn trụ ở Cần Thơ… Không phải chỉ có ba chị em nàng… Ngoài Xuân Mai, Mai Thảo… Nhóm còn lại sẽ chia làm hai nhóm… thay phiên xuống Cao lãnh… Thu Tâm, Phương Anh, Ngọc Như, Thục Linh là nhóm thứ nhất… Thu Hà, Ngọc Vân, Kim Chi sẽ là nhôm thứ hai… luân phiên nhau mà xuống Cao lãnh hỗ trợ hắn khi cần… Mỹ Kiều thì hơi đặc biệt… hiện là Trưởng CA của huyện Cờ Đỏ… khó rời nhiệm sở… nhưng khi rảnh… có thể sắp xếp để xuống Cao lãnh một ngày… Dù sao cũng không xa… Chỉ cần hơn 1 giờ lái xe… Nói tóm lại… Bây giờ… Tất cả đều coi như là vợ của hắn… Biết hắn “mạnh” về chuyện đó… nên thay phiên xuống phục vụ ông xã là chuyện phải làm… Mục đích là không để hắn thu nạp thêm nữa… Cho nên Biệt thự phải hoành tráng… nhiều phòng…
Mỹ Chi hài lòng với sắp xếp này của Nancy… Chẳng khác nào nàng là “Tây cung” còn Nancy là “Đông cung”… Việc Mỹ Chi mong đợi là mau có thai… Ba chị em nàng nhìn thấy ba chị em Nancy mà hâm mộ…
Cùng thời gian… Buổi sáng…
Chánh văn Phòng Tỉnh Lăng Ngọc Diệp nhìn ba người con trai mà âm thầm hãnh diện, tự hào… Cả ba đứa điều là “nhân trung chi long”… Đứa lớn Trung nghĩa… 32 tuổi… Giám đốc bệnh viện khu Hồng Ngự, đứa giữa Trung Tín… 3o tuổi… Phó Chủ Tịch Thành phố Cao lãnh… và Trung Trực… Đứa con út… 28 thôi… đã là Trưởng phòng Phòng Quản Lý Xây dựng… Nếu không có gì thay đổi… Vài tháng nữa sẽ là Phó Giám đốc Sở Xây dựng…
Cỡ tuổi của bà… Nhiều người đã có cháu nội, ngoại đầy đàn… Vì vậy… Lắm người muốn làm xui… Diệp khéo léo từ chối… miệng nói tùy bọn nhỏ… Duyên nợ trời định… Thật ra trong bụng khinh thường… chê người ta không môn đăng hộ đối chút nào… Kinh nghiệm quan trường mấy chục năm rồi… Bà thừa hiểu đạo lý “Nhất thân Nhì thế… Thứ ba là quan hệ… rồi mới đến tiền tệ…” Vì vậy hiện nay Diệp hy vọng nhất là chuyện thằng con út với cô con gái Thanh Tình của Chủ tịch Trương hạo Nam… Nếu “Giai ngẫu thiên thành” thì tốt quá… Có thể nói là được làm xui với nguyên Thủ Tướng… Với quan hệ thân gia… Sau này chuyện gì cũng dễ dàng… Đúng là một bước lên trời…
Là chánh văn Phòng tỉnh… Thông tin dĩ nhiên luôn biết trước người khác… Khi biết có hai “Thiên kim Ngọc Diệp” của cao tầng đến Đồng tháp đảm nhiệm chức vụ Bí Thư Cao lãnh và Giám Đốc Sở Y tế… Diệp âm thầm dò xét… mừng run lên… Thằng nghĩa là Giám đốc Bệnh viện khu Hồng Ngự, thằng Tín là Phó Chủ Tịch Cao lãnh… Có phải chăng đây là tổ tiên phù hộ… Nếu cả hai thằng con lớn mỗi đứa “ẩm” được một nàng đưa “về dinh” thì nhà bà sẽ là thông gia của ba “cây cổ thụ”… đúng là “Tiền vô cổ nhân… hậu vô lai giả”… Diệp đem tin hấp dẫn này hé lộ cho hai đứa lớn để chúng chuẩn bị…
