Trịnh Khâm Du Hý
Chương 11
Cái mưa đầu mùa tháng sáu cũng là lúc nhà ông Trịnh Khâm đón chào cậu bé vàng trong gia đình của Trịnh gia, đứa cháu nội đích Trịnh mà bấy lâu nay ông là người đón chờ nhất ở gia đình này.
“Chúc mừng lão gia là con trai”. Bà mụ bế đứa bé đỏ hỏn trên tay trao lại cho ông Trịnh Khâm.
“Thưa ba, ba hãy đặt tên cho đứa bé đi ạ”. Trịnh Khá vẻ mặt cũng hớn hở vì lần đầu được làm ba.
“Ha Ha, sau cơn mưa trời lại sáng là ý nghĩa của nó Trịnh Nhật Minh”. Tay ông khều khều vào hạ bộ của đứa nhỏ, mới sinh nên hai hòn dái của cháu ông vẫn còn sưng to như hai trứng vịt.
Mọi người thân thuộc trong dòng họ chúc mừng cho gia đình ông sau đó còn bày tiệc ăn mừng đến gần sáng, khi ai nấy đã say mèm chỉ còn mỗi ông đứng ở cửa phòng trông con dâu của mình vừa vượt cạn thành công, ông đứng yên đó mà nhìn vào căn phòng ngủ có ánh đèn vàng nhạt.
Trịnh Khâm năm nay đã ngoài năm mươi tuổi, tóc búi cao, dáng người mập béo với cái bụng to như ông Địa nhưng bù lại ông cao đến một mét tám ba, với một gương mặt thiện lương càng toát nên một vẻ ngoài phúc tướng.
Nhà ông Trịnh Khâm ở xứ Tây Đô hay còn gọi là Cần Thơ bây giờ, nhà ông nhiều đời theo nghề bấm huyệt, bốc thuốc nhưng đến đời con trai ông thì đã không còn nối nghiệp. Trịnh Khá sau khi đậu đại học đã quyết chí lên Sài Gòn tự lập nghiệp không dựa dẫm vào gia đình.
Mẹ của Trịnh Khá mất cũng được sáu năm nên từ đó một thân gà trống nuôi con nhưng Trịnh Khâm vẫn giữ được cơ nghiệp của gia đình ở xứ Tây Đô này còn lo cho ba đứa con ăn học đến nơi đến chốn dù nghề bốc thuốc bấm huyệt này không còn được ưa chuộng khi đã có khoa học y tế Tây Y phát triển.
Chị cả là Trịnh Đoan Trang đã có chồng được năm năm, con gái đầu lòng của cô cũng đã được bốn tuổi, hôm nay cũng có mặt ở đây để đón chào thành viên mới trong đại gia đình.
Tiếp đến là Trịnh Khá đang học đại học năm thứ hai, vẫn còn đang học nhưng Trịnh Khá đã được lấy vợ từ năm mười tám tuổi do lời hứa hôn của hai gia đình mà đúng hơn là do ba nàng thiếu nợ của Trịnh Khâm. Tuy là vợ chồng nhưng Trịnh Khá học tận Sài Gòn còn vợ mình thì ở nhà cùng với ba và em gái út Trịnh Uyển Nhi đang ôn thi vào lớp 10.
Vợ Trịnh Khá là Lâm Thu Hiền, khi cô được cưới về nhà này chỉ mới mười sáu tuổi nhưng không mấy ai biết được tuổi thật của cô ngoại trừ nhà của Trịnh gia.
Vì cô chưa đủ tuổi trưởng thành nên Trịnh Khâm không cho hai đứa ngủ chung mà bắt mỗi đứa một phòng, chính vì điều này đã khiến cho Trịnh Khá uất ức muốn một thân tự lập để xây tổ ấm riêng không còn bị chèn ép bởi người ba gia trưởng.
Nhà của Trịnh Khâm được xây lại trước khi đón con dâu về, nhà gồm bốn lầu, lầu một dùng để bốc thuốc, lầu hai một phòng bấm huyệt và phòng của Trịnh Khâm cùng một phòng nhỏ cho Trịnh Khá học tập, phía sau nhà là căn bếp tương đối rộng rãi cùng với một cái gác nhỏ.
Lầu ba là hai phòng của Trịnh Uyển Nhi cùng Trịnh Khá, lầu bốn thì có một phòng thờ cùng với phòng của Đoan Trang ở trước đây và một phòng trống.
Đứng trước cửa phòng con dâu, Trịnh Khâm cố nén cơn nứng của mình vì ông biết sẽ nhanh thôi rồi ông sẽ được đụ lại cái lồn thân thương của con dâu sau khi Thu Hiền khỏe hẳn.
