Thằng Đức - Quyển 2

Chương 57



Phần 57

Cần Thơ…

Sắp đến ngày sinh… Kiều Nga cần ở nhà… Công việc ở Huyện… Nàng chia ra, phần lớn giao phó công việc cho Phó Chủ Tịch Dư… Người này trên trán ai cũng thấy có khắc chữ “Đức”… Hắn có thể nói là trung thành cẩn cẩn… Hơn nữa có chút tài năng… Tuy là có hơi tham lam… Nhưng đây là vấn đề chung… Chỉ cần hắn biết cách làm việc và không quá đáng là được… Có câu nước trong thì không có cá… Trên đời này không có ai hoàn hảo…

“Cần phải đi bộ nhiều một chút”… bác sĩ căn dặn như vậy… Ai nói gì thì Nancy, Kiều Nga, Kiều Chinh có thể để ngoài tai nhưng khi bác sĩ nói… Ba chị em coi như là thánh chỉ… Liên quan đến đứa con đầu lòng mà… Làm sao có thể xem nhẹ được chứ… Vì vậy… Ngày ba lần… Sáng, trưa, chiều ba chị em thả bộ vòng vòng chung quanh biệt thự… Khi thì có bé Thu Tâm và Thu Hà… Khi thì Ngọc Như… hoặc ít nhất một người khác… Vừa đi vừa chuyện trò… nói đủ mọi thứ chuyện nhưng đại khái là “nói xấu” Đức ca… Lâu ngày thỉnh thoảng không có bé Thu Sương thì đề tài chuyển qua chuyện phòng the… Lúc này thì Đức ca bị các nàng “bóng gió” hung hăng lên án… nhưng mặt thì đỏ… hai má long lanh… Thục Linh, Ngọc Như rất chú tâm học hỏi… mai này “hầu hạ” hắn cho chu đáo…

Trưa hôm nay… Trời nắng nông… Khí hậu oi bức… Ba chị em đang cùng bé Thu Sương và Thu Hà ngâm mình trong hồ bơi… Đúng lúc này Mỹ Chi gọi… tường thuật sự cố “cây trụ điện”… đồng thời gửi một số hình ảnh về… Có cả clip video khoảng 10 giây đồng hồ… Chuyện này liên quan tới CA… Chính quyền sở tại… Tức là “Bạch đạo”… Thuộc về “Đông cung”… Mỹ Chi không xen vào…

Nancy trước là sửng sốt… sau là mỉm cười… chưa gì đã “gây chuyện” rồi… Nàng nhìn bức hình cây trụ điện rỗng ruột… mặt nghiêm lại… Tuy biết “ông xã” đang giở trò “giả nai nuốt cọp” nhưng khi thấy người ta còng ông xã mình… Ai cũng bừng lửa giận… huống gì “Chị cả”…

Cùng lúc Xuân Mai và Mai Thảo cũng nhận được “tài liệu”…

Một mẻ lưới từ từ chụp xuống…

Cao Lãnh…

– “Sếp à… Tui chỉ đụng sơ ý quẹt nhẹ thôi… cái trụ điện bị gãy lìa… Xếp thấy rồi đó… Cây cột điện này rõ ràng có vấn đề…” Người tài xế Toyota xe phân bua…

– “Vấn đề gì? Mày câm ngay… bố chưa hỏi mày… Cái tội phá hủy tài sản của nhân dân…” Cảnh quát… mắt bừng lửa giận khiến tài xế kia kinh hãi… Cái gì là tài sản của nhân dân chứ… là tai nạn thôi mà… xảy ra chuyện gì thì có bảo hiểm đền… Sao lại giận dữ vậy? Nhưng lăn lộn trong xã hội… Dân không ngu gì đấu với CA… Nếu không chết thì cũng bị thương… anh ta im lặng… móc bóp… Kế đó là nhỏ giọng rù rì… Không biết gã nói gì mà gương mặt xếp Cảnh đã dịu đi không ít… Cuối cùng là gã lên xe… nổ máy… chạy đi… Còn xếp Cảnh thì đưa tay nhét vào túi quần… Bản tính tham lam… trời sanh Cảnh là vậy… ít hay nhiều… có dịp là không bô…

– “Đồng chí CA… anh còng tui… còn người kia anh thả… Vậy là sao?” Đức cắc cớ hỏi…

– “Bố mày làm việc cần phải giải thích với mày à? Thằng này láo nhể… Mẹ mày… Về tới huyện… Bố sẽ tiếp đãi mày… Hắc hắc…”Cảnh bĩu môi khinh thường… Nếu không vì bảo vệ “hiện trường”… Hắn sẽ đem thằng nhóc này về trụ Sở CA huyện mà đập một trận cho nó biết đá vàng… Nhiệm vụ chính của hắn là bảo vệ hiện trường… báo cáo để công ty xây dựng Hồng Ngọc gửi người đến xử lý… Hắn lấy di động ra bấm.