Như thường lệ… Hôm nay cả nhà ngồi quây quần ăn sáng… Long và nghĩa rất khác thường một cách đặc biệt… Trên người… nghĩa bộ com lê Armani… Trên người Tín bộ com lê Yves Saint Laurent… Đều là thời thượng… đắt tiền… Nếu tính ra… lương 1 năm của công nhân bình thường… mới có thể mua được một bộ…
– “… Hai đứa bây đứng lên quay một vòng để má coi nhìn thử coi…” Diệp đốc thúc hai đứa con lớn… Hôm nay là lễ nhậm chức của Tân Bí Thư Cao lãnh Lý Thái Điệp và Tân Giám đốc Sở Y tế Ngọc Lan… Ấn tượng ban đầu rất quan trọng… nhất định phải “in” vào đầu hai cô “Kim chi ngọc diệp” này một ấn tượng sâu sắc mới được…
Nghĩa, Tín nghe lời mẹ… đứng lên quay một vòng… vẻ mặt kiêu hãnh…
– “Sao hả… Má thấy sao?” Nghĩa đắc ý hỏi…
– “Wow… Sát thủ tình trường cũng cỡ đó thôi anh hai, anh ba…”chính nhanh miệng đáp thay mẹ… đưa ngón tay cái… tán thưởng hai người anh mình…
– “Nói bậy… nói bạ… Cái gì mà “Sát thủ tinh trường” chứ… Diệp nhìn con út “mắng”… Miệng cười… Bà cũng thấy thằng con út nói rất chí lý… Ở Đồng Tháp này… Hiện giờ… Trong đám thanh niên tài tuấn còn độc thân… phải nói là ba đứa con trai bà là rồng trong đám người…
– “Cha nào con nấy mà hắc hắc…” Danh… Chồng Diệp nhìn con… hãnh diện…
– “Ông im đi… Ông làm sao bằng tụi nó được? Nói cha nào con nấy mà không biết ngượng…” Diệp nhìn chồng khinh thường… Chồng bà năm nay 59… Làm đến chức Trưởng Phòng đã là cực hạn… Trong khi thằng út của bà… mới 28 đã là Trưởng phòng rồi… Cái ghế Phó Giám đốc coi như là vật nằm trong túi… Mười năm nữa chúng sẽ là lãnh đạo cao tầng… không là lãnh đạo Tỉnh thì cũng sẽ là lãnh đạo Bộ… Thậm chí còn hơn nữa… Nghỉ tới dây… Diêp có chút kích động… Nếu Thằng nghĩa cưa đổ Tân giám đốc Sở y tế, thằng Tín cua tới tay Tân Bí Thư Cao lãnh thì tương lai của chúng phải nói là vô bờ bến… Diệp đã tìm hiểu kỷ lắm rồi… Bác sĩ Ngọc Lan kia chưa có bạn trai… con của Bí Thư Tỉnh ủy Hà Tĩnh… Nghe nói rất có thể sẽ thành Bí Thư Hà Nội… Ủy Viên Bộ Chính trị… Còn Bí Thư Thái Điệp là cháu của Nguyên Chủ Tịch nước, con gái của Chủ tịch Tỉnh Hà Tĩnh… Nếu có thể làm thông gia thì… Diệp cười không khép miệng khi nghỉ tới chuyện này… bà nghỉ tới nghỉ lui… Ở Đồng Tháp này… Ai xứng là đối thủ của mấy đứa con trai mình chứ?