Ông trở về phòng, nằm trên bộ ruy – băng thân thuộc, tay ông mân mê con cặc đang căng cứng mà nhớ về những kỷ niệm sai trái ban đầu cùng cô con dâu xinh đẹp và những ký ức giá trị về cuộc sống tình dục lâu nay.
… Bạn đang đọc truyện Trịnh Khâm Du Hý tại nguồn: http://truyen3x.xyz/trinh-kham-du-hy/
Hai năm trước khi Trịnh Khá trúng tuyển đại học, vào ngày sinh nhật mình cũng là ngày nhóm họ của Trịnh Khá cùng vợ Lâm Thu Hiền. Hai gia đình có một lời hứa hôn cho con trai của Trịnh Khâm cùng con gái đầu của gia tộc họ Lâm nếu con trai của Trịnh Khâm đỗ đại học thì lập tức cưới.
Khi đó Thu Hiền chỉ mới mười sáu tuổi là một cô con gái mới lớn nhưng vì lời hứa hôn của người trước mà mình phải chấp nhận theo chồng sớm.
Đêm tân hôn của Thu Hiền nàng phải chấp nhận ngủ một mình vì sự gia trưởng của Trịnh Khâm, một ngày hai ngày rồi ba ngày, độ gần được tháng thì trường Đại học gửi giấy trúng tuyển nhập học cho Trịnh Khá còn cô vợ mới cưới thì chưa được một lần động phòng.
Vốn dĩ Trịnh Khá muốn học tại Cần Thơ nhưng vì nhóm bạn chơi cùng với mình từ bé đều đỗ trường Đại học trên Sài Gòn lại thêm sự gia trưởng của Trịnh Khâm khiến anh quyết chí rời xa chốn Tây Đô thân thuộc này.
Sau khi trình bày ý muốn của mình, Trịnh Khâm lập tức tổ chức một buổi tiệc nho nhỏ trong gia đình để Trịnh Khá giải tỏa những áp lực bấy lâu.
Đêm đó Trịnh Khâm đồng ý cho hai vợ chồng lần đầu tiên được ngủ với nhau sau một tháng thành hôn. Điều này lại khiến cho Trịnh Khá suy nghĩ lại về việc đi hay ở, vốn dĩ anh chỉ bất mãn việc lấy vợ mà không được đụ cái nào khiến anh bị bóng ma tâm lý đè nặng.
Vào phòng ngủ của mình sau một tháng xa cách, không đi học không đi bất cứ đâu nhưng chỉ một tháng bước vào lại căn phòng mình ở lại khác lạ như thế.
Mùi thơm của Thu Hiền bay đầy phòng khiến Trịnh Khá như lạc vào một chốn bồng lai tiên cảnh nào đó vì mùi thơm ngọt lịm khiến chàng ngây ngất, nhanh chân lột sạch quần áo trên người mà leo lên giường nằm đợi để tạo bất ngờ cho người vợ mới cưới của mình cùng với con cặc hơn một tấc rưỡi đang đợi giải tỏa.
Thu Hiền vẫn chưa về phòng, nàng vẫn đang còn bận rửa bát sau bếp, căn bếp này được xây cách biệt với ngôi nhà vì nhà ông Trịnh Khâm còn một mảnh vườn kha khá ngoài sau.
Ông đứng sau lưng quan sát cô con dâu mười sáu tuổi cao một mét sáu của mình mà thèm chảy cả nước dãi.
“Hơn sáu năm rồi ta chưa được hưởng thụ đụ cái lồn nào hết, ta thực sự còn có thể làm được sao?”. Trịnh Khâm đứng nhìn phía sau, một tay thò vào quần sục cặc.
“Á, ba vẫn còn thức sao?”. Thu Hiền giật mình vì không biết có ba chồng nàng đứng phia sau nãy giờ.
“Ba đang xem con gái ba đã đủ trưởng thành chưa mà!”. Trịnh Khâm cười híp mắt, con dê cụ bắt đầu lộ diện độ dâm tiện của mình.
“Con chưa tắm nữa, ba đợi con tắm cái nhé!”. Thu Hiền nũng nịu…
“Không cần đâu con gái ngoan của ba!”. Trịnh Khâm vừa dứt lời đã bế nàng lên trên bàn ăn, cùng lúc kéo tuột nhanh chiếc quần lót màu trắng.
Ở nhà nàng hay mặc đồ bộ nhưng hôm nay có tiệc nên nàng vận trên mình chiếc váy trắng cùng chiếc áo hai dây màu trắng nốt.
Trịnh Khâm dạng hai chân nàng ra sau đó úp mặt vào cái mu lồn trinh nguyên mà hôn hít “chụt chụt chụt”.