– “A lô… Có chuyện gì…” Bên kia đường dây… Một giọng nói trong trẻo vang lên…

– “Chị Ngọc… Là như vầy… Đã xảy ra chuyện… mau cho người tới thu dọn…” Cảnh ngắn gọn tóm tắt… nói địa điểm…

– Được rồi… quan trọng là không cho ai quay phim chụp hình… Nhớ kỷ…

– “Chuyện này chị yên chí đi… Lúc nào cũng được xử lý thỏa đáng mà… ha ha…” Cảnh cười xiểm nịnh… cúp máy… nhìn “thằng nhóc” với ánh mắt âm lãnh…

Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc-quyen-2/

Ngọc cúp máy… Sau đó gọi điện ra ngoài… Nàng ngồi trên giường… chỉ mặc mỗi cái quần xì líp màu hồng… bụng nhỏ… eo thon… hai vú săn cứng… bàn tay của Trưởng ban Đồng đang nhào nắn… Người lão trần truồng… đang nằm ngửa… một tay lão vừa bóp vú Ngọc… tay kia lão nhào nắn con cặc mình… hy vọng nó “lên”… Nhưng hình như không khả quan lắm…

– “Chuyện gì vậy? Quan trọng lắm sao?” Thấy Ngọc liên tục gọi điện… Trưởng ban Đồng có chút bất mãn…

– “Xảy ra sự cố… cột điện bị gãy… con gọi người thu xếp… hi hi… xong rồi…”… Để di động qua một bên… tay nàng cầm cặc lão mân mê… vén tóc… cúi đầu dùng lưỡi trêu đùa… Giúp lão khởi động hùng phong… Đồng nhắm mắt hưởng thụ… sướng thì có sướng nhưng cặc lão vẫn mềm… rõ ràng “lực bất tòng tâm”… Tuy vậy lòng vẫn tham… với tinh thần còn nước còn tát… lão cứ để con gái nuôi bú con cặc xìu của mình… tay thì bóp vú nàng…

Năm 2010… Phạm Hồng Ngọc… Mỹ nữ của đài truyền hình Đồng Tháp được bầu làm Hoa hậu… đại diện Đồng Tháp đi thi Hoa Hậu Việt Nam… Cuối cùng tuy không lọt vào top 3 nhưng cũng xếp hạng trong top 10… thêm cái danh hiệu “Hoa hậu duyên dáng”… Từ đó cuộc đời nàng lên như diều gặp gió… Đến bây giờ… Mới 28 tuổi thôi đã là Chủ Tịch của một công ty xây dựng quy mô nhất Tỉnh… Ở Đồng Tháp nói chung… Cao lãnh nói riêng… Nói đến Công Ty Xây Dựng Hồng Ngọc… Ai lại không đưa cả hai ngón tay cái lên để tỏ lòng hâm mộ…

Ậy… Sự vinh quang, hào nhoáng bên ngoài… nhiều khi thấy vậy mà không phải vậy… Chuyện gì cũng có cái mặt trái của nó và chỉ có người trong cuộc mới biết… Phạm Hồng Ngọc chinh là như vậy… Nàng chỉ là tấm bình phong… Trưởng Ban Đồng mới là người đứng phía sau… Ngoài xã hội hai người họ là cha và con gái nuôi… nhưng đóng cửa trên giường thì là tinh nhân… lão không còn nhỏ… Đã xấp xỉ 60… Không đụ được nhiều… nhưng vẫn còn ham muốn… rất thích bú và được bú… dĩ nhiên là thích lồn tơ… Hồng Ngọc vì vậy mà ngã vào vòng tay lão…

Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc-quyen-2/

La Định Quốc ngồi vào cái ghế Giám Đốc Sở của Trần Ngọc Sơn được mấy tháng rồi nhưng trong Sở vẫn chưa là người “nhất ngôn cửu đỉnh”… vẫn còn một số “tàn dư” của Trần Ngọc Sơn… bằng mặt không bằng lòng… Trong đó Thái Kim Cơ là người mà Quốc muốn trừ đi bằng mọi giá nhưng đến giờ này vẫn chưa có cơ hội ra tay nên Quốc rất buồn bực… Gần đây… Trước hết… Tin “Người bạn trẻ” được điều động làm Chủ Tịch huyện Lấp Vò… Sau đó Huyện Lấp Vò có Trưởng CA mới và Phó Trưởng CA Cao lãnh cũng được thay thế… Cả hai điều là phụ nữ… Quốc nhớ trước kia… vụ nổ súng ở khách sạn S. M…”Người bạn trẻ” được một đám mỹ nữ vây quanh… Quốc gom lại mọi chuyện với nhau… một bức tranh dần dần hình thành trong đầu… Chà chà… Không phải là một sự trùng hợp đâu… Chắc chắn là phò tá “Chân mệnh thiên tử” đây mà… Ngày mai là hắn nhận chức… mình phải tỏ lòng trung với Thiếu Tướng một chút mới được… Quốc đắc ý vì đã tìm ra chân lý… bất giác lão thấy lo ngại… Thiếu Tướng “thần thông quảng đại ” như vậy… không biết có gì bất mãn với mình không đây… Đang miên mang suy nghĩ thì điện thoại trên bàn reo vang…

– “A lô… Tôi là La Định Quốc…” Quốc bắt máy… ngồi ngả lưng vào ghế… Vô cùng khí thế oai vệ.

– Quốc Giám đốc… Tôi là Nancy… Ông khỏe chứ…

– “Khỏe… khỏe. Ha ha… Thiếu tướng… Năm mới vui vẻ… sức khỏe dồi dào”… Đang ngồi dựa lưng… nghe tiếng Nancy… Quốc bật đứng lên… lưng có hơi cong xuống một chút để tỏ vẻ kính trọng… mặc dù là trong điện thoại…

– “Ha ha… Năm mới vui vẻ… phát tài… an khang thịnh vượng…” Nancy trả lễ…

– “Thiếu tướng… xin hỏi có gì giúp được cho cô…”Quốc biết Nancy “có việc” mới gọi nên trực tiếp hỏi…

– “Ha ha… Giám Đốc Quốc… Ông thật là sảng khoái… Là như vầy… Chắc ông cũng biết rồi… Hiện giờ nhờ Mai Thảo và Xuân Mai không thích hợp vào lúc này… cho nên…” Nancy hàm súc tóm tắt…

“Thiếu tướng… Cô an tâm… La Định Quốc tôi nhất định sẽ làm sáng tỏ vấn đề để cho Chủ tịch huyện Đức một lời công đạo…”Quốc vừa giận vừa mừng vừa sợ… Giận là vì có người dám “vô phép vô thiên” còng chủ tịch huyện… quới nhơn của lão… Mừng là vì Nancy coi lão là “người nhà”… Nên mới bộc lộ thân phận của hai vị kia qua câu “Hiện giờ nhờ Mai Thảo và Xuân Mai không thích hợp vào lúc này…” ý nói là cả hai người kia đang “nằm vùng”… Sợ là vì không biết cái vụ này có ảnh hưởng tới tiền đồ của mình vì cái tội “quản lý không nghiêm” không đây? Phải làm lớn chuyện này cho Thiếu tướng thấy mới được…

– “Ha ha… Có lời này của Giám Đốc Quốc… là tôi an tâm rồi… Ừm… Tôi có mấy cái này cho ông xem… Thôi không làm phiền ông nữa…” Nancy chuyển những hình ảnh Mỹ Chi vừa gửi cho Quốc… cúp máy…

– “Sơn… Tập họp vài người theo tôi…”… Quốc nhận đầy đủ bằng chứng hùng hồn… lão gọi ra ngoài cho thân tín… lão nói như hét…

Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc-quyen-2/

Bị chở về trụ sở CA xã vĩnh Thạnh… Hai tay bị còng mang vào phòng thẩm vấn… Trong tinh trạng như vậy… ai cũng sẽ lo sợ… nhưng nét mặt Đức ca hình như thích thú… hãnh diện lắm vậy… Hắn đang ngồi chăm chú nhìn cái còng số 8… Nhớ là đã có thấy trong một phim hành động nào đó của Mỹ hay Trung Quốc… Có người dùng 1 cây kẹp tóc mở ra dễ dàng… Có thiệt không vậy ta… Hôm nào phải hỏi Thu Tâm, hay Thu Hà hoặc Phương Anh… cho biết…

Hắn không lo ngại chút nào… Liếc nhìn đồng hồ… Thầm tính… Chắc cũng xấp xỉ rồi… vở kịch đã đến lúc kéo màn… Không rảnh chơi nữa…

– “Mày nhìn cái gì?” Nhìn vẻ mặt bình thản của “thằng nhóc”… Chiến Sĩ CA cảm thấy không vừa mắt… gã gằn giọng thị uy… ước gì có thể tát một hay hay cái vào mồm thằng này… nhưng gã không dám manh động… Chờ xếp Cảnh tới… Sau đó hắc hắc… Cho nó thấy “quan tài” để nó đổ lệ…

– “Nghiên cứu cái còng này chút thôi mà… Hi hi… Xem thử làm sao mở ra mà không cần chìa khóa…” Đức không nóng không lạnh đáp… Chẳng đếm xỉa… tiếp tục ngắm nghía cái còng…

– “Mày… Đụ má… Thằng này…” gã chiến sĩ CA tức điên… văng tục… dợm người đứng lên muốn nện thằng này vài cái trước cho hả cơn giận… Ngay lúc này… Cánh cửa phòng mở ra. Xếp Cảnh và thêm hai người nữa bước vào… Mặt người nào cũng lạnh lùng… Kéo ghế ngồi…

– “Là thằng cặc này à… Xếp Cảnh… Xếp muốn sao đây…” gã Đại úy mặt rỗ… nhìn Đức thờ ơ hỏi Cảnh…

– “Hừ… Thấy bản mặt nó chưa… Đụ đỉ mẹ…”bụp” cho má nó cũng nhận nó không ra cho tui… miễn là nó không chết là được rồi…” Cảnh đáp một cách côn đồ chợ búa…

– “Các xếp… tui phạm tội gì chứ?” Đức phản đối…

– Ha ha… hi hi… Tất cả cười rú lên… một cách vui vẻ… Cảnh cảm thấy thú vị… có người vào tới đây rồi mà còn chưa biết chữ chết là gì… Lại còn mở miệng muốn nói lý lẽ…

– “Xếp Cảnh. Ha ha… Em nghỉ thằng này bị khùng… Khi nãy… trước khi xếp vào… Nó nói với em là muốn nghiên cứu làm sao mở còng mà không cần chìa khóa… Ha ha…”gã chiến sĩ CA nịnh nọt…

– “Hả? Có chuyện này sao? Thú vị Thú vị Ha ha… Anh em… còn chờ gì nữa… chiêu đãi nó đi… ha ha…”Cảnh cười lớn ra lệnh đàn em…

Ngay lúc này bên ngoài có tiếng nhiều bước chân vội vã… Cánh cửa phòng mở ra… Ba bốn người đang lố nhố trước cửa phòng… Một gã Thiếu úy hổn hển lắp bắp… nói không ra hơi…

– Xếp Cảnh… Giám đốc… Giám đốc…

– “Cái gì Giám đốc? Mày không thấy tao đang bận sao?” Cảnh quát…

– “… Không phải đâu sếp Cảnh… Là Giám đốc Quốc của Sở mình đang ở bên ngoài…”gã Thiếu úy sau cùng cũng nói được trọn câu.

– “Sao không chờ sáng mai nói” Cảnh quát… Giám Đốc là lão đại… năm khi mười họa mới đến trụ Sở CA xã chỉ đạo công tác… Sao hôm nay lại có nhã hứng “giá lâm”mà không kèn không trống vậy? Nhưng gã đâu có thì giờ suy nghĩ nhiều… gã vội vã phóng ra ngoài… Hai gã Đại úy lật đật bám theo.