– “Hai đứa có lòng tin không?” Diệp trừng mắt nhìn chồng quát… xong quay qua nhìn hai đứa con lớn hỏi…
– “Sao lại không má…” nghĩa kiêu ngạo đáp… Trong Bệnh viện… Y tá… nữ Bác sĩ độc thân hay đã có gia đinh đều bị hắn hớp hồn… hiến thân cho hắn hưởng thụ… Vì vậy hắn vô cùng tin tưởng… Hắn đã có kế hoạch cưa đổ Ngọc Lan… nghĩa tin tưởng Ngọc Lan sẽ khó thoát khỏi mị lực của mình…
– “Anh con có lòng tin như vậy, thằng Tín… con sao hả?” Thấy Tín không nói gì… Diệp hỏi…
– “Ha ha… Con hả? Con thấy cua cô nàng Bí thư kia… Con có chút thiệt thòi… Cô ta có một đời chồng rồi… lẽ ra cô ta phải cua con mới đúng chứ… phải không? Ha ha…” Tín còn kiêu ngạo… hơn cả anh hai mình…
– “Nghe hai đứa nói vậy… Má yên lòng rồi… Ừm… Còn thằng Trực… Tết vừa rồi sao không mời Thanh Tình về nhà ăn bữa cơm vậy?” Diệp có chút lo ngại… Trực đeo đuổi cháu của nguyên Thủ tướng… Bà nông lòng muốn tiến tới làm xui càng sớm càng tốt…
– “Ăn cơm thì ngày nào cũng được mà… ngày Tết… Thanh Tình cũng bận rộn” chính có nỗi khổ… đẩy đưa… cho qua chuyện… Hắn vô cùng ủy khuất… Ai cũng tưởng hắn đã cua được Thanh Tình tới tay… Lúc đầu… chính cũng nghỉ vậy nhưng cho tới bây giờ hắn chưa từng được hôn hít… Chuyện bóp vú sờ lồn thì đừng nghỉ tới… Thanh Tình coi hắn như gã sai vặt. Cần đi dạo phố, thì ngoắc hắn tới… để hắn làm cu li khệ nệ tay xách tay cầm… xong rồi thì biểu hắn biến đi…
– “Hay là mốt là sinh nhật ba… Con mời Thanh Tình tới ăn bữa cơm…” Diệp thăm dò… Nếu Thanh Tình tới ăn bữa cơm sinh nhật… vậy thì có hy vọng nhiều… Còn nếu không thì phải tinh đường khác…
– “Ừm… được… để con mời…” chính “cắn răng” gật đầu… Tìm cách sau…
– “Tới giờ rồi… Con đi trước…” nghĩa nhìn đồng hồ… đứng lên… Tín, chính cũng lục đục bước ra cửa… Danh là người chót… lão nhìn vợ. Thấy bà chưa sửa soạn… ngạc nhiên…
– Hôm nay bà không đi làm à?
– Trễ trễ một chút…
Diệp làm bộ lăng xăng dọn đẹp… Danh vừa ra cửa… Bà đi ra phía sau nhà… gọi đứa cháu họ… bà nuôi trong nhà để sai vặt và trông coi các cây kiểng ngoài vườn sau…
– “Tiến à… Vô đây cô nhờ chút…”… Diệp đóng của cẩn thận… Để tiết kiệm thời giờ… Diệp cởi quần áo… tô hô trần truồng lên ghế sofa chổng khu… chờ… Vú bà xệ, bụng có nhiều mỡ… bình thường có quần áo coi cũng không đến nổi nào… nhưng khi cởi quần áo ra thì hơi khó coi… nhất là trong tư thế này… như con heo nái…
– “Dạ”… nghe tiếng cô Diệp gọi. Tiến mừng rỡ… vội vã bước vô nhà… Thấy cô Diệp đang nằm trần truồng… Quen rồi… Nó cởi quần… con cặc khá to… đong đưa qua lại… ngồi xuống áp miệng vào giữa hai mông bà… bú…