Thu Hiền không thể chịu đựng được khi ba chồng bú lồn, nàng rên lên “ư ư ư” đầy khoái cảm dù đây không phải lần đầu tiên.
Sau khi về làm dâu được gần một tuần, nàng hay bưng trà nước vào phòng bấm huyệt của ba chồng thì phát hiện ông hay úp mặt vào lồn của các cô gái đến bấm huyệt mà bú húp “sồn sột”, điều này khiến nàng thắc mắc lại như có ma lực nào đó thôi thúc nàng tìm hiểu thực hư.
Cuối tuần hôm đó ông Trịnh Khâm đóng cửa cửa tiệm sớm lại không có ai ở nhà nên Thu Hiền quyết định tìm hiểu một chút về việc ba chồng nàng làm vì nàng thấy các cô gái đều cười vui vẻ ra về sau khi được ông “bấm huyệt” mà đúng hơn là “bú lồn”.
Chưa cần mồi câu cá đã tự cắn dây câu, ông lấy lý do mà chưa cho hai vợ chồng Trịnh Khá ngủ chung là do Thu Hiền bị bệnh phụ khoa sợ lây cho con trai mình nên khi nàng chưa trị khỏi thì không cho động phòng.
Là con gái trưởng trong nhà nhưng chưa biết gì nhiều về sinh lý giống cái vì thứ nàng được dạy chỉ là hiếu đạo của người phụ nữ, gia đình nàng tuy từng là bá hộ nhưng do ba nàng mê cờ bạc mà tiêu tán gia sản, nàng cũng chỉ học được chữ nghĩa qua loa không học hành được đến nơi đến chốn vì là phận nữ nhi.
Nàng không tin mình bị bệnh vì thấy mình rất bình thường, kinh nguyệt đều đặn thì làm sao mà bị bệnh như ba chồng nàng nói.
“Con không tin con bị bệnh đâu ba”. Nàng ấm ức…
“Giờ con cởi quần ra, leo lên bàn ta sẽ chứng minh cho con thấy”. Trịnh Khâm tỏ vẻ quyết đoán…
“Nhưng con là con dâu ba mà, làm thế không phải đạo”. Thu Hiền đỏ mặt…
“Ta có hai đứa con gái, lại như con thấy, có gì mà lão già này chưa thấy qua, con cũng là con của ta thôi”. Trịnh Khâm ra vẻ hiểu thấu…
“Nhưng phải nhanh thôi đó nha ba”. Nàng hơi e thẹn trước quyết định của mình.
“Rồi rồi, nhanh lên ba còn đi tắm”. Ông đắc chí mừng thầm vì đây là lần đầu tiên ông được ngắm lồn gái trinh còn nhỏ tuổi như thế mà lại không phải con gái mình.
Thu Hiền cởi quần leo lên bàn ngồi dạng hai chân ra, mắt nàng nhắm chặt vì e thẹn.
“Trời ơi, mở mắt ra nào, chuyện bình thường mà con”. Trịnh Khâm cười khẩy.
Trịnh Khâm banh rộng hai mép lồn nàng ra mà ngắm nghía, ông lấy tay chạm nhẹ vào hột le khiến nàng rùng mình một cái, hai cái rồi ba cái bỗng dưng lồn nàng bắn nước đái vào mặt ba chồng.
“Á, con xin lỗi, con xin lỗi”. Thu Hiền sợ hãi các thứ, hai tay che mặt…
“Con thấy chưa, đã bảo là bị bệnh mà”. Trịnh Khâm lấy tay vuốt mặt…
“Nhưng không sao, ta sẽ hút nó cạn hết”. Vừa dứt lời ông úp mặt mình vào khe lồn con dâu mà hút “sồn sột”.
“Á, dơ lắm ba ơi, con mới đái mà” Thu Hiền e thẹn cố vùng vẫy yếu ớt…
Nàng cố đẩy đầu ông ra nhưng cơn sướng đầu đời khiến nàng tê dại.
“Ah, sướng quá ba ơi, sướng quá ba ơi”. Cơn sướng dần khiến nàng như đê mê chìm vào giấc ngủ.
Từ hôm đó đến nay miễn ông hứng lên là kêu con dâu bưng nước, lúc thì đồ ăn, lúc thì lấy trái cây, lúc thì đấm bóp chủ yếu để ông húp nước lồn trinh nguyên của con gái mới lớn.
Nhưng hôm nay, ngay tại gian bếp này, ông muốn tiến xa hơn thế, ông thò tay vào quần móc ngay con cặc dài hơn hai tấc đã cương cứng từ lâu vì ông không thể chịu được cơn nứng dữ dội cả tháng nay vì ông đang dùng thuốc cường dương do tự mình bào chế.