– “Mẹ mày… Số mày còn hên… nhưng đừng vội mừng… trễ một chút thôi… mày sẽ thấy quan tài con ạ…”gã chiến sĩ CA tiếc hận… Văng tục…

– “Ha ha… Số tui hên… hay số đồng chí xui… Khó nói lắm”… Đức nhếch miệng cười… nhắm mắt dưỡng thần…

…”lãnh đạo… Hoan nghênh… hoan nghênh đến Trụ Sở xã vĩnh Thạnh chỉ đạo công tác…” Cảnh vừa bước ra, đã thấy Giám đốc Sở La Định Quốc cùng hai Thiếu tá… Nhìn gã với ánh mắt bất thiện khiến gã chột dạ… Không biết mình đã làm ra chuyện lỗi gì…

– “Chỉ đạo công tác thì không dám… Chức Giám đốc Sở của tôi có lẽ phải nhờ Cảnh Trưởng gợi ý chỉ đạo mới đúng” Quốc mỉa mai… Theo lễ tiết. Lão đang cố nhịn cho nên mới không xông vào… Tên Cảnh này là cánh tay đắc lực của Thái Kim Cơ… Đây là cơ hội tốt để bứng tên này… Với những bằng chứng trong… Thằng Cảnh này như con cá nằm trên thớt… Quốc không cần gấp… Từ từ hưởng thụ quá trình vồ con mồi…

– “Lãnh đạo… Tôi không hiểu ý của ông…” Cảnh trầm giọng… Mặt gã nghiêm túc… Từ ngày La Định Quốc “đăng cơ”… gã đã cố gắng giữ mình để khỏi bị chết oan… Ngoại trừ trong trường hợp “bất khả kháng” thì gã không có đường lựa chọn… Chẳng hạn như che đậy cho công ty Hồng Ngọc… nhưng chuyện này gã vô cùng cẩn thận… đang tìm cách rút lui từ từ… Khổ cái là dính dáng bấy lâu nay… Không thể một sớm một chiều là phủi tay được đâu… Hơn nữa công ty Hồng Ngọc chi rất sộp… Đùng một cái… Nhã miếng thịt nạc ra… Cảnh thật không cam lòng…

– “Cảnh Trưởng quan… Tôi là Thiếu tá Hoàng Đức Sơn… Phó Trưởng Phòng An Ninh Điều tra… Có người tố cáo ông bắt giam trái phép Chủ tịch huyện Lấp Vò… nên tôi cần làm rõ… Xin Đồng chí hợp tác…” Thiếu tá bên trái La Định Quốc trầm giọng…

– “Bắt giam Chủ Tịch huyện Lấp Vò? Không hề có chuyện này… Chúng tôi có bắt người vừa mới đem về… hắn phá rối trật tự trị an… cho nên…” Cảnh nghi hoặc… không thể nào đâu… Là thằng nhóc thôi… Hai Đại úy thân tín của gã nhìn nhau… ánh mắt cũng nghi hoặc không kém…

– “Tôi muốn gặp người này…”Quốc hy vọng điều tồi tệ chưa xảy ra… Không ai có thể hứng chịu cơn thịnh nộ của Thiếu tướng Nancy đâu… lão giục…

– “Hắn đang ở bên trong…”Cảnh quay người đi trước dẫn đường… mười phần tin tưởng… không có gì đáng lo ngại… Nhưng khi cánh cửa phòng thẩm vấn vừa mở… Thái độ của Giám đốc Sở CA đối với “thằng nhóc” khiến Cảnh cảm thấy bầu trời như sụp đổ… Hai Đại úy thân tín… mặt trắng bệch…

– Người anh em… Quả nhiên là cậu…

Quốc thấy Đức còn “nguyên vẹn”… lão mừng rỡ… thở phào… Chợt thấy hai tay của người anh em bị còng… lão sa sầm nét mặt…

– “Cảnh Trưởng quan… Đây là Chủ Tịch huyện Lấp Vò… Ngày mai cậu ta chính thức nhậm chức… Thì ra nguồn tin là thật… Đồng chí làm vậy là ý gì? Còn không mau mở còng?” Quốc hét lên… Hai Trung tá tháp tùng cũng phẫn nộ… Sai lầm này rất nghiêm trọng… Gây ảnh hưởng không tốt cho hình ảnh của hàng ngủ CA mà Bộ đang muốn xây dựng…

Mắt của Cảnh và hai Đại úy thân tín tối sầm lại… gã Chiến Sĩ CA trợn mắt há mồm… gã nghe Giám đốc Sở gọi thằng nhóc là “Người anh em” thì muốn ngất xỉu rồi. Kế đó lại là thân phận “Chủ tịch huyện”… gã thấy lạnh toát cả người… chân đứng không vững…