– “Mạnh lên con… liếm đít cô đi… ừm… đúng rồi…” Diệp vừa rên… vừa chỉ đạo… mông bà sàng qua sàng lại… Phía sau thằng Tiến… hai tay bóp đít… miệng nút chùn chụt… Nhìn nó bú liếm rất say mê…
Nói là cháu họ chứ thật ra… quan hệ họ hàng rất xa… cho dù hỏa tiễn bắn… cũng chưa chắc tới… Nhà nó nghèo… nhiều anh chị em… miếng ăn cũng là vấn đề… Trong một lần về quê. Tình cờ gặp nó… Thấy thằng nhóc cơ bắp lực lưỡng mặc dù mới 12… Diệp ngỏ ý đem nó về Tỉnh thành làm việc trong nhà… mỗi tháng trả lương cho nó 2 Triệu… Má nó dĩ nhiên là mừng hết lớn… Bớt 1 miệng ăn… lại có tiền… Cầu còn không được…
Thật ra Diệp muốn thỏa mãn con lợn lòng của bà thì đúng hơn… Bà vẫn còn ham muốn nhưng ông chồng thì hết xí quách… Nên lâu ngày chầy tháng… nỗi thèm muốn ấp ủ… tích tụ… Khiến bà trở thành dâm đãng… có chút biến thái… Cho nên mới lấy cớ… đem thằng Tiến về giúp việc nhà… Rồi thì một hôm nhà không có ai… bà thấy “mệt” trong người… nhờ nó cạo gió… Lúc đầu thì vén áo nằm sấp… sau đó vén áo nằm ngửa… đưa vú đưa lồn trước mặt thằng nhóc… Kế đó là bóp… rồi ngậm cặc nó…
Con trai nhà quê mới lớn, Chưa từng thấy vú lồn… Thằng Tiến mê mẩn… Cô Diệp nói sao nó làm vậy… Cặc được cô Diệp ngậm… vừa sướng con cặc vừa được cô cho tiền bỏ túi rủng rỉnh xài… Lần đầu nó sợ lắm… lúc cô Diệp ngậm cặc nó… mút… nó “đái” vào miệng cô… vậy mà cô cứ liếm coi như không có gì… lại còn cho nó tiền… Cô Diệp căn dặn nó không được nói với ai… dĩ nhiên rồi… Bây giờ nó không còn khờ nữa… cô Diệp thích bú cặc nó… Cô Diệp thích nó bú lồn cô, bú lỗ đít cô… và cho nó đụ cô…
… Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc-quyen-2/
Gần 10 giờ… Ba chiếc xe bệ vệ tiến vào Sở y tế Tỉnh… Trên chiếc xe thứ nhất là Chủ Tịch Trương Hạo Nam cùng thư ký Hoàng Kỳ… Trên chiếc xe thứ nhí… Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh cũng là Chủ tịch tỉnh Phu nhân Trương Thúy Hằng cùng thư ký Hồng Nhung và dĩ nhiên là bác sĩ Ngọc Lan… Tân Giám đốc Sở Y tế… Chiếc xe thứ ba là Phó Chủ Tịch Tỉnh Thái Vân Cơ… cùng Thư ký…
Khí thế quá đầy đủ cho lễ nhậm chức của Giám đốc Sở Ngọc Lan…
Lẽ ra Hạo Nam là Chủ tịch Tỉnh… Vợ ông Trương thúy Hằng… Trưởng ban tổ chức cán bộ… không cần phải vì Giám đốc Sở mà đích thân xuất mã… Chỉ cần “Phó” là được rồi… Nhưng hai vợ chồng ông muốn cho Bí Thư Ngọc Lệ mặt mũi… nguyên nhân sâu xa là gần đây rò rỉ tin rất có thể Bí Thư Ngọc Lệ sẽ đảm nhiệm Bí Thư Hà Nội… sẽ là ủy viên Bộ Chính trị… Cũng chính vì lý do này mà Thái Vân Cơ cũng muốn đồng hành…