Ông đã bị liệt dương gần sáu năm nay, dường như vợ ông mất ông cũng mất luôn cảm giác với con cặc thân thương của mình. Ông đã dùng nhiều loại thuốc từ Đông Y đến Tây Y vẫn không khả quan hơn.
Trông người chi bằng nhờ mình, bằng kiến thức và kinh nghiệm có được, ông tự bào chế ra một loại Dược liệu cho mình để chữa trị căn bệnh “chó chết”.
Hơn năm năm thất bại, ông phải làm đi làm lại nhiều lần, nhiều người với độ tuổi có thể xem gần xế chiều như ông thì đã không còn mặn mà chuyện chăn gối nhưng với ông thì khác, Trịnh Khâm muốn để lại cho đời một sáng chế giúp những người như ông hồi xuân và chứng minh được nghề của ông, thuốc của ông là không phải hết thời.
Sau gần sáu năm mò mẫm cuối cùng ông cũng bào chế ra được “Dục Xuân Tán”, tên gọi cũng là do ông đặt, ông cũng là người duy nhất thử thuốc. Trước đây ông không mập béo như bây giờ đó là đều do nhiều lần thử thuốc khiến ông phát tướng ục ịch như hôm nay.
Thành công là vì thuốc đã khiến thằng nhỏ ông cương cứng trở lại nhưng nó rất nhanh “ngủ mê”, hôm nay khi thấy thằng nhỏ của mình cương cứng trở lại lần nữa ông rất muốn thử nghiệm khi được đụ nó có còn bị “ngủ mê” cả tuần nữa hay không và không ai khác ông muốn kiểm nghiệm cho màn khai xuân con cặc của mình đó chính là con dâu, người vợ mới cưới của Trịnh Khá.
“Ai đấy, ai còn dưới bếp đấy?”
“Ủa em còn thức hả em?”. Câu hỏi cùng sự xuất hiện bất ngờ của chị Trịnh Đoan Trang khiến hai ba con cuống cuồng.
“Dạ… Dạ… chị… hai”. Thu Hiền nhanh chóng nhảy xuống đất nhặt nhanh cái quần lót giấu vào trong áo.
“Ủa ba cũng chưa ngủ hả, hai người ở đây làm gì thế?”. Ánh mắt nghi ngoặc hướng về ba mình dù đã có được đáp án.
“Ba xuống định uống chút trà á mà”. Ông cầm nhanh cái bình – trà trên bàn rồi lấy cái – ly rót vào…
“Ba đúng già lẩm cẩm mà, con chỉ muốn hỏi em dâu con hôm nay là ngày động phòng mà còn ở đây sao”. Đoan Trang tỏ thái độ cọc cằn với em dâu mình.
“Dạ em rửa chén rồi mới lên ạ”. Thu Hiền cố gắng giải thích…
“Thôi khỏi rửa nữa, em nhanh lên với nó đi” Đoan Trang ra hiệu cho Thu Hiền biết mà rút lui.
“Dạ thưa ba…”. Thu Hiền ấp úng…
“Ừ, con lên đi, hôm nay được rồi đó”. Vẻ thất vọng của Trịnh Khâm hiện rõ trên mặt.
Thu Hiền rời đi, giờ đây căn bếp chỉ còn lại Đoan Trang cùng ba mình Trịnh Khâm.
“Ba suy nghĩ gì đó, tiếc của hả”. Đoan Trang trách móc…
“Đâu có chỉ suy nghĩ vu vơ mà”. Ông lấy tay vuốt mặt…
“Cu ba còn tồng ngồng kìa”. Vừa nói nàng vừa che miệng cười…
“Ba chỉ thử xem con gái ba còn nhớ tới người ba già này không thôi”. Ông sục con cặc lên xuống mấy cái nhưng con cặc vẫn không cương cứng như hồi nãy mà dường như nó đã mềm đi vì bất ngờ trước sự xuất hiện của Đoan Trang.
Đoan Trang cao mét sáu tám, đã gần ba mươi mặc chiếc quần đùi thể dục cùng chiếc áo hai dây bó sát cơ thể, các đường nét cơ thể nàng đều hiện lên rõ nét, đặc biệt là nàng không mặc quần lót càng lộ rõ nên hai múi thịt cực đáng yêu.
Cặp vú căng bự như hai quả bưởi, tóc tém cùng với gương mặt đanh đá mà xinh xắn, nhìn dáng vẻ nóng bỏng của nàng ít ai đoán được nàng đã có chồng và một bé gái đáng yêu.
Nàng quay lưng rời đi khỏi phòng bếp, Trịnh Khâm kéo quần lên vội vã đuổi theo Đoan Trang.