– “Xin lỗi… xin lỗi. Là hiểu lầm thôi… là hiểu lầm thôi…” Cảnh run run tự tay lấy chìa khóa mở còng… Đức đứng lên… xoa xoa tay…

– “Cảnh Trưởng quan… Tôi không nghỉ đó là hiểu lầm… nhưng hiểu lầm hay không hiểu lầm… Không quan trọng… Cái quan trọng là Tố chất của các ông… ngôn ngữ các ông dùng… Aiz… Giám đốc Quốc… hai vị Trung Tá này… mời các ông đánh giá dùm…” Đức lấy di động… Thì ra những lời nói tục tĩu bỉ ổi chụp mủ đều được ghi lại… đang được phát ra…

Cảnh và đám thân tín đứng chết trân… bây giờ mới nhận ra “thằng nhóc” không phải là người thường thì đã quá trễ rồi… Những lời nói này mà đem ra truy cứu… Sự nghiệp chinh trị tiêu tan… Chỉ còn có nước về quê đuổi gà cho vợ…

– “Chủ Tịch Đức… Việc này Sở CA Tỉnh nhất định sẽ cho cậu một câu trả lời thỏa đáng” Quốc không bỏ lỡ cơ hội… Với những hình ảnh, video của Nancy đã đủ lão đốt lò… Bây giờ thêm những đoạn ghi âm với những lời lẽ thô tục bỉ ổi như vậy… sẽ là “một trận hỏa hoạn”… Thằng Cảnh này và đám tay chân nó… chết chắc rồi… Quốc bắt đầu suy tính chọn người của mình đề bạt vào những vị trí này…

– Ha ha… Chuyện của Sở CA các ông… Tôi không có thẩm quyền xen vào… Ừm… Giám đốc Quốc… nhờ đưa dùm một đoạn… Xe tui còn đang đậu ở chỗ kia…

– “Dĩ nhiên rồi… dĩ nhiên rồi… Ha ha… Mình đi… Bây giờ cậu nhận nhiệm sở ở Huyện Lấp Vò… Mai mốt có dịp… Chúng ta ngồi xuống làm vài ly… Nà… Không được từ chối đó…” Thái độ của Quốc vô cùng hòa ái với hắn khiến hai Trung Tá đi cùng… trợn mắt há mồm… được dịp mở rộng tầm mắt… thầm nghỉ: ” Thân thế người này chắc là khủng lắm nên lão Quốc mới nhún nhường như vậy… Ý a… Sao mình ngu vậy… Hắn trẻ tuổi như vậy mà được điều làm Chủ tịch huyện… Nghỉ tới đó… hai lưng của họ hình như hơi khum xuống một chút… Ánh mắt nhìn Chủ tịch huyện Đức… mười phần thân thiết…

– “Nếu Giám đốc Quốc đã nói như vậy… Ha ha… Kiếm hôm nào chúng ta cùng vui say một bữa… Hai vị này là…” Đức đưa tay ra…

– “Tôi là Hoàng Đức Sơn… Phòng an ninh điều tra… Chủ tịch Đức… ha ha hân hạnh quen biết cậu…”Sơn đưa tay bắt… vô cùng thân thiết…

– “Cao Trí… Phòng Công tác Chính Trị… Hân hạnh… Đức Chủ tịch… Mai này liên lạc giao lưu nhiều một chút”… Cũng như Sơn… Trí cũng không bỏ cơ hội dựa cây cổ thụ…

– “Ha ha… Nhất định… nhất định…” Cái này Đức không đẩy đưa cho qua chuyện… Chân ướt chân ráo tới Cao lãnh… Tuy không sợ ai nhưng thêm một người bạn lúc nào cũng tốt hơn là thêm một kẻ thù…

Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc-quyen-2/

– “Xếp Cảnh… Tìm cách đi…” Đám người Quốc vừa ra khỏi cửa… hai gã thân tín của Cảnh liền lên tiếng… hy vọng Cảnh có thể cứu vãn tình thế… Lên được tới Đại úy… Không dễ… Không thể bị mất hết…

– “Yên chí đi… Tôi đi tìm xếp Cơ…” Cảnh trấn an thân tín… hắn còn muốn đi tìm Hồng Ngọc… nhờ Trưởng ban Đồng… Nói dùm một tiếng… Hắn nắm nhiều bằng chứng… Nếu không giúp hắn vượt qua ải này… Hắn sẽ tung ra… Chừng đó ôm nhau mà chết thôi.