Trong quan trường… nghe thuật “đón gió” là cả một học vấn vô cùng uyên thâm… hàm súc…
Ngọc Lan vừa bước xuống xe… miệng nở nụ cười… Nhiều trái tim như muốn ngừng đập… cảm thấy “lòng tôi bỗng dại khờ”… Áo sơ mi lụa trắng… com lê đen… tóc xõa vai… dáng người thướt tha… nụ cười mê hoặc… gật đầu chào bắt tay từng người… nghĩa ngẩn ngơ… Hắn đã nhiều lần lên mạng FB… trong hình nàng đã đẹp… Ngoài đời còn đẹp hơn nhiều… Lúc nàng bắt tay hắn… Một mùi hương từ cơ thể nàng bay ra nhè nhẹ làm hắn ngất ngây…
Mở đầu buổi lễ… Trưởng Ban Tổ chức Thúy Hằng thay mặt Bộ y tế và Tỉnh úy đọc thư bổ nhiệm… Bác Sĩ Trương Ngọc Lan… tốt nghiệp y khoa Trường Đại Học Mcgill Montreal Canada… Nguyên Giám đốc Bệnh Viện Hà Tĩnh làm Giám đốc Sở Y tế Tỉnh Đồng Tháp… Ngọc Lan lên đọc ngắn gọn diễn văn nhậm chức… vâng vâng và vâng vâng… Sau cùng là buổi tiệc tự chọn để mọi người có thể cùng giao lưu với Tân lãnh đạo…
– “Bác sĩ Lan… Thật là một sự Trùng hợp… Tôi cũng tốt nghiệp ở Mcgill Canada…” nghĩa âm thầm “rình” Ngọc Lan… thấy nàng đi lấy thức ăn… Hắn mon men đến gần… tạo ra một sự “tình cờ”
– “Vậy à… Sorry… lúc nãy nhiều người quá nên không kịp nhớ tên anh… Anh là…”Ngọc Lan cười duyên dáng…
– “Hi hi… Tôi hiểu… Tôi là Nguyễn Trung nghĩa… Giám đốc Bệnh viện Khu Hồng Ngự…”Nghỉ lấy ra tờ danh thiếp mà hắn đã chuẩn bị sẵn…
– “Anh cũng tốt nghiệp Mcgill à… Năm nào? Tôi tốt nghiệp 2016…”Ngọc Lan lịch sự bắt chuyện…
– “Thì ra là Sư Tỷ… Tôi… 2017… Ha ha…” nghĩa pha trò… Thầm mừng rỡ… Vậy là có tiếng nói chung rồi… Hắn còn muốn nói thêm vài câu nhưng ngay lúc này… di động nàng reo lên… Ngọc Lan nhìn hắn áy náy nói “Sorry”đi ra xa bắt máy…
– “A lô… Không phiền em chứ? Sao rồi… Vui vẻ chứ Ngọc Lan Giám đốc” Chủ tịch Đức quan tâm bạn gái…
– Hi hi… nói cho anh biết… Hình như có người muốn cua em…
– Wow… em lợi hại thiệt… Nhưng mà… Có đẹp trai bằng anh không?
– “Hơn nhiều… Còn là bác sĩ…”Nàng muốn trêu hắn… Nếu hắn quan tâm nàng… Hắn sẽ ghen… Nàng muốn biết tầm quan trong của mình trong lòng hắn…
– Vậy là tốt rồi…
– “Sao… anh không ghen à?” Nghe hắn nói… Ngọc Lan có chút bực tức… Sao hắn không khẩn trương gì hết vậy…
– “Ngọc Lan Giám đốc… Cô mới nói đó mà… Người ta là bác sĩ… hơn tôi nhiều… Tôi mới học lớp 11 thôi… Lớp 11 đi ghen với bác sĩ… Chuyện ngu vậy… Trần Đức này không làm… Thôi không nói nhiều nữa… Nếu chiều nay thay đổi ý kiến… không muốn đi ăn cơm thì gọi điện báo một tiếng… Vậy đi nha…” Hắn cúp máy…