Thu Hiền trở về phòng, căn phòng với ánh đèn vàng nhạt, nàng không nhìn thấy ai trong phòng vì nàng không nghĩ đến Trịnh Khá đã đợi nàng sẵn trên giường.
Nàng thay ngay bộ váy đang mặc bằng bộ màu trắng, chưa kịp tắm đã bị đuổi về phòng, cái lồn của nàng vẫn còn ướt nhẹp dâm thuỷ cùng nước bọt của ba chồng.
Đứng trước gương nhìn ngắm vẻ đẹp con gái tuổi mười sáu sắp thành đàn bà của nàng mà tâm trạng nàng lại nặng trĩu, một tháng ở nhà chồng nhưng nàng dường như chỉ quấn quýt bên ba chồng còn chồng nàng như một người xa lạ.
Bỏ đi cái suy nghĩ bậy bạ đó, nàng đi về giường ngủ, khi đi gần đến thì…
“Hú à!”. Trịnh Khá tung mền bật dậy.
“Á!” Thu Hiền giật mình mém ngã xuống đất nhưng được Trịnh Khá ôm lại, và thế là họ chịch nhau.
Thế là sau một tháng làm dâu thì hôm nay chính thức Thu Hiền cũng được chồng đụ. Lợi thế chiều cao của hắn so với ba Trịnh Khâm gần như là không có, vì Trịnh Khá chỉ cao gần mét bảy nhưng do ốm còn Trịnh Khâm thì mập béo nên nếu không đứng gần thì người ta còn tưởng ông lùn hơn con trai mình.
Nhưng vẻ ngoài là như thế, Trịnh Khá như một con báo săn mồi, hắn dùng đôi bàn tay thư sinh của mình mà nhào nặn hai cái vú như quả cam mật kia, hai tay hắn nhào nắn cực kỳ chuyên nghiệp.
Thu Hiền nằm quằn quại vì cơn nứng lồn đang âm ĩ từ ba chồng trước đó giờ còn bị chồng nàng làm tăng thêm cấp độ, dâm thuỷ nàng ứa ra dào dạt.
Không thương hoa tiếc ngọc như ba mình vì Trịnh Khá là một tay chơi gái hảo hạng đội lốt kẻ thư sinh, cơn uất hận của hắn như được giải tỏa. Cái uất hận vì có vợ mà không được đụ mà còn lại là gái trinh trong khi trước giờ hắn chưa biết cảm giác phá trinh như thế nào.
Sự uất hận dồn nén đã lâu khi ba hắn luôn đi ngược với mọi người, ông ấy luôn xem trọng phụ nữ và đặt lợi ích của đấng mày râu xuống dưới.
Từ nhỏ đến giờ Trịnh Khá luôn thiệt thòi hơn chị hai Đoan Trang, đến khi có bé Út cũng không khá hơn, trong mắt hắn chỉ có mẹ hắn là thực sự yêu thương hắn thôi.
Nắn bóp cặp vú chưa thể nào thỏa mãn được thú tính dần ngự trị thể xác thư sinh đó, Trịnh Khá lột ngay chiếc quần bà ba của vợ mình, chùm lông mu đen nhánh lại thơm mùi gái trinh mới lớn khiến hắn chẳng còn giữ được bình tĩnh.
Hắn không cần dạo đầu, hắn không cần bú cặc, hắn chỉ cần biết được cảm giác phá trinh là như nào. Hắn nâng mông nàng lên rồi ấn nhanh con cặc cương cứng từ nãy giờ vào lồn của vợ mình kêu cái “ót”.
Cái lồn trinh nguyên nay đã được xuyên phá, máu trinh bám vào thân cặc của Trịnh Khá khi hắn rút cặc ra, hắn lấy một cái khăn trắng đã chuẩn bị trước lau đi máu trinh của vợ mình rồi ra sức tiếp tục nhấp ra vô liên tục.
Tiếng da thịt ma sát vào nhau kêu “bành bạch”, do lồn của Thu Hiền đã được bôi trơn bằng rất nhiều dâm thuỷ cùng cơn nứng lồn đang trực chờ giải tỏa nên chẳng mấy khó khăn cho pha “ghi bàn” đầu tiên của Trịnh Khá.
Thu Hiền chẳng giấu được cảm xúc, nàng rên “ư ư” theo nhịp nhấp của chồng, hắn cứ ra vào như thế, nàng thì hai tay ôm chặt hông hắn như sợ mất đi người chồng của mình.
Một phút ba phút rồi năm phút, độ bót của lồn trinh lại là gái mới lớn khiến Trịnh Khá không thể cầm cự được lâu vì đó giờ hắn chỉ toàn “đụ máy bay” cùng với mấy con bạn nứng lồn chứ nào được đụ gái trinh bao giờ đâu.