Hai thân tín nghe Cảnh nói… an tâm phần nào… Không hẹn mà ba cặp mắt đều hướng về chiến si CA… Cả ba có cùng ý nghỉ…”Đêm hắn làm dê tế thần trước đã… Biết đâu có thể xoa dịu phần nào”…

– “Đồng chí Luận… Kể từ giờ phút này… Đồng chí tạm thời bị đình chức…” Cảnh dõng dạc tuyên bố… nói xong hắn bước lại gần Luận… mặt đang tái nhợt… vỗ vai nói nhỏ…”Yên chí đi, qua ải này… Tôi hứa sẽ dàn xếp để cậu được phục chức… Cậu hiểu ý tôi chứ?”…

Không cần biết phản ứng của Luận… Cảnh mở cửa ra ngoài… Hắn phải lo cho tương lai tiền đồ của hắn…

Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc-quyen-2/

– “Aiz… đúng là nghé không sợ cọp… Tui đã nhắc khéo cậu ta rồi… Nhưng cậu ta để ngoài tai… Bây giờ thì khổ rồi…”Ông chủ nhà hàng phân bua với người bán vé số dạo…

– “Anh Túc… Chiếc xe này là của cậu ta à? Số 65 là của Cần Thơ…” Người đàn ông bán vé số nhìn chiếc xe của Đức còn đang đậu trước cửa nhà hàng hỏi…

– Ờ phải… hỏng lẽ đậu ở đây hoài sao ta?

– “Chắc là không có gì đâu… anh nhìn đi… Còn trẻ vậy mà lái chiếc xe khẳm tiền… Biết đâu là con nhà giàu hay cũng là COCC thì sao…” Người bán vé số vung tay…

– “Anh nói cũng có lý…”Ông chủ quán gật đầu…

– Thôi tôi về…

– “Khoan đã… nà… Cầm cái này… đem về cho hai đứa nhỏ…” Túc đưa túi thức ăn cho bạn…

– “Túc à…” Người bán vé số nghẹn ngào…

– “Lại nữa rồi… Thông à… tao với mày là bạn bè từ nhỏ… mấy chục năm rồi… Tao coi hai đứa con mày như con tao… Tao giúp được thì giúp… Chủ yếu là no bụng… Nói mày hoài… Đừng có khách sáo mà… Nà… Cầm về đi…”Túc đưa túi thức ăn đến tận tay Thông…

Ngay lúc này có hai chiếc xe CA ngừng trước cửa… Một người trên xe bước xuống… Cả hai nhìn nhau… Họ nhận ra người bước xuống là tên “nghé” không sợ cọp lúc trưa… và sửng sốt khi nhận thấy một người bước xuống vỗ vai với tên nghe vô cùng thân thiết… Rồi bước trở lên xe… Hai chiếc xe chạy đi…

– “Tôi đã đoán đúng… người trẻ này là COCC…” Thông gật nhẹ đầu… như là tự thưởng thúc tài phán đoán của mình vậy…

– Chắc rồi… Tôi nhận ra người vỗ vai hắn… Người này là Giám đốc Sở CA… Ông ta có lên T. V…

Quốc đưa Đức trở về nơi hắn đậu xe… nói vài câu xong rồi lên xe đi… Đức không gấp… nhận thấy cột điện rỗng đã biến mất… Hắn nhìn đồng hồ… gần 5 giờ rồi… Chỉ trong vòng vài tiếng thôi… Hiện trường dọn sạch sẽ… Chứng tỏ là một công ty có thực lực mới có khả năng chỉ trong vòng một thời gian ngắn… mọi việc đều sạch sẽ gọn gàng…”Hắc hắc… Tưởng vậy là xong sao?” Đức cười lạnh… Bước về hướng xe mình đậu… Chợt thấy ông chủ quán lúc trưa và người đàn ông bán vé số trong quán đang nhìn mình… Hắn cười gật đầu coi như chào… định bước đến xã giao vài câu… Dù sao lúc trưa này ông chủ quán đã có lòng tốt nhắc nhở…

Chương trước Chương tiếp
Loading...