– “Đồ nhỏ mọn”… Ngọc Lan làm mặt quỷ… nhìn di động “mắng”… Nàng thầm sung sướng… Hắn phản ứng mạnh như vậy chứng tỏ hắn… Trong lòng ghen… ngoài miệng chối… Chợt từ đuôi mắt… nàng thấy nghĩa tiến gần… Nàng quay lưng làm như không thấy… trở về bàn mình ngồi cạnh Trưởng ban Hằng… Chủ tịch Vân Cơ… Tiếp tục trò chuyện…
Nghĩa nào biết… Trong mắt “người ngọc”… Hắn không khác gì các COCC ngoài Hà Tĩnh… Nếu Ngọc Lan có hứng thú với họ… Nàng đã không vào đây…
Bên này là như vậy… Bên Trụ Sở của Thành ủy Cao lãnh… Nghi lễ nhận chức của Thái Điệp Bí Thư cũng hoành tráng và khí thế không kém… Giám đốc Sở Ngọc Lan và Bí Thư Thái Điệp đều là “Kim Chi Ngọc Điệp”… không thể bên nhẹ bên nặng được… Vì vậy… Để “cân bằng”… chính Bí Thư Tỉnh ủy Đàm Quốc Bảo, Phó Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Lưu Kiến Huy và Phó Chủ Tịch Tỉnh Nguyễn Xuân Hoàng đích thân đưa Thái Điệp đến Thành ủy Cao lãnh…
Nếu Ngọc Lan tươi mát, lôi cuốn hớp hồn thì Thái Điệp mặn mà… quyến rũ… có mị lực đượm nét liêu trai… Vì vậy mà Tín ngây người lúng túng khi bắt tay lãnh đạo… Bản tinh kiêu ngạo của hắn hoàn toàn sụp đổ… Cũng như anh hai hắn bên Sở Y tế… Bên này… Phó Chủ Tịch Tín cảm thấy trời sinh Thái Điệp… là để cho Nguyễn Trung Tín.
Trong lúc có người muốn “bắn sẽ” đàn bà của mình… lẽ ra muốn gặp Mai Thảo, Xuân Mai hỏi thăm tình hình nhưng nhớ lời Nancy… muốn giữ hai người “trong bóng tối” nên đành bỏ qua… Đức đang cùng Mỹ Chi, Vịnh Hà, Bích Hà xem xét căn biệt thự mà Mỹ Chi đã mua… Địa điểm lý tưởng nhưng cần rất nhiều sửa sang trong một thời gian ngắn nhất… Chuyện này không thành vấn đề… Hắn là ông chủ của Đức Lập… Hắn gọi Phó Loan… Một đội ngũ của sẽ được gửi xuống để đảm trách công trình…
Cao lãnh không có khách sạn 5 sao như Azerai, Vinpearl ở Cần Thơ… Chị em Mỹ Chi không thoải mái lắm… Nếu không gặp hắn… Có lẽ đã lên xe về rồi… Vì vậy hoãn lại đến chiều… Giờ này 4 ngươi đang ngồi ăn trưa…
– “Vịnh Hà… hình như có rồi… Mỹ Chi vừa lấy xương cá cho “ông xã” vừa nói nhỏ…
– “Có? Vịnh Hà… Em có cái gì?” Đức mù tịt… nhin Vịnh Hà hỏi…
– “Hi Hi… Vịnh Hà tắt kinh được hai tuần rồi…” Bích Hà đáp… Nét mặt hâm mộ…
– “Thiệt?” Đức mừng rỡ… vậy là thêm một đứa nữa rồi…
– “Chưa… Chưa chắc mà… Về Cần Thơ tìm Bác Sĩ khám mới biết chắc được” Vịnh Hà lí nhí… nàng sợ mừng hụt…
– “Cái gì chờ bác sĩ chứ… hắc hắc. Đi… Đi về khách sạn… anh khám cho em…” Nói là làm… hắn đứng lên… kêu tinh tiền…
– “Ông xã… anh… anh có được không đó…” Bích Hà, Mỹ Chi nghi hoặc… sao bỗng nhiên thành “bác sĩ” rồi?