“Ah, sướng quá anh ra đây vợ ơi!”. Dứt câu Trịnh Khá đã nằm gục lên tấm thân tuổi mười sáu của nàng.
Tuy được hưởng cảm giác ấm râm ran ở âm đạo do tinh trùng của Trịnh Khá nhưng dường như nàng cảm thấy hơi bức bối khó chịu thế nào khó mà diễn tả, đó chính là vì nàng chưa đạt được cực sướng.
Với nàng là lần đầu tiên còn chồng nàng đã là lần thứ mấy chục mà còn có thể mấy trăm vì làm sao hắn nhớ hết những lần chơi bời của mình, cái hắn thực sự thèm khát là được đụ gái trinh thứ mà hắn chưa bao giờ nếm trải.
Bỏ lại những bức bối của cơ thể chưa thể giải thích, Thu Hiền đẩy chồng mình sang một bên rồi trầm ngâm suy nghĩ về những việc đã làm cùng ba chồng.
Là một phụ nữ hiếu đạo, giờ nàng đã là vợ của Trịnh Khá, ba chồng cũng đã cho nàng động phòng điều này chứng minh nàng đã hết bệnh như ba đã nói, nàng thầm nhắc nhở bản thân “chuyện dưới bếp hôm nay là lần cuối cùng mình cho ba làm như thế”, đôi mắt nàng nhắm dần rồi chìm vào giấc ngủ.
Trong khi đó trên phòng của Đoan Trang, nàng nằm trên giường còn Trịnh Khâm ngồi ghế đối diện…
“Ba à, nghe con, con giúp ba cũng sáu năm nay rồi mà ba cũng đâu hồi phục được đâu”. Đoan Trang tỏ thái độ bực tức…
“Ba biết, nhưng ba phải cố thử con à”. Ông cúi mặt xuống đất…
“Không phải con trách ba chuyện này, mà là đó là con dâu của ba mà, nó lại còn nhỏ không hiểu chuyện, có gì thì mệt lắm ba à”. Nàng bật ngồi dậy bước xuống giường…
“Ba cảm ơn con”. Trịnh Khâm níu tay Đoan Trang kéo nàng lại gần…
“Ba biết con thương ba nên tối con ngủ ở lại đây, còn kêu mấy ba con nó về đó, một mình con chịu sai được rồi ba à”. Nàng bắt đầu ứa lệ…
“Ba hiểu rồi, ba xin lỗi”. Ông kéo người Đoan Trang sát lại gần, áp mặt vào cặp vú bưởi của nàng mà hôn hít.
Mùi thơm cơ thể của con gái ông khiến ông lại lên cơn kích thích cương cứng dương vật nhưng ông không muốn để cho nàng biết, sáu năm nay bị liệt dương nhưng ông luôn khẩn cầu sự giúp đỡ từ con gái lớn của mình.
Mỗi khi nàng ngủ lại nhà ông thì ông sẽ được tự do mò mẫm cơ thể đẫy đà của Đoan Trang đến khi nào ông hết bệnh hoặc nàng không cho phép, đó là giao kèo của hai ba con từ lúc đầu.
Ban đầu chỉ là sờ mó rồi đến hôn hít, về sau ông còn nhờ Đoan Trang bú cặc của mình nhưng nó nào ngẩng đầu lên nổi. Đến độ gần tháng nay thì có khả thi hơn, nhưng do bận việc nên cả tháng nay con gái “cưng” Đoan Trang không qua thăm ông nữa.
Hôm nay đãi tiệc nàng chủ ý cho chồng cùng con mình về nhà trước còn nàng ở lại phụ ba chủ yếu là cho ba nàng sờ mó vì nàng biết ba nàng rất yêu mùi cơ thể của mình mà đặc biệt là ba nàng thủ dâm cho nàng còn sướng hơn chồng nàng đụ.
Con cặc của chồng nàng chỉ có hơn một tấc mà nó còn nhỏ hơn khi con cặc của ba đang bị liệt dương chưa thể cương cứng, đôi khi nàng có một suy nghĩ nếu nó có thể cương cứng trở lại thì nó dài hơn của chồng nàng nhiều không, cả tháng nay nàng cũng nứng lồn lắm, nàng thèm cảm giác được Trịnh Khâm bú lồn dù biết đó là sai trái ngược với luân thường đạo lý.
Nhưng xét về mặt kỹ năng thì con cặc chồng nàng còn chẳng qua được cái lưỡi của ba nàng, cả tháng rồi mới có dịp thăm ba, mà đúng hơn là có dịp để được ba thủ dâm còn được cảm ơn vì nàng giúp ông thử nghiệm thuốc.
Một công đôi việc, phản ứng gay gắt của nàng với Thu Hiền chẳng qua là một phần vì ghen, nàng sợ ba mình không còn quan tâm đến mình nữa thì sẽ không còn ai cho nàng được cảm giác sướng như thế nữa.
Dù rằng nàng biết nếu ba nàng có hồi xuân thì chuyện này sẽ ngưng tại đây, nhưng chồng nàng là bác sĩ và căn bệnh của ba nàng trong y học gọi là “hết đát”. Biết như thế nhưng nàng không muốn dập tắt ngọn lửa đang bùng cháy trong ông, mà như bây giờ nàng còn được ba nâng niu như hồi thơ ấu khiến nàng thật hạnh phúc, nàng muốn gì cũng được ba cưng hết nấc có thể.
Quan niệm của Đoan Trang là chỉ cần không cho ba đút cái con cặc đó vào thì không có gì là sai trái cả dù cho nó không cương cứng, cũng nhiều lần ba nàng muốn dùng cách ngâm con cặc vào lồn con gái mình để thử nghiệm nhưng nàng một mực từ chối.
Còn chuyện nàng cho ông mân mê bú vú, bú lồn thì nàng xem cũng như cho con bú sữa, cho chồng bú lồn mà thôi, với lại ba nàng cũng chưa bao giờ thọc ngón tay vào lồn của nàng mà móc, ông ấy chỉ xin được bú, được liếm để cố kích thích lại con cặc đã hết hạn sử dụng của mình.
Đêm nay vẫn như mọi lần trước, Trịnh Khâm đè nàng xuống giường ra sức mà bú vú, bú lồn cho thật thỏa mãn dù rằng con cặc của ông đã cương cứng muốn nổ tung nhưng không ai hiểu Đoan Trang bằng ông.
Con cặc dài hơn hai tấc như một cái chày đâm tiêu thường thấy đang cương cứng nhất có thể khi thèm đụ sau sáu năm im hơi lặng tiếng, cái đầu khấc to gấp bốn lần con cặc của chồng Đoan Trang.
Nàng là một người kiến nghị và đanh đá, bây giờ mà ông nhét con cặc vào cũng như là tuyệt đường đụ sau này cho nên ông cố đè nén cơn nứng mình lại mà chỉ tập trung sờ mó, bú liếm.
Thời gian trôi qua độ gần mười phút thì Đoan Trang gần lên cơn sướng thì ông ngưng lại tất cả hành động.
“A, con sắp ra rồi ba, ba cưng con tiếp đi ba”. Đoan Trang nũng nịu…
“Ba già rồi, hôm nay ba mệt quá”. Trịnh Khâm nói lắp bắp, miệng thở muốn không ra hơi, ông đang cố giả vờ…
“A, con xin lỗi, chắc lâu quá ba không uống rượu chứ gì nên nhanh mệt đó”. Nàng ngồi dậy hôn lên trán của ba mình.
“Lồn con hôm nay nhiều nước quá, lâu rồi con chưa được sướng sao?”. Ông vừa nói vừa cho nhẹ một đầu ngón tay vào trong âm đạo.
“Ư, ba làm gì thế”. Không như mọi lần ông cố gạ gẫm để nhét ngón tay vào, hôm nay dường như nàng bật đèn xanh cho điều này.
Ông từ từ nhét ngón giữa sâu vào trong lỗ lồn đầy nước của nàng một cách nhẹ nhàng thêm một ít, nàng hơi rướn người lên chút đỉnh…
“A, ngón tay ba hư quá nha”. Nàng trách móc vu vơ, miệng nàng bắt đầu tìm bờ môi của ba mình mà hôn, hiểu được điều con gái cần, ông đưa ngay cái lưỡi đầy dâm thuỷ mình vào miệng nàng mà quấn quýt lấy nhau.
“Con nứng lồn lắm chưa, để ba thủ dâm cho con bằng ngón tay nha”. Ông chuyển từ hôn môi sang ngậm lại cái núm vú căng cứng nhô cao của nàng.
“Ư, dạ mà nhanh thôi nha ba”. Nàng ấp úng chấp thuận cho lần đầu tiên được ba thủ dâm bằng ngón tay nhét vào lồn mình.
“Con hứa sẽ không giận ba khi ba nhét vào nhé”. Trịnh Khâm cố nói thả câu để đưa con gái vào tròng…
“Ư, con sắp sướng rồi, ba cho con ra đi mà, hỏi hoài à”. Cơn nứng lồn đang thôi thúc tâm trí của nàng được giải tỏa.