– “Hi hi… Yên chí đi. Anh có cách của anh… muốn biết không… nà… Hắn ghé tai Mỹ Chi rù rì… Bích Hà, Vịnh Hà tò mò… Bốn người chụm đầu to nhỏ… Cả ba chị em cười rúc rích… Mỹ Chi cười thầm… Ông xã “muốn” lúc nào cũng được mà… sao lại viện cớ “khám vú” chứ… thật là…
Bốn người hí hửng ra xe về khách sạn… Xe vừa nổ máy… Bỗng nghe một tiếng “Rầm”… Cả bọn hết hồn… tưởng trời sập…
Bên kia đường… Một trụ điện vừa ngã xuống… Nằm vắt ngang mặt đường… Hình như là bị chiếc xe Toyota đụng… Đức vội vàng xuống xe… xem xét coi có ai bị gì không… Cũng may là không ai bị thương… Đầu xe Toyota bị móp nhẹ… Tài xế không sao… Bất giác… Đức sửng sốt… Cột điện không có lõi sắt… Bên trong trống rỗng… Hèn chi chỉ bị đụng nhẹ mà gãy… Hắn nhìn suốt con đường… Cứ cách khoảng 50 thước… hai bên đường đều có trụ điện tương tự… Mật Đức ngưng trọng… Hắn lấy di động chụp hình… đầu xe, bên ngoài… bên trong cột điện…
– “Chuyện gì vậy ông xã?” Mỹ Chi thấy hắn lăng xăng chụp hình… nàng xuống xe… mon men tới hỏi… nhưng khi nhìn thấy bên trong cột điện… Hai mắt trợn tròn xoe… miệng há hốc…
– Mỹ Chi… ba ngươi em về trước đi… Anh có chuyện quan trọng phải làm…
– “Anh bạn trẻ… Đừng để CA thấy anh chụp hình… Không tốt đâu”… Đang lúc này có giọng nói vang lên… Đức quay lại… Là ông chủ quán…
– “Sao vậy chú? Chụp hình thôi mà…” Đức nghi hoặc… cảm thấy có cái gì đó không đúng…
– “Cậu là người bên ngoài tới nên không biết đó thôi… Coi chừng phiền phức… Cậu có thấy người kia không?” Ông Chủ quán đưa tay chỉ người bán vé số dạo đang đứng gần đó…
– “Aiz… Tin tui đi… đừng nhiều chuyện… Không tốt cho cậu đâu…”Có tiếng kèn xe CA inh ỏi… Có người báo cáo cột đèn ngã nên CA đến… Ông chủ quán vội vã đi vào quán…
– “Mỹ Chi… lát nữa để mặc anh… Em về đi…” Hắn tỉnh bơ… coi như không có gì… ngang nhiên tiếp tục chụp hình… Mỹ Chi mỉm cười… nàng biết ông xã muốn quậy rồi… Bổn phận nàng là phối hợp…
– “Ảnh làm gì vậy?” Vịnh Hà thấy hắn ở lại tiếp tục chụp hình… nàng thắc mắc…
– “Chạy đi Bích Hà… anh ấy có việc làm… Mình về…” Mỹ Chi vừa nói vừa bấm di động… Gọi Xuân Mai… Mai Thảo…
– “Ừm…” Bích Hà cho xe chạy…
– “Aiz… Mấy người trẻ thời buổi này… đúng là điếc không sợ súng mà…” Ông Chủ quán thấy tên trẻ bỏ ngoài tai lời khuyên của mình… lắc đầu tiếc hận…
– Này… này… thằng kia… ai cho mày chụp hình?
Đức đang “bận rộn” dùng di động quay phim… Nghe tiếng quát lớn… Đức quay lại đinh chính…
– Đồng chí CA… tui quay phim chứ không phải chụp hình… Nhưng chụp hình không phạm pháp mà…
– Tao bảo không là không… mày nghe chưa… Ô hay… Địt mẹ… thằng này bố láo bố lếu nhỉ… Anh em… Bắt hắn về…
– Ê… Ê… Mấy đồng chí đừng có làm bậy nha… Tui tội gì chứ?
– “Con mẹ mày… Xếp Cảnh muốn bắt mày về thì cần lý do sao…” Một Chiến Si CA hùng hổ quát… Hắn lấy còng số 8 ra…
Lần đầu tiên… Đức ca bị còng tay… dẫn về…
Bích Hà đi không xa… đậu xe gần đó… Mỹ Chi quay phim… Vịnh Hà chụp hình…
Chứng kiến từ đầu đến cuối… Người đàn ông bán vé số thở dài…