“He he, vậy con tận hưởng nhé, bắt đầu lại ở chính nơi kết thúc”. Trịnh Khâm cười gian xảo mặc cho Đoan Trang không hiểu ba mình đang nói về điều gì.
Trịnh Khâm nằm đè lên người Đoan Trang, hai chân nàng đã được nhấc bổng theo tư thế úp thìa thường thấy, miệng ông hôn ngấu nghiến bờ môi xinh xắn của nàng.
Một tay ông nắm chặt hai tay nàng lại để ở trên đầu của Đoan Trang, tay kia ông đang cầm con cặc chà lên chà xuống ở khe lồn của nàng.
“Ư, ba ơi cái gì đó”. Dường như nàng bắt đầu hiểu ra cái gì đang bò tới bò lui ở khe lồn của mình nhưng theo nàng cảm nhận thì nó rất là to mà còn nặng nữa.
“Ba, ba đừng nói với con là… a… a… a”
“Ọt” con cặc bự đã vào được cái đầu khấc to tướng, Trịnh Khâm dùng sức đẩy mạnh hông mình vào kêu một cái “Ót”
Con cặc bự đã vào được gần hết không như sáu năm trước đây thì nó thật khó khăn, Trịnh Khâm nhấp ra vô nhẹ nhàng còn Đoan Trang thì hả họng thở hổn hển vì đây là lần đầu tiên “tỉnh táo” mà nàng lại đón nhận con cặc bự như thế.
Từng ngóc ngách trong lồn nàng như đang được banh rộng ra hết sức có thể để chứa con cặc ngoại lai kia, Trịnh Khâm bắt đầu tăng tốc độ dần lên cùng với đó là xuất hiện tiếng rên oằn oại của Đoan Trang…
“A… a… a… a chết con mất ba ơi, bự quá, bự quá”
“Haha, ba cảm ơn con đã giúp ba hồi xuân nhé”
“Phạch… phạch… phạch…”
Như một cái máy gặt đập liên hợp, Trịnh Khâm đụ con gái lớn của mình không kịp ngáp, cái bụng ông bự đến nổi khi ông ôm chặt hông nàng mà đụ thì nàng chẳng thấy được con cặc ông ra vô.
“Sáu năm rồi, đã sáu năm rồi… ư… ư…”. Ông vừa đụ vừa chửi thầm…
“A… a… a… con… ra… con ra…”
“Ba cũng ra đây con”
“A… đừng… a… đừng ba…”. Nàng không muốn có thai với ba ruột của mình nhưng cơn sướng đã vùi lấp tất cả.
“Á… sướng quá, sướng quá ba ơi…”. Âm đạo nàng siết chặt lấy con cặc bự của Trịnh Khâm mà bắn khí vào đầu khấc, con cặc ông như một màn khởi động sau sáu năm “ngủ mê”, nó bắn tinh trùng đầy ắp cả tử cung Đoan Trang, từng dòng tinh dịch nóng hổi khiến nàng sướng tê người thêm một lần nữa trước khi ngất đi vì lần đầu tiên trong đời đạt cực sướng lâu như thế.
Một cơ thể nóng bỏng như thế này sao Trịnh Khâm có thể bỏ qua, ông ôm hông nàng cao lên rồi tiếp tục đụ, từng cú nhấp của ông khiến tinh trùng túa ra ướt hết cả giường, ông đụ nàng thêm gần cả tiếng nữa mới chịu buông tha, khi đó cái lồn nàng đã hơi sưng đỏ.
Nhìn con gái “cưng” đã bị mình đụ đến ngất lên ngất xuống khiến ông không khỏi tiếc của, thương hoa tiếc ngọc nhưng ông thèm đụ quá biết phải làm sao.
Cũng chính vì cơ thể này mà sáu năm trước ông mắc phải chứng bệnh liệt dương mà đến bây giờ ông mới tìm được lại ánh hào quang cũng chính cơ thể thân yêu của con gái cưng Đoan Trang.
Bước xuống lầu đi về phòng, khi đi ngang lầu của đôi vợ chồng trẻ, ông cũng tò mò bước gần lại nghe ngóng thì không nghe được bất cứ âm thanh gì.
“Hây, chắc tụi nó cũng xong lâu rồi nhỉ”. Ông thở dài rồi đi về phòng đánh một giấc đến sáng.
Ngày hôm sau, ông ngủ đến tận 11 giờ trưa thì nghe tiếng gõ cửa…
“Cốc cốc cốc”
Ông giật mình bật dậy đi nhanh mở cửa mà quên rằng mình đang không mặc quần áo.
“Ai đấy?”. Vừa hỏi chưa biết là ai nhưng theo quán tính ông đã tiện tay mở cửa.